Thí Thiên Đao
Chương 836: Trực tiếp đánh chết
Khi Sở Mặc ném Lục Thiên Cường xuống đất, vị thiếu gia này đã gần chết, mắtkhông thấy được gì.
- Trời... Mau cứu Thiên Cường thiếu gia!
- Không xong, đã xảy ra chuyện!
- Có kẻ giết người!
Toàn bộ Lục gia hỗn loạn.
Mấy người vừa mới xuất thủ trợn tròn mắt. Khi nhìn Sở Mặc thì tràn đầy thù hận.
- Là ngươi giết Thiên Cường thiếu gia!Một gã tu sĩ Lục gia không nói hai lời, đầu tiên đổ trách nhiệm cho Sở Mặc rồi quát:
- Ngươi đền mạng cho Thiên Cường thiếu gia!
Ầm!
Sở Mặc đấm ra một quyền.
Nhân quyền trong Thiên Địa Nhân Tam Tài quyền pháp.
Sau khi Trúc Cơ có uy lực khiến người ta sợ hãi.
Sở Mặc dùng một quyền nện vào ngực, đánh chết tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia.Tiếp theo, mấy tu sĩ đánh Sở Mặc đều cảm giác được công kích của mình thất bại, không kịp đề phòng thì thân thể đau nhức.
Tiếp theo... Bọn họ không biết gì nữa.
Một quyền một mạng!
Sở Mặc đánh cực nhanh, tổng cộng ra bốn quyền. Đánh chết bốn gã Trúc Cơ tu sĩ.
Kế tiếp, toàn bộ cửa lớn Lục gia tĩnh mịch!
Những người còn có thể đứng đó im lặng như pho tượng, không dám động!Trong mắt họ là sự sợ hãi. Hô hấp cũng nhanh chóng đình chỉ.
Những người trên đường phố thấy thế sợ tới chỉ dám đứng từ xa nhìn bóng dáng kia.
Người kia là ai? Dám trực tiếp đánh ở cửa Lục gia? Hơn nữa dường như còn giết chết con của Lục Đào... Đúng là loạn rồi!
Thị vệ khẩn trương xông vào báo tin.
Thời gian qua đi, có rất nhiều người chạy ra từ đại trạch Lục gia.
Một người trung niên vội vã đi ra, đầu tiên là ngồi xuống xem xét tình hình Lục Thiên Cường. Tiếp theo đứng lên, đôi mắt gần như sắp phun ra lửa nhìn Sở Mặc, lạnhgiọng nói:
- Ngươi giết con ta!
Sở Mặc nhìn người này, thản nhiên nói:
- Ta chỉ tự vệ, là hắn muốn giết ta.
- Ngươi nói bậy!
Trung niên giận dữ hét:
- Con ta từ trước đến nay đều giúp mọi người làm điều tốt, tao nhã đâu thể làm ra chuyện này? Ngươi lại dám động đến Lục gia, Lục gia sẽ không bỏ qua cho ngươi! Người đâu...
- Chậm đã.
Lúc này, một âm thanh trong trẻo vang lên, tiếp theo, từ bên trong có một nữ tửtóc ngắn xinh đẹp đi ra.
Đúng là thiên kim của đại gia chủ Lục Thiên Kỳ!
Sau Lục Thiên Kỳ là tỷ tỷ của nàng Lục Thiên Duyệt.
Lục Thiên Duyệt có chút khiếp sợ nhìn Sở Mặc, trong lòng tự nhủ sao lại thế này? Không phải đến Lục gia nhận thân sao? Gì mà đã đánh nhau rồi?
Bất quá khi ánh mắt Lục Thiên Duyệt nhìn vào Lục Thiên Cường và mấy kẻ dưới đất, sắc mặt nàng lạnh giá hẳn.
Nếu như nói hiện giờ trong Lục gia, Lục Đào có quyền thế nhất tạm thời coi như an phận, còn có sự tôn trọng cơ bản với tỷ muội nàng thì con của Lục Đào là LụcThiên Cường đã bắt đầu tự cho mình là đích tôn, hành sự không kiêng nể gì. Cho dù là ngay trước mặt Lục Thiên Kỳ cũng rất xấc xược.
Cho nên Lục Thiên Duyệt rất phản cảm với Lục Thiên Cường, thậm chí còn hơn cả phụ thân hắn Lục Đào.
Trong tình huống này, Lục Thiên Duyệt có thể đoán ra. Nhất định là Lục Thiên Cường biết người kia đến tìm đến tỷ muội các nàng, không nói hai lời đã trực tiếp xuất thủ.
Đừng nói bị phế bỏ, cho dù bị đánh chết cũng đáng đời!
