Thí Thiên Đao
Chương 2359: Thiên Cung (1)
Đây quả thật là vô cùng nhục nhã, căn bản không thể chịu.
Nhất là Bốc Hư Dược chủ thế lực Bốc thị vương triều, cả người hắn cũng sắp tức điên lên rồi. Từ trước tới nay danh xưng Bốc thị vương triều là một trong những đại thế lực ở nơi vĩnh hằng, quả thật quét ngang tất cả sinh linh.
Hắn cũng cảm thấy thích thú… bởi vì loại thích thú này từ trước tới nay hắn chưa gặp phải!
Đối nhân xử thế thật ra cũng không có gì không tốt. Bọn họ vì để cóthể hoàn toàn dung nhập vào trên thế giới này, ngay cả người đứng đầu vĩnh hằng ngày xưa cũng lưu lại con nối dòng của mình trên thế giới trong thân thể Cổ Thần!
Đứng đầu vĩnh hằng cùng chủ ba thế lực lớn, mỗi người phân biệt đến từ tứ đại Thiên Giới, bọn họ đã từng có thân phận địa vị không thấp trong tứ đại Thiên Giới, theo thứ tự là bốn gã Giới chủ!
Hơn nữa còn là bài danh cực kỳ cao, được xem như là thủ hạ tâm phúc của Chúa Trời, mục đích bọn họ đi tới thế giới trong thân thể Cổ Thần cũng là muốn quản chế và trấn áp thế giới này. Năm khối Tinh Hạch bọn họ cũng muốn có được. Nhưng bởi vì bốn người bọn họ phânbiệt tới từ tứ đại Giới, giữa hai bên đều có kiêng kỵ cùng kiềm chế.
Cho dù là đứng đầu vĩnh hằng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Theo năm tháng trôi qua bọn họ cũng dần dần sinh ra dã tâm, muốn thật sự khống chế thế giới trong thân thể Cổ Thần, muốn mở ra một đại Giới mới!
Sở hữu năm khối Tinh Hạch đối với bọn họ mà nói cũng không quá mức quan trọng. Nhưng cho dù thế nào, nếu năm khối Tinh Hạch đã bị người khác mang từ ngũ tạng Cổ Thần ra ngoài, bọn họ liền muốn có được năm khối Tinh Hạch này.
Thật không nghĩ tới ba thế lực lớn nhiều tu sĩ đỉnh cấp như vậy, cư nhiên bị một tu sĩ thần bí tới từ tứ đại Thiên Giới suýt chút giết sạch sành sanh.
Ngay cả Bốc Đồng con trai của Bốc Hư Dược… cũng trực tiếp bỏ mình!
Ngã xuống thì ngã xuống, dù gì thì Bốc Hư Dược cũng là Giới chủtới từ tứ đại Thiên Giới, con nối dòng của hắn nhiều không kể xiết. Chết một người, hắn tuy là phẫn nộ, cũng có chút thương tâm nhưng vẫn không sao.
Nhưng năm khối Tinh Hạch bọn họ để ý tới lại biến mất!
Người lấy được năm khối Tinh Hạch kia cư nhiên lại chơi trò kim thiền thoát xác… trực tiếp biến mất dưới mắt hai mươi mấy Đại Tổ!
Thậm chí ba người bọn hắn đều không thể nhìn ra. Đây thật là một sự nhục nhã lớn, phảng phất như bị tát một cái ở trên mặt, hoàn toàn không thể dễ dàng tha thứ.
- Cái này chính là tu sĩ đã bao vây thế giới trong trái tim Cổ Thần?
Bói Hư Dược ngẩng đầu nhìn một đống Đại Tổ.
Cung chủ Thiên Cung cùng điện chủ điện Vĩnh Hằng tuy không nói gì nhưng trên người lại phát ra sự giận dữ.
Cung chủ Thiên cung lạnh lùng nhìn đám tu sĩ cảnh giới Đại Tổ kia, dùng thần niệm truyền âm với điện chủ Vĩnh Hằng điện:
- Ta cự nhiên lại cảm thấy phẫn nộ. Điện chủ Vĩnh Hằng điện nhàn nhạt liếc mắt nhìn cung chủ Thiên cung:
- Đây là chuyện tốt.
- Chuyện tốt? Loại tâm tình của sinh linh cấp thấp này thật làm người ta cảm thấy phiền chán.
Cung chủ Thiên cung lạnh lùng nói.
- Ta lại thấy các ngươi đều thích thú.
Điện chủ Vĩnh Hằng điện nói.
