Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1310: Tử địa Sa Hà



Cái phong ấn này dưới sự công kích của mấy người Tạ Chính Sư cũng đã có chút nứt vỡ rồi, chỗ nứt vỡ của phong ấn kia có thể khôi phục lại được, nhưng cho dù khôi phục lại cũng cần phải có một khoảng thời gian dài. Bây giờ vì phong ấn có đường nứt rồi, thì có sơ hở rồi.
Diệp Mặc là tông sư trận pháp cấp chín, hắn đã nhìn ra cái phong ấn này nhiều nhất cũng chỉ mấy ngày là có thể phát hiện ra một cửa vào theo chu kỳ, tu sĩ bên ngoài có thể từ cửa vào đó vào bên trong phong ấn của cột sáng kia. Thời gian của vết nứt này cũng sẽ không dài, nhưng tu sĩ sau khi vào đó rồi thì phải nhanh chóng ra ngoài, thời gian tuyệt đối cũng không kịp.
Tạ Chính Sư chắc chắn phát hiện ra điểm này, y có thể phát hiện ra điểm này, chứng tỏ y cũng là tông sư trận pháp rồi, ít nhất là tông sư trận pháp trên cấp bảy rồi.
Tạ Chính Sư phát hiện ra điểm này, chẳng những không nói ra, mà còn định mưu đồ với hắn và Tra Kỳ Phụ, mục đích chỉ có một, chính là vì muốn một mình nuốt hết số tiên tinh của phong ấn trong cột sáng kia.
Mặc dù biết tiên tinh vật này ai ai cũng thích, nhưng đối với cách làm này của Tạ Chính Sư, Diệp Mặc cảm thấy có chút trơ trẽn.
Tra Kỳ Phụ thấy Diệp Mặc phóng ra pháp bảo công kích được mấy đường, lại vội vàng nói:
- Anh Diệp, phong ấn kia không thể tấn công thêm được nữa, nếu như tấn công nữa sẽ phát nổ.
Diệp Mặc vốn dĩ không định tiếp tục tấn công nữa, bây giờ Tra Kỳ Phụ nói ra, hắn lại càng không tấn công tiếp nữa, mà lại quay đầu hỏi Tạ Chính Sư:
- Tạ thành chủ, anh là tông sư trận pháp rồi?
Tạ Chính Sư thấy Diệp Mặc nói vậy trong lòng lập tức cả kinh, y không phải là thằng ngốc, Diệp Mặc hỏi câu này ý nói chính là hắn đã nhìn ra vết nứt của phong ấn rồi, chỉ cần chu kỳ đến rồi, là có thể trong thời gian ngắn tiến vào phong ấn. Diệp Mặc có thể nhìn ra điểm này, chứng tỏ hắn cũng là tông sư trận pháp.
Đến nước này rồi thì giấu diếm cũng chẳng được gì, Tạ Chính Sư gật đầu nói:
- Đúng, tôi quả thực còn là một tông sư trận pháp cấp tám nữa. Tôi ở lại trong này còn có một mục đích khác, chính là cái phong ấn trong cột sáng kia bây giờ cũng bị nứt rồi, căn cứ theo những gì tôi đoán, chỉ cần bốn ngày nữa, thì cột sáng phong ấn kia cũng sẽ có cơ hội tiến vào trong đó được.
Tra Kỳ Phụ thấy Tạ Chính Sư nói vậy lập tức hiểu ra, Tạ Chính Sư dĩ nhiên là vì tiên tinh.
Đối với việc lúc trước Tạ Chính Sư không nói thật, gã trong lòng hiển nhiên cũng không hài lòng, nhưng nghĩ đến nhiều tiên tinh như này, nếu như đổi lại là mình, nói không chừng cũng sẽ không nói ra mục đích của mình. Nghĩ tới đây, Tra Kỳ Phụ cũng không nghĩ thêm nữa. Gã cũng biết được Tạ Chính Sư lúc trước có ý giết Diệp Mặc. Diệp Mặc mới biết được vị trí của y.
Tạ Chính Sư nói xong, thấy Diệp Mặc không nói gì, không thể làm gì khác hơn là ho khan một tiếng tiếp tục nói:
- Thời gian xuất hiện vết nứt đó tôi tính toán rồi, chắc hẳn là chỉ trong chốc lát nữa thôi. Nói cách khác, chúng ta có thể trong thời gian ngắn ngủi này, tiến vào bên trong cột sáng phong ấn đó lấy tiên tinh. Nếu anh Diệp và anh Trác không có ý gì, chúng ta đến lúc đó cùng vào, lấy được bao nhiêu là tùy vào bản lĩnh của mỗi người.
