Thí Thiên Đao
Chương 2001: Tiến hóa cánh tay trai (2)
Nói ví dụ như để lại một giọt máu dùng pháp khí đỉnh cấp bảo vệ ở chỗ nào đó. Ngay cả Cự Đầu có ngã xuống, chỉ cần giọt máu tươi này còn đó thì trong tương lai, một ngày nào đó, giọt máu tươi vẫn có cơ hội sống lại.
Lúc sống lại mặc dù sẽ hoàn toàn quên mất mình là ai, quên tất cả, nhưng lúc tu luyện tuyệt đối là thiên kiêu cao cấp nhất thế gian này! Nếu quả thật còn có thể như thế, vậy thì sẽ có hy vọng trở thành một Cự Đầu lần nữa. Hơn nữa, đến tổ Cảnh rồi sẽ nhớ lại tất cả ký ức.
Đến lúc đó Cự Đầu đó chẳng khác nào là “ông ta” lần nữa sống lạicả!
Thế gian này đã thấy không ít ví dụ, có Thương Lam và Cửu Liệt thật ra đều là Cự Đầu sống lại lần thứ hai đó. Chỉ có điều bọn họ vẫn chưa chính miệng thừa nhận, cũng không ai có thể phán đoán thật giả chuyện này.
Chỉ khi nào tự bạo thì đồng nghĩa với việc xóa bỏ tất cả vết tích tồn tại của mình ở thế gian này.
Ngay cả giọt máu lưu lại cũng sẽ nháy mắt khô cạn, không còn nữa. Chết kiểu này là một kiểu chết thảm thiết nhất. Trừ phi hận thù sâu đến mức tột đỉnh, trừ phi hoàn toàn không muốn sống nữa, nếu không sẽ không ai chọn kết quả như thế.
Sở Mặc cũng ý thức được Hồng Hoang lão tổ muốn làm gì, trong lòng của hắn cũng vừa sợ vừa giận. Nhưng lại biết nhất định phải ngăn cản ông ta!
Đúng lúc này, bảy viên Tinh Thần trong thân thể Sở Mặc lần nữa phát ra tiếng vù vù. Tiếp đó, Thiên tự thần văn trong đạo đài của đan điền cũng bắt đầu mơ hồ nổ vang tiếng Đại Đạo. Giữa đôi bên lập tức cộng hưởng, không, không phải đôi bên mà là ba bên!
Sở Mặc kinh ngạc nhìn, có một tấm bản đồ xa xưa... từ trong đầu của Hồng Hoang lão tổ giãy ra, sau đó bay thẳng về phía Sở Mặc.
Hồng Hoang lão tổ rít lên một tiếng phẫn nộ:
- Không!
Thất Tinh trận đồ!
Vậy mà là Thất Tinh trận đồ đã biến mất rất nhiều năm. Sau khi bị Bắc Đẩu lão tổ lấy đi thì trở thành chí bảo biến mất hoàn toàn.
Sở Mặc đã từng một lần cho rằng nó đã bị Bắc Đẩu lão tổ phá hủy, bởi vì cho tới bây giờ Hồng Hoang lão tổ chưa hề nhắc tới chuyện này với hắn. Không nghĩ tới, tấm Thất Tinh trận đồ này lại thật sự ở trong tay Hồng Hoang lão tổ.
Nhưng mà ban đầu, Hồng Hoang lão tổ vốn không coi tấm Tinh đồ này vào đâu. Dù sao đến cấp độ của ông ta rồi, ngay cả những thứ đến từ Thông đạo, ông ta cũng không cần như Bắc Đẩu lão tổ, coi nó trở thành chí bảo. Hơn nữa một mình Thất Tinh trận đồ thật sự là không có lợi ích gì. Suy diễn từ bản đồ này thậm chỉ chẳng có chút lợi ích nào.
Nhưng tấm bản đồ này đối với Sở Mặc thật sự quá quan trọng!
Thất Tinh trận đồ xoạt một cái bay vào giữa đan điền Sở Mặc, thoáng cái đã biến mất không thấy đâu.
Nhưng trong phút chốc, bảy viên Tinh Thần trong đan điền của Sở Mặc, từ Thiên Xu đến Diêu Quang... trong nháy mắt sinh ra một loại liên hệ thần bí. Tinh thần quyết điên cuồng vận chuyển, một công pháp mới xuất hiện trong tinh thần Sở Mặc.
- Bắc Đẩu Tinh trận!
