Thí Thiên Đao
Chương 1680: Tiên phong của Ma tộc (1)
Mà ngay cả Hồng Nguyệt và đám người La Quật, đều bị cảnh tượng này làm cho hoảng sợ. Tiếng lòng cảm thán. Những người từng là Đại nhân trẻ tuổi, càng xúc động lâu hơn, đối với trình độ mạnh mẽ Sở Mặc, bọn họ thậm chí đã có chút chết lặng!
Sở Mặc cảm giác ngũ tạng lục phủ mình, từng cơn sôi trào nhẹ, thầm nghĩ trong lòng: Thực lực không kém! Tam Nhãn Cự Ma này, thực lực của nó, không ngờ cũng đã gần bằng mình!
Chẳng lẽ nói Ma tộc hiện tại ngay cả quân tiên phong tiền trạm … cũng mạnh như vậy sao? Trong lòng của Sở Mặc có chút nặng trĩu. Nếu nói như vậy, như vậy nhân loại bên này, sẽ không thể lạc quan.
- Lại đến!
Trong cổ họng Tam Nhãn Cự Ma kia phát ra một tiếng rít gào, thần trí của nó, truyền đến một trận dao động kịch liệt. Sau đó bay thẳng đến Sở Mặc, chỗ con mắt ở giữa lông mày như ru-bi kia, bắn ra một đạo hào quang.
Tia sáng này mang theo hơi thở hủy diệt vô tận, đem hư không xuyên qua một đạo hư không. Thậm chí tới một mức độ nào đó, đạo tia sáng này ảnh hưởng đến hư không. Bởi vì tốc độ của nó, thật sự là quá nhanh!
Sở Mặc thậm chí không kịp vận Cửu Tự Chân Ngôn đến thay đổi thời gian và không gian, liền bị đạo tia sáng này trực tiếp đánh trúng vào đầu vai.
Phù!
Một đạo huyết quang tỏa ra, nhuộm hồng cả quần áo của Sở Mặc.
Sở Mặc kêu lên một tiếng trầm đục, đạo tia sáng này ẩn chứa quy luật rất mạnh, đang điên cuồng phá hư nhục thể của Sở Mặc. Sở Mặc vận chuyển tâm pháp, lấy đạo hùng mạnh đuổi lực lượng này ra ngoài.
Sở Mặc lạnh lùng nhìn Tam Nhãn Cự Ma, thân hình hắn chớp liên tục, bay nhanh tiếp cận đối phương, sau đó giơ Thí Thiên lên, đưa tay một đao, chặt đầu nó xuống.
Đây hết thảy, nói ra rất chậm, nhưng trên thực tế, chỉ trong nháy mắt của nháy mắt.
Thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma đánh trúng Sở Mặc, đến Sở Mặc vận chuyển huyền công chữa thương, lại đến Sở Mặc đánh về phía Tam Nhãn Cự Ma, chỉ là chuyện trong giây lát.
Trong mắt người khác, dường như là đạo quang của Tam Nhãn Cự Ma kia, đánh trúng Sở Mặc, sau đó lúc này… một đao Sở Mặc... cũng đã đến rồi!
Nhưng thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma lại rất rõ, việc không phải là như thế! Con người trước mắt này, không ngờ có bản lĩnh thay đổi thời gian và không gian!
Trong cổ họng của nó, rít gào một tiếng tức giận, không ngờ đưa đầu ra, có một sừng trâu như quả núi ngăn lại một đao của Sở Mặc.
Răng rắc!
Sừng gãy.
Một đao kia của Sở Mặc, bẻ gãy nghiền nát sừng của thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma, sau đó tiện tay cướp sừng này đi, ném vào bên trong Thương Khung Thần Giám. Sau đó, một đao kia của y, vẫn như cũ như không bị bất kì gì ngăn cản, hung hăng hướng tới chặt đứt đầu của thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma.
Rắc…!
Một tiếng giòn vang, đầu của thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma không ngờ bị Sở Mặc chặt đứt!
Nhưng đồng thời, Tam Nhãn Cự Ma này cũng vô cùng hung hãn, đầu sắp bị chặt thành hai nửa rồi, nó lại có dùng con mắt nhỏ kia bắn ra một đạo quang vào Sở Mặc một chút. Sau đó vung bàn tay thật lớn, rút ta đánh về hướng về Sở Mặc tương đối mà nói thì thân thể như là hạt bụi vậy.
Lực lượng này quá lớn!
Cho dù là một ngôi sao, cũng có thể dễ dàng đánh nát!
