Thí Thiên Đao
Chương 1928: . Cửu U cổ tộc (1)
Có thể nói, lúc này, năm Đại Thánh còn sống trong thất Đại Thánh, ở mức độ nào đó thì đã là liên kết với hoàng tộc La Thiên rồi!
Trong chiến trường tiếng chém giết rung trời.
Phía sau, Sở Thiên Cơ mới từ chiến trường lại, trên người y thương không nhẹ, Cơ Thanh Vũ đang đau lòng giúp y xử lý vết thương. Rất nhiều vết thương còn ròng ròng lực lượng đại đạo, khó lòng hóa giải. Nhưng trên mặt Sở Thiên Cơ lại không có gì đau khổ, chỉ hơi chau mày, hạ giọng nói:
- Cổ tộc Cửu U… Đánh không dễ rồi!
Cơ Thanh Vũ gật gật đầu:
- Bọn họ đương nhiên không dễ đánh, nếu không thì cũng sẽ không đợi đến hôm nay.
- Cảnh giới của ta, nếu có thể tăng thêm một cấp thì tốt rồi.
Trên mặt của Sở Thiên Cơ, mang theo một chút chiến ý mãnh liệt:
- Những tên khốn kiếp này, thật sự là quá kiêu ngạo rồi, nhất là bọn tiểu bối trong Cửu U tộc.
- Ca ca cũng không cần cảm thấy quá mức phẫn nộ, tin là sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ diệt hết bọn chúng.
Trong con ngươi Cơ Thanh Vũ cũng hiện lên một chút hận ý mãnh liệt:
- Năm đó ra tay với hoàng tộc lão tổ có một Cửu U lão tổ. Sớm muộn gì có một ngày, thù này phải báo!
Cơ Thanh Vũ nói xong, nhìn Sở Thiên Cơ, hạ giọng nói:
- Cũng không biết con của chúng ta thế nào, trước đây nghe nói nó đã rời khỏi Bắc Đấu đại vực
Sở Thiên Cơ gật gật đầu:
- Căn cứ mật báo, mạch nhánh bên đã phái không ít cao thủ, lần lượt tiến vào Bắc Đẩu và Viêm Hoàng hai đại vực, một nhóm là muốn đuổi giết Mặc nhi, một nhóm người, là muốn tiêu diệt Viêm Hoàng. Tuy nhiên hoàng Huynh muội nói bọn họ không thực hiện được mục tiêu.
Cơ Thanh Vũ thở dài:
- Đám người thành sự thì ít, bại sự có thừa đó. Hoàng Huynh nếu nói bọn họ không làm được, thì là không làm được. Thuật suy diễn của hoàng tộc, đặc biệt là ở vương vị đế vương, suy diễn một chuyện, có thể tinh thông, rất tinh chuẩn.
Sở Thiên Cơ gật gật đầu, hắn cũng biết chuyện này. La Thiên đế vương, thân là người nắm giữ cả số mệnh của La Thiên đại vũ trụ, có rất nhiều thần thông không thể tin nổi. Một số thứ suy diễn, đều có thể tăng thêm vào số mệnh của cả La Thiên vũ trụ. Tuy nhiên cũng không phải chuyện gì cũng có thể suy diễn ra. Nhưng tương đối mà nói, đã đủ rồi.
- Kỳ thật nếu có thể mà nói, ta tình nguyện con của chúng ta vẫn ở lại Viêm Hoàng đại vực đừng đi ra. Loại chiến đấu này, ngay cả Đại Thánh, cũng đồng thời sẽ ngã xuống.
Cơ Thanh Vũ thở dài.
- Để cho con tránh ở Viêm Hoàng đại vực không ra, ta nghĩ, đây là không thể, đó không thể là tính cách của con chúng ta.
Sở Thiên Cơ nói.
- Đúng vậy, loạn thế này … ngay cả loại nhân vật lớn như vô thượng tồn tại cũng bị liên lụy, ai có thể nói có thể chỉ lo thân mình? Chỉ có điều hy vọng, con của chúng ta, vẫn mãi luôn bình an.
Đúng lúc này, chỗ khác của chiến trường, đột nhiên vang lên một Đại Đạo ù ù:
- Cơ Thanh Vũ, dám ra đây chiến một trận?
Sở Thiên Cơ hai đầu lông mày thần sắc ngưng tụ, trầm giọng nói:
- Cửu U Thánh chủ!
Lúc này, âm thanh Đại Đạo kia lại vang lên:
- Phong Thần bảng ba năm sau khi xuất thế, trận chiến này của các ngươi, còn muốn đánh đến khi nào? Không bằng tốc chiến tốc quyết, ba năm sau, chúng ta ở chiến trường viễn cổ đánh tiếp!
