Thí Thiên Đao
Chương 1562: Một viên Ma chủng
Phong Hành Giả phức tạp nhìn bên ngoài. Một hạt giống bay tới theo gió sáng lên một đốm lửa, sau đó biến thành một người.
Đây là cái gì?
Có thể là cái gì? Ma chủng!
Chỉ có thể là Ma chủng!
Nghe thấy Ma chủng thản nhiên thừa nhận thân phận của nó, đồng thời cường điệu mình cũng là Khương Học, trong lòng Phong Hành Giả rốt cục chìm đến đáy cốc.
Gã không phục, gã không cam lòng, gã không muốn!
Nhưng gã lại không thể không thừa nhận, Ma chủng một khi thành thục, hoặc là ký thể tử vong, hoặc là ngoài ý muốn, Ma chủng sẽ hoàntoàn rời khỏi thân thể nhưng cũng mang theo một thân đạo hạnh, toàn bộ trí nhớ của ký thể mà rời đi.
Sau đó thì sao?
Sau đó sẽ là cảnh tượng thế nào?
Phong Hành Giả không muốn suy nghĩ, cũng không dám suy nghĩ, nhưng sự thật trước mắt lại làm cho gã phải suy nghĩ vấn đề này.
Sau đó, ta không phải là ta? Hay là ta chết đi nhưng thế gian này lại xuất hiện người giống ta? Cảm giác đó cẩn thận ngẫm lại có cảm giácmất mát quả thực sâu tận xương tủy.
- Thả hắn.
Ma chủng hóa thành tổ tiên Khương gia – Khương Học phong độ vô cùng nho nhã, tươi cười trên mặt, trên người dường như không dính chút hơi thở phàm trần thế tục nào.
Nhưng Sở Mặc hiểu, Phong Hành Giả ở trong pháp trận hiểu, đại trưởng lão Đồ Dũng của Cổ Kiếm Phái... cũng hiểu được, đây chính là một Ma tộc điển hình! Một Ma tộc lấy máu thịt tu sĩ nhân loại làm thức ăn, bồi dưỡng ra được Ma tộc! Một hạt giống, ở bên trong thổ nhưỡng thích hợp trưởng thành thành một cây đại thụ che trời. Nó hấp thu toàn bộ đạo hạnh và trí nhớ trên người tổ tiên Khương gia Khương Học. Bây giờ, nó cũng chính là Khương Học!
Một Khương Học là Ma tộc thật sự.
Nhưng nó cơ bản cũng không phải là Khương Học! Không phải là tổ tiên Khương gia, vị tổ tiên Chuẩn Chí Tôn của Khương gia – Khương Học, đã chết, hóa đạo, tiêu biến trong trời đất này rồi.
Người trước mắt giống Khương Học như đúc, có được toàn bộ trínhớ của ông ta, nhưng chỉ mà một Ma chủng mà thôi.
Loại cảm giác này rất không tốt, ngay cả Sở Mặc cũng có cảm giác không rét mà run.
Phong Hành Giả ở trong pháp trận bỗng nhiên ngưng chống cự, lẩm bẩm:
- Đây là sự thật sao? Đây là tương lai sao?
Sở Mặc gật gật đầu:
- Đúng, đây sẽ là tương lai của ngươi.
- Giết ta đi, ta không muốn biến thành thế này! Thế gian này... chỉ có một ta, chỉ có một Phong Hành Giả! Ta chết cũng sẽ không cho phép... trên đời này xuất hiện Phong Hành Giả thứ hai! Sở Mặc... Giết ta!
Phong Hành Giả ở bên trong pháp trận bỗng nhiên lớn tiếng gào lên.
- Thả hắn.
Đây là lời nói thứ ba mà Ma chủng hóa thành Khương Học nói, nhưng lúc này, trong ánh mắt của y đã bắt đầu diễn hóa thế giới khác, trở nên lành lạnh.
Đó là một thế giới hắc ám bị tàn phá đến mức không chịu nổi. Đủ loại nước lũ có thể dễ dàng làm Đế Chủ chết đuối đổ từ trên xuống, phánúi sông đất đai thành từng mảnh nhỏ. Còn có một tia lửa phóng lên cao, trong ngọn lửa kia ẩn chứa quy luật Đại Đạo khiến cho Chuẩn Chí Tôn phải run sợ!
Đây là Ma giới!
Là thế giới tàn khốc mà Ma tộc sinh tồn.
Bây giờ, trong mắt Ma chủng này đang diễn hóa ra nó.
Y muốn dùng thế giới này để công kích Sở Mặc! Giống khi Sở Mặc chẻ củi mà lĩnh ngộ đạo, đây cũng vậy, là đạo đến từ thế giới kia.
