Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thiên Lục Vũ Trụ

Chương 161: C161: Tâm nguyện lớn nhất



Hai người nhanh chóng tiến vào trong Cửa hàng Linh Huyền, đi tới trước một cung điện.
Lúc này nơi này tụ tập rất nhiều người, cường giả cấp bậc Đan Nguyên cảnh nhà họ Triệu, Triệu Nguyên, còn có gia chủ nhà họ Triệu, Triệu Lâm, cường giả cấp bậc Đan Nguyên cảnh nhà họ Trịnh, còn có mấy vị Tiên Thiên cảnh khác cũng đều ở nơi này.
Lúc này sắc mặt của bọn họ đều không được đẹp lắm.
"Hừ!"
Nhìn thấy Lý Thiên Dương, Lý Phong đi tới, Triệu Nguyên lập tức hừ lạnh một tiếng, trên mặt lộ rõ vẻ âm trầm.
Trừ bọn họ ra, Lăng lão và vị thiếu nữ mặc áo đỏ Linh Hân kia cũng ở nơi này, lúc này Lăng lão nhìn thấy Lý Phong, cười nói: "Lý Phong, Nham Lỗ đã đưa ra quyết định, giao dịch gốc hoa Huyền Thánh kia cho các ngươi."
“Làm phiền Lăng lão." Lý Phong nhìn về phía lão giả trước mặt, vội vàng nói.
"Nhưng mà Nham Lỗ chỉ muốn giao dịch với Lý Phong ngươi, những người khác không thể đi vào.” Lăng lão lại bổ sung nói.
Lý Phong gật gật đầu, nhìn về phía cha mình, nói: "Cha, con đi vào"

Hắn hít sâu một hơi, trực tiếp tiến vào bên trong. cung điện trước mặt.
Sau khi Lý Phong tiến vào, cửa lớn cung điện trực tiếp đóng lại.
"Sư phụ, người của phủ Thần Văn sắp tới phải không?” Linh Hân nhìn về phía cửa lớn cung điện đóng lại, lại nhìn về phía Lăng lão, hỏi.
"Ừ, lăn này con cũng cùng trở về với trưởng lão phủ Thần Văn đi” Lăng lão cười nói
Trên thực tế, Linh Hân ở trong này cũng không được bao nhiêu ngày, nhưng mà bởi vì có cường giả đỉnh cấp của phủ Thần Văn đến, như vậy tốc độ trở vẽ sẽ nhanh hơn rất nhiều, cho nên thời gian cô ta dừng lại ở Cửa hàng Linh Huyền cũng tương đối dài.
Vào lúc bọn họ truyền âm trao đổi, lúc này sắc. mặt Triệu Nguyên, Triệu Lâm âm trầm, nhưng mà sâu trong đáy mắt lại mơ hồ hiện lên vẻ hưng phấn.
"Lần này, Lý Phong nhất định sẽ chết!"
"Sau khi Lý Phong chết, nhà họ Lý sẽ không còn gì uy hiếp nữa!"
Trong lòng bọn họ chờ mong, chỉ cần qua thêm hơn mười giây, bọn họ liền có thể nhìn thấy thi thể của Lý Phong.
.......
Vào lúc bọn họ đang chờ đợi, lúc này trong hư không ở bên ngoài Cửa hàng Linh Huyền có vài bóng người đang bay nhanh.
"Không nghĩ tới Đường Trung Nguyên ngươi cũng sẽ từ phủ Thần Văn chạy tới." Nói chuyện chính là một người đàn ông trung niên, người đàn ông có dáng người vạm vỡ, cánh tay để trần, vô cùng tráng kiện, thân thể giống như được đúc thành từ sắt thép, toàn thân mơ hồ phát ra một lưỡng sát khí.
Lưỡng sát khí kia, cho dù là Đan Nguyên cảnh đỉnh phong ở đây, cũng tuyệt đối không chịu nổi!
"Lý Phong có được thiên phú Thần Văn sư, đương nhiên phú Thăn Văn chúng ta sẽ không để lỡ.”
Nghe vậy, một vị lão giả mặc trường bào màu đen cười nói: "Huyền Đạo môn các ngươi thế mà cũng phái ngươi ra?"
Lão giả thoạt nhìn mặt mũi hiền lành, cả người làm cho người ta vừa nhìn liền có cảm giác nhu hòa.

