Thí Thiên Đao
Chương 2125: Sinh linh cường hãn (1)
Từ Nhân giới đi lên, thật ra vẫn luôn là vậy.
Ba người, ngồi con ưng khổng lồ, đi lần này chính là năm năm. Lần này, Sở Mặc thậm chí không sử dụng cả Truyền tống trận. Bởi vì những nơi này quá vắng lặng. Một khi sử dụng truyền tống trận, chỉ cần người hơi có tâm là nhất định có thể thông qua truyền tống trận để tìm được bọn họ. Năm năm qua đi, đạo hạnh của Sở Mặc có sự tinh tiến, nhưng hắn cũng không cố gắng để tăng nhanh. Dùng nhiều thời gian hơn để giúp hai nàng tăng tu vi lên, bình thường cũng hay dừng lại giảng đạo cho hai nàng.
Con ưng khổng lồ màu lam cũng được nhờ. Lúc Sở Mặc giảng đạo cũng không cố ý tách nó ra. Có thể gặp nhau coi như là có duyên. Biểu hiện của con ưng khổng lồ cũng khá nhu thuận, Sở Mặc sẽ không để ý mà cho nó chút lợi ích.
Điều đó đối với con ưng khổng lồ thật ra đã không phải chỉ một chút lợi ích nữa rồi. Nó là linh vật trời sinh, sinh ra đã có cảnh giới cao hơnso với nhân loại nhiều. Đồng thời, chủng tộc của nó cũng có truyền thừa riêng của mình.
Pháp thuật thần thông gì đó nó cũng biết không ít.
Nhưng đối với nhân tộc có hệ thống tu luyện hoàn chỉnh thì những thứ đó so với công pháp của chủng tộc có vẻ quá thiếu thốn.
Chúng nó khi chiến đấu thường lợi dụng sức mạnh của bản thân để đối đầu mà không dùng đạo hạnh và pháp lực cường đại.
Sở Mặc giảng đạo cũng không phải nói về công pháp chiến đấu. Trên thực tế, trong vô số năm trưởng thành, sinh linh giống như con ưng khổng lồ này cũng không thiếu năng lực chiến đấu. Chúng nó thiếu là năng lực lĩnh ngộ Đại Đạo của trời đất này. Mà Sở Mặc cũng giảng điều đó.
Mấy năm cũng đủ cho con ưng khổng lồ đó thành lập mối quan hệ tương đối hòa thuận với ba người Sở Mặc. Không ngừng nghe làm con ưng khổng lồ thậm chí có cảm giác không muốn rời khỏi nam nhân tóc bạc này, cảm thấy có thể mãi ở bên cạnh hắn, nghe hắn nói, chiến đấu với hắn dường như cũng là một chuyện không tồi.
Đến năm thứ chín, Kỳ Tiêu Vũ rốt cuộc muốn đột phá. Cảnh giới của nàng vốn cao hơn Thủy Y Y không ít, năng lực lĩnh ngộ của nàng cũng không kém Sở Mặc chút nào. Cho nên khi có đầy đủ tài nguyên tu luyện, cùng với việc Sở Mặc không ngừng giải thích bên người, tốc độ tăng tu vi của Kỳ Tiêu Vũ khá nhanh.
Sắp độ kiếp.
Kỳ Tiêu Vũ vừa cười vừa nói:
- Ở đây độ kiếp cũng sẽ không tự dưng bay tới một tấm Phong Thần bảng gì đó chứ?
Thủy Y Y nghiêm túc nói:
- Tỷ đùa chẳng buồn cười chút nào, đừng nói lung tung, chúng ta chỉ cần bình an là được.
Kỳ Tiêu Vũ cùng Thủy Y Y nhẹ nhàng ôm một cái, hai nàng có cảm tình rất sâu đậm. Cho dù Linh Thông Thượng Nhân chưa nói các nàng vốn là một thì quan hệ giữa hai nàng cũng đã vô cùng ăn ý.
Sở Mặc nhìn Lỳ Tiêu Vũ:
- Có nắm chắc không?
Kỳ Tiêu Vũ gật đầu:
- Yên tâm đi, nắm chắc rồi. Nói rồi, vẻ mặt Kỳ Tiêu Vũ thả lỏng, phất tay một cái, sau đó tung người phi lên trời cao.
Lập tức, nàng bắt đầu dùng toàn lực thoát khỏi gông cùm xiềng xích của Tổ cảnh. Điều đó có tu sĩ cả đời chưa từng hy vọng mở được gông cùm, thì dưới sự tấn công của Kỳ Tiêu Vũ trong nháy mắt đã sụp đổ!
Một nguồn sức mạnh mênh mông lập tức tràn ngập toàn thân Kỳ Tiêu Vũ.
