Thí Thiên Đao
Chương 2068: Toa Lan đạo tặc (1)
Nhìn bảy tám tu sĩTổ Cảnh xông tới, khóe miệng của hắn nở nụ cười băng lãnh mà tàn nhẫn.
Nếu là như vậy, thì chết hết cho ta!
Ầm!
Bảy tám pháp khí Tổ Cảnh bay thẳng về phía Sở Mặc. Sở Mặc tiện tay vung một đao!
Chẻ củi!
Ầm ầm ầm!
Ba pháp khí Tổ cảnh bị một đao của Sở Mặc chém cho vỡ nát.
Trong hư khôngcũng bị ảnh hưởng không nhỏ. Cánh tay của Sở Mặc cũng bị chấn động, hơi tê tê. Nhưng hắn lại không hề để ý, cánh tay trái của hắn trong nháy mắt đã biến thành màu hoàng kim(vàng).
Sau đó, sấm sét ầm ầm từ cánh tay trái của hắn bắn ra ngoài!
Một hàng rào điệnbao phủ cả bảy, tám tu sĩ Tổ Cảnh ở bên trong. Cho dù bọn chúng đã từng vượt qua thiên kiếp Tổ Cảnh, nhưng uy lực của sấm sét này lại mạnh hơn nhiều so với thiên kiếp Tổ Cảnh. Ngay tại chỗ có hai tu sĩ Tổ Cảnh kêu thảm rồi rơi xuống từ trên bầu trời.
Còn lại sáu tu sĩ Tổ Cảnh đều bị đánh cho trọng thương.
- Đạo Sấm sét này... rất kinh khủng!
Một tên Tổ Cảnh tu sĩ đã trọng thương hét lớn một tiếng. Sau đó, bị Sở Mặc một đao chặt đầu.
- Trên đao sát đạo càng nhiều.
Sở Mặc lạnh lùng nói.
Lúc này, mấy người Tử Đạo, Âu Dương Phỉ cùng Mông Nã đã nhào lên.
Đối mặt với cuộc chiếnnày, Mông Nã quả thực thuận buồm xuôi gió. Tử Đạo cùng Âu Dương Phỉ năm đó cũng là từng bước một thành tài. Cho nên căn bản không nói bất kỳ lời dư thừa nào.
Đi thẳng vào giết chóc.
Trước Sở Mặc một mình một đao giết đám người kia đến hồn phi phách tán.
Hôm nay lại thêm ba người, đám tu sĩ Tổ Cảnh này thoáng cái đã bị đánh cho bối dối.
Toa Lan đạo tặc có bốn gã tu sĩ Tổ Cảnh tình cảnh hơi tốt chútnhưng cũng chỉ là một chút mà thôi.
Đối mặt với bốn người Sở Mặc như hung thần ác sát, bọn chúng rất nhanh đã rơi vào thế hạ phong tuyệt đối.
Một tên Toa Lan đạo tặc tu sĩ Tổ Cảnh p rống lên một tiếng rung trời:
- Ngươi có biết ngươi đang đối địch với ai không hả? Đắc tội với Toa Lan đạo tặc, ngươi sẽ không có chốn dung thân trong Thông đạo này đâu!
- Toa Lan đạo tặc khi nào mà đã lợi hại hơn các đại cổ tộc rồi?
Mông Nã Nhịn không được châm chọc một câu, sau đó đập bàn tay qua:
- Bớt nói nhảm, chết đi!
Ầm!
Trong hư không, lần thứ hai phát ra một tiếng nổ thật to.
Lúc này, Thương Cổ Thành sớm đã dựng lên pháp trận phòng ngự ngăn cản sự chấn động mạnh mà cuộc chiến bên này mang tới. Một màn này cũng làm cho đám Sở Mặc tức giận không nhẹ. Thương Cổ thành rõ ràng có năng lực phòng ngự cực mạnh, lại để cho một đám Toa Lan đạo tặc cảnh giới Đại Thánh đỉnh ở trong thành tùy ý chém giết, đây rõ ràng là cố ý!
Chỉ có điều những chuyện đó mấy người Sở Mặc cũng lười đi quản, chỉ muốn có thể giúp đỡ bách tính vô tội bên ngoài thành một chút.
Không đến thời gian một nén hương, Toa Lan đạo tặc đã hoàn toàn không chống nổi, mấy tu sĩ Tổ Cảnh của Thương Cổ Thành càng không chịu nổi. Bọn chúng tu luyện tới cảnh giới này, chiến lực đương nhiênkhông kém, đạo hạnh pháp lực cũng cực sâu, nhưng bọn chúng lại chưa từng trải qua cuộc chiến nào kinh khủng như này.
