Thí Thiên Đao
Chương 1870: Đế vương tối cao (1)
Đây chính là uy nghiêm của đế vương La Thiên!
Nhất là tu sĩ tới từ bảy đại vực, trong nháy mắt đều có loại kích động phát ra từ nội tâm, giống như muốn cúng bái!
Bọn họ đều bị chấn động, là thiên kiêu trẻ tuổi đương thời, bọn họ kỳ thật cũng không có loại kính sợ mãnh liệt với hoàng tộc La Thiên và đế vương. Thậm chí vào thời điểm nói chuyện phiếm bình thường cũng thường xuyên nói vận số của hoàng tộc La Thiên sắp hết.
Nhưng vào thời khắc này, mọi ý niệm bất kính trong đầu lúc trước không ngờ đều không thể sinh ra!
Đây là dưới tình huống vị đế vương không hề phát ra bất kỳ uy áp gì!
- Đây mới là chính tông!
Trong nháy mắt, từ sâu trong lòng mọi thiên kiêu trẻ tuổi tới từ bảy đại vực đều toát ra ý nghĩ như vậy.
Sắc mặt Chung gia bên kia, cùng với người trong trận doanh có chút gần gũi với Chung gia đều trở nên vô cùng khó coi.
Ai cũng không thể tưởng tượng được đế vương lại tự mình giá lâm!
Ngươi làm sao lại rãnh rỗi như vậy?
Đường đường là đế vương lại xuất hiện ở nơi này, thật sự thích hợp sao? Ngươi không sợ đột nhiên có tồn tại vô thượng nào nhảy ra đánh chết ngươi sao?
- Đều ngồi đi.
Thanh âm của đế vương bình tĩnh và ôn hòa, sau đó dưới cái nhìn của mọi người, xe của đế vương chậm rãi đi tới chỗ hoàng tộc La Thiên.
Dưới mui xe, một chiếc chiến xa cổ xưa do tám tiên thú kéo.
Không ai có thể thấy rõ ràng hình dáng của vị đế vương kia dưới mui xe, nhưng cho dù là những người thân cận với Chung gia, vào thời khắc này từ sâu trong lòng cũng nổi lên một cảm giác vô lực.
Dường như vị đế vương này cách bọn họ vô cùng xa!
Khoảng cách kia, bọn họ có cố gắng cả đời cũng không thể đuổi theo!
Trên lôi đài, Chung Thánh nhìn Sở Mặc, trong ánh mắt tràn ngập sát khí lạnh như băng, bỗng nhiên cười trêu tức:
- Ngươi có phải đang cảm thấy hiện tại có người làm chỗ dựa cho mình nên không còn sợ đúng không? Sở Mặc, hôm nay ta sẽ xé nát ngươi! Ta sẽ hoàn toàn hành hạ ngươi tới chết trước mặt đế vương! Chẳng những là ngươi, mà ngay cả phụ thân của ngươi cũng sẽ nhận được đãi ngộ tương tự! Ngươi hiện tại… cho dù quỳ trên mặt đất dập đầu nhận sai với ta cũng không còn kịp!
Sở Mặc nhìn Chung Thánh:
- Nói xong chưa?
Trong mắt Chung Thánh lóe ra ánh sáng lạnh.
Sở Mặc nói:
- Nói nhanh lên, đánh xong ngươi ta còn muốn đánh với cha ngươi. Tuy nhiên ngươi yên tâm, ngươi sẽ không cảm thấy tức giận bởi vì ngươi nhìn không thấy.
Lời nói này của Sở Mặc lập tức khiến bốn phía khán đài đều xôn xao.
Quá cường thế!
Nói xong chưa? Nói xong liền đánh nhanh đi, đánh ngươi xong còn phải đánh cha ngươi!
Bình thường nếu nói như vậy chính là vô lễ, nhưng lúc này lại chính là mạnh mẽ, cứng rắn! Chính là hống hách!
Ở giới Tu Chân chính là cần loại mạnh mẽ, cứng rắn và hống hách này! Ngươi ôn hòa, ngươi khiêm tốn, ngươi nho nhã lễ độ chính là tượng trưng cho yếu đuối ở trong mắt vô số người!
Địch nhân đã khiêu khích tới cửa, còn kém tới mức chưa chỉ tay vào mũi chử má ngươi, ngươi còn khiêm tốn ôn hòa hữu lễ để cho ai nhìn?
