Thí Thiên Đao
Chương 2122: Cầu Phật (1)
Linh Thông Thượng Nhân thở dài:
- Hoàn toàn chính xác, không còn cách nào ngăn cản, thậm chí cho tới hôm nay ta cũng không biết đối phương rốt cuộc là sinh linh, là một ý chí hay là cái gì khác. Có vài người gọi nó là Đại Tổ, cho rằng nó là sinh linh siêu việt hơn cả Thái thượng. Nhưng ta cũng không cho là vậy. Tuy là ta không biết nó là gì nhưng cảm giác rằng sớm muộn cũng có một ngày ta phải chống lại nó.
Sở Mặc trầm mặc:
- Bởi vì ta nghiên cứu ra phương pháp chém được thần cách, cho nên, một ngày ta bước vào cảnh giới Thái thượng hoặc là ta chém đượcthần cách của các đại tu sĩ thì nhất định sẽ bị nó phát hiện, đúng không?
Linh Thông Thượng Nhân gật đầu:
- Không sai.
- Hoàn toàn không có những khả năng khác sao?
Thủy Y Y rốt cục nhịn không được, mở miệng hỏi.
Đôi mắt Kỳ Tiêu Vũ sáng như sao nhìn Linh Thông Thượng Nhân, cũng là vẻ mặt chờ đợi.
Linh Thông Thượng Nhân gật đầu, lại lắc đầu, sau đó nói:
- Mấy năm gần đây ta phát hiện chút đầu mối khác, là thông qua Hôi Địa mới phát hiện ra.
- Hôi Địa?
Tinh thần Sở Mặc chấn động.
- Không sai, bên Hôi Địa cũng đã từng xuất hiện một con đường thông thiên.
Linh Thông Thượng Nhân nghiêm túc nói:
- Hình như con đường kia... là con đường tắt duy nhất mà chúng ta có thể rời khỏi vũ trụ này. Chỉ có điều con đường đó quá mịt mờ, cơ bản là không biết tìm ở đâu.
- Ta đã từng nghe nói tới con đường đó, bên Hôi Địa còn có sinh linh hy vọng được đi qua, đến tìm con đường thông thiên đó.
Sở Mặc nói.
- Đó là vì bọn họ không biết người như thế nào mới có thể đi qua được.
Linh Thông Thượng Nhân từ tốn nói:
- Nếu như biết cũng sẽ không nghĩ như vậy.
Sở Mặc cười gượng nói:
- Ngay cả kẻ địch là ai cũng không biết, cảm giác đó thực sự là làm người ta cảm thấy khó chịu. Linh Thông Thượng Nhân nói:
- Qua nhiều năm ta tìm kiếm cùng suy diễn như vậy, dù sao vẫn có thể tìm được một chút quy luật. Mặc dù ta đang che mắt thiên cơ cực lớn nhưng thật ra vẫn hơi bất an. Bởi vì ta cảm thấy nó hình như sắp xảy ra chuyện gì. Nếu không... cho dù ta có che mắt đại thiên cơ thì nó cũng có thể tìm tới ta.
- Đây cũng là nguyên nhân ngài vội vã muốn ta trưởng thành sao?
Sở Mặc hỏi.
- Đúng, bởi vì ta lo ta sẽ không chịu được lâu nữa. Hơn nữa, ta cũng rất muốn biết đến tột cùng nó là cái gì! Chỉ cần có thể để ta hoàn toànchém được thần cách, ta sẽ nhất định tìm cho ra!
Linh Thông Thượng Nhân nói.
- Vì sao ngài không xin những Thái thượng còn sống giúp đỡ?
Sở Mặc nhìn Linh Thông Thượng Nhân hỏi.
- Vẫn còn sống?
Linh Thông Thượng Nhân nở nụ cười bất đắc dĩ:
- Cậu nói cho ta biết ai vẫn còn sống?
- Lão tổ Cổ tộc đó, trong đầu bọn họ còn không có thần cách...
Sở Mặc nói:
- Ngài không phải là ngay cả điều đó cũng không biết chứ?
- Trong đầu bọn họ không có thần cách, nhưng làm sao cậu biết họ vẫn còn sống?
Linh Thông Thượng Nhân nhìn Sở Mặc:
- Cậu nghĩ quá đơn giản! Theo ta biết, cả Thông đạo này, Thái Thượng vẫn còn sống đến giờ chỉ có hai người, một vị cứ gọi là Thái Thượng, đã từng xuất hiện một cách ngắn ngủi ở La Thiên Đại Vũ Trụ kia của cậu, dường như để lại đạo Nho chân chính. Một người khác tên là Phật Đà, cũng xuất hiện ngắn ngủi trong La Thiên Đại Vũ Trụ, cũngđể lại chút truyền thừa. Nói đến đây, bọn họ xuất hiện ở đó hình như có liên quan đến cậu.
