Thí Thiên Đao
Chương 705: Cái chết của Lý Trúc
- Ta sẽ làm các ngươi vạn kiếp bất phục.
- A… cút, cút ra
Giọng tức giận của Lý Trúc rất nhanh trở nên sợ hãi. Cả người đều bị mây đen do khí đen kết tụ cắn nuốt.
Trong khí đen như ẩn như hiện, có thể nhìn thấy Lý Trúc đang giãy dụa điên cuồng.
Sử dụng ra đủ mọi thủ đoạn.
Nhưng căn bản đều vô dụng, tất cả khí đen điên cùng quấn quanh y.
Đang cắn xé, đang cắn nuốt, đan giày xéo…
Rất nhanh, thân hình của y lại lần nữa xuất hiện trong hư không.
Những khí đen đó cũng toàn bộ biến mất không thấy.
Lý Trúc cứ như vậy quỷ dị đứng trong hư không, không chút động đậy. Trong đôi mắt của y tựa hồ nhìn về phía Sở Mặc. Một đôi mắt toàn là màu đen, sau đó có nước mắt màu đen, thuận theo hốc mắt chảy xuống.
Sau đó một tiếng ầm vang lên.
Thân thể của Lý Trúc đột nhiên nổ banh.
Sau đó vô số đường khí đen theo cơ thể của y trực tiếp bay ra, tản ra bốn phương tám hướng. Rất nhanh biến mất trong hư không.
Khí tức âm lãnh cũng dần dần khôi phục lại bình thường.
Còn Lý Trúc lại hoàn toàn biến mất trong thế giới này. Mãi đến chết, y cũng không rõ là Sở Mặc làm sao có thể nắm vững thủ đoạn chí cao Ma tộc trong truyền thừa.
Theo ký ức của Tư Không Lãng, những thủ đoạn này căn bản chính là thủ đoạn trong truyền thuyết, không thể xuất hiện ở thế gian.
Lý Trúc chết rồi.
Lý Hoành ở bên dưới trơ mắt nhìn con trai mình biến mất trong hư không. Trong nháy mắt Lý Trúc chết đi, lòng của lão rất là đau đớn.
Lý Hoành lúc này đau khổ tới tột đỉnh. Vốn sớm nhìn thấu thế gian hư vọng, không nên làm những chuyện này. Đáng tiếc dục vọng của con người cũng không giảm theo tuổi tác. Thân là lão tổ có quyền thế nhất Thiên ngoại, lão sớm đã bị mê lạc trong hồng trần.
Cho nên, cái chết của Lý Trúc tạo thành đả kích rất lớn đối với lão. Nhưng phản ứng đầu tiên của Lý Hoành cũng không phải là báo thù cho con trai mà là xoay người bỏ chạy.
Cả con trai Lý Trúc cũng không phải là đối thủ của Sở Mặc, ngay cả tư cách xuất thủ với người ta cũng không có, lão làm sao có thể là đối thủ của Sở Mặc chứ?
Cho nên Lý Hoành muốn bỏ chạy.
Trong lòng của Sở Mặc hận nhất cha con Lý Hoành và Lý Trúc, sao có thể mặc cho lão bỏ chạy?
Thân hình chợt lóe, trực tiếp đuổi theo Lý Hoành.
Ngay lúc này, hơn năm trăm con rối đang xông lên núi cũng đã đến giữa sườn núi.
Cái chết của Lý Trúc cũng không ảnh hưởng đến những con rối này chấp hành mệnh lệnh cuối cùng của y.
Sở Mắc liếc nhìn qua, liền tiếp tục đuổi theo Lý Hoành.
Lý Hoành dùng khóe mắt nhìn thấy Sở Mặc đuổi theo mình, không khỏi sợ hồn bay phách tán, lớn tiếng quát:
- Đừng giết ta, ta cũng là bị ép. Tất cả mọi chuyện đều là Lý Trúc làm, không liên quan với ta.
- Ngươi đáng chết! Sở Mặc lạnh lùng nói một câu, Thiên Thí trong tay ra sức chém về phía Lý Hoành cách hắn ngoài mấy chục dặm.
Thiên Thí trong nháy mắt hóa thành một đường lưu quang màu máu, trong nháy mắt liền bay đến sau lưng Lý Hoành, xuyên vào giữa lưng lão, đâm thủng qua.
A…
Lý Hoành phun ra một ngụm máu tươi, thân hình lảo đảo mấy bước, tựa hồ như muốn chạy về phía trước.
Thiên Thí tự chủ rút ra khỏi cơ thể lão, hoành đao chém một cái, đầu của Lý Hoành trực tiếp bị chém rơi xuống đất.
Sau đó, Thiên Thí bay vào trong tay Sở Mặc.
