Thí Thiên Đao
Chương 749: Ngũ hành tập hợp
- Đây là cơ duyên!
Nữ tử bỗng nhiên đi đến trước mặt Sở Mặc, nhẹ nhàng hôn lên má:
- Tạm biệt công tử của ta!
Ngũ hành chi tinh thổ thật thà chất phác cười:
- Công tử, chờ chúng ta!
- Tạm biệt công tử! Ngũ hành chi tinh mộc thi lễ.Tiểu Thủy tao nhã, nhìn Sở Mặc ôn hòa tươi cười, thi lễ mới rời đi.
Tiểu Kim nói với Sở Mặc, một ngày nào đó nhìn thấy hoàng kim thố thì hãy chiếu cố nhiều một chút. Hắn nói mình còn muốn đi thiên tầng, muốn đi cho Tư Đồ Đồ ngũ hành chi tinh kim, trợ giúp nàng thành tựu ngũ hành chi tinh kim thể.
- Công tử, Tư Đồ Đồ là một nhân tài hiếm có! Nếu bị vị kia đưa đi, như vậy một ngày nào đó nàng nhất định sẽ về giúp ngươi. Chuyện đã qua đừng nghĩ nhiều, đó chỉ là một tiểu nha đầu hơi mẫn cảm, sợ hãi thiên tầng sinh ra vọng tưởng mà thôi.
Tiểu Kim nói xong, hóa thành một đạo kim quang, biến mất không thấy gì nữa.
Sở Mặc đứng ở địa tầng ngoài ngũ hành chi tinh hỏa địa, trong lòng xúc động thật lâu.Hắn có thể cảm giác thiện ý của ngũ hành nguyên tố chi linh giống như đối đãi với thân nhân.
- Đó đều là thân nhân của ta để lại cho ta sao?
Sở Mặc thì thào tự nói, không có ai cho hắn đáp án.
Nhưng Sở Mặc lại kiên định với lòng tin của mình hơn.
Hiện tại, hắn chuẩn bị đi nhân tầng, hỏi ý kiến Đổng Ngữ và Tần Thi, nếu các nàng nguyện ý sẽ đưa các nàng về Nhân Giới!
Sở Mặc có thể cảm nhận nội tâm phát sinh biến hóa. Dường như mọi e dè, mọi thứ không thông, mọi ngập ngừng lập tức bừng sáng lên.Có lẽ, đây là lịch duyệt.
Sở Mặc cười thản nhiên.
Lúc này, trên tín bản truyền đến một dao động nhỏ.
Sở Mặc tùy ý đọc lướt qua, nét tươi cười dần dần thu lại. Thượng Quan gia... đã bắt đầu truy nã hắn!
Tuy nhiên, người Thượng Quan gia truy nã chính là hóa thân của hắn.
Nói hắn chiếm đoạt ngũ hành chi tinh mộc của Thượng Quan gia, sau đó nói ngoại hình là dịch dung. Nhưng lại có thể dễ dàng xác định thân phận của hắn.
- Người nọ là kẻ thừa kế Mai Hoa kiếm, chỉ cần gặp được người sử dụng Mai Hoa kiếm thì báo cho Thượng Quan gia tộc, sẽ có hậu tạ! Người có thể giết hắn sẽ có tình hữu nghị với Thượng Quan gia! Còn có cơ hội lấy được Mai Hoa kiếm từng huy hoàng xưa kia.
Chiêu đó của Thượng Quan gia, không thể nói là không độc.
Nếu Sở Mặc chỉ am hiểu kế thừa Mai Hoa kiếm, nói không chừng bọn họ có thể tìm ra.
Một hữu nghị với Thiên giới đại tộc, giá trị quả thực không thể cân nhắc. Tương đương với vào thời khắc nguy nan có cường viện đứng sau!
Hứa hẹn, bất luận là một đại gia tộc nào, ở mọi thời điểm đều cực kỳ thận trọng.
