Thí Thiên Đao
Chương 1404: Đấu với Đế Chủ (1)
Sát thủ đã không giết được Sở Mặc, đến Tần Khiếu Thiên mà cũng không giết được Sở Mặc? Hắn là con cưng của trời sao? Không phải chỉ là một đứa con cháu nhà họ Sở ư? Lại còn là thằng con hoang chẳng biết nhảy từ đâu ra nữa! Người như vậy mà lại có thể tỏa sáng rạng rỡ trên Thiên lộ? Dựa vào đâu chứ?
Trong lòng Khổng Hoành Nghĩa cũng vô cùng khó chịu, hầu hết linh vũ Khổng Tước xinh đẹp nhất và lợi hại nhất trên người y đều bị Sở Mặc lấy đi, hai cánh cũng bị đôi nam nữ chó má Sở Mặc và Thủy Y Y chém rụng. Tuy rằng hiện giờ cánh và linh vũ mới đã mọc ra, nhưng uylực thì kém hơn trước kia nhiều lắm. Nay y thậm chí còn sắp vuột mất cả tư cách giữ danh hiệu đại nhân trẻ tuổi nữa, nếu đối thủ là một đại nhân trẻ tuổi, thì tám chín mươi phần trăm là y phải chịu thua. Mà vốn ban đầu, trong đám đại nhân trẻ tuổi thì con công này cũng được coi như kẻ nổi bật.
- Sở Mặc…
Nỗi hận đối với Sở Mặc trong lòng Khổng Hoành Nghĩa cũng mãnh liệt cực kỳ.
Bấy giờ, từ biển sấm sét trên bầu trời phương xa kia chợt bùng nổ vô vàn tia sáng không sao nhìn trực tiếp được, ánh sáng này mãnh liệt đếnvô cùng tận.
Cho dù là Đế Chủ cũng không dám dùng mắt nhìn trực tiếp.
Đến rồi!
Tất cả mọi người nhắm chặt hai mắt, thầm nghĩ trong lòng.
Một bóng dáng lao từ biển sáng kia ra. Đầu hắn đầy tóc đen bay múa, người mặc một bộ áo giáp chiến ngưng kết từ quy tắc trời đất, khí huyết toàn thân cuồn cuộn như biển lớn, để lộ một hơi thở hùng mạnh khiến kẻ khác phải kinh hãi. Chân Tiên!
Sở Mặc vượt qua thiên kiếp thành công, nguyên thần hợp nhất, bước vào cảnh giới Chân Tiên trung kỳ!
Nhưng cảnh giới Chân Tiên trung kỳ này của hắn lại khiến cho một số bậc Đế Chủ có vai vế trên Thiên lộ liên tiếp nhíu mày.
Hơi thở kia quá đỗi hùng mạnh!
Nếu không phải cảm nhận được hơi thở Chân Tiên rõ ràng trên người Sở Mặc, bọn họ nhất định sẽ cho rằng đây là một cao thủ trẻ tuổivừa mới đột phá đến Đế Chủ bậc cao!
Thiên kiếp tán đi ầm ầm, Sở Mặc độ kiếp thành công.
Lúc này, có người rốt cuộc không nhịn nổi mà ra tay!
Đây là Đế Chủ thổ địa trên Thiên lộ, một gã Đế Chủ bậc ba!
Tuy cảnh giới của y không phải cực cao, nhưng lực chiến lại khá là dũng mãnh, cầm trong tay một cây kích chiến, trực tiếp đâm về phía ngực Sở Mặc. Tốc độ của y quá nhanh!
Như một tia điện xẹt, khí thế trên người cũng cực đầy đủ!
Vừa thấy liền biết là đã chuẩn bị lâu ngày.
Y phải tấn công Sở Mặc! Muốn tiêu diệt tên thiên tài này!
Keng!
Thí Thiên nháy mắt xuất hiện trong tay Sở Mặc, hung hăng bổ một đao về cây kích chiến kia. Trong trời đất nổ tung ra một tiếng ầm ầm.
