Thí Thiên Đao
Chương 2410: Vẫn là Sở vương
- Thế nhưng tiến vào đất vĩnh hằng, đối với sự trưởng thành của bản thân nhất định là có nhiều lợi ích hơn.
Ma quân nói, nhìn thoáng qua Sở Mặc:
- Nếu như ngươi từ đầu đến cuối không có đi ra La Thiên Đại Vũ Trụ, cho tới bây giờ ngươi sẽ là cảnh giới gì?
Sở Mặc suy nghĩ một chút, nói rằng:
- Cao lắm …cũng là Tổ cảnh!
- Kỳ thực chúng ta đều giống nhau, ở đó ai cũng không trở thànhThái thượng được!
Ma quân nói.
- Thế nhưng bây giờ sư phụ cũng đã sắp trở thành Đại Tổ rồi!
Sở Mặc cười nói, sau đó nhìn Ma quân:
- Ta giảng một chút kinh cho sư phụ nghe??
- Ha ha ha, ngày xưa ta là sư phụ của ngươi, bây giờ ngươi thành sư phụ của ta!
Ma quân cũng không cự tuyệt loại chuyện như vậy, người rất vui vẻ tiếp thu. Sở Mặc lại lắc đầu cười khổ:
- Người tới khi nào, đều là sư phụ của ta!
Một ngày là thầy, cả đời là thầy.
Năm xưa không có Ma quân chỉ điểm, vận mệnh Sở Mặc như thế nào, thực sự rất khó nói. Nói không chừng, kiếp trước y có thể sớm đã chết yểu. Sau đó, lần nữa rơi vào luân hồi vô tận. Phần ân tình này, bất kể khi nào, Sở Mặc cũng không thể quên.
Sau đó, từ thế giới thần giám càng ngày càng có nhiều người đi ra. Mọi người bắt đầu xây thành trì, muốn định ở đây!
Cái gọi là định đô, cũng không phải là ý của vương thị Sở thị, mà là tâm nguyện chung của tất cả mọi người trong thế giới thần giám.
Bọn họ hy vọng Sở Mặc có thể trở thành vua của bọn họ!
Loại đồng thuận tâm linh đã cắm rễ trong lòng của mỗi người ở thế giới thần giám.
Ngay cả đám Cổ Tổ Thái thượng ngày xưa, bây giờ là thầy giáo dạy học trong Sở thị vương tộc, dạy những đứa trẻ có thiên phú trí thức hiểubiết, học đạo tu luyện. Ở sâu trong nội tâm, hầu như đều tràn ngập vẻ khoan thai.
Ân ân oán oán ngày xưa cũng trôi qua theo năm tháng, biến thành lịch sử, hóa thành bọt sóng nhỏ trong dòng sông thời gian.
Tốc độ của đám người kia quả thực là quá nhanh. Trong thời gian ngắn ngủi mấy tháng, đã xây dựng lên vô số thành lớn ở trên lãnh thổ quốc gia này.
Phát triển bên này, không thể che giấu rất nhiều người bên vùng đất vĩnh hằng. Bao gồm cánh cửa thế giới vẫn luôn mở ra rung động linhhồn của mỗi người vắt ngang ở phía trên.
Thời gian dài như vậy, cánh cửa vẫn cứ mở ra. Đổi lại là bất kì một tu sĩ Tổ cảnh nàocũng không làm được.
Sở Mặc lại có thể!
Một ít người không cam lòng, hoặc là đối với Sở Mặc tồn tại địch ý, sau khi thấy những thứ này toàn bộ đều lặng yên thối lui, sau đó thu lại tâm tư đối địch với Sở Mặc, căn bản không phải là đối thủ!
Mà ở bên ngoài, chiến tích huy hoàng Vu Hồng cũng hoàn toàn chấnđộng những tu sĩ ở bốn thế lực lớn.
Thời gian dài như vậy, y gần như giết toàn bộ cao tầng của bốn đại thế lực!
Mặc kệ đến nơi nào, đều là tự nhiên tới lui. Một người, một rìu, khiến toàn bộ những tu sĩ đỉnh cao đều bị giết đến nỗi sợ hãi bỏ trốn.
Rốt cục, năm thần gám thứ 76, thiên cung bên này là người đầu tiên phản bội.
Trong này, đương nhiên có liên quan đến việc chiêu an Từ ThiNghiên, cũng như có quan hệ không thể tách rời với sự uy hiếp mạnh mẽ của Vu Hồng.