- Hiện tại Tinh Hạch đã không còn, ta từ trước đã nói chúng ta nênsớm lấy những Tinh Hạch này đi.
Thần niệm lạnh như băng của cung chủ Thiên cung truyền tới:
- Nhưng các ngươi lại cho rằng không thể di chuyển.
- Không phải là không thể di chuyển mà là không dám di chuyển.
Điện chủ Vĩnh Hằng điện từ tốn nói:
- Cổ thần không thể không bố trí chút thủ đoạn với những Tinh Hạch này. Người kia có thể đánh cắp Tinh Hạch là bởi vì hắn nắm giữ búa Bàn Cổ. Nhưng ngươi xem kết quả đi? Không phải là không thể bảo trụ sao? Đường đường là một tôn giả chân chính, đấu với sinh linh thấp kém không phải cũng bị thương rồi sao?
- Người kia bị thương là bởi vì liều mạng thôi động tào thành búa Bàn Cổ, không phải là bởi vì sinh linh dơ bản trong trái tim thế giới Cổ Thần.
Cung chủ Thiên cung nói.
Lúc này Bốc Hư Dược nhìn thoáng qua hai người bọn họ:
- Bây giờ nói những thứ này còn có ý nghĩa gì? Lập tức phái người tìm ra sinh linh ti tiện bẩn thỉu kia, sau đó mang hắn về.
- Người kia đã chạy xa, nếu đoán không nhầm hẳn là đã tiến vào trong huyết vực Cổ Thần, những nói đó cho dù là chúng ta cũng không có cách do thám để biết thực hư. Điện chủ Vĩnh Hằng điện nói.
- Vậy cũng không thể buông tha, lẽ nào các ngươi muốn nhìn thấy một Đại Chúa Trời được sinh ra?
Bốc Hư Dược lạnh lùng nói.
Đại Chúa Trời!
Ba chữ này khiến ba người bọn họ trầm mặc.
Bọn họ từ tứ đại Thiên Giới qua, mặc dù là phụng mệnh hành sự nhưng trải qua nhiều năm trong lòng đã sớm sinh ra dã tâm to lớn! Bọnhọ cũng muốn trở thành Chúa Trời đáng kiêu ngạo!
Nhưng vấn đề là, bọn họ hiểu rõ, chẳng những Đại Chúa Trời ở tứ đại Giới sẽ không cho phép loại chuyện như vậy phát sinh. Cho dù là đại thần Bàn Cổ khẳng định cũng sớm có bố trí, sẽ không để xảy ra chuyện như vậy.
Bọn họ bố trí vô số năm, cho tới bây giờ không phải cũng đã bắt đầu xảy ra vấn đề sao?
- Không thể trơ mắt nhìn loại chuyện như vậy phát sinh, người kia tốt nhất là bị hủy diệt. Bốc Hư Dược lạnh lùng nói:
- Sau đó đem năm khối Tinh Hạch thả về trên thế giới ngũ tạng, lại tìm cho được tên trộm lấy Tinh Hạch kia, dùng năng lực của chúng ta giết chết hắn.
- Hiện giờ cũng chỉ có thể như vậy.
Chủ điện Vĩnh Hằng thở dài một tiếng.
Cung chủ Thiên cung cũng gật đầu.
Sau đó thân hình chủ ba thế lực lớn trực tiếp biến mất trong hư không. Còn lại hơn hai mươi tu sĩ cảnh giới Đại Tổ đều có chút mù mịt, không biết nên làm thế nào.
Trong lòng bọn họ đều rõ mình đã phạm vào sai lầm lớn.
Quan sát xung quanh cũng không chờ được chỉ thị gì, một Đại Tổ thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Thế lực của bọn họ cũng không thể nhìn ra người kia ngụy trang, nói vậy chắc sẽ không bị trách phạt….
Hắn mới nói được tới đây, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ hoảng sợ vô tận, sau đó thân thể hắn dần dần nứt ra! Đường đường tu sĩ Đại Tổ lại không có cách nào khống chế việc phát sinh trên người mình, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể của mình nứt nẻ từng khúc!
Rất nhanh liền nổ tung!
Nguyên Thần vô cùng cương hãn kia giùng giằng lao tới, muốn xông lên trời cao,
muốn chạy trốn, nhưng lại bị một cỗ lực lượng vô hình xé nát.
Tiếp theo những Đại Tổ không chết bởi người trẻ tuổi bí ẩn cũng vỡ nát thân thể, Nguyên Thần bị xé rách, sau đó trực tiếp tan thành mâykhói.
