Thí Thiên Đao
Chương 743: Ngũ hành chi tinh thủy
- Gia Cát Lãng ta thề với trời, nhất định sẽ diệt sạch gia tộc của mấy kẻ liên quan đến chuyện này.
Gia Cát Lãng hận đến phát điên, ngửa mặt lên trời phát huyết thệ.
…
Lúc này Sở Mặc đang cùng tiểu Kim đến tiểu thế giới của ngũ hành chi thủy.- Người thiếu nữ kia đúng là Giới Linh ở Huyễn Thần giới hay sao? Nhưng ta đã gặp Giới Linh rồi, rõ ràng đó là một lão nhân mà nhỉ?
Sở Mặc thấy rất kỳ quái, hắn nghĩ tiểu Kim biết gì đó nhưng đánh chết cũng không chịu nó cho hắn. Sở Mặc thấy vô cùng bất đắc dĩ.
- Ngươi đừng hỏi nữa, cái bà cô kia…chúng ta không trêu được đâu. Ngươi chỉ cần biết, nàng đến giúp ngươi, đứng về phía ngươi. Còn những chuyện khác, nếu nàng muốn, nàng sẽ nói cho ngươi, còn không, nếu ta lắm mồm, chắc chắn sẽ bị nàng giáo huấn cho xem.
Tiểu Kim nói đầy thấm thía, rõ ràng khi nói đến cô gái kia nó có vẻ sợ hãi.- Ngươi là một nguyên tố chi linh, giáo huấn ngươi thì làm gì chứ? Chẳng lẽ ngươi cũng biết đau à?
Sở Mặc tò mò.
- Đúng là thừa cơm, sao ta không biết đau chứ. Ngươi còn hỏi nữa, bản tôn không giúp ngươi tìm ngũ hành chi tinh thủy đâu.
Tiểu Kim cả giận nói.
Sở Mặc lập tức im bặt.
Tiểu Kim thấy Sở Mặc không uy hiếp nữa như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm. Nó mang Sở Mặc quẹo trái, quẹo phải, tới tâm củalong mạch thế giới ngũ hành chi thủy.
Vừa vào đây, thật ra Sở Mặc đã thử dùng Phong Thủy thần thông để tính một chút, kết quả tính toán của hắn với địa phương tiểu Kim dẫn đi hoàn toàn giống nhau.
Sở Mặc không khỏi cảm thán, Phong Thủy thần thông thật cường đại. Nếu đến Chí Tôn mà sử dụng thần thông này chỉ sợ có thể dùng cả ngân hà để chiến đấu rồi.
Tiểu Kim không nói thêm gì, mang Sở Mặc tiến thẳng vào trung tâm long mạch. Nơi đây cũng đặt một cái quan tài đá.- Ngươi đứng đây chờ ta nhé, ta đi vào nói chuyện với nó. Nếu không có vấn đề gì lớn…nó sẽ đi cùng ta ra thôi.
Tiểu Kim nói xong, hóa thành một luồng sáng chui vào trong quan tài đá.
Sở Mặc nghĩ một chút, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.
Không lâu sau đó, quan tài đá có chút động tĩnh, thanh âm của tiểu Kim cùng lúc truyền đến:
- Ta đã về rồi đây.
Sở Mặc mở mắt, thấy bên cạnh tiểu Kim xuất hiện một nam tử trẻtuổi ngọc thụ lâm phong, mặc một bộ quần áo màu thủy lam nhưng chỉ cao ba tấc giống tiểu Kim. Phiên bản phóng đại giống người thường của người này chắc chắn sẽ mê đắm hàng vạn thiếu nữ đang tuổi hoài xuân.
- Ta là ngũ hành chi tinh thủy.
Nam tử trẻ tuổi mỉm cười nhìn Sở Mặc.
- Lần trước ta đưa ngươi ba giọt ngũ hành chi thủy, không ngờ lại gặp ngươi nhanh như vậy, càng không nghĩ tới người đó lại là ngươi. Đúng là có duyên.
Sở Mặc nhìn nam tử trẻ tuổi, khẽ giật mình, ngay sau đó liền ôm quyền:
- Đa tạ ngài đã giúp đỡ lần trước.
- Ngài không cần khách khí. Nếu là ngài thì có thể nói chuyện được mà.
Nam tử trẻ tuổi nói chuyện rất tao nhã, không hề giống tiểu Kim không đáng tin kia chút nào.
Nhưng tiểu Kim đứng bên cạnh thì không kiên nhẫn nói:
- Tiểu Thủy, ngươi không cần ra vẻ có văn hóa như vậy, nhanh đitìm tiểu Thổ thôi…
- Khụ khụ…Tiểu Thủy, tiểu Thổ á?
Nam tử nhíu mày, cảm thấy tên này rất khó nghe.
- Ngươi đi mà hỏi hắn.