Cùng với sự phản bọo của Thiên Cung, bên Vĩnh Hằng Điện, sau năm thần giám 20 cũng đầu hàng vương tộc Sở thị.
Vương triều Bốc thị bên kia lại kiên trì hơn năm mươi năm, cũng không kiên trì nổi. Những tướng lãnh còn lại đều dẫn đại quân đầu hàng.
Những bộ hạ cũ của người đứng đầu vĩnh hằng có thể nói là cứng rắn nhất. Bọn họ không có bất kì ý định đầu hàng gì. Mặc cho Vu Hồng công kích bọn họ như thế nào, toàn bộ bộ hạ cũ của người đứng đầu vĩnhhằng, từ trên xuống dưới đều không ai muốn đầu hàng.
Trong lòng Sở Mặc rất rõ nguyên nhân là gì, những tâm phúc của người đứng đầu vĩnh hằng nhất định là năm xưa đã bị người đứng đầu vĩnh hằng cho rất nhiều ảo ảnh. Ở trong lòng đám người kia, người đứng đầu vĩnh hằng chính là thần duy nhất của họ!
Bọn họ vĩnh viễn cũng không thể phản bội.
Không phản bội, không đầu hàng cũng không sao. Tất cả tu sĩ ba thế lực lớn vừa mới quy phục đều muốn lấy được cơ hội thể hiện bản thân. Bọn họ chủ động xin đi giết giặc, muốn đi đánh đất vĩnh hằng.
Vì vậy, một cuộc chiến tranh nên diễn ra rất nhiều năm trước, trải qua một điểm cong như vậyliền trở lại vết tích trước đây.
Trận đại chiến này giằng co hơn một trăm năm. Trong đó, Vu Hồng không tham dự nữa. Bởi vì đây thuộc về cuộc chiến thay thế giữa thế lực cũ và mới thuộc đất vĩnh hằng. Gã nếu như tham dự vào, cho dù dễ dàng đánh chết thuộc cấp đất vĩnh hằng cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Trận chiến đấu này, nên do chính họ quyết ra thắng bại của bản thân. Sau đó, giải quyết dứt khoát. Cuối cùng, bộ hạ cũ của người đứng đầu vĩnh hằng tử thương hầu như không còn.
Trận chiến này cũng là tuyên bố thời kì thống trị đất vĩnh hằng của người đứng đầu vĩnh hằng đã hoàn toàn chấm dứt.
Thần giám trải qua năm thứ 79000.
Ma quân độ kiếp, tấn thăng đến cảnh giới Đại Tổ!
Sau đó không đến một vạn năm thời gian, trước sau lại có rất nhiều người tấn thăng đến đến cảnh giới Tổ cảnh. Trong mấy năm này, Sở Mặc dẫn theo Vu Hồng đi khắp nơi trong thế giới thân thể cổ thần. Đến các nơi truyền đạo, truyền pháp.
Đồng thời, đem sự thật về thế giới thân thể cổ thần truyền đến từng ngóc ngách của thế giới này.
Chuyện cần làm của Sở Mặc cùng Vu Hồng chính là muốn làm cho từng sinh linh thế giới này đều sáng tỏ chính mình sinh ra ở thế giới như thế nào.
Đương nhiên, càng không thể thiếu đất vĩnh hằng. Đất vĩnh hằng có rất nhiều tu sĩ Tổ cảnh của nhân tộc. Bọn họ sau nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng hiểu rõ thế giới này như thế nào, cũng tin rằng, người đứng đầu vĩnh hằng và chủ ba thế lực lớn đều là tiên nhân thực sự.
Để cho đám người bọn họ hiểu rõ và tin tưởng chuyện này, đối với Sở Mặc và Vu Hồng mà nó, khó hơn so với giải thích để những sinh linh thông minh tin tưởng và hiểu rõ.
Nhưng mà, bọn họ thật sự có thể hiểu rõ, đây đối với cả thế giới thân thể cổ thần mà nói là một chuyện tốt. Bởi vì trong tương lai, đám người kia, mới là chủ lực thực sự của thế giới thân thể cổ thần!
Vương tộc Sở thị lúc này đã cắm rễ thật sâu tại đất vĩnh hằng này.
Cổ thành to lớn, chừng hơn mười triệu thành!
Bây giờ, sinh linh còn sống trong thế giới thần giám đã hiếm hoi rất nhiều.
Cánh cửa thế giới đã đóng từ lâu. Thế giới thần giám, bao gồm sinh linh trong hơn
một ngàn vũ trụ đều đã được Sở Mặc dẫn đến đất vĩnh hằng bên này.
