Thí Thiên Đao
Chương 338: Hấp thụ mỏ nguyên thạch
Rất rõ ràng, chỉ có đất của cái cây nhỏ này mới phù hợp nhất.Mà số nước trong hồ nuôi loài cá Tạo Hóa kia, cũng có chút khác biệt với loại nước bình thường.
Đó chính là loại nước Vô Căn trong ao trời trên đỉnh Cô Bút Phong, nói theo lời của Đại Công Kê thì chính là:
- Nước này tốt hơn nước thường rất nhiều, nhưng vẫn không phải loại nước tốt nhất trên thế gian. Loại nước tốt nhất trên đời, đó chính là nước Ngũ Hành!
Tuy nhiên, đến cùng nước Ngũ Hành là nước gì, thì Sở Mặc cũngkhông biết rõ.
Khi Thương Khung Thần Giám mới bắt đầu thức tỉnh, còn có thể chấp nhận một ít bảo vật cấp thấp.
Nhưng mà dần dần… ngày càng trở nên “kén chọn”.
Rất nhiều thứ mà Sở Mặc cũng cảm thấy không tệ, thì đến cả nhắc nhở nó cũng không thèm nhắc nhở cho Sở Mặc nữa.
Trừ khi là Sở Mặc chủ động muốn nó tìm… Nhưng nếu như thế thì cũng sẽ tiêu tốn rất nhiều năng lượng. Một khi năng lượng không đủ,Thương Khung Thần Giám sẽ đình công.
Nhưng cũng may, Sở Mặc cảm thấy bản thân sắp sửa không sợ thiếu loại năng lượng này rồi!
Cả một mỏ nguyên thạch ẩn giấu dưới suốt cả rặng núi Thiên Đoạn!
Cho dù hiện nay, Thương Khung Thần Giám đã bắt đầu kén chọn hơn trước, nhưng vẫn khá là chú ý tới mỏ khoáng này.
Liên tục đưa ra tín hiệu nhắc nhở Sở Mặc.
- Nó vẫn còn, nhưng… sao đột nhiên lại không sờ thấy đâu nữa nhỉ?
Tinh thần Sở Mặc rời khỏi không gian, cau mày suy nghĩ.
Lúc này, ở vị trí ngực của Sở Mặc hơi hơi nóng lên.
Sở Mặc cúi đầu nhìn thử, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vị trí trên ngực hắn đã lộ ra dấu vết của miếng ngọc, hơn một nửa trong số đó… lại được khảm vào chính thân thể của hắn!
Tiếp theo, dựa theo mong muốn của hắn, cả miếng ngọc bắt đầu lộ ra hoàn toàn.
- Này…
Sở Mặc sợ ngây người ngay tại chỗ.
Sau nửa canh giờ, rốt cuộc Sở Mặc cũng biết được chuyện gì đã xảy ra.
Tuy rằng trong lòng vẫn còn đầy nghi vấn, nhưng ít nhất hắn cũng đã chấp nhận được việc Thương Khung Thần Giám đã hoàn toàn dung hòa vào với cơ thể của mình. Hơn nữa, phía ngoài Thương Khung Thần Giám, Sở Mặc còn phát hiện ra một mặt trăng máu to chừng hạt gạo.
Trong lòng Sở Mặc vô cùng kinh ngạc, giờ hắn đã biết, mọi việc xảyra trên thảo nguyên đêm ấy… không hề là do hắn nằm mơ, hơn nữa, còn có ảnh hưởng sâu xa lắm!
Lúc này, lại có thêm huyết sát khí tụ về Thương Khung Thần Giám.
- Chín mươi chín luồng khí huyết sát rồi…
Sở Mặc dùng tâm linh cảm ứng một chút, nhẹ nhàng than thở:
- Cả triệu quân lính, hầu như chết sạch! Không ngờ lại dễ đến vậy… Đây đâu phải chiến tranh, đây rõ là chôn sống mà!
