Thí Thiên Đao
Chương 1616: Ta là ông nội của ngươi (1)
Sau một lát, sắc mặt Sở Mặc đã hơi tai tái, hắn tính ra vị trí của trận pháp La Thiên Phá Diệt cuối cùng rồi. Nhưng trong lòng hắn có chút khổ, bởi vì nơi đó lại chính là trung tâm của vùng sao này, nếu hắn đoán không sai, thì đó chính là nơi mà Huyết Ma lão tổ thực sự trấn giữ.
Sở Mặc thông báo kết quả này cho mọi người biết. Giọng nói của người đàn ông trung niên rất bình tĩnh, hầu như chẳng có chút dao động nào, y nhìn Sở Mặc:
- Giao cho ta đi, ta sẽ dốc hết sức để xử lý tốt việc này.
Sở Mặc gật gật đầu, nhìn người đàn ông trung niên đó thật chăm chú, sau đó nói:
- Phải còn sống trở về!
Y cười rộ lên:
- Ta còn chưa sống đủ đâu.
Lúc này, người có vóc dáng cao gầy đi tới, nhẹ nhàng ôm lấy ngườiđàn ông trung niên một chút, tuy không nói gì, nhưng vành mắt y lại hơi hoen đỏ.
Người đàn ông trung niên đập đập vào bả vai y, cười nói:
- Bảo trọng!
Thiếu phụ mím môi, nhìn chồng mình ôm người đàn ông trung niên, hốc mắt đỏ lên, muốn nói điều gì khiến không khí sôi động lên một chút, nhưng lại chẳng thể nào mở miệng.
Người đàn ông trung niên nhìn mọi người thật kỹ:
- Nhiệm vụ của các ngươi còn gian khổ hơn ta nhiều, tất cả mọingười, nhớ phải bảo trọng!
Nói xong, y trực tiếp lấy một món pháp khí nho nhỏ ra, như là một chiếc thuyền buồm.
Người đàn ông trung niên yên lặng đọc thần chú, chiếc thuyền buồm lớn lên như thổi, nháy mắt trở thành chiếc thuyền buồm to chừng một trượng. Người đàn ông trung niên nhảy phắt lên, chiếc thuyền buồm lập tức biến mất khỏi khoang thuyền chiến.
Đây là một pháp khí Chí Tôn đỉnh cao! Sau khi chiếc thuyền buồm biến mất, Sở Mặc thử theo dõi xem, thì phát hiện ra, hắn đã hoàn toàn không tìm được rồi.
Ông lão ngậm tẩu hút xoạch xoạch hai hơi thuốc, nói:
- Đây là pháp khí tinh phẩm do lão thái gia để lại, cho dù là Chí Tôn cũng không dễ để phát hiện ra sự tồn tại của nó đâu. Chớ nói chi, hẳn là ánh mắt bọn chúng giờ đang dồn cả vào ta.
Trong lúc nói chuyện, một hơi thở hùng hồn trực tiếp trùm lên nơi này. Sau đó, một giọng nói lạnh như băng truyền đến:
- Người trong thuyền, mau lăn ra đây! Thanh Long vèo cái trốn sau lưng Sở Mặc, vẻ mặt sợ hãi nói:
- Trời ạ… Là lão già kia!
Trong con ngươi của Sở Mặc hiện lên sát khí lạnh như băng, lạnh lùng nói:
- Huyết Ma lão tổ!
Tiếp theo, hơi thở kia trực tiếp hóa thành sát khí đậm đặc, lao thẳng về phía chiếc thuyền. Cả mảnh vũ trụ bị sát khí này quấy cho hỗn loạn. Trong luồng sát khí, chiếc thuyền chiến trông chẳng khác nào một chiếc thuyền cá mỏng manh trên biển đang bị sóng đánh dồn dập, có thể lật úp bất cứ lúc nào.
Ông lão ngậm tẩu thuốc nhìn thoáng qua mọi người, thân hình khẽ nhún, trực tiếp vọt ra bên ngoài thuyền chiến, lạnh lùng quát:
- Huyết Ma lão tổ, đừng vội càn rỡ, hãy ăn một đòn của ta!
Ông lão vung nõ điếu trong tay, trực tiếp đánh qua một thân hình mơhồ trong không trung.
Vù!
Luồng sát khí trong không gian hỗn độn kia bị nõ điếu của ông già đánh tan. Sau đó, giữa không trung, xuất hiện một nõ điếu khổng lồ, giống như tòa núi lớn, hung hăng đánh về phía bóng người kia của Huyết Ma lão tổ.
