Thí Thiên Đao
Chương 2039: Giết đi vào (2)
Căn bản không ai để ý tới hai bóng người là Sở Mặc và Tử Đạo đang từ từ biến mất.
Đồng thời, trong đầu của Sở Mặc đã xuất hiện tiếng của Mông Nã, chỉ Sở Mặc đi như thế nào.
Rất nhanh, Sở Mặc dẫn theo Tử Đạo đã đi ra bên ngoài Tà thành, sau đó, hai bóng người dùng toàn lực chạy vù đi.
Mấy tỷ dặm trong tinh không trong chớp mắt xẹt qua hai bóngngười.
Sau đó, Sở Mặc nhìn thấy thân ảnh của Mông Nã.
Thấy Sở Mặc còn dẫn theo 1 người theo, Mông nã ít nhiều kinh ngạc.
- Bằng hữu của ta.
Sở Mặc không giải thích nhiều.
Mông Nã cũng không hỏi lại, dẫn theo hai người Sở Mặc và Tử Đạo đi về phía hư không. Nơi đó có một kết giới, ba người đều cảm nhận được sự tồn tại của kết giới.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ, kết giới này căn bản là không ngăn cản được ba người.
Sau khi vượt qua, ba người liền thấy ở đây không ngờ cũng có một thần thông kính tượng, một đám sinh linh Hôi Địa đang tụ lại cuồng nhiệt hô to hô nhỏ nhìn cuộc chiến của Ô Long và Liệp Thần.
Ba người nhìn thấy cuộc chiến đấu đã vào hồi kết, hai Cự Đầu Tổcảnh trên người toàn là vết thương, hơn nữa rõ ràng cảm giác được Liệp Thần tướng quân dường như chiếm thế thượng phong!
Bởi vì sắc mặt Ô Long vô cùng khó coi, giống như là đã chịu không ít thiệt thòi.
Đối mặt với ba người đột nhiên xông vào bên đây, sinh linh bên này nhìn thấy vết nứt đều ngây người ra. Còn chưa đợi chúng nó há mồm hỏi, Sở Mặc, Tử Đạo và Mông Nã đã ra tay rồi.
Hiện tại thời gian quý báu hơn bất cứ cái gì! Đừng thấy Tà Thành cách đây mấy tỷ dặm, nhưng đối với với cường giả chân chính, căn bản không là gì cả.
Ba Cự Đầu tổ cảnh cùng nhau ra tay, tạo thành sát thương thật sự là không gì sánh được.
Phụ trách canh giữ ở đây chỉ có một sinh linh Hôi Địa tổ cảnh, còn lại toàn bộ đều là cảnh giới Đại Thánh đỉnh. Bình thường sức mạnh ở đây tuyệt đối không yếu như vậy, nhưng hôm nay bởi vì là ngày sinh thần của Tạ Tà, tất cả đều chạy đi mừng thọ hết rồi! Nếu là Thông đạo bên kia có người dám đánh qua, người canh giữ bên đây trước tiên phát tín hiệu. Nhưng ai cũng không ngờ tới, Thông đạo bên đó không ai đánh qua, ngược lại nội bộ Hôi Địa có vấn đề.
Giết đám người đó mà không có ai kịp trở tay!
Cự Đầu tổ cảnh phẫn nộ rít gào, trực tiếp đánh nát ba công kích!
Sở Mặc, Tử Đạo và Mông Nã, ba người căn bản không cần nói chuyện, dùng công kích cực mạnh đánh thẳng vào sinh linh tổ cảnh đó. Dao động do công kích sinh ra trực tiếp đánh bại sinh linh cảnh giới Đại Thánh. Một kích này, sinh linh Hôi Địa Tổ cảnh liền bị trọng thương, nhưng gã vẫn kịp đưa ra tín hiệu cầu cứu.
Nhưng mà, cũng không có ý nghĩa gì. Bởi vì đòn thứ hai của ba người Sở Mặc, trực tiếp đánh cho bọn họ tan xương nát thịt!
Đường đường sinh linh Tổ cảnh, hai người đã triệt đế đánh cho tàn phế. Tuy rằng không chết nhưng đã mất đi toàn bộ chiến lực.
Ba người Sở Mặc cũng không đuổi tận giết tuyệt, không quan tâm đến bọn họ nữa. Dưới sự dẫn đầu của Mông Nã, đánh thẳng vào khe nứt kia. Ba người cùng ra tay!
Thí Thiên trong tay Sở Mặc trực tiếp chém ra một ánh đao vô cùng sắc bén.
Một đao chém xuống, phong ấn bị nứt ra một lỗ lớn!