Tuy nhiên, Sở Mặc cũng rất rõ ràng, nếu những người này không chết, thì kẻ phải chết chính là hàng tỉ con dân Đại Hạ!Từ trước đến nay, bản chất của chiến tranh chính là tàn khốc, không có nhân từ, cũng chẳng có dịu dàng.
- Hiện giờ, cũng đã đến lúc ta phải đi thu hoạch rồi.
Sở Mặc nói xong, bật dựng người lên, đi như bay về hướng sâu trong dãy núi Thiên Đoạn. Thực lực Thiết Huyết Cảnh thi triển ra nhẹ nhàng hơn so với Thiết Cốt Cảnh rất nhiều.
Ở cảnh giới này, rất nhiều động tác và tốc độ mà trước kia khó lòng đạt được đều trở nên vô cùng trôi chảy.Sở Mặc có thể cảm nhận được một cách rõ rệt rằng, tốc độ của hắn khi thi triển ra Huyễn Ảnh Tật Phong Bộ nhanh hơn gần gấp đôi so với trước kia!
Chẳng mấy chốc, Sở Mặc đã đi đến một hang động. Nhìn bề ngoài có vẻ như được hình thành một cách tự nhiên, nhưng thực ra thì không phải. Nơi này, chính là hầm mỏ đầu tiên mà đám người Trương Vinh đào khi mới phát hiện ra mỏ quặng này trên dãy Thiên Đoạn!
Về sau, bởi vì điều kiện địa chất ở đây quá tệ, không thể tiếp tục khai thác sâu hơn, vì vậy liền bị bỏ qua. Rồi mới có đường hầm khai thác không lồ bây giờ.Đối với các kiến thức về địa chất học, có thể nói, Trương Vinh chính là vị chuyên gia uyên bác nhất trên đời này. Lối đi mà y đã chọn lựa, chính là con đường tốt nhất … trên toàn dãy núi Thiên Đoạn!
Hơn nữa, độ nắm chắc trong việc đào bới đường hầm cũng đã nhuần nhuyễn đến độ nhắm mắt cũng làm được. Chỉ đào quá một chút, toàn bộ đường hầm sẽ bị sạt lở nghiêm trọng!
Điều này, chính là một nước cờ mà Trương Vinh đã tính toán kỹ từ năm đó.
Nếu không, chỉ trong thời gian nửa tháng mà muốn thiết kế xongcạm bẫy để chôn sống toàn bộ đại quân của Đại Tề, thì khó mà làm được.
Chỉ khác ở chỗ, năm đó kẻ mà Trương Vinh đề phòng chính là môn phái!
Lúc đó y chỉ có duy nhất một ý niệm trong đầu, đó là nếu nơi này bị môn phái phát hiện ra, như vậy, liền hủy luôn toàn bộ con đường này. Đến lúc đó, người của môn phái các ngươi… tự đi mà đào!
Hồi mười năm về trước, quan hệ bang giao giữa hai nước Đại Hạ và Đại Tề cũng chưa đến nỗi căng thẳng như bây giờ, hơn nữa dãy núiThiên Đoạn lại vốn là một bức tường thành thiên nhiên… Ai có thể ngờ được, quân đội Đại Tề sẽ lựa chọn xâm nhập từ nơi này?
Cho nên mới nói, rất nhiều chuyện trên đời, đều khớp với nhau từng li từng tí như ý trời đã định.
Sở Mặc chui vào trong hầm mỏ, đi thẳng vào chỗ đáy của hang.
Hầm mỏ này tuy không dài lắm, nhưng cũng đâm sâu vào lòng núi chừng năm sáu dặm.
Tới đến điểm tận cùng của hầm mỏ, bên trong tối đen như mực,thậm chí không thể nhìn rõ cái gì ra cái gì.
