Thí Thiên Đao
Chương 2627: Cường thế vô cùng (2)
Trong nháy mắt này, bất kể là nam tử tóc trắng hay nữ tử này đều sinh ra một sự kích động muốn động thủ đối với Sở Mặc!
Lúc này, Sở Mặc bỗng nhiên cười lạnh nói:
- Ta hiểu được, đây là thần. Đây là là thần linh. Một đám tiểu nhân nói một đằng làm một nẻo. Một đám người lời nói ra hoàn toàn không có một chút chữ tín nào! Đến đây đi. Không phải là muốn giết người diệt khẩu, không thừa nhận chuyện này sao? Gia không có vấn đề gì! Các ngươi muốn làm gì, gia đều tiếp đón!
- Ngươi nói ai nói một đằng làm một nẻo? Ngươi nói ai không giữ chữ tín?
Ở trong hư không ở phía xa vô tận truyền đến tiếng gào thét đầy phẫn nộ của nam tử tóc vàng.
- Ai u. ngươi còn chưa chết?
Sở Mặc lộ ra vẻ mặt cười lạnh:
- Được lắm. Một đám thần linh có chữ tín. Đến đây đi. Hiện tại nhanh chóng giết người diệt khẩu. Nếu không, một hồi nữa hình ảnh này có thể thông qua bản tin phù văn truyền ra ngoài...
Nói xong, Sở Mặc vò đầu:
- Ai nha, thực sự ngại quá. Đã truyền ra ngoài. Hiện tại toàn bộ sinh linh trong năm đại thiên đều nhìn thấy hình ảnh ba vị tôn thần các ngươi nói ra rất có chữ tín. Chỉ có điều không có vấn đề gì. Dù sao da mặt các người dầy. Thần... cũng không phải là người. Cần mặt mũi làm gì?
Đôi mắt của nam tử tóc trắng vô cùng rét lạnh nhìn Sở Mặc, lạnh lùng nói:
- Ngươi đê tiện!
Nữ tử cũng nhìn chằm chằm vào Sở Mặc, trong ánh mắt lộ ra vẻ oán độc:
- Vô sỉ!
- Đi mẹ ngươi đi.
Sở Mặc nhìn hai người kia, thản nhiên nói.
Sau một khắc, Sở Mặc trực tiếp động thủ!
Thân hình của hắn nhanh đến mức độ tột đỉnh. Chỉ trong nháy mắt, hắn liền xuất hiện ở trước mặt nữ tử này.
Giơ tay lên chính là một quyền!
Ầm!
Một quyền này trực tiếp nện ở trên gương mặt của nữ tử này xinh đẹp đến mức không tỳ vết đó.
- Ta vô sỉ?
Ầm!
Sở Mặc lại là một quyền đập tới.
- Ta đê tiện?
Ầm!
Thời điểm quyền thứ ba nện ở trên mặt nữ tử này, cuối cùng đánh nát xương mặt của nữ tử này!
Phát ra những tiếng răng rắc!
- Ta là sinh linh cấp thấp?
Ầm!
Quyền thứ tư trực tiếp đánh nát đầu của nữ tử này!
Nguyên thần của nữ tử này thét lên, từ trong đầu chui ra ngoài, nhanh chóng trốn về phía xa. Thậm chí ngay cả một lần nữa ngưng tụ thân thể cũng không dám.
Tốc độ bốn quyền này của Sở Mặc đã hoàn toàn vượt qua tốc độ cực hạn trong vũ trụ này.
Quá nhanh!
Ngay cả nam tử tóc trắng kia cũng hoàn toàn không thể kịp phản ứng.
Nữ tử này đã bị tổn thương nặng nề.
Thời điểm hắn cuối cùng đã phục hồi lại tinh thần, Sở Mặc đã xông về phía hắn.
- Một đám thần sao?
Sở Mặc giơ tay lên lại là một quyền đánh ra!
Bên trong nắm đấm của hắn phong ấn lực lượng công đức của trăm vạn đại thế giới!
Lực lượng này thật đáng sợ!
Loại lực lượng này hoàn toàn là một loại lực lượng cường đại mà những thần linh trong thần giới không cách nào tưởng tượng được!
Đó là do sau khi Sở Mặc kích hoạt thức tỉnh lại trăm vạn vũ trụ đã từng chết, tích lũy được công đức lớn chân chính. Nếu không có phần công đức này, Thời điểm hắn lên ngôi làm Thiên Đế, đại thế giới này làm sao có thể có điềm lành xuất hiện ở khắp nơi?
