Thí Thiên Đao
Chương 1584: Độ ma ở Huyễn Thần giới (1)
- Ngài cần gì tự làm khổ mình như thế, nếu không độ hóa được thì còn có thể phong ấn mà.
Sở Mặc thở dài.
Giống như Phong Hành Giả, cứ phong ấn lại không chừng một ngày nào đó sẽ có biện pháp giải quyết.
KHương Ân lắc đầu:
- Ta chỉ muốn… thử nghiệm… cho những người khác…, muốn dòđường đi coi sao thôi…
Lão thái gia khó khăn nói, Sở Mặc lấy một viên đan dược đưa ngài. Ông cũng không cự tuyệt, sau khi nuốt xuống, tinh thần có vẻ khá hơn.
Đôi mắt Sở Mặc đỏ lên. Hắn thật lòng kính nể lão thái gia. Hắn biết lão thái gia làm như vậy là muốn kiểm chứng, nếu ông có thể thành công được độ hóa, những người sau cũng sẽ được cứu. Nếu không, tốt nhất là cứ chờ bị phong ấn đi.
Hy sinh vĩ đại như vậy khiến người khác không thể không kính nể.
- Đáng tiếc vẫn thất bại.
Khương lão thái gia cười cười.
- Thật ra cũng không sao, người chỉ có thể chết một lần. Cái chết này cũng không phải vô nghĩa.
- Lão tổ!
- Lão thái gia!
Một đám cao tầng dù đã lớn tuổi cũng không nhịn được khóc rống lên.
- Đừng khóc… các ngươi đều mấy vạn tuổi rồi còn khóc cái gì. Nhớ kỹ phải duy trì gia phong, duy trì truyền thống, tiếp tục làm việc thiện đấy.
Lão thái gia nói xong lại mỉm cười nhìn Sở Mặc, sau đó vui vẻ nhắm mắt, đi về cõi tiên.
Sở Mặc đau buồn. Dù không có giao tình sâu đậm nhưng Sở Mặc cảm phục nhân cách của lão thái gia. Đây thật sự là một người tốt. Ngươi có thể nghĩ ông ngốc nhưng không thể không tôn trọng nhân cách của ông.
- Nhân phẩm cao thượng của lão thái gia đúng là tấm gương chovãn bối chúng ta.
Sở Mặc thi lễ với Khương lão thái gia.
- A di đà Phật!
Hư Độ chắp tay trước ngực, nhẹ giọng tụng kinh tiễn đưa Khương lão thái gia về trời.
Cái Thế Hống và Biên Khai Vũ yên lặng thi lễ.
Qua ba ngày ba đêm, bọn họ đã biết Sở Mặc đang làm gì, họ lại càng tôn kính hắn hơn. Sở Mặc không muốn ở lại trong không khí đau thương này, cự tuyệt lời mời ở lại của Khương gia, tự tay tháo dỡ pháptrận phong ấn Khương gia.
Trong nhân gian có truyền thuyết người làm việc thiện chín kiếp nhưng cuối cùng, truyền thuyết cũng chỉ là truyền thuyết, không ai kiểm chứng.
Nhưng nhìn Khương gia kiên trì làm việc thiện đến mấy vạn năm, bọn họ chợt hiểu. Đây đâu còn là tích thiện chín kiếp, mà chín mươi kiếp, chín trăm kiếp rồi.
Một gia tộc như vậy, dù trời không thương thì người cũng muốn bảo hộ. Nên Sở Mặc không nói gì nhưng trong lòng lặng lẽ quyết định, nhấtđịnh phải che chở cho Khương gia, không để họ gặp đại kiếp. Gia tộc như vậy mới là tương lai của Thiên giới.
Từ đầu đến cuối, vẻ mặt Hư Độ bình thản, chỉ yên lặng tụng kinh. Sau khi rời khỏi Khương gia, Hư Độ hỏi Sở Mặc:
- Giờ chúng ta đi đâu đây?