- Tôi không có ý kiến.
Diệp Mặc gật đầu nói.
- Tôi cũng không có ý kiến gì.
Tra Kỳ Phụ cũng lập tức nói.
Tạ Chính Sư thở ra, y chỉ sợ Diệp Mặc lấy cái cớ mình không nói thật mà không tha cho mình. Y cho rằng, Diệp Mặc ít nhất cũng là tu sĩ Hóa Chân đỉnh phong rồi.
Diệp Mặc cũng không thèm để ý đến Tạ Chính Sư, hắn cũng đã quan sát kỹ cái cột sáng phong ấn này trước rồi. Cái cột sáng này là một phong ấn. Hắn vừa đến liền xác nhận. Nhưng Diệp Mặc càng nhìn lại càng kinh hãi, bút tích cái phong ấn này quả quá nhiều.
Sau khi nghiên cứu một hồi, bây giờ Diệp Mặc cũng không cho rằng lúc trước mấy người Tạ Chính Sư nhìn nhầm, khi Diệp Mặc nhìn ra đây quả thực còn là một cái phong ấn không gian phong ấn một giới, thậm chí còn là phong ấn tu sĩ Tây Tích châu thăng lên cảnh giới cao hơn nữa.
Nói cách khác đám người Tạ Chính Sư suy đoán rất chính xác, cái phong ấn này rất có thể chính là khiến cho tu sĩ nơi này không thể thăng cấp được.
Hơn nữa cột sáng trước mắt này chính là một góc của núi băng, thậm chí nói là cái phong ấn là một trong số vô số cột sáng. Muốn phá được cái phong ấn này, tuyệt đối không thể dựa vào cứng rắn tấn công. Cứng rắn tấn công đối với những phong ấn khác thì được, nhưng đối với phong ấn này thì không được.
Cái cột sáng khổng lồ này, trong cái phong ấn cực lớn này cũng gọi là ấn kỳ. Vì cứng rắn tấn công cho dù có phá được cột sáng ấn kỳ, thì sẽ ảnh hưởng đến những cột sáng ấn kỳ dự bị còn lại. May mắn, có thể phát hiện ra một ấn kỳ, chẳng lẽ sau khi anh phá đi ấn kỳ của phong ấn rồi, thì vẫn còn có thể dùng vận may gặp được ấn kỳ thứ hai sao? Còn muốn phá bỏ triệt để phong ấn lớn này, ít nhất cần phải hủy được bảy ấn kỳ thì mới có thể được.
Cách duy nhất có thể giải quyết được chính là tiến vào trong cột sáng ấn kỳ của cái phong ấn này để tính toán vị trí của ấn kỳ thứ hai, sau đó tiếp tục thông quan cứng rắn công kích tiến vào ấn kỳ thứ hai, rồi lại đi tìm ấn kỳ thứ ba. Cứ như vậy, chỉ cần phá được bảy ấn kỳ, cho dù cái phong ấn lớn này phong ấn một giới, thì cũng sẽ tự động tiêu tán.
- Anh Diệp, anh cảm thấy đây phải là một phong ấn không gian không?
Tra Kỳ Phụ lúc này lại vô cùng khâm phục Diệp Mặc, cho nên gã thấy Diệp Mặc quan sát phong ấn, lập tức đến hỏi.
Diệp Mặc ừ nói:
- Tôi cho rằng các anh cũng không sai, đây không phải là phong ấn Ma Vực, chính là là một đại phong ấn một giới. Cái cột sáng như này gọi là ấn kỳ, chỉ có cách liên tiếp phá đi bảy ấn kỳ, thì mới có thể phá bỏ đại phong ấn này. Hơn nữa, cái phong ấn này tôi cũng cho rằng là phong ấn cấm chế tu sĩ của Tây Tích châu thăng cấp lên giới cao hơn.
- Hả…
Tra Kỳ Phụ và Tạ Chính Sư đồng thời ngạc nhiên kêu lên, đến cả Tạ Chính Sư lúc này cũng quên mất việc mình muốn chiếm tiên tinh trong ấn kỳ này rồi.
