Thí Thiên Đao
Chương 2044: Thả bọn họ đi! (1)
Bên này tu sĩ có chuẩn bị, nhưng ba người xông tới làm sao lại không có chuẩn bị được chứ? Một kích của năm Cự Đầu Tổ cảnh đánh thẳng vào mặt trên của tràng vực.
Ba người Sở Mặc cùng với Tử Đạo và Mông Nã hầu như trong nháy mắt năm tên Cự Đầu ra tay cũng đã ra tay rồi!
Một kích của đối phương không khiến ba người họ để ý, nhưng phản kích của ba người họ cũng làm năm người đối phương quá sợ hãi!
Bởi vì lực lượng của ba người này đều quá mạnh!
Lực lượng của Tử Đạo có thể hơi yếu một chút, nhưng lực lượng củaSở Mặc và Mông Nã thực sự quá kinh khủng.
Mông Nã mấy lần đánh tới đều không tổn hao gì mà còn sống trở về, là kẻ mạnh thật sự, cũng vô cùng hiểu rõ bên Thông đạo có lực lượng như thế nào. Cho nên công kích của gã căn vô cùng chuẩn xác. Dưới một kích đã đánh bay một tên Cự Đầu. Cũng không nhìn thêm cái nào mà đánh về phía hai người khác.
Sở Mặc mặc dù không cảm nhận được quy luật của bên Thông đạo này nhưng Tử Đạo và Mông Nã đều đã nhắc nhở hắn trước rồi. Đối với áp chế của quy tắc, Sở Mặc cơ bản không quan tâm! Tốc độ hắn quật khởi quá nhanh, hơn nữa cách chiến đấu của hắn lại không hề gián đoạn. Cho dù chiến đấu kiểu gì hắn cũng chỉ cần một chưởng. Áp chế của quy tắc Thông đạo đối với Sở Mặc hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng nào.
Thí Thiên trong tay trong nháy mắt đã chém ra hai ánh đao băng lãnh đến vô cùng, bức lui hai tên Cự Đầu Tổ cảnh.
Ùng ùng!
Lúc này, chiêu thứ hai của Mông Nã cũng đã đánh về phía mục tiêu thứ hai của gã, bức lui tên Cự Đầu Tổ cảnh. Cảnh giới của Tử Đạo yếu hơn Sở Mặc và Mông Nã nhưng cũng không đến nỗi nào.
Đó cũng là cường giả chân chính tới từ vũ trụ, nếu không năm đó cũng không thể dưới sự truy sát của gia tộc Lạc Thủy mà dẫn Âu Dương Phỉ trốn tới đây.
Cho nên, khi Sở Mặc và Mông Nã thoải mái bức lui hai đối thủ, Tử Đạo cũng đã đánh bay đối thủ còn lại ra ngoài.
- Chỉ có năm?
Sở Mặc còn hơi nghi ngờ. Tử Đạo buồn bã nói:
- Sẽ nhanh chóng nhiều hơn thôi!
- Đi!
Mông Nã dùng thần niệm thấp giọng quát dẹp đường.
Lúc này, thần thức vô cùng cường đại của Sở Mặc đã thu tình huống phía dưới vào trong đầu. Hắn liếc mắt đã nhìn thấy Quách Tú ở phía xa, cũng nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp bên người Quách Tú.
- Đó là một đại nhân vật.
Sở Mặc nhìn Quách Tú, nói với Mông Nã và Tử Đạo. Hai người thoáng cái liền hiểu suy nghĩ trong lòng Sở Mặc, trước tiên khống chế được đại nhân vật đã!
Loại ăn ý này của ba người thật sự quá mạnh mẽ!
Quách Tú ở bên kia khi Sở Mặc nhìn về phía gã thì cũng đã cảm thấy không ổn. Gã lớn tiếng nói với Quách Dao Dao ở bên người:
- Dao Dao, muội nhanh chóng trở lại đi!
Quách Dao Dao có cảnh giới Đại Thánh, nhưng chưa từng có chút kinh nghiệm thực chiến nào, cơ bản không cảm nhận được loại khí tức nguy hiểm đang tới gần. Lúc này, nàng mới nói ra một câu:
- Người của chúng ta... Bị đánh bại?
- Muội...
Lúc này, Quách Tú trong lòng tràn ngập hối hận, sớm biết như vậy còn không bằng ngay từ đầu đưa nàng trở về rồi.
Bây giờ, đã chậm!
Mặc dù Thông đạo không giống với những nơi khác, áp chế người tu hành rất mãnh liệt. Nhưng cự ly này cơ bản không cho phép Quách Tú kịp có phản ứng gì cả.