Một nam một nữ nhìn qua như người yêu thì còn bình thường một chút, nhưng hai nam tử khác thì lại quá kinh khủng!
Một người chiến lực vô song, lúc giơ tay nhấc chân có uy năng khó tưởng được. Nhất là cánh tay trái của hắn lại có thể khống chế đạo sấm sét! Điều đó quả thực là khó mà tưởng nổi! Bọn họ chưa bao giờ gặp phải tu sĩ kiểu này! Mắt thấy không thể là đối thủ của mấy người này, những tên tu sĩ Tổ cảnh của đạo tặc Toa Lan cùng với hai tu sĩ Tổ cảnh của Thương Cổ thành đều có ý muốn chạy trốn.
Nhưng không phải bọn chúng muốn đi thì đi. Sở Mặc dùng mấy tên Tổ Cảnh tu sĩ để tôi luyện kỹ năng chiến đấu của chính mình, tôi luyện đạo của mình. Hắn muốn càng thêm quen thuộc toàn bộ lực lượng của bản thân. Cơ hội chiến đấu thế này, hắn sẽ không bỏ qua.
Sở Mặc càng đánh càng hăng, đến cuối cùng, dường như là mộtngười địch với ba tên tu sĩ Tổ Cảnh. Mặt khác ba người kia đánh với ba tên tu sĩ Tổ Cảnh còn lại.
Về phần hai tu sĩ Tổ cảnh trước đó bị Sở Mặc từ trong hư không đánh rơi, tất cả đều đã sớm mất đi năng lực chiến đấu. Ở phía dưới kéo dài hơi tàn, trông cậy vào đồng bọn phía trân có thể cứu bọn họ.
Ầm!
Nắm tay trái của Sở Mặc hung hăng đánh vào bụng một tên Toa Lanđạo tặc. Một quyền này mang theo vô tận Đạo sấm sét đánh xuyên thẳng qua tên tu sĩ Tổ Cảnh.
Đạo Sấm sét mãnh liệt, điên cuồng phá hư thân thể tên Toa Lan đạo tặc đó. Cơ thể Tổ cảnhdưới sự oanh kích của Đạo sấm sét trong nháy mắt đã bốc lên sương mù. Cả người dường như trong nháy mắt đã bị uy lực kinh khủng của Đạo sấm sét đánh thành tro bụi.
- A!
Tên Toa Lan đạo tặc tru lên một tiếng không phải người. NguyênThần bỏ cơ thể, vọt ra, gào thét về phía Sở Mặc:
- Toa Lan đạo tặc sẽ không bỏ qua cho các ngươi!
Sở Mặc đưa tay vung một đao!
Thí Thiên lập tức chém Nguyên Thần của tên Toa Lan đạo tặc thành hai đoạn.
Tiếp theo, Sở Mặc lại lấy pháp lực vô thượngbắt đầu luyện hóaNguyên Thần của gã.
Bên kia hai tên tu sĩ Tổ Cảnh thừa cơ xoay người bỏ chạy.
Sở Mặc lạnh lùng nhìn, cũng không đuổi theo, bởi vì hắn còn cần luyện hóa Nguyên Thần tên tu sĩ Tổ Cảnh này, cũng muốn hỏi một vài thứ.
Ba người Mông Nã, Tử Đạo cùng Âu Dương Phỉ, lúc này cũng đánhđối thủ của mỗi người đến trọng thương. Bên kia ba tên tu sĩ Tổ Cảnh đều điên cuồng trốn về phía xa.
Tu sĩ đã cảnh giới này, muốn đánh chết hắn hoàn toàn kỳ thật không dễ, mỗi ngườiđều lưu lại cho mình một đường lui.
Có thể có được chiến tích này, dưới cái nhìn của Tử Đạo cùng Âu Dương Phỉ đã rất không dễ dàng. Bọn hắn bên này chỉ có bốn người, đối phương lại có tám người. Song phương ở cùng một cảnh giới còn có thể đánh đối phương tới mức này thật sự có thể coi là một trận đại thắng làm cho người ta rung động. Nhưng Mông Nã lại có chút bất mãn. Y bay thẳng xuống dướiđánh chết luôn hai tên tu sĩ Tổ cảnh đang cố kéo dài hơi tàn. Sau đó, lấy đi tất cả pháp khí cùng pháp khí trữ vật trên người bọn chúng.
Đây là chiến lợi phẩm, không lý nào lại không muốn!
Tám tu sĩ Tổ cảnh, trong đó có bốn Toa Lan đạo tặc, chạy trốn ba người, tu sĩ bên Thương Cổ thành chạy trốn được hai người.
Sở Mặc không ngừng luyện hóa Nguyên Thần tên Toa Lan đạo tặc này, khuôn mặt hắn băng lãnh, không nói một lời. Nhìn tư thế kia hoàntoàn là muốn triệt để luyện hóa Nguyên Thần của tên đạo tặc Toa Lan.