Cơ Thanh Vũ và Sở Thiên Cơ liếc mắt nhìn nhau, hiển nhiên, Phong Thần bảng phải có tin tức xuất thế, bọn họ cũng nghe nói rồi. Hơn nữa còn là để đích thân đế vương truyền tin tức cho bọn họ.
Nhưng đế vương lại nói, tin tức này đầy sự quỷ dị, người cũng không thể nào suy diễn. Cũng không dám cam đoan đây là thật. Tuy nhiên toàn bộ La Thiên đại vũ trụ, đều đã vì tin tức này mà bị chấn động rồi.
Bất kỳ một cổ tộc nào, bất kỳ một cường đại môn phái cổ xưa nào, bao gồm cường nhân vô thượng tồn tại nào, đều không thể không nhìn chuyện này.
Dưới tình huống không biết thật giả, tất cả mọi người … vẫn sẽ muốn đến đó xem. Nếu chẳng may đó là sự thật thì sao?
- Cơ Thanh Vũ, đừng nói bản tôn ức hiếp nữ lưu như ngươi, ta biết Cơ thị hoàng ngươi có bí pháp, có thể khiến cảnh giới nhanh chóng nâng cao. Ngươi suy nghĩ đi, như vậy đánh nhau, ba năm sau, trận chiến này vẫn không thể chấm dứt. Nếu tin tức là thật, Phong Thần bảng thật sự xuất thế. Bởi vì trận chiến đấu không thể nào ngừng mà bỏ lỡ, chẳng lẽ ngươi không tiếc sao?
Trong âm thanh của Cửu U Thánh chủ bên kia mang theo vài phần cuồng nhiệt:
- Cho nên, tốc chiến tốc quyết đi!
Cơ Thanh Vũ bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng:
- Tốc chiến tốc quyết? Ta đánh thắng ngươi, toàn bộ chiến sĩ Cửu U cổ tộc các ngươi tự sát sao?
- Ha... Ngươi biết rõ không thể nào! Ta chỉ muốn nhanh chóng chấm dứt trận chiến này. Ngươi đừng nói với ta, ngươi không có hứng thú nào với Phong Thần bảng!
Giọng điệu Cửu U Thánh chủ thoải mái:
- Thân là đỉnh cao của La Thiên vũ tru, nói dối thì không có ý nghĩa rồi, ngươi nói đi?
- Không cần đi.
Sở Thiên Cơ nhìn Cơ Thanh Vũ, hạ giọng nói:
- Cái gì Phong Thần bảng, ta cảm giác giống như là một cái bẫy.
Cửu U Thánh chủ cười lạnh nói:
- Sở Thiên Cơ, loại đàn ông như ngươi ngay cả vợ cũng không bằng không có tư cách nói chuyện. Ngươi cho rằng chúng ta không nhìn ra đây giống một cái bẫy sao? Ngây thơ! Giống không phải là đúng, lỡ như là thật, ngươi bỏ qua sẽ di hận cả đời. Muốn ngăn trở vợ thành thần, ngươi cũng hao hết tâm tư rồi. uy nhiên, soi gương đi, ngươi không biết như vậy rất ích kỷ sao? Không biết là bản thân mình rất hổ thẹn mất mặt sao?
- Ngươi câm miệng!
Cơ Thanh Vũ lạnh lùng quát:
- Ta đánh với ngươi!
- Thanh vũ...
Sở Thiên Cơ nhìn Cơ Thanh Vũ, sắc mặt trở nên có chút khó coi.
- Ca ca, người để ý lời hắn nói?
Cơ Thanh Vũ hiền hòa nhìn Sở Thiên Cơ.
- Đương nhiên không phải.
Sở Thiên Cơ nói:
- Giữa ta và nàng, người ngoài sao có thể xúi giục chứ?
- Đúng vậy. Cho nên, trận đấu này, ta nhất định phải đồng ý.
Cơ Thanh Vũ còn nghiêm túc nói:
- Mặc kệ Phong Thần bảng chuyện đó có thật hay không, ba năm sau, tất cả những người đủ tư cách, đều chắc chắn phải đi tới chiến trường viễn cổ kia. Chuyện này, không có ai có thể ngăn cản. Cho nên, trận chiến này, càng sớm chấm dứt, kỳ thật đối với lợi ích của song phương càng lớn hơn.
Sở Thiên Cơ làm sao không rõ đạo lý này, chỉ có điều trong lòng hắn lo lắng Cơ Thanh Vũ xảy ra chuyện không may, dù sao Cơ Thanh Vũ mới vừa tiến vào Đại Thánh cảnh không bao nhiêu năm, còn Cửu U Thánh chủ, lại sớm đã là tu sĩ Đại Thánh cảnh bậc cao. Cho nên Sở Thiên Cơ không muốn Cơ Thanh Vũ đối địch.
