Thí Thiên Đao
Chương 709: Dược liệu cực phẩm (1)
- Cút! Sở Mặc một chân đá vào mông Đại Công Kê:
- Đừng làm hư bọn trẻ!
Đại Công Kê lập tức nhảy ra tránh, cười lạnh:
- Tiểu tử ngươi không biết kính già yêu trẻ chút nào!
Mọi người đều không kìm được cười lên, không khí bi thương cũng theo đó giảm đi rất nhiều.
- Cái này mới đúng đấy… Đại Công Kê lẩm bẩm một câu. Nó sống rất nhiều năm, thấy qua nhiều sinh ly tử biệt, nhưng vẫn không thích không khí bi thương.
Cuối cùng Sở Mặc dặn dò với mọi người:
- Nếu những đứa trẻ này có ai không muốn rời khỏi gia hương, không cần cưỡng cầu.
Đám người Thẩm Ngạo Sương và Hoa Tam Nương đều gật đầu, ra vẻ đã hiểu.
Sau cùng, Hoa Tam Nương và Hạ Phong thành 1 đội. Hoa Tiểu Nha và Hoàng Hạ thành 1 đội. Diệu Nhất Nương và Thẩm Tinh Tuyết thành một đội. Tỷ muội Thẩm Ngạo Băng và Thẩm Ngạo Sương thành 1 đội. Tổng cộng bốn đội nhân mã dẫn đám thiếu niên này lần lượt đi theo bốn hướng khác nhau.
Hẹn gặp nhau ở Cổ Trấn lối vào Quy Khư.
Còn về phương hướng Sở Mặc đi, mọi người cũng không có hỏi. Vì bọn họ đều biết hôm đó Đại Công Kê nói một số chuyện với Sở Mặc hình như rất quan trọng. Sở Mặc bây giờ nhất định là muốn đi xử lý chuyện đó.
Chia tay với mọi người, Sở Mặc một mình đi quanh một vòng, dùng thuật suy diễn của Phong Thủy thần thông tìm ra một số dư nghiệt của Thiên Ngoại, trực tiếp tiêu diệt bọn chúng.
Cuối cùng về lại Cổ Trấn.
Vì Sở Mặc không xác định mình lần này vào Huyễn Thần Giới bao lâu mới có thể trở lại. Cho nên, ở Cổ Trấn này đợi mọi người là tiện lợi nhất.
Ngày xưa Cổ Trấn là cứ điểm của tứ đại phái, bây giờ đã hoang tàn rồi. Phồn hoa trước đây giống như mây khói, bây giờ bị một lớp khí tử mỏng bao trùm.
Sở Mặc đi trên con phố không có người, trong lòng thầm nghĩ, nhân khí trong Phong Thủy thần thông nói quả nhiên không giả. Cổ Trấn này bây giờ không còn ai, tất nhiên cũng không có nhân khí. Lại vì chỗ này từng trải qua rất nhiều trận chiến, chết không ít người. Một khi không có nhân khí nữa, loại tử khí khác rất nhanh chiếm cứ chỗ này.
Sở Mặc tùy ý tìm một tòa kiến trúc hoàn hảo, vì bây giờ hắn vào Huyễn Thần Giới là cả nhục thân mà vào, cho nên cũng căn bản không sợ có người nào đến phá hoại nhục thân của hắn.
Sau khi niệm động khẩu quyết, một nguồn lực lượng thần bí trong nháy mắt bao trùm toàn thân Sở Mặc.
Tiếp theo, xung quanh truyền đến một nguồn lực lượng không gian rất ràng. Đây là lần đầu tiên Sở Mặc cảm nhận được sức mạnh không gian rõ ràng như vậy. Những thứ học được trong một năm nay ở Quy Khư, không có uổng phí.
Sau đó, Sở Mặc chợt thay đổi sắc mặt, hắn xuất hiện trong một điện đường cổ xưa.
Điện đường rất lớn, bên trong rất trống trải, vách tường xung quanh đều là đá xanh rất lớn, phát ra khí tức cổ xưa tang thương
Trong cả tòa cung điện tĩnh lặng vô thanh, không có chút khí tức của sự sống.
Trên nóc đỉnh của điện đường được khảm rất nhiều minh châu, phát ra quang mang nhu hòa, chiếu sáng cả toà điện đường như ban ngày.
Giữa điện đường, là cái bàn rất lớn. Trên bàn đang đặt một cái hộp bạch ngọc to bằng bàn tay. Bên trên hộp có khắc rất nhiều văn tự. Văn tự thần bí mà lại phức tạp, từ trên đó Sở Mặc cảm nhận được một nguồn sóng không gian vô cùng cường đại.
