Thí Thiên Đao
Chương 859: Gặp lại Vương Võ
Sở Mặc bước tới, tháo chiếc nhẫn xuống, sau đó dùng tinh thần lực thử mở chiếc nhẫn ra. Tuy nhiên điều khiến Sở Mặc ngạc nhiên lại là phong ấn trên chiếc nhẫn rất mạnh, không dễ dàng bị mở ra.Sở Mặc ngẫm nghĩ một lúc rồi tiện tay nhặt chiếc nhẫn lên, đợi có thời gian sẽ lại mở ra.
Sau đó, Sở Mặc tìm một nơi định dưỡng thương trước, trận chiến này dù là đã đánh cho đối phương chạy trốn mất tăm mất dạng, nhưng bản thân Sở Mặc cũng chịu khổ. Nếu không phải ỷ vào sức mạnh cuồn cuộn của Tổ Cảnh chi thể và Ngũ Hành Đạo Cơ, e là hắn sớm đã gục ngã rồi.
Tuy nhiên thông qua trận chiến này, Sở Mặc đã hoàn toàn ngộ ra được sự hùng mạnh của Ngũ Hành Đạo Cơ.Với cảnh giới Kim Đan sơ kỳ, lại so với một tu sỹ Nguyên Anh ở cảnh giới cao hơn hẳn bản thân cả một đại cảnh giới, hắn lại có thể ở thế lực ngang nhau.
Đây không phải là Tiên Thiên đấu với Trúc Cơ, tu sỹ Trúc Cơ mặc dù mạnh hơn nhiều so với Tiên Thiên, nhưng suy cho cùng vừa mới bước vào con đường tu hành, nhiều lúc còn không hoàn toàn thoát khỏi được bản năng chiến đấu của người luyện võ.
Nhưng Nguyên Anh tuyệt đối không giống vậy, đó thực sự là một đại tu sỹ!Có bản lĩnh thông thiên triệt địa, ở Linh Giới, tu sỹ Nguyên Anh chính là tồn tại đẳng cấp nhất.
Đạt tới cảnh giới này, bất luận là sức mạnh, trình độ thuần thục thuật pháp, thậm chí cả trình độ dũng mãnh của nhục thể, ý thức chiến đấu đều dễ dàng quật ngã một Trúc Cơ, chứ đừng nói là tu sỹ cảnh giới Kim Đan còn cách xa tới mười mấy con phố.
Cho nên Kim Đan đấu với Nguyên Anh, mức độ khó khăn so ra còn vượt xa cả Tiên Thiên đấu với Trúc Cơ.
Thông thường mà nói, một tu sỹ cảnh giới Kim Đan không thể nàođánh nổi tu sỹ Nguyên Anh.
- Chẳng trách những thiên kiêu trên Thiên Giới đều liều mạng muốn theo đuổi Đạo Cảnh chi thể. Gia tộc sau lưng bọn họ cho dù khó khăn tới đâu cũng phải chuẩn bị cho bằng được nguyên liệu Trúc Cơ ít nhất phải cấp Hoàn Mỹ trở lên. Thật sự không giống mà!
Trong lòng Sở Mặc cảm thán.
Đời người vốn không công bằng.
Giống như là những thiếu niên thiên tài sinh ra ở Nhân Giới. Thiên phú của bọn họ thực sự so với con cháu của đại gia tộc trên Thiên Giớikém xa sao? Chưa chắc thậm chí có những người có thiên phú còn mạnh hơn cả thiên kiêu ở Thiên Giới nữa. Nhưng điều đó chả ích gì!
Những thiên kiêu trên Thiên Giới chỉ hận không thể dùng được các thủ đoạn để tiến hành Tiên Thiên ngay từ lúc còn trong bụng mẹ. Ngay sau khi sinh ra lại được dùng vô số nguyên liệu mà người thường không thể tưởng tượng nội trên người bọn họ. Liều cao gấp vô số lần.
Nếu không thì làm sao trên Thiên Giới xuất hiện nhiều tu sỹ Đại Thừa Kỳ mới hai mươi mấy tuổi, thậm chí cả tu sỹ hùng mạnh PhiThăng Kỳ tới vậy?
Kinh khủng hơn nữa, ở độ tuổi đó, có người còn bước vào Đại La Kim Tiên, thậm chí là cảnh giới cao hơn nữa kìa.
Đây là vì xuất thân khác nhau, môi trường khác nhau, nguyên liệu khác nhau tạo thành kết quả cũng khác nhau.
Ngược lại những thiếu niên thiên tài ở Nhân Giới, tuyệt đại đa số cả đời có thể cũng không phải người luyện võ!
