Thí Thiên Đao
Chương 2381: Thiên Nhân tộc
Chẳng qua chỉ là một tên tu sĩ nhỏ bé loài người trong thế giới Cổ Thần mà thôi, có tư cách gì mà tranh với người đã bước chân vào cấp bậc cường giả như gã chứ? Gã chỉ cần một ý niệm trong đầu là có thể khiến cho tên kia chết một vạn lần.
Kết quả, gã sai rồi.
Gã cũng không phải là người có điều kiện tốt nhất trở thành người thừa kế mà Bàn Cổ đại thần chọn. Gã... Chẳng qua chỉ là một con sâuđáng thương, một kẻ đáng thương làm áo cưới cho người khác mà thôi.
Người thanh niên áo trắng này mới là người may mắn kia.
Gặp thời cơ tốt, mỗi bước đi đều gặp được điểm quan trọng mấu chốt. Sau đó, một đường thẳng tới mây xanh, đi đến hôm nay, cuối cùng cũng trở thành người thừa kế Cổ Thần độc nhất vô nhị.
Trong mắt của người thanh niên, búa Bàn Cổ đáng lẽ ra chỉ có thể thuộc về gã, không thể bị người khác nắm trong tay, vậy mà nó lại trở nên tràn đầy sức sống mãnh liệt trong tay người thanh niên tóc trắng kia. Đã tâm ý tương thông với búa Bàn Cổ nhiều năm, lúc này người thanh niên rõ ràng có thể cảm nhận được sự vui thích của búa Bàn Cổ.
Chuyện này... Thật là khiến người ta phiền muộn muốn chết!
Trong nháy mắt, trong đầu người thanh niên hiện lên rất nhiều ý niệm. Ví dụ như: Còn có cơ hội trở mình không? Có cơ hội ám toán đối phương không?
Nhưng cũng trong nháy mắt, những ý niệm này đã bị người thanh niên bỏ qua. Càng đến cảnh giới cao liền càng thấy rõ sự chênh lệch.
Đối mặt với một cường giả nhận được Bàn Cổ truyền thừa, gã thật không có bất cứ cơ hội nào.
Hiện tại, gã hiểu rõ, ưu thế duy nhất của mình là biết cách làm thế nào trở thành một Thiên Chủ. Tin rằng, đây có lẽ là cơ hội duy nhất để gã có thể đổi lấy mạng sống.
Trong lòng người thanh niên tràn ngập không cam lòng, gã rất mâu thuẫn, tâm tình vô cùng phức tạp. Nhưng cuối cùng, gã ngẩng đầu nhìn Sở Mặc, nói:
- - Cơ hội trở thành Thiên Chủ là ở bên ngoài thế giới thân thể Cổ thần.
- Ồ.
Sở Mặc nhàn nhạt liếc người thanh niên. Nói thật, hắn cũng không tin những lời đó này của người thanh niên. Nhưng gã nói nên cứ nghe thôi, còn việc đúng sai, hắn sẽ phán đoán, tính toán sau.
- Chuyện đã thành như vậy rồi thì ta cũng mất đi tư cách tranh với ngươi.
Trên mặt người thanh niên đầy khổ sở:
- Vốn dĩ, ta cho rằng cái này là của ta. Nhưng bây giờ ta mới biếtđược, ta không có may mắn đó. Ngươi yên tâm, ta sẽ không lừa ngươi. Bởi vì ta muốn trở thành người thừa kế của Cổ Thần, muốn mở mang giới thứ năm, cũng muốn trở thành Thiên Chủ, dẫn theo tộc nhân, nhận được vạn linh tán thành! Những thứ này, đều là nguyện vọng và mộng tưởng ban đầu của ta. Bây giờ, ta không có cơ hội, chỉ có thể để ngươi đi thực hiện.
Sở Mặc cũng không nói lời nào, hắn chỉ là nhàn nhạt nhìn người thanh niên.
Người thanh niên nói tiếp:
- Năm xưa, Cổ Thần bị Thiên Chủ ám toán, vì trúng ám toán của họmà bị trấn áp. Nhưng bọn họ căn bản là không giết được Cổ Thần, chỉ có thể tách lực lượng tinh thần và thân thể của Cổ Thần ra để trấn áp. Muốn chân chính là Thiên Chủ, chẳng những nhất định phải đạt được truyền thừa lực lượng tinh thần của Cổ Thần, mà còn phải có được Thiên Chủ lệnh( lệnh bài) mới được.
- Thiên Chủ lệnh?
Sở Mặc khẽ nhíu mày, cho đến bây giờ hắn vẫn chưa nghe đến thứ này bao giờ.
