Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi
Chương 1293: 'Vực' chân chính
Phía ngoài quảng trường đã bắt đầu cá cược. Mấy người Tô Tĩnh Văn ở bên trong phòng cũng đã nhìn thấy được
- Sư phụ, những người đó đều đang cược xem Diệp sư thúc có thể đi tới 'Vực' thứ mấy, chúng ta có nên cược một chút hay không?
Nguyệt Thiền thấy bàn cá cược đã được mở ra, hơn nữa tỷ lệ thắng cược nếu Diệp Mặc có thể tiến vào 'Vực' thứ ba mươi sáu thì cao kinh khủng, nhất thời khiến cho cô phải động tâm.
Không chỉ có bàn cược cho Diệp Mặc tiến vào được 'Vực' thứ hai mươi tám hay không, mà còn có cả bàn cược cho Diệp Mặc có thể tiến tới 'Vực' thứ ba mươi sáu hay không nữa. Chỉ là tỷ lệ thắng cược cho việc Diệp Mặc tiến vào được 'Vực' thứ hai mươi tám là một ăn ba, còn lùi lại từ 'Vực' thứ hai mươi bẩy là một ăn hai. Nhưng nếu Diệp Mặc có thể tiến vào 'Vực' thứ ba mươi thì tỷ lệ thắng cược là một ăn tám, còn tiến vào được 'Vực' thứ ba mươi sáu thì là một ăn một trăm.
Đường Mộng Nhiêu nhìn Tô Tĩnh Văn một chút, thì thấy Tô Tĩnh Văn lại đang khẩn trương nhìn chằm chằm vào cái điểm sáng kia, không hề để ý tới việc Nguyệt Thiền muốn đặt cược, dường như trong mắt cô hiện giờ chỉ còn có một điểm sáng kia mà thôi.
Ngôn Nghiên lại nói:
- Nếu muốn đặt cược, thì ở chỗ này cũng có thể đặt được, chỉ cần viết lên trên biểu tượng bàn cược trên trận pháp theo dõi số linh thạch mình muốn cược, sau đó đặt linh thạch vào là được rồi. Linh thạch sẽ được tự động truyền tống đi, nhưng số linh thạch viết vào đó phải đúng với số linh thạch được đặt vào thì mới được.
Đường Mộng Nhiêu gật đầu:
- Cho con một triệu linh thạch, tự con đi đặt đi.
Tô Tĩnh Văn lúc này lại đột nhiên tỉnh táo lại, nghe được Đường Mộng Nhiêu nói như vậy, thì cô cũng vội vã lấy ra nhẫn trữ vật của mình đưa cho Nguyệt Thiền rồi nói:
- Giúp tôi đặt cược với.
Nguyệt Thiền liền mừng rỡ tiếp nhận lấy linh thạch của sư phụ và nhẫn trữ vật của Tô Tĩnh Văn, sau đó lại hỏi:
- Tĩnh Văn tỷ tỷ, chị muốn đặt cược vào cửa nào?
Tâm sự của Tô Tĩnh Văn hiển nhiên vẫn không đặt ở trên bàn cược, cho nên lập lức thuận miệng trả lời:
- Mặc kệ đặt ở bàn nào, chỉ cần cược Diệp Mặc thắng là được.
Cô nghĩ rằng có thể thông qua phương thức cá cược này mà ủng hộ thêm cho Diệp Mặc. Ngôn Nghiên thấy Tô Tĩnh Văn và Nguyệt Thiền đều đặt cược, thì bản thân cũng lấy ra linh thạch đi theo sau.
...
Lúc này đã là ngày thứ tư Diệp Mặc ở 'Vực' thứ hai mươi bẩy rồi, từ lâu hắn đã có thể phá vỡ được không gian đè ép và vặn vẹo ở xung quanh, nhưng nếu muốn phá vỡ được 'Vực' ở đây thì vẫn còn kém một chút.
Trong lòng Diệp Mặc cũng có chút thất vọng, không ngờ hắn vẫn còn kém chỉ một chút như vậy.
Cuối cùng hắn lại ngồi xuống, tĩnh tâm vận chuyển 'Tam sinh quyết' để chậm rãi lĩnh ngộ. Diệp Mặc bắt đầu nhớ lại lúc trước mình đã bắt chước lại mà hình thành 'Vực' giống như 'Vực' ở đây, hắn muốn thông qua việc bắt chước lại chân nguyên lưu động và sau đó tự mình biến hóa ra để tìm được điểm mấu chốt.
