Thí Thiên Đao
Chương 1965: Giấu Cơ Thanh Vũ (2)
Cơ Thanh Vũ cười híp mắt nói.
- Không, không phải, là chuyện khác.
Đôi mắt xinh đẹp của Kỳ Tiêu Vũ khẽ chớp chớp, nhìn Cơ Thanh Vũ:
- Mẹ, hôm nay mẹ mặc bộ đồ này sao?
- Đúng vậy, không đẹp sao?
Cơ Thanh Vũ hơi ngẩn ra, liếc nhìn bộ y phục trên người mình, sau đó thầm nói:
- Đúng là có chút… nhưng, dù sao đây cũng là hôn lễ của các con, ta mặc quá sặc sỡ cũng không phù hợp!
- Cô cô, sao lại không phù hợp chứ? Hôm nay là ngày đại hôn của SởMặc đệ đệ với Kỳ Tiêu Vũ và Thuỷ Y Y, sau khi bọn họ bái thiên địa, thì phải bái song thân phụ mẫu! Người mặc bộ này… người cảm thấy phù hợp sao?
Cơ Trăn Trăn híp mắt nói.
Có một số chuyện, nàng ít nhiều cũng biết một chút, thực ra chỉ có một mình Cơ Thanh Vũ là thật sự bị giấu hết mọi chuyện.
- Con nói cũng đúng… vậy, vậy ta cũng trang điểm nha?
Cơ Thanh Vũ chần chừ nói.
Trên thực tế, Cơ Thanh Vũ cực kỳ xinh đẹp, vẻ đẹp của nàng cănbản không hề thua kém Kỳ Tiêu Vũ và Thuỷ Y Y. Hơn nữa nàng là tu sĩ cảnh giới Đại Thánh, muốn bảo dưỡng dung nhan của mình chẳng phải là chuyện nhỏ sao? Nàng cùng Kỳ Tiêu Vũ và Thuỷ Y Y đứng cạnh nhau, thậm chí không ai dám nói nàng là trưởng bối. Bởi vì thoạt nhìn giống như là ba tỷ muội đang so kè nhan sắc!
- Dĩ nhiên phải trang điểm một chút rồi!
Tuy rằng Thuỷ Y Y không quá hiểu rõ về Cơ Thanh Vũ, nhưng chung quy lại nàng vẫn là con dâu, không được mất bình tĩnh. Nàng thành thật nói:
- Không những người phải trang điểm, còn phải trang điểm đẹp một chút! Tiêu Vũ, không phải chúng ta đã chuẩn bị xong y phục cho… chomẹ rồi sao?
Đây là lần đầu tiên Thuỷ Y Y gọi Cơ Thanh Vũ là mẹ, ít nhiều có chút ngượng ngùng, trong lòng cũng hơi chua xót, nhớ tới người thân của mình. Nhưng Thuỷ Y Y cũng biết, điều đó không hợp với thực tế. Viêm Hoàng đại vực cách La Thiên Tiên Vực quá xa!
Hơn nữa nàng cũng cảm thấy Sở Mặc không thể nghĩ tới chuyện này, nàng không trách hắn. Nam nhân của nàng là một đại anh hùng đỉnh thiên lập địa, không cần làm những việc nhỏ nhặt này.
Một chút thương cảm ưu tư bị Thuỷ Y Y bỏ qua trong nháy mắt. Kỳ Tiêu Vũ và Thuỷ Y Y phối hợp vô cùng ăn ý, nghe vậy lập tức nói:
- Ai nha, muội không nhắc thì ta suýt quên rồi. Mau lấy y phục ra cho mẹ, ở trong cái bọc kia kìa!
Tất cả các công chúa đều nín cười, trong lòng thầm nói:
- Hai tiểu nha đầu này, cũng thật là cơ trí, diễn xuất như thật vậy. Lại dám lừa gạt Cơ Thanh Vũ xưa nay nổi danh khôn khéo xoay mòng mòng.