Bao gồm cả lão quản gia sau khi thức tỉnh, một lần nữa trở về!
Ma quân nói, nhìn thoáng qua Sở Mặc:
- Nếu như ngươi từ đầu đến cuối không có đi ra La Thiên Đại Vũ Trụ, cho tới bây giờ ngươi sẽ là cảnh giới gì?
Sở Mặc suy nghĩ một chút, nói rằng:
- Cao lắm …cũng là Tổ cảnh!
- Kỳ thực chúng ta đều giống nhau, ở đó ai cũng không trở thànhThái thượng được!
Ma quân nói.
- Thế nhưng bây giờ sư phụ cũng đã sắp trở thành Đại Tổ rồi!
Sở Mặc cười nói, sau đó nhìn Ma quân:
- Ta giảng một chút kinh cho sư phụ nghe??
- Ha ha ha, ngày xưa ta là sư phụ của ngươi, bây giờ ngươi thành sư phụ của ta!
Ma quân cũng không cự tuyệt loại chuyện như vậy, người rất vui vẻ tiếp thu. Sở Mặc lại lắc đầu cười khổ:
- Người tới khi nào, đều là sư phụ của ta!
Một ngày là thầy, cả đời là thầy.
Năm xưa không có Ma quân chỉ điểm, vận mệnh Sở Mặc như thế nào, thực sự rất khó nói. Nói không chừng, kiếp trước y có thể sớm đã chết yểu. Sau đó, lần nữa rơi vào luân hồi vô tận. Phần ân tình này, bất kể khi nào, Sở Mặc cũng không thể quên.
Sau đó, từ thế giới thần giám càng ngày càng có nhiều người đi ra. Mọi người bắt đầu xây thành trì, muốn định ở đây!
Cái gọi là định đô, cũng không phải là ý của vương thị Sở thị, mà là tâm nguyện chung của tất cả mọi người trong thế giới thần giám.
Bọn họ hy vọng Sở Mặc có thể trở thành vua của bọn họ!
Loại đồng thuận tâm linh đã cắm rễ trong lòng của mỗi người ở thế giới thần giám.
Ngay cả đám Cổ Tổ Thái thượng ngày xưa, bây giờ là thầy giáo dạy học trong Sở thị vương tộc, dạy những đứa trẻ có thiên phú trí thức hiểubiết, học đạo tu luyện. Ở sâu trong nội tâm, hầu như đều tràn ngập vẻ khoan thai.
Ân ân oán oán ngày xưa cũng trôi qua theo năm tháng, biến thành lịch sử, hóa thành bọt sóng nhỏ trong dòng sông thời gian.
Tốc độ của đám người kia quả thực là quá nhanh. Trong thời gian ngắn ngủi mấy tháng, đã xây dựng lên vô số thành lớn ở trên lãnh thổ quốc gia này.
Phát triển bên này, không thể che giấu rất nhiều người bên vùng đất vĩnh hằng. Bao gồm cánh cửa thế giới vẫn luôn mở ra rung động linhhồn của mỗi người vắt ngang ở phía trên.
Thời gian dài như vậy, cánh cửa vẫn cứ mở ra. Đổi lại là bất kì một tu sĩ Tổ cảnh nàocũng không làm được.
Sở Mặc lại có thể!
Một ít người không cam lòng, hoặc là đối với Sở Mặc tồn tại địch ý, sau khi thấy những thứ này toàn bộ đều lặng yên thối lui, sau đó thu lại tâm tư đối địch với Sở Mặc, căn bản không phải là đối thủ!
Mà ở bên ngoài, chiến tích huy hoàng Vu Hồng cũng hoàn toàn chấnđộng những tu sĩ ở bốn thế lực lớn.
Thời gian dài như vậy, y gần như giết toàn bộ cao tầng của bốn đại thế lực!
Mặc kệ đến nơi nào, đều là tự nhiên tới lui. Một người, một rìu, khiến toàn bộ những tu sĩ đỉnh cao đều bị giết đến nỗi sợ hãi bỏ trốn.
Rốt cục, năm thần gám thứ 76, thiên cung bên này là người đầu tiên phản bội.
Trong này, đương nhiên có liên quan đến việc chiêu an Từ ThiNghiên, cũng như có quan hệ không thể tách rời với sự uy hiếp mạnh mẽ của Vu Hồng.
Cùng với sự phản bọo của Thiên Cung, bên Vĩnh Hằng Điện, sau năm thần giám 20 cũng đầu hàng vương tộc Sở thị.