Tiểu Kim chỉ vào Sở Mặc.
Sở Mặc hơi xấu hổ, cười cười:
- Tại ta…không biết các ngươi tên là gì mà.
- Chúng ta không có tên. Gọi là tiểu Thủy cũng được. Ngài đặt làđược rồi.
Ngũ hành chi tinh thủy khẽ mỉm cười, giọng nói ấm áp.
- Đúng là đồ nịnh hót!
Tiểu Kim cười lạnh mấy tiếng.
- Các ngươi không thể biến thành người bình thường sao? Nhìn thế này cứ mất tự nhiên thế nào ý.
Sở Mặc nhìn hai người vóc dáng nho nhỏ, hơi lúng túng.
Một luồng hào quang rực rỡ chói lòa xuất hiện, ngũ hành chi tinh thủy liền biến thành bộ dáng của người trưởng thành. Đúng như dựđoán, thực sự rất phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong, nhìn Sở Mặc cười nói:
- Như ngài mong muốn.
Tiểu Kim thì không muốn biến thành người lớn, nó bĩu môi:
- Ta là bé yêu, ta vẫn còn nhỏ nhé…
- …
Sở Mặc và tiểu Thủy đều thấy đen mặt.
Tên này không biết xấu hổ là gì cả. Sau đó, một đoàn ba người lại tiến đến nhân tầng, thế giới của ngũ hành chi thổ.Ngũ hành chi tinh thổ nhìn qua giống một đại hán khoảng ba mươi tuổi. Sở Mặc vẫn không ra mặt, để tiểu Kim và tiểu Thủy ra nói chuyện. Không biết nói những gì, sau đó, đoàn ba người liền biến thành bốn.
- Các ngươi đều là ngũ hành chi linh, sao khi hóa thành người lại ở nhiều độ tuổi thế?
Lúc này, đoàn Sở Mặc đã đến địa tầng của Huyễn Thần giới.
Tiểu Thủy cười ha hả nói:
- Do tính cách khác biệt ý mà. Ngài nhìn tiểu Thổ đi…
Ngũ hành chi tinh thổ co giật khóe miệng:
- Tiểu Thổ cái gì chứ…
- Do công tử đặt tên đó.
Tiểu Thủy vẫn cười.
Ngũ hành chi tinh thổ gãi đầu:
- Ừ thì tiểu Thổ…
Tiểu Kim phản bác:
- Ai bảo do tính cách, chẳng lẽ tính bản tôn giống đứa nhỏ chắc?
- Đúng thế còn gì.Tiểu Thổ sờ sờ cái cằm đầy râu, chen thêm một chân.
- Cút! Bản tôn đứng đầu ngũ hành đấy nhé.
Tiểu Kim cả giận nói.
- Ngươi nghĩ ở thiên tầng thì đứng đầu luôn chắc. Gì mà hay thế chứ.
Tiểu Thủy cười.
- Đúng thế.
Tiểu Thổ hùa theo.Sở Mặc nhìn mấy nguyên tố ngũ hành nói giỡn với nhau, thấy đầu mình to ra. Trong lòng lại tự nhủ: đây thật là ngũ hành nguyên tố chi linh chứ không phải do người đóng giả phải không?
Đến địa tầng, Sở Mặc cảm thấy thân quen, trong lòng rung động. Hắn hơi ngẩn ra, lập tức nhớ đến một việc, lẩm bẩm nói:
- Sao viên đan dược kia lại ở chỗ này thế nhỉ?
Hóa ra là Sở Mặc đã cảm ứng được khí tức của viên Phá giới đan hắn từng luyện cho Thượng Quan Nam.
Lúc ấy Sở Mặc đã tính kế, nhưng vì xảy ra nhiều chuyện nên cũngquên bẵng chuyện này. Sở Mặc không nghĩ hắn lại cảm nhận được khí tức viên đan dược này ở địa tầng.
Không lẽ, Thượng Quan Nam đã tấn thăng cảnh giới đến Đại La Kim Tiên rồi sao? Hay lúc trước gã muốn luyện chế viên thuốc đó để chính gã dùng?
Dù gì đi nữa, đã phát hiện ra, Sở Mặc nghĩ muốn đi xem một chút.
Tiểu Kim nhìn Sở Mặc nói:
- Có chuyện gì vậy?- Ta cảm nhận được khí tức của một viên Phá giới đan ta từng luyện chế.
Sở Mặc nói.
- Vậy đi xem một chút đi.
Tiểu Kim lập tức hưng phấn.
Ở thiên tầng, tiểu Kim rất khiêm tốn, không muốn chọc vào chuyện gì cả. Nhưng ở nhân tầng và địa tầng, nó lại hoạt bát hẳn lên. Chính vì vậy, Sở Mặc đoán cảnh giới của tiểu Kim chắc không vượt qua Chân Tiên cảnh.Tiểu Thủy và tiểu Thổ nghe vậy cũng không có ý kiến.
