Thí Thiên Đao
Chương 539: Đại hội Tông Môn
Hấp dẫn này, không thể nói là không lớn, nên nàng liều mạng luyện tập. Trương Húc hít sâu một hơi, nhìn cảnh sắc xung quanh, lẩm bẩm nói:
- Chỉ sợ... nơi này không còn là nhân gian nữa! Thật không ngờ, Trương Húc ta lại có ngày có cơ hội cùng Sở Mặc bước lên con đường tiên giới.
Vương Đại Phát ngồi xuống cạnh Trương Húc, cảm khái nói:
- Công tử... như thần nhân vậy!
Trương Húc đồng tình gật đầu liên tục.
Sở Mặc cũng không để mọi người ở lại quá lâu, nếu không, người trong cung Sở Vương sẽ dễ dàng phát hiện điểm dị thường.
Dù thế nào, sự tồn tại của nơi tu luyện này với cả Nhân giới đúng là thần kỳ.
Có thể dễ dàng tạo ra những cường giả sức mạnh vô địch, Cô Thành Nhất Kiếm, Thiên Ngoại Phi Tiên... ở Sở cung cũng chỉ là những con người nhỏ nhoi và yếu ớt!
Căn bản không hề có tư cách so sánh. Một tài nguyên như vậy, có ai là không thèm thuồng?
Nhưng nó hoàn toàn nằm trong tay của Sở Mặc, khiến những người không có quan hệ gì với hắn chẳng có cơ hội biết đến chỗ tài nguyên này.
Nhưng, Sở Mặc hoàn toàn không để ý những chuyện này.
Dù đã hơn hai năm trôi qua, nhưng hắn vẫn không thể nào quên những ác ý nhằm vào hắn.
- Ta chỉ muốn những người bên cạnh ta có cuộc sống tốt hơn màthôi.
Sở Mặc thầm nhủ trong lòng.
- Được rồi, mọi người cùng ta trở về thôi, nếu không ở lại đây lâu quá sẽ khiến người khác hoài nghi.
Sở Mặc nói với mọi người.
- Sau này, ta sẽ truyền lại khẩu quyết cho các vị, sau khi nhớ rồi, muốn tới đây lúc nào là tùy các vị, nhưng... có một chuyện, an toàn là thứ nhất! Vì, dù cho mọi người vào đây, thân thể thật vẫn ở ngoài kia.
- Đây là thế giới tinh thần?
Đạm Đài tiên sinh kinh ngạc, lẩm bẩm nói:
- Nhưng nơi này quá sức chân thực.
Sở Mặc cười cười, không trả lời Đạm Đài tiên sinh vấn đề này, bởi vì nó không quá cần thiết.
Dù cho có ngày họ tiến vào Linh giới, thậm chí cả Tiên giới, chỉ e không có mấy cơ hội biết về Huyễn Thần giới.
Sư phụ Ma Quân của mình, một thiên tài tuyệt sắc kinh tài như vậy, cũng không biết về nơi Huyễn Thần giới này, chớ nói chi là những người khác
- Nhưng, nếu có ngày... có cơ hội đưa được sư phụ vào trong Huyễn Thần giới này, không biết cảnh giới của sư phụ sẽ tiến bộ đến bậc nào?
Sở Mặc nghĩ trong lòng âm thầm đoán: “Khả năng lớn nhất, chắc là ở giữa Luyện Thần Kỳ và Đại Thừa Kỳ”
Nói cách khác, Ma Quân năm đó không có đủ thực lực để chém giết nhiều cường giả của Tiên giới như vậy.
Tất cả mọi người đều thấy chưa thật thỏa mãn, không muốn rời khỏi nơi này.
Sở Mặc nói:
- Sau này truyền khẩu quyết cho mọi người, có thời gian các vị cứ tới, thời gian ở đây hoàn toàn trùng khớp với thế giới bên ngoài! Cũng có nghĩa là, các vị ở đây một năm, thế giới bên ngoài cũng trôi qua một năm.
- Được, chúng ta trở về uống rượu! Nơi này... cứ coi như nơi chúng ta bế quan!
Lão gia tử sau khi thăng tiến đến Minh Tâm cảnh, tâm tình vô cùng tốt lên tiếng.
Sau đó, Sở Mặc dẫn mọi người từ trong Huyễn Thần giới của Sở cung trở về Sở Vương cung. Khoảng cách trong chốc lát, ấy thế lại là khoảng cách trời đất.
Dù chỉ vào một lát, khi bước ra, tất cả mọi người đều có cảm giác hô hấp khó khăn.
- Giờ mới cảm thấy không khí nhân gia... tệ quá!