Nhớ đến những lời Giới Linh từng nói trên tấm lệnh bài Đại Công Kê cho hắn.
- Chẳng lẽ, đây chính là dược liệu Trúc Cơ tiên phẩm? Đây là hộp ngọc không gian trữ vật? Trong mắt Sở Mặc lộ ra vẻ nghi ngờ, đi về phía cái bàn.
Cầm hộp ngọc lên, dừng tinh thần lực dung hợp với văn tự khắc trên hộp ngọc, không có chút bài xích, liền biết được vật trong hộp ngọc.
Trong hộp ngọc quả nhiên chứa vật liệu Trúc Cơ. Những dược liệu này toàn bộ đều phát ra năng lượng sóng cường đại. Trong số này gần như thông linh, bên trong có một số bị dây thừng buộc chặc. Nếu lúc đó mở hộp ngọc ra, những dược liệu này thậm chí có thể tự chạy đi.
Sở Mặc lại liếc nhìn lần nữa, dược liệu chứa bên trong 10 hộp ngọc đều giống nhau như đúc.
Sở Mặc không hỏi thầm cảm thán trong lòng, thật là một món lợi siêu cấp vô địch.
Cho dù là những đại tộc Thiên giới đó muốn lập tức lấy ra dược liệu Trúc Cơ tiên phẩm, sợ là cũng không có dễ dàng như vậy.
Không chừng những đại tộc hào môn cấp đỉnh Tiên giới lấy ra một phần dược liệu này cũng rất khó khăn.
Còn nói về Linh giới, không chừng nghĩ cũng đừng nghĩ, căn bản không có ai có thể lấy ra loại dược liệu này!
Giới Linh đối với mình… quả thật rất tốt! Thậm chí là có chút hơi quá
Cho dù Giới Linh từng nói cả Huyễn Thần Giới đều là của hắn, nhưng Sở Mặc trước giờ không có cảm ngộ này.
Vì trong mắt hắn, cái này căn bản là không thể.
Một thế giới bao la to lớn như vậy, bên trong có các loại sinh linh và dược liệu cực phẩm. Thậm chí cả dược liệu Ngũ Hành Đạo Cơ, cũng có thể tìm thấy ở trong này, sao có thể là của một người nào đó?
Mặc dù Sở Mặc hoài nghi Giới Linh có liên quan với phụ mẫu mình, nhưng đó cũng chỉ là hoài nghi mà thôi. Căn bản không có bất kỳ chứng cớ nào có thể chứng minh chuyện này.
Nói không chừng, chỉ là vì Giới Linh xem trọng hắn. Khả năng này tuy rất thấp, nhưng cũng tuyệt không phải một chút khả năng cũng không có.
Giới Linh cũng không xuất hiện ở đây, kết hợp những tin nhắn y gửi cho mình, Sở Mặc cảm thấy Giới Linh rất có thể bị một số chuyện làm ngăn cản.
Dù sao hào môn đại tộc Thiên giới nhiều như vậy cùng phát lực, cho dù Giới Linh chưởng quản cả Huyễn Thần Giới, thì tuyệt không thể một chút ảnh hưởng cũng không có.
Nhân tình này duy chỉ có ghi nhớ trong lòng trước, sẽ có một ngày sẽ báo đáp.
Sở Mặc nghĩ trong lòng, thu dược liệu Trúc Cơ tiên phẩm này lại.
Sau đó mục quang của hắn nhìn chỗ cao nhất của tòa đại điện. Chỗ đó cũng có một cái bàn, sau lưng cái bàn còn đặt một cái ghế rất lớn giống như vương tọa.
Sở Mặc chậm rãi đi đến, đi thẳng đến trước mặt cái bàn, nhìn thấy trên bàn cũng đang đặt một cái hộp ngọc.
Chỉ là cái hộp ngọc này màu đen.
Màu đậm như mực.
Bên trên cũng khắc rất nhiều văn tự. Trên văn tự phát ra năng lượng dao động hơn hẳn những hộp bạch ngọc lúc nãy.
- Chẳng lẽ, trong này đang chứa chính là những dược liệu Ngũ Hành Đạo Cơ? Sở Mặc có chút kích động, giơ tay nắm lấy cái hộp.
Cũng không có chút cản trở, tinh thần của Sở Mặc liền dung hòa với văn tự trên hộp ngọc, cảm nhận được vật bên trong hộp ngọc.
Không gian hộp ngọc này cũng rộng hơn những hộp bạch ngọc rất nhiều. Bên trong chứa rất nhiều dược liệu. Hình như tất cả dược liệu đều được đặc biệt khắc chữ buộc bằng dây thừng, hơn nữa bên trên còn có phong ấn của trù biện!