Nhưng Thương Khung Thần Giám lại cho Sở Mặc một tín hiệu chỉ đường rõ ràng nhất, nó bắt đầu tỏa ra sức nóng mãnh liệt.
Sở Mặc đi tới một chỗ, nguyên khí nơi này… dày đặc nhất, hiển nhiên, có quặng nguyên thạch nằm ở đây.
Sau đó, Sở Mặc đặt luôn tay mình lên miếng quặng nguyên thạch này.
Ầm!Sở Mặc vốn không cần thực hiện bất cứ động tác nào!
Ngay từ Thương Khung Thần Giám bỗng bùng nổ ra một lực hút cực lớn.
Lực hút này lấy Sở Mặc làm tâm, trong nháy mắt tác động lên toàn bộ mỏ quặng đang chôn sâu trong lòng núi Thiên Đoạn!
Không buông tha bất cứ một ngõ ngách nào!
Nếu là một cao thủ đỉnh cấp… mở ra Thiên Nhãn, liền có thể nhìn thấy một cách rõ ràng và sinh động, bên dưới rặng núi Thiên Đoạn,trong giây lát, nguyên khí tụ lại thành vô số con sông tuôn trào mãnh liệt.
Toàn bộ đổ dồn về phía Thương Khung Thần Giám!
Phong Dực Long đang nói chuyện phiếm với Đại Công Kê trong nháy mắt cấm thanh, trừng to hai mắt.
Nhìn nhau cả ngày trời, Đại Công Kê mới mang vẻ mặt khiếp sợ nói:
- Nguyên khí trời đất của nơi này… sao có thể xói mòn nhanh như vậy? Chuyện này… chuyện này vô lý quá!Phong Dực Long cũng vô cùng bàng hoàng nói:
- Ta chọn nơi này làm nơi cư trú, cũng chính bởi ở đây có một mỏ quặng nguyên thạch, tốc độ tu luyện của ta sẽ đẩy nhanh hơn rất nhiều. Lúc trước bọn người của Đại Hạ khai thác ta vốn không thèm để ý. Bởi vì tốc độ khai thác của họ rất chậm. Nhưng giờ, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì kia chứ?
Đó chính là loại nước Vô Căn trong ao trời trên đỉnh Cô Bút Phong, nói theo lời của Đại Công Kê thì chính là:
- Nước này tốt hơn nước thường rất nhiều, nhưng vẫn không phải loại nước tốt nhất trên thế gian. Loại nước tốt nhất trên đời, đó chính là nước Ngũ Hành!
Tuy nhiên, đến cùng nước Ngũ Hành là nước gì, thì Sở Mặc cũngkhông biết rõ.
Khi Thương Khung Thần Giám mới bắt đầu thức tỉnh, còn có thể chấp nhận một ít bảo vật cấp thấp.
Nhưng mà dần dần… ngày càng trở nên “kén chọn”.
Rất nhiều thứ mà Sở Mặc cũng cảm thấy không tệ, thì đến cả nhắc nhở nó cũng không thèm nhắc nhở cho Sở Mặc nữa.
Trừ khi là Sở Mặc chủ động muốn nó tìm… Nhưng nếu như thế thì cũng sẽ tiêu tốn rất nhiều năng lượng. Một khi năng lượng không đủ,Thương Khung Thần Giám sẽ đình công.
Nhưng cũng may, Sở Mặc cảm thấy bản thân sắp sửa không sợ thiếu loại năng lượng này rồi!
Cả một mỏ nguyên thạch ẩn giấu dưới suốt cả rặng núi Thiên Đoạn!
Cho dù hiện nay, Thương Khung Thần Giám đã bắt đầu kén chọn hơn trước, nhưng vẫn khá là chú ý tới mỏ khoáng này.
Liên tục đưa ra tín hiệu nhắc nhở Sở Mặc.
- Nó vẫn còn, nhưng… sao đột nhiên lại không sờ thấy đâu nữa nhỉ?