Liễu Mai Nhi mặt lưu luyến, trong lòng quyết định, đợi sau khi Sở Mặc dạy bí quyết nhất định sẽ mang con mình thường trú ở trong Sở cung.
Để con mình, tu luyện một nơi như vậy từ nhỏ, không cầu có ngày bắt kịp bước chân của Sở bá bá, nhưng hy vọng nó có thể vượt qua mìnhvà Phù Phù.
Tấm lòng cha mẹ thiên hạ đáng thương, có cái gì tốt, cũng nghĩ tới con đầu tiên.
Long Thu Thủy cũng có ý nghĩ như vậy.
Nữ tử hiền lành dịu dàng như vậy, từ trước tới nay không hề có dã tâm gì quá lớn, tâm nguyện lớn nhất trong lòng chính là hy vọng Phàn Chí viễn có thể khỏe mạnh lớn khôn, trở thành một đấng minh quân cho đời. Đúng vậy. Một đấng minh quân!
Quốc quân của Sở quốc.
Lúc đầu Long Thu Thủy quyết định gả cho Phàn Vô Địch, Sở Mặc vẫn còn rất nhỏ, nào biết có ngày, con mình có cơ hội trở thành Hoàng đế?
Phàn Vô Địch đã nói với nàng rất nhiều lần, tôn tử chính là thiên tài tuyệt thế. Nhân giới tuy tốt, nhưng không thể giữ được hắn. Tương lai của hắn, chắc chắn là vùng trời rộng lớn hơn, với Sở Mặc, nhân giới quá nhỏ bé! Cho nên, Sở quốc, sau này chắc chắn là do nhi tử của bọn họ kế thừa.
Từ lúc đó Long Thu Thủy toàn tâm toàn ý bồi dưỡng cho hài tử của mình có thể trở thành một đấng minh quân.
Nhưng giờ, suy nghĩ ấy trong chốc lát, đã mất đi ý nghĩa ban đầu rồi.
Nếu thực sự có thể tu luyện trong đó từ nhỏ, hài tử của ta, nói không chừng có thể trở thành một tu nhân chân chính.
Có cơ hội trường sinh đế vương nhân gian, có là chi nữa?Sau khi trở lại yến tiệc, cho người thay lại thức ăn và tiệc rượu, nhưng hứng thú uống rượu của mọi người nhạt hơn rất nhiều.
Đến ngay cả mấy người bình thường rất thích uống rượu, cũng mất hồn mất vía cả rồi.
Rồi cuối cùng bữa tiệc rượu cũng chấm dứt một cách qua loa.
Rạng sáng ngày thứ hai, Na Y tới cáo biệt Sở Mặc.
Dù sao nàng cũng là nữ vương Vương đình thảo nguyên, dù có muốn truyền ngôi vì cho đệ đệ Liệt ca, cũng không phải là chuyện trong mộtsớm hai chiều.
Chính quyền vương đình tuy ổn định, nhưng suy cho cùng cũng không thể rời đi quá lâu.
- Lâm Bạch, huynh cũng thường xuyên vào Sở cung để tu luyện, phải không?
Na Y không nỡ ngưng nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc gật đầu:
- Nhất định rồi. Ánh hào quang trong con ngươi Na Y khẽ lay chuyển, nhìn Sở Mặc:
- Rốt cuộc chỗ đấy là nơi như thế nào vậy?
Sở Mặc ngẫm nghĩ chút rồi nói:
- Một nơi tụ tập những người huyết mạch mạnh nhất Thiên giới, Tiên giới, Linh giới, Nhân Giới, ngoại vực, và cả các nơi khác nữa!
Na Y sửng sốt nửa ngày, rồi cười khổ lắc đầu:
- Ta không hiểu lắm, nhưng chắc chắn huynh cũng là một trong những người có huyết mạch mạnh nhất ấy đúng không?Sở Mặc gật gật đầu, không phủ nhận.
Na Y nói:
- Ta nhất định sẽ cố gắng, để mình không bị huynh bỏ lại quá xa.
Sở Mặc khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng ôm lấy Na Y:
- Yên tâm đi, có ta ở đây rồi.
- Không, chúng ta dã nhận ân huệ của huynh quá nhiều rồi, không thể thêm được nữa.
Na Y chăm chú nhìn Sở Mặc:
- Mỗi người là một cá thể riêng biệt, có những suy nghĩ riêng biệt, takhông thể nói huynh làm quá nhiều, thực tế, tuy rằng ta không hiểu nơi ấy, nhưng nơi có thể xuất hiện một Sở cung như vậy ta nghĩ, huynh điều huynh làm không hề ít.
Na Y rất thông minh, nơi mà Sở Mặc nói ấy, tụ tập vô số những người có huyết mạch mạnh nhất thế giới, đến tên của cung điện kia Sở cung; nàng liền nghĩ ngay ra đây là Sở Mặc vì bọn họ mà tạo ra.