Không thể tưởng được, Thượng Quan Nam vì báo thù mà nhọc lòng như thế. Cũng không biết hắn nói động tới gia chủ của Thượng Quan gia thế nào, hay là Mai Hoa kiếm từng có ân oán với Thượng Quan gia?Sở Mặc lạnh lùng cười, Mai Hoa kiếm sao? Mình tạm thời không dung là được!
Khi nào nhìn thấy người của Thượng Quan gia thì dùng!
Sở Mặc hiện giờ nắm giữ mấy chục loại kế thừa. Mỗi lần dùng một loại, cũng không quá coi trọng, Thượng Quan gia truy nã, trừ phi Sở Mặc nguyện ý, bằng không vĩnh viễn chẳng có ngày thành công.
Nghĩ thầm trong lòng, Sở Mặc niệm khẩu quyết, thần niệm vừa động, thân hình biến mất ở địa tầng Huyễn Thần Giới.
Mà khiến Sở Mặc bất ngờ là cách hắn mấy trăm dặm có một đội đang hái thuốc.
Tổng cộng mười hai người, bảy nữ năm nam.Nam anh tuấn tự nhiên, phóng khoáng như cây ngọc đón gió, nữ tử xinh đẹp động lòng người.
Nếu Sở Mặc ở đây, nhất định có thể vừa nhìn đã nhận ra một cô gái, chính là Lưu Vân đã lâu không gặp.
Hai người cứ như vậy lướt qua trong khoảng cách gần.
Lưu Vân tâm tình rất tốt, gương mặt lạnh lùng xuất hiện nụ cười, nàng vừa tìm được một gốc cây có hơn ba nghìn năm tuổi giá trị cực cao. Nhưng giá trị của nó không phải thứ nàng quan tâm, mấu chốt là dược liệu này sẽ giúp nàng luyện chế một loại đan dược tên thất vị tán.
Thất vị tán lâu năm là mặt hàng hiếm trên thị trưởng. Ngay cả Linh Đan Đườngcũng không có bao nhiêu, hơn nữa phần lớn là loại ít năm tuổi, chỉ có mấy trăm năm vẫn chưa làm Lưu Vân vừa lòng.
- Hừ, cũng không biết hiện tại người kia thế nào, chuyện của hắn từng khiến Huyễn Thần Giới không được an bình. Nói vậy cuộc sống của hắn... sẽ không tốt gì, Linh Đan Đường chưởng quầy nhân tầng nói hắn đã lâu không lộ diện. Ta cũng không tin không có hắn... Linh Đan Đường còn có thể suy sụp được nữa? Ta nhất định phải trở thành Luyện Dược Sư cao cấp! Đến lúc đó, ta sẽ nắm giữ tương lai của Linh Đan Đường!
Lưu Vân chợt nhớ tới Sở Mặc, trong lòng hết sức phức tạp, sắc mặt có chút ửng đỏ, nhìn qua vô cùng xinh đẹp động lòng người.
- Lưu Vân sư muội, chúc mừng muội tìm được thất vị tán.Lúc này, một gã nam tử anh tuấn dáng người cao to tới trước Lưu Vân cười ôn hòa, ánh mắt nhìn Lưu Vân đầy tình yêu không buồn che giấu.
- Cảm ơn Quách sư huynh đã giúp đỡ tiểu muội tìm kiếm dược liệu.
Lưu Vân hơi thi lễ.
Nam tử khẽ mỉm cười:
- Sư muội cần gì khách khí như vậy. Ta và muội là hai nhà thế giao, chúng ta từ nhỏ lại là thanh mai trúc mã...
Lưu Vân bất đắc dĩ tươi cười, nhìn thoáng qua những người khác. Sau đó than nhẹ một tiếng, ôn nhu nói:
- Quách sư huynh, ta...
- Không sao. Nàng không muốn nói ta hiểu.