Tử Đạo và Mông Nã đều ngây người ra.
- Đi!
Sở Mặc hét lớn một tiếng, xông vào bên trong. Mông Nã vào Tử Đạo cắn răng, cùng xông qua bên kia.
Cái khe bị Sở Mặc chém nứt khép lại lần nữa.
Ở đây chỉ còn lại một sinh linh tổ cảnh Hôi Địa nguyên thần không trọn vẹn rít gào:
- Địch tấn công! Địch tấn công! Địch tấn công!
Cùng lúc đó, đại sảnh yến hội bên kia đã bắt đầu xuất hiện rối loạn!
Tin tức khe hở gặp phải tập kích đã truyền tới rồi!
Cuộc chiến giữa Ô Long tướng quân và Liệp Thần tướng quân cũng đã phân thắng bại. Liệp Thần tướng quân với một chiêu ưu thế đã áp chế Ô Long tướng quân, trở thành người thắng cuộc của trận chiến đấu này.
Kết giới bên kia có động tĩnh, Ô Long tướng quân vốn dĩ đã phẫn nộ và buồn bực trong chốc lát đã biết chuyện gì xảy ra. Đôi mắt gã như muốn ăn tươi nuốt sống, nhìn chằm chằm vào Liệp Thần, ha hả cườilạnh nói:
- Hay cho Liệp Thần nhà ngươi, tâm cơ ngươi thật sâu mà!
Liệp Thần tướng quân giành được thắng lợi, không những lấy được Kim Cương Kiếm trong tay Ô Long tướng quân mà còn giành được một mỹ nhân như hoa như ngọc, quan trọng là nữ tử này còn là tu sĩ Tổ cảnh, dùng làm lò, như vậy là tốt nhất rồi. Tâm tình của y quả thực là sung sướng chưa bao giờ có. Nhưng mà trong nháy mắt, y cũng biết khe nứt đã xảy ra chuyện.
Nhưng mà thế thì sao chứ? Chuyện như thế này cũng không phải chưa bao giờ xảy ra, luôn có một số sinh linh không ở Hôi Địa nổi nữa, muốn xông qua khe nứt về lại Thông đạo. Với Liệp Thần tướng quân thì loại hành vi này quả thực là đầu óc hỏng hết rồi!
Sinh linh Hôi Địa không sống nổi ở Hôi Địa, đến thông đạo có thể sống sao? Quả thực là chuyện cười cho thiên hạ. Hơn nữa thông đạo lại không phải do y quản, xảy ra chuyện cũng là họa của Ô Long tướng quân, bản thân gã ta tự mà gánh.
Lại không ngờ rằng Ô Long tướng quân thua rồi không những không đưa Kim Cương Kiếm cho y, ngược lại còn hắt chậu nước bẩn này cho y, Liệp Thần tướng quân tức giận:
- Tiểu Xà, ngươi nói chuyện cho rõ ràng, ta làm gì mà tâm cơ sâu chứ? Khu vực ngươi quản xảy ra vấn đề thì liên quan gì đến ta?
Ô Long tướng quân cười lạnh nói:
- Ngươi dùng trận chiến đấu lôi kéo ta, sau đó cho bên đó có cơ hội tuyệt vời, còn dám nói chuyện này không phải âm mưu của ngươi?
- Ngươi nói láo!
Liệp Thần tướng quân cả giận nói:
- Thua không dậy nổi thì nói thua không dây nổi! Con rắn khốn kiếp nhà ngươi! Ô Long tướng quân cười nhạt:
- Chuyện này ta sẽ báo lên Tà Tôn Lão Tổ, xin ý kiến người để định đoạt!
- Báo thì báo, mẹ nó, ông đây trời sinh chịu không được oan ức này!
- Đi!
Ô Long tướng quân cười nhạt.
- Đi thì đi!
Liệp Thần tướng quân cũng cười nhạt. Y không tin là chuyện này cóliên quan gì đến y, dựa vào cái gì mà đổ chậu nước bẩn này lên người y? Muốn giáng tội cho y, nằm mơ đi!
Vèo!
Vèo!
Hai Cự Đầu tổ cảnh vừa mới đánh xong một trận, giống như hai con Công Kê, thân ảnh biến mất tại chỗ.
Cả đại sảnh yến hội càng ngày càng hỗn loạn. Tất cả mọi người đang suy đoán rốt cuộc thì ai to gan đến thế, không ngờ thừa cơ hội này xông ra khe nứt.
Nhưng mà, nắm bắt thời cơ này quả thực là tuyệt vời!