Sở Mặc dừng bước nói:
- Còn ngươi thì sao?
Hư Độ mỉm cười như tượng Phật:
- Ta vẫn khỏe.
Sở Mặc nhíu mày. Hư Độ chủ động nói:
- Tiểu tăng có một đề nghị.
- Ồ?
- Tông chủ có thể tự do xuất nhập Huyễn Thần giới phải không?
Đôi mắt của Hư Độ sáng rỡ, nhìn Sở Mặc hỏi.
Sở Mặc hơi ngẩn ra:
- Tu sĩ có huyết mạch đều tiến vào được mà.
- Không không, ý tiểu tăng là cả người đều tiến vào ý.
Hư Độ mỉm cười nói:
- Tông chủ làm được đúng không?
Hư Độ cũng không nói vì sao lại biết bí mật của Sở Mặc nhưng lại đưa ra một đề nghị khiến Sở Mặc giật mình.
- Ngươi nói muốn mở một khu vực riêng trong Huyễn Thần giới, sau đó thông cáo Thiên giới để toàn bộ người có ma chủng vào đó độ hóa một thể á?
Khóe miệng Sở Mặc co giật. Hư Độ gật đầu nói:
- Đúng thế. Tông chủ thấy được không?
- Sao ngươi biết ta làm được?
Sở Mặc không dám tin.
Hư Độ hạ giọng nói:
- Tông chủ, tiểu tăng là con cháu của Phật môn mà.
- Con cháu của Phật môn thì làm sao?
Sở Mặc liếc mắt tự nhủ, ta còn là Tông chủ của Phật môn đấy. Hư Độ giải thích:
- Phật môn đến từ La Thiên Tiên Vực đó.
- …
Sở Mặc đen mặt, hắn đã hiểu.
- La Thiên Tiên Vực có một loại pháp khí, chắc ở cấp Thánh khí…
Hư Độ nói xong ngậm miệng, không tiếp tục nữa.
Sở Mặc trợn mắt, không nghĩ tiểu hòa thượng này biết nhiều như thế. Nếu không phải tiểu hòa thượng này thiện lương, nếu không phải Sở Mặc chính là Tông chủ của Phật môn chắc chắn lúc này hắn muốn giếtngười diệt khẩu rồi.
Tuy nhiên, bình tĩnh mà nói đề nghị này khá khả thi. Thiên giới quá lớn, không biết còn bao nhiều gia tộc nhập ma nữa.
Sở Mặc chỉ biết Huyết Ma Lão Tổ tạo nghiệt. Như vậy ai dám cam đoan không có Ma tộc khác làm như lão chứ? Dù chỉ có Huyết Ma Lão Tổ làm thì sát thủ Đế Chủ bậc tám kia chưa chắc đã biết hết. Sở Mặc cảm giác tên đó chỉ biết một phần thôi.
Ý của Hư Độ là một biện pháp hay. Đương nhiên, biện pháp này không áp dụng được cho những gia tộc ngoan cố không muốn độ hóa. Sở Mặc càng nghĩ càng thấy khả thi. Hắn lập tức nhắn tin cho Thủy Y Y, Sở Thanh, sau đó do dự một chút, lại đưa tin cho Lưu Vân. Vấn đề Tần Thi cũng được giải quyết. Sở Mặc đỡ lo.
Đồng thời, Sở Mặc cũng liên hệ với Sở Thanh nhờ nàng nói với những người ở tổ địa Sở thị nhất mạch rằng sau khi chuyện này chấm dứt, hắn muốn đến chỗ Huyết Ma Lão Tổ. Đối mặt với Huyết Ma Lão Tổ, Sở Mặc cũng không lo lắng quá nhiều.