Không có ai biết những năm gần đây, Sở Mặc rốt cuộc đạt tới cảnh giới thế nào. Cũng không có người nào biết Sở Mặc thật sự có chiến lực thế nào.
Cho dù là trưởng lão Hạ Hầu thần tộc trước đó đối chiến cùng, Sở Mặc căn bản cũng không có lấy ra toàn lực. Bởi vì khi đó, Sở Mặc vẫn đang quan sát. Hắn vẫn đang tính toán xem chiến lực của thần linh rốt cuộc tới mức nào.
Hắn không muốn sớm lại bộc lộ ra chiến lực thực sự của mình như vậy. Cho nên, hắn thà rằng bị thương, cũng phải cho những thần linh này một chút ảo giác.
Hiện tại, không cần!
Bởi vì đám thần linh này đã bắt đầu lại gõ cửa, thật sự muốn đánh vào.
Cho nên những thần linh trẻ tuổi cao cao tại thượng rốt cuộc đã biết, sinh linh cấp thấp không được bọn họ không coi vào đâu này, lại có chiến lực khủng khiếp vượt rất xa bọn họ!
Ầm!
Sở Mặc đánh ra một quyền về phía nam tử tóc trắng này.
Tốc độ này cũng quá nhanh!
Nam tử tóc trắng chỉ kịp giơ cánh tay ra, muốn ngăn cản một quyền này của Sở Mặc.
Răng rắc!
Cánh tay hắn trực tiếp bị gãy!
Cánh tay của hắn hiện ra một loại hình dạng vô cùng quỷ dị. Cánh tay này vắt lên trên bờ vai, đã không thể dùng được=.
Ầm!
Sở Mặc lại đánh ra một quyền, nện ở trên ngực củ người trẻ tuổi tóc bạc này.
Răng rắc!
Lại là những tiếng xương nứt vang lên rõ ràng.
Ngực của người trẻ tuổi tóc bạc trực tiếp bị trúng một quyền của Sở Mặc, sụp xuống.
Ầm!
Sở Mặc đanh ra quyền thứ ba, trực tiếp nện ở trên mặt của người trẻ tuổi tóc bạc.
Chỉ một quyền, lại đánh cho mặt hắn thủng một lỗ thủng lớn!
Gương mặt hoàn mỹ anh tuấn không tỳ vết kia, trong nháy mắt biến mất.
Nguyên thần của người trẻ tuổi tóc bạc cũng bị mấy quyền của Sở Mặc trực tiếp đánh ra, vô cùng chật vật hoảng hốt trốn về phía xa.
Sau đó hắn cùng nữ tử kia, còn có nam tử tóc vàng chạy tới. Ba người tập chung lại một chỗ, vô cùng hoảng sợ nhìn Sở Mặc. Loại ánh mắt này còn tràn ngập sợ hãi và không dám tin tưởng.
Một sinh linh hạ giới, làm sao có thể nắm giữ loại chiến lực khủng khiếp như vậy?
Đây quả thực giống như trong mộng ảo!
Thật không thể tin tưởng nổi!
Sở Mặc nhìn ba người bọn họ, trên mặt lộ ra sự lạnh lùng, châm biếm:
- Ta có thể khiến cho ba người các ngươi lui về phía sau nửa bước. Xem như là thắng rồi chứ?
Ba nguyên thần người trẻ tuổi ngưng thực, sắc mặt tất cả đều khó coi dường như muốn nhỏ ra nước....
Bọn họ thua. Hơn nữa thua rất thảm. Cảm giác trong lòng này giống như bị ngàn vạn cây kim đồng thời đâm ở phía trên. Trên mặt bọn họ nóng hừng hực, hoàn toàn nói không ra lời.
Bởi vì những lời này, vừa rồi bọn họ đã tự mình nói qua. Hơn nữa, là dùng một thái độ từ trên cao nhìn xuống, vô cùng kiêu ngạo nói ra được. Bây giờ bị người ta trả lại y nguyên. Mỗi một câu nói đều giống như là một cái tát, tát vào trên mặt của bọn họ.
Hiện thực máu chảy đầm đìa, đập nát sự kiêu ngạo, tôn nghiêm của bọn họ.
Hoàn toàn không lưu lại cho bọn họ nửa đường sống!
Loại tâm tình hối hận này, đến tột cùng là tới thế nào? Ở trên chuyện này, hiển nhiên
ngay từ đầu là bọn họ tự cho mình rất cao, hoàn toàn không để Sở Mặc vào trong mắt, lời nói quá vẹn toàn.
