Thí Thiên Đao
Chương 212: Chiến đấu trong giận dữ (2)
Đánh tới mức hoàn toàn không màng đến sống chết!
Lão già kia vẫn còn tiếc mạng lắm, tuy rằng rất tức giận và bắt đầu phản công, nhưng tạm thời đúng là chưa có cách nào để đánh bại Diệu Nhất Nương.
Còn Sở Yên thì từ nhỏ đã được Viên Tử Đại bồi dưỡng các thủ đoạn ám sát, thậm chí còn từng lợi dụng thân phận vương phi mang Sở Yên tiến vào nhà giam, buộc nàng giết chết tử tù để rèn luyện lá gan. Việc này Sở Yên vẫn không dám kể cho Sở Mặc nghe, sợ hắn ghét mình.Nhưng ở sâu trong bản chất, Sở Yên cũng không phải một cô nàng ngoan ngoãn không dám giết người!
Bởi vậy, khi cuộc chiến giữa Diệu Nhất Nương và lão già kia bắt đầu bước vào giai đoạn giằng co, hai bên đánh qua đánh lại mãi mà chưa ngã ngũ, Sở Yên cắn răng một cái, thanh kiếm trong tay linh hoạt quét một vòng, đánh văng vũ khí của đối phương.
Sau đó thân hình bay lên như tiên nữ vậy. Đứng lơ lửng từ trên cao nhìn xuống kẻ mới luyện tới Thiết Huyết Cảnh tầng thứ năm bên dưới.
Lúc này, vũ khí trong tay kẻ đang ở Thiết Huyết Cảnh tầng thứ nămbị đánh văng ra, hai tay run lên, đúng là hoàn toàn ở thế không hề phòng bị. Đối mặt với nhát kiếm này của Sở Yên mà không có bất kỳ cơ hội né tránh nào.
Hai mắt trợn trừng, hét lên một cách sợ hãi:
- A!
Phập!
Kiếm của Sở Yên lập tức đâm xuyên cổ họng của y.
Sau khi đâm ra nhát kiếm đó, Sở Yên phi người đi không dám nhìnvẻ mặt lúc đó của Sở Mặc, nhắm thẳng tới lão già kia, khẽ kêu lên:
- Tỷ tỷ, để ta giúp ngươi!
Ầm!
Khí tức của một vị đạt tới Kim Thạch Chi Cảnh lập tức ầm ầm bùng phát ra.
Vốn dĩ lão già kia đã bắt đầu nhụt chí, hiện giờ lại thấy một thiếu nữ còn trẻ măng, xinh đẹp tuyệt trần như vậy mà cũng bộc lộ khí thế ở cảnh giới Kim Thạch Chi Cảnh, lập tức sinh lòng hoảng sợ.
- Sao có thể như vậy?
Lão già không dám tin vào mắt mình, hô lên kinh hoàng.
Chẳng lẽ hiện giờ người tu luyện được đến Kim Thạch Chi Cảnh đã phổ biến như vậy sao?
Lần này thì y không còn chút ham chiến nào, lập tức quay người định bỏ chạy.
Diệu Nhất Nương nghiến răng nghiến lợi, vốn dĩ không định buông tha cho y, đâm một nhát kiếm về phía bả vai của lão.Sở Yên thì từ một hướng khác đâm về phía giữa hai chân mày của lão già.
Hơn nữa nhát kiếm này chẳng những vô cùng tinh vi, mà còn vững vàng như núi!
Căn bản không giống chiêu thức mà một thiếu nữ mười mấy tuổi có thể thi triển ra được!
Trong lòng Sở Yên đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, chuẩn bị khi kết thúc trận chiến này, sẽ thừa nhận tất cả quá khứ của nàng với công tử.Nhưng việc trước mắt là nàng muốn chém chết lão già này!
Đừng thấy thời gian nàng sinh hoạt bên cạnh Diệu Nhất Nương không dài, nhưng tình cảm giữa hai người lại rất tốt, như là chị em ruột thịt vậy. Cũng rất hiểu con người của Diệu Nhất Nương. Nếu như lão già này không có thù oán gì với Diệu Nhất Nương... Diệu Nhất Nương sẽ không thể nào trở nên điên cuồng như vậy.
- Đáng chết!
Lão già này nhẽ ra không chạy thì còn may, vừa chạy liền phải đối mặt với sự công kích từ cả trước mặt và sau lưng, rơi vào tình thế vô cùng lúng túng.Chỉ đành lập tức rống to một tiếng, đẩy lực lượng toàn thân lên tới cực hạn của Kim Thạch Chi Cảnh, bỏ qua không để ý tới đòn tấn công của Diệu Nhất Nương, mà chuyên tâm gạt ra kiếm của Sở Yên, sau đó vỗ một chưởng về phía mặt của Sở Yên!