Lục Thiên Duyệt nghĩ thầm trong lòng.Lúc này, Lục Đào quay đầu lại, thản nhiên nhìn Lục Thiên Kỳ:
- Thế nào, đại gia chủ có lời gì muốn nói? Con ta bị một ngoại nhân đánh chết, đại gia chủ muốn giúp ta lấy lại công đạo sao?
Lục Thiên Kỳ có chút nghi hoặc nhìn thoáng qua Sở Mặc, nàng cảm giác khuôn mặt này có phần quen thuộc. Sau đó mới nhìn Lục Đào, nói:
- Đúng sai đều có công luận, nếu như đối phương sai, ta sẽ không thiên vị người khác.
- Còn gì phải xem xét? Người này ở cửa Lục gia khiêu khích, con ta tới ngăn cản, hắn chẳng những phế bỏ con ta mà còn đả thương bốn năm Lục gia tu sĩ! Chẳng lẽ chuyện này cần hỏi nữa sao? Đại gia chủ... không phải ngươi sợ chứ? Nếu như ngươi sợ, trở về nhà nghỉ ngơi đi! Chuyện này... mình Lục Đào ta có thể giải quyết!
Lục Đào nhìn con mình đang cấp cứu, sắc mặt vặn vẹo kéo xuống lớp giả tạocuối cùng, trực diện với Lục Thiên Kỳ.
- Làm càn!
Lục Thiên Duyệt lạnh lùng nói:
- Lục Đào, ngươi thân là Lục gia trưởng lão, có thể nói chuyện với đại gia chủ như thế hay sao? Trong mắt ngươi, có phải thấy trưởng lão nên vượt qua gia chủ, trở thành chủ nhân của Lục gia rồi hả?
- Hừ! Gia chủ là vị trí dành cho người có khả năng. Lục Đào chỉ khâm phục người có thể bảo hộ con em gia tộc! Nói thí dụ như huynh trưởng ta Lục Chính, chứ không nghe hạng người vô năng yếu đuối chỉ huy!
Lục Đào lạnh lùng nhìn Lục Thiên Kỳ:
- Một tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa, có tài đức gì làm gia chủ? Hôm nay trước xử tên hung thủ giết người, tiếp tới sẽ bàn về chuyện gia chủ này.
Lục Đào đã nhận được tin, kẻ động thủ làm thương tổn con mình là người thân của gia chủ nhất mạch.
Cho nên, hắn muốn dùng cơ hội này tiến hành bức cung!
Đến lúc đó, dù Lục Thiên Kỳ thật sự đồng ý quân pháp bất vị thân, hắn vẫn có nhiều lý do buộc tội Lục Thiên Kỳ!
Dù sao, cuộc chiến giành chức gia chủ tới ngày hôm nay, bên hắn đã chiếm quánhiều ưu thế. Hắn không muốn tiếp tục kéo dài nữa, cứ kết thúc hôm nay là tốt nhất!
- Lục Đào... ông cũng lộ cái đuôi hồ ly rồi sao?
Lục Thiên Duyệt lạnh lùng cười, sau đó không để ý tới Lục Đào, nhìn về phía Sở Mặc:
- Ngươi là ai? Vì sao tới Lục gia đả thương người?
Sở Mặc nhìn Lục Thiên Duyệt, lại nhìn Lục Thiên Kỳ, có chút do dự nói:
- Hai muội là Thiên Duyệt và Thiên Kỳ sao?
- Làm càn... tên của gia chủ ngươi có thể gọi sao?
Một tu sĩ bên Lục Đào lớn tiếng quát, xem ra muốn ra tay với Sở Mặc.
- Ngươi câm miệng cho ta!Khí tức Kim đan của Lục Thiên Duyệt bạo phát, bao phủ toàn trường.
Uy áp này khiến mọi người, bao gồm cả Lục Đào có chút không nói được gì.
Sắc mặt của Lục Đào hết sức khó coi, trong lòng thầm mắng tiện nhân... Nếu không phải kiêng kị Linh Động Sơn, Lục Đào ta muốn làm gia chủ vốn chẳng cần phí chút khí lực nào!
Tu sĩ vừa lên tiếng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, không dám lắm miệng nữa.
Lục Thiên Kỳ cau mày nhìn Sở Mặc, lẩm bẩm nói:
- Ta... Ta cảm thấy ngươi rất quen mắt, nhưng không nhớ đã từng gặp ở đâu?
- Thiên Kỳ muội muội, ta là Lục Thiên Minh!
Sở Mặc nhìn Lục Thiên Kỳ:
- Muội quên rồi sao? Năm đó chúng ta từng chơi đùa với nhau nữa!
Lúc nói chuyện, Sở Mặc không khỏi tỏ vẻ kích động, hành động khá thành thục...
Tuy nhiên chuyện này cũng không có cách nào khác tình, dựa theo ý của Lục Thiên Duyệt. Sở Mặc từ nay về sau vẫn có thể sử dụng thân phận này cho đến khi phi thăng Tiên giới!
