Thí Thiên Đao
Chương 1570: Đại Thánh khí (1)
- Một vài cao thủ trong số họ cảm thấy đây là thời cơ tốt nhất để ma tộc chiếm lĩnh Viêm Hoàng Đại Vực. Nhưng không nghĩ tới là cao thủ cao nhất trong Viêm Hoàng Đại Vực tuy rằng 10 không còn nổi một nhưng lực lượng vẫn vô cùng hùng mạnh. Hơn nữa thông đạo bị đánh tan, Ma tộc muốn đi qua vô cùng khó khăn. Vì thế, một cuộcchiến kia cũng không diễn ra lâu lắm, lấy sự thất bại của Ma tộc mà chấm dứt. Cũng chính là bắt đầu từ lúc đó, Ma tộc mới thật sự đứng đối lập với Nhân tộc, trở thành mâu thuẫn không thể điều hòa được, trở thành đối thủ một mất một còn. Sau đó quy tắc thiên địa Viêm Hoàng Đại Vực bị thay đổi, tiến thêm một bước phong ấn thông đạo của Ma tộc và Viêm Hoàng Đại Vực.
Đoạn lịch sử này đã rất xa xưa, xảy ra ở mười vạn băn trước. Từ giọng nói êm tai của Thái Điệp Tiên Tử, nó hiển hiện trước mặt Sở Mặc khác hoàn toàn với hắn tự mình hiểu về Ma tộc.
- Ta không phải nói chuyện vì Ma tộc đâu. Thái Điệp Tiên Tử sâu kín nói:
- Ma tộc tuy là lãnh huyết tàn nhẫn, nhưng thật ra ở thời đại đó bọn họ vẫn rất khắc chế. Nói ví dụ như huyết nô...
Thái Điệp Tiên Tử nhìn Sở Mặc:
- Ở thời đại đó, huyết nô bị cấm rất nghiêm khắc, cơ bản không cho phép Ma tộc làm vậy. Chỉ có một số ít Ma tộc lén lút bồi dưỡng vài huyết nô, tìm vài người cấy Ma chủng mà thôi...
Sở Mặc đột nhiên hỏi:
- Ma chủng cấy vào con người mục đích cơ bản là gì? Là vì khống chế sao?
Chuyện này cho dù là bên trong miếng ngọc giản mà vị Chí Tôn Matộc cho Sở Mặc cũng không nói tới. Sở Mặc rất ngạc nhiên.
Thái Điệp Tiên Tử lắc đầu:
- Không phải, mục đích cơ bản là vì bản thân mình. Loại như Ma chủng ta có từng nghe sư phụ nói, lúc sống nhờ trong cơ thể có thể khống chế ký thể. Sau khi rời khỏi ký thể có thể một mình sinh tồn. Một khi được thu hồi lại trong tay chủ nhân thì có thể hóa làm chất dinh dưỡng cho chủ nhân. Tóm lại đây là một thủ đoạn tương đối tà ác. Thật ra, Ma tộc thật sự sử dụng thủ đoạn kiểu này cũng không nhiều.
- Nhưng bọn chúng truyền lại thủ đoạn này cho tu sĩ Nhân tộc nhập ma đúng không? Trong con ngươi của Sở Mặc xuất hiện sát khí lạnh như băng.
- Đúng vậy, Huyết Ma Lão Tổ đấy...
Thái Điệp Tiên Tử thở dài nói:
- Trong những tu sĩ Nhân tộc nhập ma đương thời, nắm giữ thủ đoạn này chỉ e cũng chỉ có mình Huyết Ma Lão Tổ thôi.
- Cô cũng biết Huyết Ma Lão Tổ?
Sở Mặc hỏi.
Thái Điệp Tiên Tử nhìn Sở Mặc nói:
- Biết, huynh muốn tìm gia sư (sư phụ của TĐTT) có phải là muốnbiết Huyết Ma Lão tổ ở đâu đúng không? Chẳng nhẽ La Thiên Phá Diệt Pháp Trận cuối cùng... giấu ở chỗ của Huyết Ma Lão Tổ?
Nói xong, Thái Điệp Tiên tử lại lẩm bẩm: đúng rồi, cũng chỉ có thể giấu ở chỗ của ông ta thôi. Huynh thật lợi hại, chuyện này chỉ e không có mấy người có thể nghĩ tới.
Sở Mặc nhìn Thái Điệp Tiên Tử. Hôm nay hắn mới phát hiện, Hồ Điệp này... tuyệt đối không chỉ có dung nhan xinh đẹp thôi, trí tuệ của nàng không ngờ không hề kém so với Thủy Y Y! Quả thực quá thông minh! Suy một ra ba, có thể liên tưởng đến những mặt lớn của mọi chuyện như thế, sau đó suy luận ra vô số chuyện.
