Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thiên Đạo Hữu Khuyết - Bông Lan

Chương 127: Ai đang nhớ ta vậy nhỉ?



Nếu như cho người khác biết ý nghĩ này của hắn, phỏng chừng tâm muốn bóp chết hắn đều có.  
             Trang bức còn buồn tẻ? Ngươi làm sao không chết đi...  
             Tôn Cường đi rồi, Trương Huyền cũng không có đợichờ ở tòa phủ đệ này, một lần nữa trở lại nơi ở trong học viện, khi này trời đã tối đen.  
             Ngày hôm nay dạy học xong rồi đi sát hạch Luận đan, sau đó lại tìm nơi ở, đủ loại trang bức, thực sự là mệt đến rối tinh rối mù.  
             Vốn còn muốn tiếp tục nghiên cứu nội dung của cảnh giới Ích Huyệt cảnh, ai biết nằm lên giường là ngủ luôn, lúc tỉnh lại, trời dĩ nhiên sáng choang.  
             Trở lại lớp học, mấy học viênđã tới từ lâu.  
             Nhìn qua mỗi đứa một lần, Trương Huyền thoả mãn gật gù.  
             Mấyhọc viênnày của hắn tựa hồ cũng biết tầm quan trọng củatân sinh thi đấu, tu luyện phi thường khắc khổ, tuy rằng chỉ là ngăn ngắn một ngày không thấy, dĩ nhiên tiến bộ không nhỏ.  
             Đơn độc chỉ điểm mỗi một người một phen, Trương Huyền lại giảng giải một chút vấn đề màmọi người còn khó hiểu, đang muốn tan học, liền thấy một người đẩy cửa đi vào.  
             - Trương lão sư, Lục Tầm lão sư muốn cùng ngươi tiến hành ‘sư giả bình trắc’, đây là danh sách học viên của hắnmuốn tỷ thí cùng học viên của ngươi!  
             Trước để Chu Hồng tiễn đưa chiến thiếp, phỏng chừng cái tên này bị mấy người Viên Đào đánh đến sợ, lần này đến chính là cái lão sư.  
             Số lượnghọc viênmà mỗi một lão sư giáo dục đều không giống nhau, đặc biệt là minh tinh giáo sư nhưLục Tầm, số lượnghọc viên có lẽ đã vượt qua mấy trăm, nếu như tất cả học viên cùng tham gia tỷ thí, khẳng định không công bằng với Trương Huyền, vì lẽ đó, trên ‘sư giả bình trắc’, lão sư ở song phương đều sẽ chọn ra một vài học viênmang tính đại biểu để tiến hành tỷ thí.  
             Trương Huyền tổng cộng cũng chỉ có năm vị học viên, cũng sẽ không cần tuyển chọn, đối phương tuyển ra năm cái để từng cái đối chiến là có thể.  
             - Tốt!   
             Tiện tay tiếp nhận danh sách, Trương Huyền cúi đầu liếc mắt nhìn, sắc mặt lập tức có chút quái lạ.  
             Vốn tưởng rằng đối phương có nhiều học viên ưu tú như vậy, nhất định sẽ phái ra một vài ngườicó thứ tự khá cao trong lúckiểm tranhập học, không nghĩ tới, năm cái học viên màhắn phái ra ngoại trừ vị cuối cùng chênh lệch vớiViên Đào một đoạn dài (chủ yếu là đối phương không có loại học viên có thứ tự ở cấp độ củaViên Đào), những người khác lại có thể đều hơn kém học viên của hắn không quá nhiều.  
             Người thứ nhất là Chu Hồng lúc trước tới đưa chiến thư, còn lại cơ bản đều dựa theo thứ tự của mấy người Vương Dĩnh, Trịnh Dương, Lưu Dương mà tuyển chọn, cách biệt không nhiều lắm.  
             ‘Sư giả bình trắc’, có thể lựa chọn không chấp nhận, một khi tiếp thu, đối phương có thể phái ra bất luận một vị học viên nào của hắn, theo lý thuyết, Lục Tầm coi như phái ra năm ngườitrong mười người đứng đầu lúc kiểm tra nhập học, cũng không tính làm trái quy tắc, hắn cũng luôn luôn chuẩn bị như vậy, không nghĩ tới, cái tên này dĩ nhiên phái ra một cái đội hìnhnhư vậy, để hắn có chút không ngờ tới.  
             - Hả? Mạc Hiểu, cái tên này không phải...  
             Nhìn một chút, một cái tên quen thuộc xuất hiện trong mắt, đang lúc nghi ngờ, liền nghe đến thanh âm của Lưu Dương vang lên.  
             Hắn cũng nhìn thấy nội dungtrong danh sách, dĩ nhiên phát hiện không đúng.  
             - Trương lão sư, thứ tự trong danh sách này, tuy rằng đều gần gần thứ tự của chúng ta trong lúc kiểm tra nhập học, nhưng nếu thực sự giao thủ, chúng ta khẳng định đều không phải là đối thủ, có chút quái lạ...  
             - Hả?   
             Trương Huyền nghi hoặc nhìn sang:  
             - Ngươi nhìn ra gì đó ư?  
             - Ngươi xem cái tên Bạch Siêu này,lúckiểm tra nhập học,ta là người đứng thứ chín mươi ba , vị Bạch Siêu này là đứng thứ chín mươi, chúng ta không kém nhiều, nhưng cái tên này am hiểu quyền pháp, tu vi cũng cao hơn ta một cái tiểu cấp bậc, đơn đả độc đấu mà nói, hai cái như ta đều không phải là đối thủ của hắn, sở dĩ thứ tự của hai chúng ta xấp xỉ nhau, là bởi vì phần kiểm tra lý luận của hắn quá kém.  
             Lưu Dương lại chỉ về một cái tên khác trong danh sách:  

