Thí Thiên Đao
Chương 1409: Nhưng ta muốn ngươi chết (1)
Trong tấm hình, hô hấp của Biên Khai Vũ có chút trở nên dồn dập, sau đó nhìn thoáng qua túi trữ vật kia, thản nhiên nói:
- Được rồi, giao dịch này, ta nhận.
Sau đó, Triệu Đông Minh cáo từ rời đi, tiếp đó, Biên Khai Vũ hướng về phía ảnh âm thạch cười ha ha, hình ảnh đến đây, đột nhiên dừng lại.
Bốn phương tám hướng, giờ phút này một mảnh tĩnh mịch.
Mọi người, tất cả đều bắt đầu trầm mặc.
Thủy Y Y và Sở Thanh nhìn Long Thu Thủy với ánh mắt đầy vẻ sát khí lạnh như băng.
Lúc này, đầu lâu Biên Khai Vũ bị Sở Mặc xách trên tay, dường như còn muốn tranh công, lớn tiếng nói:
- Ảnh Âm Thạch của ba ngàn năm trước, ta cũng có Sở gia, khối Ảnh Âm Thạch đó chính là ở trong một cái hộp vàng của nơi sâu nhất trong chiếc nhẫn trữ vật.
Sở Mặc lấy hộp hoàng kim ra:
- Cái này.
Biên Khai Vũ nói:
- Đúng đúng, chính là cái này.
Sở Mặc không do dự, trực tiếp ném hộp hoàng kim ném cho Lục Hồng Tuyết.
Lục Hồng Tuyết tiếp cái hộp kia, sau đó nhìn thật sâu Sở Mặc, không ngờ cúi đầu thi lễ:
- Sở công tử, Lục mỗ nợ ngươi một nhân tình.
Lục Hồng Tuyết nói xong, thu hộp hoàng kim lại, sau đó nhìn về phía Long Thu Thủy:
- Long Thu Thủy, khoản nợ này, không phải ở trên người ngươi, tạm thời ta không tính với người.
Nói xong, Lục Hồng Tuyết mang theo đám người tùy tùng, xoay người rời đi. Vừa đi vừa nói:
- Sở công tử, về Thiên giới, có chuyện gì, truyền tin cho Lục gia, Lục Hồng Tuyết ta, chắc chắn sẽ toàn lực ứng phó.
- Không dám.
Sở Mặc nói.
Lúc này, ánh mắt mọi người đều tập trung vào người Long Thu Thủy.
Long Thu Thủy sắc mặt xanh lét biến thành màu đen, đứng ở nơi đó, đối diện với Sở Mặc.
Đầu lâu của Biên Khai Vũ nhỏ giọng nói:
- Sở gia gia, trong chốc lát vào lúc chiến đấu, có thể cẩn thận đừng đập vào ta được không, ta bây giời đã mất đi năng lực Đế chủ, ngài không cẩn thận va chạm một chút, ta sẽ chết đó.
- …
Khóe miệng Sở Mặc co quắp, đem đầu Biên Khai Vũ trực tiếp buộc ở bên hông mình, nhìn qua có chút kinh dị, đi từng bước tới Long Thu Thủy.
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì? Muốn giết chết thiên tài tuyệt thế đến từ Thiên giới sao?
Triệu Đông Minh bên cạnh Long Thu Thủy lớn tiếng quát kiểu ngoài mạnh trong yếu, nhìn về phía ánh mắt của Sở Mặc, dường như đầy vẻ phẫn nộ. Nhưng sắc mặt trắng bệch kia của hắn và đôi chân không ngừng rung, dường như bán đứng hắn rồi.
- Tuyệt thế thiên tài? Ngươi? Hay là ngươi?
Sở Mặc nhìn thoáng qua Triệu Đông Minh, vừa liếc nhìn Long Thu Thủy.
Vô số người tất cả đều nhìn về phía Long Thu Thủy!
Long Thu Thủy cũng trầm mặc.
Nhưng bất kì ai cũng có thể cảm giác được vẻ khẩn trương và nổi giận trong lòng Long Thu Thủy lúc này
Bên trong cả tòa Huyền Không thành, ít nhất có mấy trăm ngàn người. Giờ phút này gần như toàn bộ đều tụ tập tại đây. Giữa những người này, đa số đều là thổ dân tu sĩ trên Thiên Lộ, từ trang phục và ánh mắt có thể phân biệt ra được. Trên mặt thổ đân tu sĩ, phân nữa đều đầy vè tò mò.
Bọn họ vừa mới nãy tuy rằng chọc giận Sở Mặc độ kiếp ở Huyền Không thành, tuy nhiên sau khi tìm hiểu chân tướng sự việc, lại tận mắt nhìn thấy nhiều điều đặc sắc như vậy, trong lòng cũng không còn chán ghét Sở Mặc nữa rồi. Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu, vẫn là Sở Mặc thật là đáng sợ!