Huyết khí kinh thiên phát ra ngoài.
- Tổ cảnh thực sự rất mạnh mẽ!
Thủy Y Y ít nhiều hâm mộ, nói.
- Nàng cũng nhanh thôi.
Sở Mặc nghiêm túc nói.
Thủy Y Y lại không hề nói gì khiêm tốn, bởi vì trong lòng nàng cũng rõ không tới mười năm nữa, nàng chắc chắn cũng sẽ tấn công Tổ cảnh.
Lúc này, kiếp vân xuất hiện bốn phía trên bầu trời, hầu như bao phủ cả bầu trời cao.
Ở nơi đây vẻ hoang tàn vắng lặng, bọn Sở Mặc đã mấy năm chưa nhìn thấy bóng người nào khác. Trên bản đồ cổ vẫn đang đi hướng tây, cũng có một đoạn đường rất dài, rất dài là không có thành thị của loàingười.
Cả vùng đất này, chưa nói là cấm khu, nhưng cũng không an toàn. Cho nên thông thường, ngoại trừ một vài cường giả Tổ cảnh đặt chân tới ra, người bình thường đều sẽ không xuất hiện ở đây.
Cho nên, Sở Mặc cũng yên lòng, to gan để Kỳ Tiêu Vũ độ kiếp ở đây.
Ầm ầm!
Trên bầu trời trong giây lát giáng xuống một tia sét màu tím. Thiên kiếp Tổ cảnh của Kỳ Tiêu Vũ bắt đầu rồi.
Ngay từ đầu, Sở Mặc còn hơi bận tâm, nhìn bóng dáng đơn bạc của Kỳ Tiêu Vũ đứng trong hư không đón nhận thiên kiếp kinh khủng đó, trong lòng Sở Mặc vẫn ít nhiều hơi ê ẩm.
Nhưng Sở Mặc cũng biết, các nàng kiên cường hơn nhiều so với hắn nghĩ.
Nhiều năm không ở cạnh hắn như vậy, các nàng thật ra đã sớm học được cách tự làm tất cả mọi việc. Khi thiên kiếp không ngừng giáng xuống, thế giới này cũng hoàn toàn bị bao phủ trong tràng vực của thiên kiếp Tổ cảnh. Sở Mặc dẫn Thủy Y Y và con ưng khổng lồ trốn tới một khu vực an toàn, nhìn sang bên đó.
Con ưng khổng lồ không nhịn được nói:
- Thật ước được như những sinh linh các người, chẳng những có đủ loại cổ kinh để tu luyện, còn có nhiều pháp khí mạnh mẽ như thế. Thiên kiếp kiểu này đối với chúng ta bình thường là cửu tử nhất sinh. Nhưng nhân loại các người lại ung dung đối mặt như vậy.
Đang nói thì mấy tia chớp của thiên kiếp hung hăng bổ về phía KỳTiêu Vũ khi chưa lấy pháp khí ra. Thân hình Kỳ Tiêu Vũ hơi lảo đảo một cái, làm cho Thủy Y Y thét lên một tiếng kinh hãi.
Chỉ có điều rất nhanh, Kỳ Tiêu Vũ đã ổn định thân mình, tuy là khoảng cách vô cùng xa xôi nhưng cũng có thể cảm giác được khí tràng trên người nàng càng ngày càng mạnh, đã đạt tới cấp độ Tổ cảnh!
Nhưng thiên kiếp vẫn chưa dừng thì chưa coi là tu sĩ Tổ cảnh thật sự.
Chỉ có điều dựa theo tình thế này, Kỳ Tiêu Vũ vượt qua thiên kiếp Tổ cảnh chắc là không có khó khăn gì. Thời gian trôi qua từng chút một, thiên kiếp trên bầu trời cũng ngày càng hung mãnh. Nhưng cho tới giờ, Kỳ Tiêu Vũ vẫn không lấy ra bất kỳ pháp khí nào để chống lại.
Thủy Y Y ở một bên khẽ cười nói:
- Chúng ta đều chịu ảnh hưởng rất sâu của chàng, thích dùng thiên kiếp để rèn luyện thân thể.
Khóe miệng Sở Mặc giật giật, nói:
- Ta và các nàng không giống nhau.
Con ưng khổng lồ ở một bên lại líu ríu nói:
- Nhân loại các người thật biết điều, chúng ta không phải sinh linh loài người nên không có cách nào, chỉ có thể chọn cơ thể chống đối trực tiếp với thiên kiếp. Các người rõ ràng có rất nhiều pháp khí mạnh mẽ, vì sao lại không sử dụng chứ? Thân thể rèn luyện cường đại nhưng trước mặt pháp khí càng mạnh mẽ hơn thì cũng không gánh nổi.