- Tiểu tiện nhân... chết đi!
Không thể phủ nhận một điều là lão già này rất mạnh, kinh nghiệm chiến đấu cũng khá là phong phú. Một mình phải đối mặt với hai đối thủ cùng cảnh giới, rõ ràng còn đang rơi vào thế yếu, mà vẫn có thể tạo ra cú phản kích như vậy.
Phập!
Nhát kiếm của Diệu Nhất Nương đâm trúng bả vai của lão mà không gặp bất cứ trở ngại nào, máu tươi bắn ra tung tóe.
Lão già chỉ rên lên một tiếng, lúc này sự mạnh mẽ của thân thể đã tuluyện tới Kim Thạch Chi Cảnh mới được thể hiện ra một cách rõ ràng.
Tuy rằng nhát kiếm này đã khiến bả vai của lão già bị thương, nhưng cho dù là dùng hết sức của một người đã tu luyện đến Kim Thạch Chi Cảnh như Diệu Nhất Nương, thì mũi kiếm cũng chỉ đâm được tới xương bả vai của lão, khó mà tiếp tục đâm vào sâu hơn.
Kim Thạch Chi Cảnh, máu thịt như đá tảng, xương cốt như sắt thép!
Cùng lúc đó, một chưởng mang theo lực lượng vô cùng lớn của lão cũng đã vỗ tới mặt của Sở Yên.Một chưởng này nặng như núi đè!
Sấm vang chớp giật!
Tuy ít nhiều gì cũng bị vết thương trên bả vai ảnh hưởng, nhưng lực lượng hàm chứa bên trong vẫn có thế phá núi ngăn sông!
Chỉ là giết người... Đương nhiên không thành vấn đề.
Bởi vì đau đớn, cũng bởi vì giận dữ, vẻ mặt lão già vặn vẹo một cách vô cùng dữ tợn.Khiến cho ai nhìn cũng sợ hãi!
Sát khí phóng ra... bao trùm khắp trời đất!
Lúc này, Sở Yên muốn né ra cũng đã hơi muộn rồi!
Tuy từ nhỏ đến lớn nàng cũng đã được huấn luyện dưới nhiều hình thức, nhưng kinh nghiệm chiến đấu thực tiễn thì không hề phong phú. Nhất là phải đối mặt với kẻ đã luyện đến Kim Thạch Chi Cảnh mà trước đây có trong mơ cũng chưa từng dám nghĩ tới, thì bao nhiêu khiếm khuyết của nàng giờ phút này đều bị bộc lộ rõ ràng.Trong giây phút chớp nhoáng, lòng của Sở Yên trở nên hơi ảm đạm: Xin lỗi, công tử, không thể thẳng thắn thừa nhận với ngài quá khứ trước đây là một kẻ giết người của Sở Yên.
Đúng lúc này, một bóng dáng gần như đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, như một ngọn núi lớn, hoàn toàn che chắn thân hình nhỏ nhắn của Sở Yên tại sau lưng.
Ầm!
Rắc rắc!Một âm thanh trầm đục.
Ngọn núi lớn này hơi hơi run rẩy, nhưng vẫn hiên ngang đứng đó!
Sở Yên mắt dõi theo thân hình chắn trước mặt nàng của Sở Mặc hơi rung nhẹ, sau đó rên lên, từng đợt âm thanh tiếng nứt xương truyền tới, nhưng vẫn che chở trước mặt nàng vững chãi như núi!
Bóng dáng đó, cao lớn lồng lộng.
Nước mắt Sở Yên tí tách rơi xuống, tại thời khắc này, hình ảnh đó vĩnh viễn khắc sâu trong tâm khảm của nàng, cả cuộc đời này đều khôngcòn cách nào xóa nhòa đi nữa.
Phụt!
Sở Mặc phun ra một ngụm máu tươi, mặt tái nhợt nhìn lão già lúc này còn đang kinh ngạc khôn xiết:
- Đây là năng lực của Kim Thạch Chi Cảnh? Không tệ, đúng là rất mạnh!
Một chưởng này của đối phương chẳng những khiến lục phủ ngũ tạng của Sở Mặc bị thương nặng, mà còn làm gãy cả cánh tay vốn cứng rắn không ai bì kịp của Sở Mặc!Nếu không phải đã luyện cốt toàn thân. Trong tình huống thực lực hai bên chênh lệch xa nhau như thế, trúng phải chưởng này... cũng sẽ không đơn giản chỉ là gãy xương.