Bởi vì bọn họ căn bản không có môi trường và cơ hội đó!Người nhà của bọn họ cũng căn bản không hiểu con của mình rốt cuộc tại sao có tư chất kinh khủng như vậy.
- Ta luôn cảm thấy bản thân bất hạnh, đến ngay cả hình dáng của phụ mẫu cũng chưa từng gặp. Nhưng hiện tại, ta lại thấy may mắn hơn tất cả mọi người!
Sở Mặc khẽ than thở:
- Ngay cả thiên kiêu tuyệt thế của Thiên Giới cũng không có Tổ Cảnh chi thể, càng không có được Ngũ Hành Đạo Cơ!
Sở Mặc không phải đang tự mãn, hắn chỉ là hơi cảm thán chút. Con đường của hắn mặc dù có gập ghềnh, thậm chí có lúc nguy cơ tứ phía,nhưng nói tóm lại vẫn may mắn hơn nhiều so với mọi người!
“Hiện giờ ta đã bước vào con đường tu luyện Kim Đan, ta phải dùng thời gian ngắn nhất biến Đan thành Anh! Chỉ cần ta đạt tới cảnh giới Nguyên Anh, vậy thì ta sẽ có đủ thực lực để bảo vệ những người bên cạnh ta, cũng có tư cách và ý nghĩa để đi tìm nàng!”
Sở Mặc biết rằng, hắn hiện giờ cho dù tìm được Kỳ Tiêu Vũ cũng không có ý nghĩa gì.
Bởi thực lực của hắn không đủ để đứng bên Kỳ Tiêu Vũ, không đủđể che mưa chắn gió cho nàng.
“Hãy đợi ta, ta nhất định sẽ mau chóng nâng tới cảnh giới đó, sau đó đi tìm nàng!” Sở Mặc thở dài, hắn xử lý sơ qua vết thương, rồi bắt đầu vận công điều trị.
Một ngày sau.
Sở Mặc trở về Cẩm Tú Thành.
Tuy nhiên hắn không lập tức trở về Lục gia, mà hướng về phía thành Tây.Lúc này, Sở Mặc đã khôi phục lại hình hài Lục Thiên Minh, hắn muốn đến Kim gia để xem xét tình hình.
Bất kể thế nào, khi hắn vừa mới tới Cẩm Tú Thành, Kim gia là gia tộc đầu tiên lịch sự đối đãi với hắn, vô cùng khách khí.
Còn chưa tới Kim gia, Sở Mặc đã cảm thấy một luồng khí tiêu điều xơ xác truyền lại từ phía thành Tây của Cẩm Tú Thành. Sở Mặc hơi nhăn mày, trong lòng thầm nghĩ: “Lúc này lẽ nào Kim gia lại xảy ra việc gì?”
Trong lòng Sở Mặc nghĩ ngợi, bước chân ngày càng dồn dập, gầnnhư nháy mắt hắn đã tới bên ngoài cửa lớn của Kim gia.
Một đám người đang tập trung tại đó.
Sở Mặc liếc mắt nhìn sơ qua đã nhận ra đám người lạ nhưng quen thuộc kia.
Vương Võ!
Không ngờ lại là tên vô liêm sỉ dám dùng cả người yêu thanh mai trúc mã để đổi lấy nguyên liệu luyện Trúc Cơ đó!Việc của Vương Võ, Sở Mặc được nghe từ câu chuyện phiếm mà trước đó Lục Thiên Duyệt rảnh rỗi ngồi kể ra. Sở Mặc lúc đó có chút thương xót. Hắn còn nhớ lúc mà hắn và Đại Công Kê mới tiến vào Linh Giới, khi nhìn thấy cảnh tượng đoàn xe đó.
Thời gian qua chưa bao lâu, nhưng lại có cảm giác thời gian trôi qua và cảnh vật đã thay đổi.
Tam đại gia tộc của Cẩm Tú Thành gặp biến cố lớn, còn hắn cũng từ một người luyện võ Tiên Thiên, vụt bay tới cảnh giới Kim Đan.
“Mỗi người đều thay đổi rồi.” Sở Mặc đứng từ xa dõi nhìn vàoVương Võ toàn thân toát ra luồng khí của tu sỹ Trúc Cơ, trong lòng thầm than: “Mặc dù hắn vô liêm sỉ, nhưng đây cũng là lựa chọn của hắn. Tuy nhiên hắn lúc này diễu võ dương oai xuất hiện ở cửa nhà Kim gia, lại xảy ra chuyện gì rồi?”
Lại nhìn Kim Minh, cả người dường như không còn tinh thần hăng hái trước đây, xem chừng vô cùng sa sút. Có vẻ như việc phụ mẫu qua đời đã đả kích nghiêm trọng tới hắn.