Sở Mặc khẽ quát một tiếng, chỉ thấy bảy viên Tinh Thần phát ra ánh sáng chói mắt, trong nháy mắt bay ra từ thân thể của Sở Mặc, sau đó bao vây đầu của Hồng Hoang lão tổ vào giữa.
Bảy viên tinh thần này đều có liên hệ gì đó, tạo thành một sự trói buộc không thể phá vỡ. Bắc Đẩu Tinh trận vừa ra, tinh thần do Chu Thiên tinh vực sở hữu trong nháy mắt đã bắn ra tinh thần lực nhiều hơn không biết bao nhiêu lần, rót vào giữa pháp trận.
Loại uy áp to lớn này trấn áp đầu của Hồng Hoang lão tổ ở giữa.
Không thể động đậy chút nào!
Ngay cả một luồng thần niệm cũng không thoát ra được.
Hồng Hoang lão tổ đã chuẩn bị cả thân đạo hạnh cũng sẽ mất hết, không để lại bất kỳ đường lui nào, muốn cùng với Sở Mặc đồng quy vutận, muốn ngay cả Hầu Tử cũng phải nổ chết, muốn làm toàn bộ sinh linh trong chiến trường Viễn Cổ... đều bị nổ chết.
*Đồng quy vu tận: Cùng bị hủy diệt, cùng chết
Bắt mọi người phải chôn cùng mình!
Nhưng ông ta không nghĩ tới là trong nháy mắt cuối cùng... vậy mà lại thất bại trong gang tấc!
Nếu như... ông ta không muốn trước khi chết được thoải mái cái miệng một chút, như vậy bảy viên Tinh Thần trong thân thể Sở Mặc cũng chưa chắc sẽ có phản ứng kịch liệt như vậy. Bản Tinh đồ cũng sẽkhông thể giãy khỏi uy áp của mình mà bay ra ngoài. Đương nhiên, cũng sẽ không thể tạo thành pháp trận kinh khủng để vây khốn mình như này được. Mà không có pháp trận tinh thần khủng bố này, thế gian này ai cũng không thể ngăn ông ta tự bạo được nữa.
Nói cho cùng, dù cho đến cảnh giới như Cự Đầu rồi, trong nháy mắt thật sự đối mặt với cái chết vẫn sẽ có do dự, không có ngoại lệ!
- Ta hận!
Hồng Hoang lão tổ rống lên một tiếng vô cùng bi phẫn. Nhưng tiếng rống giận dữ của ông ta thậm chí không thể xuyên qua được Bắc Đẩu Tinh trận. Bên ngoài cơ bản là không nghe được, ông ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Mặc một bên hấp thu thiên lôi tử kim sắc, một bên đại chiến với sinh linh sinh ra từ thiên kiếp.
Những Cự Đầu từ Chu Thiên đều thở dài một hơi. Trong chớp mắt vừa rồi, đám Cự Đầu Tổ Cảnh này hầu như đều đổ mồ hôi lạnh cả người, bị dọa không hề nhẹ.
Tất cả Cự Đầu nhìn về phía Hồng Hoang lão tổ bị vây trong Tinh Trận hầu như đều sắc mặt bất thiện. Cho dù vừa rồi Sở Mặc không giết ông ta thì bọn họ cũng tuyệt đối không bỏ qua tên điên này! Vậy mà lại muốn kéo mọi người phải chôn cùng ông ta! Quả thực là không biết sống chết! Một ngày nào đó muốn tìm cơ hội tiến vào La Thiên Tiên Vực, sau đó hủy diệt toàn bộ ấn ký của Hồng Hoang lão tổ lưu lại trên đời này! Về phần hậu nhân của ông ta... càng không cần phải nói làm gì!
Người như thế, phải làm huyết mạch của ông ta triệt để bị đứt đoạn luôn đi!
Sở Mặc còn đang đại chiến với sinh linh thiên kiếp. Hắn cũng bị thương, vết thương không nhẹ, nhưng lúc này tâm tình của hắn lại cũngvô cùng thoải mái.
Trên cánh tay trái của hắn đã chứa đầy lực sấm sét, cả cánh tay trái đã bắt đầu tiến hóa.
Loại biến hóa này ngay cả bản thân Sở Mặc cũng cảm thấy khiếp sợ không thôi. Bởi vì hắn cũng không biết sau khi hấp thu không ít lực sấm sét, đạo đài sấm sét lại còn cùng tiến hóa với cánh tay trái của hắn như thế. Thân thể của hắn sớm đã là thân Tổ cảnh! Tiến lên phía trước một bước... chẳng phải là cảnh giới Thái Thượng sao?
