Thí Thiên Đao
Chương 2610: Kiếp sau ta muốn gả cho ngươi (1)
- Rời khỏi đây? Vào thời điểm hiện tại này, ta làm sao có khả năng rời khỏi đây được? Đi đâu?
Sở Tuệ tôn giả lạnh lùng nói.
- Nàng có thể đi chết.
Trên mặt Sở Tuệ, vẫn mang theo nụ cười ấm áp. Nếu như không phải nghe được lời của nàng nói, nhất định sẽ cho rằng nàng rất thân mật.
- Nàng muốn đâm đầu vào chỗ chết!
Trên gương mặt Sở Tuệ tôn giả hiện lên một tia sắc bén. Nàng lạnh giọng nói:
- Nàng đừng tưởng rằng bây giờ mình có người che chở. Thật ra ta muốn xem thử, hiện tại ai có thể cứu được nàng
Sở Tuệ vẫn vô cùng ôn nhu nói:
- Ta không cần bất kỳ kẻ nào cứu vớt.
- Nực cười!
Sở Tuệ tôn giả cười lạnh:
- Chẳng lẽ nàng chán sống? Chẳng lẽ nàng không muốn gặp lại ca ca của nàng?
- Có thể làm được chuyện này cho ca ca, trong lòng của ta đã không có gì phải tiếc nuối. Mạng lưới phù văn đã hoàn toàn được mắc nối xong. Trong tương lai, ca ca hắn hoàn toàn có thể không cần lo lắng bất cứ vấn đề gì. Bởi vì ta đều đã sớm lưu lại chuẩn bị ở phía sau. Cho nên, ngay cả hiện tại chết đi, ta cũng không có bất cứ tiếc nuối nào.
Sở Tuệ nhìn Sở Tuệ tôn giả, trên mặt lộ ra ý cười ôn hòa, nhẹ giọng nói:
- Tiêu Diêu...
- Ta là Sở Tuệ! Tên Sở Tuệ này... là ta! Không có liên quan gì tới nàng!
Sở Tuệ tôn giả lộ ra vẻ mặt oán độc nhìn Sở Tuệ, lạnh giọng nói:
- Nếu như không phải... Ta nhất định sẽ giết chết nàng!
- Ta đã từng nói, bây giờ nàng có thể giết ta.
Vẻ mặt Sở Tuệ bình tĩnh nhìn nàng:
- Hoặc… ta tự sát. Thế nào?
- Nàng uy hiếp ta?
Trên người Sở Tuệ tôn giả đã bắt đầu lộ ra từng sợi khí tức nguy hiểm mỏng manh. Khí tức này tương đối khủng khiếp. Mỗi một tia đều mang sát cơ sắc bén vô cùng.
- Đúng nha.
Sở Tuệ cười híp mắt nói:
- Hiện tại ta hình như cũng chỉ có một loại thủ đoạn như vậy?
Sở Tuệ tôn giả thản nhiên nói:
- Không. Nàng còn có thể tiếp tục ngủ say, giống như quá khứ. Không nên thể hiện ra ý chí của nàng. Nàng chỉ cần ngoan ngoãn tiếp nhận loại kết cục này, ta lại bảo đảm, sẽ không làm thương tổn đến ca ca ngươi bất kỳ.”
Lúc này, phía xa trong hư không truyền đến một giọng nói khe khẽ:
- Thật ra nàng muốn thương tổn, nhưng nàng có thể gây tổn thương được sao?
- Ca!
- Ca ca!
Sau khi Sở Tuệ tôn giả và Sở Tuệ nghe được giọng nói này, tất cả đều theo bản năng kêu một tiếng.
Sau đó, trong nháy mắt Sở Tuệ tôn giả ngậm miệng lại. Tiếp đó nàng liền lạnh lùng nói:
- Ngươi quả nhiên vẫn muốn tới. Nhìn ra được, ngươi vẫn rất lưu ý tới nàng.
