Thí Thiên Đao
Chương 1474: Vô cùng cứng rắn, mạnh mẽ
Hơn nữa những người này vô cùng kiêu ngạo, không ngờ ngay trước mặt của Hồng Nguyệt và Tử Yên lại dám nói như vậy, cũng không biết sợ là gì. Có lẽ là cảm thấy thân phận địa vị của Hồng Nguyệt và Tử Yên cực cao, sẽ không chấp nhặt với bọn họ?
Quả nhiên, Hồng Nguyệt nghe thấy lời này, trên mặt cũng không có vẻ khác thường. Nhưng Tử Yên lại nhướng đuôi lông mày, cũng không có động tác gì. Mặt Nguyệt Khuynh Thành nháy mắt lạnh xuống, quay người lại lạnh lùng nói với đám người vây xem bốn phía:
- Ta không biết các người có tâm tư gì, nhưng các người rất đáng ghét, làm người ta quá ghê tởm, buồn nôn!
- Ai ôi!!! Tiểu mỹ nữ tức giận chứ.
- Ta sợ quá cơ.
- Ha ha ha
Giữa đám người có vài thanh âm tiếp tục trào phúng. Thanh âm mơhồ người bình thường vô cùng khó xác định vị trí của họ.
Nhưng đáng tiếc, bọn họ gặp phải Sở Mặc!
Hồng Nguyệt và Tử Yên có lẽ là bởi vì thân phận, có lẽ là bởi vì gì khác nên không chấp nhặt với bọn họ, nhưng Sở Mặc sẽ không nhẫn nhịn!
Hắn ra tay chụp về một phía của đám người.
Đám người vây xem xôn xao cả lên, ầm ầm bàn tán. Một thân ảnh bị pháp chướng của Sở Mặc ngưng kết lại lôi ra, vẻ mặt hoảng sợ la lớn:
- Ngươi dựa vào cái gì bắt ta? Sở Mặc, ta không chọc vào ngươi... Ngươi dựa vào cái gì...
Sở Mặc hung hăng quẳng người đó lên mặt đất!
Đồng thời một lực lượng ngũ hành - Thổ nháy mắt hình thành trên mặt đất, làm mặt đất ở đây trở nên vô cùng cứng rắn
Ầm! Tên tu sĩ cảnh giới Chân Tiên bị ném cho vỡ toang cả óc, chết ngay tại chỗ.
Bốn phía câm lặng!
Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này. Có không ít nữ tử thậm chí bị dọa sợ tới mức hoa dung thất sắc*, rất nhiều nam nhân sắc mặt tái nhợt!
*Khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt
Đây quả là... quá bá đạo rồi! Thậm chí ngay cả chứng cớ cũng không cần, cơ hội giải thích cũng không cho mà giết luôn tại chỗ!
Hai thiếu niên ở bên cạnh Sở Mặc trong con ngươi hiện ra một sự thản nhiên khác thường. Bọn họ đương nhiên rõ ràng người Sở Mặc giết chính là người vừa nói làm nhục nhã Nguyệt Khuynh Thành, nhưng bọn họ không cho rằng Sở Mặc cũng biết!
Bởi vì muốn tìm chuẩn xác được người này, ít nhất cần có thực lực của Đế Chủ cao nhất!
Chỉ sợ có là Tử Yên, muốn tìm ra người này cũng không dễ dàngnhư vậy!
Lúc này, trong đám người truyền đến một giọng nói:
- Sở công tử không phải là hơi bá đạo sao? Dựa vào mình hùng mạnh mà có thể đi giết người bừa bãi à?
- Ngươi nói đúng!
Sở Mặc lạnh lùng nói một câu, sau đó giơ tay lên chụp người nọ vừa mới nói chuyện ra ngoài.
Hai người Hồng Nguyệt và Tử Yên đứng đối diện cười với nhau, đều khâm phục Sở Mặc tận đáy lòng. Thật là lợi hại! Vì người nói chuyện tuy rằng đã biến đổi thanh âm nhưng gã ta cũng vừa vặn là một trong những người vừa nói làm nhục nhã Nguyệt Khuynh Thành!
- Muốn có chứng cớ phải không?
Sở Mặc nói xong, trong mắt bắn ra một tia thần quang chiếu vào giữa tinh thần thức của người này!
Ánh mắt người đó hơi chậm lại, lập tức nói:
- Ta rất sợ nha...
Bốn phía lại ồn ào, tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn. Bởi vì ngườinói những lời này rõ ràng vừa vặn là thanh âm vừa rồi nhục nhã Nguyệt Khuynh Thành!