Cũng khó trách Ô Long tướng quân hoài nghi Liệp Thần tướng quân, đổi lại là bọn họ thì cũng sẽ có hoài nghi như vậy.
Đồng thời, trong đầu của Sở Mặc đã xuất hiện tiếng của Mông Nã, chỉ Sở Mặc đi như thế nào.
Rất nhanh, Sở Mặc dẫn theo Tử Đạo đã đi ra bên ngoài Tà thành, sau đó, hai bóng người dùng toàn lực chạy vù đi.
Mấy tỷ dặm trong tinh không trong chớp mắt xẹt qua hai bóngngười.
Sau đó, Sở Mặc nhìn thấy thân ảnh của Mông Nã.
Thấy Sở Mặc còn dẫn theo 1 người theo, Mông nã ít nhiều kinh ngạc.
- Bằng hữu của ta.
Sở Mặc không giải thích nhiều.
Mông Nã cũng không hỏi lại, dẫn theo hai người Sở Mặc và Tử Đạo đi về phía hư không. Nơi đó có một kết giới, ba người đều cảm nhận được sự tồn tại của kết giới.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ, kết giới này căn bản là không ngăn cản được ba người.
Sau khi vượt qua, ba người liền thấy ở đây không ngờ cũng có một thần thông kính tượng, một đám sinh linh Hôi Địa đang tụ lại cuồng nhiệt hô to hô nhỏ nhìn cuộc chiến của Ô Long và Liệp Thần.
Ba người nhìn thấy cuộc chiến đấu đã vào hồi kết, hai Cự Đầu Tổcảnh trên người toàn là vết thương, hơn nữa rõ ràng cảm giác được Liệp Thần tướng quân dường như chiếm thế thượng phong!
Bởi vì sắc mặt Ô Long vô cùng khó coi, giống như là đã chịu không ít thiệt thòi.
Đối mặt với ba người đột nhiên xông vào bên đây, sinh linh bên này nhìn thấy vết nứt đều ngây người ra. Còn chưa đợi chúng nó há mồm hỏi, Sở Mặc, Tử Đạo và Mông Nã đã ra tay rồi.
Hiện tại thời gian quý báu hơn bất cứ cái gì! Đừng thấy Tà Thành cách đây mấy tỷ dặm, nhưng đối với với cường giả chân chính, căn bản không là gì cả.
Ba Cự Đầu tổ cảnh cùng nhau ra tay, tạo thành sát thương thật sự là không gì sánh được.
Phụ trách canh giữ ở đây chỉ có một sinh linh Hôi Địa tổ cảnh, còn lại toàn bộ đều là cảnh giới Đại Thánh đỉnh. Bình thường sức mạnh ở đây tuyệt đối không yếu như vậy, nhưng hôm nay bởi vì là ngày sinh thần của Tạ Tà, tất cả đều chạy đi mừng thọ hết rồi! Nếu là Thông đạo bên kia có người dám đánh qua, người canh giữ bên đây trước tiên phát tín hiệu. Nhưng ai cũng không ngờ tới, Thông đạo bên đó không ai đánh qua, ngược lại nội bộ Hôi Địa có vấn đề.
Giết đám người đó mà không có ai kịp trở tay!
Cự Đầu tổ cảnh phẫn nộ rít gào, trực tiếp đánh nát ba công kích!
Sở Mặc, Tử Đạo và Mông Nã, ba người căn bản không cần nói chuyện, dùng công kích cực mạnh đánh thẳng vào sinh linh tổ cảnh đó. Dao động do công kích sinh ra trực tiếp đánh bại sinh linh cảnh giới Đại Thánh. Một kích này, sinh linh Hôi Địa Tổ cảnh liền bị trọng thương, nhưng gã vẫn kịp đưa ra tín hiệu cầu cứu.
Nhưng mà, cũng không có ý nghĩa gì. Bởi vì đòn thứ hai của ba người Sở Mặc, trực tiếp đánh cho bọn họ tan xương nát thịt!
Đường đường sinh linh Tổ cảnh, hai người đã triệt đế đánh cho tàn phế. Tuy rằng không chết nhưng đã mất đi toàn bộ chiến lực.
Ba người Sở Mặc cũng không đuổi tận giết tuyệt, không quan tâm đến bọn họ nữa. Dưới sự dẫn đầu của Mông Nã, đánh thẳng vào khe nứt kia. Ba người cùng ra tay!
Thí Thiên trong tay Sở Mặc trực tiếp chém ra một ánh đao vô cùng sắc bén.
Một đao chém xuống, phong ấn bị nứt ra một lỗ lớn!
Tử Đạo và Mông Nã đều ngây người ra.
- Đi!