Đầu của đại lão Đế Chủ thiên tam trọng còn buộc ở ngang hông hắn đó. Muốn nhe răng nhếch miệng với hắn, ít nhất phải xem đến trọng lượng của chính mình đã.
Mà những tu sĩ đến từ thiên giới kia, nhìn bóng hình từng bước từng bước bước đến Long Thuy Thủy, trong ánh mắt, gần như tất cả đều đầy vẻ kính sợ, rất nhiều người trong mắt cũng tràn đầy vẻ phức tạp.
Tu sĩ có thể tiến vào Thiên Lộ, và đi vào Huyền Không thành gần như không có kẻ yếu rồi. Mà ngay cả Đại La Kim Tiên đều rất hiếm thấy. Gần như kém nhất tu vi đã ở cảnh giới Thiên Tiên. Đại bộ phận đều là Chân Tiên kỳ đại tu sĩ. Những người này ở Thiên giới cả đều là hào kiệt quát tháo một phương đích thực.
Tụ tập tại Thiên Lộ này, tuy rằng trong lòng rất rõ, người mạnh hơn bản thân mình còn nhiều, rất nhiều. Có thể ở sâu trong tâm, những người này gần như đều là đầy vẻ kiêu ngạo.
Giữa những người này, ngoại trừ lớp tu sĩ già cực cá biệt, tiến vào Thiên Lộ chính là vì tìm kiếm cơ duyên, tấn thăng đến cảnh giới Đế Chủ, thử gia tăng nguyên thọ của mình ra, những tu sĩ còn lại, trong lòng gần như đều có dã tâm rất lớn.
Thiên Lộ, thời xa xưa trong truyền thuyết là con đường thành thần. Mãi đến ngày nay, kỳ thật nó vẫn là một con đường thành thần!
Tỷ lệ ngã xuống trên con đường này rất lớn, chỉ khi nào còn sống trở về, gần như đều đã đạt được nâng cao lớn.
Đại La Kim Tiên tiến vào, Đế Chủ ra.
Truyền thuyết này đã truyền lưu nhiều lắm năm, không ai không động tâm.
Cho nên, ai cũng muốn tìm cơ duyên lớn hơn ở đây, ai cũng nghĩ có thể trên con đường tu luyện này, đi xa hơn so với người khác.
Bọn họ ngoài miệng kính sợ đại nhân trẻ tuổi, trong lòng cũng là hâm mộ ghen tị. Nhưng sâu trong linh hồn... cũng là lờ mờ vô lực.
Dù sao, trên đời này thật sự tồn tại tuyệt thế thiên tài đấy.
Hôm nay bọn họ là tu sĩ đến từ thiên giới, tận mắt nhìn thấy của tranh đấu của các thiên tài, và … ai, mới là thiên tài thật sự.
Lãnh thổ Thiên giới mở mang rồi, đó là một đại lục vô cùng to lớn!
Một khối lục địa thật lớn vắt ngang bờ biển ở vô tận hư không trên bầu trời!
Đây không phải là một ngôi sao!
Bởi vì ngôi sao đều treo trên mảnh đất đại lục trời cao vô tận. Cho dù là ngôi sao thật lớn, so sánh với Đại lục thiên giới, cũng nhỏ bé như hạt bụi mà thôi.
Ở nơi không có biên giới như thế này, thiên tài thật là nhiều lắm, nhiều không đếm xuể.
Cho nên, không phải là thiên tài không đáng giá, mà là tu sĩ thiên giới nhiều lắm. Giữa hàng tỉ người, cũng sẽ có một số thiên tài tài năng xuất chúng.
Long Thu Thủy, có được tính là thiên tài hay không? Tuyệt đối được tính!
Ngươi bất luận bắt bẻ gì, người kiêu ngạo cao quý không tầm thường để bình phẩm, hắn cũng không nói ra được những câu như Long Thu Thủy là phế vật.
Tần Khiếu Thiên, có tính là thiên tài không? Càng tính!
Bởi vì Tần Khiếu Thiên có thể dễ dàng khiến Long Thu Thủy, loại đại nhân trẻ tuổi này, ở trước mặt hắn ngay cả thở mạnh cũng không dám! Hắn không là thiên tài, ai dám nói mình là thiên tài chứ?
Có thể coi Tần Khiếu Thiên là loại thiên tài chân chính cao nhất, có thể một tay trấn áp đại nhân trẻ tuổi tuyệt thế thiên kiêu, làm cho Sở Mặc lừa cho hộc máu. Đang tu hành tốt như vậy gần như bị chôn vùi, sau đó bây giờ bây giờ bị Sở Mặc lợi dụng quy tắc lừa vào con đường Thiên Lộ đầy cơ duyên!