Suy đoán này khiến Sở Mặc cũng phải giật mình! Mặc dù chỉ là một cánh tay trái, nhưng đó cũng đã quá nghịch thiên rồi nhỉ?
Lúc sống lại mặc dù sẽ hoàn toàn quên mất mình là ai, quên tất cả, nhưng lúc tu luyện tuyệt đối là thiên kiêu cao cấp nhất thế gian này! Nếu quả thật còn có thể như thế, vậy thì sẽ có hy vọng trở thành một Cự Đầu lần nữa. Hơn nữa, đến tổ Cảnh rồi sẽ nhớ lại tất cả ký ức.
Đến lúc đó Cự Đầu đó chẳng khác nào là “ông ta” lần nữa sống lạicả!
Thế gian này đã thấy không ít ví dụ, có Thương Lam và Cửu Liệt thật ra đều là Cự Đầu sống lại lần thứ hai đó. Chỉ có điều bọn họ vẫn chưa chính miệng thừa nhận, cũng không ai có thể phán đoán thật giả chuyện này.
Chỉ khi nào tự bạo thì đồng nghĩa với việc xóa bỏ tất cả vết tích tồn tại của mình ở thế gian này.
Ngay cả giọt máu lưu lại cũng sẽ nháy mắt khô cạn, không còn nữa. Chết kiểu này là một kiểu chết thảm thiết nhất. Trừ phi hận thù sâu đến mức tột đỉnh, trừ phi hoàn toàn không muốn sống nữa, nếu không sẽ không ai chọn kết quả như thế.
Sở Mặc cũng ý thức được Hồng Hoang lão tổ muốn làm gì, trong lòng của hắn cũng vừa sợ vừa giận. Nhưng lại biết nhất định phải ngăn cản ông ta!
Đúng lúc này, bảy viên Tinh Thần trong thân thể Sở Mặc lần nữa phát ra tiếng vù vù. Tiếp đó, Thiên tự thần văn trong đạo đài của đan điền cũng bắt đầu mơ hồ nổ vang tiếng Đại Đạo. Giữa đôi bên lập tức cộng hưởng, không, không phải đôi bên mà là ba bên!
Sở Mặc kinh ngạc nhìn, có một tấm bản đồ xa xưa... từ trong đầu của Hồng Hoang lão tổ giãy ra, sau đó bay thẳng về phía Sở Mặc.
Hồng Hoang lão tổ rít lên một tiếng phẫn nộ:
- Không!
Thất Tinh trận đồ!
Vậy mà là Thất Tinh trận đồ đã biến mất rất nhiều năm. Sau khi bị Bắc Đẩu lão tổ lấy đi thì trở thành chí bảo biến mất hoàn toàn.
Sở Mặc đã từng một lần cho rằng nó đã bị Bắc Đẩu lão tổ phá hủy, bởi vì cho tới bây giờ Hồng Hoang lão tổ chưa hề nhắc tới chuyện này với hắn. Không nghĩ tới, tấm Thất Tinh trận đồ này lại thật sự ở trong tay Hồng Hoang lão tổ.
Nhưng mà ban đầu, Hồng Hoang lão tổ vốn không coi tấm Tinh đồ này vào đâu. Dù sao đến cấp độ của ông ta rồi, ngay cả những thứ đến từ Thông đạo, ông ta cũng không cần như Bắc Đẩu lão tổ, coi nó trở thành chí bảo. Hơn nữa một mình Thất Tinh trận đồ thật sự là không có lợi ích gì. Suy diễn từ bản đồ này thậm chỉ chẳng có chút lợi ích nào.
Nhưng tấm bản đồ này đối với Sở Mặc thật sự quá quan trọng!
Thất Tinh trận đồ xoạt một cái bay vào giữa đan điền Sở Mặc, thoáng cái đã biến mất không thấy đâu.
Nhưng trong phút chốc, bảy viên Tinh Thần trong đan điền của Sở Mặc, từ Thiên Xu đến Diêu Quang... trong nháy mắt sinh ra một loại liên hệ thần bí. Tinh thần quyết điên cuồng vận chuyển, một công pháp mới xuất hiện trong tinh thần Sở Mặc.
- Bắc Đẩu Tinh trận!
Sở Mặc khẽ quát một tiếng, chỉ thấy bảy viên Tinh Thần phát ra ánh sáng chói mắt, trong nháy mắt bay ra từ thân thể của Sở Mặc, sau đó bao vây đầu của Hồng Hoang lão tổ vào giữa.