Sở Mặc hét lớn một tiếng, xông vào bên trong. Mông Nã vào Tử Đạo cắn răng, cùng xông qua bên kia.
Cái khe bị Sở Mặc chém nứt khép lại lần nữa.
Ở đây chỉ còn lại một sinh linh tổ cảnh Hôi Địa nguyên thần không trọn vẹn rít gào:
- Địch tấn công! Địch tấn công! Địch tấn công!
Cùng lúc đó, đại sảnh yến hội bên kia đã bắt đầu xuất hiện rối loạn!
Tin tức khe hở gặp phải tập kích đã truyền tới rồi!
Cuộc chiến giữa Ô Long tướng quân và Liệp Thần tướng quân cũng đã phân thắng bại. Liệp Thần tướng quân với một chiêu ưu thế đã áp chế Ô Long tướng quân, trở thành người thắng cuộc của trận chiến đấu này.
Kết giới bên kia có động tĩnh, Ô Long tướng quân vốn dĩ đã phẫn nộ và buồn bực trong chốc lát đã biết chuyện gì xảy ra. Đôi mắt gã như muốn ăn tươi nuốt sống, nhìn chằm chằm vào Liệp Thần, ha hả cườilạnh nói:
- Hay cho Liệp Thần nhà ngươi, tâm cơ ngươi thật sâu mà!
Liệp Thần tướng quân giành được thắng lợi, không những lấy được Kim Cương Kiếm trong tay Ô Long tướng quân mà còn giành được một mỹ nhân như hoa như ngọc, quan trọng là nữ tử này còn là tu sĩ Tổ cảnh, dùng làm lò, như vậy là tốt nhất rồi. Tâm tình của y quả thực là sung sướng chưa bao giờ có. Nhưng mà trong nháy mắt, y cũng biết khe nứt đã xảy ra chuyện.
Nhưng mà thế thì sao chứ? Chuyện như thế này cũng không phải chưa bao giờ xảy ra, luôn có một số sinh linh không ở Hôi Địa nổi nữa, muốn xông qua khe nứt về lại Thông đạo. Với Liệp Thần tướng quân thì loại hành vi này quả thực là đầu óc hỏng hết rồi!
Sinh linh Hôi Địa không sống nổi ở Hôi Địa, đến thông đạo có thể sống sao? Quả thực là chuyện cười cho thiên hạ. Hơn nữa thông đạo lại không phải do y quản, xảy ra chuyện cũng là họa của Ô Long tướng quân, bản thân gã ta tự mà gánh.
Lại không ngờ rằng Ô Long tướng quân thua rồi không những không đưa Kim Cương Kiếm cho y, ngược lại còn hắt chậu nước bẩn này cho y, Liệp Thần tướng quân tức giận:
- Tiểu Xà, ngươi nói chuyện cho rõ ràng, ta làm gì mà tâm cơ sâu chứ? Khu vực ngươi quản xảy ra vấn đề thì liên quan gì đến ta?
Ô Long tướng quân cười lạnh nói:
- Ngươi dùng trận chiến đấu lôi kéo ta, sau đó cho bên đó có cơ hội tuyệt vời, còn dám nói chuyện này không phải âm mưu của ngươi?
- Ngươi nói láo!
Liệp Thần tướng quân cả giận nói:
- Thua không dậy nổi thì nói thua không dây nổi! Con rắn khốn kiếp nhà ngươi! Ô Long tướng quân cười nhạt:
- Chuyện này ta sẽ báo lên Tà Tôn Lão Tổ, xin ý kiến người để định đoạt!
- Báo thì báo, mẹ nó, ông đây trời sinh chịu không được oan ức này!
- Đi!
Ô Long tướng quân cười nhạt.
- Đi thì đi!
Liệp Thần tướng quân cũng cười nhạt. Y không tin là chuyện này cóliên quan gì đến y, dựa vào cái gì mà đổ chậu nước bẩn này lên người y? Muốn giáng tội cho y, nằm mơ đi!
Vèo!
Vèo!
Hai Cự Đầu tổ cảnh vừa mới đánh xong một trận, giống như hai con Công Kê, thân ảnh biến mất tại chỗ.
Cả đại sảnh yến hội càng ngày càng hỗn loạn. Tất cả mọi người đang suy đoán rốt cuộc thì ai to gan đến thế, không ngờ thừa cơ hội này xông ra khe nứt.
Nhưng mà, nắm bắt thời cơ này quả thực là tuyệt vời!
Cũng khó trách Ô Long tướng quân hoài nghi Liệp Thần tướng quân, đổi lại là bọn họ thì cũng sẽ có hoài nghi như vậy.