Ma chủng muốn dùng chính đạo của thế giới của nó để xóa nhòa Sở Mặc!
Tiếp đó, Ma chủng ra tay.
Trong mắt của y, thế giới hắc ám khủng bố kia lập tức nổi lên như đang cứng rắn trong hư không này mở ra một thế giới mới tinh.
Nước lũ ngập trời, Xích Viêm Phạm Thiên*! *Lửa nóng đỏ thẫm lan khắp trời
Cứng rắn kéo Sở Mặc xuống trong trận này.
- Thả hắn!
Ma chủng lần thứ tư nói.
Sở Mặc lạnh lùng nhìn Ma chủng, mặc cho bên người hồng thủy ngập trời cũng khó có thể dính được chút nào trên thân thể của hắn, thậm chí ngay cả tới gần hắn cũng không thể!
Nước lũ này, Xích Viêm này một khi tiếp cận Sở Mặc với mộtkhoảng cách nhất định sẽ tự hóa thành hư vô. Giống như ảo giác.
Ma chủng có chút giật mình:
- Ngươi có đạo? Chân Tiên mà thôi, tại sao có thể có đạo?
Sở Mặc khẽ mỉm cười, hai tay hắn cầm lấy Thí Thiên giống như lúc chẻ củi nhưng động tác lại vô cùng thong thả. Trong mắt của hắn cũng tràn đầy vẻ cẩn thận. Một đao đó thật sự vô cùng thong thả.
Đè ép về phía Ma chủng ở đối diện.
Nhưng một đao đó lại giống đang chặt đứt cả bầu trời vậy. Chỗ mũiđao đi qua, không trung bị mở ra chém thành hai nửa.
Trên mặt của Ma chủng cũng xuất hiện vẻ nghiêm túc trước nay chưa từng có. Hai tay của y liên tiếp kết ân đồng thời nước lũ trong thế giới hư ảo trở nên càng thêm trào dâng, Xích Viêm trở nên càng nóng bức, từ ảo giác hóa thành chân thật biến nơi này thành một thế giới Hồng Hoang viễn cổ thật sự.
Ầm!
Tất cả nước lũ trút xuống thân thể của Sở Mặc. Xích Viêm đốt trời đốt vạn vật trở thành hư vô.
Lúc này, cho dù là nước lũ hay Xích Viêm, khoảng cách đã rất gần với Sở Mặc, hơn nữa còn đang không ngừng đến gần hơn.
Mà đao của Sở Mặc, khoảng cách với Ma chủng còn một khoảng rất xa.
Trên trán của Sở Mặc đã hằn lên gân xanh. Một thân huyết khí của hắn trong nháy mắt đã nhảy lên cảnh giới cực hạn. Người iống như một con rồng, trong cổ họng gầm lên một tiếng lạnh như băng:
- Giết! Ầm!
Sát ý không ngừng từ trong Thí Thiên tuôn ra ầm ầm.
Đây là lần đầu tiên Sở Mặc hoàn toàn phóng hết sát khí trong Thí Thiên ra ngoài.
Vốn một đao vô cùng chậm rãi lại bất chợt nhanh hơn.
Hóa thành một tia sáng.
Lúc này, cả nước lũ hay lửa cháy cũng đã rất gần với Sở Mặc, mắtthấy sẽ hoàn tòan cắn nuốt Sở Mặc.
Răng rắc!
Một đao của Sở Mặc chặt thẳng lên ót của Ma chủng, kêu lên một tiếng đao chặt vào xương cốt, giòn vang.
Trán của Ma chủng trong nháy mắt bị mở ra, máu tươi hòa với óc lập tức bắt ra như bão tố. Đây là máu của Chuẩn Chí Tôn, thậm chí có thể là máu của Khương Học!
Máu này vô cùng kinh khủng, mỗi một giọt có thể đủ để hủy diệtmảng lớn núi sông.
Đầu của Ma chủng đã bị Thí Thiên bổ ra hoàn toàn.
Nhưng trong hai mắt của y vẫn đang diễn hóa thế giới của Ma tộc, vẫn đang công phạt Sở Mặc. Đến tận bây giờ, y cũng không từ bỏ, muốn kéo Sở Mặc cùng chết với y.
Ầm!
Nước lũ kia, xích viêm kia rốt cục đã bao phủ toàn bộ thân thể của Sở Mặc. Phụt!
Thân thể của Ma chủng rốt cục cũng bị một đao của Sở Mặc chém ra hoàn toàn.
Sau đó lần nữa hóa thành hạt giống bị chém thành hai nửa, lấy tốc độ không thể tin nổi xé gió muốn chạy trốn.