Nhưng các nàng đều biết rõ, Cơ Thanh Vũ căn bản không hề biết gì! Dẫu sao thì con trai cũng đã lớn như vậy rồi, nàng và Sở Thiên Cơ đã trải qua quá nhiều trắc trở, phu thê hai người sớm đã không cần những tình cảm mà vật chất mang lại nữa. Cho nên Cơ Thanh Vũ nằm mơ cũng không ngờ rằng, lão nam nhân Sở Thiên Cơ này lại cũng có một trái tim lãng mạn như vậy.
Đến khi có người cầm y phục ra, Cơ Thanh Vũ nhất thời trợn tròn mắt, khuôn mặt vô cùng tuyệt mỹ lộ ra vài phần mơ màng, nàng quay đầu nhìn Kỳ Tiêu Vũ và Thuỷ Y Y giống như cầu cứu:
- Ta… ta mặc bộ y phục đẹp đẽ này, như vậy phù hợp sao?
- Mẹ, đương nhiên là phù hợp rồi! Hôm nay là ngày đại hỉ của contrai mẹ! Đương nhiên mẹ phải mặc bộ đồ tươi đẹp một chút. Nếu không sao người ta biết ai là mẹ ruột của Sở Mặc a.
Kỳ Tiêu Vũ thành thật nói:
- Hơn nữa, mẹ trẻ trung như vậy, đứng cùng chúng con, ai có thể nhìn ra mẹ lớn tuổi hơn chúng con chứ.
- Đúng vậy, hôm nay là ngày vui của chúng con, mẹ phải trang điểm cho đẹp!
Thuỷ Y Y nói.
- Hai nha đầu này!
Cơ Thanh Vũ lại nhìn đám người Cơ Trăn Trăn:
- Ta thật sự có thể… mặc như vậy sao?
Cơ Trăn Trăn nhìn bộ y phục vô cùng đẹp đẽ trong tay Cơ Thanh Vũ, cười nói:
- Cô cô, người đừng dài dòng nữa, mau lên một chút, hôm nay nhiệm vụ của người cũng rất quan trọng đó!
- Đúng đó cô cô, bọn con giúp người trang điểm!
- Ừ ừ, ta cũng giúp!
- Ta cũng giúp! Mấy vị tiểu bối công chúa hoàng tộc cười hí hí bước tới, bắt đầu trang điểm cho Cơ Thanh Vũ.
Cơ Thanh Vũ chợt cảm thấy có chút hoảng hốt, ngồi tại chỗ, nhìn mình trong gương. Vẫn trẻ trung, diễm lệ tuyệt luân. Lại có cảm giác sắp trở thành tân nương. Nghĩ đến đây, nàng không khỏi cười khổ, trong lòng thầm lắc đầu, nghĩ: Mặc Nhi và Kỳ Tiêu Vũ ở bên nhau nhiều năm như vậy, kỳ thực nên sớm có một đứa con rồi! Ta cũng nên sớm trở thành bà nội rồi! Hiện tại lại nghĩ mình giống một tân nương… thật là chẳng ra làm sao. Không thể suy nghĩ lung tung nữa.
Cuối cùng, Cơ Thanh Vũ dứt khoát nhắm hai mắt lại, mặc cho mấyvị công chúa trang điểm cho nàng.
Ở một nơi khác.
Sở Mặc ở cùng với Sở Thiên Cơ.
Trong phòng còn có mấy người giúp hắn ăn mặc.
Điều khiến người ta có chút bất ngờ chính là, Trương Nhã Lộ lại tự mình làm tóc cho Sở Mặc.
- Ngươi mà lại nghiên cứu cái này sao? Vẻ mặt Sở Mặc không dám tin.
- Sở Mặc ngươi nói như vậy thật không có ý tứ a.
Trương Nhã Lộ vừa loay hoay làm tóc cho Sở Mặc, vừa thản nhiên nói:
- Ta cũng là một cô nương tốt đấy chứ? Có cô nương nào… không biết trang điểm ăn mặc chứ?