- Anh Diệp, mặc dù tôi biết anh là một tông sư trận pháp, nhưng tôi cũng không biết anh rốt cục là tông sư trận pháp cấp mấy rồi?
Tạ Chính Sư cũng không kiềm chế được hỏi một câu.
Diệp Mặc thản nhiên nói:
- Tôi là tông sư trận pháp cấp mấy không quan trong, cái quan trọng là, anh muốn có được tiên tinh, hay là phá được cái phong ấn này?
- Tôi muốn phá cái phong ấn này, anh Diệp, nếu anh có thể giúp chúng tôi phá đi cái phong ấn này, để cho tu sĩ của Tây Tích châu chúng tôi có thể thăng cấp bình thường như ngày trước, thì số tiên tinh này tôi thà rằng không lấy một viên, toàn bộ tặng hết cho anh.
Tạ Chính Sư thậm chí đến nghĩ cũng không nghĩ mà nói luôn.
Diệp Mặc gật đầu, tên Tạ Chính Sư này mặc dù tham lam, nhưng trên việc đại sự cũng nghiêm túc, hoặc là y cũng biết, chỉ cần phá được cái phong ấn này rồi, thì y có thể thăng cấp được. Nếu không cho dù y có lấy được bao nhiêu tiên tinh đi nữa, thì cũng như có thêm vài viên đá mà thôi, không thể thăng cấp được.
Tra Kỳ Phụ sững sờ trong chốc lát rồi lại nghi ngờ hỏi:
- Anh Diệp, lúc trước màn hắc vụ tràn ra giải thích thế nào? Tạ thành chủ chẳng phải nói màn hắc vụ đó là ma khí hay sao?
Diệp Mặc lắc đầu nói:
- Cái này tôi cũng không rõ lắm, nhưng nói không chừng màn hắc vụ đó chính là những người lúc trước bố trí ra trận pháp này cố ý đặt vào trong phong ấn, một khi phong ấn bị tấn công, thì màn hắc vụ đó sẽ tràn ra, sau đó hình thành tà linh công kích những người phá trận.
Nghe thấy những lời mà Diệp Mặc nói Tra Kỳ Phụ cũng có chút thận trọng nói với Diệp Mặc:
- Anh Diệp, chỉ cần có thể phá vỡ cái phong ấn phong giới này, bất luận là cần Tra Kỳ Phụ tôi giúp cái gì, tôi cũng bằng lòng. Còn chỗ tiên tinh kia, tôi cũng không cần nữa, toàn bộ cho hết anh Diệp.
Diệp Mặc ừ một tiếng, trong lòng cũng không nắm chắc, từ trong đáy lòng hắn, hắn cũng muốn mở được cái phong ấn này. Cái phong ấn này có thể không đơn thuần phong ấn một Tây Tích châu, rất có khả năng có thể là phong ấn cả đại lục Lạc Nguyệt. Hắn sau khi giải được phong ấn trong này rồi, nói không chừng tu sĩ Nam An châu cũng có thể thăng cấp được. Hoặc cho dù không thăng cấp được, tu sĩ Nam An châu cũng có thể đến Tây Tích châu để thăng cấp.
Thời gian bốn ngày thoắt cái trôi qua, thời gian khi phong ấn xuất hiện vết nứt, Diệp Mặc trực tiếp nhảy vào trong, Tạ Chính Sư và Tra Kỳ Phụ cũng nhảy vào theo.
Cái khe này chỉ trong chốc lát sẽ khép lại, mặc dù Diệp Mặc không sợ bị ấn kỳ của phong ấn này bịt lại, nhưng có thể ra ngoài trước khi vết nứt đó khép lại là tốt nhất.
Cho nên hắn căn bản cũng không kịp lấy tiên tinh nữa, cho dù Tạ Chính Sư và Tra Kỳ Phụ cướp tiên tinh không cho hắn, thì cũng có thể cướp lại được.
Diệp Mặc vừa tiến vào ấn kỳ xong, lập tức lại bắt đầu căn cứ theo vòng tròn bát quái bên trong ấn kỳ tính toán phương vị ấn kỳ. Bên ngoài cột sáng ấn kỳ này, rất nhiều thứ cũng chưa chắc đã là sự thật. Chỉ có tiến vào cột sáng ấn kỳ này, mới có thể xác định được đồ thực sự.