             - Còn có Đỗ Lỗi này, là cao thủ cước pháp, Vương Dĩnh xếp hạng thứ sáu mươi bảy, hắn xếp hạng thứ sáu mươi chín, xem ra còn thấp hơn Vương Dĩnh một chút, trên thực tế tốc độ của hắn cực nhanh, ra tay lại tàn nhẫn, đơn độc chiến đấu, Vương Dĩnh cũng khẳng định không đỡ nổi.  
             - Ta xác thực đánh không lại hắn.  
             Vương Dĩnh hơi đỏ mặt, gật gật đầu.  
             - Mạc Hiểu là bằng hữu ta, ta xưa nay cũng không thắng qua.   
             Trịnh Dương cũng mở miệng nói:  
             - Chỉ là... Mạc Hiểu không phải gia nhập vào lớp học của Vương Siêu lão sư sao? Hai ngươi chúng ta cùng một chỗ báo tên, ta không thông qua sát hạch...  
             - Không những là hắn, Bạch Siêu này, lúc khai giảng gia nhập vàolớp họccủa Hồng Huân lão sư, mà ta nhớ rõ ràng, Đỗ Lỗi này là gia nhập vào lớp học của Chu Hồng lão sư.  
             Lưu Dương nói.  
             - Chuyện gì thế này?  
             Trương Huyền không nhịn được nhìn về phía vị lão sưđưa danh sách tới.  
             - Há, Mạc Hiểu, Bạch Siêu, Đỗ Lỗi bọn họ ngày hôm qua đã lùi khóa của những lão sư lúc trước, gia nhập vào môn hạ của Lục lão sư.   
             Vị lão sư này gật gù:  
             - Danh sách đã đưa đến, nhiệm vụ của ta hoàn thành, cáo từ!  
             Nói xong người lão sư này cũng không nhiều lời, xoay người rời đi.  