- Được rồi, giao dịch này, ta nhận.
Sau đó, Triệu Đông Minh cáo từ rời đi, tiếp đó, Biên Khai Vũ hướng về phía ảnh âm thạch cười ha ha, hình ảnh đến đây, đột nhiên dừng lại.
Bốn phương tám hướng, giờ phút này một mảnh tĩnh mịch.
Mọi người, tất cả đều bắt đầu trầm mặc.
Thủy Y Y và Sở Thanh nhìn Long Thu Thủy với ánh mắt đầy vẻ sát khí lạnh như băng.
Lúc này, đầu lâu Biên Khai Vũ bị Sở Mặc xách trên tay, dường như còn muốn tranh công, lớn tiếng nói:
- Ảnh Âm Thạch của ba ngàn năm trước, ta cũng có Sở gia, khối Ảnh Âm Thạch đó chính là ở trong một cái hộp vàng của nơi sâu nhất trong chiếc nhẫn trữ vật.
Sở Mặc lấy hộp hoàng kim ra:
- Cái này.
Biên Khai Vũ nói:
- Đúng đúng, chính là cái này.
Sở Mặc không do dự, trực tiếp ném hộp hoàng kim ném cho Lục Hồng Tuyết.
Lục Hồng Tuyết tiếp cái hộp kia, sau đó nhìn thật sâu Sở Mặc, không ngờ cúi đầu thi lễ:
- Sở công tử, Lục mỗ nợ ngươi một nhân tình.
Lục Hồng Tuyết nói xong, thu hộp hoàng kim lại, sau đó nhìn về phía Long Thu Thủy:
- Long Thu Thủy, khoản nợ này, không phải ở trên người ngươi, tạm thời ta không tính với người.
Nói xong, Lục Hồng Tuyết mang theo đám người tùy tùng, xoay người rời đi. Vừa đi vừa nói:
- Sở công tử, về Thiên giới, có chuyện gì, truyền tin cho Lục gia, Lục Hồng Tuyết ta, chắc chắn sẽ toàn lực ứng phó.
- Không dám.
Sở Mặc nói.
Lúc này, ánh mắt mọi người đều tập trung vào người Long Thu Thủy.
Long Thu Thủy sắc mặt xanh lét biến thành màu đen, đứng ở nơi đó, đối diện với Sở Mặc.
Đầu lâu của Biên Khai Vũ nhỏ giọng nói:
- Sở gia gia, trong chốc lát vào lúc chiến đấu, có thể cẩn thận đừng đập vào ta được không, ta bây giời đã mất đi năng lực Đế chủ, ngài không cẩn thận va chạm một chút, ta sẽ chết đó.
- …
Khóe miệng Sở Mặc co quắp, đem đầu Biên Khai Vũ trực tiếp buộc ở bên hông mình, nhìn qua có chút kinh dị, đi từng bước tới Long Thu Thủy.
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì? Muốn giết chết thiên tài tuyệt thế đến từ Thiên giới sao?
Triệu Đông Minh bên cạnh Long Thu Thủy lớn tiếng quát kiểu ngoài mạnh trong yếu, nhìn về phía ánh mắt của Sở Mặc, dường như đầy vẻ phẫn nộ. Nhưng sắc mặt trắng bệch kia của hắn và đôi chân không ngừng rung, dường như bán đứng hắn rồi.
- Tuyệt thế thiên tài? Ngươi? Hay là ngươi?
Sở Mặc nhìn thoáng qua Triệu Đông Minh, vừa liếc nhìn Long Thu Thủy.
Vô số người tất cả đều nhìn về phía Long Thu Thủy!
Long Thu Thủy cũng trầm mặc.
Nhưng bất kì ai cũng có thể cảm giác được vẻ khẩn trương và nổi giận trong lòng Long Thu Thủy lúc này
Bên trong cả tòa Huyền Không thành, ít nhất có mấy trăm ngàn người. Giờ phút này gần như toàn bộ đều tụ tập tại đây. Giữa những người này, đa số đều là thổ dân tu sĩ trên Thiên Lộ, từ trang phục và ánh mắt có thể phân biệt ra được. Trên mặt thổ đân tu sĩ, phân nữa đều đầy vè tò mò.
Bọn họ vừa mới nãy tuy rằng chọc giận Sở Mặc độ kiếp ở Huyền Không thành, tuy nhiên sau khi tìm hiểu chân tướng sự việc, lại tận mắt nhìn thấy nhiều điều đặc sắc như vậy, trong lòng cũng không còn chán ghét Sở Mặc nữa rồi. Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu, vẫn là Sở Mặc thật là đáng sợ!