Tiếp đó, người cao gầy, chàng trai vạm vỡ, và mười mấy người khác đều ra khỏi chiến thuyền, không nói hai lời trực tiếp bắt tay nhau, cùng tấn công về phía bóng người mơ hồ của Huyết Ma lão tổ.
- Một bầy kiến hôi, muốn chết!
Giọng quát lớn lạnh đến cực điểm của Huyết Ma lão tổ truyền tới, như sấm đánh cuồn cuộn, chấn động đến mức cả không gian vũ trụ này liên tục phát ra từng tiếng nổ vang.
Huyết Ma lão tổ thẳng tay dùng pháp lực vô biên, tạo thành một chưởng khổng lồ, trực tiếp đập về phía chiếc nõ điếu lớn đang đánh tới phía y.
Ầm!
Chiếc nõ điếu to như tòa núi lớn kia nổ rầm rầm, tàn dư chưởng lựcđó của Huyết Ma lão tổ tiếp tục đè thẳng đến chỗ ông lão ngậm tẩu.
Đó là một loại công kích với pháp lực cao thâm, đè qua đây thì thậm chí có thể đập vụn cả một ngôi sao.
Lúc này, khóe miệng của ông lão ngậm tẩu tràn ra một tia máu tươi, đạo của y đã bị thương!
Đây mới chỉ là một đòn mà thôi!
Chênh lệch lại rõ ràng như vậy! Cảnh giới giữa hai bên cách nhau quá xa, hoàn toàn không phải chỉ cần có dũng khí là bù được.
Tuy nói cảnh giới đều là Chuẩn Chí Tôn, cấp bậc của Huyết Ma lão tổ lại cao hơn ông lão ngậm tẩu nhiều!
Nhưng, khi ấy, đòn tấn công của những người khác cũng đều đã ập tới.
Thiếu phụ trực tiếp lấy chiếc liềm hóa thành một lưỡi hái lớn, hung hăng bổ về phía cần cổ của Huyết Ma lão tổ. Vũ khí của chàng trai vạm vỡ là một cán búa, y bật lên cao, nện về phía eo của y.
Người đàn ông cao gầy, chồng của thiếu phụ kia thì dùng tay trần, trực tiếp tung chưởng về phía lồng ngực.
Một cánh tay khác của Huyết Ma lão tổ quét qua mấy người này, một luồng sáng sắc lẻm lập tức chém ra!
Ông lão ngậm tẩu thuốc hừ lạnh một tiếng, gầm lên giận dữ, trên người toát ra sức mạnh cuồn cuồn của quy tắc, nhắm thẳng hướng Huyết Ma lão tổ, trực tiếp đánh nát chưởng lực to lớn kia. Nhưng cũng bởivậy, mà y hộc máu tươi.
Không ngờ những đợt tấn công của đám người thiếu phụ, chàng trai vạm vỡ và người đàn ông cao gầy kia cũng linh hoạt, sắc bén vô cùng, hợp sức đỡ được cú đánh này của Huyết Ma lão tổ.
Huyết Ma lão tổ hơi nheo mắt, nhìn đám người:
- Được, rất tốt, đúng là có tài. Nếu bản tôn đoán không sai thì các người chính là đám tàn dư của dòng họ Sở phải không? Tìm được đến đây thì coi như các ngươi cũng khá có bản lĩnh đấy. Tuy nhiên, nếu đã đến rồi thì đừng hòng trở về, ở lại đây đi! Ông già ngậm tẩu thuốc lau vết máu ở khóe miệng, lạnh lùng nói:
- Chúng ta tới, không có ý định còn sống trở về!
Nói xong, đám người kia liền ra tay thêm lần nữa, không ngờ bọn họ lại tạo thành một trận pháp, sự phối hợp với nhau ăn ý tới không ngờ, vây Huyết Ma lão tổ lại, tấn công dồn dập.
Mặc dù đây chỉ là một phân thân của Huyết Ma lão tổ, nhưng lại có tới hơn một nửa thần thức của y, cho nên cũng biểu hiện ra vô cùng dũng mãnh. Trên thân y ma diễm bốc ngùn ngụt, mỗi cú đòn đều mang theo uy lực càn quét, dưới sức mạnh những công kích này, các ngôi sao ở vị trí tương đối gần đều nát thành bột mịn. Nhưng vẫn không thể đột phá được vòng vây của đám người ông lão ngậm tẩu.