Trong nháy mắt khi binh khí của hai bên chạm vào nhau, sắc mặt vị Đế Chủ bậc ba này lập tức biến đổi. Một luồng sức mạnh vô biên chạy dọc theo cán kích truyền thẳng lên cánh tay y, khiến cả cánh tay y rung lên bần bật, thiếu chút nữa thì đánh rơi cả kích.
Mà cán kích trong tay y kia dù chỉ là một món pháp khí Đế Chủ, độ cứng rắn lại có thể so với pháp khí Chí Tôn. Nhưng hiện tại, bên trên vậy mà nứt ra một khe hở thật sâu!
Ấy thế lại bị một đao của Thí Thiên đánh cho tả tơi! Vị Đế Chủ bậc ba này lập tức cảm thấy kinh hãi, nhưng đồng thời trong lòng cũng sinh ra một nỗi phẫn nộ mãnh liệt, quát lạnh một tiếng, lại chém về hướng Sở Mặc.
Một kích này… vẫn long trời lở đất! Thậm chí không thèm quan tâm món binh khí này còn chịu nổi thêm lần va chạm nữa hay không!
Sở Mặc cũng hừ lạnh một tiếng, cầm Thí Thiên trong tay, từ không trung chém ra một đao về phía cây kích nọ.
Cho.. a.. ng! Lại một tiếng vang thật lớn, cây kích kia… bị đứt lìa.
Trong mắt của tu sĩ Đế Chủ bậc ba này lộ ra vẻ kinh ngạc vô tận, không kìm nổi thét lên một tiếng đầy kinh hãi. Thậm chí không kịp đi thu hồi hai đoạn kích gãy cấp bậc Đế Chủ kia!
Đao của Sở Mặc, tiếp tục chém về thân mình của gã Đế Chủ bậc ba đó, muốn đem y chém thành hai khúc!
Thân hình gã Đế Chủ nhanh chóng thụt lui, đồng thời liên tục thi triển mấy phép thần thông, muốn giết Sở Mặc ngay trong nguy cơ này. Đỉnh đầu Sở Mặc phát ra vài tiếng vù vù, Hỗn Độn Hồng Lô trực tiếp treo lơ lửng trên đầu Sở Mặc, tạo nên từng tiếng quấy gió ào ào, sau đó rủ xuống vô số luồng khí hỗn độn. Cùng với sự tăng lên cảnh giới của Sở Mặc, năng lực của Hỗn Độn Hồng Lô lại càng phát huy hùng mạnh. Âm thanh vù vù không ngừng kia giống như âm thanh của đại đạo, tiến hành công phá kẻ thù.
Mấy phép thần thông đánh trúng các sợi khí hỗn độn của Hỗn Độn Hồng Lô lập tức tiêu biến như vô hình.
Sở Mặc lại chém ra một đao ngang người gã Đế Chủ. Hai bên cứ như vậy trực tiếp đánh với nhau mà không hề có chút giao lưu.
Sau hơn mười hiệp, gã Đế Chủ hai tay trống trơn kia giận dữ quát lên một tiếng, tung quyền đấm về phía ngực của Sở Mặc.
Không dùng pháp tướng, mà dùng một quyền của cơ thể, nắm đấm của y quẩn quanh các loại quy luật tấn công hùng mạnh, quyền này thanh thế to lớn, sức vóc nặng nề như vạn quân, cho dù là một hành tinh cũng chưa chắc đã chịu nổi quyền này của y.
Thí Thiên trong tay Sở Mặc trực tiếp đâm thẳng về đan điền của gãĐế Chủ, đối mặt với cú quyền kia, trên mặt Sở Mặc không có bất cứ biểu tình nào, mặc cho quyền này nện lên lồng ngực hắn!
Trong mắt gã Đế Chủ lộ ra thần sắc vừa sợ vừa giận, nếu y không thu quyền này lại, y tin chắc có thể trực tiếp đấm nát trái tim Sở Mặc!
Nhưng nếu là như vậy, thì chẳng khác nào là lựa chọn chôn chung với Sở Mặc, bởi vì nhát đao kia của Sở Mặc ắt cũng sẽ đâm thủng đan điền của y, chặt đứt đạo đài của y!
- A!