Một đao kia của Sở Mặc, bổ đầu của thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma ra thành hai khúc. Nhưng chỗ cánh tay trái và vai của hắn lại bị hào quang của thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma chiếu vào làm xuyên thủng. Chỗ đó, rất gần tim của Sở Mặc!
Kỳ thật thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma cũng là công kích vào tim của Sở Mặc! Chẳng qua là Sở Mặc tránh được mà thôi.
Lúc này, bàn tay to kinh khủng của Tam Nhãn Cự Ma cũng tới rồi, đánh cho thân thể của Sở Mặc bay ngàn vạn dặm.
Vù!
Sau khi một kiếm của Kỳ Tiêu Vũ chém đứt đầu của một Tam Nhãn Cự Ma, gần di là Thuấn Di vậy, xuất hiện bên cạnh Sở Mặc. Thủy Y Y cũng theo sát phía sau.
Hai nàng liếc mắt nhìn nhau một cái, tất cả đều lộ ra vẻ lo lắng.
Lúc này, Sở Mặc nhìn thân mình rách rưới, động một cái, ha hả cười nói:
- Không cần lo lắng, ta rất tốt!
Xương cốt cả người rất nhiều chuyện vỡ ra, vết thương chỗ vai rất lớn, máu tươi nhuộm đỏ cả toàn thân, y còn đi an ủi người khác.
Kỳ Tiêu Vũ và ánh mắt của Thủy Y Y đỏ lên.
Lúc này, trên chiến trường, tất cả đại loạn!
Thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma, ngã xuống!
Thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma liều chết đánh Sở Mặc bị thương nặng, cũng là muốn đánh chết Sở Mặc hoàn toàn, nó thật sự là liều mạng, đã hoàn toàn lấy tính mạng ra đánh bạc. Lúc này, tính cả Nguyên Thần bên trong của nó đều bị một đao của Sở Mặc xóa nhòa, sức sống hoàn toàn cắt đứt.
Sau khi đánh bay Sở Mặc, thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma liền trực tiếp bị đánh chết ở đó.
Hồn bay phách lạc!
Thân thể cao lớn kia của nó đang không ngừng tan rã, thân xác sau khi tan rã không ngừng phân giải trong hư không, hóa thành biển tinh khí vô tận, một thân đạo hạnh hướng về cả hư không từ từ tiêu tan.
Các Tam Nhãn Cự Ma còn lại đều phát ra rống giận bi phẫn đến cực điểm, thủ lĩnh của bọn nó ngã xuống, đối với chúng tạo thành đả kích hoàn toàn có tính chất huỷ diệt! Vô số Ma Tiêm cũng đang gầm thét, khi chúng nó mất đi lý trí sẽ cắn nuốt thi thể đồng loại, nhưng chúng nó vĩnh viễn sẽ không cắn nuốt thi thể Tam Nhãn Cự Ma. Đây là một loại áp chế Tiên Thiên trên linh hồn.
Rất nhiều người tuy rằng vô cùng lo lắng trạng thái Sở Mặc lúc này, nhưng mắt thấy xuất hiện cơ hội khó gặp, không muốn bỏ qua, cho nên, toàn bộ đều xông tới trận cước đại loạn của Ma tộc kia.
Ma Quân nhẫn tâm đánh chết Tam Nhãn Ma Tộc!
La Quật và Hồng Nguyệt, Tử Yên và vài Chuẩn Chí Tôn cao nhất tất cả đều như thế.
Ma Tiêm, bọn họ để cho những người khác giết. Bọn họ là tu sĩ mạnh nhất Thiên giới bên này, tất nhiên muốn đối mặt với đối thủ khủng bố nhất.
Lục Hồng Tuyết những người này từng là đại nhân trẻ tuổi cũng đều xông lên tuyến đầu tiên, trên người của bọn họ, hơn phân nửa đều bị thương, có một số người thương thế nghiêm trọng. Nhưng không ai lui bước!
Tất cả mọi người đều chia nhau ra chém giết kẻ thù!
Sở Mặc từng nhìn lên những Đế Chủ trứ danh này, tất cả đều triển khai ra phong thái tuyệt thế.
Toàn thân Kim Ô Đại Đế, phóng ra ánh hào quang màu kim phóng rực rỡ loá mắt đến không thể nhìn thẳng! Mỗi một kích của y đều bộc phát ra hào quang ánh vàng, trong vầng hào quang dường như mang theo sức mạnh tinh lọc khủng bố, nhưng phàm là sinh linh Ma tộc bị đánh trúng. Bất kể là Ma Tiêm hay là Tam Nhãn Cự Ma, tất cả đều phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, sau đó thân thể cao lớn nháy mắt bị ăn mòn mất.