Địch nhân nhiều năm, song phương có sự chênh lệch không nhỏ. Rõ ràng Huyết Ma Lão Tổ ở cấp độ cao hơn. Trình độ của lão cao hơn Chuẩn Chí Tôn Sở Mặc gặp rất nhiều. Hơn nữa, bên kia còn có một tênChí Tôn vừa mới sống lại đó. Chỉ dựa vào mình Sở Mặc dĩ nhiên không đối kháng được.
Sau khi chuẩn bị xong, Sở Mặc đến Huyễn Thần giới, trực tiếp đi tìm Linh Vũ Vi nói chuyện.
Linh Vũ Vi gật đầu đồng ý, bày tỏ sẵn lòng giúp một tay. Nàng và Giới Linh là chúa tể trong Huyễn Thần giới. Ma chủng bị bức ra càng nhiều thì càng hùng mạnh. Đến lúc đó, bọn họ có thể hỗ trợ trấn áp.
Sở Mặc cảm tạ Linh Vũ Vi. Dù Linh Vũ Vi và Giới Linh nói toàn bộ Huyễn Thần giới là của hắn, hai người họ cũng là tôi tớ nhưng Sở Mặc chưa bao giờ nghĩ vậy. Hắn vẫn tôn trọng hai người. Dù là ai, hắn vẫn lấy nghĩa đối nghĩa.
Sở Mặc quay lại nói với Hư Độ, mọi chuyện không thành vấn đề rồi. Hư Độ vui vẻ.
Lúc này, bản tin bùng nổ. Cả Thiên giới cũng nổ tung theo.
- Các gia tộc nhập ma ư? Thiên giới chúng ta làm sao lại có gia tộc nhập ma chứ?
- Không ngờ có người có thể độ hóa ma? Nhưng chúng ta thật sựcó gia tộc bị nhập ma sao?
Mỗi người một ý. Mọi người khó mà tin Thiên giới thái bình nhiều năm lại còn ẩn dấu dư nghiệt của Ma tộc.
Nhưng sau đó lại có người công khai hỏi có phải có thể độ hóa được thật hay không? Người đi hỏi cũng không phải hạng người vô danh. Thế là bản tin lại nổ tung.
Sở Mặc thở dài.
Giống như Phong Hành Giả, cứ phong ấn lại không chừng một ngày nào đó sẽ có biện pháp giải quyết.
KHương Ân lắc đầu:
- Ta chỉ muốn… thử nghiệm… cho những người khác…, muốn dòđường đi coi sao thôi…
Lão thái gia khó khăn nói, Sở Mặc lấy một viên đan dược đưa ngài. Ông cũng không cự tuyệt, sau khi nuốt xuống, tinh thần có vẻ khá hơn.
Đôi mắt Sở Mặc đỏ lên. Hắn thật lòng kính nể lão thái gia. Hắn biết lão thái gia làm như vậy là muốn kiểm chứng, nếu ông có thể thành công được độ hóa, những người sau cũng sẽ được cứu. Nếu không, tốt nhất là cứ chờ bị phong ấn đi.
Hy sinh vĩ đại như vậy khiến người khác không thể không kính nể.
- Đáng tiếc vẫn thất bại.
Khương lão thái gia cười cười.
- Thật ra cũng không sao, người chỉ có thể chết một lần. Cái chết này cũng không phải vô nghĩa.
- Lão tổ!
- Lão thái gia!
Một đám cao tầng dù đã lớn tuổi cũng không nhịn được khóc rống lên.
- Đừng khóc… các ngươi đều mấy vạn tuổi rồi còn khóc cái gì. Nhớ kỹ phải duy trì gia phong, duy trì truyền thống, tiếp tục làm việc thiện đấy.
Lão thái gia nói xong lại mỉm cười nhìn Sở Mặc, sau đó vui vẻ nhắm mắt, đi về cõi tiên.
Sở Mặc đau buồn. Dù không có giao tình sâu đậm nhưng Sở Mặc cảm phục nhân cách của lão thái gia. Đây thật sự là một người tốt. Ngươi có thể nghĩ ông ngốc nhưng không thể không tôn trọng nhân cách của ông.