Loại cảm giác này, giống như mình ăn dấm chua của chính mình.
Hai nữ tử giống nhau như đúc, đứng ở nơi đó. Bất kỳ kẻ nào tới, cũng không phân biệt rõ được người nào là người nào. Cũng chỉ có từ biểu tình trên mặt và ánh mắt để phán đoán ra.
Lúc này, đã trong thời gian ngắn Sở Mặc xuất hiện ở bên cạnh Sở Tuệ. Hắn nhìn về phía nàng gật đầu:
- Đừng sợ, có ta ở đây. Không ai có thể tổn thương tới muội!
Sở Tuệ thấy Sở Mặc đến, trong mắt dâng lên một tầng hơi nước. Đồng thời nàng cũng rất kinh ngạc:
- Ca ca, ca ở thế giới Bàn Cổ trực tiếp chạy tới đây sao?
Sở Mặc thản nhiên gật đầu.
Hơi nước trong mắt Sở Tuệ càng nhiều. Nàng bị cảm động!
Khoảng cách từ thế giới Bàn Cổ tới nơi này xa tới mức nào? Với loại năng lực tính toán cường hãn đến mức tận cùng của nàng, trong lòng tất nhiên hiểu rõ.
Ngay cả Sở Mặc là thần, có năng lực ngang qua Vạn Cổ, có thể tưởng tượng được, hắn muốn từ thế giới Bàn Cổ trong nháy mắt xuất hiện ở nơi này, tuyệt đối sẽ phải trả giá thật lớn!
Cái giá lớn này thật ra chính là sử dùng tiềm năng tính mạng!
Nói cách khác, muốn từ thế giới Bàn Cổ đi tới Nam Vô thế giới, không mất mấy trăm năm quang âm, cũng không được. Đây vẫn là đối với sinh linh cấp bậc của Sở Mặc!
Cho nên, trong lòng Sở Tuệ rất xúc động. Nàng có một loại cảm giác đau lòng. Đồng thời... Còn có một loại cảm giác hạnh phúc mãnh liệt!
Đến lúc này có người bảo vệ, cảm giác thật sự rất tốt. Nhưng vấn đề là...
Sở Tuệ nhìn Sở Mặc, nhẹ giọng nói:
- Ca, cá thật ra không nên tới.
- Không. Không quan tâm như thế nào, ta đều sẽ không để cho muội gặp bị bất kỳ tổn thương nào.
Trong ánh mắt Sở Mặc nhìn Sở Tuệ, tràn ngập ánh sáng nhìn xa trông rộng. Sở Tuệ vẫn luôn tránh né một vài vấn đề. Sở Mặc không biết sao? Hắn đương nhiên biết!
Nhưng hắn tin tưởng, bất kể là thời điểm nào muội muội này cũng sẽ không hại hắn.
Ở bên kia, trên mặt tôn giả Sở Tuệ thoáng lộ ra một vẻ đố kị. Nàng cười lạnh nói:
- Ô ô u... Thật là một bức tranh tình huynh muội cảm động. Ta thực sự cảm động sắp phát khóc. Chỉ có điều, tiểu tiện nhân... Ngươi dám nói thật cùng ca ca của ngươi không? Ngươi dám không?
Trên mặt Sở Tuệ thoáng lộ ra một vẻ tươi cười bình tĩnh, nhìn tôn giả Sở Tuệ:
- Vì sao không dám? Hiện tại toàn bộ thần giới đều đã sụp đổ. Thần không ra thần. Tất cả thần linh, may mắn còn tồn tại, đều muốn tiến vào trong thế giới này của chúng ta. Bọn họ cũng trở nên giống như chúng ta. Ta tin tưởng, dựa vào thực lực của ca ca, còn có toàn bộ năm đại thiên hiện tại nối liền. Thắng lợi cuối cùng nhất định sẽ là Nhân tộc, sẽ là Thiên Nhân tộc!