Bảy viên tinh thần này đều có liên hệ gì đó, tạo thành một sự trói buộc không thể phá vỡ. Bắc Đẩu Tinh trận vừa ra, tinh thần do Chu Thiên tinh vực sở hữu trong nháy mắt đã bắn ra tinh thần lực nhiều hơn không biết bao nhiêu lần, rót vào giữa pháp trận.
Loại uy áp to lớn này trấn áp đầu của Hồng Hoang lão tổ ở giữa.
Không thể động đậy chút nào!
Ngay cả một luồng thần niệm cũng không thoát ra được.
Hồng Hoang lão tổ đã chuẩn bị cả thân đạo hạnh cũng sẽ mất hết, không để lại bất kỳ đường lui nào, muốn cùng với Sở Mặc đồng quy vutận, muốn ngay cả Hầu Tử cũng phải nổ chết, muốn làm toàn bộ sinh linh trong chiến trường Viễn Cổ... đều bị nổ chết.
*Đồng quy vu tận: Cùng bị hủy diệt, cùng chết
Bắt mọi người phải chôn cùng mình!
Nhưng ông ta không nghĩ tới là trong nháy mắt cuối cùng... vậy mà lại thất bại trong gang tấc!
Nếu như... ông ta không muốn trước khi chết được thoải mái cái miệng một chút, như vậy bảy viên Tinh Thần trong thân thể Sở Mặc cũng chưa chắc sẽ có phản ứng kịch liệt như vậy. Bản Tinh đồ cũng sẽkhông thể giãy khỏi uy áp của mình mà bay ra ngoài. Đương nhiên, cũng sẽ không thể tạo thành pháp trận kinh khủng để vây khốn mình như này được. Mà không có pháp trận tinh thần khủng bố này, thế gian này ai cũng không thể ngăn ông ta tự bạo được nữa.
Nói cho cùng, dù cho đến cảnh giới như Cự Đầu rồi, trong nháy mắt thật sự đối mặt với cái chết vẫn sẽ có do dự, không có ngoại lệ!
- Ta hận!
Hồng Hoang lão tổ rống lên một tiếng vô cùng bi phẫn. Nhưng tiếng rống giận dữ của ông ta thậm chí không thể xuyên qua được Bắc Đẩu Tinh trận. Bên ngoài cơ bản là không nghe được, ông ta chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Mặc một bên hấp thu thiên lôi tử kim sắc, một bên đại chiến với sinh linh sinh ra từ thiên kiếp.
Những Cự Đầu từ Chu Thiên đều thở dài một hơi. Trong chớp mắt vừa rồi, đám Cự Đầu Tổ Cảnh này hầu như đều đổ mồ hôi lạnh cả người, bị dọa không hề nhẹ.
Tất cả Cự Đầu nhìn về phía Hồng Hoang lão tổ bị vây trong Tinh Trận hầu như đều sắc mặt bất thiện. Cho dù vừa rồi Sở Mặc không giết ông ta thì bọn họ cũng tuyệt đối không bỏ qua tên điên này! Vậy mà lại muốn kéo mọi người phải chôn cùng ông ta! Quả thực là không biết sống chết! Một ngày nào đó muốn tìm cơ hội tiến vào La Thiên Tiên Vực, sau đó hủy diệt toàn bộ ấn ký của Hồng Hoang lão tổ lưu lại trên đời này! Về phần hậu nhân của ông ta... càng không cần phải nói làm gì!
Người như thế, phải làm huyết mạch của ông ta triệt để bị đứt đoạn luôn đi!
Sở Mặc còn đang đại chiến với sinh linh thiên kiếp. Hắn cũng bị thương, vết thương không nhẹ, nhưng lúc này tâm tình của hắn lại cũngvô cùng thoải mái.
Trên cánh tay trái của hắn đã chứa đầy lực sấm sét, cả cánh tay trái đã bắt đầu tiến hóa.
Loại biến hóa này ngay cả bản thân Sở Mặc cũng cảm thấy khiếp sợ không thôi. Bởi vì hắn cũng không biết sau khi hấp thu không ít lực sấm sét, đạo đài sấm sét lại còn cùng tiến hóa với cánh tay trái của hắn như thế. Thân thể của hắn sớm đã là thân Tổ cảnh! Tiến lên phía trước một bước... chẳng phải là cảnh giới Thái Thượng sao?
Suy đoán này khiến Sở Mặc cũng phải giật mình! Mặc dù chỉ là một cánh tay trái, nhưng đó cũng đã quá nghịch thiên rồi nhỉ?