Lại hai ngày nữa trôi qua. Diệp Mặc lại cảm thấy có gì đó không đúng, phương thức hình thành 'Vực' mấu chốt chính là thông qua điều động chân nguyên. Tu sĩ đến đây đều thông qua việc bắt chước lại chân nguyên lưu chuyển của 'Vực' ở đây, để hoàn thiện 'Vực' của chính mình. Như vậy thì 'Vực' của mình mới có thể thực sự ngày càng kiên cố. Bởi vì bản thân càng nắm chặt được sự lưu chuyển của chân nguyên, thì đối với sự hiểu biết lý giải về 'Vực' sẽ càng trở nên thấu triệt hơn.
Như vậy thì dường như là cũng không có gì sai cả, bởi vì 'Vực' mà các tu sĩ sở hữu đều hình thành như vậy mà, ngay cả 'Vực' của Diệp Mặc cũng chính là hình thành như vậy.
Nhưng khi Diệp Mặc thông qua 'Tam sinh quyết' để cảm ngộ, thì 'Vực' mà 'Tam sinh quyết' lĩnh ngộ ra được lại hoàn toàn khác.
'Vực' được hình thành không phải là thông qua chân nguyên. Thông qua chân nguyên để hình thành 'Vực' đều là ngụy 'Vực', 'Vực' chân chính là một loại ý cảnh, một loại thế. Khi tu sĩ hình thành được thế, thì 'Vực' sẽ tùy ý mà sinh, mà lúc này nếu đối thủ ở bên trong 'Vực' của mình, thì hoàn toàn chính là đang nằm trong tay mình.
Về phần chân nguyên lưu chuyển tạo thành không gian vặn vẹo, thậm chí là thần thức biến hóa, thì chẳng qua cũng chỉ là một loại thủ đoạn công kích được hình thành bên trong 'Vực' mà thôi. Khi 'Vực' được thật sự hình thành một cách hoàn mỹ, thì tùy thời có thể biến hóa chân nguyên thành thủ đoạn giết chết đối thủ đang ở bên trong 'Vực'. Chân nguyên và thần thức không phải là vận dụng để hình thành 'Vực', mà chỉ là một loại biện pháp thông qua 'Vực' để đối địch mà thôi.
Sau khi hiểu được đạo lý này, thì Diệp Mặc trở nên thanh tỉnh hơn, hắn bỗng nhiên lại đứng lên, 'Vực' ở không gian xung quanh trong nháy mắt liền bị hắn đè ép rời ra, chân nguyên của hắn được biến hóa ra, không gian tập trung xung quanh lập tức đã hoàn toàn tan vỡ.
Diệp Mặc mừng rỡ không thôi. Hắn không ngờ lại có thể đơn giản như vậy. Lúc này thì hắn mới hiểu được, chính là 'Vực' của hắn tới hiện tại mới chính thức là có chút thành tựu. Thành tựu về 'Vực' của hắn lúc trước còn không được gọi là nhập môn của 'Vực'. Không chỉ mình hắn, mà Diệp Mặc phỏng chừng chút thành tựu về 'Vực' của 90% các tu sĩ khác, cũng chưa được gọi là nhập môn.
Lúc này Diệp Mặc có chút nghi hoặc với Thiên Cương Vực thí luyện này, vì nơi này không thể nào là một nơi dành cho các tu sĩ thí luyện 'Vực' được. Nếu như không phải là vì hắn có 'Tam sinh quyết', thì cho dù hắn có thể thông qua được 'Vực' thứ ba mươi sáu, thì cũng không thể nào thật sự lý giải được khái niệm về 'Vực'.
Nghĩ tới vị thần thông bố trí 'Thiên Cương ba mươi sáu 'Vực'' này cố ý nói dối các thí luyện giả. Vì muốn để cho người nổi bật trong các thí luyện giả tự mình tìm ra được chân lý, thì Diệp Mặc tuyệt đối không tin tưởng. Người khác không có 'Tam sinh quyết', thì tìm ra chân lý như thế nào?
Trừ phi vị tu sĩ thần thông bố trí Thiên Cương ba mươi sáu 'Vực'' này cũng không thật sự hiểu được 'Vực'. Nhưng Diệp Mặc lập tức lắc đầu, nếu người này không hiểu được 'Vực', thì làm sao có thể bố trí ra 'Thiên Cương ba mươi sáu 'Vực'' khổng lồ như vậy? Huống chi, hôm nay Thiên Cương Vực này đối với việc tu luyện 'Vực' đích xác là có sự trợ giúp rất lớn. Cho dù là ngụy 'Vực', thì tổng thể so với người không hiểu 'Vực' cũng mạnh hơn nhiều lắm. Cho dù là hiện tại hắn đã ngộ ra được 'Vực' chân chính, nhưng cũng là từ 'Vực' trong không gian này mà được.