Lúc này, Thái Điệp Tiên Tử đứng lên, hơi quỳ gối thi lễ với Sở Mặc:
- Suy nghĩ của công tử thiếp thân đã hiểu, cũng hiểu được tính nghiêm trọng của chuyện này. Như vậy, xin công tử cho thiếp thân thời gian một ngày, xế chiều ngày mai vẫn ở đây, cho dù kết quả thế nào, thiếp thân đều sẽ đến gặp công tử, trả lời một câu cho công tử. Sở Mặc ngẫm nghĩ một chút, cũng chỉ có thể như thế. Nghĩ thì thấy, để người của một chủng tộc hoàn toàn khác với mình mở rộng cửa chính cho mình quả thực là hơi ép buộc. Hắn gật đầu, trầm giọng nói:
- Vậy phiền tiên tử rồi.
- Không phiền, Thiên gới không chỉ là nhà của Nhân tộc, nó cũng là nhà của tộc Hồ Điệp. Tộc Hồ Điệp tuy là xuất thân Ma tộc nhưng cũng không phải là Ma tộc. Chúng ta cũng rất hận Ma tộc khởi xướng chiến tranh.
Hồ Điệp Tiên Tử nhìn Sở Mặc, nói sâu xa:
- Nói thêm một câu, Ma tộc đã từng bức ép tộc Hồ Điệp không có cách nào sinh tồn ở vùng đất đó, không phải là hoàn cảnh tàn khốc củaMa tộc mà là ở bản thân Ma tộc.
Sau khi Thái Điệp Tiên Tử nói xong, gật đầu với Sở Mặc, nhẹ rời đi.
Sở Mặc ngồi trong phòng, sau một lúc trầm tư lập tức thân hình hắn chợt lóe lên, biến mất khỏi nơi đó.
Đợi tiểu nhị Chân tiên Nhân tộc muốn gặp lại Sở Mặc lần nữa lại phát hiện trong phòng sớm đã chẳng còn bóng dáng Sở Mặc rồi, không khỏi có chút phiền muộn. Nhưng đồng thời cũng quyết định nhất định phải cố gắng tu luyện, trau dồi bản thân thật tốt. Lúc này Sở Mặc đã đi tới bên trong tầng Thiên, chỗ ở của Linh Vũ Vi.
Nhìn thấy Sở Mặc, Vũ Vi ngạc nhiên mừng rỡ:
- A a a a... thiếu gia đã tới.
Sở Mặc gãi đầu gượng cười:
- Ta mà là thiếu gia gì chứ, chớ có giễu cợt ta.
Vẻ mặt Vũ Vi nghiêm nghị nói:
- Nếu bây giờ thiếu gia đã biết nhiều chuyện rồi, xưng hô đó nhất định là phải thay đổi. Ta là nha hoàn bên người tiểu thư, Giới Linh là thịvệ bên người tiểu thư, chúng ta gặp ngài không gọi thiếu gia thì là gì?
Sở Mặc lắc đầu gượng cười, cũng không muốn tiếp tục tranh luận vấn đề này nữa. Hắn nhìn Vũ Vi, nói:
- Tỷ tỷ biết gần đây bên ngoài đã xảy ra chuyện gì không?
Một tiếng tỷ tỷ khiến Vũ Vi vui vẻ ra mặt, vô cùng vui vẻ. Sau đó nàng nhìn thẳng Sở Mặc:
- Biết một ít, nghe nói Ma tộc lại bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy?
- Không phải là Ma tộc rục rịch, mà là người.
Sở Mặc cười lạnh nói:
- Rất nhiều người nhập ma lúc này cũng ngồi không yên, liều mạng muốn đón chủ nhân của họ tới thế giới này.
- Bị cậu ép đó.
Vũ Vi cười nói một câu, sau đó chăm chú nhìn Sở Mặc nói:
- Cậu phải chú ý an toàn thời khắc mấu chốt đấy hãy đi vào trong Huyễn Thần Giới. Nhớ kỹ, cậu vào trong thế giới này không giống với người khác. Cậu muốn linh hồn đi vào thì linh hồn có thể đi vào, cậu muốn thân thể đi vào thì thân thể sẽ đi vào. Tý nữa ta sẽ truyền cho cậu một bộ khẩu quyết, giao bộ khẩu quyết này cho mấy người ở bên cạnh cậu đi. Để bọn họ cũng có thể đưa thân thể vào trong thế giới này. Sở Mặc ngẫm nghĩ một chút, hơi nhíu mày nói:
- Như vậy với Huyễn Thần Giới có phải sẽ có ảnh hưởng gì hay không?
