Thí Thiên Đao
Chương 1977: Đột biến
Vốn tưởng núi cao đường xa, từ đây khó có thể gặp gỡ. Không ngờ chỉ trong nháy mắt lão ta lại cấu kết ngoại địch, muốn quay lại đoạt quyền soán vị.
- Chán sống rồi đây mà.
Lão Đế vương quát lên giận dữ, bay vút lên trời.
Trên người của ông tỏa ra khí tức tổ cảnh nhàn nhạt, ông đã gần đạt đến tổ cảnh, chỉ chưa đi độ thiên kiếp thôi. Giờ phút này, ông phát huy hết khí vận của hoàng gia trên thân mình, chẳng mấy chốc đã có chiến lực của tổ cảnh.
Đế vương sử dụng vương ấn, muốn ngăn trở tất cả sát chiêu nhằm vào Cơ Khải nhưng chiến lực có hạn. Bất quá ông chỉ là tu sĩ Đại thánh cảnh, lại bị trọng thương khi trước vì cứu giúp Sở Mặc.
Nên hiện tại, ông có hơi lực bất tòng tâm.
Mười mấy Đại thánh lão bối của hoàng tộc đều sử dụng pháp khí để bảo vệ Cơ Khải. Đồng thời, Côn Đại thánh và các Đại thánh khác cũng xông ra, cùng con khỉ đánh với pháp thân của Hồng Hoang lão tổ.
Bọn họ không quan tâm đến Cơ Khải, đây là chuyện của La Thiên hoàng tộc. Người bọn họ quan tâm chỉ có huynh đệ của họ là Sở Mặc mà thôi.
Vì Sở Mặc đã cứu con khỉ và Côn Đại thánh, bảy anh em bọn họ nợ Sở Mặc một ân tình quá lớn.
Nên chỉ cần Sở Mặc không sao, bọn họ cũng chẳng quản nhiều, còn việc cùng đánh Hồng Hoang lão tổ là theo bản năng. Bảy anh em nhất trực đồng tâm.
Khương lão tổ và Đằng lão tổ vốn không công khai lộ diện mấy khi nay cũng xuất thủ, chặn lại công kích của đám người kia.
Tất cả chỉ phát sinh trong nháy mắt, quá nhanh, cũng quá bất ngờ.
Dù là Thánh nhân cũng khó mà phản ứng kịp, các tu sĩ Chí tôn còn đang ngơ ngẩn, nhưng vẫn cảm giác được sự thay đổi trong thiên địa. Pháp trận hoàng thành mở ra, bảy Đại thánh vì thế mà không thấy trên trời đột nhiên có mấy đạo sát cơ ác liệt chém về phía Sở Mặc nhưng thật chất là đánh Cơ Khải.
Sự việc phát sinh nhanh đến nỗi một số tu sĩ Đại thánh cũng không phản ứng kịp.
Sở lão, Ma Quân và Phiêu Linh nữ đế phản ứng cực nhanh.
Trước tiên bọn họ trực tiếp gia nhập, sử dụng pháp khí bảo vệ tất cả người của Viêm Hoàng Đại Vực. Trước sự kinh ngạc vui mừng gặp lại nhau sau lâu ngày xa cách, Ma Quân một mực ở bên con gái và Tiểu Điệp. Động tác của Ma Quân cực nhanh, cực mạnh, bảo vệ vợ con sau đó trực tiếp vọt tới chỗ Sở Mặc, cũng biết những đòn đánh kia nhằm về Cơ Khải nhưng Ma Quân không ngần ngại vung đao.
Thật ra thì trừ con khỉ, người phản ứng nhanh nhất chính là Sở Mặc.
Đầu tiên hắn sử dụng Thương Khung Thần Giám định trụ mảnh thiên địa này. Tốc độ của hắn còn nhanh hơn cả tốc độ của pháp trận.
Sau đó hắn còn dùng Hỗn Độn Hồng Lô ném cây thuốc được luyệnhóa từ ngón tay của tên cự đầu lúc trước ra đập vào đạo kiếm khí.
Tiếp theo đó những người còn lại mới phản ứng.
Thời gian như ngưng đọng.
Biểu tình trên mặt mọi người cũng khác nhau.
Thời gian đọng lại chỉ một lúc. Thân hình của Sở Mặc trực tiếp nhào ra ngoài.
Trong nháy mắt, mọi thứ lại vận động. Tiếng nổ lùng bùng khắp nơi.
Công kích về phía Cơ Khải đã bị ngăn cản hết.
Cơ Đông Cổ và những người khác đã bố trí rất hoàn mỹ, thậm chí không chê vào đâu được.