Hiện tại Diệp Mặc đã có thể tiện tay phá vỡ 'Vực' không gian xung quanh, cho nên không tiếp tục lưu lại 'Vực' thứ hai mươi bẩy nữa, mà trực tiếp tiến nhập vào 'Vực' thứ hai mươi tám.
Hắn vừa tiến vào 'Vực' thứ hai mươi tám, thì nhất thời cảm nhận được không gian đè ép giống như là những mũi châm nhọn, cái này hoàn toàn khác với 'Vực' thứ hai mươi bẩy. 'Vực' thứ hai mươi bẩy, không gian là không gian riêng biệt, ở trong không gian là kiếm quang sát khí hỗn loạn, hoàn toàn tách biệt với nhau, cho nên vẫn có thể cho thí luyện giả một chút chỗ để tránh né.
Nhưng 'Vực' thứ hai mươi tám này thì lại hoàn toàn khác. Không gian và kiếm quang sát khí hoàn toàn dung hợp lại với nhau, chỗ hắn đứng giống như không phải là một cái không gian, mà là một nơi được tạo thành từ vô vàn sát khí. Bất luận là ở chỗ nào, hay ở vị trí nào thì cũng như vậy.
Mà trong lúc này, thì sự văn vẹo và đè ép của 'Vực' không gian lại không chỉ lớn mạnh hơn 'Vực' thứ hai mươi bẩy hơn cả mười lần, khiến Diệp Mặc phải hít vào một hơi lạnh. Chỗ này là muốn để cho các tu sĩ thí luyện 'Vực' sao? Cái này căn bản là chẳng khác gì không gian tất sát cả.
Có lẽ nếu như hắn còn chưa lĩnh ngộ được 'Vực' chân chính, thì lúc này tiến nhập vào nơi đây, có khả năng là hắn đã tiêu rồi cũng nên. Thậm chí hắn có thể còn không có cả thời gian tiến nhập vào trong Thế giới trang vàng nữa. Không chỉ nói hắn, mà cho dù là một tu sĩ Hóa Chân đỉnh tiến vào loại không gian này thì cũng không thể nào sinh tồn được. Bởi vì nếu chưa lĩnh ngộ được 'Vực' chân chính, thì sẽ không có bất kỳ hiệu quả gì ở đây cả. Cho dù là có thể hình thành được 'Vực' của chính mình, thì cũng không thể nào kiên trì được 1% lần hít thở, huống chi ở trong thời gian 1% của một cái hít thở này, thì 'Vực' của bản thân cũng chưa chắc có thể hình thành được.
Cho dù Diệp Mặc biết 'Vực' thứ hai mươi tám so với 'Vực' thứ hai mươi bẩy sẽ khủng bố hơn nhiều lắm, nhưng cũng không ngờ nó lại khủng bố tới mức này. Cũng may hắn đã hiểu được 'Vực' chân chính, cho nên hiện tại đã có thể hình thành 'Vực' của mình trong nháy mắt.
'Vực' của Diệp Mặc được hình thành, thì không gian sát châm xung quanh cũng đè ép mạnh mẽ hơn nhiều. Diệp Mặc liền đồng thời thi triển cả chân nguyên đao gió và thần thức đao phóng ra ngoài.
Rắc, rắc, rắc, rắc...
Từng đợt âm thành trầm đục vang lên. 'Vực' của Diệp Mặc cũng bị nghiền nát, nhưng hắn cũng đã chặn được công kích của không gian sát châm xung quanh.
Lúc này Diệp Mặc không tiếp tục cảm ngộ 'Vực' không gian ở đây nữa, hắn cảm giác được 'Vực' này cũng không thích hợp với hắn, có lẽ nói ở đây cũng không hoàn toàn là 'Vực'. Nhưng phương diện không gian công kích và còn có cái loại bắt chước công kích của 'Vực' này đối với Diệp Mặc mà nói thì cũng rất không tệ. Hắn có thể mượn cơ hội này để ở lại chỗ này tu luyện về sự lĩnh ngộ đối với 'Vực' chân chính.
Cho nên khi 'Vực' của Diệp Mặc bị vỡ vụn, thì hắn lại lập tức hình thành lại, đồng thời không ngừng thêm vào trong 'Vực' của mình những thủ đoạn công kích.
...