Sở Mặc đứng trong hư không nhìn những con rối đã sắp xông đến đỉnh núi, mục quang của hắn xuyên qua những người đó rơi trên mặt đám người Hoàng Họa.
Hoàng Họa cười tươi như hoa, Hoa Tiểu Nha mặt mày rạng rỡ, Thẩm Ngạo Băng như trút được gánh nặng, Hoa Tam Nương và Hạ Phong cả mặt vui mừng.
Năm người này tận mắt nhìn thấy Lý Trúc chết thế nào. Lúc này tín nhiệm đối với Sở Mặc thậm chí đã tăng lên sùng bái!
Bọn họ cũng không có nhàn rỗi, mà trực tiếp giết những con rối Tiên Thiên đã xông lên đỉnh núi.
Sở Mặc hóa thành một đường lưu quang, xông về phía ngọn núi.
Giết!
… ….
Ba ngày sau, Sở Mặc dẫn mọi người đi trên đại địa đại lục Bạch Hổ.
Nhìn cảnh tượng khắp nơi hoang tàn, tất cả mọi người đều không kìm được thổn thức.
- Tên ác ma Lý Trúc, cuối cùng cũng chết. Chỉ đáng tiếc, không tận mắt nhìn thấy tử trạng của gã. Thẩm Ngạo Băng hận Lý Trúc nghiến răng nghiến lợi, đối với việc không nhìn thấy Lý Trúc làm sao chết, có chút tiếc nuối.
- Cảnh tượng đó, muội sẽ không muốn nhìn thấy. Thảm Ngạo Sương nhẹ giọng nói một câu, liếc nhìn muội muội của mình, thầm nói:
- Trước khi Lý Trúc chết, không ngừng hét to không thể nào. Nói Sở Mặc thi triển là thủ đoạn chí cao của Ma tộc. Chẳng lẽ nói Sở Mặc ở trong Quy Khư cũng có được truyền thừa của Ma tộc?
Đám người Thẩm Ngạo Sương, cả năm nay chịu đựng mọi khổ sở của truyền thừa Ma tộc, đối với Ma tộc cũng căm hận tột đỉnh.
Nhất là những thủ đoạn tàn nhẫn và kinh khủng của Ma tộc, biến người đang sinh sống bình thường thành con rối càng làm bọn họ căm hận không thôi.
Thẩm Ngạo Băng có chút kỳ quái liếc nhìn tỷ tỷ của mình, hỏi:
- Tại sao?
Thẩm Ngạo Sương lại liếc nhìn Sở Mặc.
Hoa Tam Nương và Hạ Phong cũng kỳ quái nhìn Sở Mặc.
Trên mặt Hoa Tiểu Nha và Hoàng Hạ, ngược lại không có bao nhiêu biểu tình. Vì nếu so sánh, bọn họ ở trong Quy Khứ nhận được truyền thừa chí cao, sẽ rõ một số chuyện so với những người khác.
Cái này gọi là thủ đoạn của Ma tộc cũng được, thủ đoạn của chính đạo cũng được. Kỳ thật từ căn bản mà nói, cũngkhông có bao nhiêu khác biệt. Giống như những linh hồn của oán linh Sở Mặc triệu tập đến cắn giết Lý Trúc, kỳ thật đại năng cảnh giới chí tôn cũng có thể thi triển.
Cho nên dùng thủ đoạn gì cũng không quan trọng. Quan trọng là người dùng thủ đoạn này là người thế nào!
Sở dĩ Lý Trúc cảm thấy kinh ngạc chấn động không thể tin nổi, mấu chốt chính là ở tất cả những gì y biết từ Tư Không Lãng. Mà Tư Không Lãng chỉ là một đại năng cảnh giới đế chủ, cũng không phải là chí tôn!
Trong Quy Khư, phần mộ chí tôn nhiều như vậy, đối với đế chủ mà nói cũng là một chuyện không thể tin nổi. Vì Thiên giới bây giờ tựa hồ cũng không nhìn thấy bóng dáng của chí tôn!
Cảnh giới chí tôn, thường chỉ là một truyền thuyết, không có trực tiếp tiếp xúc với chí tôn, ai dám nói mình hiểu chí tôn?
Cho nên, đối mặt với nghi vấn của Thẩm Ngạo Băng, không đợi Sở Mặc nói, Hoa Tiểu Nha liền thản nhiên nói:
- Kỳ thật không có gì, chỉ là Sở công tử dùng một số thủ đoạn của Ma tộc để Lý Trúc nhận hết mọi tra tấn và cái chết kinh khủng!
- Vậy có gì? Thẩm Ngạo Băng trừng to mắt, liếc nhìn tỷ tỷ của mình:
- Cảnh tượng này, nếu muội nhìn thấy, nhất định vỗ tay reo hò. Thủ đoạn của Ma tộc thì thế nào? Các người quên trước đây Thiên ngoại là một môn phái gì à?