Lúc trước bọn họ đã xem xét đến lão Đế vương, đến Sở Mặc, đến pháp trận hộ thành, thậm chí cả Khương lão tổ và Đằng lão tổ nữa.
Vì thế mới bày sát cục. Nếu không có con khỉ và bảy Đại thánh, hôm nay, Cơ Khải chắc chắn sẽ chết.
Dù con khỉ và bảy Đại thánh không để ý tới Cơ Khải nhưng bọn họ lại xuất thủ. Uy danh của bọn họ quá thịnh, uy thế mãnh mẽ, áp đảo đám cự đầu.
Sau khi bọn họ xuất thủ, đáng lẽ công kích mạnh nhất nhằm vào Cơ Khải, công kích của Hồng Hoang lão tổ lại đang phải chống chọi với bọn họ.
Pháp thân của Hồng Hoang lão tổ gầm thét, vừa đánh nhau với conkhỉ và bảy huynh đệ của nó.
Đánh đến trời đất u ám.
Gần như bầu trời trên hoàng thành bị đánh cho sụp đổ.
Hồng Hoang lão tổ không hổ là cự đầu không bị hao tổn.
Công kích của lão khác hẳn so với Chung Thải Vân và lão tổ Dĩ Cập Hắc Ngư.
Hồng Hoang lão tổ đã mạnh hơn trước rất nhiều, dù chỉ là một phápthân cũng có pháp lực hùng mạnh, công kích khiến con khỉ và bảy Đại thánh chống đỡ khá khó khăn.
Nhưng ít ra, Cơ Khải vẫn được an toàn.
Thân thể tổ cảnh của Sở Mặc tản ra ánh sáng chói mắt, đại đạo trong cơ thể hắn ầm ầm vang dội, chiến lực của hắn hoàn toàn bộc phát.
Hắn cùng những người khác ngăn cản công kích đến Cơ Khải, sau đó lấy Thí Thiên, chém một đao chẻ củi về tên tu sĩ Đại thánh đỉnh cao của dòng thứ hoàng tộc. Người nọ râu tóc bạc phơ, đối mặt với một đao của Sở Mặc cũng hoảng sợ kêu lên thất thanh.
Cơ Đông Cổ muốn qua hỗ trợ lại bị lão Đế vương đang tức giận đánh cho một quyền bay ra ngoài, hộc máu tại chỗ, lão sợ hãi nhìn lão Đế vương nói:
- Ngươi, … ngươi lại không bị thương?
Lão Đế vương lạnh giọng:
- Hôm nay là đại hôn của con gái và con rể, của cháu ngoại ta, thế mà các ngươi dám phá rối. Ta sẽ để các ngươi biết, đời này ta sẽ không hối hận. Ta muốn cho con cháu ta một lễ vật, cũng cho đám phản nghịchcác ngươi một lễ vật thật lớn.
Khí tức trên người lão Đế vương đột nhiên tăng vọt, trên đầu kiếp vân đầy trời.
Người đứng xem bị dọa sợ chết khiếp.
Thậm chí cả pháp trận bảo vệ hoàng thành cũng bị dọa.
Lão Đế vương lại muốn đánh vào tổ cảnh lúc này ư?
Đúng là điên rồi. Nhìn hôn lễ hoàng tộc phát sinh biến cố thành nhưbây giờ, không ai kịp chuẩn bị, thậm chí cả đám địch nhân cũng thấy rất bất ngờ.
Sở Mặc ngửa mặt lên trời cười to:
- Ông ngoại, con tới giúp ngài!
Hắn vừa nói vừa xông lên, nhào tới giết đám người Cơ Đông Cổ.
Chỉ một người lại đánh về phía một đám đại tu sĩ. Huyết khí trên người hắn đầy ắp, hắn đi đến đâu, bầu trời bị nhuộm đỏ đến đấy.
Thí Thiên trong tay không ngừng chém ra đao bổ củi, chỉ một đao đãchém tên tu sĩ Đại thánh đỉnh cao của chi thứ thành hai khúc.
Tên tu sĩ còn chưa kịp kêu đã thân tử đạo tiêu, thần hình câu diệt. Giữa trời chỉ còn hai nửa thi thể bắt đầu yên diệt.
Đây chính là đạo của Sở Mặc: sát đạo, ẩn chứa sức mạnh quy luật kinh khủng khiến thân thể đối phương nát bấy.
Dù là thân xác của Đại thánh cũng không chịu được.
Nên khi Sở Mặc vừa nói, hắn đã bổ đao thứ hai về phía Cơ Đông Cổ.
- Tinh quang sát!
Ánh đao sáng chói màu đỏ, huyết sắc đầy yêu dị. Cơ Đông Cổ ở Đại thánh đỉnh cao, trên người cũng có hơi thở tổ cảnh nhàn nhạt, lão hoảng sợ vì hiện tại lão còn đang phải đối ứng với công kích và thiên kiếp kinh khủng của lão Đế vương.