Khương Thái Nguyệt ở bên cạnh yếu ớt nói:
- Ta không biết… mọi lần đều là thị nữ giúp ta.
Vẻ mặt Trương Nhã Lộ không chút cảm xúc nói:
- Khương ca, ngươi là nam nhân.
Khương Thái Nguyệt:
- ...
Tử Đạo và Lưu Vân Phong ở bên cạnh đều cười nghiêng ngả.
Diệp Thanh và ma nữ thì bày ra dáng vẻ muốn cười nhưng không dám cười.
Cuối cùng Khương Thái Nguyệt không nhịn được trợn mắt nói:
- Muốn cười thì cười đi, đừng nín nhịn nữa. Hì hì…
Diệp Thanh và Ma nữ lập tức cười ra tiếng.
Khương Thái Nguyệt yếu ớt nói:
- Cứ chờ đấy Khương ca sẽ cho các ngươi biết thế nào là lợi hại, buổi tối đi ngủ nhớ ủ ấm chăn đệm đợi ta!
Diệp Thanh và ma nữ lập tức ngậm miệng, mặt đỏ bừng, không dám cười nữa.
Khương Thái Nguyệt hừ một tiếng, sau đó nhìn Sở Mặc đột nhiênhỏi:
- Ngươi có sợ hôm nay có người tới làm phiền không?
Sở Mặc cười dửng dưng:
- Ngươi lại nghe ngóng được cái gì rồi?
Khương Thái Nguyệt lắc đầu:
- Cũng chẳng phải chuyện gì ghê gớm, chỉ là gia tộc Hồng Hoang bên kia, hình như có chút động tĩnh.
Sở Mặc biết tin tức của Khương Thái Nguyệt xưa nay linh thông, nàng nói hình như, hẳn là chuyện chính xác. Hắn cũng nhớ là trong trận chiến với hoàng tộc bàng chi ở Viêm Hoàng đại vực lúc trước, có không ít thân ảnh của con cháu gia tộc Hồng Hoang.
- Không, không phải, là chuyện khác.
Đôi mắt xinh đẹp của Kỳ Tiêu Vũ khẽ chớp chớp, nhìn Cơ Thanh Vũ:
- Mẹ, hôm nay mẹ mặc bộ đồ này sao?
- Đúng vậy, không đẹp sao?
Cơ Thanh Vũ hơi ngẩn ra, liếc nhìn bộ y phục trên người mình, sau đó thầm nói:
- Đúng là có chút… nhưng, dù sao đây cũng là hôn lễ của các con, ta mặc quá sặc sỡ cũng không phù hợp!
- Cô cô, sao lại không phù hợp chứ? Hôm nay là ngày đại hôn của SởMặc đệ đệ với Kỳ Tiêu Vũ và Thuỷ Y Y, sau khi bọn họ bái thiên địa, thì phải bái song thân phụ mẫu! Người mặc bộ này… người cảm thấy phù hợp sao?
Cơ Trăn Trăn híp mắt nói.
Có một số chuyện, nàng ít nhiều cũng biết một chút, thực ra chỉ có một mình Cơ Thanh Vũ là thật sự bị giấu hết mọi chuyện.
- Con nói cũng đúng… vậy, vậy ta cũng trang điểm nha?
Cơ Thanh Vũ chần chừ nói.
Trên thực tế, Cơ Thanh Vũ cực kỳ xinh đẹp, vẻ đẹp của nàng cănbản không hề thua kém Kỳ Tiêu Vũ và Thuỷ Y Y. Hơn nữa nàng là tu sĩ cảnh giới Đại Thánh, muốn bảo dưỡng dung nhan của mình chẳng phải là chuyện nhỏ sao? Nàng cùng Kỳ Tiêu Vũ và Thuỷ Y Y đứng cạnh nhau, thậm chí không ai dám nói nàng là trưởng bối. Bởi vì thoạt nhìn giống như là ba tỷ muội đang so kè nhan sắc!