- Đúng vậy. Thiên Chủ lệnh là do thiên địa quy tắc sinh ra. Khi nào mà ở một nơi có tư cách hình thành một Thiên Chủ thì ở đó sẽ sinh ramột Thiên Chủ lệnh. Nhưng Thiên Chủ lệnh được sinh ra ở đâu thì sẽ không ai biết. Có người nói...
Người thanh niên nhìn Sở Mặc:
- Cái này ta cũng không dám xác định. Có người nói, sinh linh có tư cách thành Thiên Chủ đều chịu sự triệu hồi của Thiên Chủ lệnh. Sẽ có một lực lượng thần bí chỉ dẫn, đem ngươi đến chỗ của Thiên Chủ lệnh. Nhưng đây cũng không phải là cuối cùng, còn cần một trận chiến đấu mới có thể quyết định xem Thiên Chủ lệnh thuộc về ai. Bởi vì trong truyền thuyết, bất kỳ một sinh linh nào cũng đều có tư cách trở thành Thiên Chủ chứ không chỉ một người.
Người thanh niên nói đến đấy thì nhìn Sở Mặc:
- Thiên Chủ lệnh này ta cũng chưa gặp qua nên không biết. Nhưng Thiên Giới lệnh là thế này.
Nói xong gã từ trên người lấy xuống một lệnh bài màu đồng xanh, to như bàn tay. Bên trên có khắc ký hiệu thần bí. Nhìn thấy ký hiệu này, mí mắt Sở Mặc trực tiếp nhảy dựng.
- Bên trên Thiên Chủ lệnh cũng có dấu hiệu này sao?
Sở Mặc cau mày, trong lòng nghĩ: nếu như thế thì chẳng phải là ta đang cầm Thiên Chủ lệnh sao!
- Ký hiệu này làm sao à? Người thanh niên vẻ mặt kỳ quái nhìn Sở Mặc, sau đó nói:
- Thiên Chủ lệnh ta chưa thấy qua, không biết nó thế nào nữa.
- Theo như ngươi nói, muốn trở thành Thiên Chủ thì nhất định phải có được Bàn Cổ truyền thừa, phải tìm được nơi lực lượng tinh thần của gã bị trấn áp, có được lực lượng này; sau đó lại phải tìm Thiên Chủ lệnh thì mới có thể?
Sở Mặc nhìn người thanh niên, trong lòng vô cùng hoài nghi đây là người thanh niên đang đào hầm cho gã chui vào.
Nhất thời người thanh niên có cảm giác bị sỉ nhục. Gã chỉ tay lên trời thề, những câu mà gã nói đều là sự thật, nếu nói dối thì nguyện ý dùngphương pháp tàn khốc nhất trong thế gian này để kết thúc sinh mệnh.
Loại lời thề này, kỳ thực dưới cái nhìn của Sở Mặc, đối với sinh linh cấp bậc này mà nói, là rất căng.
Cho dù là Đại Tổ, thông thường mà nói cũng không thể nào liên quan đến lực lượng nhân quả. Trừ khi lực lượng nhân quả này quá lớn.
Giống như lời nói dối được truyền đi, đúng là không có lực lượng nhân quả gì để ý tới.
Nhưng mà thái độ của người thanh niên này cũng khiến Sở Mặc tinchuyện này vài phần. Nhưng mà đáp án là gì thì chắc chắc là Sở Mặc sẽ đi điều tra, hắn sẽ không vì một câu nói của người thanh niên mà trực tiếp tin tưởng.
- Cảnh giới của Tứ đại giới phân chia thế nào?
Sở Mặc nhìn người thanh niên, bỗng nhiên dời trọng tâm câu chuyện.
Thanh niên nói:
- Phân chia cảnh giới trong Tứ đại Thiên? Giống hết chỗ các ngươi, cái này là nhất mạch tương thừa. Nhưng mà tứ đại Thiên trong Thiên Nhân tộc từ nhỏ đã cao quý, vừa sinh ra cũng đã có cấp bậc Chân tiênrồi.
- Vừa sinh ra đã là chân tiên?
Sở Mặc giật giật khóe miệng, bỗng nhiên lẩm bẩm:
- Thiên Nhân tộc không có thân thể, bọn họ làm thế nào để có đời sau?
Người thanh niên hơi ngẩn ra, sau đó lập tức nói:
- Ai nói với ngươi là Thiên Nhân tộc không có thân thể? Bọn họ đương nhiên là có thân thể, nhưng mà thân thể của họ là do quy luật ngưng tụ thành. Đời sau của họ đều do ý nguyện của họ mà hóa thân thành. Nói cách khác, bọn họ muốn đứa con như thế nào, dù là giới tínhhay tính cách thì đều có thể trực tiếp thực hiện.