"Đúng vậy đó, Trạm Lô, dáng vẻ này của ngươi nói không chừng sẽ hủ dọa tiểu tử Lý Phong” Lại là một giọng nói vang lên.
Lúc này người đàn ông trung niên thứ ba mở miệng nói, người đàn ông này mặc trường bào màu trắng, nhìn qua vô cùng nho nhã, giống như một thư. sinh.
"Hừ! Trên con đường tu luyện, phải là tiến bước không lùi, phải rèn luyện trong sinh tử, phương thức. bồi dưỡng của phủ Thần Văn và Học viện Thiên Vũ các ngươi quá mức ôn hòa, như vậy bồi dưỡng ra chỉ là đóa hoa trong nhà ấm, không chịu nổi một đòn." Người đàn ông trung niên vạm vỡ để trần cánh tay lạnh lùng nói.
"Lý Phong ở dãy núi Vân Vụ một đường đại sát, thiên tài như vậy vào Huyền Đạo môn chúng ta mới là thích hợp nhất.”
Ba người bọn họ đều là vì Lý Phong mà đến.
Mười sáu tuổi, thực lực cấp bậc Tiên Thiên cảnh hậu kỳ, mặc dù là mượn dùng ngoại lực, nhưng không thể phủ nhận, thiên phú của Lý Phong quả thật cực kỳ cường đại.
Băng không cũng không khiến cho cả ba thế lực này đều đến!
Phía trên Đại lục Hắc U có sáu thế lực cường giả cấp bậc Tam Hồn cảnh, quân Hắc U, Học viện Thiên Vũ, phủ Thần Văn, Huyền Đạo môn, Kiếm Tông, Thiên Vu cốc.
Trong sáu thế lực này, quân Hảc U rất khó tiến vào, Kiếm Tông chỉ thu nhận thiên tài có thiên phú kiếm đạo, Thiên Vu cốc thu nhận đệ tử cũng cực kỳ đặc thù, ngoại trừ ba thế lực này, ba thế lực khác đều đến đây.
"Để xem tiểu tử Lý Phong sẽ chọn thế lực nào." Lão giả phủ Thần Văn cười ha hả nói.
Đi vào cung điện, Lý Phong nhìn thợ sẵn Nham Lỗ ở trước mặt.

Nhìn thấy Lý Phong, thợ săn Nham Lỗ cười ha hả nói: "Lý Phong, qua mấy ngày so sánh, ta quyết định đổi với ngươi, ta cần ngọc bài Thần văn Tụ Linh kia."
"Được."
Nghe vậy, Lý Phong gật gật đầu, hẳn vung tay phải lên, một ngọc bài Thần văn có khắc rất nhiều bí văn liền xuất hiện.
Thấy thế, thợ săn Nham Lỗ cũng vung tay phải lên, sau đó trong tay xuất hiện một đóa hoa màu trắng, đóa hoa màu trắng này dài một xích (1 xích = 1/3 mét), phía trên có ba cánh, phía trên được khắc từng đường vân giống như thần văn tự nhiên.
"Hoa Huyền Thánh!"
Nhìn thấy đóa hoa màu trằng này, trên mặt Lý Phong lập tức lộ ra vẻ vô cùng kích động.
Hiện tại, hoa Huyền Thánh này là của ngươi.” Thợ săn Nham Lỗ nở nụ cười, sau đó đưa đóa hoa màu trắng qua
"Rốt cuộc cũng tới tay!”
Trong lòng Lý Phong kích động, đang muốn nhận lấy.


Chương trước Chương tiếp
Loading...