Linh Thông Thượng Nhân nhìn Sở Mặc:
- Bây giờ hai người họ vẫn sống, Thái Thượng trấn phía đông, phụ trách chưởng quản tử khí phía đông; Phật Đà trấn tây, chưởng quản tịnh thổ cực lạc. Bọn nọ nếu bị nguy hiểm thì cả Thông đạo sẽ bị đổ sụp. Cả vũ trụ cũng sẽ bị chôn vùi. Cho nên, hai người họ không xảy ra chuyện gì, cũng không ai dám để họ gặp chuyện không may. Ta từng thử đi tìm họ nhưng không tìm được.
Linh Thông Thượng Nhân nói:
- Hai vị đó đều rất thần bí, địa vị hẳn rất lớn. Có đại trí tuệ khó có thể tưởng được, cùng với cao thủ vô thượng kia chắc là không có quan hệ gì. Còn mấy Thái thượng lão tổ của mấy cổ tộc mặc dù không có thần cách nhưng bọn họ tối đa cũng chỉ có thể sống một nghìn kỷ nguyên mà thôi. Đến một khắc thọ tận, đạo hạnh của họ vẫn sẽ bị mất đi như cũ. Cho nên bọn họ cũng chỉ hơi may mắn hơn ta chút mà thôi.
- Nói cách khác, thật ra cả thông đạo này ngoại trừ hai người ngài nói ra thì tất cả sinh linh cảnh giới Thái thượng đều có vận mệnh giống nhau.
Sở Mặc cảm thấy khó có thể tin được.
- Không chỉ là Thái thượng, Tổ cảnh cũng vậy. Chỉ cần trong đầu có thần cách thì đều giống nhau.
Linh Thông Thượng Nhân nói:
- Đây cũng là lý do vì sao thần cách trong đầu các tu sĩ Tổ cảnh càng tu luyện lên cao thì tu vi càng chậm lại. Sau khi họ chết, thần cách đã tràn đầy sẽ rời đi. Thần cách trong linh hồn... trọn đời bất diệt. Sau khi luân hồi sẽ lần nữa đi lên con đường đó. Điểm này Tổ cảnh và Thái thượng đều có vận mệnh giống nhau.
Sở Mặc thầm nghĩ trong lòng: Nếu dựa theo cách nói của Linh Thông Thượng Nhân chẳng phải nói cả Thông đạo này đều nằm trong tay một cao thủ cái gì cũng không biết đấy sao? Linh Thông Thượng Nhân nhìn Sở Mặc:
- Cho nên, kẻ thù thật sự cũng không phải những cổ tộc kia đâu. Nhưng nếu bây giờ cậu trảm thần cách của nhiều người trên Phong Thần bảng thì bọn họ cũng sẽ không bỏ qua cho cậu. Bởi vì nếu như vậy, coi như cậu đã động đến quyền lợi của họ... ừm... quyền lợi cơ bản trước mắt!
Sở Mặc cười gượng, vô lực nói:
- Vậy ta còn có thể làm gì?
- Khổ tu! Đồng thời chuẩn bị đầy đủ, chuẩn bị để mình có thể luân hồi chuyển thế. Sau đó khi cậu tu luyện tới cảnh giới Thái Thượng thìlập tức chém ta một đao.
Linh Thông Thượng Nhân nhìn Sở Mặc:
- Sau này, ta sẽ giúp cậu sắp xếp con đường luân hồi. Đồng thời, nếu như không có thần cách ràng buộc, ta sẽ xông thẳng một đường tiến lên! Ta muốn nhìn thử rốt cuộc là thứ gì đang làm rối loạn vận mệnh của chúng ta!
Trên mặt của Linh Thông Thượng Nhân có vẻ kiên quyết. Cho dù ai phải nhiều lần luân hồi như vậy e rằng cũng đều phải sụp đổ. Còn có thể giữ được sự tỉnh táo chỉ có thể nói tâm lý của Linh Thông Thượng Nhân rất mạnh.
- Nếu như thất bại thì sao?
Sở Mặc nhìn Linh Thông Thượng Nhân.
- Chúng ta cũng chỉ có thể cùng nhau luân hồi mà thôi.
Linh Thông Thượng Nhân thản nhiên nói rồi nhìn thoáng qua Kỳ Tiêu Vũ cùng Thủy Y Y:
- Sau đó, hai nha đầu sẽ chăm sóc thêm cha vợ của cậu.