Nhất là Bốc Hư Dược chủ thế lực Bốc thị vương triều, cả người hắn cũng sắp tức điên lên rồi. Từ trước tới nay danh xưng Bốc thị vương triều là một trong những đại thế lực ở nơi vĩnh hằng, quả thật quét ngang tất cả sinh linh.
Hắn cũng cảm thấy thích thú… bởi vì loại thích thú này từ trước tới nay hắn chưa gặp phải!
Đối nhân xử thế thật ra cũng không có gì không tốt. Bọn họ vì để cóthể hoàn toàn dung nhập vào trên thế giới này, ngay cả người đứng đầu vĩnh hằng ngày xưa cũng lưu lại con nối dòng của mình trên thế giới trong thân thể Cổ Thần!
Đứng đầu vĩnh hằng cùng chủ ba thế lực lớn, mỗi người phân biệt đến từ tứ đại Thiên Giới, bọn họ đã từng có thân phận địa vị không thấp trong tứ đại Thiên Giới, theo thứ tự là bốn gã Giới chủ!
Hơn nữa còn là bài danh cực kỳ cao, được xem như là thủ hạ tâm phúc của Chúa Trời, mục đích bọn họ đi tới thế giới trong thân thể Cổ Thần cũng là muốn quản chế và trấn áp thế giới này. Năm khối Tinh Hạch bọn họ cũng muốn có được. Nhưng bởi vì bốn người bọn họ phânbiệt tới từ tứ đại Giới, giữa hai bên đều có kiêng kỵ cùng kiềm chế.
Cho dù là đứng đầu vĩnh hằng cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Theo năm tháng trôi qua bọn họ cũng dần dần sinh ra dã tâm, muốn thật sự khống chế thế giới trong thân thể Cổ Thần, muốn mở ra một đại Giới mới!
Sở hữu năm khối Tinh Hạch đối với bọn họ mà nói cũng không quá mức quan trọng. Nhưng cho dù thế nào, nếu năm khối Tinh Hạch đã bị người khác mang từ ngũ tạng Cổ Thần ra ngoài, bọn họ liền muốn có được năm khối Tinh Hạch này.
Thật không nghĩ tới ba thế lực lớn nhiều tu sĩ đỉnh cấp như vậy, cư nhiên bị một tu sĩ thần bí tới từ tứ đại Thiên Giới suýt chút giết sạch sành sanh.
Ngay cả Bốc Đồng con trai của Bốc Hư Dược… cũng trực tiếp bỏ mình!
Ngã xuống thì ngã xuống, dù gì thì Bốc Hư Dược cũng là Giới chủtới từ tứ đại Thiên Giới, con nối dòng của hắn nhiều không kể xiết. Chết một người, hắn tuy là phẫn nộ, cũng có chút thương tâm nhưng vẫn không sao.
Nhưng năm khối Tinh Hạch bọn họ để ý tới lại biến mất!
Người lấy được năm khối Tinh Hạch kia cư nhiên lại chơi trò kim thiền thoát xác… trực tiếp biến mất dưới mắt hai mươi mấy Đại Tổ!
Thậm chí ba người bọn hắn đều không thể nhìn ra. Đây thật là một sự nhục nhã lớn, phảng phất như bị tát một cái ở trên mặt, hoàn toàn không thể dễ dàng tha thứ.
- Cái này chính là tu sĩ đã bao vây thế giới trong trái tim Cổ Thần?
Bói Hư Dược ngẩng đầu nhìn một đống Đại Tổ.
Cung chủ Thiên Cung cùng điện chủ điện Vĩnh Hằng tuy không nói gì nhưng trên người lại phát ra sự giận dữ.
Cung chủ Thiên cung lạnh lùng nhìn đám tu sĩ cảnh giới Đại Tổ kia, dùng thần niệm truyền âm với điện chủ Vĩnh Hằng điện:
- Ta cự nhiên lại cảm thấy phẫn nộ. Điện chủ Vĩnh Hằng điện nhàn nhạt liếc mắt nhìn cung chủ Thiên cung:
- Đây là chuyện tốt.
- Chuyện tốt? Loại tâm tình của sinh linh cấp thấp này thật làm người ta cảm thấy phiền chán.
Cung chủ Thiên cung lạnh lùng nói.
- Ta lại thấy các ngươi đều thích thú.
Điện chủ Vĩnh Hằng điện nói.
- Hiện tại Tinh Hạch đã không còn, ta từ trước đã nói chúng ta nênsớm lấy những Tinh Hạch này đi.