Trong chiến trường tiếng chém giết rung trời.
Phía sau, Sở Thiên Cơ mới từ chiến trường lại, trên người y thương không nhẹ, Cơ Thanh Vũ đang đau lòng giúp y xử lý vết thương. Rất nhiều vết thương còn ròng ròng lực lượng đại đạo, khó lòng hóa giải. Nhưng trên mặt Sở Thiên Cơ lại không có gì đau khổ, chỉ hơi chau mày, hạ giọng nói:
- Cổ tộc Cửu U… Đánh không dễ rồi!
Cơ Thanh Vũ gật gật đầu:
- Bọn họ đương nhiên không dễ đánh, nếu không thì cũng sẽ không đợi đến hôm nay.
- Cảnh giới của ta, nếu có thể tăng thêm một cấp thì tốt rồi.
Trên mặt của Sở Thiên Cơ, mang theo một chút chiến ý mãnh liệt:
- Những tên khốn kiếp này, thật sự là quá kiêu ngạo rồi, nhất là bọn tiểu bối trong Cửu U tộc.
- Ca ca cũng không cần cảm thấy quá mức phẫn nộ, tin là sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ diệt hết bọn chúng.
Trong con ngươi Cơ Thanh Vũ cũng hiện lên một chút hận ý mãnh liệt:
- Năm đó ra tay với hoàng tộc lão tổ có một Cửu U lão tổ. Sớm muộn gì có một ngày, thù này phải báo!
Cơ Thanh Vũ nói xong, nhìn Sở Thiên Cơ, hạ giọng nói:
- Cũng không biết con của chúng ta thế nào, trước đây nghe nói nó đã rời khỏi Bắc Đấu đại vực
Sở Thiên Cơ gật gật đầu:
- Căn cứ mật báo, mạch nhánh bên đã phái không ít cao thủ, lần lượt tiến vào Bắc Đẩu và Viêm Hoàng hai đại vực, một nhóm là muốn đuổi giết Mặc nhi, một nhóm người, là muốn tiêu diệt Viêm Hoàng. Tuy nhiên hoàng Huynh muội nói bọn họ không thực hiện được mục tiêu.
Cơ Thanh Vũ thở dài:
- Đám người thành sự thì ít, bại sự có thừa đó. Hoàng Huynh nếu nói bọn họ không làm được, thì là không làm được. Thuật suy diễn của hoàng tộc, đặc biệt là ở vương vị đế vương, suy diễn một chuyện, có thể tinh thông, rất tinh chuẩn.
Sở Thiên Cơ gật gật đầu, hắn cũng biết chuyện này. La Thiên đế vương, thân là người nắm giữ cả số mệnh của La Thiên đại vũ trụ, có rất nhiều thần thông không thể tin nổi. Một số thứ suy diễn, đều có thể tăng thêm vào số mệnh của cả La Thiên vũ trụ. Tuy nhiên cũng không phải chuyện gì cũng có thể suy diễn ra. Nhưng tương đối mà nói, đã đủ rồi.
- Kỳ thật nếu có thể mà nói, ta tình nguyện con của chúng ta vẫn ở lại Viêm Hoàng đại vực đừng đi ra. Loại chiến đấu này, ngay cả Đại Thánh, cũng đồng thời sẽ ngã xuống.
Cơ Thanh Vũ thở dài.
- Để cho con tránh ở Viêm Hoàng đại vực không ra, ta nghĩ, đây là không thể, đó không thể là tính cách của con chúng ta.
Sở Thiên Cơ nói.
- Đúng vậy, loạn thế này … ngay cả loại nhân vật lớn như vô thượng tồn tại cũng bị liên lụy, ai có thể nói có thể chỉ lo thân mình? Chỉ có điều hy vọng, con của chúng ta, vẫn mãi luôn bình an.
Đúng lúc này, chỗ khác của chiến trường, đột nhiên vang lên một Đại Đạo ù ù:
- Cơ Thanh Vũ, dám ra đây chiến một trận?
Sở Thiên Cơ hai đầu lông mày thần sắc ngưng tụ, trầm giọng nói:
- Cửu U Thánh chủ!
Lúc này, âm thanh Đại Đạo kia lại vang lên:
- Phong Thần bảng ba năm sau khi xuất thế, trận chiến này của các ngươi, còn muốn đánh đến khi nào? Không bằng tốc chiến tốc quyết, ba năm sau, chúng ta ở chiến trường viễn cổ đánh tiếp!