- Đừng làm hư bọn trẻ!
Đại Công Kê lập tức nhảy ra tránh, cười lạnh:
- Tiểu tử ngươi không biết kính già yêu trẻ chút nào!
Mọi người đều không kìm được cười lên, không khí bi thương cũng theo đó giảm đi rất nhiều.
- Cái này mới đúng đấy… Đại Công Kê lẩm bẩm một câu. Nó sống rất nhiều năm, thấy qua nhiều sinh ly tử biệt, nhưng vẫn không thích không khí bi thương.
Cuối cùng Sở Mặc dặn dò với mọi người:
- Nếu những đứa trẻ này có ai không muốn rời khỏi gia hương, không cần cưỡng cầu.
Đám người Thẩm Ngạo Sương và Hoa Tam Nương đều gật đầu, ra vẻ đã hiểu.
Sau cùng, Hoa Tam Nương và Hạ Phong thành 1 đội. Hoa Tiểu Nha và Hoàng Hạ thành 1 đội. Diệu Nhất Nương và Thẩm Tinh Tuyết thành một đội. Tỷ muội Thẩm Ngạo Băng và Thẩm Ngạo Sương thành 1 đội. Tổng cộng bốn đội nhân mã dẫn đám thiếu niên này lần lượt đi theo bốn hướng khác nhau.
Hẹn gặp nhau ở Cổ Trấn lối vào Quy Khư.
Còn về phương hướng Sở Mặc đi, mọi người cũng không có hỏi. Vì bọn họ đều biết hôm đó Đại Công Kê nói một số chuyện với Sở Mặc hình như rất quan trọng. Sở Mặc bây giờ nhất định là muốn đi xử lý chuyện đó.
Chia tay với mọi người, Sở Mặc một mình đi quanh một vòng, dùng thuật suy diễn của Phong Thủy thần thông tìm ra một số dư nghiệt của Thiên Ngoại, trực tiếp tiêu diệt bọn chúng.
Cuối cùng về lại Cổ Trấn.
Vì Sở Mặc không xác định mình lần này vào Huyễn Thần Giới bao lâu mới có thể trở lại. Cho nên, ở Cổ Trấn này đợi mọi người là tiện lợi nhất.
Ngày xưa Cổ Trấn là cứ điểm của tứ đại phái, bây giờ đã hoang tàn rồi. Phồn hoa trước đây giống như mây khói, bây giờ bị một lớp khí tử mỏng bao trùm.
Sở Mặc đi trên con phố không có người, trong lòng thầm nghĩ, nhân khí trong Phong Thủy thần thông nói quả nhiên không giả. Cổ Trấn này bây giờ không còn ai, tất nhiên cũng không có nhân khí. Lại vì chỗ này từng trải qua rất nhiều trận chiến, chết không ít người. Một khi không có nhân khí nữa, loại tử khí khác rất nhanh chiếm cứ chỗ này.
Sở Mặc tùy ý tìm một tòa kiến trúc hoàn hảo, vì bây giờ hắn vào Huyễn Thần Giới là cả nhục thân mà vào, cho nên cũng căn bản không sợ có người nào đến phá hoại nhục thân của hắn.
Sau khi niệm động khẩu quyết, một nguồn lực lượng thần bí trong nháy mắt bao trùm toàn thân Sở Mặc.
Tiếp theo, xung quanh truyền đến một nguồn lực lượng không gian rất ràng. Đây là lần đầu tiên Sở Mặc cảm nhận được sức mạnh không gian rõ ràng như vậy. Những thứ học được trong một năm nay ở Quy Khư, không có uổng phí.
Sau đó, Sở Mặc chợt thay đổi sắc mặt, hắn xuất hiện trong một điện đường cổ xưa.
Điện đường rất lớn, bên trong rất trống trải, vách tường xung quanh đều là đá xanh rất lớn, phát ra khí tức cổ xưa tang thương
Trong cả tòa cung điện tĩnh lặng vô thanh, không có chút khí tức của sự sống.
Trên nóc đỉnh của điện đường được khảm rất nhiều minh châu, phát ra quang mang nhu hòa, chiếu sáng cả toà điện đường như ban ngày.
Giữa điện đường, là cái bàn rất lớn. Trên bàn đang đặt một cái hộp bạch ngọc to bằng bàn tay. Bên trên hộp có khắc rất nhiều văn tự. Văn tự thần bí mà lại phức tạp, từ trên đó Sở Mặc cảm nhận được một nguồn sóng không gian vô cùng cường đại.