Gã Đế Chủ này lập tức giận dữ gào lên một tiếng, bứt về phía sau. Ycòn chưa muốn chết chung với Sở Mặc.
Nhưng bên này y vừa mới bứt ra, Sở Mặc lại chẳng chịu buông tha, trực tiếp thi triển ra chiêu thức U Minh Bát Đao!
Đao thứ nhất đoạt hồn!
Ánh đao rực rỡ, chấn nhiếp linh hồn.
Nhát đao kia được thi triển trong tay một Sở Mặc đã thăng cấp lên Chân Tiên, uy lực hùng hồn của nó là thứ trong quá khứ không thể sánh nổi. Cho dù phải đối mặt với kẻ thù là bậc Đế Chủ có vai vế, nhưng vẫnngập tràn sát ý như cũ, khiến gã Đế Chủ này kinh hãi liên tiếp lùi về phía sau.
Đao thứ hai sát sinh!
Hiện giờ nhát đao kia do tay Sở Mặc thi triển ra, đơn giản tự nhiên, mọi sát khí dường như đều được nén gọn vào một đao này.
Nhưng nhát đao đó cũng khiến cho gã Đế Chủ bậc ba này biến sắc. Bởi vì cho dù là một cao thủ cảnh giới như y, lại vẫn bị sát khí kinh người ẩn chứa trong đao áp chế như cũ.
Trong lòng Khổng Hoành Nghĩa cũng vô cùng khó chịu, hầu hết linh vũ Khổng Tước xinh đẹp nhất và lợi hại nhất trên người y đều bị Sở Mặc lấy đi, hai cánh cũng bị đôi nam nữ chó má Sở Mặc và Thủy Y Y chém rụng. Tuy rằng hiện giờ cánh và linh vũ mới đã mọc ra, nhưng uylực thì kém hơn trước kia nhiều lắm. Nay y thậm chí còn sắp vuột mất cả tư cách giữ danh hiệu đại nhân trẻ tuổi nữa, nếu đối thủ là một đại nhân trẻ tuổi, thì tám chín mươi phần trăm là y phải chịu thua. Mà vốn ban đầu, trong đám đại nhân trẻ tuổi thì con công này cũng được coi như kẻ nổi bật.
- Sở Mặc…
Nỗi hận đối với Sở Mặc trong lòng Khổng Hoành Nghĩa cũng mãnh liệt cực kỳ.
Bấy giờ, từ biển sấm sét trên bầu trời phương xa kia chợt bùng nổ vô vàn tia sáng không sao nhìn trực tiếp được, ánh sáng này mãnh liệt đếnvô cùng tận.
Cho dù là Đế Chủ cũng không dám dùng mắt nhìn trực tiếp.
Đến rồi!
Tất cả mọi người nhắm chặt hai mắt, thầm nghĩ trong lòng.
Một bóng dáng lao từ biển sáng kia ra. Đầu hắn đầy tóc đen bay múa, người mặc một bộ áo giáp chiến ngưng kết từ quy tắc trời đất, khí huyết toàn thân cuồn cuộn như biển lớn, để lộ một hơi thở hùng mạnh khiến kẻ khác phải kinh hãi. Chân Tiên!
Sở Mặc vượt qua thiên kiếp thành công, nguyên thần hợp nhất, bước vào cảnh giới Chân Tiên trung kỳ!
Nhưng cảnh giới Chân Tiên trung kỳ này của hắn lại khiến cho một số bậc Đế Chủ có vai vế trên Thiên lộ liên tiếp nhíu mày.
Hơi thở kia quá đỗi hùng mạnh!
Nếu không phải cảm nhận được hơi thở Chân Tiên rõ ràng trên người Sở Mặc, bọn họ nhất định sẽ cho rằng đây là một cao thủ trẻ tuổivừa mới đột phá đến Đế Chủ bậc cao!
Thiên kiếp tán đi ầm ầm, Sở Mặc độ kiếp thành công.
Lúc này, có người rốt cuộc không nhịn nổi mà ra tay!
Đây là Đế Chủ thổ địa trên Thiên lộ, một gã Đế Chủ bậc ba!