Lúc này thì các tu sĩ ở ngoài quảng trường quan sát đã nhìn thấy điểm sáng kia đi tới 'Vực' thứ hai mươi tám. Nhất thời có rất nhiều người hoan hô lên. Một số người cược Diệp Mặc có thể tiến vào 'Vực' thứ hai mươi tám đều mừng rỡ không ngớt, còn những người thua tiền cược thì lại mặt mày ủ rũ.
Trong phòng quan sát lúc này, thì Tô Tĩnh Văn cuối cùng đã nhìn thấy điểm sáng kia tiến vào 'Vực' thứ hai mươi tám, nên liền thở phào một hơi. Bàn tay cũng nới lỏng ra một chút, vừa khẩn trương vừa nhìn chằm chằm vào cái điểm sáng kia.
...
Hành Tu Hội Tây Tu thành.
Vẫn là tên tu sĩ trung niên nhìn không ra số tuổi mà lúc trước không thèm để ý tới việc Diệp Mặc không muốn gia nhập vào Hành Tu Hội. Nhưng lúc này y lại đang cau mày, một lát sau mới lên tiếng:
- Ngươi nói là cái tên tu sĩ kia sau khi rời khỏi nơi này, đã đi tới Thiên Cương Vực, hơn nữa hiện tại đã tiến nhập vào 'Vực' thứ hai mươi bẩy rồi sao?
Tên tu sĩ béo trước mặt hắn đang muốn nói, thì lại phát hiện thông tin châu trong tay mình sáng lên một cái. Tên tu sĩ béo lập tức quét thần thức vào trong thông tin châu, sau đó nhanh chóng trả lời:
- Vâng thưa hội chủ. Nhưng chúng tôi vừa nhận được tin tức mới, hiện tại tu sĩ kia đã tiến vào 'Vực' thứ hai mươi tám rồi.
Tên tu sĩ trung niên được xưng là hội chủ kia bỗng nhiên đứng lên, biểu tình trên mặt của y có chú cổ quái, giờ khắc này y không nói câu nào, chỉ đi đi lại lại vài vòng tại chỗ, sau đó bỗng nhiên đứng lại rồi nới:
- Ta sẽ đi Thiên Cương Vực ngay lập tức...
Dừng lại một chút, y lại nói tiếp:
- Kỷ Lương, báo cho Cung trưởng lão chuẩn bị lễ vật, một khi tu sĩ kia đi ra, thì Hành Tu Hội chúng ta sẽ phải chào hỏi hắn đầu tiên.
- Hội chủ, chúng ta hẳn là phải chuẩn bị một lễ vật đẳng cấp cao chứ?
Tên tu sĩ gọi là Kỷ Lương lập tức khom người dò hỏi.
Tu sĩ trung niên chần chờ một chút, rồi lại nói:
- Người như thế, thì lễ vật bình thường hắn căn bản là sẽ không thèm để trong mắt...
Do dự một chút, y mới tiếp tục nói:
- Lấy ra kiện tiên khí hạ phẩm đi, chỉ có loại lễ vật này thì mới có thể đả động tới hắn.
Kỷ Lương sửng sốt một chút, lập tức kinh ngạc:
- Nhưng hội chủ, tiên khí hạ phẩm thì Hành Tu Hội chúng ta chỉ có duy nhất một cái, hơn nữa còn là trấn hội chi bảo...
Không đợi cho Kỷ Lương nói hết, thì tên hội chủ kia đã khoát tay:
- Trước Hành Tu Hội chúng ta phái ra một đại sứ váy xanh, đã làm hắn phật ý rồi, nếu như lần này lại làm hắn không vừa ý nữa... phỏng chừng người này sẽ xem thương Hành Tu Hội chúng ta. Tiên khí hạ phẩm tuy rằng trân quý vô cùng, thế nhưng nếu như chúng ta có thể lôi kéo một người có thể tiến vào 'Vực' thứ hai mươi tám trong 'Thiên Cương ba mươi sáu 'Vực'', thì đối với Hành Tu Hội chúng ta vẫn là việc vô cùng tốt.
- Vâng.
Lần này thì Kỷ Lương không nói gì nữa cả.
...
Ken két...
Diệp Mặc cũng không hề lấy ra Tử Đao, cũng không thi triển ra 'Huyễn vân toái vực đao', nhưng 'Vực' của hắn đã có chứa công kích của chân nguyên đao gió. Ở vô số những lần thí nghiệm trước, thì 'Vực' của hắn liên tục bị vỡ vụn trước không gian 'Vực' kia.
Diệp Mặc phát hiện ra, nếu như hắn thông qua việc không ngừng công kích này, thì khi hắn đi tới được 'Vực' thứ ba mươi sáu, thì 'Vực' của hắn cũng sẽ được đại thành.
