Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thiếu Gia Bị Bỏ Rơi

Chương 1111: Không có đường lui



Thân hình của Cửu Kiền dừng lại, quay đầu lại nói:
- Khi mà anh cho rằng có thể thắng tôi, anh sẽ phát hiện ra mình đang đối mặt không phải là thất vọng, mà là tuyệt vọng.
Nói xong, anh ta cũng không dừng lại, trục tiếp bay thẳng lên bậc thứ tám, nhưng giọng nói kia thì lại chân thật đáng tin, rõ ràng anh ta cho rằng mình thắng chắc Diệp Mặc rồi.
Từ Bán Xương khẽ mỉm cười với Diệp Mặc, không ngờ cũng phá lệ nói một câu:
- Cứ tu luyện xong đan dược Thiên cấp cấp bốn đi đã, những việc khác cũng không ảnh hưởng đến anh.
Thực ra đối với Từ Bán Xương mà nói, Diệp Mặc có thể leo lên bậc thứ bảy của mười hai bậc Đan vương, cho dù là chưa bắt đầu luyện đan, hắn cũng đã thành công rồi. Một tu sĩ Nguyên Anh có thể leo lên bậc thứ bảy, hơn nữa còn luyện chế ra đan dược Thiên cấp cấp ba, chứng tỏ hắn đã là Đan vương tứ phẩm rồi, hoặc là đã gần đến Đan vương tứ phẩm rồi. Thành tích như vậy, còn ai dám nghi ngờ gì nữa?
Diệp Mặc gật đầu tỏ vẻ cảm ơn với Từ Bán Xương, hắn đương nhiên hiểu được ý tứ của Từ Bán Xương. Ý của Từ Bán Xương là chỉ cần hắn luyện chế thành công đan dược Thiên cấp tứ phẩm, cho dù là có người nghi ngờ, cũng không dám nghi ngờ Đan vương tứ phẩm như hắn, cho nên căn bản cũng không cần phải lo lắng.
Nhưng trong lòng Diệp Mặc lại không bình tĩnh được, hắn biết sơ hở của mình, Thiên Hoa đan là phương thuốc thượng cổ. Hơn nữa Thiên Hoa đan bọn hắn phân giải cũng là đan dược hạng nhất, rõ ràng là được một Đan vương luyện chế ra. Đan vương thượng cổ sẽ không có mồi lửa kỳ dị này sao? Điều này nói ra thì không có ai tin được. Cho nên Thiên Hoa đan nhất định là do mồi lửa kì dị luyện chế ra, bản thân chỉ dùng Anh hỏa đã phân tích ra được đan dược là dùng mồi lửa kì dị để luyện chế ra, trên lí thuyết cũng không thành lập được.
Vì hai mồi lửa này khác biệt quá lớn, thậm chí Anh hoả đến thành phần dược liệu cũng tinh luyện không ra được. Diệp Mặc không biết mấy vị Đan vương ban giám khảo có nghĩ đến vấn đề này hay không. Nhưng hắn biết, nếu Cửu Kiền nghĩ ra rồi, thì vấn đề này sớm muộn gì cũng bị người khác nghĩ đến.
Hắn không giống với người khác, một khi hắn biết được tin tức của phương thuốc Thiên Hoa đan bị lộ ra ngoài, hoặc là bị công khai chỉ trích, vậy thì sư phụ Mạc Hữu Thâm Đan vương Trường Thuận cũng không bỏ qua cho hắn. Thậm chí còn lấy cái này làm văn, còn những kẻ thù của mình thì sao có thể bỏ qua cơ hội này được?
Nói cách khác, câu nói vừa rồi của Cửu Kiền một khi bị anh ta vạch trần ra, vậy thì cũng đồng nghĩa hắn rơi vào chỗ chết.
Diệp Mặc cười lạnh, vốn dĩ hắn đã rất hài lòng khi đứng thứ hai, bây giờ cho dù có lấy toàn bộ thực lực ra, liều mạng hắn cũng muốn lấy được vị trí thứ nhất.
Cuộc đấu mười hai bậc Đan vương đến giờ, đã có rất nhiều Đan vương và đan sư bị loại bỏ, lúc này đan vương luyện đan trên đan bậc cũng đã còn không hơn mười người. Mà từ bậc thứ bảy trở lên cũng chỉ có Diệp Mặc, Từ Bán Xương và Cửu Kiền. Nhưng lúc này Quý Bưu Đình và Khâu Niêm Sinh trên đan bậc thứ sáu dường như đã có dấu hiệu hoàn thành. Nếu như hai người họ cũng luyện chế xong đan dược Thiên cấp tứ phẩm rồi, vậy thì đan bậc thứ bảy trở lên cũng có năm người rồi.