Ba người Sở Mặc cũng đã vọt tới! Năm tên tu sĩ Tổ cảnh bị đánh bay trước đó, còn có tên tu sĩ Tổ cảnh thứ sáu lúc này đều điên cuồng bay về phía bên này.
Quách Tú và Quách Dao Dao nếu như có mệnh hệ nào, bọn họ cũng không muốn sống nữa.
Nhưng tốc độ của Sở Mặc thực sự quá nhanh, ánh mắt cũng quá độc!
Lại nói, Sở Mặc xông tới thì chạy thẳng về phía Quách Tú.
Khí tức Vương giả trên người Quách Tú quá dày đặc, vừa nhìn qua đã biết không giống với những Cự Đầu Tổ cảnh khác. Trên người hầunhư trầm lặng, không cảm giác được bất kỳ khí tức cấp cao nào.
Mà Quách Tú lại không giống, đứng ở đó uy nghiêm trầm lắng, vừa nhìn đã biết là một đại nhân vật.
Lúc này, Quách Tú phạm vào một sai lầm cực lớn.
Vừa rồi biểu hiện của gã quá để ý tới Quách Dao Dao.
Khả năng của Tử Đạo tuy hơi yếu hơn nhưng ánh mắt của Sở Mặc và Mông Nã là loại gì chứ?
- Tiểu cô nương kia... quan trọng hơn!
Trong ánh mắt của Mông Nã xuất hiện tia băng lãnh.
Y là sinh linh thật sự sinh ra từ Hôi Địa, thậm chí không phải tộc người, đối với sinh linh trong Thông đạo đều tràn ngập sự thù hằn. Cho nên đi tới thông đạo, y mới là một viên đạn không hề cố kỵ gì.
Sở Mặc lại dùng thần niệm nhắc nhở:
- Bây giờ huynh không tính là sinh linh của Hôi địa! Không nên làm họ bị thương.
Mông Nã cũng tỉnh ngộ trong nháy mắt, nở nụ cười áy náy với SởMặc:
- Vậy... bắt nàng ta!
Ầm!
Ầm!
Sở Mặc và Mông Nã đều ra một chiêu đánh về phía Quách Tú.
Bản thân Quách Tú có cố kỵ, hơn nữa một mình đối mặt với hai Cự Đầu Tổ cảnh mạnh mẽ, khí thế yếu đi không ít. Nhưng lúc này lại không cho phép gã lui ra sau nửa bước nào, chỉ có thể kiên trì, cứng rắn chốngđỡ... nhận một chiêu của Sở Mặc và Mông Nã.
Tử Đạo thật ra cũng không kém bao nhiêu!
Sở Mặc và Mông Nã thần niệm câu thông, gã cũng nghe được. Cho nên, gã nhận luôn việc đánh về phía Quách Dao Dao.
Lúc này, Quách Tú quả thực là tức giận đến mức tột cùng, gầm thét bằng thần niệm:
- Bắt nạt một tiểu cô nương mà được à?
Nhưng không ai nghe gã! Quách Dao Dao, tiểu cô nương chưa từng có kinh nghiệm chiến đấu nào vào giờ khắc này lại biểu hiện một mặt tỉnh táo vô cùng.
Nàng ấy giơ tay lên ra một chưởng.
Một khí tức lạnh như băng đánh thẳng về phía Tử Đạo.
- Ai u, không tồi nha!
Tử Đạo thật sự hơi giật mình. Một tiểu cô nương cảnh giới Đại Thánh vậy mà có thể đánh ra một chiêu không yếu hơn Tổ cảnh là bao, ngay cả gã cũng chỉ có thể tạm tránh ánh đao, tránh sang một bên.
- Người xấu!
Quách Dao Dao tức giận quát một tiếng.
Chỉ có điều cảnh giới dù sao cũng kém quá nhiều, Tử Đạo chớp mắt một cái đã đến trước mặt nàng ấy, một phát khống chế tiểu cô nương này trong tay. Sau đó lạnh lùng nói với Quách Tú tròng mắt đã muốn nứt ra:
- Ngừng tay đi, vị tướng quân này.
- Các ngươi... Các ngươi vô sỉ!
Quách Tú thực sự muốn điên lên.
- Đều vô sỉ cả, lời như vậy không cần nói nữa, cùng một ý nghĩa. Tử Đạo nhàn nhạt nói.
Lúc này, sáu Cự Đầu tổ cảnh cũng đều bay lại đây, ra tay với ba người Sở Mặc. Nhưng bọn họ trước tiên cũng đã nhìn thấy Quách Dao Dao đang bị khống chế. Trong lòng cả đám đều có kích động muốn xông tới đám sinh linh tới từ Hôi Địa này.