Bên trong chiến thuyền, vẻ mặt Thanh Long đầy sợ hãi, miệng lẩm bẩm nói:
- Điên rồi, đúng là điên rồi! Đám ngươi kia vậy mà muốn tiêu diệt một bậc cao thủ gần với Chí Tôn…
Con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng của Sở Mặc dõi theo, hắn chưa ra tay. Bởi vì hắn đang chờ cơ hội!
Sở Mặc thông báo kết quả này cho mọi người biết. Giọng nói của người đàn ông trung niên rất bình tĩnh, hầu như chẳng có chút dao động nào, y nhìn Sở Mặc:
- Giao cho ta đi, ta sẽ dốc hết sức để xử lý tốt việc này.
Sở Mặc gật gật đầu, nhìn người đàn ông trung niên đó thật chăm chú, sau đó nói:
- Phải còn sống trở về!
Y cười rộ lên:
- Ta còn chưa sống đủ đâu.
Lúc này, người có vóc dáng cao gầy đi tới, nhẹ nhàng ôm lấy ngườiđàn ông trung niên một chút, tuy không nói gì, nhưng vành mắt y lại hơi hoen đỏ.
Người đàn ông trung niên đập đập vào bả vai y, cười nói:
- Bảo trọng!
Thiếu phụ mím môi, nhìn chồng mình ôm người đàn ông trung niên, hốc mắt đỏ lên, muốn nói điều gì khiến không khí sôi động lên một chút, nhưng lại chẳng thể nào mở miệng.
Người đàn ông trung niên nhìn mọi người thật kỹ:
- Nhiệm vụ của các ngươi còn gian khổ hơn ta nhiều, tất cả mọingười, nhớ phải bảo trọng!
Nói xong, y trực tiếp lấy một món pháp khí nho nhỏ ra, như là một chiếc thuyền buồm.
Người đàn ông trung niên yên lặng đọc thần chú, chiếc thuyền buồm lớn lên như thổi, nháy mắt trở thành chiếc thuyền buồm to chừng một trượng. Người đàn ông trung niên nhảy phắt lên, chiếc thuyền buồm lập tức biến mất khỏi khoang thuyền chiến.
Đây là một pháp khí Chí Tôn đỉnh cao! Sau khi chiếc thuyền buồm biến mất, Sở Mặc thử theo dõi xem, thì phát hiện ra, hắn đã hoàn toàn không tìm được rồi.
Ông lão ngậm tẩu hút xoạch xoạch hai hơi thuốc, nói:
- Đây là pháp khí tinh phẩm do lão thái gia để lại, cho dù là Chí Tôn cũng không dễ để phát hiện ra sự tồn tại của nó đâu. Chớ nói chi, hẳn là ánh mắt bọn chúng giờ đang dồn cả vào ta.
Trong lúc nói chuyện, một hơi thở hùng hồn trực tiếp trùm lên nơi này. Sau đó, một giọng nói lạnh như băng truyền đến:
- Người trong thuyền, mau lăn ra đây! Thanh Long vèo cái trốn sau lưng Sở Mặc, vẻ mặt sợ hãi nói:
- Trời ạ… Là lão già kia!
Trong con ngươi của Sở Mặc hiện lên sát khí lạnh như băng, lạnh lùng nói:
- Huyết Ma lão tổ!
Tiếp theo, hơi thở kia trực tiếp hóa thành sát khí đậm đặc, lao thẳng về phía chiếc thuyền. Cả mảnh vũ trụ bị sát khí này quấy cho hỗn loạn. Trong luồng sát khí, chiếc thuyền chiến trông chẳng khác nào một chiếc thuyền cá mỏng manh trên biển đang bị sóng đánh dồn dập, có thể lật úp bất cứ lúc nào.
Ông lão ngậm tẩu thuốc nhìn thoáng qua mọi người, thân hình khẽ nhún, trực tiếp vọt ra bên ngoài thuyền chiến, lạnh lùng quát:
- Huyết Ma lão tổ, đừng vội càn rỡ, hãy ăn một đòn của ta!
Ông lão vung nõ điếu trong tay, trực tiếp đánh qua một thân hình mơhồ trong không trung.
Vù!
Luồng sát khí trong không gian hỗn độn kia bị nõ điếu của ông già đánh tan. Sau đó, giữa không trung, xuất hiện một nõ điếu khổng lồ, giống như tòa núi lớn, hung hăng đánh về phía bóng người kia của Huyết Ma lão tổ.
Tiếp đó, người cao gầy, chàng trai vạm vỡ, và mười mấy người khác đều ra khỏi chiến thuyền, không nói hai lời trực tiếp bắt tay nhau, cùng tấn công về phía bóng người mơ hồ của Huyết Ma lão tổ.