- Nói như thế nào đây, thật ra ảnh hưởng cũng không quá lớn, chỉ có điều thế giới này vẫn luôn giữ tài sản riêng cho thiếu gia. Nếu như lúc ban đầu có thể để mọi người đưa thân thể vào, như thế, một ngày trong tương lai lúc muốn thu hồi lại sẽ hơi khó khăn. Nhưng, nếu những người ở bên người công tử thì cũng không có vấn đề gì.
Đoạn lịch sử này đã rất xa xưa, xảy ra ở mười vạn băn trước. Từ giọng nói êm tai của Thái Điệp Tiên Tử, nó hiển hiện trước mặt Sở Mặc khác hoàn toàn với hắn tự mình hiểu về Ma tộc.
- Ta không phải nói chuyện vì Ma tộc đâu. Thái Điệp Tiên Tử sâu kín nói:
- Ma tộc tuy là lãnh huyết tàn nhẫn, nhưng thật ra ở thời đại đó bọn họ vẫn rất khắc chế. Nói ví dụ như huyết nô...
Thái Điệp Tiên Tử nhìn Sở Mặc:
- Ở thời đại đó, huyết nô bị cấm rất nghiêm khắc, cơ bản không cho phép Ma tộc làm vậy. Chỉ có một số ít Ma tộc lén lút bồi dưỡng vài huyết nô, tìm vài người cấy Ma chủng mà thôi...
Sở Mặc đột nhiên hỏi:
- Ma chủng cấy vào con người mục đích cơ bản là gì? Là vì khống chế sao?
Chuyện này cho dù là bên trong miếng ngọc giản mà vị Chí Tôn Matộc cho Sở Mặc cũng không nói tới. Sở Mặc rất ngạc nhiên.
Thái Điệp Tiên Tử lắc đầu:
- Không phải, mục đích cơ bản là vì bản thân mình. Loại như Ma chủng ta có từng nghe sư phụ nói, lúc sống nhờ trong cơ thể có thể khống chế ký thể. Sau khi rời khỏi ký thể có thể một mình sinh tồn. Một khi được thu hồi lại trong tay chủ nhân thì có thể hóa làm chất dinh dưỡng cho chủ nhân. Tóm lại đây là một thủ đoạn tương đối tà ác. Thật ra, Ma tộc thật sự sử dụng thủ đoạn kiểu này cũng không nhiều.
- Nhưng bọn chúng truyền lại thủ đoạn này cho tu sĩ Nhân tộc nhập ma đúng không? Trong con ngươi của Sở Mặc xuất hiện sát khí lạnh như băng.
- Đúng vậy, Huyết Ma Lão Tổ đấy...
Thái Điệp Tiên Tử thở dài nói:
- Trong những tu sĩ Nhân tộc nhập ma đương thời, nắm giữ thủ đoạn này chỉ e cũng chỉ có mình Huyết Ma Lão Tổ thôi.
- Cô cũng biết Huyết Ma Lão Tổ?
Sở Mặc hỏi.
Thái Điệp Tiên Tử nhìn Sở Mặc nói:
- Biết, huynh muốn tìm gia sư (sư phụ của TĐTT) có phải là muốnbiết Huyết Ma Lão tổ ở đâu đúng không? Chẳng nhẽ La Thiên Phá Diệt Pháp Trận cuối cùng... giấu ở chỗ của Huyết Ma Lão Tổ?
Nói xong, Thái Điệp Tiên tử lại lẩm bẩm: đúng rồi, cũng chỉ có thể giấu ở chỗ của ông ta thôi. Huynh thật lợi hại, chuyện này chỉ e không có mấy người có thể nghĩ tới.
Sở Mặc nhìn Thái Điệp Tiên Tử. Hôm nay hắn mới phát hiện, Hồ Điệp này... tuyệt đối không chỉ có dung nhan xinh đẹp thôi, trí tuệ của nàng không ngờ không hề kém so với Thủy Y Y! Quả thực quá thông minh! Suy một ra ba, có thể liên tưởng đến những mặt lớn của mọi chuyện như thế, sau đó suy luận ra vô số chuyện.