Ba người Sở Mặc cùng với Tử Đạo và Mông Nã hầu như trong nháy mắt năm tên Cự Đầu ra tay cũng đã ra tay rồi!
Một kích của đối phương không khiến ba người họ để ý, nhưng phản kích của ba người họ cũng làm năm người đối phương quá sợ hãi!
Bởi vì lực lượng của ba người này đều quá mạnh!
Lực lượng của Tử Đạo có thể hơi yếu một chút, nhưng lực lượng củaSở Mặc và Mông Nã thực sự quá kinh khủng.
Mông Nã mấy lần đánh tới đều không tổn hao gì mà còn sống trở về, là kẻ mạnh thật sự, cũng vô cùng hiểu rõ bên Thông đạo có lực lượng như thế nào. Cho nên công kích của gã căn vô cùng chuẩn xác. Dưới một kích đã đánh bay một tên Cự Đầu. Cũng không nhìn thêm cái nào mà đánh về phía hai người khác.
Sở Mặc mặc dù không cảm nhận được quy luật của bên Thông đạo này nhưng Tử Đạo và Mông Nã đều đã nhắc nhở hắn trước rồi. Đối với áp chế của quy tắc, Sở Mặc cơ bản không quan tâm! Tốc độ hắn quật khởi quá nhanh, hơn nữa cách chiến đấu của hắn lại không hề gián đoạn. Cho dù chiến đấu kiểu gì hắn cũng chỉ cần một chưởng. Áp chế của quy tắc Thông đạo đối với Sở Mặc hoàn toàn không có bất kỳ tác dụng nào.
Thí Thiên trong tay trong nháy mắt đã chém ra hai ánh đao băng lãnh đến vô cùng, bức lui hai tên Cự Đầu Tổ cảnh.
Ùng ùng!
Lúc này, chiêu thứ hai của Mông Nã cũng đã đánh về phía mục tiêu thứ hai của gã, bức lui tên Cự Đầu Tổ cảnh. Cảnh giới của Tử Đạo yếu hơn Sở Mặc và Mông Nã nhưng cũng không đến nỗi nào.
Đó cũng là cường giả chân chính tới từ vũ trụ, nếu không năm đó cũng không thể dưới sự truy sát của gia tộc Lạc Thủy mà dẫn Âu Dương Phỉ trốn tới đây.
Cho nên, khi Sở Mặc và Mông Nã thoải mái bức lui hai đối thủ, Tử Đạo cũng đã đánh bay đối thủ còn lại ra ngoài.
- Chỉ có năm?
Sở Mặc còn hơi nghi ngờ. Tử Đạo buồn bã nói:
- Sẽ nhanh chóng nhiều hơn thôi!
- Đi!
Mông Nã dùng thần niệm thấp giọng quát dẹp đường.
Lúc này, thần thức vô cùng cường đại của Sở Mặc đã thu tình huống phía dưới vào trong đầu. Hắn liếc mắt đã nhìn thấy Quách Tú ở phía xa, cũng nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp bên người Quách Tú.
- Đó là một đại nhân vật.
Sở Mặc nhìn Quách Tú, nói với Mông Nã và Tử Đạo. Hai người thoáng cái liền hiểu suy nghĩ trong lòng Sở Mặc, trước tiên khống chế được đại nhân vật đã!
Loại ăn ý này của ba người thật sự quá mạnh mẽ!
Quách Tú ở bên kia khi Sở Mặc nhìn về phía gã thì cũng đã cảm thấy không ổn. Gã lớn tiếng nói với Quách Dao Dao ở bên người:
- Dao Dao, muội nhanh chóng trở lại đi!
Quách Dao Dao có cảnh giới Đại Thánh, nhưng chưa từng có chút kinh nghiệm thực chiến nào, cơ bản không cảm nhận được loại khí tức nguy hiểm đang tới gần. Lúc này, nàng mới nói ra một câu:
- Người của chúng ta... Bị đánh bại?
- Muội...
Lúc này, Quách Tú trong lòng tràn ngập hối hận, sớm biết như vậy còn không bằng ngay từ đầu đưa nàng trở về rồi.
Bây giờ, đã chậm!
Mặc dù Thông đạo không giống với những nơi khác, áp chế người tu hành rất mãnh liệt. Nhưng cự ly này cơ bản không cho phép Quách Tú kịp có phản ứng gì cả.