Tinh thần Sở Mặc rời khỏi không gian, cau mày suy nghĩ.
Lúc này, ở vị trí ngực của Sở Mặc hơi hơi nóng lên.
Sở Mặc cúi đầu nhìn thử, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vị trí trên ngực hắn đã lộ ra dấu vết của miếng ngọc, hơn một nửa trong số đó… lại được khảm vào chính thân thể của hắn!
Tiếp theo, dựa theo mong muốn của hắn, cả miếng ngọc bắt đầu lộ ra hoàn toàn.
- Này…
Sở Mặc sợ ngây người ngay tại chỗ.
Sau nửa canh giờ, rốt cuộc Sở Mặc cũng biết được chuyện gì đã xảy ra.
Tuy rằng trong lòng vẫn còn đầy nghi vấn, nhưng ít nhất hắn cũng đã chấp nhận được việc Thương Khung Thần Giám đã hoàn toàn dung hòa vào với cơ thể của mình. Hơn nữa, phía ngoài Thương Khung Thần Giám, Sở Mặc còn phát hiện ra một mặt trăng máu to chừng hạt gạo.
Trong lòng Sở Mặc vô cùng kinh ngạc, giờ hắn đã biết, mọi việc xảyra trên thảo nguyên đêm ấy… không hề là do hắn nằm mơ, hơn nữa, còn có ảnh hưởng sâu xa lắm!
Lúc này, lại có thêm huyết sát khí tụ về Thương Khung Thần Giám.
- Chín mươi chín luồng khí huyết sát rồi…
Sở Mặc dùng tâm linh cảm ứng một chút, nhẹ nhàng than thở:
- Cả triệu quân lính, hầu như chết sạch! Không ngờ lại dễ đến vậy… Đây đâu phải chiến tranh, đây rõ là chôn sống mà!
Tuy nhiên, Sở Mặc cũng rất rõ ràng, nếu những người này không chết, thì kẻ phải chết chính là hàng tỉ con dân Đại Hạ!Từ trước đến nay, bản chất của chiến tranh chính là tàn khốc, không có nhân từ, cũng chẳng có dịu dàng.
- Hiện giờ, cũng đã đến lúc ta phải đi thu hoạch rồi.
Sở Mặc nói xong, bật dựng người lên, đi như bay về hướng sâu trong dãy núi Thiên Đoạn. Thực lực Thiết Huyết Cảnh thi triển ra nhẹ nhàng hơn so với Thiết Cốt Cảnh rất nhiều.
Ở cảnh giới này, rất nhiều động tác và tốc độ mà trước kia khó lòng đạt được đều trở nên vô cùng trôi chảy.Sở Mặc có thể cảm nhận được một cách rõ rệt rằng, tốc độ của hắn khi thi triển ra Huyễn Ảnh Tật Phong Bộ nhanh hơn gần gấp đôi so với trước kia!
Chẳng mấy chốc, Sở Mặc đã đi đến một hang động. Nhìn bề ngoài có vẻ như được hình thành một cách tự nhiên, nhưng thực ra thì không phải. Nơi này, chính là hầm mỏ đầu tiên mà đám người Trương Vinh đào khi mới phát hiện ra mỏ quặng này trên dãy Thiên Đoạn!
Về sau, bởi vì điều kiện địa chất ở đây quá tệ, không thể tiếp tục khai thác sâu hơn, vì vậy liền bị bỏ qua. Rồi mới có đường hầm khai thác không lồ bây giờ.Đối với các kiến thức về địa chất học, có thể nói, Trương Vinh chính là vị chuyên gia uyên bác nhất trên đời này. Lối đi mà y đã chọn lựa, chính là con đường tốt nhất … trên toàn dãy núi Thiên Đoạn!
Hơn nữa, độ nắm chắc trong việc đào bới đường hầm cũng đã nhuần nhuyễn đến độ nhắm mắt cũng làm được. Chỉ đào quá một chút, toàn bộ đường hầm sẽ bị sạt lở nghiêm trọng!