- Chỉ sợ... nơi này không còn là nhân gian nữa! Thật không ngờ, Trương Húc ta lại có ngày có cơ hội cùng Sở Mặc bước lên con đường tiên giới.
Vương Đại Phát ngồi xuống cạnh Trương Húc, cảm khái nói:
- Công tử... như thần nhân vậy!
Trương Húc đồng tình gật đầu liên tục.
Sở Mặc cũng không để mọi người ở lại quá lâu, nếu không, người trong cung Sở Vương sẽ dễ dàng phát hiện điểm dị thường.
Dù thế nào, sự tồn tại của nơi tu luyện này với cả Nhân giới đúng là thần kỳ.
Có thể dễ dàng tạo ra những cường giả sức mạnh vô địch, Cô Thành Nhất Kiếm, Thiên Ngoại Phi Tiên... ở Sở cung cũng chỉ là những con người nhỏ nhoi và yếu ớt!
Căn bản không hề có tư cách so sánh. Một tài nguyên như vậy, có ai là không thèm thuồng?
Nhưng nó hoàn toàn nằm trong tay của Sở Mặc, khiến những người không có quan hệ gì với hắn chẳng có cơ hội biết đến chỗ tài nguyên này.
Nhưng, Sở Mặc hoàn toàn không để ý những chuyện này.
Dù đã hơn hai năm trôi qua, nhưng hắn vẫn không thể nào quên những ác ý nhằm vào hắn.
- Ta chỉ muốn những người bên cạnh ta có cuộc sống tốt hơn màthôi.
Sở Mặc thầm nhủ trong lòng.
- Được rồi, mọi người cùng ta trở về thôi, nếu không ở lại đây lâu quá sẽ khiến người khác hoài nghi.
Sở Mặc nói với mọi người.
- Sau này, ta sẽ truyền lại khẩu quyết cho các vị, sau khi nhớ rồi, muốn tới đây lúc nào là tùy các vị, nhưng... có một chuyện, an toàn là thứ nhất! Vì, dù cho mọi người vào đây, thân thể thật vẫn ở ngoài kia.
- Đây là thế giới tinh thần?
Đạm Đài tiên sinh kinh ngạc, lẩm bẩm nói:
- Nhưng nơi này quá sức chân thực.
Sở Mặc cười cười, không trả lời Đạm Đài tiên sinh vấn đề này, bởi vì nó không quá cần thiết.
Dù cho có ngày họ tiến vào Linh giới, thậm chí cả Tiên giới, chỉ e không có mấy cơ hội biết về Huyễn Thần giới.
Sư phụ Ma Quân của mình, một thiên tài tuyệt sắc kinh tài như vậy, cũng không biết về nơi Huyễn Thần giới này, chớ nói chi là những người khác
- Nhưng, nếu có ngày... có cơ hội đưa được sư phụ vào trong Huyễn Thần giới này, không biết cảnh giới của sư phụ sẽ tiến bộ đến bậc nào?
Sở Mặc nghĩ trong lòng âm thầm đoán: “Khả năng lớn nhất, chắc là ở giữa Luyện Thần Kỳ và Đại Thừa Kỳ”
Nói cách khác, Ma Quân năm đó không có đủ thực lực để chém giết nhiều cường giả của Tiên giới như vậy.
Tất cả mọi người đều thấy chưa thật thỏa mãn, không muốn rời khỏi nơi này.
Sở Mặc nói:
- Sau này truyền khẩu quyết cho mọi người, có thời gian các vị cứ tới, thời gian ở đây hoàn toàn trùng khớp với thế giới bên ngoài! Cũng có nghĩa là, các vị ở đây một năm, thế giới bên ngoài cũng trôi qua một năm.
- Được, chúng ta trở về uống rượu! Nơi này... cứ coi như nơi chúng ta bế quan!
Lão gia tử sau khi thăng tiến đến Minh Tâm cảnh, tâm tình vô cùng tốt lên tiếng.
Sau đó, Sở Mặc dẫn mọi người từ trong Huyễn Thần giới của Sở cung trở về Sở Vương cung. Khoảng cách trong chốc lát, ấy thế lại là khoảng cách trời đất.
Dù chỉ vào một lát, khi bước ra, tất cả mọi người đều có cảm giác hô hấp khó khăn.
- Giờ mới cảm thấy không khí nhân gia... tệ quá!
Liễu Mai Nhi mặt lưu luyến, trong lòng quyết định, đợi sau khi Sở Mặc dạy bí quyết nhất định sẽ mang con mình thường trú ở trong Sở cung.