Lúc này, Sở Mặc bỗng nhiên cười lạnh nói:
- Ta hiểu được, đây là thần. Đây là là thần linh. Một đám tiểu nhân nói một đằng làm một nẻo. Một đám người lời nói ra hoàn toàn không có một chút chữ tín nào! Đến đây đi. Không phải là muốn giết người diệt khẩu, không thừa nhận chuyện này sao? Gia không có vấn đề gì! Các ngươi muốn làm gì, gia đều tiếp đón!
- Ngươi nói ai nói một đằng làm một nẻo? Ngươi nói ai không giữ chữ tín?
Ở trong hư không ở phía xa vô tận truyền đến tiếng gào thét đầy phẫn nộ của nam tử tóc vàng.
- Ai u. ngươi còn chưa chết?
Sở Mặc lộ ra vẻ mặt cười lạnh:
- Được lắm. Một đám thần linh có chữ tín. Đến đây đi. Hiện tại nhanh chóng giết người diệt khẩu. Nếu không, một hồi nữa hình ảnh này có thể thông qua bản tin phù văn truyền ra ngoài...
Nói xong, Sở Mặc vò đầu:
- Ai nha, thực sự ngại quá. Đã truyền ra ngoài. Hiện tại toàn bộ sinh linh trong năm đại thiên đều nhìn thấy hình ảnh ba vị tôn thần các ngươi nói ra rất có chữ tín. Chỉ có điều không có vấn đề gì. Dù sao da mặt các người dầy. Thần... cũng không phải là người. Cần mặt mũi làm gì?
Đôi mắt của nam tử tóc trắng vô cùng rét lạnh nhìn Sở Mặc, lạnh lùng nói:
- Ngươi đê tiện!
Nữ tử cũng nhìn chằm chằm vào Sở Mặc, trong ánh mắt lộ ra vẻ oán độc:
- Vô sỉ!
- Đi mẹ ngươi đi.
Sở Mặc nhìn hai người kia, thản nhiên nói.
Sau một khắc, Sở Mặc trực tiếp động thủ!
Thân hình của hắn nhanh đến mức độ tột đỉnh. Chỉ trong nháy mắt, hắn liền xuất hiện ở trước mặt nữ tử này.
Giơ tay lên chính là một quyền!
Ầm!
Một quyền này trực tiếp nện ở trên gương mặt của nữ tử này xinh đẹp đến mức không tỳ vết đó.
- Ta vô sỉ?
Ầm!
Sở Mặc lại là một quyền đập tới.
- Ta đê tiện?
Ầm!
Thời điểm quyền thứ ba nện ở trên mặt nữ tử này, cuối cùng đánh nát xương mặt của nữ tử này!
Phát ra những tiếng răng rắc!
- Ta là sinh linh cấp thấp?
Ầm!
Quyền thứ tư trực tiếp đánh nát đầu của nữ tử này!
Nguyên thần của nữ tử này thét lên, từ trong đầu chui ra ngoài, nhanh chóng trốn về phía xa. Thậm chí ngay cả một lần nữa ngưng tụ thân thể cũng không dám.
Tốc độ bốn quyền này của Sở Mặc đã hoàn toàn vượt qua tốc độ cực hạn trong vũ trụ này.
Quá nhanh!
Ngay cả nam tử tóc trắng kia cũng hoàn toàn không thể kịp phản ứng.
Nữ tử này đã bị tổn thương nặng nề.
Thời điểm hắn cuối cùng đã phục hồi lại tinh thần, Sở Mặc đã xông về phía hắn.
- Một đám thần sao?
Sở Mặc giơ tay lên lại là một quyền đánh ra!
Bên trong nắm đấm của hắn phong ấn lực lượng công đức của trăm vạn đại thế giới!
Lực lượng này thật đáng sợ!
Loại lực lượng này hoàn toàn là một loại lực lượng cường đại mà những thần linh trong thần giới không cách nào tưởng tượng được!
Đó là do sau khi Sở Mặc kích hoạt thức tỉnh lại trăm vạn vũ trụ đã từng chết, tích lũy được công đức lớn chân chính. Nếu không có phần công đức này, Thời điểm hắn lên ngôi làm Thiên Đế, đại thế giới này làm sao có thể có điềm lành xuất hiện ở khắp nơi?