- A… cút, cút ra
Giọng tức giận của Lý Trúc rất nhanh trở nên sợ hãi. Cả người đều bị mây đen do khí đen kết tụ cắn nuốt.
Trong khí đen như ẩn như hiện, có thể nhìn thấy Lý Trúc đang giãy dụa điên cuồng.
Sử dụng ra đủ mọi thủ đoạn.
Nhưng căn bản đều vô dụng, tất cả khí đen điên cùng quấn quanh y.
Đang cắn xé, đang cắn nuốt, đan giày xéo…
Rất nhanh, thân hình của y lại lần nữa xuất hiện trong hư không.
Những khí đen đó cũng toàn bộ biến mất không thấy.
Lý Trúc cứ như vậy quỷ dị đứng trong hư không, không chút động đậy. Trong đôi mắt của y tựa hồ nhìn về phía Sở Mặc. Một đôi mắt toàn là màu đen, sau đó có nước mắt màu đen, thuận theo hốc mắt chảy xuống.
Sau đó một tiếng ầm vang lên.
Thân thể của Lý Trúc đột nhiên nổ banh.
Sau đó vô số đường khí đen theo cơ thể của y trực tiếp bay ra, tản ra bốn phương tám hướng. Rất nhanh biến mất trong hư không.
Khí tức âm lãnh cũng dần dần khôi phục lại bình thường.
Còn Lý Trúc lại hoàn toàn biến mất trong thế giới này. Mãi đến chết, y cũng không rõ là Sở Mặc làm sao có thể nắm vững thủ đoạn chí cao Ma tộc trong truyền thừa.
Theo ký ức của Tư Không Lãng, những thủ đoạn này căn bản chính là thủ đoạn trong truyền thuyết, không thể xuất hiện ở thế gian.
Lý Trúc chết rồi.
Lý Hoành ở bên dưới trơ mắt nhìn con trai mình biến mất trong hư không. Trong nháy mắt Lý Trúc chết đi, lòng của lão rất là đau đớn.
Lý Hoành lúc này đau khổ tới tột đỉnh. Vốn sớm nhìn thấu thế gian hư vọng, không nên làm những chuyện này. Đáng tiếc dục vọng của con người cũng không giảm theo tuổi tác. Thân là lão tổ có quyền thế nhất Thiên ngoại, lão sớm đã bị mê lạc trong hồng trần.
Cho nên, cái chết của Lý Trúc tạo thành đả kích rất lớn đối với lão. Nhưng phản ứng đầu tiên của Lý Hoành cũng không phải là báo thù cho con trai mà là xoay người bỏ chạy.
Cả con trai Lý Trúc cũng không phải là đối thủ của Sở Mặc, ngay cả tư cách xuất thủ với người ta cũng không có, lão làm sao có thể là đối thủ của Sở Mặc chứ?
Cho nên Lý Hoành muốn bỏ chạy.
Trong lòng của Sở Mặc hận nhất cha con Lý Hoành và Lý Trúc, sao có thể mặc cho lão bỏ chạy?
Thân hình chợt lóe, trực tiếp đuổi theo Lý Hoành.
Ngay lúc này, hơn năm trăm con rối đang xông lên núi cũng đã đến giữa sườn núi.
Cái chết của Lý Trúc cũng không ảnh hưởng đến những con rối này chấp hành mệnh lệnh cuối cùng của y.
Sở Mắc liếc nhìn qua, liền tiếp tục đuổi theo Lý Hoành.
Lý Hoành dùng khóe mắt nhìn thấy Sở Mặc đuổi theo mình, không khỏi sợ hồn bay phách tán, lớn tiếng quát:
- Đừng giết ta, ta cũng là bị ép. Tất cả mọi chuyện đều là Lý Trúc làm, không liên quan với ta.
- Ngươi đáng chết! Sở Mặc lạnh lùng nói một câu, Thiên Thí trong tay ra sức chém về phía Lý Hoành cách hắn ngoài mấy chục dặm.
Thiên Thí trong nháy mắt hóa thành một đường lưu quang màu máu, trong nháy mắt liền bay đến sau lưng Lý Hoành, xuyên vào giữa lưng lão, đâm thủng qua.
A…
Lý Hoành phun ra một ngụm máu tươi, thân hình lảo đảo mấy bước, tựa hồ như muốn chạy về phía trước.
Thiên Thí tự chủ rút ra khỏi cơ thể lão, hoành đao chém một cái, đầu của Lý Hoành trực tiếp bị chém rơi xuống đất.
Sau đó, Thiên Thí bay vào trong tay Sở Mặc.
Sở Mặc đứng trong hư không nhìn những con rối đã sắp xông đến đỉnh núi, mục quang của hắn xuyên qua những người đó rơi trên mặt đám người Hoàng Họa.