Trên đan bậc thứ bảy, Diệp Mặc chọn Hư Lạc đan. Hư Lạc đan là đan dược tốt nhất để tu sĩ Nguyên Anh thăng cấp lên Hư Thần, độ khó để luyện chế ra cũng không nhỏ. Những đan vương muốn lấy được thành tích trên đan bậc thứ bảy cũng đều không chọn đan dược khó luyện chế như Hư Lạc đan, dù sao ở đây không phải là phòng đan bình thường, còn có cả áp lực kinh khủng nữa. Đan vương bình thường đến sức chịu đựng áp lực cũng khó rồi, đừng nói chi đến luyện chế đan dược vô cùng khó khăn như Hư Lạc đan.
Tử Quỳ hỏa dưới sự khống chế của Diệp Mặc, nhanh chóng luyện hóa linh thảo, nhưng Diệp Mặc lại cảm giác những đan dược mình luyện càng cao cấp, khi dùng Tử Quỳ hỏa lại càng không thuận tay. Hắn cũng biết điều này có mối quan hệ với việc hắn ít dùng Tử Quỳ hỏa, mà Tử Quỳ hỏa cấp bậc lại hơi thấp.
Cũng may Hư Lạc đan hắn cũng đã từng luyện chế qua. Cũng là không sai lầm khi hắn chọn, mặc dù vì không dùng “Vụ liên tâm hỏa”, trên mặt thời gian cũng kéo dài chút ít, nhưng Diệp Mặc vẫn có thể chấp nhận được. Hắn tin rằng cho dù là Cửu Kiền, trên đan bậc thứ tám cũng không dễ dàng cho lắm. Bản thân có công pháp phân cắt thần thức, mà tên Cửu Kiền kia cũng chỉ là tu vi Hư Thần, cho dù anh ta có công pháp thần thức, cũng không thể lợi hại như “Tử nhãn thần hồn thiết cát” của mình được.

Ninh Khinh Tuyết dưới khán đài thấy Diệp Mặc đã lên đến đan bậc thứ bảy, liền thở phào nhẹ nhõm. Cô cho rằng Diệp Mặc cho dù bây giờ luyện đan có thất bại, cũng không ảnh hưởng gì nhiều.
Trên thực tế nếu như không vì lời nói của Cửu Kiền, Diệp Mặc cũng có thể cho rằng như vậy, nhưng tên Cửu Kiền kia không ngờ lại phát hiện ra sơ hở của phương thuốc Thiên Hoa đan, điều này khiến Diệp Mặc có chút kiêng kị. Cho nên đan bậc thứ bảy đối với hắn mà nói, tuyệt đối không phải là đan bậc không ảnh hưởng gì. Nếu như muốn không có chút ảnh hưởng gì, hắn cần phải vượt mặt Cửu Kiền mới được.
Một khi hắn vượt mặt Cửu Kiền rồi, vậy thì cho dù Cửu Kiền nói mình ăn gian ở vòng thứ nhất, người khác cũng sẽ cho rằng y đang ghen tị với hắn. Dù sao không phải mọi người đều là Đan vương, không phải ai cũng đều hiểu điều này.
Nhưng một khi bản thân không bằng được Cửu Kiền, Cửu Kiền lấy được ngôi vị thứ nhất. Sau đó lại lật mặt nói mình biết phương thuốc Thiên Hoa đan, vậy thì hắn hoàn toàn xong đời rồi. Vì lúc này, hắn rất có khả năng bị đuổi ra ngoài Đan thành, một khi bị đuổi ra ngoài Đan thành, vậy thì đành phải chờ chết.
Nếu như không đắc tội với môn phái chín sao và Mạc Hữu Thâm, Diệp Mặc cho dù bị hoài nghi trong vòng thứ nhất có vấn đề cũng không có quan hệ gì lớn. Vì sẽ không có ai chuyên môn đối chọi hắn, cũng sẽ không bị đuổi ra ngoài Đan thành. Hắn chẳng qua là chỉ mất đi chút danh tiếng, còn là chịu sự truy lùng của rất nhiều người.