- Không có gì để nói hết. Trước đây ta bị Kim gia các ngươi sỉ nhục, hôm nay bọn ta nhất định phải đòi lại gấp đôi!
Sau đó, Sở Mặc tìm một nơi định dưỡng thương trước, trận chiến này dù là đã đánh cho đối phương chạy trốn mất tăm mất dạng, nhưng bản thân Sở Mặc cũng chịu khổ. Nếu không phải ỷ vào sức mạnh cuồn cuộn của Tổ Cảnh chi thể và Ngũ Hành Đạo Cơ, e là hắn sớm đã gục ngã rồi.
Tuy nhiên thông qua trận chiến này, Sở Mặc đã hoàn toàn ngộ ra được sự hùng mạnh của Ngũ Hành Đạo Cơ.Với cảnh giới Kim Đan sơ kỳ, lại so với một tu sỹ Nguyên Anh ở cảnh giới cao hơn hẳn bản thân cả một đại cảnh giới, hắn lại có thể ở thế lực ngang nhau.
Đây không phải là Tiên Thiên đấu với Trúc Cơ, tu sỹ Trúc Cơ mặc dù mạnh hơn nhiều so với Tiên Thiên, nhưng suy cho cùng vừa mới bước vào con đường tu hành, nhiều lúc còn không hoàn toàn thoát khỏi được bản năng chiến đấu của người luyện võ.
Nhưng Nguyên Anh tuyệt đối không giống vậy, đó thực sự là một đại tu sỹ!Có bản lĩnh thông thiên triệt địa, ở Linh Giới, tu sỹ Nguyên Anh chính là tồn tại đẳng cấp nhất.
Đạt tới cảnh giới này, bất luận là sức mạnh, trình độ thuần thục thuật pháp, thậm chí cả trình độ dũng mãnh của nhục thể, ý thức chiến đấu đều dễ dàng quật ngã một Trúc Cơ, chứ đừng nói là tu sỹ cảnh giới Kim Đan còn cách xa tới mười mấy con phố.
Cho nên Kim Đan đấu với Nguyên Anh, mức độ khó khăn so ra còn vượt xa cả Tiên Thiên đấu với Trúc Cơ.
Thông thường mà nói, một tu sỹ cảnh giới Kim Đan không thể nàođánh nổi tu sỹ Nguyên Anh.
- Chẳng trách những thiên kiêu trên Thiên Giới đều liều mạng muốn theo đuổi Đạo Cảnh chi thể. Gia tộc sau lưng bọn họ cho dù khó khăn tới đâu cũng phải chuẩn bị cho bằng được nguyên liệu Trúc Cơ ít nhất phải cấp Hoàn Mỹ trở lên. Thật sự không giống mà!
Trong lòng Sở Mặc cảm thán.
Đời người vốn không công bằng.
Giống như là những thiếu niên thiên tài sinh ra ở Nhân Giới. Thiên phú của bọn họ thực sự so với con cháu của đại gia tộc trên Thiên Giớikém xa sao? Chưa chắc thậm chí có những người có thiên phú còn mạnh hơn cả thiên kiêu ở Thiên Giới nữa. Nhưng điều đó chả ích gì!
Những thiên kiêu trên Thiên Giới chỉ hận không thể dùng được các thủ đoạn để tiến hành Tiên Thiên ngay từ lúc còn trong bụng mẹ. Ngay sau khi sinh ra lại được dùng vô số nguyên liệu mà người thường không thể tưởng tượng nội trên người bọn họ. Liều cao gấp vô số lần.
Nếu không thì làm sao trên Thiên Giới xuất hiện nhiều tu sỹ Đại Thừa Kỳ mới hai mươi mấy tuổi, thậm chí cả tu sỹ hùng mạnh PhiThăng Kỳ tới vậy?
Kinh khủng hơn nữa, ở độ tuổi đó, có người còn bước vào Đại La Kim Tiên, thậm chí là cảnh giới cao hơn nữa kìa.
Đây là vì xuất thân khác nhau, môi trường khác nhau, nguyên liệu khác nhau tạo thành kết quả cũng khác nhau.
Ngược lại những thiếu niên thiên tài ở Nhân Giới, tuyệt đại đa số cả đời có thể cũng không phải người luyện võ!
Bởi vì bọn họ căn bản không có môi trường và cơ hội đó!Người nhà của bọn họ cũng căn bản không hiểu con của mình rốt cuộc tại sao có tư chất kinh khủng như vậy.