Hoàng Họa cười tươi như hoa, Hoa Tiểu Nha mặt mày rạng rỡ, Thẩm Ngạo Băng như trút được gánh nặng, Hoa Tam Nương và Hạ Phong cả mặt vui mừng.
Năm người này tận mắt nhìn thấy Lý Trúc chết thế nào. Lúc này tín nhiệm đối với Sở Mặc thậm chí đã tăng lên sùng bái!
Bọn họ cũng không có nhàn rỗi, mà trực tiếp giết những con rối Tiên Thiên đã xông lên đỉnh núi.
Sở Mặc hóa thành một đường lưu quang, xông về phía ngọn núi.
Giết!
… ….
Ba ngày sau, Sở Mặc dẫn mọi người đi trên đại địa đại lục Bạch Hổ.
Nhìn cảnh tượng khắp nơi hoang tàn, tất cả mọi người đều không kìm được thổn thức.
- Tên ác ma Lý Trúc, cuối cùng cũng chết. Chỉ đáng tiếc, không tận mắt nhìn thấy tử trạng của gã. Thẩm Ngạo Băng hận Lý Trúc nghiến răng nghiến lợi, đối với việc không nhìn thấy Lý Trúc làm sao chết, có chút tiếc nuối.
- Cảnh tượng đó, muội sẽ không muốn nhìn thấy. Thảm Ngạo Sương nhẹ giọng nói một câu, liếc nhìn muội muội của mình, thầm nói:
- Trước khi Lý Trúc chết, không ngừng hét to không thể nào. Nói Sở Mặc thi triển là thủ đoạn chí cao của Ma tộc. Chẳng lẽ nói Sở Mặc ở trong Quy Khư cũng có được truyền thừa của Ma tộc?
Đám người Thẩm Ngạo Sương, cả năm nay chịu đựng mọi khổ sở của truyền thừa Ma tộc, đối với Ma tộc cũng căm hận tột đỉnh.
Nhất là những thủ đoạn tàn nhẫn và kinh khủng của Ma tộc, biến người đang sinh sống bình thường thành con rối càng làm bọn họ căm hận không thôi.
Thẩm Ngạo Băng có chút kỳ quái liếc nhìn tỷ tỷ của mình, hỏi:
- Tại sao?
Thẩm Ngạo Sương lại liếc nhìn Sở Mặc.
Hoa Tam Nương và Hạ Phong cũng kỳ quái nhìn Sở Mặc.
Trên mặt Hoa Tiểu Nha và Hoàng Hạ, ngược lại không có bao nhiêu biểu tình. Vì nếu so sánh, bọn họ ở trong Quy Khứ nhận được truyền thừa chí cao, sẽ rõ một số chuyện so với những người khác.
Cái này gọi là thủ đoạn của Ma tộc cũng được, thủ đoạn của chính đạo cũng được. Kỳ thật từ căn bản mà nói, cũngkhông có bao nhiêu khác biệt. Giống như những linh hồn của oán linh Sở Mặc triệu tập đến cắn giết Lý Trúc, kỳ thật đại năng cảnh giới chí tôn cũng có thể thi triển.
Cho nên dùng thủ đoạn gì cũng không quan trọng. Quan trọng là người dùng thủ đoạn này là người thế nào!
Sở dĩ Lý Trúc cảm thấy kinh ngạc chấn động không thể tin nổi, mấu chốt chính là ở tất cả những gì y biết từ Tư Không Lãng. Mà Tư Không Lãng chỉ là một đại năng cảnh giới đế chủ, cũng không phải là chí tôn!
Trong Quy Khư, phần mộ chí tôn nhiều như vậy, đối với đế chủ mà nói cũng là một chuyện không thể tin nổi. Vì Thiên giới bây giờ tựa hồ cũng không nhìn thấy bóng dáng của chí tôn!
Cảnh giới chí tôn, thường chỉ là một truyền thuyết, không có trực tiếp tiếp xúc với chí tôn, ai dám nói mình hiểu chí tôn?
Cho nên, đối mặt với nghi vấn của Thẩm Ngạo Băng, không đợi Sở Mặc nói, Hoa Tiểu Nha liền thản nhiên nói:
- Kỳ thật không có gì, chỉ là Sở công tử dùng một số thủ đoạn của Ma tộc để Lý Trúc nhận hết mọi tra tấn và cái chết kinh khủng!
- Vậy có gì? Thẩm Ngạo Băng trừng to mắt, liếc nhìn tỷ tỷ của mình:
- Cảnh tượng này, nếu muội nhìn thấy, nhất định vỗ tay reo hò. Thủ đoạn của Ma tộc thì thế nào? Các người quên trước đây Thiên ngoại là một môn phái gì à?