Kết quả, gã sai rồi.
Gã cũng không phải là người có điều kiện tốt nhất trở thành người thừa kế mà Bàn Cổ đại thần chọn. Gã... Chẳng qua chỉ là một con sâuđáng thương, một kẻ đáng thương làm áo cưới cho người khác mà thôi.
Người thanh niên áo trắng này mới là người may mắn kia.
Gặp thời cơ tốt, mỗi bước đi đều gặp được điểm quan trọng mấu chốt. Sau đó, một đường thẳng tới mây xanh, đi đến hôm nay, cuối cùng cũng trở thành người thừa kế Cổ Thần độc nhất vô nhị.
Trong mắt của người thanh niên, búa Bàn Cổ đáng lẽ ra chỉ có thể thuộc về gã, không thể bị người khác nắm trong tay, vậy mà nó lại trở nên tràn đầy sức sống mãnh liệt trong tay người thanh niên tóc trắng kia. Đã tâm ý tương thông với búa Bàn Cổ nhiều năm, lúc này người thanh niên rõ ràng có thể cảm nhận được sự vui thích của búa Bàn Cổ.
Chuyện này... Thật là khiến người ta phiền muộn muốn chết!
Trong nháy mắt, trong đầu người thanh niên hiện lên rất nhiều ý niệm. Ví dụ như: Còn có cơ hội trở mình không? Có cơ hội ám toán đối phương không?
Nhưng cũng trong nháy mắt, những ý niệm này đã bị người thanh niên bỏ qua. Càng đến cảnh giới cao liền càng thấy rõ sự chênh lệch.
Đối mặt với một cường giả nhận được Bàn Cổ truyền thừa, gã thật không có bất cứ cơ hội nào.
Hiện tại, gã hiểu rõ, ưu thế duy nhất của mình là biết cách làm thế nào trở thành một Thiên Chủ. Tin rằng, đây có lẽ là cơ hội duy nhất để gã có thể đổi lấy mạng sống.
Trong lòng người thanh niên tràn ngập không cam lòng, gã rất mâu thuẫn, tâm tình vô cùng phức tạp. Nhưng cuối cùng, gã ngẩng đầu nhìn Sở Mặc, nói:
- - Cơ hội trở thành Thiên Chủ là ở bên ngoài thế giới thân thể Cổ thần.
- Ồ.
Sở Mặc nhàn nhạt liếc người thanh niên. Nói thật, hắn cũng không tin những lời đó này của người thanh niên. Nhưng gã nói nên cứ nghe thôi, còn việc đúng sai, hắn sẽ phán đoán, tính toán sau.
- Chuyện đã thành như vậy rồi thì ta cũng mất đi tư cách tranh với ngươi.
Trên mặt người thanh niên đầy khổ sở:
- Vốn dĩ, ta cho rằng cái này là của ta. Nhưng bây giờ ta mới biếtđược, ta không có may mắn đó. Ngươi yên tâm, ta sẽ không lừa ngươi. Bởi vì ta muốn trở thành người thừa kế của Cổ Thần, muốn mở mang giới thứ năm, cũng muốn trở thành Thiên Chủ, dẫn theo tộc nhân, nhận được vạn linh tán thành! Những thứ này, đều là nguyện vọng và mộng tưởng ban đầu của ta. Bây giờ, ta không có cơ hội, chỉ có thể để ngươi đi thực hiện.
Sở Mặc cũng không nói lời nào, hắn chỉ là nhàn nhạt nhìn người thanh niên.
Người thanh niên nói tiếp:
- Năm xưa, Cổ Thần bị Thiên Chủ ám toán, vì trúng ám toán của họmà bị trấn áp. Nhưng bọn họ căn bản là không giết được Cổ Thần, chỉ có thể tách lực lượng tinh thần và thân thể của Cổ Thần ra để trấn áp. Muốn chân chính là Thiên Chủ, chẳng những nhất định phải đạt được truyền thừa lực lượng tinh thần của Cổ Thần, mà còn phải có được Thiên Chủ lệnh( lệnh bài) mới được.
- Thiên Chủ lệnh?
Sở Mặc khẽ nhíu mày, cho đến bây giờ hắn vẫn chưa nghe đến thứ này bao giờ.