Cho nên, chưa nói tới việc Sở Mặc có thật sự có loại năng lực này hay không, chỉ dựa vào thái độ mạnh mẽ, cứng rắn và hống hách này cũng đủ khiến vô số người cảm thấy nhiệt huyết tràn trề. Người hắn đối mặt chính là một trong những thiên kiêu trẻ tuổi cao cấp nhất La Thiên Tiên Vực, chứ đừng nói chi tới Chung gia phía sau Chung Thánh, đó là một cổ tộc có lão tổ tồn tại vô thượng trấn thủ, nội tình hùng hậu khó có thể tưởng tượng!
Sở Mặc mặc dù có thân phận ngoại thích hoàng thất, nhưng hiện giờ người nào không biết sự suy thoái của hoàng tộc? Tòa bộ hoàng tộc La Thiên đã không có cái loại tồn tại vô thượng có thể trấn áp số mệnh. Cho nên đừng nói là một ngoại thích hoàng thất, cho dù là loại hoàng tử như Cơ Khải, thời điểm đối mặt với Chung Thánh cũng khó có thể duy trì loại thái độ mạnh mẽ, cứng rắn này.
Bên trận doanh của Chung gia có vô số người lộ ra vẻ mặt khinh thường, cũng có rất nhiều người dè bĩu.
- Người này điên rồi sao? Hắn thật sự cho mình là người mạnh nhất thế hệ trẻ sao?
- Đầu óc có bênh! Chỉ là một ngoại thích hoàng thất cũng dám nói khoác ở nơi này! Đợi lát nữa Chung Thánh ca ca nhất định sẽ bầm thây hắn làm vạn đoạn!
- Ha ha, cho dù là con cháu hoàng tộc cũng không dám ngông cuồng như vậy!
Chung gia bên này, có rất nhiều người không kìm nổi trực tiếp nói lời trào phúng.
Hoàng tộc La Thiên bên này, Cơ Thánh tính tình nóng nảy không kìm nổi muốn đứng ra phản kích, bất quá vẫn bị Cơ Khải đè xuống.
- Cãi nhau với những người đó, ngươi thấy có ý nghĩa sao?
Cơ Khải hạ giọng nói.
- Có ý nghĩa!
Cơ Thánh hiếm khi chống đối ca ca của mình, hắn nổi giận đùng đùng nói:
- Cái phong độ và hình tượng chó má gì chứ? Hình tượng là dùng cho người cùng đẳng cấp, đối với một đám khốn kiếp thì cần gì hình tượng chứ?
Nói xong Cơ Thánh liền la lớn:
- Sở Mặc, lật Chung Thánh xuống, hung hăng đánh hắn! Con cháu hoàng tộc không hề kinh sợ!
Khóe miệng Cơ Khải co giật, mắt thấy không thể ngăn cản cũng chỉ có thể để mặc. Tuy nhiên thật ra ở sâu trong lòng, sau khi Cơ Thánh hô lên câu kia, Cơ Khải cũng cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Lúc này bên trận doanh Chung gia, một gã con cháu vợ cả Chung gia trầm giọng nói:
- Đây là phong độ của hoàng tộc sao? Không ngờ lại nói chuyện thô tục như thế.
- Đĩ con mẹ mày!
Cơ Thánh trực tiếp đứng lên, vẻ mặt lạnh lùng nhìn trận doanh Chung gia bên kia:
- Các ngươi thì cao thượng chắc? Cùng không tìm gương mà soi mình đi, đều là một đám quái thai! Nếu không phục thì gặp nhau trên lôi đài! Ít nói lời vô nghĩa lại!
Chung gia bên kia lập tức nổ tung, vô số người đều nổi giận.
- Thật là quá đáng!
- Đây là con cháu hoàng tộc sao?
- Thật không ngờ con cháu vợ cả hoàng tộc lại vô lễ như vậy?
- Chiến đấu là chiến đấu, nói như vậy quả thật rất mất thân phận!
Rất nhiều nhân vật lớp già Chung gia đều tức giận không nhẹ, ngồi ở chỗ kia trừng mắt cáu kỉnh.