Nếu là như vậy, thì chết hết cho ta!
Ầm!
Bảy tám pháp khí Tổ Cảnh bay thẳng về phía Sở Mặc. Sở Mặc tiện tay vung một đao!
Chẻ củi!
Ầm ầm ầm!
Ba pháp khí Tổ cảnh bị một đao của Sở Mặc chém cho vỡ nát.
Trong hư khôngcũng bị ảnh hưởng không nhỏ. Cánh tay của Sở Mặc cũng bị chấn động, hơi tê tê. Nhưng hắn lại không hề để ý, cánh tay trái của hắn trong nháy mắt đã biến thành màu hoàng kim(vàng).
Sau đó, sấm sét ầm ầm từ cánh tay trái của hắn bắn ra ngoài!
Một hàng rào điệnbao phủ cả bảy, tám tu sĩ Tổ Cảnh ở bên trong. Cho dù bọn chúng đã từng vượt qua thiên kiếp Tổ Cảnh, nhưng uy lực của sấm sét này lại mạnh hơn nhiều so với thiên kiếp Tổ Cảnh. Ngay tại chỗ có hai tu sĩ Tổ Cảnh kêu thảm rồi rơi xuống từ trên bầu trời.
Còn lại sáu tu sĩ Tổ Cảnh đều bị đánh cho trọng thương.
- Đạo Sấm sét này... rất kinh khủng!
Một tên Tổ Cảnh tu sĩ đã trọng thương hét lớn một tiếng. Sau đó, bị Sở Mặc một đao chặt đầu.
- Trên đao sát đạo càng nhiều.
Sở Mặc lạnh lùng nói.
Lúc này, mấy người Tử Đạo, Âu Dương Phỉ cùng Mông Nã đã nhào lên.
Đối mặt với cuộc chiếnnày, Mông Nã quả thực thuận buồm xuôi gió. Tử Đạo cùng Âu Dương Phỉ năm đó cũng là từng bước một thành tài. Cho nên căn bản không nói bất kỳ lời dư thừa nào.
Đi thẳng vào giết chóc.
Trước Sở Mặc một mình một đao giết đám người kia đến hồn phi phách tán.
Hôm nay lại thêm ba người, đám tu sĩ Tổ Cảnh này thoáng cái đã bị đánh cho bối dối.
Toa Lan đạo tặc có bốn gã tu sĩ Tổ Cảnh tình cảnh hơi tốt chútnhưng cũng chỉ là một chút mà thôi.
Đối mặt với bốn người Sở Mặc như hung thần ác sát, bọn chúng rất nhanh đã rơi vào thế hạ phong tuyệt đối.
Một tên Toa Lan đạo tặc tu sĩ Tổ Cảnh p rống lên một tiếng rung trời:
- Ngươi có biết ngươi đang đối địch với ai không hả? Đắc tội với Toa Lan đạo tặc, ngươi sẽ không có chốn dung thân trong Thông đạo này đâu!
- Toa Lan đạo tặc khi nào mà đã lợi hại hơn các đại cổ tộc rồi?
Mông Nã Nhịn không được châm chọc một câu, sau đó đập bàn tay qua:
- Bớt nói nhảm, chết đi!
Ầm!
Trong hư không, lần thứ hai phát ra một tiếng nổ thật to.
Lúc này, Thương Cổ Thành sớm đã dựng lên pháp trận phòng ngự ngăn cản sự chấn động mạnh mà cuộc chiến bên này mang tới. Một màn này cũng làm cho đám Sở Mặc tức giận không nhẹ. Thương Cổ thành rõ ràng có năng lực phòng ngự cực mạnh, lại để cho một đám Toa Lan đạo tặc cảnh giới Đại Thánh đỉnh ở trong thành tùy ý chém giết, đây rõ ràng là cố ý!
Chỉ có điều những chuyện đó mấy người Sở Mặc cũng lười đi quản, chỉ muốn có thể giúp đỡ bách tính vô tội bên ngoài thành một chút.
Không đến thời gian một nén hương, Toa Lan đạo tặc đã hoàn toàn không chống nổi, mấy tu sĩ Tổ Cảnh của Thương Cổ Thành càng không chịu nổi. Bọn chúng tu luyện tới cảnh giới này, chiến lực đương nhiênkhông kém, đạo hạnh pháp lực cũng cực sâu, nhưng bọn chúng lại chưa từng trải qua cuộc chiến nào kinh khủng như này.
Một nam một nữ nhìn qua như người yêu thì còn bình thường một chút, nhưng hai nam tử khác thì lại quá kinh khủng!