Cơ Thanh Vũ và Sở Thiên Cơ liếc mắt nhìn nhau, hiển nhiên, Phong Thần bảng phải có tin tức xuất thế, bọn họ cũng nghe nói rồi. Hơn nữa còn là để đích thân đế vương truyền tin tức cho bọn họ.
Nhưng đế vương lại nói, tin tức này đầy sự quỷ dị, người cũng không thể nào suy diễn. Cũng không dám cam đoan đây là thật. Tuy nhiên toàn bộ La Thiên đại vũ trụ, đều đã vì tin tức này mà bị chấn động rồi.
Bất kỳ một cổ tộc nào, bất kỳ một cường đại môn phái cổ xưa nào, bao gồm cường nhân vô thượng tồn tại nào, đều không thể không nhìn chuyện này.
Dưới tình huống không biết thật giả, tất cả mọi người … vẫn sẽ muốn đến đó xem. Nếu chẳng may đó là sự thật thì sao?
- Cơ Thanh Vũ, đừng nói bản tôn ức hiếp nữ lưu như ngươi, ta biết Cơ thị hoàng ngươi có bí pháp, có thể khiến cảnh giới nhanh chóng nâng cao. Ngươi suy nghĩ đi, như vậy đánh nhau, ba năm sau, trận chiến này vẫn không thể chấm dứt. Nếu tin tức là thật, Phong Thần bảng thật sự xuất thế. Bởi vì trận chiến đấu không thể nào ngừng mà bỏ lỡ, chẳng lẽ ngươi không tiếc sao?
Trong âm thanh của Cửu U Thánh chủ bên kia mang theo vài phần cuồng nhiệt:
- Cho nên, tốc chiến tốc quyết đi!
Cơ Thanh Vũ bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng:
- Tốc chiến tốc quyết? Ta đánh thắng ngươi, toàn bộ chiến sĩ Cửu U cổ tộc các ngươi tự sát sao?
- Ha... Ngươi biết rõ không thể nào! Ta chỉ muốn nhanh chóng chấm dứt trận chiến này. Ngươi đừng nói với ta, ngươi không có hứng thú nào với Phong Thần bảng!
Giọng điệu Cửu U Thánh chủ thoải mái:
- Thân là đỉnh cao của La Thiên vũ tru, nói dối thì không có ý nghĩa rồi, ngươi nói đi?
- Không cần đi.
Sở Thiên Cơ nhìn Cơ Thanh Vũ, hạ giọng nói:
- Cái gì Phong Thần bảng, ta cảm giác giống như là một cái bẫy.
Cửu U Thánh chủ cười lạnh nói:
- Sở Thiên Cơ, loại đàn ông như ngươi ngay cả vợ cũng không bằng không có tư cách nói chuyện. Ngươi cho rằng chúng ta không nhìn ra đây giống một cái bẫy sao? Ngây thơ! Giống không phải là đúng, lỡ như là thật, ngươi bỏ qua sẽ di hận cả đời. Muốn ngăn trở vợ thành thần, ngươi cũng hao hết tâm tư rồi. uy nhiên, soi gương đi, ngươi không biết như vậy rất ích kỷ sao? Không biết là bản thân mình rất hổ thẹn mất mặt sao?
- Ngươi câm miệng!
Cơ Thanh Vũ lạnh lùng quát:
- Ta đánh với ngươi!
- Thanh vũ...
Sở Thiên Cơ nhìn Cơ Thanh Vũ, sắc mặt trở nên có chút khó coi.
- Ca ca, người để ý lời hắn nói?
Cơ Thanh Vũ hiền hòa nhìn Sở Thiên Cơ.
- Đương nhiên không phải.
Sở Thiên Cơ nói:
- Giữa ta và nàng, người ngoài sao có thể xúi giục chứ?
- Đúng vậy. Cho nên, trận đấu này, ta nhất định phải đồng ý.
Cơ Thanh Vũ còn nghiêm túc nói:
- Mặc kệ Phong Thần bảng chuyện đó có thật hay không, ba năm sau, tất cả những người đủ tư cách, đều chắc chắn phải đi tới chiến trường viễn cổ kia. Chuyện này, không có ai có thể ngăn cản. Cho nên, trận chiến này, càng sớm chấm dứt, kỳ thật đối với lợi ích của song phương càng lớn hơn.
Sở Thiên Cơ làm sao không rõ đạo lý này, chỉ có điều trong lòng hắn lo lắng Cơ Thanh Vũ xảy ra chuyện không may, dù sao Cơ Thanh Vũ mới vừa tiến vào Đại Thánh cảnh không bao nhiêu năm, còn Cửu U Thánh chủ, lại sớm đã là tu sĩ Đại Thánh cảnh bậc cao. Cho nên Sở Thiên Cơ không muốn Cơ Thanh Vũ đối địch.