- Chán sống rồi đây mà.
Lão Đế vương quát lên giận dữ, bay vút lên trời.
Trên người của ông tỏa ra khí tức tổ cảnh nhàn nhạt, ông đã gần đạt đến tổ cảnh, chỉ chưa đi độ thiên kiếp thôi. Giờ phút này, ông phát huy hết khí vận của hoàng gia trên thân mình, chẳng mấy chốc đã có chiến lực của tổ cảnh.
Đế vương sử dụng vương ấn, muốn ngăn trở tất cả sát chiêu nhằm vào Cơ Khải nhưng chiến lực có hạn. Bất quá ông chỉ là tu sĩ Đại thánh cảnh, lại bị trọng thương khi trước vì cứu giúp Sở Mặc.
Nên hiện tại, ông có hơi lực bất tòng tâm.
Mười mấy Đại thánh lão bối của hoàng tộc đều sử dụng pháp khí để bảo vệ Cơ Khải. Đồng thời, Côn Đại thánh và các Đại thánh khác cũng xông ra, cùng con khỉ đánh với pháp thân của Hồng Hoang lão tổ.
Bọn họ không quan tâm đến Cơ Khải, đây là chuyện của La Thiên hoàng tộc. Người bọn họ quan tâm chỉ có huynh đệ của họ là Sở Mặc mà thôi.
Vì Sở Mặc đã cứu con khỉ và Côn Đại thánh, bảy anh em bọn họ nợ Sở Mặc một ân tình quá lớn.
Nên chỉ cần Sở Mặc không sao, bọn họ cũng chẳng quản nhiều, còn việc cùng đánh Hồng Hoang lão tổ là theo bản năng. Bảy anh em nhất trực đồng tâm.
Khương lão tổ và Đằng lão tổ vốn không công khai lộ diện mấy khi nay cũng xuất thủ, chặn lại công kích của đám người kia.
Tất cả chỉ phát sinh trong nháy mắt, quá nhanh, cũng quá bất ngờ.
Dù là Thánh nhân cũng khó mà phản ứng kịp, các tu sĩ Chí tôn còn đang ngơ ngẩn, nhưng vẫn cảm giác được sự thay đổi trong thiên địa. Pháp trận hoàng thành mở ra, bảy Đại thánh vì thế mà không thấy trên trời đột nhiên có mấy đạo sát cơ ác liệt chém về phía Sở Mặc nhưng thật chất là đánh Cơ Khải.
Sự việc phát sinh nhanh đến nỗi một số tu sĩ Đại thánh cũng không phản ứng kịp.
Sở lão, Ma Quân và Phiêu Linh nữ đế phản ứng cực nhanh.
Trước tiên bọn họ trực tiếp gia nhập, sử dụng pháp khí bảo vệ tất cả người của Viêm Hoàng Đại Vực. Trước sự kinh ngạc vui mừng gặp lại nhau sau lâu ngày xa cách, Ma Quân một mực ở bên con gái và Tiểu Điệp. Động tác của Ma Quân cực nhanh, cực mạnh, bảo vệ vợ con sau đó trực tiếp vọt tới chỗ Sở Mặc, cũng biết những đòn đánh kia nhằm về Cơ Khải nhưng Ma Quân không ngần ngại vung đao.
Thật ra thì trừ con khỉ, người phản ứng nhanh nhất chính là Sở Mặc.
Đầu tiên hắn sử dụng Thương Khung Thần Giám định trụ mảnh thiên địa này. Tốc độ của hắn còn nhanh hơn cả tốc độ của pháp trận.
Sau đó hắn còn dùng Hỗn Độn Hồng Lô ném cây thuốc được luyệnhóa từ ngón tay của tên cự đầu lúc trước ra đập vào đạo kiếm khí.
Tiếp theo đó những người còn lại mới phản ứng.
Thời gian như ngưng đọng.
Biểu tình trên mặt mọi người cũng khác nhau.
Thời gian đọng lại chỉ một lúc. Thân hình của Sở Mặc trực tiếp nhào ra ngoài.
Trong nháy mắt, mọi thứ lại vận động. Tiếng nổ lùng bùng khắp nơi.
Công kích về phía Cơ Khải đã bị ngăn cản hết.
Cơ Đông Cổ và những người khác đã bố trí rất hoàn mỹ, thậm chí không chê vào đâu được.
Lúc trước bọn họ đã xem xét đến lão Đế vương, đến Sở Mặc, đến pháp trận hộ thành, thậm chí cả Khương lão tổ và Đằng lão tổ nữa.