- Dĩ nhiên phải trang điểm một chút rồi!
Tuy rằng Thuỷ Y Y không quá hiểu rõ về Cơ Thanh Vũ, nhưng chung quy lại nàng vẫn là con dâu, không được mất bình tĩnh. Nàng thành thật nói:
- Không những người phải trang điểm, còn phải trang điểm đẹp một chút! Tiêu Vũ, không phải chúng ta đã chuẩn bị xong y phục cho… chomẹ rồi sao?
Đây là lần đầu tiên Thuỷ Y Y gọi Cơ Thanh Vũ là mẹ, ít nhiều có chút ngượng ngùng, trong lòng cũng hơi chua xót, nhớ tới người thân của mình. Nhưng Thuỷ Y Y cũng biết, điều đó không hợp với thực tế. Viêm Hoàng đại vực cách La Thiên Tiên Vực quá xa!
Hơn nữa nàng cũng cảm thấy Sở Mặc không thể nghĩ tới chuyện này, nàng không trách hắn. Nam nhân của nàng là một đại anh hùng đỉnh thiên lập địa, không cần làm những việc nhỏ nhặt này.
Một chút thương cảm ưu tư bị Thuỷ Y Y bỏ qua trong nháy mắt. Kỳ Tiêu Vũ và Thuỷ Y Y phối hợp vô cùng ăn ý, nghe vậy lập tức nói:
- Ai nha, muội không nhắc thì ta suýt quên rồi. Mau lấy y phục ra cho mẹ, ở trong cái bọc kia kìa!
Tất cả các công chúa đều nín cười, trong lòng thầm nói:
- Hai tiểu nha đầu này, cũng thật là cơ trí, diễn xuất như thật vậy. Lại dám lừa gạt Cơ Thanh Vũ xưa nay nổi danh khôn khéo xoay mòng mòng.
Nhưng các nàng đều biết rõ, Cơ Thanh Vũ căn bản không hề biết gì! Dẫu sao thì con trai cũng đã lớn như vậy rồi, nàng và Sở Thiên Cơ đã trải qua quá nhiều trắc trở, phu thê hai người sớm đã không cần những tình cảm mà vật chất mang lại nữa. Cho nên Cơ Thanh Vũ nằm mơ cũng không ngờ rằng, lão nam nhân Sở Thiên Cơ này lại cũng có một trái tim lãng mạn như vậy.
Đến khi có người cầm y phục ra, Cơ Thanh Vũ nhất thời trợn tròn mắt, khuôn mặt vô cùng tuyệt mỹ lộ ra vài phần mơ màng, nàng quay đầu nhìn Kỳ Tiêu Vũ và Thuỷ Y Y giống như cầu cứu:
- Ta… ta mặc bộ y phục đẹp đẽ này, như vậy phù hợp sao?
- Mẹ, đương nhiên là phù hợp rồi! Hôm nay là ngày đại hỉ của contrai mẹ! Đương nhiên mẹ phải mặc bộ đồ tươi đẹp một chút. Nếu không sao người ta biết ai là mẹ ruột của Sở Mặc a.
Kỳ Tiêu Vũ thành thật nói:
- Hơn nữa, mẹ trẻ trung như vậy, đứng cùng chúng con, ai có thể nhìn ra mẹ lớn tuổi hơn chúng con chứ.
- Đúng vậy, hôm nay là ngày vui của chúng con, mẹ phải trang điểm cho đẹp!
Thuỷ Y Y nói.
- Hai nha đầu này!
Cơ Thanh Vũ lại nhìn đám người Cơ Trăn Trăn:
- Ta thật sự có thể… mặc như vậy sao?
Cơ Trăn Trăn nhìn bộ y phục vô cùng đẹp đẽ trong tay Cơ Thanh Vũ, cười nói:
- Cô cô, người đừng dài dòng nữa, mau lên một chút, hôm nay nhiệm vụ của người cũng rất quan trọng đó!