Vương triều Bốc thị bên kia lại kiên trì hơn năm mươi năm, cũng không kiên trì nổi. Những tướng lãnh còn lại đều dẫn đại quân đầu hàng.
Những bộ hạ cũ của người đứng đầu vĩnh hằng có thể nói là cứng rắn nhất. Bọn họ không có bất kì ý định đầu hàng gì. Mặc cho Vu Hồng công kích bọn họ như thế nào, toàn bộ bộ hạ cũ của người đứng đầu vĩnhhằng, từ trên xuống dưới đều không ai muốn đầu hàng.
Trong lòng Sở Mặc rất rõ nguyên nhân là gì, những tâm phúc của người đứng đầu vĩnh hằng nhất định là năm xưa đã bị người đứng đầu vĩnh hằng cho rất nhiều ảo ảnh. Ở trong lòng đám người kia, người đứng đầu vĩnh hằng chính là thần duy nhất của họ!
Bọn họ vĩnh viễn cũng không thể phản bội.
Không phản bội, không đầu hàng cũng không sao. Tất cả tu sĩ ba thế lực lớn vừa mới quy phục đều muốn lấy được cơ hội thể hiện bản thân. Bọn họ chủ động xin đi giết giặc, muốn đi đánh đất vĩnh hằng.
Vì vậy, một cuộc chiến tranh nên diễn ra rất nhiều năm trước, trải qua một điểm cong như vậyliền trở lại vết tích trước đây.
Trận đại chiến này giằng co hơn một trăm năm. Trong đó, Vu Hồng không tham dự nữa. Bởi vì đây thuộc về cuộc chiến thay thế giữa thế lực cũ và mới thuộc đất vĩnh hằng. Gã nếu như tham dự vào, cho dù dễ dàng đánh chết thuộc cấp đất vĩnh hằng cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Trận chiến đấu này, nên do chính họ quyết ra thắng bại của bản thân. Sau đó, giải quyết dứt khoát. Cuối cùng, bộ hạ cũ của người đứng đầu vĩnh hằng tử thương hầu như không còn.
Trận chiến này cũng là tuyên bố thời kì thống trị đất vĩnh hằng của người đứng đầu vĩnh hằng đã hoàn toàn chấm dứt.
Thần giám trải qua năm thứ 79000.
Ma quân độ kiếp, tấn thăng đến cảnh giới Đại Tổ!
Sau đó không đến một vạn năm thời gian, trước sau lại có rất nhiều người tấn thăng đến đến cảnh giới Tổ cảnh. Trong mấy năm này, Sở Mặc dẫn theo Vu Hồng đi khắp nơi trong thế giới thân thể cổ thần. Đến các nơi truyền đạo, truyền pháp.
Đồng thời, đem sự thật về thế giới thân thể cổ thần truyền đến từng ngóc ngách của thế giới này.
Chuyện cần làm của Sở Mặc cùng Vu Hồng chính là muốn làm cho từng sinh linh thế giới này đều sáng tỏ chính mình sinh ra ở thế giới như thế nào.
Đương nhiên, càng không thể thiếu đất vĩnh hằng. Đất vĩnh hằng có rất nhiều tu sĩ Tổ cảnh của nhân tộc. Bọn họ sau nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng hiểu rõ thế giới này như thế nào, cũng tin rằng, người đứng đầu vĩnh hằng và chủ ba thế lực lớn đều là tiên nhân thực sự.
Để cho đám người bọn họ hiểu rõ và tin tưởng chuyện này, đối với Sở Mặc và Vu Hồng mà nó, khó hơn so với giải thích để những sinh linh thông minh tin tưởng và hiểu rõ.
Nhưng mà, bọn họ thật sự có thể hiểu rõ, đây đối với cả thế giới thân thể cổ thần mà nói là một chuyện tốt. Bởi vì trong tương lai, đám người kia, mới là chủ lực thực sự của thế giới thân thể cổ thần!
Vương tộc Sở thị lúc này đã cắm rễ thật sâu tại đất vĩnh hằng này.
Cổ thành to lớn, chừng hơn mười triệu thành!
Bây giờ, sinh linh còn sống trong thế giới thần giám đã hiếm hoi rất nhiều.
Cánh cửa thế giới đã đóng từ lâu. Thế giới thần giám, bao gồm sinh linh trong hơn
một ngàn vũ trụ đều đã được Sở Mặc dẫn đến đất vĩnh hằng bên này.
Bao gồm cả lão quản gia sau khi thức tỉnh, một lần nữa trở về!