Vì thế mới bày sát cục. Nếu không có con khỉ và bảy Đại thánh, hôm nay, Cơ Khải chắc chắn sẽ chết.
Dù con khỉ và bảy Đại thánh không để ý tới Cơ Khải nhưng bọn họ lại xuất thủ. Uy danh của bọn họ quá thịnh, uy thế mãnh mẽ, áp đảo đám cự đầu.
Sau khi bọn họ xuất thủ, đáng lẽ công kích mạnh nhất nhằm vào Cơ Khải, công kích của Hồng Hoang lão tổ lại đang phải chống chọi với bọn họ.
Pháp thân của Hồng Hoang lão tổ gầm thét, vừa đánh nhau với conkhỉ và bảy huynh đệ của nó.
Đánh đến trời đất u ám.
Gần như bầu trời trên hoàng thành bị đánh cho sụp đổ.
Hồng Hoang lão tổ không hổ là cự đầu không bị hao tổn.
Công kích của lão khác hẳn so với Chung Thải Vân và lão tổ Dĩ Cập Hắc Ngư.
Hồng Hoang lão tổ đã mạnh hơn trước rất nhiều, dù chỉ là một phápthân cũng có pháp lực hùng mạnh, công kích khiến con khỉ và bảy Đại thánh chống đỡ khá khó khăn.
Nhưng ít ra, Cơ Khải vẫn được an toàn.
Thân thể tổ cảnh của Sở Mặc tản ra ánh sáng chói mắt, đại đạo trong cơ thể hắn ầm ầm vang dội, chiến lực của hắn hoàn toàn bộc phát.
Hắn cùng những người khác ngăn cản công kích đến Cơ Khải, sau đó lấy Thí Thiên, chém một đao chẻ củi về tên tu sĩ Đại thánh đỉnh cao của dòng thứ hoàng tộc. Người nọ râu tóc bạc phơ, đối mặt với một đao của Sở Mặc cũng hoảng sợ kêu lên thất thanh.
Cơ Đông Cổ muốn qua hỗ trợ lại bị lão Đế vương đang tức giận đánh cho một quyền bay ra ngoài, hộc máu tại chỗ, lão sợ hãi nhìn lão Đế vương nói:
- Ngươi, … ngươi lại không bị thương?
Lão Đế vương lạnh giọng:
- Hôm nay là đại hôn của con gái và con rể, của cháu ngoại ta, thế mà các ngươi dám phá rối. Ta sẽ để các ngươi biết, đời này ta sẽ không hối hận. Ta muốn cho con cháu ta một lễ vật, cũng cho đám phản nghịchcác ngươi một lễ vật thật lớn.
Khí tức trên người lão Đế vương đột nhiên tăng vọt, trên đầu kiếp vân đầy trời.
Người đứng xem bị dọa sợ chết khiếp.
Thậm chí cả pháp trận bảo vệ hoàng thành cũng bị dọa.
Lão Đế vương lại muốn đánh vào tổ cảnh lúc này ư?
Đúng là điên rồi. Nhìn hôn lễ hoàng tộc phát sinh biến cố thành nhưbây giờ, không ai kịp chuẩn bị, thậm chí cả đám địch nhân cũng thấy rất bất ngờ.
Sở Mặc ngửa mặt lên trời cười to:
- Ông ngoại, con tới giúp ngài!
Hắn vừa nói vừa xông lên, nhào tới giết đám người Cơ Đông Cổ.
Chỉ một người lại đánh về phía một đám đại tu sĩ. Huyết khí trên người hắn đầy ắp, hắn đi đến đâu, bầu trời bị nhuộm đỏ đến đấy.
Thí Thiên trong tay không ngừng chém ra đao bổ củi, chỉ một đao đãchém tên tu sĩ Đại thánh đỉnh cao của chi thứ thành hai khúc.
Tên tu sĩ còn chưa kịp kêu đã thân tử đạo tiêu, thần hình câu diệt. Giữa trời chỉ còn hai nửa thi thể bắt đầu yên diệt.
Đây chính là đạo của Sở Mặc: sát đạo, ẩn chứa sức mạnh quy luật kinh khủng khiến thân thể đối phương nát bấy.
Dù là thân xác của Đại thánh cũng không chịu được.
Nên khi Sở Mặc vừa nói, hắn đã bổ đao thứ hai về phía Cơ Đông Cổ.
- Tinh quang sát!
Ánh đao sáng chói màu đỏ, huyết sắc đầy yêu dị. Cơ Đông Cổ ở Đại thánh đỉnh cao, trên người cũng có hơi thở tổ cảnh nhàn nhạt, lão hoảng sợ vì hiện tại lão còn đang phải đối ứng với công kích và thiên kiếp kinh khủng của lão Đế vương.