Trong con ngươi của Sở Mặc xuất hiện tia sáng lạnh như băng, cũng quật người này ngã trên mặt đất!
Mọi người ở bốn phía đều cảm thấy từng luồng khí lạnh dâng lên trong lòng. Chuyện này thực sự quá kinh khủng!
Tuy rằng hai tên tu sĩ này đều không phải loại đặc biệt hùng mạnh nhưng tất cả họ đều là đại tu sĩ cảnh giới Chân Tiên! Cùng là tu sĩ Chân Tiên, Sở Mặc giết họ dễ dàng như giết một con gà, một thằng nhãi vậy. Bắt được quẳng phát chết luôn!
Sở Mặc này... hắn, hắn thật sự là một người thất bại trên Thiên Lộ sao?
Trong lòng vô số người ở đây đều có một suy nghĩ như thế trong đầu.
Trong con ngươi Sở Mặc lóe ra tia sáng lạnh, lạnh giọng nói:
- Còn có một người, là muốn ta bắt ra hay tự mình lăn ra đây? Mỗi người đều cảm thấy bất an, không ai dám nhúc nhích.
Vài người bên phía Tần gia đều đứng đó, thờ ơ lạnh nhạt. Bọn họ thật ra cũng đang tính toán trong lòng xem chiến lực của Sở Mặc rốt cục là hùng mạnh đến bao nhiêu.
Thông qua đủ loại biểu hiện kinh diễm của Sở Mặc trên Thiên Lộ, bọn họ có thể suy đoán: Muốn đánh bại Sở Mặc ít nhất cần một Đế Chủ bậc cao ra tay.
Với loại Đế Chủ bậc thấp như Tần Khiếu Thiên này khả năng sẽ không được. Tuy là y từng có chiến lực khủng bố, ở cảnh giới Chân Tiên từng đánh được đại lão cảnh giới Đế Chủ, sau thậm chí còn tru sát được Đế Chủ tam trọng thiên. Nhưng những điều đó chung quy phải dùng hơn một ngàn hiệp, hơn nữa còn sử dụng vũ khí Chí Tôn.
Nhưng Sở Mặc cũng ở thành Huyền Không của Thiên Lộ, ngay trước mặt vô số người, trong chốc lát đã chém đầu của một tên Đế Chủ tam trọng thiên.
Chỉ từ điểm này có thể đoán được chiến lực của Sở Mặc tuyệt đối mạnh hơn Tần Khiếu Thiên có cùng cảnh giới. Cho nên hiện giờ Tần Khiếu Thiên tuy rằng tấn thăng đến cảnh giới Đế Chủ tam trọng thiên, nhưng thật sự đánh thì y chưa chắc có thể giết được Sở Mặc.
Tần gia làm việc không thích giây dưa lằng nhằng. Bọn họ muốn là trấn áp được Sở Mặc, làm hắn tan thành tro bụi, vĩnh viễn biến mất trong thế gian. Bọn họ không muốn để Tần Khiếu Thiên cùng Sở Mặc đánh một trận rồi giằng co không ngớt, cuối cùng bọn họ vẫn phải ra tay! Sau đó trong lòng của Tần Khiếu Thiên khả năng còn lưu lại bóng ma vĩnh viễn!
Cho nên, bọn họ cần quan sát một chút, Sở Mặc mạnh như thế nào? Lúc này, Sở Mặc thản nhiên nói:
- Ỷ vào pháp khí hùng mạnh, bản thân mình lại là Đế Chủ, thực nghĩ rằng ta không tìm thấy ngươi sao?
Khi nói chuyện, Sở Mặc lại ra tay.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ long trời lở đất, sự dao động mênh mông cuồn cuộn trong nháy mắt nổ tung giữa đám người. Mắt thấy lực lượng kinh khủng kia sắp lan sang những người xung quanh, một vài tu sĩ cảnh giới hơi kém một chút đã bắt đầu hộc máu.
Sở Mặc hung hăng tung một chưởng, mạnh mẽ ép sự dao động kinh khủng đó trong bàn tay mình.
Sau đóMột năng lượng đáng sợ hình thành trong tay của Sở Mặc, hung hăng đánh về phía đầu và vai người trung niên một cách điên cuồng.
Năng lượng đáng sợ đó vỗ thẳng vào mặt người này rồi nổ tung.
Ầm!
Lúc này, bốn phía không còn ai.