Lúc này, Thái Điệp Tiên Tử đứng lên, hơi quỳ gối thi lễ với Sở Mặc:
- Suy nghĩ của công tử thiếp thân đã hiểu, cũng hiểu được tính nghiêm trọng của chuyện này. Như vậy, xin công tử cho thiếp thân thời gian một ngày, xế chiều ngày mai vẫn ở đây, cho dù kết quả thế nào, thiếp thân đều sẽ đến gặp công tử, trả lời một câu cho công tử. Sở Mặc ngẫm nghĩ một chút, cũng chỉ có thể như thế. Nghĩ thì thấy, để người của một chủng tộc hoàn toàn khác với mình mở rộng cửa chính cho mình quả thực là hơi ép buộc. Hắn gật đầu, trầm giọng nói:
- Vậy phiền tiên tử rồi.
- Không phiền, Thiên gới không chỉ là nhà của Nhân tộc, nó cũng là nhà của tộc Hồ Điệp. Tộc Hồ Điệp tuy là xuất thân Ma tộc nhưng cũng không phải là Ma tộc. Chúng ta cũng rất hận Ma tộc khởi xướng chiến tranh.
Hồ Điệp Tiên Tử nhìn Sở Mặc, nói sâu xa:
- Nói thêm một câu, Ma tộc đã từng bức ép tộc Hồ Điệp không có cách nào sinh tồn ở vùng đất đó, không phải là hoàn cảnh tàn khốc củaMa tộc mà là ở bản thân Ma tộc.
Sau khi Thái Điệp Tiên Tử nói xong, gật đầu với Sở Mặc, nhẹ rời đi.
Sở Mặc ngồi trong phòng, sau một lúc trầm tư lập tức thân hình hắn chợt lóe lên, biến mất khỏi nơi đó.
Đợi tiểu nhị Chân tiên Nhân tộc muốn gặp lại Sở Mặc lần nữa lại phát hiện trong phòng sớm đã chẳng còn bóng dáng Sở Mặc rồi, không khỏi có chút phiền muộn. Nhưng đồng thời cũng quyết định nhất định phải cố gắng tu luyện, trau dồi bản thân thật tốt. Lúc này Sở Mặc đã đi tới bên trong tầng Thiên, chỗ ở của Linh Vũ Vi.
Nhìn thấy Sở Mặc, Vũ Vi ngạc nhiên mừng rỡ:
- A a a a... thiếu gia đã tới.
Sở Mặc gãi đầu gượng cười:
- Ta mà là thiếu gia gì chứ, chớ có giễu cợt ta.
Vẻ mặt Vũ Vi nghiêm nghị nói:
- Nếu bây giờ thiếu gia đã biết nhiều chuyện rồi, xưng hô đó nhất định là phải thay đổi. Ta là nha hoàn bên người tiểu thư, Giới Linh là thịvệ bên người tiểu thư, chúng ta gặp ngài không gọi thiếu gia thì là gì?
Sở Mặc lắc đầu gượng cười, cũng không muốn tiếp tục tranh luận vấn đề này nữa. Hắn nhìn Vũ Vi, nói:
- Tỷ tỷ biết gần đây bên ngoài đã xảy ra chuyện gì không?
Một tiếng tỷ tỷ khiến Vũ Vi vui vẻ ra mặt, vô cùng vui vẻ. Sau đó nàng nhìn thẳng Sở Mặc:
- Biết một ít, nghe nói Ma tộc lại bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy?
- Không phải là Ma tộc rục rịch, mà là người.
Sở Mặc cười lạnh nói:
- Rất nhiều người nhập ma lúc này cũng ngồi không yên, liều mạng muốn đón chủ nhân của họ tới thế giới này.
- Bị cậu ép đó.
Vũ Vi cười nói một câu, sau đó chăm chú nhìn Sở Mặc nói:
- Cậu phải chú ý an toàn thời khắc mấu chốt đấy hãy đi vào trong Huyễn Thần Giới. Nhớ kỹ, cậu vào trong thế giới này không giống với người khác. Cậu muốn linh hồn đi vào thì linh hồn có thể đi vào, cậu muốn thân thể đi vào thì thân thể sẽ đi vào. Tý nữa ta sẽ truyền cho cậu một bộ khẩu quyết, giao bộ khẩu quyết này cho mấy người ở bên cạnh cậu đi. Để bọn họ cũng có thể đưa thân thể vào trong thế giới này. Sở Mặc ngẫm nghĩ một chút, hơi nhíu mày nói:
- Như vậy với Huyễn Thần Giới có phải sẽ có ảnh hưởng gì hay không?
- Nói như thế nào đây, thật ra ảnh hưởng cũng không quá lớn, chỉ có điều thế giới này vẫn luôn giữ tài sản riêng cho thiếu gia. Nếu như lúc ban đầu có thể để mọi người đưa thân thể vào, như thế, một ngày trong tương lai lúc muốn thu hồi lại sẽ hơi khó khăn. Nhưng, nếu những người ở bên người công tử thì cũng không có vấn đề gì.