- Một bầy kiến hôi, muốn chết!
Giọng quát lớn lạnh đến cực điểm của Huyết Ma lão tổ truyền tới, như sấm đánh cuồn cuộn, chấn động đến mức cả không gian vũ trụ này liên tục phát ra từng tiếng nổ vang.
Huyết Ma lão tổ thẳng tay dùng pháp lực vô biên, tạo thành một chưởng khổng lồ, trực tiếp đập về phía chiếc nõ điếu lớn đang đánh tới phía y.
Ầm!
Chiếc nõ điếu to như tòa núi lớn kia nổ rầm rầm, tàn dư chưởng lựcđó của Huyết Ma lão tổ tiếp tục đè thẳng đến chỗ ông lão ngậm tẩu.
Đó là một loại công kích với pháp lực cao thâm, đè qua đây thì thậm chí có thể đập vụn cả một ngôi sao.
Lúc này, khóe miệng của ông lão ngậm tẩu tràn ra một tia máu tươi, đạo của y đã bị thương!
Đây mới chỉ là một đòn mà thôi!
Chênh lệch lại rõ ràng như vậy! Cảnh giới giữa hai bên cách nhau quá xa, hoàn toàn không phải chỉ cần có dũng khí là bù được.
Tuy nói cảnh giới đều là Chuẩn Chí Tôn, cấp bậc của Huyết Ma lão tổ lại cao hơn ông lão ngậm tẩu nhiều!
Nhưng, khi ấy, đòn tấn công của những người khác cũng đều đã ập tới.
Thiếu phụ trực tiếp lấy chiếc liềm hóa thành một lưỡi hái lớn, hung hăng bổ về phía cần cổ của Huyết Ma lão tổ. Vũ khí của chàng trai vạm vỡ là một cán búa, y bật lên cao, nện về phía eo của y.
Người đàn ông cao gầy, chồng của thiếu phụ kia thì dùng tay trần, trực tiếp tung chưởng về phía lồng ngực.
Một cánh tay khác của Huyết Ma lão tổ quét qua mấy người này, một luồng sáng sắc lẻm lập tức chém ra!
Ông lão ngậm tẩu thuốc hừ lạnh một tiếng, gầm lên giận dữ, trên người toát ra sức mạnh cuồn cuồn của quy tắc, nhắm thẳng hướng Huyết Ma lão tổ, trực tiếp đánh nát chưởng lực to lớn kia. Nhưng cũng bởivậy, mà y hộc máu tươi.
Không ngờ những đợt tấn công của đám người thiếu phụ, chàng trai vạm vỡ và người đàn ông cao gầy kia cũng linh hoạt, sắc bén vô cùng, hợp sức đỡ được cú đánh này của Huyết Ma lão tổ.
Huyết Ma lão tổ hơi nheo mắt, nhìn đám người:
- Được, rất tốt, đúng là có tài. Nếu bản tôn đoán không sai thì các người chính là đám tàn dư của dòng họ Sở phải không? Tìm được đến đây thì coi như các ngươi cũng khá có bản lĩnh đấy. Tuy nhiên, nếu đã đến rồi thì đừng hòng trở về, ở lại đây đi! Ông già ngậm tẩu thuốc lau vết máu ở khóe miệng, lạnh lùng nói:
- Chúng ta tới, không có ý định còn sống trở về!
Nói xong, đám người kia liền ra tay thêm lần nữa, không ngờ bọn họ lại tạo thành một trận pháp, sự phối hợp với nhau ăn ý tới không ngờ, vây Huyết Ma lão tổ lại, tấn công dồn dập.
Mặc dù đây chỉ là một phân thân của Huyết Ma lão tổ, nhưng lại có tới hơn một nửa thần thức của y, cho nên cũng biểu hiện ra vô cùng dũng mãnh. Trên thân y ma diễm bốc ngùn ngụt, mỗi cú đòn đều mang theo uy lực càn quét, dưới sức mạnh những công kích này, các ngôi sao ở vị trí tương đối gần đều nát thành bột mịn. Nhưng vẫn không thể đột phá được vòng vây của đám người ông lão ngậm tẩu.
Bên trong chiến thuyền, vẻ mặt Thanh Long đầy sợ hãi, miệng lẩm bẩm nói:
- Điên rồi, đúng là điên rồi! Đám ngươi kia vậy mà muốn tiêu diệt một bậc cao thủ gần với Chí Tôn…
Con ngươi trong trẻo nhưng lạnh lùng của Sở Mặc dõi theo, hắn chưa ra tay. Bởi vì hắn đang chờ cơ hội!