Thí Thiên Đao
Chương 1668: Giảng đạo (2)
Giọng nói trong trẻo của Sở Mặc không ngừng truyền tới:
- Cho nên, bất kể là Đại La Kim Tiên, Thiên Tiên hay là Chân Tiên đều có một thân đạo hạnh. Ngay cả tu sĩ của Nguyên Anh kỳ cũng có đạo hạnh thuộc về mình. Nếu như có thể đặc biệt coi trọng việc ngộ đạo trong lúc nâng cao cảnh giới, bồi dưỡng hai thứ cùng lúc. Vậy thì ta tin rằng chiến lực của mỗi một tu sĩ trong cảnh giới chí ít sẽ tăng ba lần trở lên. Con số này càng lên cấp thì càng cao. Đương nhiên, muốn đạt tớiloại trình độ này, tuyệt đối không phải là chuyện dễ. Không phải một sớm một chiều là có thể thực hiện được. Bởi vì đạo, hư vô mờ mịt, huyền diệu khó giải thích, muốn đúc kết đạo của bản thân, cần trầm tư suy nghĩ, cũng cần chăm chỉ tìm tòi, nhưng chỉ cần nắm được điểm mấu chốt, thì coi như ngươi đã chính thức nhập môn rồi.
Sở Mặc nói xong, phía dưới nhất loạt đều yên lặng, tất cả mọi người đều nghiêm túc suy nghĩ về lời nói này của Sở Mặc.
Lúc này, Hồng Nguyệt nhẹ giọng mở miệng:
- Sở Mặc, ý của ngài, đại khái ta đã hiểu rồi. Hiện giờ trong giới tu hành, bên dưới Đế Chủ, bao gồm cả Đế Chủ, kỳ thực đều không chothấy sự coi trọng đối với đạo, bởi vì bọn họ đều cảm thấy đó là việc chỉ có cảnh giới Chí Tôn mới có thể làm. Đúng không?
Sở Mặc khẽ gật đầu.
Hồng Nguyệt lại nói:
- Nhưng nếu như từ bây giờ có thể bắt đầu hiểu và tăng cường thêm sự bồi dưỡng đối với đạo, nhất định là có lợi ích rất lớn, đúng không?
Sở Mặc lại gật đầu:
- Cô cô nói đúng, thật sự là có lợi ích lớn. Hồng Nguyệt khẽ mỉm cười:
- Vậy, ta lại thay mọi người hỏi một vấn đề mà bọn họ rất quan tâm, cũng rất muốn biết.
Sở Mặc cười nói:
- Cô cô, xin mời hỏi.
Hồng Nguyệt nói:
- Ngài bắt đầu ngộ đạo từ lúc nào? Chiến lực hùng mạnh này của ngài liên quan bao nhiêu tới việc này?
Sở Mặc nói:
- Kỳ thực ta chính thức ngộ đạo ở trên Thiên Lộ, lúc đó, ta đã đạt cảnh giới Chân Tiên rồi. Chiến lực hiện giờ của ta liên quan rất lớn tới lần ngộ đạo kia, lần đó, ta gần như đã chạm tới cảnh giới cấp Chí Tôn.
Sở Mặc nói thẳng không hề giấu diếm.
Rít!
Trên quảng trường rộng lớn bên trong Vườn Thiên Đạo, trong giây lát truyền đến một hồi âm thanh của tiếng hít vào khí lạnh, tất cả mọi người gần như đều bị chấn động kinh sợ. Đương thời lại có kẻ chạm tới cảnh giới cấp Chí Tôn sao? Nếu tin tức này truyền ra ngoài, thì quả thựclà quá kinh người rồi!
Trong giây lát, ngay cả La Quật đang ngồi một góc trong quảng trường cũng trợn tròn mắt, trong ánh mắt hào quang lấp lánh. Hiện giờ y rốt cục đã hoàn toàn tháo gỡ được mối nghi hoặc nhiều năm quấy nhiễu trong lòng.
Năm đó Sở Mặc dụng kế tính kế y, trốn vào một đoạn khác của Thiên Lộ, Sở Mặc của khi đó hoàn toàn không có một chút năng lực nào chống lại được y. Nhưng sau khi Sở Mặc trở về từ đoạn Thiên Lộ kia, lại lấy cảnh giới Chân Tiên có thể giao thủ cùng bậc Chuẩn Chí Tôn như y! Tuy rằng đánh không lại y, nhưng đó là vì sự chênh lệch cực lớn của cảnh giới. Tuyệt đối không phải nói năng lực của Sở Mặc không đủ. Mà năm năm trước, lúc Sở Mặc bước vào Thiên Lộ một lần nữa, hắn vừa mới bước vào cảnh giới cấp Chuẩn Chí Tôn, suýt nữa có thể nghiền nát y rồi!