Một sinh hai!
Đây là một loại đạo cực cao. Bị viên Ma chủng này diễn hóa được ra.
Đây là cái gì?
Có thể là cái gì? Ma chủng!
Chỉ có thể là Ma chủng!
Nghe thấy Ma chủng thản nhiên thừa nhận thân phận của nó, đồng thời cường điệu mình cũng là Khương Học, trong lòng Phong Hành Giả rốt cục chìm đến đáy cốc.
Gã không phục, gã không cam lòng, gã không muốn!
Nhưng gã lại không thể không thừa nhận, Ma chủng một khi thành thục, hoặc là ký thể tử vong, hoặc là ngoài ý muốn, Ma chủng sẽ hoàntoàn rời khỏi thân thể nhưng cũng mang theo một thân đạo hạnh, toàn bộ trí nhớ của ký thể mà rời đi.
Sau đó thì sao?
Sau đó sẽ là cảnh tượng thế nào?
Phong Hành Giả không muốn suy nghĩ, cũng không dám suy nghĩ, nhưng sự thật trước mắt lại làm cho gã phải suy nghĩ vấn đề này.
Sau đó, ta không phải là ta? Hay là ta chết đi nhưng thế gian này lại xuất hiện người giống ta? Cảm giác đó cẩn thận ngẫm lại có cảm giácmất mát quả thực sâu tận xương tủy.
- Thả hắn.
Ma chủng hóa thành tổ tiên Khương gia – Khương Học phong độ vô cùng nho nhã, tươi cười trên mặt, trên người dường như không dính chút hơi thở phàm trần thế tục nào.
Nhưng Sở Mặc hiểu, Phong Hành Giả ở trong pháp trận hiểu, đại trưởng lão Đồ Dũng của Cổ Kiếm Phái... cũng hiểu được, đây chính là một Ma tộc điển hình! Một Ma tộc lấy máu thịt tu sĩ nhân loại làm thức ăn, bồi dưỡng ra được Ma tộc! Một hạt giống, ở bên trong thổ nhưỡng thích hợp trưởng thành thành một cây đại thụ che trời. Nó hấp thu toàn bộ đạo hạnh và trí nhớ trên người tổ tiên Khương gia Khương Học. Bây giờ, nó cũng chính là Khương Học!
Một Khương Học là Ma tộc thật sự.
Nhưng nó cơ bản cũng không phải là Khương Học! Không phải là tổ tiên Khương gia, vị tổ tiên Chuẩn Chí Tôn của Khương gia – Khương Học, đã chết, hóa đạo, tiêu biến trong trời đất này rồi.
Người trước mắt giống Khương Học như đúc, có được toàn bộ trínhớ của ông ta, nhưng chỉ mà một Ma chủng mà thôi.
Loại cảm giác này rất không tốt, ngay cả Sở Mặc cũng có cảm giác không rét mà run.
Phong Hành Giả ở trong pháp trận bỗng nhiên ngưng chống cự, lẩm bẩm:
- Đây là sự thật sao? Đây là tương lai sao?
Sở Mặc gật gật đầu:
- Đúng, đây sẽ là tương lai của ngươi.
- Giết ta đi, ta không muốn biến thành thế này! Thế gian này... chỉ có một ta, chỉ có một Phong Hành Giả! Ta chết cũng sẽ không cho phép... trên đời này xuất hiện Phong Hành Giả thứ hai! Sở Mặc... Giết ta!
Phong Hành Giả ở bên trong pháp trận bỗng nhiên lớn tiếng gào lên.
- Thả hắn.
Đây là lời nói thứ ba mà Ma chủng hóa thành Khương Học nói, nhưng lúc này, trong ánh mắt của y đã bắt đầu diễn hóa thế giới khác, trở nên lành lạnh.
Đó là một thế giới hắc ám bị tàn phá đến mức không chịu nổi. Đủ loại nước lũ có thể dễ dàng làm Đế Chủ chết đuối đổ từ trên xuống, phánúi sông đất đai thành từng mảnh nhỏ. Còn có một tia lửa phóng lên cao, trong ngọn lửa kia ẩn chứa quy luật Đại Đạo khiến cho Chuẩn Chí Tôn phải run sợ!
Đây là Ma giới!
Là thế giới tàn khốc mà Ma tộc sinh tồn.
Bây giờ, trong mắt Ma chủng này đang diễn hóa ra nó.
Y muốn dùng thế giới này để công kích Sở Mặc! Giống khi Sở Mặc chẻ củi mà lĩnh ngộ đạo, đây cũng vậy, là đạo đến từ thế giới kia.
Ma chủng muốn dùng chính đạo của thế giới của nó để xóa nhòa Sở Mặc!