- Đúng vậy. Thiên Chủ lệnh là do thiên địa quy tắc sinh ra. Khi nào mà ở một nơi có tư cách hình thành một Thiên Chủ thì ở đó sẽ sinh ramột Thiên Chủ lệnh. Nhưng Thiên Chủ lệnh được sinh ra ở đâu thì sẽ không ai biết. Có người nói...
Người thanh niên nhìn Sở Mặc:
- Cái này ta cũng không dám xác định. Có người nói, sinh linh có tư cách thành Thiên Chủ đều chịu sự triệu hồi của Thiên Chủ lệnh. Sẽ có một lực lượng thần bí chỉ dẫn, đem ngươi đến chỗ của Thiên Chủ lệnh. Nhưng đây cũng không phải là cuối cùng, còn cần một trận chiến đấu mới có thể quyết định xem Thiên Chủ lệnh thuộc về ai. Bởi vì trong truyền thuyết, bất kỳ một sinh linh nào cũng đều có tư cách trở thành Thiên Chủ chứ không chỉ một người.
Người thanh niên nói đến đấy thì nhìn Sở Mặc:
- Thiên Chủ lệnh này ta cũng chưa gặp qua nên không biết. Nhưng Thiên Giới lệnh là thế này.
Nói xong gã từ trên người lấy xuống một lệnh bài màu đồng xanh, to như bàn tay. Bên trên có khắc ký hiệu thần bí. Nhìn thấy ký hiệu này, mí mắt Sở Mặc trực tiếp nhảy dựng.
- Bên trên Thiên Chủ lệnh cũng có dấu hiệu này sao?
Sở Mặc cau mày, trong lòng nghĩ: nếu như thế thì chẳng phải là ta đang cầm Thiên Chủ lệnh sao!
- Ký hiệu này làm sao à? Người thanh niên vẻ mặt kỳ quái nhìn Sở Mặc, sau đó nói:
- Thiên Chủ lệnh ta chưa thấy qua, không biết nó thế nào nữa.
- Theo như ngươi nói, muốn trở thành Thiên Chủ thì nhất định phải có được Bàn Cổ truyền thừa, phải tìm được nơi lực lượng tinh thần của gã bị trấn áp, có được lực lượng này; sau đó lại phải tìm Thiên Chủ lệnh thì mới có thể?
Sở Mặc nhìn người thanh niên, trong lòng vô cùng hoài nghi đây là người thanh niên đang đào hầm cho gã chui vào.
Nhất thời người thanh niên có cảm giác bị sỉ nhục. Gã chỉ tay lên trời thề, những câu mà gã nói đều là sự thật, nếu nói dối thì nguyện ý dùngphương pháp tàn khốc nhất trong thế gian này để kết thúc sinh mệnh.
Loại lời thề này, kỳ thực dưới cái nhìn của Sở Mặc, đối với sinh linh cấp bậc này mà nói, là rất căng.
Cho dù là Đại Tổ, thông thường mà nói cũng không thể nào liên quan đến lực lượng nhân quả. Trừ khi lực lượng nhân quả này quá lớn.
Giống như lời nói dối được truyền đi, đúng là không có lực lượng nhân quả gì để ý tới.
Nhưng mà thái độ của người thanh niên này cũng khiến Sở Mặc tinchuyện này vài phần. Nhưng mà đáp án là gì thì chắc chắc là Sở Mặc sẽ đi điều tra, hắn sẽ không vì một câu nói của người thanh niên mà trực tiếp tin tưởng.
- Cảnh giới của Tứ đại giới phân chia thế nào?
Sở Mặc nhìn người thanh niên, bỗng nhiên dời trọng tâm câu chuyện.
Thanh niên nói:
- Phân chia cảnh giới trong Tứ đại Thiên? Giống hết chỗ các ngươi, cái này là nhất mạch tương thừa. Nhưng mà tứ đại Thiên trong Thiên Nhân tộc từ nhỏ đã cao quý, vừa sinh ra cũng đã có cấp bậc Chân tiênrồi.
- Vừa sinh ra đã là chân tiên?
Sở Mặc giật giật khóe miệng, bỗng nhiên lẩm bẩm:
- Thiên Nhân tộc không có thân thể, bọn họ làm thế nào để có đời sau?
Người thanh niên hơi ngẩn ra, sau đó lập tức nói:
- Ai nói với ngươi là Thiên Nhân tộc không có thân thể? Bọn họ đương nhiên là có thân thể, nhưng mà thân thể của họ là do quy luật ngưng tụ thành. Đời sau của họ đều do ý nguyện của họ mà hóa thân thành. Nói cách khác, bọn họ muốn đứa con như thế nào, dù là giới tínhhay tính cách thì đều có thể trực tiếp thực hiện.