Thì ra là vậy!
Trong đầu La Quật rung động ầm ầm. Một luồng hơi thở ào ào bộc phát ra. Loại cảm giác huyền diệu này khiến y ngay cả lên tiếng chào hỏi Sở Mặc cũng không kịp, vèo một cái, liền biến mất.
Lúc này Hồng Nguyệt trầm ngâm suy nghĩ một lúc, cười với Sở Mặc:
- Cháu trai bảo bối của ta, cô cô nợ ngươi một món nợ lớn.
Nói xong, vèo một cái thân hình của Hồng Nguyệt đã biến mất.
Lúc này, Tử Yên Đế Chủ nhìn thật sâu vào đôi mắt của Sở Mặc, sau đó nói:
- Mặc dù ngươi là sư đệ của ta, nhưng lần này, ngươi lại là sư phụ của ta!
Nói xong, Tử Yên cũng biến mất. Trong nháy mắt có rất nhiều người rời khỏi quảng trường tiểu thế giới này. Có vài người còn kịp tới chào hỏi, chắp tay bái tạ Sở Mặc, có vài người ngay cả chào hỏi cũng không kịp, đành rời đi luôn.
Đạt tới cảnh giới của bọn họ, rất nhiều lúc, sự khác biệt không phải là tích luỹ, mà là giác ngộ!
Thời cổ đại có một bậc hiền triết đã từng nói thế này:
- Triều văn đạo tịch tử túc hĩ!
Câu nói này đã nói lên sự gian khổ của việc giác ngộ, một khi được giác ngộ, sau khi nhập đạo, có chết cũng cảm thấy mãn nguyện. Sự tích luỹ và từng trải của đám đại tu sĩ này đều đã đạt tới trạng thái tột cùng mà bản thân có thể đạt được. Nếu không có sự tác động bên ngoài, muốn ngộ đạo thành công thật sự là rất khó. Điều này cũng là nguyên nhân tại sao cần phải xuất hiện vị Chí tôn vô lộ khả tẩu.
Kỳ thực, lời nói của Sở Mặc có ảnh hưởng tương đối sâu xa tới của toàn bộ cảnh giới, chứ không chỉ là ảnh hưởng tới những tu sĩ của cảnh giới Chuẩn Chí Tôn và Đế Chủ đỉnh cao.
Trong thời gian ngắn, người chịu ảnh hưởng đều là đám người đứng trên đỉnh cao nhất của giới tu hành, nhưng nếu như đợi lời nói này truyền ra ngoài, sau một thời gian dài, người chịu ảnh hưởng chính là vôsố thế hệ!
Bởi vì bất cứ một tu sĩ nào của La Thiên Tiên Vực cũng đều hiểu được đạo lý này, đó chính là, bắt đầu từ Trúc Cơ thì đã tiến hành ngộ đạo. Vì vậy chiến lực của bọn họ mạnh hơn rất nhiều so với chiến lực của những tu sĩ Thiên giới kia.
Mặc dù chưa từng khoa trương đến mức, Đế Chủ có thể đánh với cảnh giới Chí Tôn, nhưng chí ít, đối mặt với đối thủ cùng cảnh giới, Viêm Hoàng đại vực này gần như không có ai là đối thủ của tu sĩ La Thiên Tiên Vực. Thời gian như nước chảy, lại năm năm nữa qua đi.
Tình hình tổng thể của giới tu hành ở toàn bộ Viêm Hoàng đại vực đã tốt hơn nhiều so với mười năm trước!
Trước hết La Quật ngộ đạo trở về, vị này từng là Thiên Lộ Vương, hiện giờ một thân đạo hạnh, đã thành công đạt tới cảnh giới Chuẩn Chí Tôn tuyệt đỉnh. Nếu không có quy tắc áp chế của thế giới này, hiện giờ y đã có thể thành công bước vào cảnh giới Chí Tôn rồi!
Sau khi La Quật trở về liền quỳ gối hành đại lễ với Sở Mặc! Đây mới là truyền đạo thụ nghiệp chân chính!
Chẳng ngại tuổi tác của Sở Mặc, cảnh giới của hắn cũng không bằng y, nhưng ân tình này, La Quật nhất định phải lĩnh thụ.
Chí Tôn tuyệt đỉnh, năm xưa Huyết Ma Lão Tổ cũng là ở cảnh giới này. Nhưng lại dám khiêu chiến với cả Chí Tôn.
Hiện giờ La Quật cũng có lòng tin như vậy. Đây là một loại tín niệm không gì sánh được, hắn đã từng mất đi, nay đã tìm lại được rồi.
Người trở về ngay sau La Quật là Hồng Nguyệt, nàng cũng đã bướcvào cảnh giới Chuẩn Chí Tôn tuyệt đỉnh giống như La Quật!