- Ngài nhận rồi?
- Hoàn toàn chính xác, không còn cách nào ngăn cản, thậm chí cho tới hôm nay ta cũng không biết đối phương rốt cuộc là sinh linh, là một ý chí hay là cái gì khác. Có vài người gọi nó là Đại Tổ, cho rằng nó là sinh linh siêu việt hơn cả Thái thượng. Nhưng ta cũng không cho là vậy. Tuy là ta không biết nó là gì nhưng cảm giác rằng sớm muộn cũng có một ngày ta phải chống lại nó.
Sở Mặc trầm mặc:
- Bởi vì ta nghiên cứu ra phương pháp chém được thần cách, cho nên, một ngày ta bước vào cảnh giới Thái thượng hoặc là ta chém đượcthần cách của các đại tu sĩ thì nhất định sẽ bị nó phát hiện, đúng không?
Linh Thông Thượng Nhân gật đầu:
- Không sai.
- Hoàn toàn không có những khả năng khác sao?
Thủy Y Y rốt cục nhịn không được, mở miệng hỏi.
Đôi mắt Kỳ Tiêu Vũ sáng như sao nhìn Linh Thông Thượng Nhân, cũng là vẻ mặt chờ đợi.
Linh Thông Thượng Nhân gật đầu, lại lắc đầu, sau đó nói:
- Mấy năm gần đây ta phát hiện chút đầu mối khác, là thông qua Hôi Địa mới phát hiện ra.
- Hôi Địa?
Tinh thần Sở Mặc chấn động.
- Không sai, bên Hôi Địa cũng đã từng xuất hiện một con đường thông thiên.
Linh Thông Thượng Nhân nghiêm túc nói:
- Hình như con đường kia... là con đường tắt duy nhất mà chúng ta có thể rời khỏi vũ trụ này. Chỉ có điều con đường đó quá mịt mờ, cơ bản là không biết tìm ở đâu.
- Ta đã từng nghe nói tới con đường đó, bên Hôi Địa còn có sinh linh hy vọng được đi qua, đến tìm con đường thông thiên đó.
Sở Mặc nói.
- Đó là vì bọn họ không biết người như thế nào mới có thể đi qua được.
Linh Thông Thượng Nhân từ tốn nói:
- Nếu như biết cũng sẽ không nghĩ như vậy.
Sở Mặc cười gượng nói:
- Ngay cả kẻ địch là ai cũng không biết, cảm giác đó thực sự là làm người ta cảm thấy khó chịu. Linh Thông Thượng Nhân nói:
- Qua nhiều năm ta tìm kiếm cùng suy diễn như vậy, dù sao vẫn có thể tìm được một chút quy luật. Mặc dù ta đang che mắt thiên cơ cực lớn nhưng thật ra vẫn hơi bất an. Bởi vì ta cảm thấy nó hình như sắp xảy ra chuyện gì. Nếu không... cho dù ta có che mắt đại thiên cơ thì nó cũng có thể tìm tới ta.
- Đây cũng là nguyên nhân ngài vội vã muốn ta trưởng thành sao?
Sở Mặc hỏi.
- Đúng, bởi vì ta lo ta sẽ không chịu được lâu nữa. Hơn nữa, ta cũng rất muốn biết đến tột cùng nó là cái gì! Chỉ cần có thể để ta hoàn toànchém được thần cách, ta sẽ nhất định tìm cho ra!
Linh Thông Thượng Nhân nói.
- Vì sao ngài không xin những Thái thượng còn sống giúp đỡ?
Sở Mặc nhìn Linh Thông Thượng Nhân hỏi.
- Vẫn còn sống?
Linh Thông Thượng Nhân nở nụ cười bất đắc dĩ:
- Cậu nói cho ta biết ai vẫn còn sống?
- Lão tổ Cổ tộc đó, trong đầu bọn họ còn không có thần cách...
Sở Mặc nói:
- Ngài không phải là ngay cả điều đó cũng không biết chứ?
- Trong đầu bọn họ không có thần cách, nhưng làm sao cậu biết họ vẫn còn sống?
Linh Thông Thượng Nhân nhìn Sở Mặc:
- Cậu nghĩ quá đơn giản! Theo ta biết, cả Thông đạo này, Thái Thượng vẫn còn sống đến giờ chỉ có hai người, một vị cứ gọi là Thái Thượng, đã từng xuất hiện một cách ngắn ngủi ở La Thiên Đại Vũ Trụ kia của cậu, dường như để lại đạo Nho chân chính. Một người khác tên là Phật Đà, cũng xuất hiện ngắn ngủi trong La Thiên Đại Vũ Trụ, cũngđể lại chút truyền thừa. Nói đến đây, bọn họ xuất hiện ở đó hình như có liên quan đến cậu.