Điều này, chính là một nước cờ mà Trương Vinh đã tính toán kỹ từ năm đó.
Nếu không, chỉ trong thời gian nửa tháng mà muốn thiết kế xongcạm bẫy để chôn sống toàn bộ đại quân của Đại Tề, thì khó mà làm được.
Chỉ khác ở chỗ, năm đó kẻ mà Trương Vinh đề phòng chính là môn phái!
Lúc đó y chỉ có duy nhất một ý niệm trong đầu, đó là nếu nơi này bị môn phái phát hiện ra, như vậy, liền hủy luôn toàn bộ con đường này. Đến lúc đó, người của môn phái các ngươi… tự đi mà đào!
Hồi mười năm về trước, quan hệ bang giao giữa hai nước Đại Hạ và Đại Tề cũng chưa đến nỗi căng thẳng như bây giờ, hơn nữa dãy núiThiên Đoạn lại vốn là một bức tường thành thiên nhiên… Ai có thể ngờ được, quân đội Đại Tề sẽ lựa chọn xâm nhập từ nơi này?
Cho nên mới nói, rất nhiều chuyện trên đời, đều khớp với nhau từng li từng tí như ý trời đã định.
Sở Mặc chui vào trong hầm mỏ, đi thẳng vào chỗ đáy của hang.
Hầm mỏ này tuy không dài lắm, nhưng cũng đâm sâu vào lòng núi chừng năm sáu dặm.
Tới đến điểm tận cùng của hầm mỏ, bên trong tối đen như mực,thậm chí không thể nhìn rõ cái gì ra cái gì.
Nhưng Thương Khung Thần Giám lại cho Sở Mặc một tín hiệu chỉ đường rõ ràng nhất, nó bắt đầu tỏa ra sức nóng mãnh liệt.
Sở Mặc đi tới một chỗ, nguyên khí nơi này… dày đặc nhất, hiển nhiên, có quặng nguyên thạch nằm ở đây.
Sau đó, Sở Mặc đặt luôn tay mình lên miếng quặng nguyên thạch này.
Ầm!Sở Mặc vốn không cần thực hiện bất cứ động tác nào!
Ngay từ Thương Khung Thần Giám bỗng bùng nổ ra một lực hút cực lớn.
Lực hút này lấy Sở Mặc làm tâm, trong nháy mắt tác động lên toàn bộ mỏ quặng đang chôn sâu trong lòng núi Thiên Đoạn!
Không buông tha bất cứ một ngõ ngách nào!
Nếu là một cao thủ đỉnh cấp… mở ra Thiên Nhãn, liền có thể nhìn thấy một cách rõ ràng và sinh động, bên dưới rặng núi Thiên Đoạn,trong giây lát, nguyên khí tụ lại thành vô số con sông tuôn trào mãnh liệt.
Toàn bộ đổ dồn về phía Thương Khung Thần Giám!
Phong Dực Long đang nói chuyện phiếm với Đại Công Kê trong nháy mắt cấm thanh, trừng to hai mắt.
Nhìn nhau cả ngày trời, Đại Công Kê mới mang vẻ mặt khiếp sợ nói:
- Nguyên khí trời đất của nơi này… sao có thể xói mòn nhanh như vậy? Chuyện này… chuyện này vô lý quá!Phong Dực Long cũng vô cùng bàng hoàng nói:
- Ta chọn nơi này làm nơi cư trú, cũng chính bởi ở đây có một mỏ quặng nguyên thạch, tốc độ tu luyện của ta sẽ đẩy nhanh hơn rất nhiều. Lúc trước bọn người của Đại Hạ khai thác ta vốn không thèm để ý. Bởi vì tốc độ khai thác của họ rất chậm. Nhưng giờ, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì kia chứ?