Nhưng Diệp Mặc vừa mới bước vào trong này, vẫn chưa hô hấp được năm cái, liền cảm giác từng trận choáng váng truyền đến. Ngay sau đó vòng tròn bát quái bên trong cũng chuyển động điên cuồng. Sau đó, Diệp Mặc và Tra Kỳ Phụ cùng với Tạ Chính Sư cũng bị cột sáng cực lớn này đẩy ra ngoài.
- Có chuyện gì vậy?
Tra Kỳ Phụ đứng bên ngoài bãi cát vàng nghi ngờ hỏi một câu.
Tạ Chính Sư sắc mặt khó coi, y trầm giọng nói:
- Hẳn là chúng ta khi lấy được chỗ tiên tinh kia, ấn kỳ đột nhiên cảm nhận được, đẩy chúng ta ra ngoài.
Tra Kỳ Phụ có chút không tin Tạ Chính Sư lắm, gã nhìn nhìn Diệp Mặc. Rất muốn lấy được đáp án chính xác từ Diệp Mặc.
Sắc mặt Diệp Mặc cũng trở nên khó coi, gật gật đầu nói:
- Tạ thành chủ nói không sai, số tiên tinh trong ấn kỳ này không thể động đến được, một khi động đến chúng, thì ấn kỳ này lập tức sẽ biến mất, còn ấn kỳ dự bị tiếp theo sẽ tiếp nhận tác dụng của nó.
Tra Kỳ Phụ sắc mặt biến sắc nói:
- Anh Diệp, anh nói cái phong ấn ấn kỳ này đã biến mất?
Diệp Mặc gật đầu nói:
- Nếu như tôi nghĩ không nhầm, chắc hẳn là như vậy.
Tra Kỳ Phụ cũng không hỏi nữa, phóng ra bảo tháp Tứ Tượng của mình định đập phá nơi mà vừa nãy xuất hiện ấn kỳ.
Ầm một cái cát đá văng khắp nơi, dưới sự tấn công mạnh mẽ của bảo tháp Tứ Tượng, một cái hố cực lớn xuất hiện trước mặt mấy người, nhưng ngoại trừ cái hố này, xung quanh cũng không có biến đổi gì, cũng không có chút dao động linh lực còn lại nào.
- Biến mất thật rồi.
Sắc mặt Tra Kỳ Phụ trở nên cực kỳ khó coi, cái phong ấn ấn kỳ này biến mất rồi, nếu giống như những gì Diệp Mặc nói thật, cái phong ấn ấn kỳ tiếp theo sẽ tiếp nhận thay thế, thì chính là nói bọn họ không tìm thấy nơi có ấn kỳ tiếp theo, thì cũng không có cách nào phá được phong ấn này, cũng đồng nghĩa với việc vĩnh viễn không thể thăng cấp được.
Nhưng Tra Kỳ Phụ rất nhanh lại nhớ ra những gì lúc trước Diệp Mặc nói, gã lập tức quay đầu nhìn Diệp Mặc hỏi:
- Anh Diệp, vừa nãy anh tính ra nơi xuất hiện ấn kỳ tiếp theo chưa?
Diệp Mặc trầm ngâm một lúc lâu sau mới lên tiếng:
- Không sai, tôi chỉ là tính đại khái vị trí của nó, từ trong này hướng về phía Tây khoảng một triệu dặm, chắn hẳn là gần đó, đến lúc đó chúng ta tìm tiếp.
- Tử địa Sa Hà?
Khiến cho Diệp Mặc không thể ngờ chính là, hắn vừa mới nói ra phương vị, thì Tra Kỳ Phụ và Tạ Chính Sư đồng thời kinh thanh nói.
- Cái gì là tử địa Sa Hà?
Diệp Mặc nghi ngờ hỏi.
Tra Kỳ Phụ lập tức giải thích:
- Sa Hà Tây Tích có ba nơi không thể đến, thứ nhất là cửa vào Ma Vực, thứ hai là Thanh Sa Khanh, thứ ba chính là Sa Đấu Tuyền, nới thứ ba này chính là tử địa Sa Hà, đến đó chết là cái chắc. Nơi cách chỗ này khoảng một triệu dặm về phía Tây mà anh Diệp vừa mới nói đến chính là Sa Đấu Tuyền.
Chương trước Chương tiếp
Loading...