- Đúng đó cô cô, bọn con giúp người trang điểm!
- Ừ ừ, ta cũng giúp!
- Ta cũng giúp! Mấy vị tiểu bối công chúa hoàng tộc cười hí hí bước tới, bắt đầu trang điểm cho Cơ Thanh Vũ.
Cơ Thanh Vũ chợt cảm thấy có chút hoảng hốt, ngồi tại chỗ, nhìn mình trong gương. Vẫn trẻ trung, diễm lệ tuyệt luân. Lại có cảm giác sắp trở thành tân nương. Nghĩ đến đây, nàng không khỏi cười khổ, trong lòng thầm lắc đầu, nghĩ: Mặc Nhi và Kỳ Tiêu Vũ ở bên nhau nhiều năm như vậy, kỳ thực nên sớm có một đứa con rồi! Ta cũng nên sớm trở thành bà nội rồi! Hiện tại lại nghĩ mình giống một tân nương… thật là chẳng ra làm sao. Không thể suy nghĩ lung tung nữa.
Cuối cùng, Cơ Thanh Vũ dứt khoát nhắm hai mắt lại, mặc cho mấyvị công chúa trang điểm cho nàng.
Ở một nơi khác.
Sở Mặc ở cùng với Sở Thiên Cơ.
Trong phòng còn có mấy người giúp hắn ăn mặc.
Điều khiến người ta có chút bất ngờ chính là, Trương Nhã Lộ lại tự mình làm tóc cho Sở Mặc.
- Ngươi mà lại nghiên cứu cái này sao? Vẻ mặt Sở Mặc không dám tin.
- Sở Mặc ngươi nói như vậy thật không có ý tứ a.
Trương Nhã Lộ vừa loay hoay làm tóc cho Sở Mặc, vừa thản nhiên nói:
- Ta cũng là một cô nương tốt đấy chứ? Có cô nương nào… không biết trang điểm ăn mặc chứ?
Khương Thái Nguyệt ở bên cạnh yếu ớt nói:
- Ta không biết… mọi lần đều là thị nữ giúp ta.
Vẻ mặt Trương Nhã Lộ không chút cảm xúc nói:
- Khương ca, ngươi là nam nhân.
Khương Thái Nguyệt:
- ...
Tử Đạo và Lưu Vân Phong ở bên cạnh đều cười nghiêng ngả.
Diệp Thanh và ma nữ thì bày ra dáng vẻ muốn cười nhưng không dám cười.
Cuối cùng Khương Thái Nguyệt không nhịn được trợn mắt nói:
- Muốn cười thì cười đi, đừng nín nhịn nữa. Hì hì…
Diệp Thanh và Ma nữ lập tức cười ra tiếng.
Khương Thái Nguyệt yếu ớt nói:
- Cứ chờ đấy Khương ca sẽ cho các ngươi biết thế nào là lợi hại, buổi tối đi ngủ nhớ ủ ấm chăn đệm đợi ta!
Diệp Thanh và ma nữ lập tức ngậm miệng, mặt đỏ bừng, không dám cười nữa.
Khương Thái Nguyệt hừ một tiếng, sau đó nhìn Sở Mặc đột nhiênhỏi:
- Ngươi có sợ hôm nay có người tới làm phiền không?
Sở Mặc cười dửng dưng:
- Ngươi lại nghe ngóng được cái gì rồi?
Khương Thái Nguyệt lắc đầu:
- Cũng chẳng phải chuyện gì ghê gớm, chỉ là gia tộc Hồng Hoang bên kia, hình như có chút động tĩnh.
Sở Mặc biết tin tức của Khương Thái Nguyệt xưa nay linh thông, nàng nói hình như, hẳn là chuyện chính xác. Hắn cũng nhớ là trong trận chiến với hoàng tộc bàng chi ở Viêm Hoàng đại vực lúc trước, có không ít thân ảnh của con cháu gia tộc Hồng Hoang.