Trong mắt nam tử có chút sủng ái:
- Nàng còn nhỏ, không cần vội vã quyết định, dù bao lâu ta cũng nguyện ý chờ.
Những người này, tùy tiện là ai cũng có cảnh giới Đại La Kim Tiên, đừng nói khoảng cách xa một chút, cho dù cách hơn mấy trăm ngàn dặm, bọn họ cũng có thể nghe được rõ ràng. Bởi vậy, khi nam tử nói xong lơi nay, ai nấy đều lộ vẻ tươi cười.
Theo bọn họ, Lưu Vân nên ở cùng nam tử như vậy!
Lúc trước chuyện xảy ra ở Huyễn Thần Giới đã bị phong tỏa, nhưng vẫn có một chút tin tức truyền ra.Chân tướng sự tình không ai biết được, nhưng rất nhiều người thầm đoán, Linh Đan Đường tiểu Công chúa Lưu Vân và thiếu niên Lâm Bạch hẳn có chuyện mờ ám.
Nói cách khác, sao nàng mang theo Lâm Bạch, bỏ qua quy củ của Huyễn Thần Thành trực tiếp bay ra ngoài? Gia Cát Xương Bình vì sao tuyên bố treo giải thưởng muốn đuổi giết Lâm Bạch?
Chuyện này có nhiều người chứng kiến, căn bản là không thể che dấu.
Trong mắt những người bạn của Lưu Vân, Lâm Bạch kia hoàn toàn không xứng với Lưu Vân, giữa hai người hơn kém như trời và đất!
Một tiểu tử xuất thân Nhân Giới tiểu tử, cho dù có là thiên tài cũng không thể lọt vào mắt con cháu đại tộc Thiên giới.Quách Văn Xương cho là như vậy. Theo hắn, lúc trước hẳn là Gia Cát Xương Bình ghen tị việc Lâm Bạch ở cùng Lưu Vân, muốn ra tay giết người, sau đó Lưu Vân cứu Lâm Bạch đi. Không hơn!
Nữ tử bỗng nhiên đi đến trước mặt Sở Mặc, nhẹ nhàng hôn lên má:
- Tạm biệt công tử của ta!
Ngũ hành chi tinh thổ thật thà chất phác cười:
- Công tử, chờ chúng ta!
- Tạm biệt công tử! Ngũ hành chi tinh mộc thi lễ.Tiểu Thủy tao nhã, nhìn Sở Mặc ôn hòa tươi cười, thi lễ mới rời đi.
Tiểu Kim nói với Sở Mặc, một ngày nào đó nhìn thấy hoàng kim thố thì hãy chiếu cố nhiều một chút. Hắn nói mình còn muốn đi thiên tầng, muốn đi cho Tư Đồ Đồ ngũ hành chi tinh kim, trợ giúp nàng thành tựu ngũ hành chi tinh kim thể.
- Công tử, Tư Đồ Đồ là một nhân tài hiếm có! Nếu bị vị kia đưa đi, như vậy một ngày nào đó nàng nhất định sẽ về giúp ngươi. Chuyện đã qua đừng nghĩ nhiều, đó chỉ là một tiểu nha đầu hơi mẫn cảm, sợ hãi thiên tầng sinh ra vọng tưởng mà thôi.
Tiểu Kim nói xong, hóa thành một đạo kim quang, biến mất không thấy gì nữa.
Sở Mặc đứng ở địa tầng ngoài ngũ hành chi tinh hỏa địa, trong lòng xúc động thật lâu.Hắn có thể cảm giác thiện ý của ngũ hành nguyên tố chi linh giống như đối đãi với thân nhân.
- Đó đều là thân nhân của ta để lại cho ta sao?
Sở Mặc thì thào tự nói, không có ai cho hắn đáp án.
Nhưng Sở Mặc lại kiên định với lòng tin của mình hơn.