- Sư phụ, những người đó đều đang cược xem Diệp sư thúc có thể đi tới 'Vực' thứ mấy, chúng ta có nên cược một chút hay không?
Nguyệt Thiền thấy bàn cá cược đã được mở ra, hơn nữa tỷ lệ thắng cược nếu Diệp Mặc có thể tiến vào 'Vực' thứ ba mươi sáu thì cao kinh khủng, nhất thời khiến cho cô phải động tâm.
Không chỉ có bàn cược cho Diệp Mặc tiến vào được 'Vực' thứ hai mươi tám hay không, mà còn có cả bàn cược cho Diệp Mặc có thể tiến tới 'Vực' thứ ba mươi sáu hay không nữa. Chỉ là tỷ lệ thắng cược cho việc Diệp Mặc tiến vào được 'Vực' thứ hai mươi tám là một ăn ba, còn lùi lại từ 'Vực' thứ hai mươi bẩy là một ăn hai. Nhưng nếu Diệp Mặc có thể tiến vào 'Vực' thứ ba mươi thì tỷ lệ thắng cược là một ăn tám, còn tiến vào được 'Vực' thứ ba mươi sáu thì là một ăn một trăm.
Đường Mộng Nhiêu nhìn Tô Tĩnh Văn một chút, thì thấy Tô Tĩnh Văn lại đang khẩn trương nhìn chằm chằm vào cái điểm sáng kia, không hề để ý tới việc Nguyệt Thiền muốn đặt cược, dường như trong mắt cô hiện giờ chỉ còn có một điểm sáng kia mà thôi.
Ngôn Nghiên lại nói:
- Nếu muốn đặt cược, thì ở chỗ này cũng có thể đặt được, chỉ cần viết lên trên biểu tượng bàn cược trên trận pháp theo dõi số linh thạch mình muốn cược, sau đó đặt linh thạch vào là được rồi. Linh thạch sẽ được tự động truyền tống đi, nhưng số linh thạch viết vào đó phải đúng với số linh thạch được đặt vào thì mới được.
Đường Mộng Nhiêu gật đầu:
- Cho con một triệu linh thạch, tự con đi đặt đi.
Tô Tĩnh Văn lúc này lại đột nhiên tỉnh táo lại, nghe được Đường Mộng Nhiêu nói như vậy, thì cô cũng vội vã lấy ra nhẫn trữ vật của mình đưa cho Nguyệt Thiền rồi nói:
- Giúp tôi đặt cược với.
Nguyệt Thiền liền mừng rỡ tiếp nhận lấy linh thạch của sư phụ và nhẫn trữ vật của Tô Tĩnh Văn, sau đó lại hỏi:
- Tĩnh Văn tỷ tỷ, chị muốn đặt cược vào cửa nào?
Tâm sự của Tô Tĩnh Văn hiển nhiên vẫn không đặt ở trên bàn cược, cho nên lập lức thuận miệng trả lời:
- Mặc kệ đặt ở bàn nào, chỉ cần cược Diệp Mặc thắng là được.
Cô nghĩ rằng có thể thông qua phương thức cá cược này mà ủng hộ thêm cho Diệp Mặc. Ngôn Nghiên thấy Tô Tĩnh Văn và Nguyệt Thiền đều đặt cược, thì bản thân cũng lấy ra linh thạch đi theo sau.
...
Lúc này đã là ngày thứ tư Diệp Mặc ở 'Vực' thứ hai mươi bẩy rồi, từ lâu hắn đã có thể phá vỡ được không gian đè ép và vặn vẹo ở xung quanh, nhưng nếu muốn phá vỡ được 'Vực' ở đây thì vẫn còn kém một chút.
Trong lòng Diệp Mặc cũng có chút thất vọng, không ngờ hắn vẫn còn kém chỉ một chút như vậy.
Cuối cùng hắn lại ngồi xuống, tĩnh tâm vận chuyển 'Tam sinh quyết' để chậm rãi lĩnh ngộ. Diệp Mặc bắt đầu nhớ lại lúc trước mình đã bắt chước lại mà hình thành 'Vực' giống như 'Vực' ở đây, hắn muốn thông qua việc bắt chước lại chân nguyên lưu động và sau đó tự mình biến hóa ra để tìm được điểm mấu chốt.