Cánh tay này còn có thể dính lại trên người Sở Mặc hay không cũng là cả một vấn đề!
Lão già kia vẫn còn tiếc mạng lắm, tuy rằng rất tức giận và bắt đầu phản công, nhưng tạm thời đúng là chưa có cách nào để đánh bại Diệu Nhất Nương.
Còn Sở Yên thì từ nhỏ đã được Viên Tử Đại bồi dưỡng các thủ đoạn ám sát, thậm chí còn từng lợi dụng thân phận vương phi mang Sở Yên tiến vào nhà giam, buộc nàng giết chết tử tù để rèn luyện lá gan. Việc này Sở Yên vẫn không dám kể cho Sở Mặc nghe, sợ hắn ghét mình.Nhưng ở sâu trong bản chất, Sở Yên cũng không phải một cô nàng ngoan ngoãn không dám giết người!
Bởi vậy, khi cuộc chiến giữa Diệu Nhất Nương và lão già kia bắt đầu bước vào giai đoạn giằng co, hai bên đánh qua đánh lại mãi mà chưa ngã ngũ, Sở Yên cắn răng một cái, thanh kiếm trong tay linh hoạt quét một vòng, đánh văng vũ khí của đối phương.
Sau đó thân hình bay lên như tiên nữ vậy. Đứng lơ lửng từ trên cao nhìn xuống kẻ mới luyện tới Thiết Huyết Cảnh tầng thứ năm bên dưới.
Lúc này, vũ khí trong tay kẻ đang ở Thiết Huyết Cảnh tầng thứ nămbị đánh văng ra, hai tay run lên, đúng là hoàn toàn ở thế không hề phòng bị. Đối mặt với nhát kiếm này của Sở Yên mà không có bất kỳ cơ hội né tránh nào.
Hai mắt trợn trừng, hét lên một cách sợ hãi:
- A!
Phập!
Kiếm của Sở Yên lập tức đâm xuyên cổ họng của y.
Sau khi đâm ra nhát kiếm đó, Sở Yên phi người đi không dám nhìnvẻ mặt lúc đó của Sở Mặc, nhắm thẳng tới lão già kia, khẽ kêu lên:
- Tỷ tỷ, để ta giúp ngươi!
Ầm!
Khí tức của một vị đạt tới Kim Thạch Chi Cảnh lập tức ầm ầm bùng phát ra.
Vốn dĩ lão già kia đã bắt đầu nhụt chí, hiện giờ lại thấy một thiếu nữ còn trẻ măng, xinh đẹp tuyệt trần như vậy mà cũng bộc lộ khí thế ở cảnh giới Kim Thạch Chi Cảnh, lập tức sinh lòng hoảng sợ.
- Sao có thể như vậy?
Lão già không dám tin vào mắt mình, hô lên kinh hoàng.
Chẳng lẽ hiện giờ người tu luyện được đến Kim Thạch Chi Cảnh đã phổ biến như vậy sao?
Lần này thì y không còn chút ham chiến nào, lập tức quay người định bỏ chạy.
Diệu Nhất Nương nghiến răng nghiến lợi, vốn dĩ không định buông tha cho y, đâm một nhát kiếm về phía bả vai của lão.Sở Yên thì từ một hướng khác đâm về phía giữa hai chân mày của lão già.
Hơn nữa nhát kiếm này chẳng những vô cùng tinh vi, mà còn vững vàng như núi!
Căn bản không giống chiêu thức mà một thiếu nữ mười mấy tuổi có thể thi triển ra được!
Trong lòng Sở Yên đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, chuẩn bị khi kết thúc trận chiến này, sẽ thừa nhận tất cả quá khứ của nàng với công tử.Nhưng việc trước mắt là nàng muốn chém chết lão già này!
Đừng thấy thời gian nàng sinh hoạt bên cạnh Diệu Nhất Nương không dài, nhưng tình cảm giữa hai người lại rất tốt, như là chị em ruột thịt vậy. Cũng rất hiểu con người của Diệu Nhất Nương. Nếu như lão già này không có thù oán gì với Diệu Nhất Nương... Diệu Nhất Nương sẽ không thể nào trở nên điên cuồng như vậy.
- Đáng chết!
Lão già này nhẽ ra không chạy thì còn may, vừa chạy liền phải đối mặt với sự công kích từ cả trước mặt và sau lưng, rơi vào tình thế vô cùng lúng túng.Chỉ đành lập tức rống to một tiếng, đẩy lực lượng toàn thân lên tới cực hạn của Kim Thạch Chi Cảnh, bỏ qua không để ý tới đòn tấn công của Diệu Nhất Nương, mà chuyên tâm gạt ra kiếm của Sở Yên, sau đó vỗ một chưởng về phía mặt của Sở Yên!