- Trời... Mau cứu Thiên Cường thiếu gia!
- Không xong, đã xảy ra chuyện!
- Có kẻ giết người!
Toàn bộ Lục gia hỗn loạn.
Mấy người vừa mới xuất thủ trợn tròn mắt. Khi nhìn Sở Mặc thì tràn đầy thù hận.
- Là ngươi giết Thiên Cường thiếu gia!Một gã tu sĩ Lục gia không nói hai lời, đầu tiên đổ trách nhiệm cho Sở Mặc rồi quát:
- Ngươi đền mạng cho Thiên Cường thiếu gia!
Ầm!
Sở Mặc đấm ra một quyền.
Nhân quyền trong Thiên Địa Nhân Tam Tài quyền pháp.
Sau khi Trúc Cơ có uy lực khiến người ta sợ hãi.
Sở Mặc dùng một quyền nện vào ngực, đánh chết tu sĩ Trúc Cơ kỳ kia.Tiếp theo, mấy tu sĩ đánh Sở Mặc đều cảm giác được công kích của mình thất bại, không kịp đề phòng thì thân thể đau nhức.
Tiếp theo... Bọn họ không biết gì nữa.
Một quyền một mạng!
Sở Mặc đánh cực nhanh, tổng cộng ra bốn quyền. Đánh chết bốn gã Trúc Cơ tu sĩ.
Kế tiếp, toàn bộ cửa lớn Lục gia tĩnh mịch!
Những người còn có thể đứng đó im lặng như pho tượng, không dám động!Trong mắt họ là sự sợ hãi. Hô hấp cũng nhanh chóng đình chỉ.
Những người trên đường phố thấy thế sợ tới chỉ dám đứng từ xa nhìn bóng dáng kia.
Người kia là ai? Dám trực tiếp đánh ở cửa Lục gia? Hơn nữa dường như còn giết chết con của Lục Đào... Đúng là loạn rồi!
Thị vệ khẩn trương xông vào báo tin.
Thời gian qua đi, có rất nhiều người chạy ra từ đại trạch Lục gia.
Một người trung niên vội vã đi ra, đầu tiên là ngồi xuống xem xét tình hình Lục Thiên Cường. Tiếp theo đứng lên, đôi mắt gần như sắp phun ra lửa nhìn Sở Mặc, lạnhgiọng nói:
- Ngươi giết con ta!
Sở Mặc nhìn người này, thản nhiên nói:
- Ta chỉ tự vệ, là hắn muốn giết ta.
- Ngươi nói bậy!
Trung niên giận dữ hét:
- Con ta từ trước đến nay đều giúp mọi người làm điều tốt, tao nhã đâu thể làm ra chuyện này? Ngươi lại dám động đến Lục gia, Lục gia sẽ không bỏ qua cho ngươi! Người đâu...
- Chậm đã.
Lúc này, một âm thanh trong trẻo vang lên, tiếp theo, từ bên trong có một nữ tửtóc ngắn xinh đẹp đi ra.
Đúng là thiên kim của đại gia chủ Lục Thiên Kỳ!
Sau Lục Thiên Kỳ là tỷ tỷ của nàng Lục Thiên Duyệt.
Lục Thiên Duyệt có chút khiếp sợ nhìn Sở Mặc, trong lòng tự nhủ sao lại thế này? Không phải đến Lục gia nhận thân sao? Gì mà đã đánh nhau rồi?
Bất quá khi ánh mắt Lục Thiên Duyệt nhìn vào Lục Thiên Cường và mấy kẻ dưới đất, sắc mặt nàng lạnh giá hẳn.
Nếu như nói hiện giờ trong Lục gia, Lục Đào có quyền thế nhất tạm thời coi như an phận, còn có sự tôn trọng cơ bản với tỷ muội nàng thì con của Lục Đào là LụcThiên Cường đã bắt đầu tự cho mình là đích tôn, hành sự không kiêng nể gì. Cho dù là ngay trước mặt Lục Thiên Kỳ cũng rất xấc xược.
Cho nên Lục Thiên Duyệt rất phản cảm với Lục Thiên Cường, thậm chí còn hơn cả phụ thân hắn Lục Đào.
Trong tình huống này, Lục Thiên Duyệt có thể đoán ra. Nhất định là Lục Thiên Cường biết người kia đến tìm đến tỷ muội các nàng, không nói hai lời đã trực tiếp xuất thủ.
Đừng nói bị phế bỏ, cho dù bị đánh chết cũng đáng đời!
Lục Thiên Duyệt nghĩ thầm trong lòng.Lúc này, Lục Đào quay đầu lại, thản nhiên nhìn Lục Thiên Kỳ:
- Thế nào, đại gia chủ có lời gì muốn nói? Con ta bị một ngoại nhân đánh chết, đại gia chủ muốn giúp ta lấy lại công đạo sao?