Một người chiến lực vô song, lúc giơ tay nhấc chân có uy năng khó tưởng được. Nhất là cánh tay trái của hắn lại có thể khống chế đạo sấm sét! Điều đó quả thực là khó mà tưởng nổi! Bọn họ chưa bao giờ gặp phải tu sĩ kiểu này! Mắt thấy không thể là đối thủ của mấy người này, những tên tu sĩ Tổ cảnh của đạo tặc Toa Lan cùng với hai tu sĩ Tổ cảnh của Thương Cổ thành đều có ý muốn chạy trốn.
Nhưng không phải bọn chúng muốn đi thì đi. Sở Mặc dùng mấy tên Tổ Cảnh tu sĩ để tôi luyện kỹ năng chiến đấu của chính mình, tôi luyện đạo của mình. Hắn muốn càng thêm quen thuộc toàn bộ lực lượng của bản thân. Cơ hội chiến đấu thế này, hắn sẽ không bỏ qua.
Sở Mặc càng đánh càng hăng, đến cuối cùng, dường như là mộtngười địch với ba tên tu sĩ Tổ Cảnh. Mặt khác ba người kia đánh với ba tên tu sĩ Tổ Cảnh còn lại.
Về phần hai tu sĩ Tổ cảnh trước đó bị Sở Mặc từ trong hư không đánh rơi, tất cả đều đã sớm mất đi năng lực chiến đấu. Ở phía dưới kéo dài hơi tàn, trông cậy vào đồng bọn phía trân có thể cứu bọn họ.
Ầm!
Nắm tay trái của Sở Mặc hung hăng đánh vào bụng một tên Toa Lanđạo tặc. Một quyền này mang theo vô tận Đạo sấm sét đánh xuyên thẳng qua tên tu sĩ Tổ Cảnh.
Đạo Sấm sét mãnh liệt, điên cuồng phá hư thân thể tên Toa Lan đạo tặc đó. Cơ thể Tổ cảnhdưới sự oanh kích của Đạo sấm sét trong nháy mắt đã bốc lên sương mù. Cả người dường như trong nháy mắt đã bị uy lực kinh khủng của Đạo sấm sét đánh thành tro bụi.
- A!
Tên Toa Lan đạo tặc tru lên một tiếng không phải người. NguyênThần bỏ cơ thể, vọt ra, gào thét về phía Sở Mặc:
- Toa Lan đạo tặc sẽ không bỏ qua cho các ngươi!
Sở Mặc đưa tay vung một đao!
Thí Thiên lập tức chém Nguyên Thần của tên Toa Lan đạo tặc thành hai đoạn.
Tiếp theo, Sở Mặc lại lấy pháp lực vô thượngbắt đầu luyện hóaNguyên Thần của gã.
Bên kia hai tên tu sĩ Tổ Cảnh thừa cơ xoay người bỏ chạy.
Sở Mặc lạnh lùng nhìn, cũng không đuổi theo, bởi vì hắn còn cần luyện hóa Nguyên Thần tên tu sĩ Tổ Cảnh này, cũng muốn hỏi một vài thứ.
Ba người Mông Nã, Tử Đạo cùng Âu Dương Phỉ, lúc này cũng đánhđối thủ của mỗi người đến trọng thương. Bên kia ba tên tu sĩ Tổ Cảnh đều điên cuồng trốn về phía xa.
Tu sĩ đã cảnh giới này, muốn đánh chết hắn hoàn toàn kỳ thật không dễ, mỗi ngườiđều lưu lại cho mình một đường lui.
Có thể có được chiến tích này, dưới cái nhìn của Tử Đạo cùng Âu Dương Phỉ đã rất không dễ dàng. Bọn hắn bên này chỉ có bốn người, đối phương lại có tám người. Song phương ở cùng một cảnh giới còn có thể đánh đối phương tới mức này thật sự có thể coi là một trận đại thắng làm cho người ta rung động. Nhưng Mông Nã lại có chút bất mãn. Y bay thẳng xuống dướiđánh chết luôn hai tên tu sĩ Tổ cảnh đang cố kéo dài hơi tàn. Sau đó, lấy đi tất cả pháp khí cùng pháp khí trữ vật trên người bọn chúng.
Đây là chiến lợi phẩm, không lý nào lại không muốn!
Tám tu sĩ Tổ cảnh, trong đó có bốn Toa Lan đạo tặc, chạy trốn ba người, tu sĩ bên Thương Cổ thành chạy trốn được hai người.
Sở Mặc không ngừng luyện hóa Nguyên Thần tên Toa Lan đạo tặc này, khuôn mặt hắn băng lãnh, không nói một lời. Nhìn tư thế kia hoàntoàn là muốn triệt để luyện hóa Nguyên Thần của tên đạo tặc Toa Lan.