Sở Mặc cảm giác ngũ tạng lục phủ mình, từng cơn sôi trào nhẹ, thầm nghĩ trong lòng: Thực lực không kém! Tam Nhãn Cự Ma này, thực lực của nó, không ngờ cũng đã gần bằng mình!
Chẳng lẽ nói Ma tộc hiện tại ngay cả quân tiên phong tiền trạm … cũng mạnh như vậy sao? Trong lòng của Sở Mặc có chút nặng trĩu. Nếu nói như vậy, như vậy nhân loại bên này, sẽ không thể lạc quan.
- Lại đến!
Trong cổ họng Tam Nhãn Cự Ma kia phát ra một tiếng rít gào, thần trí của nó, truyền đến một trận dao động kịch liệt. Sau đó bay thẳng đến Sở Mặc, chỗ con mắt ở giữa lông mày như ru-bi kia, bắn ra một đạo hào quang.
Tia sáng này mang theo hơi thở hủy diệt vô tận, đem hư không xuyên qua một đạo hư không. Thậm chí tới một mức độ nào đó, đạo tia sáng này ảnh hưởng đến hư không. Bởi vì tốc độ của nó, thật sự là quá nhanh!
Sở Mặc thậm chí không kịp vận Cửu Tự Chân Ngôn đến thay đổi thời gian và không gian, liền bị đạo tia sáng này trực tiếp đánh trúng vào đầu vai.
Phù!
Một đạo huyết quang tỏa ra, nhuộm hồng cả quần áo của Sở Mặc.
Sở Mặc kêu lên một tiếng trầm đục, đạo tia sáng này ẩn chứa quy luật rất mạnh, đang điên cuồng phá hư nhục thể của Sở Mặc. Sở Mặc vận chuyển tâm pháp, lấy đạo hùng mạnh đuổi lực lượng này ra ngoài.
Sở Mặc lạnh lùng nhìn Tam Nhãn Cự Ma, thân hình hắn chớp liên tục, bay nhanh tiếp cận đối phương, sau đó giơ Thí Thiên lên, đưa tay một đao, chặt đầu nó xuống.
Đây hết thảy, nói ra rất chậm, nhưng trên thực tế, chỉ trong nháy mắt của nháy mắt.
Thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma đánh trúng Sở Mặc, đến Sở Mặc vận chuyển huyền công chữa thương, lại đến Sở Mặc đánh về phía Tam Nhãn Cự Ma, chỉ là chuyện trong giây lát.
Trong mắt người khác, dường như là đạo quang của Tam Nhãn Cự Ma kia, đánh trúng Sở Mặc, sau đó lúc này… một đao Sở Mặc... cũng đã đến rồi!
Nhưng thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma lại rất rõ, việc không phải là như thế! Con người trước mắt này, không ngờ có bản lĩnh thay đổi thời gian và không gian!
Trong cổ họng của nó, rít gào một tiếng tức giận, không ngờ đưa đầu ra, có một sừng trâu như quả núi ngăn lại một đao của Sở Mặc.
Răng rắc!
Sừng gãy.
Một đao kia của Sở Mặc, bẻ gãy nghiền nát sừng của thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma, sau đó tiện tay cướp sừng này đi, ném vào bên trong Thương Khung Thần Giám. Sau đó, một đao kia của y, vẫn như cũ như không bị bất kì gì ngăn cản, hung hăng hướng tới chặt đứt đầu của thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma.
Rắc…!
Một tiếng giòn vang, đầu của thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma không ngờ bị Sở Mặc chặt đứt!
Nhưng đồng thời, Tam Nhãn Cự Ma này cũng vô cùng hung hãn, đầu sắp bị chặt thành hai nửa rồi, nó lại có dùng con mắt nhỏ kia bắn ra một đạo quang vào Sở Mặc một chút. Sau đó vung bàn tay thật lớn, rút ta đánh về hướng về Sở Mặc tương đối mà nói thì thân thể như là hạt bụi vậy.
Lực lượng này quá lớn!
Cho dù là một ngôi sao, cũng có thể dễ dàng đánh nát!
Một đao kia của Sở Mặc, bổ đầu của thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma ra thành hai khúc. Nhưng chỗ cánh tay trái và vai của hắn lại bị hào quang của thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma chiếu vào làm xuyên thủng. Chỗ đó, rất gần tim của Sở Mặc!