Để con mình, tu luyện một nơi như vậy từ nhỏ, không cầu có ngày bắt kịp bước chân của Sở bá bá, nhưng hy vọng nó có thể vượt qua mìnhvà Phù Phù.
Tấm lòng cha mẹ thiên hạ đáng thương, có cái gì tốt, cũng nghĩ tới con đầu tiên.
Long Thu Thủy cũng có ý nghĩ như vậy.
Nữ tử hiền lành dịu dàng như vậy, từ trước tới nay không hề có dã tâm gì quá lớn, tâm nguyện lớn nhất trong lòng chính là hy vọng Phàn Chí viễn có thể khỏe mạnh lớn khôn, trở thành một đấng minh quân cho đời. Đúng vậy. Một đấng minh quân!
Quốc quân của Sở quốc.
Lúc đầu Long Thu Thủy quyết định gả cho Phàn Vô Địch, Sở Mặc vẫn còn rất nhỏ, nào biết có ngày, con mình có cơ hội trở thành Hoàng đế?
Phàn Vô Địch đã nói với nàng rất nhiều lần, tôn tử chính là thiên tài tuyệt thế. Nhân giới tuy tốt, nhưng không thể giữ được hắn. Tương lai của hắn, chắc chắn là vùng trời rộng lớn hơn, với Sở Mặc, nhân giới quá nhỏ bé! Cho nên, Sở quốc, sau này chắc chắn là do nhi tử của bọn họ kế thừa.
Từ lúc đó Long Thu Thủy toàn tâm toàn ý bồi dưỡng cho hài tử của mình có thể trở thành một đấng minh quân.
Nhưng giờ, suy nghĩ ấy trong chốc lát, đã mất đi ý nghĩa ban đầu rồi.
Nếu thực sự có thể tu luyện trong đó từ nhỏ, hài tử của ta, nói không chừng có thể trở thành một tu nhân chân chính.
Có cơ hội trường sinh đế vương nhân gian, có là chi nữa?Sau khi trở lại yến tiệc, cho người thay lại thức ăn và tiệc rượu, nhưng hứng thú uống rượu của mọi người nhạt hơn rất nhiều.
Đến ngay cả mấy người bình thường rất thích uống rượu, cũng mất hồn mất vía cả rồi.
Rồi cuối cùng bữa tiệc rượu cũng chấm dứt một cách qua loa.
Rạng sáng ngày thứ hai, Na Y tới cáo biệt Sở Mặc.
Dù sao nàng cũng là nữ vương Vương đình thảo nguyên, dù có muốn truyền ngôi vì cho đệ đệ Liệt ca, cũng không phải là chuyện trong mộtsớm hai chiều.
Chính quyền vương đình tuy ổn định, nhưng suy cho cùng cũng không thể rời đi quá lâu.
- Lâm Bạch, huynh cũng thường xuyên vào Sở cung để tu luyện, phải không?
Na Y không nỡ ngưng nhìn Sở Mặc.
Sở Mặc gật đầu:
- Nhất định rồi. Ánh hào quang trong con ngươi Na Y khẽ lay chuyển, nhìn Sở Mặc:
- Rốt cuộc chỗ đấy là nơi như thế nào vậy?
Sở Mặc ngẫm nghĩ chút rồi nói:
- Một nơi tụ tập những người huyết mạch mạnh nhất Thiên giới, Tiên giới, Linh giới, Nhân Giới, ngoại vực, và cả các nơi khác nữa!
Na Y sửng sốt nửa ngày, rồi cười khổ lắc đầu:
- Ta không hiểu lắm, nhưng chắc chắn huynh cũng là một trong những người có huyết mạch mạnh nhất ấy đúng không?Sở Mặc gật gật đầu, không phủ nhận.
Na Y nói:
- Ta nhất định sẽ cố gắng, để mình không bị huynh bỏ lại quá xa.
Sở Mặc khẽ mỉm cười, nhẹ nhàng ôm lấy Na Y:
- Yên tâm đi, có ta ở đây rồi.
- Không, chúng ta dã nhận ân huệ của huynh quá nhiều rồi, không thể thêm được nữa.
Na Y chăm chú nhìn Sở Mặc:
- Mỗi người là một cá thể riêng biệt, có những suy nghĩ riêng biệt, takhông thể nói huynh làm quá nhiều, thực tế, tuy rằng ta không hiểu nơi ấy, nhưng nơi có thể xuất hiện một Sở cung như vậy ta nghĩ, huynh điều huynh làm không hề ít.
Na Y rất thông minh, nơi mà Sở Mặc nói ấy, tụ tập vô số những người có huyết mạch mạnh nhất thế giới, đến tên của cung điện kia Sở cung; nàng liền nghĩ ngay ra đây là Sở Mặc vì bọn họ mà tạo ra.