Lục Thiên Kỳ có chút nghi hoặc nhìn thoáng qua Sở Mặc, nàng cảm giác khuôn mặt này có phần quen thuộc. Sau đó mới nhìn Lục Đào, nói:
- Đúng sai đều có công luận, nếu như đối phương sai, ta sẽ không thiên vị người khác.
- Còn gì phải xem xét? Người này ở cửa Lục gia khiêu khích, con ta tới ngăn cản, hắn chẳng những phế bỏ con ta mà còn đả thương bốn năm Lục gia tu sĩ! Chẳng lẽ chuyện này cần hỏi nữa sao? Đại gia chủ... không phải ngươi sợ chứ? Nếu như ngươi sợ, trở về nhà nghỉ ngơi đi! Chuyện này... mình Lục Đào ta có thể giải quyết!
Lục Đào nhìn con mình đang cấp cứu, sắc mặt vặn vẹo kéo xuống lớp giả tạocuối cùng, trực diện với Lục Thiên Kỳ.
- Làm càn!
Lục Thiên Duyệt lạnh lùng nói:
- Lục Đào, ngươi thân là Lục gia trưởng lão, có thể nói chuyện với đại gia chủ như thế hay sao? Trong mắt ngươi, có phải thấy trưởng lão nên vượt qua gia chủ, trở thành chủ nhân của Lục gia rồi hả?
- Hừ! Gia chủ là vị trí dành cho người có khả năng. Lục Đào chỉ khâm phục người có thể bảo hộ con em gia tộc! Nói thí dụ như huynh trưởng ta Lục Chính, chứ không nghe hạng người vô năng yếu đuối chỉ huy!
Lục Đào lạnh lùng nhìn Lục Thiên Kỳ:
- Một tiểu nha đầu miệng còn hôi sữa, có tài đức gì làm gia chủ? Hôm nay trước xử tên hung thủ giết người, tiếp tới sẽ bàn về chuyện gia chủ này.
Lục Đào đã nhận được tin, kẻ động thủ làm thương tổn con mình là người thân của gia chủ nhất mạch.
Cho nên, hắn muốn dùng cơ hội này tiến hành bức cung!
Đến lúc đó, dù Lục Thiên Kỳ thật sự đồng ý quân pháp bất vị thân, hắn vẫn có nhiều lý do buộc tội Lục Thiên Kỳ!
Dù sao, cuộc chiến giành chức gia chủ tới ngày hôm nay, bên hắn đã chiếm quánhiều ưu thế. Hắn không muốn tiếp tục kéo dài nữa, cứ kết thúc hôm nay là tốt nhất!
- Lục Đào... ông cũng lộ cái đuôi hồ ly rồi sao?
Lục Thiên Duyệt lạnh lùng cười, sau đó không để ý tới Lục Đào, nhìn về phía Sở Mặc:
- Ngươi là ai? Vì sao tới Lục gia đả thương người?
Sở Mặc nhìn Lục Thiên Duyệt, lại nhìn Lục Thiên Kỳ, có chút do dự nói:
- Hai muội là Thiên Duyệt và Thiên Kỳ sao?
- Làm càn... tên của gia chủ ngươi có thể gọi sao?
Một tu sĩ bên Lục Đào lớn tiếng quát, xem ra muốn ra tay với Sở Mặc.
- Ngươi câm miệng cho ta!Khí tức Kim đan của Lục Thiên Duyệt bạo phát, bao phủ toàn trường.
Uy áp này khiến mọi người, bao gồm cả Lục Đào có chút không nói được gì.
Sắc mặt của Lục Đào hết sức khó coi, trong lòng thầm mắng tiện nhân... Nếu không phải kiêng kị Linh Động Sơn, Lục Đào ta muốn làm gia chủ vốn chẳng cần phí chút khí lực nào!
Tu sĩ vừa lên tiếng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, không dám lắm miệng nữa.
Lục Thiên Kỳ cau mày nhìn Sở Mặc, lẩm bẩm nói:
- Ta... Ta cảm thấy ngươi rất quen mắt, nhưng không nhớ đã từng gặp ở đâu?
- Thiên Kỳ muội muội, ta là Lục Thiên Minh!
Sở Mặc nhìn Lục Thiên Kỳ:
- Muội quên rồi sao? Năm đó chúng ta từng chơi đùa với nhau nữa!
Lúc nói chuyện, Sở Mặc không khỏi tỏ vẻ kích động, hành động khá thành thục...
Tuy nhiên chuyện này cũng không có cách nào khác tình, dựa theo ý của Lục Thiên Duyệt. Sở Mặc từ nay về sau vẫn có thể sử dụng thân phận này cho đến khi phi thăng Tiên giới!