Đầu của đại lão Đế Chủ thiên tam trọng còn buộc ở ngang hông hắn đó. Muốn nhe răng nhếch miệng với hắn, ít nhất phải xem đến trọng lượng của chính mình đã.
Mà những tu sĩ đến từ thiên giới kia, nhìn bóng hình từng bước từng bước bước đến Long Thuy Thủy, trong ánh mắt, gần như tất cả đều đầy vẻ kính sợ, rất nhiều người trong mắt cũng tràn đầy vẻ phức tạp.
Tu sĩ có thể tiến vào Thiên Lộ, và đi vào Huyền Không thành gần như không có kẻ yếu rồi. Mà ngay cả Đại La Kim Tiên đều rất hiếm thấy. Gần như kém nhất tu vi đã ở cảnh giới Thiên Tiên. Đại bộ phận đều là Chân Tiên kỳ đại tu sĩ. Những người này ở Thiên giới cả đều là hào kiệt quát tháo một phương đích thực.
Tụ tập tại Thiên Lộ này, tuy rằng trong lòng rất rõ, người mạnh hơn bản thân mình còn nhiều, rất nhiều. Có thể ở sâu trong tâm, những người này gần như đều là đầy vẻ kiêu ngạo.
Giữa những người này, ngoại trừ lớp tu sĩ già cực cá biệt, tiến vào Thiên Lộ chính là vì tìm kiếm cơ duyên, tấn thăng đến cảnh giới Đế Chủ, thử gia tăng nguyên thọ của mình ra, những tu sĩ còn lại, trong lòng gần như đều có dã tâm rất lớn.
Thiên Lộ, thời xa xưa trong truyền thuyết là con đường thành thần. Mãi đến ngày nay, kỳ thật nó vẫn là một con đường thành thần!
Tỷ lệ ngã xuống trên con đường này rất lớn, chỉ khi nào còn sống trở về, gần như đều đã đạt được nâng cao lớn.
Đại La Kim Tiên tiến vào, Đế Chủ ra.
Truyền thuyết này đã truyền lưu nhiều lắm năm, không ai không động tâm.
Cho nên, ai cũng muốn tìm cơ duyên lớn hơn ở đây, ai cũng nghĩ có thể trên con đường tu luyện này, đi xa hơn so với người khác.
Bọn họ ngoài miệng kính sợ đại nhân trẻ tuổi, trong lòng cũng là hâm mộ ghen tị. Nhưng sâu trong linh hồn... cũng là lờ mờ vô lực.
Dù sao, trên đời này thật sự tồn tại tuyệt thế thiên tài đấy.
Hôm nay bọn họ là tu sĩ đến từ thiên giới, tận mắt nhìn thấy của tranh đấu của các thiên tài, và … ai, mới là thiên tài thật sự.
Lãnh thổ Thiên giới mở mang rồi, đó là một đại lục vô cùng to lớn!
Một khối lục địa thật lớn vắt ngang bờ biển ở vô tận hư không trên bầu trời!
Đây không phải là một ngôi sao!
Bởi vì ngôi sao đều treo trên mảnh đất đại lục trời cao vô tận. Cho dù là ngôi sao thật lớn, so sánh với Đại lục thiên giới, cũng nhỏ bé như hạt bụi mà thôi.
Ở nơi không có biên giới như thế này, thiên tài thật là nhiều lắm, nhiều không đếm xuể.
Cho nên, không phải là thiên tài không đáng giá, mà là tu sĩ thiên giới nhiều lắm. Giữa hàng tỉ người, cũng sẽ có một số thiên tài tài năng xuất chúng.
Long Thu Thủy, có được tính là thiên tài hay không? Tuyệt đối được tính!
Ngươi bất luận bắt bẻ gì, người kiêu ngạo cao quý không tầm thường để bình phẩm, hắn cũng không nói ra được những câu như Long Thu Thủy là phế vật.
Tần Khiếu Thiên, có tính là thiên tài không? Càng tính!
Bởi vì Tần Khiếu Thiên có thể dễ dàng khiến Long Thu Thủy, loại đại nhân trẻ tuổi này, ở trước mặt hắn ngay cả thở mạnh cũng không dám! Hắn không là thiên tài, ai dám nói mình là thiên tài chứ?
Có thể coi Tần Khiếu Thiên là loại thiên tài chân chính cao nhất, có thể một tay trấn áp đại nhân trẻ tuổi tuyệt thế thiên kiêu, làm cho Sở Mặc lừa cho hộc máu. Đang tu hành tốt như vậy gần như bị chôn vùi, sau đó bây giờ bây giờ bị Sở Mặc lợi dụng quy tắc lừa vào con đường Thiên Lộ đầy cơ duyên!