Nhưng bây giờ trong khi hắn đắc tội với nhiều môn phái lớn như vậy, một khi Cửu Kiền dẫn đầu, lập tức sẽ có người hùa theo, cho dù là thành chủ Đan thành cũng không giữ được hắn. Cho nên hắn nhất định phải bóp chết manh mối của Cửu Kiền, khiến anh ta thua mà không nói được lời nào. Hoặc là nói, anh ta không có đường lui.
Diệp Mặc tin rằng, một khi Cửu Kiền cũng bị thua ở vòng thứ ba này, anh ta nhất định sẽ không đề cập đến chuyện này. Vì nó sẽ giống như tự đập đá vào chân mình, khiến cho mình mang tiếng ghen tị mà thôi.
Thấy Diệp Mặc tiến đến đan bậc thứ bảy, đừng nói đến Ninh Khinh Tuyết, cho dù là Cảnh Anh Ly cũng cho rằng Diệp Mặc bây giờ không sao rồi.

- Đúng là một Đan vương lợi hại, tên Cửu Kiền này trước giờ tôi chưa từng nghe danh qua, không ngờ lại lợi hại như vậy. Tôi thấy anh ta ít nhất cũng là Đan vương lục phẩm, nếu không sẽ không thể khoan thai như vậy khi đứng trên đan bậc thứ tám.
Ngũ Thản lúc này cũng đã là Đan vương lục phẩm, lúc y thấy Cửu Kiền luyện đan, không khỏi thầm cảm thán.
Nguyệt Kỳ Siêu gật đầu nói:
- Đúng vậy, tên Cửu Kiền này đúng thật tài giỏi, khi trước anh ta chọn Hư Lạc đan ở đan bậc thứ bảy, còn đến đan bậc thứ tám thì anh ta không ngờ lại chọn đan dược Thiên cấp ngũ phẩm Phá Thần đan, những thứ này đều là đan dược tương đối khó luyện chế. Anh Ngũ chắc là không có nhìn nhầm, tên Cửu Kiền này quả thực tí nhất cũng phải là Đan vương lục phẩm.
- Giang sơn đại hữu nhân tài xuất mà, nhìn cái tên Cửu Kiền và Diệp Mặc, tôi liền cảm thấy bản thân mình già quá rồi.
Ngũ Thản thở dài nói.
Lục Vô Hổ cười ha hả nói:
- Anh cũng không cần tự xem nhẹ bản thân, anh là một Đan vương lục phẩm, đã đứng đầu bao nhiêu năm rồi còn gì.
Ngũ Thản vẻ mặt xấu hổ, y chỉ là lời nói khiêm tốn mà thôi, nhưng Lục Vô Hổ là tiền bối trong các tiền bối, y không dám thẳng mặt phản bác.
Thẩm Nghiễn Thanh cũng gật đầu nói:
- Tên Diệp Mặc kia cũng không tầm thường, sau khi lấy ra “Tử quỳ hỏa”, chẳng những tốc độ tăng nhanh không ít, hơn nữa tỉ lệ đan dược cũng tăng lên nhanh chóng. Trên căn bản cũng đều là đan dược hạng nhất. Trên đan bậc thứ bảy hắn cũng chọn Hư Lạc đan. Nhìn cách thức của hắn, chắc là không có áp lực lớn gì, cho nên tôi chắc rằng hắn ít nhất cũng là Đan vương ngũ phẩm.
Lục Vô Hổ lại cười ha hả nói:
- Tên nhóc này thật là có thể nhẫn nhịn được nhỉ. Nhưng nhịn đến khi luyện chế ra đan dược thiên cấp, mới lấy ra mồi lửa. Kỷ Bẩm, lần này anh nhìn nhầm rồi, còn để tôi cho hắn một mồi lửa. Mồi lửa tốt nhất của tôi cũng không bằng “Tử quỳ hỏa” của hắn, còn cho cái quái gì nữa.
Vẻ mặt Kỷ Bẩm lúng túng, nhưng cũng không tiện trả lời câu nói của Lục Vô Hổ.
- Mười hai bậc Đan vương kia tôi cũng đã lên rồi, tôi thật sự rất ngạc nhiên, tên Diệp Mặc này sao lại có thể lên được đan bậc thứ bảy, mà còn luyện đan như không có gì ảnh hưởng đến hắn vậy? Hắn dù sao là một tu sĩ Nguyên Anh mà, thậm chí còn chưa là Nguyên Anh hậu kỳ. Mà bây giờ trên đan bậc có chừng mười Đan vương, cho dù người kém cỏi nhất cũng là tu vi Hư Thần, còn tên Cửu Kiền nữa, chỉ là tu vi hư thần đỉnh, nhưng cũng không để ý chút nào đến áp lực đan bậc, dùng lời nói của anh Ngũ Thản, không thừa nhận là già cũng không được rồi.