Ba người Sở Mặc cũng đã vọt tới! Năm tên tu sĩ Tổ cảnh bị đánh bay trước đó, còn có tên tu sĩ Tổ cảnh thứ sáu lúc này đều điên cuồng bay về phía bên này.
Quách Tú và Quách Dao Dao nếu như có mệnh hệ nào, bọn họ cũng không muốn sống nữa.
Nhưng tốc độ của Sở Mặc thực sự quá nhanh, ánh mắt cũng quá độc!
Lại nói, Sở Mặc xông tới thì chạy thẳng về phía Quách Tú.
Khí tức Vương giả trên người Quách Tú quá dày đặc, vừa nhìn qua đã biết không giống với những Cự Đầu Tổ cảnh khác. Trên người hầunhư trầm lặng, không cảm giác được bất kỳ khí tức cấp cao nào.
Mà Quách Tú lại không giống, đứng ở đó uy nghiêm trầm lắng, vừa nhìn đã biết là một đại nhân vật.
Lúc này, Quách Tú phạm vào một sai lầm cực lớn.
Vừa rồi biểu hiện của gã quá để ý tới Quách Dao Dao.
Khả năng của Tử Đạo tuy hơi yếu hơn nhưng ánh mắt của Sở Mặc và Mông Nã là loại gì chứ?
- Tiểu cô nương kia... quan trọng hơn!
Trong ánh mắt của Mông Nã xuất hiện tia băng lãnh.
Y là sinh linh thật sự sinh ra từ Hôi Địa, thậm chí không phải tộc người, đối với sinh linh trong Thông đạo đều tràn ngập sự thù hằn. Cho nên đi tới thông đạo, y mới là một viên đạn không hề cố kỵ gì.
Sở Mặc lại dùng thần niệm nhắc nhở:
- Bây giờ huynh không tính là sinh linh của Hôi địa! Không nên làm họ bị thương.
Mông Nã cũng tỉnh ngộ trong nháy mắt, nở nụ cười áy náy với SởMặc:
- Vậy... bắt nàng ta!
Ầm!
Ầm!
Sở Mặc và Mông Nã đều ra một chiêu đánh về phía Quách Tú.
Bản thân Quách Tú có cố kỵ, hơn nữa một mình đối mặt với hai Cự Đầu Tổ cảnh mạnh mẽ, khí thế yếu đi không ít. Nhưng lúc này lại không cho phép gã lui ra sau nửa bước nào, chỉ có thể kiên trì, cứng rắn chốngđỡ... nhận một chiêu của Sở Mặc và Mông Nã.
Tử Đạo thật ra cũng không kém bao nhiêu!
Sở Mặc và Mông Nã thần niệm câu thông, gã cũng nghe được. Cho nên, gã nhận luôn việc đánh về phía Quách Dao Dao.
Lúc này, Quách Tú quả thực là tức giận đến mức tột cùng, gầm thét bằng thần niệm:
- Bắt nạt một tiểu cô nương mà được à?
Nhưng không ai nghe gã! Quách Dao Dao, tiểu cô nương chưa từng có kinh nghiệm chiến đấu nào vào giờ khắc này lại biểu hiện một mặt tỉnh táo vô cùng.
Nàng ấy giơ tay lên ra một chưởng.
Một khí tức lạnh như băng đánh thẳng về phía Tử Đạo.
- Ai u, không tồi nha!
Tử Đạo thật sự hơi giật mình. Một tiểu cô nương cảnh giới Đại Thánh vậy mà có thể đánh ra một chiêu không yếu hơn Tổ cảnh là bao, ngay cả gã cũng chỉ có thể tạm tránh ánh đao, tránh sang một bên.
- Người xấu!
Quách Dao Dao tức giận quát một tiếng.
Chỉ có điều cảnh giới dù sao cũng kém quá nhiều, Tử Đạo chớp mắt một cái đã đến trước mặt nàng ấy, một phát khống chế tiểu cô nương này trong tay. Sau đó lạnh lùng nói với Quách Tú tròng mắt đã muốn nứt ra:
- Ngừng tay đi, vị tướng quân này.
- Các ngươi... Các ngươi vô sỉ!
Quách Tú thực sự muốn điên lên.
- Đều vô sỉ cả, lời như vậy không cần nói nữa, cùng một ý nghĩa. Tử Đạo nhàn nhạt nói.
Lúc này, sáu Cự Đầu tổ cảnh cũng đều bay lại đây, ra tay với ba người Sở Mặc. Nhưng bọn họ trước tiên cũng đã nhìn thấy Quách Dao Dao đang bị khống chế. Trong lòng cả đám đều có kích động muốn xông tới đám sinh linh tới từ Hôi Địa này.