Ánh mắt Sở Tuệ sáng ngời. Nàng nói:
- Nếu ta có thể tính toán ra được kết quả này, lại có gì phải lo lắng?
Tôn giả Sở Tuệ cười lạnh, nhìn Sở Mặc:
- Ngươi nghe nàng hồ ngôn loạn ngữ đi. Không sợ nói cho ngươi biết tình hình thực tế. Hiện tại, mạng lưới phù văn đã khống chế toàn bộ năm đại thiên. Đến lúc đó, mạng lưới phù văn lại trở thành vũ khí lớn nhất trong tay những thần linh đi tới thế giới này.
Trên mặt Sở Tuệ, lộ ra dáng vẻ tươi cười bình tĩnh. Nàng nói:
- Vốn... Quả thực chắc là như vậy!
- Nàng cuối cùng đã thừa nhận rồi sao?
Tôn giả Sở Tuệ lộ ra vẻ mặt giễu cợt.
- Ta thừa nhận cái gì? Ta nói vốn... chắc phải là như vậy.
Sở Tuệ nói.
Tôn giả Sở Tuệ cười lạnh nói:
- Lẽ nào ngươi có thể thoát khỏi sự khống chế được sao?
Sở Tuệ lắc đầu:
- Không có cách nào thoát khỏi.
- Vậy ngươi còn nói cái gì?
Tôn giả Sở Tuệ châm chọc nói.
Sở Mặc nhìn hai người, khẽ cau mày. Hắn ít nhiều có chút suy đoán. Chỉ có điều, hắn vẫn lựa chọn tin tưởng Sở Tuệ, tin tưởng muội muội đã cùng mình ở chung vô số năm tháng.
Sở Tuệ có thể rất cảm nhận được rõ ràng sự tín nhiệm này của Sở Mặc. Nàng nhìn về phía Sở Mặc cười ngọt ngào:
- Ca, cái gì cũng không cần lo lắng. Mạng lưới phù văn sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì! Nó cũng sẽ không bị bất kỳ sinh linh nào khác cầm giữ.
Sở Tuệ tôn giả lạnh lùng nói.
- Nàng có thể đi chết.
Trên mặt Sở Tuệ, vẫn mang theo nụ cười ấm áp. Nếu như không phải nghe được lời của nàng nói, nhất định sẽ cho rằng nàng rất thân mật.
- Nàng muốn đâm đầu vào chỗ chết!
Trên gương mặt Sở Tuệ tôn giả hiện lên một tia sắc bén. Nàng lạnh giọng nói:
- Nàng đừng tưởng rằng bây giờ mình có người che chở. Thật ra ta muốn xem thử, hiện tại ai có thể cứu được nàng
Sở Tuệ vẫn vô cùng ôn nhu nói:
- Ta không cần bất kỳ kẻ nào cứu vớt.
- Nực cười!
Sở Tuệ tôn giả cười lạnh:
- Chẳng lẽ nàng chán sống? Chẳng lẽ nàng không muốn gặp lại ca ca của nàng?
- Có thể làm được chuyện này cho ca ca, trong lòng của ta đã không có gì phải tiếc nuối. Mạng lưới phù văn đã hoàn toàn được mắc nối xong. Trong tương lai, ca ca hắn hoàn toàn có thể không cần lo lắng bất cứ vấn đề gì. Bởi vì ta đều đã sớm lưu lại chuẩn bị ở phía sau. Cho nên, ngay cả hiện tại chết đi, ta cũng không có bất cứ tiếc nuối nào.
Sở Tuệ nhìn Sở Tuệ tôn giả, trên mặt lộ ra ý cười ôn hòa, nhẹ giọng nói:
- Tiêu Diêu...
- Ta là Sở Tuệ! Tên Sở Tuệ này... là ta! Không có liên quan gì tới nàng!