Là một Đan vương tứ phẩm trong ban giám khảo cũng thở dài một tiếng nói.
- Mỗi một Đan vương đều có chỗ độc đáo của riêng mình, cũng là bình thường mà.
Thẩm Nghiễn Thanh giải thích một câu, nhưng lại không nói rõ nguyên nhân.

Một lò Hư Lạc đan đầy sáu viên, Diệp Mặc dùng Tử Quỳ hỏa, lại luyện chế một lần. Cho nên lần này lần nữa luyện chế cũng không có vấn đề gì lớn. Mặc dù có áp lực tinh thần và lực đẩy đan bậc nhưng những thứ này bị “Tử nhãn thần hồn thiết cát” loại bỏ hết.
Sau hai tuần hương, Diệp Mặc luyện chế xong sáu viên Hư Lạc đan, mặc dù Diệp Mặc thấy sáu viên này đều là đan dược hạng nhất, nhưng hắn cũng đã hiểu. Nếu như đan bậc thứ tám lại tiếp tục sử dụng Tử quỳ hỏa luyện đan, hắn rất có khả năng không thể luyện chế ra một lò đan dược hạng nhất.
Nhưng lúc này hắn đã không còn cách nào mà nghĩ đến những chuyện này rồi, muốn thắng được Cửu Kiền, hắn cần phải luyện chế ra đan dược hạng nhất, nếu không, hắn rất có khả năng sẽ bị thua. Vì cấp bậc Đan vương của Cửu Kiền không thấp hơn hắn, mồi lửa mặc dù thấp hơn Tử quỳ hỏa của hắn vài bậc, nhưng cũng đã là màu hồng nhạt rồi, cấp bậc cũng cao hơn một hạng rồi. Cứ như vậy mà so sánh, mồi lửa của mình thậm chí không bằng của đối phương.
Mồi lửa của hắn còn vì nhờ “Tử viêm kết tinh” của Cổ Mân Tiềm mà thăng cấp lên màu cam, nếu không càng không bằng đối phương. Hơn nữa hắn nghi ngờ Cửu Kiền đã là đan vương lục phẩm rồi, nếu là như vậy thật, vậy thì hắn muốn thắng là rất khó.
Thấy Diệp Mặc bay lên đan bậc thứ tám, Từ Bán Xương ở đan bậc thứ bảy đang luyện chế đan dược cũng thở ra, hoàn toàn xác định được mình đứng ở vị trí thứ ba. Y cho rằng, Cửu Kiền và Lạc Tiểu Mặc đều là giả lợn ăn hổ, một là linh đan sư cấp chín, một là linh đan sư cấp bảy, bây giờ tốt rồi, hai linh đan sư này đã đến đan bậc thứ tám rồi, đan vương ngũ phẩm như y vẫn còn đang ở đan bậc thứ bảy luyện chế đan dược thiên cấp tứ phẩm của mình.
Cửu Kiền chuyên tâm không chế “Muội sát hỏa” luyện chế Phá Thần đan, sau khi Diệp Mặc lên, anh ta hình như không nhìn thấy, vẫn chuyên tâm luyện chế Phá Thần đan của mình.
Thần thức của Diệp Mặc quét một cái liền nhìn thấy đan dược mà anh ta luyện chế, không ngờ là Phá Thần đan, loại đan dược Thiên cấp ngũ phẩm vô cùng khó luyện chế. Đây là loại đan dược dùng cho tu sĩ Hư Thần thăng cấp lên tu sĩ Ngưng Thể, có thể luyện chế ra loại đan dược này cũng là một người rất tài giỏi rồi. Mà tên Cửu Kiền này không những có thể luyện chế, mà lại còn luyện chế trên Mười hai bậc Đan Vương, rõ ràng là một người tài giỏi trong những người tài giỏi.
Diệp Mặc nuốt một viên Phục Thần đan, đối mặt với hạng người này, hắn cho dù có dùng “Vụ liên tâm hỏa” cũng không nắm chắc được phần thắng, huống chi hắn lại còn là sử dụng Tử quỳ hỏa?
Nhưng hắn không có chọn lựa, hắn không chút do dự gì chọn luôn Phá Thần đan.
Chương trước Chương tiếp
Loading...