Kỳ thật thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma cũng là công kích vào tim của Sở Mặc! Chẳng qua là Sở Mặc tránh được mà thôi.
Lúc này, bàn tay to kinh khủng của Tam Nhãn Cự Ma cũng tới rồi, đánh cho thân thể của Sở Mặc bay ngàn vạn dặm.
Vù!
Sau khi một kiếm của Kỳ Tiêu Vũ chém đứt đầu của một Tam Nhãn Cự Ma, gần di là Thuấn Di vậy, xuất hiện bên cạnh Sở Mặc. Thủy Y Y cũng theo sát phía sau.
Hai nàng liếc mắt nhìn nhau một cái, tất cả đều lộ ra vẻ lo lắng.
Lúc này, Sở Mặc nhìn thân mình rách rưới, động một cái, ha hả cười nói:
- Không cần lo lắng, ta rất tốt!
Xương cốt cả người rất nhiều chuyện vỡ ra, vết thương chỗ vai rất lớn, máu tươi nhuộm đỏ cả toàn thân, y còn đi an ủi người khác.
Kỳ Tiêu Vũ và ánh mắt của Thủy Y Y đỏ lên.
Lúc này, trên chiến trường, tất cả đại loạn!
Thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma, ngã xuống!
Thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma liều chết đánh Sở Mặc bị thương nặng, cũng là muốn đánh chết Sở Mặc hoàn toàn, nó thật sự là liều mạng, đã hoàn toàn lấy tính mạng ra đánh bạc. Lúc này, tính cả Nguyên Thần bên trong của nó đều bị một đao của Sở Mặc xóa nhòa, sức sống hoàn toàn cắt đứt.
Sau khi đánh bay Sở Mặc, thủ lĩnh Tam Nhãn Cự Ma liền trực tiếp bị đánh chết ở đó.
Hồn bay phách lạc!
Thân thể cao lớn kia của nó đang không ngừng tan rã, thân xác sau khi tan rã không ngừng phân giải trong hư không, hóa thành biển tinh khí vô tận, một thân đạo hạnh hướng về cả hư không từ từ tiêu tan.
Các Tam Nhãn Cự Ma còn lại đều phát ra rống giận bi phẫn đến cực điểm, thủ lĩnh của bọn nó ngã xuống, đối với chúng tạo thành đả kích hoàn toàn có tính chất huỷ diệt! Vô số Ma Tiêm cũng đang gầm thét, khi chúng nó mất đi lý trí sẽ cắn nuốt thi thể đồng loại, nhưng chúng nó vĩnh viễn sẽ không cắn nuốt thi thể Tam Nhãn Cự Ma. Đây là một loại áp chế Tiên Thiên trên linh hồn.
Rất nhiều người tuy rằng vô cùng lo lắng trạng thái Sở Mặc lúc này, nhưng mắt thấy xuất hiện cơ hội khó gặp, không muốn bỏ qua, cho nên, toàn bộ đều xông tới trận cước đại loạn của Ma tộc kia.
Ma Quân nhẫn tâm đánh chết Tam Nhãn Ma Tộc!
La Quật và Hồng Nguyệt, Tử Yên và vài Chuẩn Chí Tôn cao nhất tất cả đều như thế.
Ma Tiêm, bọn họ để cho những người khác giết. Bọn họ là tu sĩ mạnh nhất Thiên giới bên này, tất nhiên muốn đối mặt với đối thủ khủng bố nhất.
Lục Hồng Tuyết những người này từng là đại nhân trẻ tuổi cũng đều xông lên tuyến đầu tiên, trên người của bọn họ, hơn phân nửa đều bị thương, có một số người thương thế nghiêm trọng. Nhưng không ai lui bước!
Tất cả mọi người đều chia nhau ra chém giết kẻ thù!
Sở Mặc từng nhìn lên những Đế Chủ trứ danh này, tất cả đều triển khai ra phong thái tuyệt thế.
Toàn thân Kim Ô Đại Đế, phóng ra ánh hào quang màu kim phóng rực rỡ loá mắt đến không thể nhìn thẳng! Mỗi một kích của y đều bộc phát ra hào quang ánh vàng, trong vầng hào quang dường như mang theo sức mạnh tinh lọc khủng bố, nhưng phàm là sinh linh Ma tộc bị đánh trúng. Bất kể là Ma Tiêm hay là Tam Nhãn Cự Ma, tất cả đều phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, sau đó thân thể cao lớn nháy mắt bị ăn mòn mất.