Thiên Kim Thật Cùng Thiên Kim Giả Ở Bên Nhau
Chương 66
Mùa thu của Đại học S vô cùng xinh đẹp.
Hai bên đường có trồng hàng cây phong, khi gió thu thổi qua, những chiếc lá phong đỏ bắt đầu lay lắt, rơi xuống đất.
Tần Miên Miên diện một chiếc áo sơ mi trắng, cả người sạch sẽ gọn gàng, lại có khí chất dịu dàng, cằm hơi tròn tròn khiến cho nàng thoạt nhìn ngoan ngoãn và đáng yêu, cho người ta cái cảm giác muốn bảo vệ, che chở.
Trên người mặc đồ hiệu xa xỉ, đối đãi với người khác lịch sự, nhã nhặn.
Đàn chị Phó Lam của câu lạc bộ Báo chí vẫn còn nhớ cuộc phỏng vấn lần trước, cô không ngờ Giản Ánh An lại hành động nhanh như vậy, mới vừa nhìn ra manh mối thì Giản Ánh An đã dẫn người lên chương trình, rải đường cho công chúng rồi.
Cô cũng không thể chịu thua, Phó Lam tự cổ vũ bản thân.
Buổi phỏng vấn vừa rồi là buổi phỏng vấn được yêu thích nhất, chỉ cần chúng ta thừa thắng xông lên thì kỳ này cũng sẽ là kỳ được yêu thích nhất!
Bởi vì hiện tại phần lớn người ở Đại học S đều đang thảo luận về buổi phát sóng trực tiếp đó, nhưng đoạn phim chính thức vẫn chưa được công bố cho nên sinh viên đang thiếu đề tài.
Phó Lam với Tần Miên Miên và Giản Ánh An không học cùng khoa cho nên cô ấy rất khó tìm được người.
Trời xanh không phụ người có lòng, cuối cùng cô ấy cũng đã chờ được!
Tần Miên Miên đang đi tới, lá phong rơi xuống sau lưng nàng tạo thành một khung cảnh đẹp như tranh vẽ, Phó Lam cầm máy ảnh lên bắt đầu chụp.
Cô đang liên tục chụp ảnh thì bị một nam sinh bước tới làm gián đoạn.
Ai, sao lại không có mắt như vậy.
Ồ, là Thẩm Cẩn Vu à.
Phó Lam nhớ lại phản hồi về buổi phỏng vấn của Thẩm Cẩn Vu, cũng thường thường tầm trung, mọi người đều nói rằng họ thích xem gái đẹp hơn. Cô ấy cũng không ngờ Đại học S đã cong thành như thế này.
Chẳng trách họ lại quan tâm đến buổi phát sóng trực tiếp như vậy, bởi vì mọi người đều là cong.
Phó Lam cất máy ảnh, nhìn thấy Thẩm Cẩn Vu đang đi về phía Tần Miên Miên, không biết cậu ta muốn làm gì đây.
Tần Miên Miên vốn là đang nghĩ tới chuyện của bảo mẫu.
Đó là mẹ của nàng, nhưng nàng lại chưa từng gặp bà bao giờ cho nên cũng không chờ mong hay có cảm giác nào khác.
Nàng chỉ muốn hỏi tại sao bà lại làm vậy.
Thẩm Cẩn Vu đi tới.
Tần Miên Miên dừng lại.
Về chuyện cậu ta sẽ xuất hiện, Tần Miên Miên đã sớm chuẩn bị tinh thần, nói thẳng ra thì cậu ta còn xuất hiện muộn hơn nhiều so với dự kiến của nàng.
Tần Miên Miên không biết trước đó Thẩm Cẩn Vu đã đến, lại bị Giản Ánh An đuổi đi.
Thẩm Cẩn Vu cũng không định xuất hiện trước mặt Tần Miên Miên sớm như vậy, trong lòng cậu ta đang rất bối rối, lại không chịu thừa nhận mình bị Giản Ánh An nói đến chột dạ.
Cậu ta không dám thừa nhận, cậu ta sợ Tần Miên Miên sẽ không thích cậu ta.
Tần Miên Miên sao có thể không thích cậu ta chứ?
Cho đến buổi phát sóng trực tiếp đó——
Cậu ta đã cảnh cáo rằng không được cung cấp tài nguyên cho Giản Ánh An, nếu làm vậy thì đồng nghĩa với chống đối Thẩm gia.
Nhưng vẫn có người không quan tâm, không những mời Giản Ánh An tham gia gameshow mà còn mở phát sóng trực tiếp, khiến cho Thẩm Cẩn Vu trở tay không kịp.
Gameshow kia lại còn mời Tần Miên Miên.