Lại hai ngày nữa trôi qua. Diệp Mặc lại cảm thấy có gì đó không đúng, phương thức hình thành 'Vực' mấu chốt chính là thông qua điều động chân nguyên. Tu sĩ đến đây đều thông qua việc bắt chước lại chân nguyên lưu chuyển của 'Vực' ở đây, để hoàn thiện 'Vực' của chính mình. Như vậy thì 'Vực' của mình mới có thể thực sự ngày càng kiên cố. Bởi vì bản thân càng nắm chặt được sự lưu chuyển của chân nguyên, thì đối với sự hiểu biết lý giải về 'Vực' sẽ càng trở nên thấu triệt hơn.
Như vậy thì dường như là cũng không có gì sai cả, bởi vì 'Vực' mà các tu sĩ sở hữu đều hình thành như vậy mà, ngay cả 'Vực' của Diệp Mặc cũng chính là hình thành như vậy.
Nhưng khi Diệp Mặc thông qua 'Tam sinh quyết' để cảm ngộ, thì 'Vực' mà 'Tam sinh quyết' lĩnh ngộ ra được lại hoàn toàn khác.
'Vực' được hình thành không phải là thông qua chân nguyên. Thông qua chân nguyên để hình thành 'Vực' đều là ngụy 'Vực', 'Vực' chân chính là một loại ý cảnh, một loại thế. Khi tu sĩ hình thành được thế, thì 'Vực' sẽ tùy ý mà sinh, mà lúc này nếu đối thủ ở bên trong 'Vực' của mình, thì hoàn toàn chính là đang nằm trong tay mình.
Về phần chân nguyên lưu chuyển tạo thành không gian vặn vẹo, thậm chí là thần thức biến hóa, thì chẳng qua cũng chỉ là một loại thủ đoạn công kích được hình thành bên trong 'Vực' mà thôi. Khi 'Vực' được thật sự hình thành một cách hoàn mỹ, thì tùy thời có thể biến hóa chân nguyên thành thủ đoạn giết chết đối thủ đang ở bên trong 'Vực'. Chân nguyên và thần thức không phải là vận dụng để hình thành 'Vực', mà chỉ là một loại biện pháp thông qua 'Vực' để đối địch mà thôi.
Sau khi hiểu được đạo lý này, thì Diệp Mặc trở nên thanh tỉnh hơn, hắn bỗng nhiên lại đứng lên, 'Vực' ở không gian xung quanh trong nháy mắt liền bị hắn đè ép rời ra, chân nguyên của hắn được biến hóa ra, không gian tập trung xung quanh lập tức đã hoàn toàn tan vỡ.
Diệp Mặc mừng rỡ không thôi. Hắn không ngờ lại có thể đơn giản như vậy. Lúc này thì hắn mới hiểu được, chính là 'Vực' của hắn tới hiện tại mới chính thức là có chút thành tựu. Thành tựu về 'Vực' của hắn lúc trước còn không được gọi là nhập môn của 'Vực'. Không chỉ mình hắn, mà Diệp Mặc phỏng chừng chút thành tựu về 'Vực' của 90% các tu sĩ khác, cũng chưa được gọi là nhập môn.
Lúc này Diệp Mặc có chút nghi hoặc với Thiên Cương Vực thí luyện này, vì nơi này không thể nào là một nơi dành cho các tu sĩ thí luyện 'Vực' được. Nếu như không phải là vì hắn có 'Tam sinh quyết', thì cho dù hắn có thể thông qua được 'Vực' thứ ba mươi sáu, thì cũng không thể nào thật sự lý giải được khái niệm về 'Vực'.
Nghĩ tới vị thần thông bố trí 'Thiên Cương ba mươi sáu 'Vực'' này cố ý nói dối các thí luyện giả. Vì muốn để cho người nổi bật trong các thí luyện giả tự mình tìm ra được chân lý, thì Diệp Mặc tuyệt đối không tin tưởng. Người khác không có 'Tam sinh quyết', thì tìm ra chân lý như thế nào?
Trừ phi vị tu sĩ thần thông bố trí Thiên Cương ba mươi sáu 'Vực'' này cũng không thật sự hiểu được 'Vực'. Nhưng Diệp Mặc lập tức lắc đầu, nếu người này không hiểu được 'Vực', thì làm sao có thể bố trí ra 'Thiên Cương ba mươi sáu 'Vực'' khổng lồ như vậy? Huống chi, hôm nay Thiên Cương Vực này đối với việc tu luyện 'Vực' đích xác là có sự trợ giúp rất lớn. Cho dù là ngụy 'Vực', thì tổng thể so với người không hiểu 'Vực' cũng mạnh hơn nhiều lắm. Cho dù là hiện tại hắn đã ngộ ra được 'Vực' chân chính, nhưng cũng là từ 'Vực' trong không gian này mà được.