- Cho nên, bất kể là Đại La Kim Tiên, Thiên Tiên hay là Chân Tiên đều có một thân đạo hạnh. Ngay cả tu sĩ của Nguyên Anh kỳ cũng có đạo hạnh thuộc về mình. Nếu như có thể đặc biệt coi trọng việc ngộ đạo trong lúc nâng cao cảnh giới, bồi dưỡng hai thứ cùng lúc. Vậy thì ta tin rằng chiến lực của mỗi một tu sĩ trong cảnh giới chí ít sẽ tăng ba lần trở lên. Con số này càng lên cấp thì càng cao. Đương nhiên, muốn đạt tớiloại trình độ này, tuyệt đối không phải là chuyện dễ. Không phải một sớm một chiều là có thể thực hiện được. Bởi vì đạo, hư vô mờ mịt, huyền diệu khó giải thích, muốn đúc kết đạo của bản thân, cần trầm tư suy nghĩ, cũng cần chăm chỉ tìm tòi, nhưng chỉ cần nắm được điểm mấu chốt, thì coi như ngươi đã chính thức nhập môn rồi.
Sở Mặc nói xong, phía dưới nhất loạt đều yên lặng, tất cả mọi người đều nghiêm túc suy nghĩ về lời nói này của Sở Mặc.
Lúc này, Hồng Nguyệt nhẹ giọng mở miệng:
- Sở Mặc, ý của ngài, đại khái ta đã hiểu rồi. Hiện giờ trong giới tu hành, bên dưới Đế Chủ, bao gồm cả Đế Chủ, kỳ thực đều không chothấy sự coi trọng đối với đạo, bởi vì bọn họ đều cảm thấy đó là việc chỉ có cảnh giới Chí Tôn mới có thể làm. Đúng không?
Sở Mặc khẽ gật đầu.
Hồng Nguyệt lại nói:
- Nhưng nếu như từ bây giờ có thể bắt đầu hiểu và tăng cường thêm sự bồi dưỡng đối với đạo, nhất định là có lợi ích rất lớn, đúng không?
Sở Mặc lại gật đầu:
- Cô cô nói đúng, thật sự là có lợi ích lớn. Hồng Nguyệt khẽ mỉm cười:
- Vậy, ta lại thay mọi người hỏi một vấn đề mà bọn họ rất quan tâm, cũng rất muốn biết.
Sở Mặc cười nói:
- Cô cô, xin mời hỏi.
Hồng Nguyệt nói:
- Ngài bắt đầu ngộ đạo từ lúc nào? Chiến lực hùng mạnh này của ngài liên quan bao nhiêu tới việc này?
Sở Mặc nói:
- Kỳ thực ta chính thức ngộ đạo ở trên Thiên Lộ, lúc đó, ta đã đạt cảnh giới Chân Tiên rồi. Chiến lực hiện giờ của ta liên quan rất lớn tới lần ngộ đạo kia, lần đó, ta gần như đã chạm tới cảnh giới cấp Chí Tôn.
Sở Mặc nói thẳng không hề giấu diếm.
Rít!
Trên quảng trường rộng lớn bên trong Vườn Thiên Đạo, trong giây lát truyền đến một hồi âm thanh của tiếng hít vào khí lạnh, tất cả mọi người gần như đều bị chấn động kinh sợ. Đương thời lại có kẻ chạm tới cảnh giới cấp Chí Tôn sao? Nếu tin tức này truyền ra ngoài, thì quả thựclà quá kinh người rồi!
Trong giây lát, ngay cả La Quật đang ngồi một góc trong quảng trường cũng trợn tròn mắt, trong ánh mắt hào quang lấp lánh. Hiện giờ y rốt cục đã hoàn toàn tháo gỡ được mối nghi hoặc nhiều năm quấy nhiễu trong lòng.
Năm đó Sở Mặc dụng kế tính kế y, trốn vào một đoạn khác của Thiên Lộ, Sở Mặc của khi đó hoàn toàn không có một chút năng lực nào chống lại được y. Nhưng sau khi Sở Mặc trở về từ đoạn Thiên Lộ kia, lại lấy cảnh giới Chân Tiên có thể giao thủ cùng bậc Chuẩn Chí Tôn như y! Tuy rằng đánh không lại y, nhưng đó là vì sự chênh lệch cực lớn của cảnh giới. Tuyệt đối không phải nói năng lực của Sở Mặc không đủ. Mà năm năm trước, lúc Sở Mặc bước vào Thiên Lộ một lần nữa, hắn vừa mới bước vào cảnh giới cấp Chuẩn Chí Tôn, suýt nữa có thể nghiền nát y rồi!
Thì ra là vậy!