- Nhân phẩm cao thượng của lão thái gia đúng là tấm gương chovãn bối chúng ta.
Sở Mặc thi lễ với Khương lão thái gia.
- A di đà Phật!
Hư Độ chắp tay trước ngực, nhẹ giọng tụng kinh tiễn đưa Khương lão thái gia về trời.
Cái Thế Hống và Biên Khai Vũ yên lặng thi lễ.
Qua ba ngày ba đêm, bọn họ đã biết Sở Mặc đang làm gì, họ lại càng tôn kính hắn hơn. Sở Mặc không muốn ở lại trong không khí đau thương này, cự tuyệt lời mời ở lại của Khương gia, tự tay tháo dỡ pháptrận phong ấn Khương gia.
Trong nhân gian có truyền thuyết người làm việc thiện chín kiếp nhưng cuối cùng, truyền thuyết cũng chỉ là truyền thuyết, không ai kiểm chứng.
Nhưng nhìn Khương gia kiên trì làm việc thiện đến mấy vạn năm, bọn họ chợt hiểu. Đây đâu còn là tích thiện chín kiếp, mà chín mươi kiếp, chín trăm kiếp rồi.
Một gia tộc như vậy, dù trời không thương thì người cũng muốn bảo hộ. Nên Sở Mặc không nói gì nhưng trong lòng lặng lẽ quyết định, nhấtđịnh phải che chở cho Khương gia, không để họ gặp đại kiếp. Gia tộc như vậy mới là tương lai của Thiên giới.
Từ đầu đến cuối, vẻ mặt Hư Độ bình thản, chỉ yên lặng tụng kinh. Sau khi rời khỏi Khương gia, Hư Độ hỏi Sở Mặc:
- Giờ chúng ta đi đâu đây?
Sở Mặc dừng bước nói:
- Còn ngươi thì sao?
Hư Độ mỉm cười như tượng Phật:
- Ta vẫn khỏe.
Sở Mặc nhíu mày. Hư Độ chủ động nói:
- Tiểu tăng có một đề nghị.
- Ồ?
- Tông chủ có thể tự do xuất nhập Huyễn Thần giới phải không?
Đôi mắt của Hư Độ sáng rỡ, nhìn Sở Mặc hỏi.
Sở Mặc hơi ngẩn ra:
- Tu sĩ có huyết mạch đều tiến vào được mà.
- Không không, ý tiểu tăng là cả người đều tiến vào ý.
Hư Độ mỉm cười nói:
- Tông chủ làm được đúng không?
Hư Độ cũng không nói vì sao lại biết bí mật của Sở Mặc nhưng lại đưa ra một đề nghị khiến Sở Mặc giật mình.
- Ngươi nói muốn mở một khu vực riêng trong Huyễn Thần giới, sau đó thông cáo Thiên giới để toàn bộ người có ma chủng vào đó độ hóa một thể á?
Khóe miệng Sở Mặc co giật. Hư Độ gật đầu nói:
- Đúng thế. Tông chủ thấy được không?
- Sao ngươi biết ta làm được?
Sở Mặc không dám tin.
Hư Độ hạ giọng nói:
- Tông chủ, tiểu tăng là con cháu của Phật môn mà.
- Con cháu của Phật môn thì làm sao?
Sở Mặc liếc mắt tự nhủ, ta còn là Tông chủ của Phật môn đấy. Hư Độ giải thích:
- Phật môn đến từ La Thiên Tiên Vực đó.
- …
Sở Mặc đen mặt, hắn đã hiểu.
- La Thiên Tiên Vực có một loại pháp khí, chắc ở cấp Thánh khí…
Hư Độ nói xong ngậm miệng, không tiếp tục nữa.