Lúc này hoàng tộc bên kia, dưới mui xe đột nhiên truyền tới một đạo thanh âm uy nghiêm:
- Tám vực u mê, La Thiên vô cùng sơ khai…
Nhất là tu sĩ tới từ bảy đại vực, trong nháy mắt đều có loại kích động phát ra từ nội tâm, giống như muốn cúng bái!
Bọn họ đều bị chấn động, là thiên kiêu trẻ tuổi đương thời, bọn họ kỳ thật cũng không có loại kính sợ mãnh liệt với hoàng tộc La Thiên và đế vương. Thậm chí vào thời điểm nói chuyện phiếm bình thường cũng thường xuyên nói vận số của hoàng tộc La Thiên sắp hết.
Nhưng vào thời khắc này, mọi ý niệm bất kính trong đầu lúc trước không ngờ đều không thể sinh ra!
Đây là dưới tình huống vị đế vương không hề phát ra bất kỳ uy áp gì!
- Đây mới là chính tông!
Trong nháy mắt, từ sâu trong lòng mọi thiên kiêu trẻ tuổi tới từ bảy đại vực đều toát ra ý nghĩ như vậy.
Sắc mặt Chung gia bên kia, cùng với người trong trận doanh có chút gần gũi với Chung gia đều trở nên vô cùng khó coi.
Ai cũng không thể tưởng tượng được đế vương lại tự mình giá lâm!
Ngươi làm sao lại rãnh rỗi như vậy?
Đường đường là đế vương lại xuất hiện ở nơi này, thật sự thích hợp sao? Ngươi không sợ đột nhiên có tồn tại vô thượng nào nhảy ra đánh chết ngươi sao?
- Đều ngồi đi.
Thanh âm của đế vương bình tĩnh và ôn hòa, sau đó dưới cái nhìn của mọi người, xe của đế vương chậm rãi đi tới chỗ hoàng tộc La Thiên.
Dưới mui xe, một chiếc chiến xa cổ xưa do tám tiên thú kéo.
Không ai có thể thấy rõ ràng hình dáng của vị đế vương kia dưới mui xe, nhưng cho dù là những người thân cận với Chung gia, vào thời khắc này từ sâu trong lòng cũng nổi lên một cảm giác vô lực.
Dường như vị đế vương này cách bọn họ vô cùng xa!
Khoảng cách kia, bọn họ có cố gắng cả đời cũng không thể đuổi theo!
Trên lôi đài, Chung Thánh nhìn Sở Mặc, trong ánh mắt tràn ngập sát khí lạnh như băng, bỗng nhiên cười trêu tức:
- Ngươi có phải đang cảm thấy hiện tại có người làm chỗ dựa cho mình nên không còn sợ đúng không? Sở Mặc, hôm nay ta sẽ xé nát ngươi! Ta sẽ hoàn toàn hành hạ ngươi tới chết trước mặt đế vương! Chẳng những là ngươi, mà ngay cả phụ thân của ngươi cũng sẽ nhận được đãi ngộ tương tự! Ngươi hiện tại… cho dù quỳ trên mặt đất dập đầu nhận sai với ta cũng không còn kịp!
Sở Mặc nhìn Chung Thánh:
- Nói xong chưa?
Trong mắt Chung Thánh lóe ra ánh sáng lạnh.
Sở Mặc nói:
- Nói nhanh lên, đánh xong ngươi ta còn muốn đánh với cha ngươi. Tuy nhiên ngươi yên tâm, ngươi sẽ không cảm thấy tức giận bởi vì ngươi nhìn không thấy.
Lời nói này của Sở Mặc lập tức khiến bốn phía khán đài đều xôn xao.
Quá cường thế!
Nói xong chưa? Nói xong liền đánh nhanh đi, đánh ngươi xong còn phải đánh cha ngươi!
Bình thường nếu nói như vậy chính là vô lễ, nhưng lúc này lại chính là mạnh mẽ, cứng rắn! Chính là hống hách!
Ở giới Tu Chân chính là cần loại mạnh mẽ, cứng rắn và hống hách này! Ngươi ôn hòa, ngươi khiêm tốn, ngươi nho nhã lễ độ chính là tượng trưng cho yếu đuối ở trong mắt vô số người!
Địch nhân đã khiêu khích tới cửa, còn kém tới mức chưa chỉ tay vào mũi chử má ngươi, ngươi còn khiêm tốn ôn hòa hữu lễ để cho ai nhìn?