Trong đầu La Quật rung động ầm ầm. Một luồng hơi thở ào ào bộc phát ra. Loại cảm giác huyền diệu này khiến y ngay cả lên tiếng chào hỏi Sở Mặc cũng không kịp, vèo một cái, liền biến mất.
Lúc này Hồng Nguyệt trầm ngâm suy nghĩ một lúc, cười với Sở Mặc:
- Cháu trai bảo bối của ta, cô cô nợ ngươi một món nợ lớn.
Nói xong, vèo một cái thân hình của Hồng Nguyệt đã biến mất.
Lúc này, Tử Yên Đế Chủ nhìn thật sâu vào đôi mắt của Sở Mặc, sau đó nói:
- Mặc dù ngươi là sư đệ của ta, nhưng lần này, ngươi lại là sư phụ của ta!
Nói xong, Tử Yên cũng biến mất. Trong nháy mắt có rất nhiều người rời khỏi quảng trường tiểu thế giới này. Có vài người còn kịp tới chào hỏi, chắp tay bái tạ Sở Mặc, có vài người ngay cả chào hỏi cũng không kịp, đành rời đi luôn.
Đạt tới cảnh giới của bọn họ, rất nhiều lúc, sự khác biệt không phải là tích luỹ, mà là giác ngộ!
Thời cổ đại có một bậc hiền triết đã từng nói thế này:
- Triều văn đạo tịch tử túc hĩ!
Câu nói này đã nói lên sự gian khổ của việc giác ngộ, một khi được giác ngộ, sau khi nhập đạo, có chết cũng cảm thấy mãn nguyện. Sự tích luỹ và từng trải của đám đại tu sĩ này đều đã đạt tới trạng thái tột cùng mà bản thân có thể đạt được. Nếu không có sự tác động bên ngoài, muốn ngộ đạo thành công thật sự là rất khó. Điều này cũng là nguyên nhân tại sao cần phải xuất hiện vị Chí tôn vô lộ khả tẩu.
Kỳ thực, lời nói của Sở Mặc có ảnh hưởng tương đối sâu xa tới của toàn bộ cảnh giới, chứ không chỉ là ảnh hưởng tới những tu sĩ của cảnh giới Chuẩn Chí Tôn và Đế Chủ đỉnh cao.
Trong thời gian ngắn, người chịu ảnh hưởng đều là đám người đứng trên đỉnh cao nhất của giới tu hành, nhưng nếu như đợi lời nói này truyền ra ngoài, sau một thời gian dài, người chịu ảnh hưởng chính là vôsố thế hệ!
Bởi vì bất cứ một tu sĩ nào của La Thiên Tiên Vực cũng đều hiểu được đạo lý này, đó chính là, bắt đầu từ Trúc Cơ thì đã tiến hành ngộ đạo. Vì vậy chiến lực của bọn họ mạnh hơn rất nhiều so với chiến lực của những tu sĩ Thiên giới kia.
Mặc dù chưa từng khoa trương đến mức, Đế Chủ có thể đánh với cảnh giới Chí Tôn, nhưng chí ít, đối mặt với đối thủ cùng cảnh giới, Viêm Hoàng đại vực này gần như không có ai là đối thủ của tu sĩ La Thiên Tiên Vực. Thời gian như nước chảy, lại năm năm nữa qua đi.
Tình hình tổng thể của giới tu hành ở toàn bộ Viêm Hoàng đại vực đã tốt hơn nhiều so với mười năm trước!
Trước hết La Quật ngộ đạo trở về, vị này từng là Thiên Lộ Vương, hiện giờ một thân đạo hạnh, đã thành công đạt tới cảnh giới Chuẩn Chí Tôn tuyệt đỉnh. Nếu không có quy tắc áp chế của thế giới này, hiện giờ y đã có thể thành công bước vào cảnh giới Chí Tôn rồi!
Sau khi La Quật trở về liền quỳ gối hành đại lễ với Sở Mặc! Đây mới là truyền đạo thụ nghiệp chân chính!
Chẳng ngại tuổi tác của Sở Mặc, cảnh giới của hắn cũng không bằng y, nhưng ân tình này, La Quật nhất định phải lĩnh thụ.
Chí Tôn tuyệt đỉnh, năm xưa Huyết Ma Lão Tổ cũng là ở cảnh giới này. Nhưng lại dám khiêu chiến với cả Chí Tôn.
Hiện giờ La Quật cũng có lòng tin như vậy. Đây là một loại tín niệm không gì sánh được, hắn đã từng mất đi, nay đã tìm lại được rồi.
Người trở về ngay sau La Quật là Hồng Nguyệt, nàng cũng đã bướcvào cảnh giới Chuẩn Chí Tôn tuyệt đỉnh giống như La Quật!