Hiện tại, hắn chuẩn bị đi nhân tầng, hỏi ý kiến Đổng Ngữ và Tần Thi, nếu các nàng nguyện ý sẽ đưa các nàng về Nhân Giới!
Sở Mặc có thể cảm nhận nội tâm phát sinh biến hóa. Dường như mọi e dè, mọi thứ không thông, mọi ngập ngừng lập tức bừng sáng lên.Có lẽ, đây là lịch duyệt.
Sở Mặc cười thản nhiên.
Lúc này, trên tín bản truyền đến một dao động nhỏ.
Sở Mặc tùy ý đọc lướt qua, nét tươi cười dần dần thu lại. Thượng Quan gia... đã bắt đầu truy nã hắn!
Tuy nhiên, người Thượng Quan gia truy nã chính là hóa thân của hắn.
Nói hắn chiếm đoạt ngũ hành chi tinh mộc của Thượng Quan gia, sau đó nói ngoại hình là dịch dung. Nhưng lại có thể dễ dàng xác định thân phận của hắn.
- Người nọ là kẻ thừa kế Mai Hoa kiếm, chỉ cần gặp được người sử dụng Mai Hoa kiếm thì báo cho Thượng Quan gia tộc, sẽ có hậu tạ! Người có thể giết hắn sẽ có tình hữu nghị với Thượng Quan gia! Còn có cơ hội lấy được Mai Hoa kiếm từng huy hoàng xưa kia.
Chiêu đó của Thượng Quan gia, không thể nói là không độc.
Nếu Sở Mặc chỉ am hiểu kế thừa Mai Hoa kiếm, nói không chừng bọn họ có thể tìm ra.
Một hữu nghị với Thiên giới đại tộc, giá trị quả thực không thể cân nhắc. Tương đương với vào thời khắc nguy nan có cường viện đứng sau!
Hứa hẹn, bất luận là một đại gia tộc nào, ở mọi thời điểm đều cực kỳ thận trọng.
Không thể tưởng được, Thượng Quan Nam vì báo thù mà nhọc lòng như thế. Cũng không biết hắn nói động tới gia chủ của Thượng Quan gia thế nào, hay là Mai Hoa kiếm từng có ân oán với Thượng Quan gia?Sở Mặc lạnh lùng cười, Mai Hoa kiếm sao? Mình tạm thời không dung là được!
Khi nào nhìn thấy người của Thượng Quan gia thì dùng!
Sở Mặc hiện giờ nắm giữ mấy chục loại kế thừa. Mỗi lần dùng một loại, cũng không quá coi trọng, Thượng Quan gia truy nã, trừ phi Sở Mặc nguyện ý, bằng không vĩnh viễn chẳng có ngày thành công.
Nghĩ thầm trong lòng, Sở Mặc niệm khẩu quyết, thần niệm vừa động, thân hình biến mất ở địa tầng Huyễn Thần Giới.
Mà khiến Sở Mặc bất ngờ là cách hắn mấy trăm dặm có một đội đang hái thuốc.
Tổng cộng mười hai người, bảy nữ năm nam.Nam anh tuấn tự nhiên, phóng khoáng như cây ngọc đón gió, nữ tử xinh đẹp động lòng người.
Nếu Sở Mặc ở đây, nhất định có thể vừa nhìn đã nhận ra một cô gái, chính là Lưu Vân đã lâu không gặp.
Hai người cứ như vậy lướt qua trong khoảng cách gần.
Lưu Vân tâm tình rất tốt, gương mặt lạnh lùng xuất hiện nụ cười, nàng vừa tìm được một gốc cây có hơn ba nghìn năm tuổi giá trị cực cao. Nhưng giá trị của nó không phải thứ nàng quan tâm, mấu chốt là dược liệu này sẽ giúp nàng luyện chế một loại đan dược tên thất vị tán.