Trong buổi phát sóng trực tiếp, cả hai còn tạo thành CP, trở thành chủ đề gây sốt của tập đầu tiên.
Cậu ta vốn ghét các chương trình giải trí này, chính gameshow khi còn nhỏ đã khiến cậu ta bị đưa ra nước ngoài, nhiều năm qua không được gặp Tần Miên Miên nữa.
Chắc hẳn đây chính lý do khiến cho hai người trở nên xa lạ.
Đúng, chính là như vậy.
Thẩm Cẩn Vu thuyết phục bản thân, sau đó đợi đến hôm nay mới chạy đi tìm Tần Miên Miên.
Cậu ta đứng đối diện Tần Miên Miên, nói: "Miên Miên, cậu không cần phải tham gia gameshow kia, cậu là thiên kim Tần gia, làm như vậy rất mất mặt."
Tần Miên Miên nhìn cậu thiếu niên cao hơn nàng, kiên nhẫn đáp: "Mình không thấy mất mặt."
Không có chuyện gì mà nàng không nên làm cả.
Gameshow có gì không tốt.
Không có gì phải xấu hổ.
Nàng cũng chán ghét cái loại giọng điệu giống hệt như của Tần phu nhân này, chỉ biết nói cái này không được, không thể làm như vậy.
Tần Miên Miên tính tình tốt, chỉ sửa lại rằng nàng không thấy xấu hổ, chưa trở mặt với Thẩm Cẩn Vu.
Nhưng Thẩm Cẩn Vu lại được voi đòi tiên: "Nếu cậu thiếu tiền thì có thể quay về Tần gia, không cần ở bên Giản Ánh An!"
Nói trắng ra là không cho phép, cậu ta chỉ muốn kiểm soát cuộc sống của Tần Miên Miên mà thôi.
Người mẹ ruột vì muốn tốt cho nàng mà bỏ rơi nàng, người "mẹ ruột" nuôi nấng nàng nhiều năm qua luôn nói cho nàng biết nàng cần phải làm gì.
Còn có Thẩm Cẩn Vu.
Bọn họ từ trước đến nay chưa bao giờ coi Tần Miên Miên là một người độc lập, họ ỷ vào việc nàng dịu dàng, ngoan ngoãn mà không quan tâm đến cảm xúc của nàng.
Giản Ánh An đã nói chuyện này với Thẩm Cẩn Vu, nhưng cậu ta vẫn như vậy.
Nếu Tần Miên Miên biết chuyện này sẽ chỉ thấy buồn cười hơn, sắc mặt của nàng trở nên lạnh lùng: "Tôi chính là muốn ở bên chị ấy."
Chỉ có chị mới hỏi nàng thích cái gì, chỉ có chị mới tôn trọng ý kiến của nàng.
Tuy rằng nàng cam tâm tình nguyện làm bất cứ điều gì vì Giản Ánh An, nhưng về bản chất thì khác biệt rất lớn!
Một bên là lợi dụng tình cảm, không cho phép thương lượng.
Một bên là thích và tôn trọng.
Tần Miên Miên: "Các người một hai phải ngăn cản tôi và chị ấy ở bên nhau sao?"
Nàng cau mày, vẻ mặt lạnh lùng không khác gì Giản Ánh An, hôm nay tâm trạng của nàng đã không được tốt, bây giờ lại càng tệ hơn.
Nàng nghiêng đầu, không muốn thấy Thẩm Cẩn Vu nữa, khó chịu quá đi.
Nhưng nàng vẫn nhìn vào mắt Thẩm Cẩn Vu: "Chị ấy đã làm gì sai?"
Thẩm Cẩn Vu trả lời không được, cậu ta chỉ biết Giản Ánh An là người xấu, nhưng lại nhất thời không trả lời được, có gì sai...
Tần Miên Miên chắc chắn đã bị Giản Ánh An che mắt nên mới không nhìn thấu được.
Thẩm Cẩn Vu: "Cậu đi theo cậu ta..."
Tần Miên Miên cắt ngang: "Rất vui vẻ, tôi thấy hạnh phúc hơn bao giờ hết."
Thẩm Cẩn Vu: "Cậu là vợ chưa cưới của mình."
Không đúng, vợ chưa cưới của cậu là đại tiểu thư nhà họ Tần, nàng không phải.
Nhưng Tần Miên Miên không phản bác, lỡ như Thẩm Cẩn Vu biết Giản Ánh An mới là đại tiểu thư thật sự của Tần gia, lại quấy rầy Giản Ánh An thì sao.
Giản Ánh An không hề muốn liên quan gì đến nhà họ Tần.
Tần Miên Miên cũng không định nói ra.
Nàng lạnh lùng nói: "Dù sao thì tôi cũng không muốn quay lại."