Nhớ đến những lời Giới Linh từng nói trên tấm lệnh bài Đại Công Kê cho hắn.
- Chẳng lẽ, đây chính là dược liệu Trúc Cơ tiên phẩm? Đây là hộp ngọc không gian trữ vật? Trong mắt Sở Mặc lộ ra vẻ nghi ngờ, đi về phía cái bàn.
Cầm hộp ngọc lên, dừng tinh thần lực dung hợp với văn tự khắc trên hộp ngọc, không có chút bài xích, liền biết được vật trong hộp ngọc.
Trong hộp ngọc quả nhiên chứa vật liệu Trúc Cơ. Những dược liệu này toàn bộ đều phát ra năng lượng sóng cường đại. Trong số này gần như thông linh, bên trong có một số bị dây thừng buộc chặc. Nếu lúc đó mở hộp ngọc ra, những dược liệu này thậm chí có thể tự chạy đi.
Sở Mặc lại liếc nhìn lần nữa, dược liệu chứa bên trong 10 hộp ngọc đều giống nhau như đúc.
Sở Mặc không hỏi thầm cảm thán trong lòng, thật là một món lợi siêu cấp vô địch.
Cho dù là những đại tộc Thiên giới đó muốn lập tức lấy ra dược liệu Trúc Cơ tiên phẩm, sợ là cũng không có dễ dàng như vậy.
Không chừng những đại tộc hào môn cấp đỉnh Tiên giới lấy ra một phần dược liệu này cũng rất khó khăn.
Còn nói về Linh giới, không chừng nghĩ cũng đừng nghĩ, căn bản không có ai có thể lấy ra loại dược liệu này!
Giới Linh đối với mình… quả thật rất tốt! Thậm chí là có chút hơi quá
Cho dù Giới Linh từng nói cả Huyễn Thần Giới đều là của hắn, nhưng Sở Mặc trước giờ không có cảm ngộ này.
Vì trong mắt hắn, cái này căn bản là không thể.
Một thế giới bao la to lớn như vậy, bên trong có các loại sinh linh và dược liệu cực phẩm. Thậm chí cả dược liệu Ngũ Hành Đạo Cơ, cũng có thể tìm thấy ở trong này, sao có thể là của một người nào đó?
Mặc dù Sở Mặc hoài nghi Giới Linh có liên quan với phụ mẫu mình, nhưng đó cũng chỉ là hoài nghi mà thôi. Căn bản không có bất kỳ chứng cớ nào có thể chứng minh chuyện này.
Nói không chừng, chỉ là vì Giới Linh xem trọng hắn. Khả năng này tuy rất thấp, nhưng cũng tuyệt không phải một chút khả năng cũng không có.
Giới Linh cũng không xuất hiện ở đây, kết hợp những tin nhắn y gửi cho mình, Sở Mặc cảm thấy Giới Linh rất có thể bị một số chuyện làm ngăn cản.
Dù sao hào môn đại tộc Thiên giới nhiều như vậy cùng phát lực, cho dù Giới Linh chưởng quản cả Huyễn Thần Giới, thì tuyệt không thể một chút ảnh hưởng cũng không có.
Nhân tình này duy chỉ có ghi nhớ trong lòng trước, sẽ có một ngày sẽ báo đáp.
Sở Mặc nghĩ trong lòng, thu dược liệu Trúc Cơ tiên phẩm này lại.
Sau đó mục quang của hắn nhìn chỗ cao nhất của tòa đại điện. Chỗ đó cũng có một cái bàn, sau lưng cái bàn còn đặt một cái ghế rất lớn giống như vương tọa.
Sở Mặc chậm rãi đi đến, đi thẳng đến trước mặt cái bàn, nhìn thấy trên bàn cũng đang đặt một cái hộp ngọc.
Chỉ là cái hộp ngọc này màu đen.
Màu đậm như mực.
Bên trên cũng khắc rất nhiều văn tự. Trên văn tự phát ra năng lượng dao động hơn hẳn những hộp bạch ngọc lúc nãy.
- Chẳng lẽ, trong này đang chứa chính là những dược liệu Ngũ Hành Đạo Cơ? Sở Mặc có chút kích động, giơ tay nắm lấy cái hộp.
Cũng không có chút cản trở, tinh thần của Sở Mặc liền dung hòa với văn tự trên hộp ngọc, cảm nhận được vật bên trong hộp ngọc.
Không gian hộp ngọc này cũng rộng hơn những hộp bạch ngọc rất nhiều. Bên trong chứa rất nhiều dược liệu. Hình như tất cả dược liệu đều được đặc biệt khắc chữ buộc bằng dây thừng, hơn nữa bên trên còn có phong ấn của trù biện!