Hiện tại Diệp Mặc đã có thể tiện tay phá vỡ 'Vực' không gian xung quanh, cho nên không tiếp tục lưu lại 'Vực' thứ hai mươi bẩy nữa, mà trực tiếp tiến nhập vào 'Vực' thứ hai mươi tám.
Hắn vừa tiến vào 'Vực' thứ hai mươi tám, thì nhất thời cảm nhận được không gian đè ép giống như là những mũi châm nhọn, cái này hoàn toàn khác với 'Vực' thứ hai mươi bẩy. 'Vực' thứ hai mươi bẩy, không gian là không gian riêng biệt, ở trong không gian là kiếm quang sát khí hỗn loạn, hoàn toàn tách biệt với nhau, cho nên vẫn có thể cho thí luyện giả một chút chỗ để tránh né.
Nhưng 'Vực' thứ hai mươi tám này thì lại hoàn toàn khác. Không gian và kiếm quang sát khí hoàn toàn dung hợp lại với nhau, chỗ hắn đứng giống như không phải là một cái không gian, mà là một nơi được tạo thành từ vô vàn sát khí. Bất luận là ở chỗ nào, hay ở vị trí nào thì cũng như vậy.
Mà trong lúc này, thì sự văn vẹo và đè ép của 'Vực' không gian lại không chỉ lớn mạnh hơn 'Vực' thứ hai mươi bẩy hơn cả mười lần, khiến Diệp Mặc phải hít vào một hơi lạnh. Chỗ này là muốn để cho các tu sĩ thí luyện 'Vực' sao? Cái này căn bản là chẳng khác gì không gian tất sát cả.
Có lẽ nếu như hắn còn chưa lĩnh ngộ được 'Vực' chân chính, thì lúc này tiến nhập vào nơi đây, có khả năng là hắn đã tiêu rồi cũng nên. Thậm chí hắn có thể còn không có cả thời gian tiến nhập vào trong Thế giới trang vàng nữa. Không chỉ nói hắn, mà cho dù là một tu sĩ Hóa Chân đỉnh tiến vào loại không gian này thì cũng không thể nào sinh tồn được. Bởi vì nếu chưa lĩnh ngộ được 'Vực' chân chính, thì sẽ không có bất kỳ hiệu quả gì ở đây cả. Cho dù là có thể hình thành được 'Vực' của chính mình, thì cũng không thể nào kiên trì được 1% lần hít thở, huống chi ở trong thời gian 1% của một cái hít thở này, thì 'Vực' của bản thân cũng chưa chắc có thể hình thành được.
Cho dù Diệp Mặc biết 'Vực' thứ hai mươi tám so với 'Vực' thứ hai mươi bẩy sẽ khủng bố hơn nhiều lắm, nhưng cũng không ngờ nó lại khủng bố tới mức này. Cũng may hắn đã hiểu được 'Vực' chân chính, cho nên hiện tại đã có thể hình thành 'Vực' của mình trong nháy mắt.
'Vực' của Diệp Mặc được hình thành, thì không gian sát châm xung quanh cũng đè ép mạnh mẽ hơn nhiều. Diệp Mặc liền đồng thời thi triển cả chân nguyên đao gió và thần thức đao phóng ra ngoài.
Rắc, rắc, rắc, rắc...
Từng đợt âm thành trầm đục vang lên. 'Vực' của Diệp Mặc cũng bị nghiền nát, nhưng hắn cũng đã chặn được công kích của không gian sát châm xung quanh.
Lúc này Diệp Mặc không tiếp tục cảm ngộ 'Vực' không gian ở đây nữa, hắn cảm giác được 'Vực' này cũng không thích hợp với hắn, có lẽ nói ở đây cũng không hoàn toàn là 'Vực'. Nhưng phương diện không gian công kích và còn có cái loại bắt chước công kích của 'Vực' này đối với Diệp Mặc mà nói thì cũng rất không tệ. Hắn có thể mượn cơ hội này để ở lại chỗ này tu luyện về sự lĩnh ngộ đối với 'Vực' chân chính.
Cho nên khi 'Vực' của Diệp Mặc bị vỡ vụn, thì hắn lại lập tức hình thành lại, đồng thời không ngừng thêm vào trong 'Vực' của mình những thủ đoạn công kích.
...