Sở Mặc trợn mắt, không nghĩ tiểu hòa thượng này biết nhiều như thế. Nếu không phải tiểu hòa thượng này thiện lương, nếu không phải Sở Mặc chính là Tông chủ của Phật môn chắc chắn lúc này hắn muốn giếtngười diệt khẩu rồi.
Tuy nhiên, bình tĩnh mà nói đề nghị này khá khả thi. Thiên giới quá lớn, không biết còn bao nhiều gia tộc nhập ma nữa.
Sở Mặc chỉ biết Huyết Ma Lão Tổ tạo nghiệt. Như vậy ai dám cam đoan không có Ma tộc khác làm như lão chứ? Dù chỉ có Huyết Ma Lão Tổ làm thì sát thủ Đế Chủ bậc tám kia chưa chắc đã biết hết. Sở Mặc cảm giác tên đó chỉ biết một phần thôi.
Ý của Hư Độ là một biện pháp hay. Đương nhiên, biện pháp này không áp dụng được cho những gia tộc ngoan cố không muốn độ hóa. Sở Mặc càng nghĩ càng thấy khả thi. Hắn lập tức nhắn tin cho Thủy Y Y, Sở Thanh, sau đó do dự một chút, lại đưa tin cho Lưu Vân. Vấn đề Tần Thi cũng được giải quyết. Sở Mặc đỡ lo.
Đồng thời, Sở Mặc cũng liên hệ với Sở Thanh nhờ nàng nói với những người ở tổ địa Sở thị nhất mạch rằng sau khi chuyện này chấm dứt, hắn muốn đến chỗ Huyết Ma Lão Tổ. Đối mặt với Huyết Ma Lão Tổ, Sở Mặc cũng không lo lắng quá nhiều.
Địch nhân nhiều năm, song phương có sự chênh lệch không nhỏ. Rõ ràng Huyết Ma Lão Tổ ở cấp độ cao hơn. Trình độ của lão cao hơn Chuẩn Chí Tôn Sở Mặc gặp rất nhiều. Hơn nữa, bên kia còn có một tênChí Tôn vừa mới sống lại đó. Chỉ dựa vào mình Sở Mặc dĩ nhiên không đối kháng được.
Sau khi chuẩn bị xong, Sở Mặc đến Huyễn Thần giới, trực tiếp đi tìm Linh Vũ Vi nói chuyện.
Linh Vũ Vi gật đầu đồng ý, bày tỏ sẵn lòng giúp một tay. Nàng và Giới Linh là chúa tể trong Huyễn Thần giới. Ma chủng bị bức ra càng nhiều thì càng hùng mạnh. Đến lúc đó, bọn họ có thể hỗ trợ trấn áp.
Sở Mặc cảm tạ Linh Vũ Vi. Dù Linh Vũ Vi và Giới Linh nói toàn bộ Huyễn Thần giới là của hắn, hai người họ cũng là tôi tớ nhưng Sở Mặc chưa bao giờ nghĩ vậy. Hắn vẫn tôn trọng hai người. Dù là ai, hắn vẫn lấy nghĩa đối nghĩa.
Sở Mặc quay lại nói với Hư Độ, mọi chuyện không thành vấn đề rồi. Hư Độ vui vẻ.
Lúc này, bản tin bùng nổ. Cả Thiên giới cũng nổ tung theo.
- Các gia tộc nhập ma ư? Thiên giới chúng ta làm sao lại có gia tộc nhập ma chứ?
- Không ngờ có người có thể độ hóa ma? Nhưng chúng ta thật sựcó gia tộc bị nhập ma sao?
Mỗi người một ý. Mọi người khó mà tin Thiên giới thái bình nhiều năm lại còn ẩn dấu dư nghiệt của Ma tộc.
Nhưng sau đó lại có người công khai hỏi có phải có thể độ hóa được thật hay không? Người đi hỏi cũng không phải hạng người vô danh. Thế là bản tin lại nổ tung.