Linh Thông Thượng Nhân nhìn Sở Mặc:
- Bây giờ hai người họ vẫn sống, Thái Thượng trấn phía đông, phụ trách chưởng quản tử khí phía đông; Phật Đà trấn tây, chưởng quản tịnh thổ cực lạc. Bọn nọ nếu bị nguy hiểm thì cả Thông đạo sẽ bị đổ sụp. Cả vũ trụ cũng sẽ bị chôn vùi. Cho nên, hai người họ không xảy ra chuyện gì, cũng không ai dám để họ gặp chuyện không may. Ta từng thử đi tìm họ nhưng không tìm được.
Linh Thông Thượng Nhân nói:
- Hai vị đó đều rất thần bí, địa vị hẳn rất lớn. Có đại trí tuệ khó có thể tưởng được, cùng với cao thủ vô thượng kia chắc là không có quan hệ gì. Còn mấy Thái thượng lão tổ của mấy cổ tộc mặc dù không có thần cách nhưng bọn họ tối đa cũng chỉ có thể sống một nghìn kỷ nguyên mà thôi. Đến một khắc thọ tận, đạo hạnh của họ vẫn sẽ bị mất đi như cũ. Cho nên bọn họ cũng chỉ hơi may mắn hơn ta chút mà thôi.
- Nói cách khác, thật ra cả thông đạo này ngoại trừ hai người ngài nói ra thì tất cả sinh linh cảnh giới Thái thượng đều có vận mệnh giống nhau.
Sở Mặc cảm thấy khó có thể tin được.
- Không chỉ là Thái thượng, Tổ cảnh cũng vậy. Chỉ cần trong đầu có thần cách thì đều giống nhau.
Linh Thông Thượng Nhân nói:
- Đây cũng là lý do vì sao thần cách trong đầu các tu sĩ Tổ cảnh càng tu luyện lên cao thì tu vi càng chậm lại. Sau khi họ chết, thần cách đã tràn đầy sẽ rời đi. Thần cách trong linh hồn... trọn đời bất diệt. Sau khi luân hồi sẽ lần nữa đi lên con đường đó. Điểm này Tổ cảnh và Thái thượng đều có vận mệnh giống nhau.
Sở Mặc thầm nghĩ trong lòng: Nếu dựa theo cách nói của Linh Thông Thượng Nhân chẳng phải nói cả Thông đạo này đều nằm trong tay một cao thủ cái gì cũng không biết đấy sao? Linh Thông Thượng Nhân nhìn Sở Mặc:
- Cho nên, kẻ thù thật sự cũng không phải những cổ tộc kia đâu. Nhưng nếu bây giờ cậu trảm thần cách của nhiều người trên Phong Thần bảng thì bọn họ cũng sẽ không bỏ qua cho cậu. Bởi vì nếu như vậy, coi như cậu đã động đến quyền lợi của họ... ừm... quyền lợi cơ bản trước mắt!
Sở Mặc cười gượng, vô lực nói:
- Vậy ta còn có thể làm gì?
- Khổ tu! Đồng thời chuẩn bị đầy đủ, chuẩn bị để mình có thể luân hồi chuyển thế. Sau đó khi cậu tu luyện tới cảnh giới Thái Thượng thìlập tức chém ta một đao.
Linh Thông Thượng Nhân nhìn Sở Mặc:
- Sau này, ta sẽ giúp cậu sắp xếp con đường luân hồi. Đồng thời, nếu như không có thần cách ràng buộc, ta sẽ xông thẳng một đường tiến lên! Ta muốn nhìn thử rốt cuộc là thứ gì đang làm rối loạn vận mệnh của chúng ta!
Trên mặt của Linh Thông Thượng Nhân có vẻ kiên quyết. Cho dù ai phải nhiều lần luân hồi như vậy e rằng cũng đều phải sụp đổ. Còn có thể giữ được sự tỉnh táo chỉ có thể nói tâm lý của Linh Thông Thượng Nhân rất mạnh.
- Nếu như thất bại thì sao?
Sở Mặc nhìn Linh Thông Thượng Nhân.
- Chúng ta cũng chỉ có thể cùng nhau luân hồi mà thôi.
Linh Thông Thượng Nhân thản nhiên nói rồi nhìn thoáng qua Kỳ Tiêu Vũ cùng Thủy Y Y:
- Sau đó, hai nha đầu sẽ chăm sóc thêm cha vợ của cậu.
- Ngài nhận rồi?