Gia Cát Lãng hận đến phát điên, ngửa mặt lên trời phát huyết thệ.
…
Lúc này Sở Mặc đang cùng tiểu Kim đến tiểu thế giới của ngũ hành chi thủy.- Người thiếu nữ kia đúng là Giới Linh ở Huyễn Thần giới hay sao? Nhưng ta đã gặp Giới Linh rồi, rõ ràng đó là một lão nhân mà nhỉ?
Sở Mặc thấy rất kỳ quái, hắn nghĩ tiểu Kim biết gì đó nhưng đánh chết cũng không chịu nó cho hắn. Sở Mặc thấy vô cùng bất đắc dĩ.
- Ngươi đừng hỏi nữa, cái bà cô kia…chúng ta không trêu được đâu. Ngươi chỉ cần biết, nàng đến giúp ngươi, đứng về phía ngươi. Còn những chuyện khác, nếu nàng muốn, nàng sẽ nói cho ngươi, còn không, nếu ta lắm mồm, chắc chắn sẽ bị nàng giáo huấn cho xem.
Tiểu Kim nói đầy thấm thía, rõ ràng khi nói đến cô gái kia nó có vẻ sợ hãi.- Ngươi là một nguyên tố chi linh, giáo huấn ngươi thì làm gì chứ? Chẳng lẽ ngươi cũng biết đau à?
Sở Mặc tò mò.
- Đúng là thừa cơm, sao ta không biết đau chứ. Ngươi còn hỏi nữa, bản tôn không giúp ngươi tìm ngũ hành chi tinh thủy đâu.
Tiểu Kim cả giận nói.
Sở Mặc lập tức im bặt.
Tiểu Kim thấy Sở Mặc không uy hiếp nữa như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm. Nó mang Sở Mặc quẹo trái, quẹo phải, tới tâm củalong mạch thế giới ngũ hành chi thủy.
Vừa vào đây, thật ra Sở Mặc đã thử dùng Phong Thủy thần thông để tính một chút, kết quả tính toán của hắn với địa phương tiểu Kim dẫn đi hoàn toàn giống nhau.
Sở Mặc không khỏi cảm thán, Phong Thủy thần thông thật cường đại. Nếu đến Chí Tôn mà sử dụng thần thông này chỉ sợ có thể dùng cả ngân hà để chiến đấu rồi.
Tiểu Kim không nói thêm gì, mang Sở Mặc tiến thẳng vào trung tâm long mạch. Nơi đây cũng đặt một cái quan tài đá.- Ngươi đứng đây chờ ta nhé, ta đi vào nói chuyện với nó. Nếu không có vấn đề gì lớn…nó sẽ đi cùng ta ra thôi.
Tiểu Kim nói xong, hóa thành một luồng sáng chui vào trong quan tài đá.
Sở Mặc nghĩ một chút, khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu tu luyện.
Không lâu sau đó, quan tài đá có chút động tĩnh, thanh âm của tiểu Kim cùng lúc truyền đến:
- Ta đã về rồi đây.
Sở Mặc mở mắt, thấy bên cạnh tiểu Kim xuất hiện một nam tử trẻtuổi ngọc thụ lâm phong, mặc một bộ quần áo màu thủy lam nhưng chỉ cao ba tấc giống tiểu Kim. Phiên bản phóng đại giống người thường của người này chắc chắn sẽ mê đắm hàng vạn thiếu nữ đang tuổi hoài xuân.
- Ta là ngũ hành chi tinh thủy.
Nam tử trẻ tuổi mỉm cười nhìn Sở Mặc.
- Lần trước ta đưa ngươi ba giọt ngũ hành chi thủy, không ngờ lại gặp ngươi nhanh như vậy, càng không nghĩ tới người đó lại là ngươi. Đúng là có duyên.
Sở Mặc nhìn nam tử trẻ tuổi, khẽ giật mình, ngay sau đó liền ôm quyền:
- Đa tạ ngài đã giúp đỡ lần trước.
- Ngài không cần khách khí. Nếu là ngài thì có thể nói chuyện được mà.
Nam tử trẻ tuổi nói chuyện rất tao nhã, không hề giống tiểu Kim không đáng tin kia chút nào.
Nhưng tiểu Kim đứng bên cạnh thì không kiên nhẫn nói:
- Tiểu Thủy, ngươi không cần ra vẻ có văn hóa như vậy, nhanh đitìm tiểu Thổ thôi…
- Khụ khụ…Tiểu Thủy, tiểu Thổ á?
Nam tử nhíu mày, cảm thấy tên này rất khó nghe.
- Ngươi đi mà hỏi hắn.
Tiểu Kim chỉ vào Sở Mặc.