Sở Tuệ tôn giả lộ ra vẻ mặt oán độc nhìn Sở Tuệ, lạnh giọng nói:
- Nếu như không phải... Ta nhất định sẽ giết chết nàng!
- Ta đã từng nói, bây giờ nàng có thể giết ta.
Vẻ mặt Sở Tuệ bình tĩnh nhìn nàng:
- Hoặc… ta tự sát. Thế nào?
- Nàng uy hiếp ta?
Trên người Sở Tuệ tôn giả đã bắt đầu lộ ra từng sợi khí tức nguy hiểm mỏng manh. Khí tức này tương đối khủng khiếp. Mỗi một tia đều mang sát cơ sắc bén vô cùng.
- Đúng nha.
Sở Tuệ cười híp mắt nói:
- Hiện tại ta hình như cũng chỉ có một loại thủ đoạn như vậy?
Sở Tuệ tôn giả thản nhiên nói:
- Không. Nàng còn có thể tiếp tục ngủ say, giống như quá khứ. Không nên thể hiện ra ý chí của nàng. Nàng chỉ cần ngoan ngoãn tiếp nhận loại kết cục này, ta lại bảo đảm, sẽ không làm thương tổn đến ca ca ngươi bất kỳ.”
Lúc này, phía xa trong hư không truyền đến một giọng nói khe khẽ:
- Thật ra nàng muốn thương tổn, nhưng nàng có thể gây tổn thương được sao?
- Ca!
- Ca ca!
Sau khi Sở Tuệ tôn giả và Sở Tuệ nghe được giọng nói này, tất cả đều theo bản năng kêu một tiếng.
Sau đó, trong nháy mắt Sở Tuệ tôn giả ngậm miệng lại. Tiếp đó nàng liền lạnh lùng nói:
- Ngươi quả nhiên vẫn muốn tới. Nhìn ra được, ngươi vẫn rất lưu ý tới nàng.
Loại cảm giác này, giống như mình ăn dấm chua của chính mình.
Hai nữ tử giống nhau như đúc, đứng ở nơi đó. Bất kỳ kẻ nào tới, cũng không phân biệt rõ được người nào là người nào. Cũng chỉ có từ biểu tình trên mặt và ánh mắt để phán đoán ra.
Lúc này, đã trong thời gian ngắn Sở Mặc xuất hiện ở bên cạnh Sở Tuệ. Hắn nhìn về phía nàng gật đầu:
- Đừng sợ, có ta ở đây. Không ai có thể tổn thương tới muội!
Sở Tuệ thấy Sở Mặc đến, trong mắt dâng lên một tầng hơi nước. Đồng thời nàng cũng rất kinh ngạc:
- Ca ca, ca ở thế giới Bàn Cổ trực tiếp chạy tới đây sao?
Sở Mặc thản nhiên gật đầu.
Hơi nước trong mắt Sở Tuệ càng nhiều. Nàng bị cảm động!
Khoảng cách từ thế giới Bàn Cổ tới nơi này xa tới mức nào? Với loại năng lực tính toán cường hãn đến mức tận cùng của nàng, trong lòng tất nhiên hiểu rõ.
Ngay cả Sở Mặc là thần, có năng lực ngang qua Vạn Cổ, có thể tưởng tượng được, hắn muốn từ thế giới Bàn Cổ trong nháy mắt xuất hiện ở nơi này, tuyệt đối sẽ phải trả giá thật lớn!
Cái giá lớn này thật ra chính là sử dùng tiềm năng tính mạng!
Nói cách khác, muốn từ thế giới Bàn Cổ đi tới Nam Vô thế giới, không mất mấy trăm năm quang âm, cũng không được. Đây vẫn là đối với sinh linh cấp bậc của Sở Mặc!
Cho nên, trong lòng Sở Tuệ rất xúc động. Nàng có một loại cảm giác đau lòng. Đồng thời... Còn có một loại cảm giác hạnh phúc mãnh liệt!