Thẩm Cẩn Vu thẹn quá thành giận: "Cậu có biết cậu như vậy cha mẹ cậu sẽ lo lắng thế nào không? Cậu đi theo Giản Ánh An không chịu nghe điện thoại, bọn họ đều cho rằng cậu đã xảy ra chuyện!"
Tần Miên Miên hít sâu một hơi: "Vậy tại sao bọn họ lại không tới tìm tôi."
Nàng đã bỏ đi bao lâu rồi, bọn họ cũng chỉ làm bộ làm tịch gọi mấy cuộc điện thoại là xong.
Có khi còn chưa biết chuyện Tần Hành cũng đã bỏ nhà ra đi.
Còn ở đây nói lo lắng này nọ, không thấy buồn cười sao?
Tần Miên Miên bị dây dưa đến bất đắc dĩ, nàng muốn trực tiếp bỏ đi nhưng Thẩm Cẩn Vu lại đi theo, làm cho Tần Miên Miên phải tăng tốc độ hơn nữa.
Lúc này có một đàn chị ở phía trước chạy tới, túm lấy Tần Miên Miên.
Là Phó Lam, cô kêu một tiếng: "Miên Miên, chúng ta đã hẹn nhau phỏng vấn rồi mà, sao bây giờ em còn ở đây? Mọi người đang đợi ở câu lạc bộ, đi theo chị nhanh lên!"
Nói xong, cô trừng mắt nhìn Thẩm Cẩn Vu.
Trước đây cô đã từng phỏng vấn người này, không ngờ người này lại tệ đến thế, cứ liên tục làm phiền người ta mãi.
Người ta đã nói rõ là không thích rồi, giận hết sức! Đúng là không có phong độ chút nào, còn không bằng một phần mười của Giản Ánh An nữa!
Phó Lam lập tức lao ra giải vây.
Tần Miên Miên: "Em qua ngay đây."
Thẩm Cẩn Vu nhìn thấy Phó Lam đột nhiên xuất hiện, lộ vẻ chán nản: "Tôi cũng đi được không?"
Phó Lam không ngờ người này vẫn bám lấy không tha, ánh mắt quỷ dị: "Cậu đến đó làm gì? Chuyện của con gái, cậu sắp đi Thái Lan à?"
Nói xong cô kéo Tần Miên Miên về phía trước.
Thẩm Cẩn Vu lần này không đi theo, chắc là vì không có ý định đi Thái Lan.
Sau khi đi tới góc đường, xác định Thẩm Cẩn Vu không đi theo, không bị nhìn thấy nữa, Tần Miên Miên mới nói lời cảm ơn: "Cảm ơn đàn chị đã giúp em giải vây."
Phó Lam do dự: "Không cần cảm ơn, cái kia...Chị thật sự muốn phỏng vấn em." Với Giản Ánh An.
Dáng vẻ của Tần Miên Miên hiện tại không có tinh thần cho lắm: "Có cơ hội sẽ phỏng vấn ạ, bây giờ em đang có việc."
Nàng lấy điện thoại ra, gửi cho Phó Lam một tin nhắn emoji trên WeChat.
"Chị xem, trước đó chúng ta đã thêm WeChat rồi. Chị có thể hỏi trên WeChat."
Thấy nàng thật sự có việc, Phó Lam vội vàng để nàng rời đi.
Giản Ánh An đang xem camera giám sát, bảo mẫu kia đang dọn dẹp vệ sinh.
Giản Ánh An đã quên bảo mẫu này tên là gì, bà ta đã vắng bóng trong cuộc đời của cô hơn mười năm, lại càng chưa bao giờ xuất hiện trong cuộc đời của Tần Miên Miên.
Tất cả ký ức đều là bảo mẫu sau khi chơi mạt chược về, mắng cô chỉ biết lãng phí tiền bạc.
Đem đoạn ký ức này tổng hợp lại còn chưa đủ một tập phim truyền hình.
Bảo mẫu khoảng bốn mươi tuổi, bằng tuổi với Tần phu nhân nhưng nhìn Tần phu nhân như mới ngoài ba mươi, còn bà ta thì trông như bà lão năm mươi tuổi.
Nghe dì Trương nói cuộc sống của bà ta trong mười năm qua không như ý lắm.
Bảo mẫu lại lấy chồng, sinh được một đứa con trai suốt ngày chỉ biết tiêu tiền, không nuôi nổi.
Sau khi suy nghĩ một lúc, Giản Ánh An lại mở hồ sơ của bảo mẫu.
Thái Lan Ngọc.
Hóa ra là cái tên này.
Có liên quan gì đến cô đâu? Giản Ánh An đặt tập tài liệu xuống.