             - Gia nhập vào lớp học của Lục lão sư?   
             Nghe nói như thế, Trương Huyền đương nhiên hiểu được chuyện gì đang xảy ra.  
             Nói thật, vị Lục Tầm lão sư này vẫn đúng là tốn công!  
             Vốn tưởng rằng đối phương phái tới một ít học viên có thứ tự gần như học viên của mình, là vì công bằng, trên thực tế, hắn đã sớm chuẩn bị, nghiên cứu thấu triệtmấy học viên của mình rồi.  
             Chu Hồng xếp hạng thứ bốn, Triệu Nhã xếp hạng thứ bảy, hai người không kém nhiều, nhưng thực lực chân chính, trước từng thấy, nếu không phải hắn lặng lẽ chỉ điểm vị trí mệnh môn của Chu Hồng cho Triệu Nhã, hai cái Triệu Nhã cũng đánh không lại.  
             Vương Dĩnh trên đùi bị tổn thương, đối phương khẳng định từ lâu đã điều tra rõ ràng, phái cái cao thủ cước pháp, tốc độ nhanh là Đỗ Lỗi, chân của ngươi vốn là không lưu loát, làm sao có khả năng đuổi được người ta? Cái này không phải là chờ chịu đòn sao?  
             Trịnh Dương thương pháp tốt, phái Mạc Hiểuthương pháp lại cao hơn một bậc, Lưu Dương tu luyện võ kỹ làm thương tổnkinh mạchở tay phải, đối phương liền phái cái quyền pháp hung mãnh là Bạch Siêu...  
             Cho tới người đối phó Viên Đào, gọi khổng kiệt, tên có chút xa lạ, xếp hạng khoảng tầm ba trăm, bất quá, Lưu Dương vừa giới thiệu, nhất thời hiểu được.  
             Cái tên này võ kỹ gì cũng không giỏi, nhưng lực công kích siêu cường, thuộc về loại hìnhtuyển thủ cuồng bạo.  
             Dùng người như thế đối phó gia hỏa am hiểu phòng ngự nhưViên Đào, tuyệt đối là lựa chọn tốt nhất.  
             Mẹ nó!  
             Người ngoài xem ra, Lục Tầm nhiềuhọc viên ưu tú như vậy cũng không cần, dùng mấy cái học viên có thứ tự tương đương, công bằng công chính, trên thực tế lại lén lút, chuyên môn tìm người khắc chế học viên của mình.  
             Làm như thế mà còn không ngại ngùng đào người từ trong tay các lão sư khác.  
             Dựa theo tình huống bình thường để tu luyện, học viên của chính mình tiến bộ, học viêncủađối phương khẳng định cũng tăng trưởng, nửa tháng liền muốn vượt qua đối phương, hầu như không thể!  
             Dù sao năm học viên của mình, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút vấn đề, trong thời gian ngắn khó có thể giải quyết.  
             - Hỗn đản, đây là muốn tư thế muốn giẫm lão tử để đi lên!  
             Trương Huyền lửa giận bùng nổ.  
             Nếu như là trước đây, đối phương muốn đánh mặt của hắn, hắn tuy rằng phẫn nộ, còn không đến mức tức giận, chung quy kiếp trước là một thành viên trên địa cầu, trong cuộc sống hiện thực, ngày nào không bị người khác đánh mặt? Sớm đã thành thói quen!  
             Mà hiện tại, đối phương muốn giẫm lên mặt của hắn, hấp dẫn càng nhiều người chú ý, sáng tạo tiếng tămcàng to lớn hơn, vậy thì không xong rồi.  
             Lão tử lại không phải bậc thang, ngươi muốn giẫm liền giẫm; Lại không phải hạt dưa, muốn gặm liền gặm!  
             - Liều mạng, trong vòng mười ngày, ta nhất định kiếm đến hơn hai ngàn vạn, để mua lại mấy thứ kia cho Triệu Nhã, Viên Đào!  
             Nắm đấm xiết chặt, Trương Huyền sắc mặt âm trầm.  

             Không chỉ vì học viên, cũng là vì chính hắn.  
             Lục Tầm, ngươi chờ ta, hiện tại để ngươi đắc ý, đến thời điểm kia, lão tử sẽ cho ngươi khóc.  
             Một chỗ khác Lục Tầm đang dạyhọc, hắt hơi một cái, không nhịn được vò vò mũi, trong lòng buồn bực:   
             - Ai đang nhớ ta vậy nhỉ?

Chương trước Chương tiếp
Loading...