- Có lẽ đây là thiếu cái gì thì muốn có cái đó, nhỉ?
Thủy Y Y cười nói.
Ba người, ngồi con ưng khổng lồ, đi lần này chính là năm năm. Lần này, Sở Mặc thậm chí không sử dụng cả Truyền tống trận. Bởi vì những nơi này quá vắng lặng. Một khi sử dụng truyền tống trận, chỉ cần người hơi có tâm là nhất định có thể thông qua truyền tống trận để tìm được bọn họ. Năm năm qua đi, đạo hạnh của Sở Mặc có sự tinh tiến, nhưng hắn cũng không cố gắng để tăng nhanh. Dùng nhiều thời gian hơn để giúp hai nàng tăng tu vi lên, bình thường cũng hay dừng lại giảng đạo cho hai nàng.
Con ưng khổng lồ màu lam cũng được nhờ. Lúc Sở Mặc giảng đạo cũng không cố ý tách nó ra. Có thể gặp nhau coi như là có duyên. Biểu hiện của con ưng khổng lồ cũng khá nhu thuận, Sở Mặc sẽ không để ý mà cho nó chút lợi ích.
Điều đó đối với con ưng khổng lồ thật ra đã không phải chỉ một chút lợi ích nữa rồi. Nó là linh vật trời sinh, sinh ra đã có cảnh giới cao hơnso với nhân loại nhiều. Đồng thời, chủng tộc của nó cũng có truyền thừa riêng của mình.
Pháp thuật thần thông gì đó nó cũng biết không ít.
Nhưng đối với nhân tộc có hệ thống tu luyện hoàn chỉnh thì những thứ đó so với công pháp của chủng tộc có vẻ quá thiếu thốn.
Chúng nó khi chiến đấu thường lợi dụng sức mạnh của bản thân để đối đầu mà không dùng đạo hạnh và pháp lực cường đại.
Sở Mặc giảng đạo cũng không phải nói về công pháp chiến đấu. Trên thực tế, trong vô số năm trưởng thành, sinh linh giống như con ưng khổng lồ này cũng không thiếu năng lực chiến đấu. Chúng nó thiếu là năng lực lĩnh ngộ Đại Đạo của trời đất này. Mà Sở Mặc cũng giảng điều đó.
Mấy năm cũng đủ cho con ưng khổng lồ đó thành lập mối quan hệ tương đối hòa thuận với ba người Sở Mặc. Không ngừng nghe làm con ưng khổng lồ thậm chí có cảm giác không muốn rời khỏi nam nhân tóc bạc này, cảm thấy có thể mãi ở bên cạnh hắn, nghe hắn nói, chiến đấu với hắn dường như cũng là một chuyện không tồi.
Đến năm thứ chín, Kỳ Tiêu Vũ rốt cuộc muốn đột phá. Cảnh giới của nàng vốn cao hơn Thủy Y Y không ít, năng lực lĩnh ngộ của nàng cũng không kém Sở Mặc chút nào. Cho nên khi có đầy đủ tài nguyên tu luyện, cùng với việc Sở Mặc không ngừng giải thích bên người, tốc độ tăng tu vi của Kỳ Tiêu Vũ khá nhanh.
Sắp độ kiếp.
Kỳ Tiêu Vũ vừa cười vừa nói:
- Ở đây độ kiếp cũng sẽ không tự dưng bay tới một tấm Phong Thần bảng gì đó chứ?
Thủy Y Y nghiêm túc nói:
- Tỷ đùa chẳng buồn cười chút nào, đừng nói lung tung, chúng ta chỉ cần bình an là được.
Kỳ Tiêu Vũ cùng Thủy Y Y nhẹ nhàng ôm một cái, hai nàng có cảm tình rất sâu đậm. Cho dù Linh Thông Thượng Nhân chưa nói các nàng vốn là một thì quan hệ giữa hai nàng cũng đã vô cùng ăn ý.
Sở Mặc nhìn Lỳ Tiêu Vũ:
- Có nắm chắc không?
Kỳ Tiêu Vũ gật đầu:
- Yên tâm đi, nắm chắc rồi. Nói rồi, vẻ mặt Kỳ Tiêu Vũ thả lỏng, phất tay một cái, sau đó tung người phi lên trời cao.
Lập tức, nàng bắt đầu dùng toàn lực thoát khỏi gông cùm xiềng xích của Tổ cảnh. Điều đó có tu sĩ cả đời chưa từng hy vọng mở được gông cùm, thì dưới sự tấn công của Kỳ Tiêu Vũ trong nháy mắt đã sụp đổ!
Một nguồn sức mạnh mênh mông lập tức tràn ngập toàn thân Kỳ Tiêu Vũ.
Huyết khí kinh thiên phát ra ngoài.
- Tổ cảnh thực sự rất mạnh mẽ!