Tần Miên Miên trở về hơi muộn, Giản Ánh An nhìn qua, nhếch môi cười nhẹ.
Khóe mắt đuôi mày đều mang theo ấm áp.
Cô rất thích cuộc sống hiện tại, có căn hộ nhỏ của riêng mình, có tiền tiết kiệm và có Miên Miên.
Chỉ cần giải quyết xong mọi việc thì sẽ có thể tiếp tục cuộc sống như thế này.
Đến lúc đó, cô nhất định sẽ chính thức bày tỏ với Miên Miên.
Hoa tươi, ánh nến, rượu vang đỏ.
Thêm một đôi nhẫn thật đẹp.
Tần Miên Miên sẽ cười đáp lại, nụ cười xán lạn cực kỳ có sức lây lan, khiến cho người ta cũng vui vẻ theo.
Những chuyện xảy ra tiếp sau đó không còn là vấn đề nữa.
Tần Miên Miên đi tới xem camera giám sát. Khi nhìn thấy một bà lão trông như ngoài năm mươi tuổi, nàng không nói nên lời.
Đây là mẹ ruột của nàng sao?
Cứ tưởng bà ấy sẽ sống tốt hơn, chỉ như vậy, có đáng không?
Giản Ánh An cẩn thận quan sát phản ứng của Tần Miên Miên, em ấy là đứa trẻ ngoan, tốt bụng lại dễ mềm lòng.
Chỉ cần đối phương không phạm phải sai lầm quá lớn, em ấy sẽ không quá để ý, rất dễ nói chuyện.
Giản Ánh An lo lắng Tần Miên Miên sẽ mềm lòng với người này.
Quan hệ huyết thống là một cái gì đó rất kỳ lạ.
Khi một người lạ đến trước mặt bạn, chứng minh rằng người đó là họ hàng trực hệ của bạn, bạn sẽ cảm thấy bối rối nhưng đồng thời cũng thấy rất thân cận, gần gũi.
Ngoại trừ những gia đình không bình thường như Tần gia.
Hoặc có thể sẽ cảm thấy không quan trọng, không sinh hận nổi.
Sẽ cảm thấy không có người này bên cạnh, ta vẫn sống và trưởng thành, thị phi đúng sai, không liên quan gì đến hiện tại nữa.
Quan tâm quá nhiều chỉ ảnh hưởng tới cuộc sống hiện tại.
Giản Ánh An cũng từng muốn từ bỏ kế hoạch hủy hoại nhà họ Tần, nhưng cô biết nếu không khiến cho nhà họ Tần biến mất, cô sẽ không thể ở bên Miên Miên như ý nguyện.
Vì vậy cô cần phải ra tay với Tần gia.
Còn Miên Miên đối với...Thái Lan Ngọc này thì sao?
Điều mà Giản Ánh An lo lắng chính là cuộc sống của người này quá khó khăn, sợ rằng sau này bà ta sẽ quấn lấy Miên Miên không buông, tốt hơn là nên kết thúc ngay từ bây giờ.
Cô chỉ quan tâm Miên Miên nghĩ như thế nào thôi.
Tần Miên Miên lặng lẽ nhìn bóng người trong camera giám sát, một lúc sau mới nói: "Chúng ta lên lầu đi."
Giản Ánh An: "Ừm."
Tần Miên Miên: "Nếu bà ấy không nhận ra chúng ta thì không cần lo lắng, cùng lắm thì nhờ dì Trương chuyển bà ấy đến thành phố khác là được."
Giản Ánh An: "Được."
"Nếu nhận ra thì..."
Tần Miên Miên còn chưa nghĩ tới nếu nhận ra thì phải làm sao.
Nếu đã không biết thì tốt nhất nên gặp mặt trước rồi mới quyết định phải làm gì.
Lúc hai người đi vào căn hộ, Thái Lan Ngọc còn đang lau chùi phòng tắm, bà cúi xuống dùng bàn chải chà thật mạnh.
Nghe thấy có người bước vào, bà từ phòng tắm bước ra, chuẩn bị chào chủ nhà.
Khi nhìn thấy Giản Ánh An và Tần Miên Miên, bà đã cực kỳ sửng sốt.
Bà nhận ra họ.
Một người là con gái ruột của bà, bà đã đưa nàng vào nhà họ Tần để nàng có thể được đãi ngộ tốt nhất, nhiều năm qua bà vẫn luôn chú ý đến nàng, xác định được nhà họ Tần đã chăm sóc cho nàng rất tốt nên bà chưa bao giờ giải thích thân phận của mình với nàng.
Một người là...người bị con gái bà thế chỗ.
Hiện tại hai người này đang đứng cạnh nhau, quan hệ vô cùng thân thiết.