Sở Mặc hơi xấu hổ, cười cười:
- Tại ta…không biết các ngươi tên là gì mà.
- Chúng ta không có tên. Gọi là tiểu Thủy cũng được. Ngài đặt làđược rồi.
Ngũ hành chi tinh thủy khẽ mỉm cười, giọng nói ấm áp.
- Đúng là đồ nịnh hót!
Tiểu Kim cười lạnh mấy tiếng.
- Các ngươi không thể biến thành người bình thường sao? Nhìn thế này cứ mất tự nhiên thế nào ý.
Sở Mặc nhìn hai người vóc dáng nho nhỏ, hơi lúng túng.
Một luồng hào quang rực rỡ chói lòa xuất hiện, ngũ hành chi tinh thủy liền biến thành bộ dáng của người trưởng thành. Đúng như dựđoán, thực sự rất phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong, nhìn Sở Mặc cười nói:
- Như ngài mong muốn.
Tiểu Kim thì không muốn biến thành người lớn, nó bĩu môi:
- Ta là bé yêu, ta vẫn còn nhỏ nhé…
- …
Sở Mặc và tiểu Thủy đều thấy đen mặt.
Tên này không biết xấu hổ là gì cả. Sau đó, một đoàn ba người lại tiến đến nhân tầng, thế giới của ngũ hành chi thổ.Ngũ hành chi tinh thổ nhìn qua giống một đại hán khoảng ba mươi tuổi. Sở Mặc vẫn không ra mặt, để tiểu Kim và tiểu Thủy ra nói chuyện. Không biết nói những gì, sau đó, đoàn ba người liền biến thành bốn.
- Các ngươi đều là ngũ hành chi linh, sao khi hóa thành người lại ở nhiều độ tuổi thế?
Lúc này, đoàn Sở Mặc đã đến địa tầng của Huyễn Thần giới.
Tiểu Thủy cười ha hả nói:
- Do tính cách khác biệt ý mà. Ngài nhìn tiểu Thổ đi…
Ngũ hành chi tinh thổ co giật khóe miệng:
- Tiểu Thổ cái gì chứ…
- Do công tử đặt tên đó.
Tiểu Thủy vẫn cười.
Ngũ hành chi tinh thổ gãi đầu:
- Ừ thì tiểu Thổ…
Tiểu Kim phản bác:
- Ai bảo do tính cách, chẳng lẽ tính bản tôn giống đứa nhỏ chắc?
- Đúng thế còn gì.Tiểu Thổ sờ sờ cái cằm đầy râu, chen thêm một chân.
- Cút! Bản tôn đứng đầu ngũ hành đấy nhé.
Tiểu Kim cả giận nói.
- Ngươi nghĩ ở thiên tầng thì đứng đầu luôn chắc. Gì mà hay thế chứ.
Tiểu Thủy cười.
- Đúng thế.
Tiểu Thổ hùa theo.Sở Mặc nhìn mấy nguyên tố ngũ hành nói giỡn với nhau, thấy đầu mình to ra. Trong lòng lại tự nhủ: đây thật là ngũ hành nguyên tố chi linh chứ không phải do người đóng giả phải không?
Đến địa tầng, Sở Mặc cảm thấy thân quen, trong lòng rung động. Hắn hơi ngẩn ra, lập tức nhớ đến một việc, lẩm bẩm nói:
- Sao viên đan dược kia lại ở chỗ này thế nhỉ?
Hóa ra là Sở Mặc đã cảm ứng được khí tức của viên Phá giới đan hắn từng luyện cho Thượng Quan Nam.
Lúc ấy Sở Mặc đã tính kế, nhưng vì xảy ra nhiều chuyện nên cũngquên bẵng chuyện này. Sở Mặc không nghĩ hắn lại cảm nhận được khí tức viên đan dược này ở địa tầng.
Không lẽ, Thượng Quan Nam đã tấn thăng cảnh giới đến Đại La Kim Tiên rồi sao? Hay lúc trước gã muốn luyện chế viên thuốc đó để chính gã dùng?
Dù gì đi nữa, đã phát hiện ra, Sở Mặc nghĩ muốn đi xem một chút.
Tiểu Kim nhìn Sở Mặc nói:
- Có chuyện gì vậy?- Ta cảm nhận được khí tức của một viên Phá giới đan ta từng luyện chế.
Sở Mặc nói.
- Vậy đi xem một chút đi.
Tiểu Kim lập tức hưng phấn.
Ở thiên tầng, tiểu Kim rất khiêm tốn, không muốn chọc vào chuyện gì cả. Nhưng ở nhân tầng và địa tầng, nó lại hoạt bát hẳn lên. Chính vì vậy, Sở Mặc đoán cảnh giới của tiểu Kim chắc không vượt qua Chân Tiên cảnh.Tiểu Thủy và tiểu Thổ nghe vậy cũng không có ý kiến.