Lúc này thì các tu sĩ ở ngoài quảng trường quan sát đã nhìn thấy điểm sáng kia đi tới 'Vực' thứ hai mươi tám. Nhất thời có rất nhiều người hoan hô lên. Một số người cược Diệp Mặc có thể tiến vào 'Vực' thứ hai mươi tám đều mừng rỡ không ngớt, còn những người thua tiền cược thì lại mặt mày ủ rũ.
Trong phòng quan sát lúc này, thì Tô Tĩnh Văn cuối cùng đã nhìn thấy điểm sáng kia tiến vào 'Vực' thứ hai mươi tám, nên liền thở phào một hơi. Bàn tay cũng nới lỏng ra một chút, vừa khẩn trương vừa nhìn chằm chằm vào cái điểm sáng kia.
...
Hành Tu Hội Tây Tu thành.
Vẫn là tên tu sĩ trung niên nhìn không ra số tuổi mà lúc trước không thèm để ý tới việc Diệp Mặc không muốn gia nhập vào Hành Tu Hội. Nhưng lúc này y lại đang cau mày, một lát sau mới lên tiếng:
- Ngươi nói là cái tên tu sĩ kia sau khi rời khỏi nơi này, đã đi tới Thiên Cương Vực, hơn nữa hiện tại đã tiến nhập vào 'Vực' thứ hai mươi bẩy rồi sao?
Tên tu sĩ béo trước mặt hắn đang muốn nói, thì lại phát hiện thông tin châu trong tay mình sáng lên một cái. Tên tu sĩ béo lập tức quét thần thức vào trong thông tin châu, sau đó nhanh chóng trả lời:
- Vâng thưa hội chủ. Nhưng chúng tôi vừa nhận được tin tức mới, hiện tại tu sĩ kia đã tiến vào 'Vực' thứ hai mươi tám rồi.
Tên tu sĩ trung niên được xưng là hội chủ kia bỗng nhiên đứng lên, biểu tình trên mặt của y có chú cổ quái, giờ khắc này y không nói câu nào, chỉ đi đi lại lại vài vòng tại chỗ, sau đó bỗng nhiên đứng lại rồi nới:
- Ta sẽ đi Thiên Cương Vực ngay lập tức...
Dừng lại một chút, y lại nói tiếp:
- Kỷ Lương, báo cho Cung trưởng lão chuẩn bị lễ vật, một khi tu sĩ kia đi ra, thì Hành Tu Hội chúng ta sẽ phải chào hỏi hắn đầu tiên.
- Hội chủ, chúng ta hẳn là phải chuẩn bị một lễ vật đẳng cấp cao chứ?
Tên tu sĩ gọi là Kỷ Lương lập tức khom người dò hỏi.
Tu sĩ trung niên chần chờ một chút, rồi lại nói:
- Người như thế, thì lễ vật bình thường hắn căn bản là sẽ không thèm để trong mắt...
Do dự một chút, y mới tiếp tục nói:
- Lấy ra kiện tiên khí hạ phẩm đi, chỉ có loại lễ vật này thì mới có thể đả động tới hắn.
Kỷ Lương sửng sốt một chút, lập tức kinh ngạc:
- Nhưng hội chủ, tiên khí hạ phẩm thì Hành Tu Hội chúng ta chỉ có duy nhất một cái, hơn nữa còn là trấn hội chi bảo...
Không đợi cho Kỷ Lương nói hết, thì tên hội chủ kia đã khoát tay:
- Trước Hành Tu Hội chúng ta phái ra một đại sứ váy xanh, đã làm hắn phật ý rồi, nếu như lần này lại làm hắn không vừa ý nữa... phỏng chừng người này sẽ xem thương Hành Tu Hội chúng ta. Tiên khí hạ phẩm tuy rằng trân quý vô cùng, thế nhưng nếu như chúng ta có thể lôi kéo một người có thể tiến vào 'Vực' thứ hai mươi tám trong 'Thiên Cương ba mươi sáu 'Vực'', thì đối với Hành Tu Hội chúng ta vẫn là việc vô cùng tốt.
- Vâng.
Lần này thì Kỷ Lương không nói gì nữa cả.
...
Ken két...
Diệp Mặc cũng không hề lấy ra Tử Đao, cũng không thi triển ra 'Huyễn vân toái vực đao', nhưng 'Vực' của hắn đã có chứa công kích của chân nguyên đao gió. Ở vô số những lần thí nghiệm trước, thì 'Vực' của hắn liên tục bị vỡ vụn trước không gian 'Vực' kia.
Diệp Mặc phát hiện ra, nếu như hắn thông qua việc không ngừng công kích này, thì khi hắn đi tới được 'Vực' thứ ba mươi sáu, thì 'Vực' của hắn cũng sẽ được đại thành.