Đầu của người đó nổ tung nát vụn trong nháy mắt, cả Nguyên Thần của y đều chết sạch. Một đại lão cảnh giới Đế Chủ nhị trọng cứ như vậy bị chính năng lượng pháp khí của mình tán ra nổ chết. Loại chết kiểu này quả thực là vô cùng uất ức.
Quả nhiên, Hồng Nguyệt nghe thấy lời này, trên mặt cũng không có vẻ khác thường. Nhưng Tử Yên lại nhướng đuôi lông mày, cũng không có động tác gì. Mặt Nguyệt Khuynh Thành nháy mắt lạnh xuống, quay người lại lạnh lùng nói với đám người vây xem bốn phía:
- Ta không biết các người có tâm tư gì, nhưng các người rất đáng ghét, làm người ta quá ghê tởm, buồn nôn!
- Ai ôi!!! Tiểu mỹ nữ tức giận chứ.
- Ta sợ quá cơ.
- Ha ha ha
Giữa đám người có vài thanh âm tiếp tục trào phúng. Thanh âm mơhồ người bình thường vô cùng khó xác định vị trí của họ.
Nhưng đáng tiếc, bọn họ gặp phải Sở Mặc!
Hồng Nguyệt và Tử Yên có lẽ là bởi vì thân phận, có lẽ là bởi vì gì khác nên không chấp nhặt với bọn họ, nhưng Sở Mặc sẽ không nhẫn nhịn!
Hắn ra tay chụp về một phía của đám người.
Đám người vây xem xôn xao cả lên, ầm ầm bàn tán. Một thân ảnh bị pháp chướng của Sở Mặc ngưng kết lại lôi ra, vẻ mặt hoảng sợ la lớn:
- Ngươi dựa vào cái gì bắt ta? Sở Mặc, ta không chọc vào ngươi... Ngươi dựa vào cái gì...
Sở Mặc hung hăng quẳng người đó lên mặt đất!
Đồng thời một lực lượng ngũ hành - Thổ nháy mắt hình thành trên mặt đất, làm mặt đất ở đây trở nên vô cùng cứng rắn
Ầm! Tên tu sĩ cảnh giới Chân Tiên bị ném cho vỡ toang cả óc, chết ngay tại chỗ.
Bốn phía câm lặng!
Tất cả mọi người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng này. Có không ít nữ tử thậm chí bị dọa sợ tới mức hoa dung thất sắc*, rất nhiều nam nhân sắc mặt tái nhợt!
*Khuôn mặt xinh đẹp tái nhợt
Đây quả là... quá bá đạo rồi! Thậm chí ngay cả chứng cớ cũng không cần, cơ hội giải thích cũng không cho mà giết luôn tại chỗ!
Hai thiếu niên ở bên cạnh Sở Mặc trong con ngươi hiện ra một sự thản nhiên khác thường. Bọn họ đương nhiên rõ ràng người Sở Mặc giết chính là người vừa nói làm nhục nhã Nguyệt Khuynh Thành, nhưng bọn họ không cho rằng Sở Mặc cũng biết!
Bởi vì muốn tìm chuẩn xác được người này, ít nhất cần có thực lực của Đế Chủ cao nhất!
Chỉ sợ có là Tử Yên, muốn tìm ra người này cũng không dễ dàngnhư vậy!
Lúc này, trong đám người truyền đến một giọng nói:
- Sở công tử không phải là hơi bá đạo sao? Dựa vào mình hùng mạnh mà có thể đi giết người bừa bãi à?
- Ngươi nói đúng!
Sở Mặc lạnh lùng nói một câu, sau đó giơ tay lên chụp người nọ vừa mới nói chuyện ra ngoài.
Hai người Hồng Nguyệt và Tử Yên đứng đối diện cười với nhau, đều khâm phục Sở Mặc tận đáy lòng. Thật là lợi hại! Vì người nói chuyện tuy rằng đã biến đổi thanh âm nhưng gã ta cũng vừa vặn là một trong những người vừa nói làm nhục nhã Nguyệt Khuynh Thành!
- Muốn có chứng cớ phải không?
Sở Mặc nói xong, trong mắt bắn ra một tia thần quang chiếu vào giữa tinh thần thức của người này!
Ánh mắt người đó hơi chậm lại, lập tức nói:
- Ta rất sợ nha...
Bốn phía lại ồn ào, tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn. Bởi vì ngườinói những lời này rõ ràng vừa vặn là thanh âm vừa rồi nhục nhã Nguyệt Khuynh Thành!
Trong con ngươi của Sở Mặc xuất hiện tia sáng lạnh như băng, cũng quật người này ngã trên mặt đất!