- Tiểu tiện nhân... chết đi!
Không thể phủ nhận một điều là lão già này rất mạnh, kinh nghiệm chiến đấu cũng khá là phong phú. Một mình phải đối mặt với hai đối thủ cùng cảnh giới, rõ ràng còn đang rơi vào thế yếu, mà vẫn có thể tạo ra cú phản kích như vậy.
Phập!
Nhát kiếm của Diệu Nhất Nương đâm trúng bả vai của lão mà không gặp bất cứ trở ngại nào, máu tươi bắn ra tung tóe.
Lão già chỉ rên lên một tiếng, lúc này sự mạnh mẽ của thân thể đã tuluyện tới Kim Thạch Chi Cảnh mới được thể hiện ra một cách rõ ràng.
Tuy rằng nhát kiếm này đã khiến bả vai của lão già bị thương, nhưng cho dù là dùng hết sức của một người đã tu luyện đến Kim Thạch Chi Cảnh như Diệu Nhất Nương, thì mũi kiếm cũng chỉ đâm được tới xương bả vai của lão, khó mà tiếp tục đâm vào sâu hơn.
Kim Thạch Chi Cảnh, máu thịt như đá tảng, xương cốt như sắt thép!
Cùng lúc đó, một chưởng mang theo lực lượng vô cùng lớn của lão cũng đã vỗ tới mặt của Sở Yên.Một chưởng này nặng như núi đè!
Sấm vang chớp giật!
Tuy ít nhiều gì cũng bị vết thương trên bả vai ảnh hưởng, nhưng lực lượng hàm chứa bên trong vẫn có thế phá núi ngăn sông!
Chỉ là giết người... Đương nhiên không thành vấn đề.
Bởi vì đau đớn, cũng bởi vì giận dữ, vẻ mặt lão già vặn vẹo một cách vô cùng dữ tợn.Khiến cho ai nhìn cũng sợ hãi!
Sát khí phóng ra... bao trùm khắp trời đất!
Lúc này, Sở Yên muốn né ra cũng đã hơi muộn rồi!
Tuy từ nhỏ đến lớn nàng cũng đã được huấn luyện dưới nhiều hình thức, nhưng kinh nghiệm chiến đấu thực tiễn thì không hề phong phú. Nhất là phải đối mặt với kẻ đã luyện đến Kim Thạch Chi Cảnh mà trước đây có trong mơ cũng chưa từng dám nghĩ tới, thì bao nhiêu khiếm khuyết của nàng giờ phút này đều bị bộc lộ rõ ràng.Trong giây phút chớp nhoáng, lòng của Sở Yên trở nên hơi ảm đạm: Xin lỗi, công tử, không thể thẳng thắn thừa nhận với ngài quá khứ trước đây là một kẻ giết người của Sở Yên.
Đúng lúc này, một bóng dáng gần như đột nhiên xuất hiện trước mặt nàng, như một ngọn núi lớn, hoàn toàn che chắn thân hình nhỏ nhắn của Sở Yên tại sau lưng.
Ầm!
Rắc rắc!Một âm thanh trầm đục.
Ngọn núi lớn này hơi hơi run rẩy, nhưng vẫn hiên ngang đứng đó!
Sở Yên mắt dõi theo thân hình chắn trước mặt nàng của Sở Mặc hơi rung nhẹ, sau đó rên lên, từng đợt âm thanh tiếng nứt xương truyền tới, nhưng vẫn che chở trước mặt nàng vững chãi như núi!
Bóng dáng đó, cao lớn lồng lộng.
Nước mắt Sở Yên tí tách rơi xuống, tại thời khắc này, hình ảnh đó vĩnh viễn khắc sâu trong tâm khảm của nàng, cả cuộc đời này đều khôngcòn cách nào xóa nhòa đi nữa.
Phụt!
Sở Mặc phun ra một ngụm máu tươi, mặt tái nhợt nhìn lão già lúc này còn đang kinh ngạc khôn xiết:
- Đây là năng lực của Kim Thạch Chi Cảnh? Không tệ, đúng là rất mạnh!
Một chưởng này của đối phương chẳng những khiến lục phủ ngũ tạng của Sở Mặc bị thương nặng, mà còn làm gãy cả cánh tay vốn cứng rắn không ai bì kịp của Sở Mặc!Nếu không phải đã luyện cốt toàn thân. Trong tình huống thực lực hai bên chênh lệch xa nhau như thế, trúng phải chưởng này... cũng sẽ không đơn giản chỉ là gãy xương.
Cánh tay này còn có thể dính lại trên người Sở Mặc hay không cũng là cả một vấn đề!