Thủy Y Y ít nhiều hâm mộ, nói.
- Nàng cũng nhanh thôi.
Sở Mặc nghiêm túc nói.
Thủy Y Y lại không hề nói gì khiêm tốn, bởi vì trong lòng nàng cũng rõ không tới mười năm nữa, nàng chắc chắn cũng sẽ tấn công Tổ cảnh.
Lúc này, kiếp vân xuất hiện bốn phía trên bầu trời, hầu như bao phủ cả bầu trời cao.
Ở nơi đây vẻ hoang tàn vắng lặng, bọn Sở Mặc đã mấy năm chưa nhìn thấy bóng người nào khác. Trên bản đồ cổ vẫn đang đi hướng tây, cũng có một đoạn đường rất dài, rất dài là không có thành thị của loàingười.
Cả vùng đất này, chưa nói là cấm khu, nhưng cũng không an toàn. Cho nên thông thường, ngoại trừ một vài cường giả Tổ cảnh đặt chân tới ra, người bình thường đều sẽ không xuất hiện ở đây.
Cho nên, Sở Mặc cũng yên lòng, to gan để Kỳ Tiêu Vũ độ kiếp ở đây.
Ầm ầm!
Trên bầu trời trong giây lát giáng xuống một tia sét màu tím. Thiên kiếp Tổ cảnh của Kỳ Tiêu Vũ bắt đầu rồi.
Ngay từ đầu, Sở Mặc còn hơi bận tâm, nhìn bóng dáng đơn bạc của Kỳ Tiêu Vũ đứng trong hư không đón nhận thiên kiếp kinh khủng đó, trong lòng Sở Mặc vẫn ít nhiều hơi ê ẩm.
Nhưng Sở Mặc cũng biết, các nàng kiên cường hơn nhiều so với hắn nghĩ.
Nhiều năm không ở cạnh hắn như vậy, các nàng thật ra đã sớm học được cách tự làm tất cả mọi việc. Khi thiên kiếp không ngừng giáng xuống, thế giới này cũng hoàn toàn bị bao phủ trong tràng vực của thiên kiếp Tổ cảnh. Sở Mặc dẫn Thủy Y Y và con ưng khổng lồ trốn tới một khu vực an toàn, nhìn sang bên đó.
Con ưng khổng lồ không nhịn được nói:
- Thật ước được như những sinh linh các người, chẳng những có đủ loại cổ kinh để tu luyện, còn có nhiều pháp khí mạnh mẽ như thế. Thiên kiếp kiểu này đối với chúng ta bình thường là cửu tử nhất sinh. Nhưng nhân loại các người lại ung dung đối mặt như vậy.
Đang nói thì mấy tia chớp của thiên kiếp hung hăng bổ về phía KỳTiêu Vũ khi chưa lấy pháp khí ra. Thân hình Kỳ Tiêu Vũ hơi lảo đảo một cái, làm cho Thủy Y Y thét lên một tiếng kinh hãi.
Chỉ có điều rất nhanh, Kỳ Tiêu Vũ đã ổn định thân mình, tuy là khoảng cách vô cùng xa xôi nhưng cũng có thể cảm giác được khí tràng trên người nàng càng ngày càng mạnh, đã đạt tới cấp độ Tổ cảnh!
Nhưng thiên kiếp vẫn chưa dừng thì chưa coi là tu sĩ Tổ cảnh thật sự.
Chỉ có điều dựa theo tình thế này, Kỳ Tiêu Vũ vượt qua thiên kiếp Tổ cảnh chắc là không có khó khăn gì. Thời gian trôi qua từng chút một, thiên kiếp trên bầu trời cũng ngày càng hung mãnh. Nhưng cho tới giờ, Kỳ Tiêu Vũ vẫn không lấy ra bất kỳ pháp khí nào để chống lại.
Thủy Y Y ở một bên khẽ cười nói:
- Chúng ta đều chịu ảnh hưởng rất sâu của chàng, thích dùng thiên kiếp để rèn luyện thân thể.
Khóe miệng Sở Mặc giật giật, nói:
- Ta và các nàng không giống nhau.
Con ưng khổng lồ ở một bên lại líu ríu nói:
- Nhân loại các người thật biết điều, chúng ta không phải sinh linh loài người nên không có cách nào, chỉ có thể chọn cơ thể chống đối trực tiếp với thiên kiếp. Các người rõ ràng có rất nhiều pháp khí mạnh mẽ, vì sao lại không sử dụng chứ? Thân thể rèn luyện cường đại nhưng trước mặt pháp khí càng mạnh mẽ hơn thì cũng không gánh nổi.
- Có lẽ đây là thiếu cái gì thì muốn có cái đó, nhỉ?
Thủy Y Y cười nói.