Tiếp đó, Ma chủng ra tay.
Trong mắt của y, thế giới hắc ám khủng bố kia lập tức nổi lên như đang cứng rắn trong hư không này mở ra một thế giới mới tinh.
Nước lũ ngập trời, Xích Viêm Phạm Thiên*! *Lửa nóng đỏ thẫm lan khắp trời
Cứng rắn kéo Sở Mặc xuống trong trận này.
- Thả hắn!
Ma chủng lần thứ tư nói.
Sở Mặc lạnh lùng nhìn Ma chủng, mặc cho bên người hồng thủy ngập trời cũng khó có thể dính được chút nào trên thân thể của hắn, thậm chí ngay cả tới gần hắn cũng không thể!
Nước lũ này, Xích Viêm này một khi tiếp cận Sở Mặc với mộtkhoảng cách nhất định sẽ tự hóa thành hư vô. Giống như ảo giác.
Ma chủng có chút giật mình:
- Ngươi có đạo? Chân Tiên mà thôi, tại sao có thể có đạo?
Sở Mặc khẽ mỉm cười, hai tay hắn cầm lấy Thí Thiên giống như lúc chẻ củi nhưng động tác lại vô cùng thong thả. Trong mắt của hắn cũng tràn đầy vẻ cẩn thận. Một đao đó thật sự vô cùng thong thả.
Đè ép về phía Ma chủng ở đối diện.
Nhưng một đao đó lại giống đang chặt đứt cả bầu trời vậy. Chỗ mũiđao đi qua, không trung bị mở ra chém thành hai nửa.
Trên mặt của Ma chủng cũng xuất hiện vẻ nghiêm túc trước nay chưa từng có. Hai tay của y liên tiếp kết ân đồng thời nước lũ trong thế giới hư ảo trở nên càng thêm trào dâng, Xích Viêm trở nên càng nóng bức, từ ảo giác hóa thành chân thật biến nơi này thành một thế giới Hồng Hoang viễn cổ thật sự.
Ầm!
Tất cả nước lũ trút xuống thân thể của Sở Mặc. Xích Viêm đốt trời đốt vạn vật trở thành hư vô.
Lúc này, cho dù là nước lũ hay Xích Viêm, khoảng cách đã rất gần với Sở Mặc, hơn nữa còn đang không ngừng đến gần hơn.
Mà đao của Sở Mặc, khoảng cách với Ma chủng còn một khoảng rất xa.
Trên trán của Sở Mặc đã hằn lên gân xanh. Một thân huyết khí của hắn trong nháy mắt đã nhảy lên cảnh giới cực hạn. Người iống như một con rồng, trong cổ họng gầm lên một tiếng lạnh như băng:
- Giết! Ầm!
Sát ý không ngừng từ trong Thí Thiên tuôn ra ầm ầm.
Đây là lần đầu tiên Sở Mặc hoàn toàn phóng hết sát khí trong Thí Thiên ra ngoài.
Vốn một đao vô cùng chậm rãi lại bất chợt nhanh hơn.
Hóa thành một tia sáng.
Lúc này, cả nước lũ hay lửa cháy cũng đã rất gần với Sở Mặc, mắtthấy sẽ hoàn tòan cắn nuốt Sở Mặc.
Răng rắc!
Một đao của Sở Mặc chặt thẳng lên ót của Ma chủng, kêu lên một tiếng đao chặt vào xương cốt, giòn vang.
Trán của Ma chủng trong nháy mắt bị mở ra, máu tươi hòa với óc lập tức bắt ra như bão tố. Đây là máu của Chuẩn Chí Tôn, thậm chí có thể là máu của Khương Học!
Máu này vô cùng kinh khủng, mỗi một giọt có thể đủ để hủy diệtmảng lớn núi sông.
Đầu của Ma chủng đã bị Thí Thiên bổ ra hoàn toàn.
Nhưng trong hai mắt của y vẫn đang diễn hóa thế giới của Ma tộc, vẫn đang công phạt Sở Mặc. Đến tận bây giờ, y cũng không từ bỏ, muốn kéo Sở Mặc cùng chết với y.
Ầm!
Nước lũ kia, xích viêm kia rốt cục đã bao phủ toàn bộ thân thể của Sở Mặc. Phụt!
Thân thể của Ma chủng rốt cục cũng bị một đao của Sở Mặc chém ra hoàn toàn.
Sau đó lần nữa hóa thành hạt giống bị chém thành hai nửa, lấy tốc độ không thể tin nổi xé gió muốn chạy trốn.
Một sinh hai!
Đây là một loại đạo cực cao. Bị viên Ma chủng này diễn hóa được ra.