- Ta luôn cảm thấy bản thân bất hạnh, đến ngay cả hình dáng của phụ mẫu cũng chưa từng gặp. Nhưng hiện tại, ta lại thấy may mắn hơn tất cả mọi người!
Sở Mặc khẽ than thở:
- Ngay cả thiên kiêu tuyệt thế của Thiên Giới cũng không có Tổ Cảnh chi thể, càng không có được Ngũ Hành Đạo Cơ!
Sở Mặc không phải đang tự mãn, hắn chỉ là hơi cảm thán chút. Con đường của hắn mặc dù có gập ghềnh, thậm chí có lúc nguy cơ tứ phía,nhưng nói tóm lại vẫn may mắn hơn nhiều so với mọi người!
“Hiện giờ ta đã bước vào con đường tu luyện Kim Đan, ta phải dùng thời gian ngắn nhất biến Đan thành Anh! Chỉ cần ta đạt tới cảnh giới Nguyên Anh, vậy thì ta sẽ có đủ thực lực để bảo vệ những người bên cạnh ta, cũng có tư cách và ý nghĩa để đi tìm nàng!”
Sở Mặc biết rằng, hắn hiện giờ cho dù tìm được Kỳ Tiêu Vũ cũng không có ý nghĩa gì.
Bởi thực lực của hắn không đủ để đứng bên Kỳ Tiêu Vũ, không đủđể che mưa chắn gió cho nàng.
“Hãy đợi ta, ta nhất định sẽ mau chóng nâng tới cảnh giới đó, sau đó đi tìm nàng!” Sở Mặc thở dài, hắn xử lý sơ qua vết thương, rồi bắt đầu vận công điều trị.
Một ngày sau.
Sở Mặc trở về Cẩm Tú Thành.
Tuy nhiên hắn không lập tức trở về Lục gia, mà hướng về phía thành Tây.Lúc này, Sở Mặc đã khôi phục lại hình hài Lục Thiên Minh, hắn muốn đến Kim gia để xem xét tình hình.
Bất kể thế nào, khi hắn vừa mới tới Cẩm Tú Thành, Kim gia là gia tộc đầu tiên lịch sự đối đãi với hắn, vô cùng khách khí.
Còn chưa tới Kim gia, Sở Mặc đã cảm thấy một luồng khí tiêu điều xơ xác truyền lại từ phía thành Tây của Cẩm Tú Thành. Sở Mặc hơi nhăn mày, trong lòng thầm nghĩ: “Lúc này lẽ nào Kim gia lại xảy ra việc gì?”
Trong lòng Sở Mặc nghĩ ngợi, bước chân ngày càng dồn dập, gầnnhư nháy mắt hắn đã tới bên ngoài cửa lớn của Kim gia.
Một đám người đang tập trung tại đó.
Sở Mặc liếc mắt nhìn sơ qua đã nhận ra đám người lạ nhưng quen thuộc kia.
Vương Võ!
Không ngờ lại là tên vô liêm sỉ dám dùng cả người yêu thanh mai trúc mã để đổi lấy nguyên liệu luyện Trúc Cơ đó!Việc của Vương Võ, Sở Mặc được nghe từ câu chuyện phiếm mà trước đó Lục Thiên Duyệt rảnh rỗi ngồi kể ra. Sở Mặc lúc đó có chút thương xót. Hắn còn nhớ lúc mà hắn và Đại Công Kê mới tiến vào Linh Giới, khi nhìn thấy cảnh tượng đoàn xe đó.
Thời gian qua chưa bao lâu, nhưng lại có cảm giác thời gian trôi qua và cảnh vật đã thay đổi.
Tam đại gia tộc của Cẩm Tú Thành gặp biến cố lớn, còn hắn cũng từ một người luyện võ Tiên Thiên, vụt bay tới cảnh giới Kim Đan.
“Mỗi người đều thay đổi rồi.” Sở Mặc đứng từ xa dõi nhìn vàoVương Võ toàn thân toát ra luồng khí của tu sỹ Trúc Cơ, trong lòng thầm than: “Mặc dù hắn vô liêm sỉ, nhưng đây cũng là lựa chọn của hắn. Tuy nhiên hắn lúc này diễu võ dương oai xuất hiện ở cửa nhà Kim gia, lại xảy ra chuyện gì rồi?”
Lại nhìn Kim Minh, cả người dường như không còn tinh thần hăng hái trước đây, xem chừng vô cùng sa sút. Có vẻ như việc phụ mẫu qua đời đã đả kích nghiêm trọng tới hắn.
- Không có gì để nói hết. Trước đây ta bị Kim gia các ngươi sỉ nhục, hôm nay bọn ta nhất định phải đòi lại gấp đôi!