Mọi người ở bốn phía đều cảm thấy từng luồng khí lạnh dâng lên trong lòng. Chuyện này thực sự quá kinh khủng!
Tuy rằng hai tên tu sĩ này đều không phải loại đặc biệt hùng mạnh nhưng tất cả họ đều là đại tu sĩ cảnh giới Chân Tiên! Cùng là tu sĩ Chân Tiên, Sở Mặc giết họ dễ dàng như giết một con gà, một thằng nhãi vậy. Bắt được quẳng phát chết luôn!
Sở Mặc này... hắn, hắn thật sự là một người thất bại trên Thiên Lộ sao?
Trong lòng vô số người ở đây đều có một suy nghĩ như thế trong đầu.
Trong con ngươi Sở Mặc lóe ra tia sáng lạnh, lạnh giọng nói:
- Còn có một người, là muốn ta bắt ra hay tự mình lăn ra đây? Mỗi người đều cảm thấy bất an, không ai dám nhúc nhích.
Vài người bên phía Tần gia đều đứng đó, thờ ơ lạnh nhạt. Bọn họ thật ra cũng đang tính toán trong lòng xem chiến lực của Sở Mặc rốt cục là hùng mạnh đến bao nhiêu.
Thông qua đủ loại biểu hiện kinh diễm của Sở Mặc trên Thiên Lộ, bọn họ có thể suy đoán: Muốn đánh bại Sở Mặc ít nhất cần một Đế Chủ bậc cao ra tay.
Với loại Đế Chủ bậc thấp như Tần Khiếu Thiên này khả năng sẽ không được. Tuy là y từng có chiến lực khủng bố, ở cảnh giới Chân Tiên từng đánh được đại lão cảnh giới Đế Chủ, sau thậm chí còn tru sát được Đế Chủ tam trọng thiên. Nhưng những điều đó chung quy phải dùng hơn một ngàn hiệp, hơn nữa còn sử dụng vũ khí Chí Tôn.
Nhưng Sở Mặc cũng ở thành Huyền Không của Thiên Lộ, ngay trước mặt vô số người, trong chốc lát đã chém đầu của một tên Đế Chủ tam trọng thiên.
Chỉ từ điểm này có thể đoán được chiến lực của Sở Mặc tuyệt đối mạnh hơn Tần Khiếu Thiên có cùng cảnh giới. Cho nên hiện giờ Tần Khiếu Thiên tuy rằng tấn thăng đến cảnh giới Đế Chủ tam trọng thiên, nhưng thật sự đánh thì y chưa chắc có thể giết được Sở Mặc.
Tần gia làm việc không thích giây dưa lằng nhằng. Bọn họ muốn là trấn áp được Sở Mặc, làm hắn tan thành tro bụi, vĩnh viễn biến mất trong thế gian. Bọn họ không muốn để Tần Khiếu Thiên cùng Sở Mặc đánh một trận rồi giằng co không ngớt, cuối cùng bọn họ vẫn phải ra tay! Sau đó trong lòng của Tần Khiếu Thiên khả năng còn lưu lại bóng ma vĩnh viễn!
Cho nên, bọn họ cần quan sát một chút, Sở Mặc mạnh như thế nào? Lúc này, Sở Mặc thản nhiên nói:
- Ỷ vào pháp khí hùng mạnh, bản thân mình lại là Đế Chủ, thực nghĩ rằng ta không tìm thấy ngươi sao?
Khi nói chuyện, Sở Mặc lại ra tay.
Ầm ầm!
Một tiếng nổ long trời lở đất, sự dao động mênh mông cuồn cuộn trong nháy mắt nổ tung giữa đám người. Mắt thấy lực lượng kinh khủng kia sắp lan sang những người xung quanh, một vài tu sĩ cảnh giới hơi kém một chút đã bắt đầu hộc máu.
Sở Mặc hung hăng tung một chưởng, mạnh mẽ ép sự dao động kinh khủng đó trong bàn tay mình.
Sau đóMột năng lượng đáng sợ hình thành trong tay của Sở Mặc, hung hăng đánh về phía đầu và vai người trung niên một cách điên cuồng.
Năng lượng đáng sợ đó vỗ thẳng vào mặt người này rồi nổ tung.
Ầm!
Lúc này, bốn phía không còn ai.
Đầu của người đó nổ tung nát vụn trong nháy mắt, cả Nguyên Thần của y đều chết sạch. Một đại lão cảnh giới Đế Chủ nhị trọng cứ như vậy bị chính năng lượng pháp khí của mình tán ra nổ chết. Loại chết kiểu này quả thực là vô cùng uất ức.