Thần niệm lạnh như băng của cung chủ Thiên cung truyền tới:
- Nhưng các ngươi lại cho rằng không thể di chuyển.
- Không phải là không thể di chuyển mà là không dám di chuyển.
Điện chủ Vĩnh Hằng điện từ tốn nói:
- Cổ thần không thể không bố trí chút thủ đoạn với những Tinh Hạch này. Người kia có thể đánh cắp Tinh Hạch là bởi vì hắn nắm giữ búa Bàn Cổ. Nhưng ngươi xem kết quả đi? Không phải là không thể bảo trụ sao? Đường đường là một tôn giả chân chính, đấu với sinh linh thấp kém không phải cũng bị thương rồi sao?
- Người kia bị thương là bởi vì liều mạng thôi động tào thành búa Bàn Cổ, không phải là bởi vì sinh linh dơ bản trong trái tim thế giới Cổ Thần.
Cung chủ Thiên cung nói.
Lúc này Bốc Hư Dược nhìn thoáng qua hai người bọn họ:
- Bây giờ nói những thứ này còn có ý nghĩa gì? Lập tức phái người tìm ra sinh linh ti tiện bẩn thỉu kia, sau đó mang hắn về.
- Người kia đã chạy xa, nếu đoán không nhầm hẳn là đã tiến vào trong huyết vực Cổ Thần, những nói đó cho dù là chúng ta cũng không có cách do thám để biết thực hư. Điện chủ Vĩnh Hằng điện nói.
- Vậy cũng không thể buông tha, lẽ nào các ngươi muốn nhìn thấy một Đại Chúa Trời được sinh ra?
Bốc Hư Dược lạnh lùng nói.
Đại Chúa Trời!
Ba chữ này khiến ba người bọn họ trầm mặc.
Bọn họ từ tứ đại Thiên Giới qua, mặc dù là phụng mệnh hành sự nhưng trải qua nhiều năm trong lòng đã sớm sinh ra dã tâm to lớn! Bọnhọ cũng muốn trở thành Chúa Trời đáng kiêu ngạo!
Nhưng vấn đề là, bọn họ hiểu rõ, chẳng những Đại Chúa Trời ở tứ đại Giới sẽ không cho phép loại chuyện như vậy phát sinh. Cho dù là đại thần Bàn Cổ khẳng định cũng sớm có bố trí, sẽ không để xảy ra chuyện như vậy.
Bọn họ bố trí vô số năm, cho tới bây giờ không phải cũng đã bắt đầu xảy ra vấn đề sao?
- Không thể trơ mắt nhìn loại chuyện như vậy phát sinh, người kia tốt nhất là bị hủy diệt. Bốc Hư Dược lạnh lùng nói:
- Sau đó đem năm khối Tinh Hạch thả về trên thế giới ngũ tạng, lại tìm cho được tên trộm lấy Tinh Hạch kia, dùng năng lực của chúng ta giết chết hắn.
- Hiện giờ cũng chỉ có thể như vậy.
Chủ điện Vĩnh Hằng thở dài một tiếng.
Cung chủ Thiên cung cũng gật đầu.
Sau đó thân hình chủ ba thế lực lớn trực tiếp biến mất trong hư không. Còn lại hơn hai mươi tu sĩ cảnh giới Đại Tổ đều có chút mù mịt, không biết nên làm thế nào.
Trong lòng bọn họ đều rõ mình đã phạm vào sai lầm lớn.
Quan sát xung quanh cũng không chờ được chỉ thị gì, một Đại Tổ thở phào nhẹ nhõm, nói:
- Thế lực của bọn họ cũng không thể nhìn ra người kia ngụy trang, nói vậy chắc sẽ không bị trách phạt….
Hắn mới nói được tới đây, trên mặt đột nhiên lộ ra vẻ hoảng sợ vô tận, sau đó thân thể hắn dần dần nứt ra! Đường đường tu sĩ Đại Tổ lại không có cách nào khống chế việc phát sinh trên người mình, hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn thân thể của mình nứt nẻ từng khúc!
Rất nhanh liền nổ tung!
Nguyên Thần vô cùng cương hãn kia giùng giằng lao tới, muốn xông lên trời cao,
muốn chạy trốn, nhưng lại bị một cỗ lực lượng vô hình xé nát.
Tiếp theo những Đại Tổ không chết bởi người trẻ tuổi bí ẩn cũng vỡ nát thân thể, Nguyên Thần bị xé rách, sau đó trực tiếp tan thành mâykhói.