Cho nên, chưa nói tới việc Sở Mặc có thật sự có loại năng lực này hay không, chỉ dựa vào thái độ mạnh mẽ, cứng rắn và hống hách này cũng đủ khiến vô số người cảm thấy nhiệt huyết tràn trề. Người hắn đối mặt chính là một trong những thiên kiêu trẻ tuổi cao cấp nhất La Thiên Tiên Vực, chứ đừng nói chi tới Chung gia phía sau Chung Thánh, đó là một cổ tộc có lão tổ tồn tại vô thượng trấn thủ, nội tình hùng hậu khó có thể tưởng tượng!
Sở Mặc mặc dù có thân phận ngoại thích hoàng thất, nhưng hiện giờ người nào không biết sự suy thoái của hoàng tộc? Tòa bộ hoàng tộc La Thiên đã không có cái loại tồn tại vô thượng có thể trấn áp số mệnh. Cho nên đừng nói là một ngoại thích hoàng thất, cho dù là loại hoàng tử như Cơ Khải, thời điểm đối mặt với Chung Thánh cũng khó có thể duy trì loại thái độ mạnh mẽ, cứng rắn này.
Bên trận doanh của Chung gia có vô số người lộ ra vẻ mặt khinh thường, cũng có rất nhiều người dè bĩu.
- Người này điên rồi sao? Hắn thật sự cho mình là người mạnh nhất thế hệ trẻ sao?
- Đầu óc có bênh! Chỉ là một ngoại thích hoàng thất cũng dám nói khoác ở nơi này! Đợi lát nữa Chung Thánh ca ca nhất định sẽ bầm thây hắn làm vạn đoạn!
- Ha ha, cho dù là con cháu hoàng tộc cũng không dám ngông cuồng như vậy!
Chung gia bên này, có rất nhiều người không kìm nổi trực tiếp nói lời trào phúng.
Hoàng tộc La Thiên bên này, Cơ Thánh tính tình nóng nảy không kìm nổi muốn đứng ra phản kích, bất quá vẫn bị Cơ Khải đè xuống.
- Cãi nhau với những người đó, ngươi thấy có ý nghĩa sao?
Cơ Khải hạ giọng nói.
- Có ý nghĩa!
Cơ Thánh hiếm khi chống đối ca ca của mình, hắn nổi giận đùng đùng nói:
- Cái phong độ và hình tượng chó má gì chứ? Hình tượng là dùng cho người cùng đẳng cấp, đối với một đám khốn kiếp thì cần gì hình tượng chứ?
Nói xong Cơ Thánh liền la lớn:
- Sở Mặc, lật Chung Thánh xuống, hung hăng đánh hắn! Con cháu hoàng tộc không hề kinh sợ!
Khóe miệng Cơ Khải co giật, mắt thấy không thể ngăn cản cũng chỉ có thể để mặc. Tuy nhiên thật ra ở sâu trong lòng, sau khi Cơ Thánh hô lên câu kia, Cơ Khải cũng cảm thấy vô cùng sảng khoái.
Lúc này bên trận doanh Chung gia, một gã con cháu vợ cả Chung gia trầm giọng nói:
- Đây là phong độ của hoàng tộc sao? Không ngờ lại nói chuyện thô tục như thế.
- Đĩ con mẹ mày!
Cơ Thánh trực tiếp đứng lên, vẻ mặt lạnh lùng nhìn trận doanh Chung gia bên kia:
- Các ngươi thì cao thượng chắc? Cùng không tìm gương mà soi mình đi, đều là một đám quái thai! Nếu không phục thì gặp nhau trên lôi đài! Ít nói lời vô nghĩa lại!
Chung gia bên kia lập tức nổ tung, vô số người đều nổi giận.
- Thật là quá đáng!
- Đây là con cháu hoàng tộc sao?
- Thật không ngờ con cháu vợ cả hoàng tộc lại vô lễ như vậy?
- Chiến đấu là chiến đấu, nói như vậy quả thật rất mất thân phận!
Rất nhiều nhân vật lớp già Chung gia đều tức giận không nhẹ, ngồi ở chỗ kia trừng mắt cáu kỉnh.
Lúc này hoàng tộc bên kia, dưới mui xe đột nhiên truyền tới một đạo thanh âm uy nghiêm:
- Tám vực u mê, La Thiên vô cùng sơ khai…