Không có ai biết những năm gần đây, Sở Mặc rốt cuộc đạt tới cảnh giới thế nào. Cũng không có người nào biết Sở Mặc thật sự có chiến lực thế nào.
Cho dù là trưởng lão Hạ Hầu thần tộc trước đó đối chiến cùng, Sở Mặc căn bản cũng không có lấy ra toàn lực. Bởi vì khi đó, Sở Mặc vẫn đang quan sát. Hắn vẫn đang tính toán xem chiến lực của thần linh rốt cuộc tới mức nào.
Hắn không muốn sớm lại bộc lộ ra chiến lực thực sự của mình như vậy. Cho nên, hắn thà rằng bị thương, cũng phải cho những thần linh này một chút ảo giác.
Hiện tại, không cần!
Bởi vì đám thần linh này đã bắt đầu lại gõ cửa, thật sự muốn đánh vào.
Cho nên những thần linh trẻ tuổi cao cao tại thượng rốt cuộc đã biết, sinh linh cấp thấp không được bọn họ không coi vào đâu này, lại có chiến lực khủng khiếp vượt rất xa bọn họ!
Ầm!
Sở Mặc đánh ra một quyền về phía nam tử tóc trắng này.
Tốc độ này cũng quá nhanh!
Nam tử tóc trắng chỉ kịp giơ cánh tay ra, muốn ngăn cản một quyền này của Sở Mặc.
Răng rắc!
Cánh tay hắn trực tiếp bị gãy!
Cánh tay của hắn hiện ra một loại hình dạng vô cùng quỷ dị. Cánh tay này vắt lên trên bờ vai, đã không thể dùng được=.
Ầm!
Sở Mặc lại đánh ra một quyền, nện ở trên ngực củ người trẻ tuổi tóc bạc này.
Răng rắc!
Lại là những tiếng xương nứt vang lên rõ ràng.
Ngực của người trẻ tuổi tóc bạc trực tiếp bị trúng một quyền của Sở Mặc, sụp xuống.
Ầm!
Sở Mặc đanh ra quyền thứ ba, trực tiếp nện ở trên mặt của người trẻ tuổi tóc bạc.
Chỉ một quyền, lại đánh cho mặt hắn thủng một lỗ thủng lớn!
Gương mặt hoàn mỹ anh tuấn không tỳ vết kia, trong nháy mắt biến mất.
Nguyên thần của người trẻ tuổi tóc bạc cũng bị mấy quyền của Sở Mặc trực tiếp đánh ra, vô cùng chật vật hoảng hốt trốn về phía xa.
Sau đó hắn cùng nữ tử kia, còn có nam tử tóc vàng chạy tới. Ba người tập chung lại một chỗ, vô cùng hoảng sợ nhìn Sở Mặc. Loại ánh mắt này còn tràn ngập sợ hãi và không dám tin tưởng.
Một sinh linh hạ giới, làm sao có thể nắm giữ loại chiến lực khủng khiếp như vậy?
Đây quả thực giống như trong mộng ảo!
Thật không thể tin tưởng nổi!
Sở Mặc nhìn ba người bọn họ, trên mặt lộ ra sự lạnh lùng, châm biếm:
- Ta có thể khiến cho ba người các ngươi lui về phía sau nửa bước. Xem như là thắng rồi chứ?
Ba nguyên thần người trẻ tuổi ngưng thực, sắc mặt tất cả đều khó coi dường như muốn nhỏ ra nước....
Bọn họ thua. Hơn nữa thua rất thảm. Cảm giác trong lòng này giống như bị ngàn vạn cây kim đồng thời đâm ở phía trên. Trên mặt bọn họ nóng hừng hực, hoàn toàn nói không ra lời.
Bởi vì những lời này, vừa rồi bọn họ đã tự mình nói qua. Hơn nữa, là dùng một thái độ từ trên cao nhìn xuống, vô cùng kiêu ngạo nói ra được. Bây giờ bị người ta trả lại y nguyên. Mỗi một câu nói đều giống như là một cái tát, tát vào trên mặt của bọn họ.
Hiện thực máu chảy đầm đìa, đập nát sự kiêu ngạo, tôn nghiêm của bọn họ.
Hoàn toàn không lưu lại cho bọn họ nửa đường sống!
Loại tâm tình hối hận này, đến tột cùng là tới thế nào? Ở trên chuyện này, hiển nhiên
ngay từ đầu là bọn họ tự cho mình rất cao, hoàn toàn không để Sở Mặc vào trong mắt, lời nói quá vẹn toàn.