Đến lúc này có người bảo vệ, cảm giác thật sự rất tốt. Nhưng vấn đề là...
Sở Tuệ nhìn Sở Mặc, nhẹ giọng nói:
- Ca, cá thật ra không nên tới.
- Không. Không quan tâm như thế nào, ta đều sẽ không để cho muội gặp bị bất kỳ tổn thương nào.
Trong ánh mắt Sở Mặc nhìn Sở Tuệ, tràn ngập ánh sáng nhìn xa trông rộng. Sở Tuệ vẫn luôn tránh né một vài vấn đề. Sở Mặc không biết sao? Hắn đương nhiên biết!
Nhưng hắn tin tưởng, bất kể là thời điểm nào muội muội này cũng sẽ không hại hắn.
Ở bên kia, trên mặt tôn giả Sở Tuệ thoáng lộ ra một vẻ đố kị. Nàng cười lạnh nói:
- Ô ô u... Thật là một bức tranh tình huynh muội cảm động. Ta thực sự cảm động sắp phát khóc. Chỉ có điều, tiểu tiện nhân... Ngươi dám nói thật cùng ca ca của ngươi không? Ngươi dám không?
Trên mặt Sở Tuệ thoáng lộ ra một vẻ tươi cười bình tĩnh, nhìn tôn giả Sở Tuệ:
- Vì sao không dám? Hiện tại toàn bộ thần giới đều đã sụp đổ. Thần không ra thần. Tất cả thần linh, may mắn còn tồn tại, đều muốn tiến vào trong thế giới này của chúng ta. Bọn họ cũng trở nên giống như chúng ta. Ta tin tưởng, dựa vào thực lực của ca ca, còn có toàn bộ năm đại thiên hiện tại nối liền. Thắng lợi cuối cùng nhất định sẽ là Nhân tộc, sẽ là Thiên Nhân tộc!
Ánh mắt Sở Tuệ sáng ngời. Nàng nói:
- Nếu ta có thể tính toán ra được kết quả này, lại có gì phải lo lắng?
Tôn giả Sở Tuệ cười lạnh, nhìn Sở Mặc:
- Ngươi nghe nàng hồ ngôn loạn ngữ đi. Không sợ nói cho ngươi biết tình hình thực tế. Hiện tại, mạng lưới phù văn đã khống chế toàn bộ năm đại thiên. Đến lúc đó, mạng lưới phù văn lại trở thành vũ khí lớn nhất trong tay những thần linh đi tới thế giới này.
Trên mặt Sở Tuệ, lộ ra dáng vẻ tươi cười bình tĩnh. Nàng nói:
- Vốn... Quả thực chắc là như vậy!
- Nàng cuối cùng đã thừa nhận rồi sao?
Tôn giả Sở Tuệ lộ ra vẻ mặt giễu cợt.
- Ta thừa nhận cái gì? Ta nói vốn... chắc phải là như vậy.
Sở Tuệ nói.
Tôn giả Sở Tuệ cười lạnh nói:
- Lẽ nào ngươi có thể thoát khỏi sự khống chế được sao?
Sở Tuệ lắc đầu:
- Không có cách nào thoát khỏi.
- Vậy ngươi còn nói cái gì?
Tôn giả Sở Tuệ châm chọc nói.
Sở Mặc nhìn hai người, khẽ cau mày. Hắn ít nhiều có chút suy đoán. Chỉ có điều, hắn vẫn lựa chọn tin tưởng Sở Tuệ, tin tưởng muội muội đã cùng mình ở chung vô số năm tháng.
Sở Tuệ có thể rất cảm nhận được rõ ràng sự tín nhiệm này của Sở Mặc. Nàng nhìn về phía Sở Mặc cười ngọt ngào:
- Ca, cái gì cũng không cần lo lắng. Mạng lưới phù văn sẽ không xuất hiện bất cứ vấn đề gì! Nó cũng sẽ không bị bất kỳ sinh linh nào khác cầm giữ.