Thất vị tán lâu năm là mặt hàng hiếm trên thị trưởng. Ngay cả Linh Đan Đườngcũng không có bao nhiêu, hơn nữa phần lớn là loại ít năm tuổi, chỉ có mấy trăm năm vẫn chưa làm Lưu Vân vừa lòng.
- Hừ, cũng không biết hiện tại người kia thế nào, chuyện của hắn từng khiến Huyễn Thần Giới không được an bình. Nói vậy cuộc sống của hắn... sẽ không tốt gì, Linh Đan Đường chưởng quầy nhân tầng nói hắn đã lâu không lộ diện. Ta cũng không tin không có hắn... Linh Đan Đường còn có thể suy sụp được nữa? Ta nhất định phải trở thành Luyện Dược Sư cao cấp! Đến lúc đó, ta sẽ nắm giữ tương lai của Linh Đan Đường!
Lưu Vân chợt nhớ tới Sở Mặc, trong lòng hết sức phức tạp, sắc mặt có chút ửng đỏ, nhìn qua vô cùng xinh đẹp động lòng người.
- Lưu Vân sư muội, chúc mừng muội tìm được thất vị tán.Lúc này, một gã nam tử anh tuấn dáng người cao to tới trước Lưu Vân cười ôn hòa, ánh mắt nhìn Lưu Vân đầy tình yêu không buồn che giấu.
- Cảm ơn Quách sư huynh đã giúp đỡ tiểu muội tìm kiếm dược liệu.
Lưu Vân hơi thi lễ.
Nam tử khẽ mỉm cười:
- Sư muội cần gì khách khí như vậy. Ta và muội là hai nhà thế giao, chúng ta từ nhỏ lại là thanh mai trúc mã...
Lưu Vân bất đắc dĩ tươi cười, nhìn thoáng qua những người khác. Sau đó than nhẹ một tiếng, ôn nhu nói:
- Quách sư huynh, ta...
- Không sao. Nàng không muốn nói ta hiểu.
Trong mắt nam tử có chút sủng ái:
- Nàng còn nhỏ, không cần vội vã quyết định, dù bao lâu ta cũng nguyện ý chờ.
Những người này, tùy tiện là ai cũng có cảnh giới Đại La Kim Tiên, đừng nói khoảng cách xa một chút, cho dù cách hơn mấy trăm ngàn dặm, bọn họ cũng có thể nghe được rõ ràng. Bởi vậy, khi nam tử nói xong lơi nay, ai nấy đều lộ vẻ tươi cười.
Theo bọn họ, Lưu Vân nên ở cùng nam tử như vậy!
Lúc trước chuyện xảy ra ở Huyễn Thần Giới đã bị phong tỏa, nhưng vẫn có một chút tin tức truyền ra.Chân tướng sự tình không ai biết được, nhưng rất nhiều người thầm đoán, Linh Đan Đường tiểu Công chúa Lưu Vân và thiếu niên Lâm Bạch hẳn có chuyện mờ ám.
Nói cách khác, sao nàng mang theo Lâm Bạch, bỏ qua quy củ của Huyễn Thần Thành trực tiếp bay ra ngoài? Gia Cát Xương Bình vì sao tuyên bố treo giải thưởng muốn đuổi giết Lâm Bạch?
Chuyện này có nhiều người chứng kiến, căn bản là không thể che dấu.
Trong mắt những người bạn của Lưu Vân, Lâm Bạch kia hoàn toàn không xứng với Lưu Vân, giữa hai người hơn kém như trời và đất!
Một tiểu tử xuất thân Nhân Giới tiểu tử, cho dù có là thiên tài cũng không thể lọt vào mắt con cháu đại tộc Thiên giới.Quách Văn Xương cho là như vậy. Theo hắn, lúc trước hẳn là Gia Cát Xương Bình ghen tị việc Lâm Bạch ở cùng Lưu Vân, muốn ra tay giết người, sau đó Lưu Vân cứu Lâm Bạch đi. Không hơn!