Tuy cảnh giới của y không phải cực cao, nhưng lực chiến lại khá là dũng mãnh, cầm trong tay một cây kích chiến, trực tiếp đâm về phía ngực Sở Mặc. Tốc độ của y quá nhanh!
Như một tia điện xẹt, khí thế trên người cũng cực đầy đủ!
Vừa thấy liền biết là đã chuẩn bị lâu ngày.
Y phải tấn công Sở Mặc! Muốn tiêu diệt tên thiên tài này!
Keng!
Thí Thiên nháy mắt xuất hiện trong tay Sở Mặc, hung hăng bổ một đao về cây kích chiến kia. Trong trời đất nổ tung ra một tiếng ầm ầm.
Trong nháy mắt khi binh khí của hai bên chạm vào nhau, sắc mặt vị Đế Chủ bậc ba này lập tức biến đổi. Một luồng sức mạnh vô biên chạy dọc theo cán kích truyền thẳng lên cánh tay y, khiến cả cánh tay y rung lên bần bật, thiếu chút nữa thì đánh rơi cả kích.
Mà cán kích trong tay y kia dù chỉ là một món pháp khí Đế Chủ, độ cứng rắn lại có thể so với pháp khí Chí Tôn. Nhưng hiện tại, bên trên vậy mà nứt ra một khe hở thật sâu!
Ấy thế lại bị một đao của Thí Thiên đánh cho tả tơi! Vị Đế Chủ bậc ba này lập tức cảm thấy kinh hãi, nhưng đồng thời trong lòng cũng sinh ra một nỗi phẫn nộ mãnh liệt, quát lạnh một tiếng, lại chém về hướng Sở Mặc.
Một kích này… vẫn long trời lở đất! Thậm chí không thèm quan tâm món binh khí này còn chịu nổi thêm lần va chạm nữa hay không!
Sở Mặc cũng hừ lạnh một tiếng, cầm Thí Thiên trong tay, từ không trung chém ra một đao về phía cây kích nọ.
Cho.. a.. ng! Lại một tiếng vang thật lớn, cây kích kia… bị đứt lìa.
Trong mắt của tu sĩ Đế Chủ bậc ba này lộ ra vẻ kinh ngạc vô tận, không kìm nổi thét lên một tiếng đầy kinh hãi. Thậm chí không kịp đi thu hồi hai đoạn kích gãy cấp bậc Đế Chủ kia!
Đao của Sở Mặc, tiếp tục chém về thân mình của gã Đế Chủ bậc ba đó, muốn đem y chém thành hai khúc!
Thân hình gã Đế Chủ nhanh chóng thụt lui, đồng thời liên tục thi triển mấy phép thần thông, muốn giết Sở Mặc ngay trong nguy cơ này. Đỉnh đầu Sở Mặc phát ra vài tiếng vù vù, Hỗn Độn Hồng Lô trực tiếp treo lơ lửng trên đầu Sở Mặc, tạo nên từng tiếng quấy gió ào ào, sau đó rủ xuống vô số luồng khí hỗn độn. Cùng với sự tăng lên cảnh giới của Sở Mặc, năng lực của Hỗn Độn Hồng Lô lại càng phát huy hùng mạnh. Âm thanh vù vù không ngừng kia giống như âm thanh của đại đạo, tiến hành công phá kẻ thù.
Mấy phép thần thông đánh trúng các sợi khí hỗn độn của Hỗn Độn Hồng Lô lập tức tiêu biến như vô hình.
Sở Mặc lại chém ra một đao ngang người gã Đế Chủ. Hai bên cứ như vậy trực tiếp đánh với nhau mà không hề có chút giao lưu.
Sau hơn mười hiệp, gã Đế Chủ hai tay trống trơn kia giận dữ quát lên một tiếng, tung quyền đấm về phía ngực của Sở Mặc.
Không dùng pháp tướng, mà dùng một quyền của cơ thể, nắm đấm của y quẩn quanh các loại quy luật tấn công hùng mạnh, quyền này thanh thế to lớn, sức vóc nặng nề như vạn quân, cho dù là một hành tinh cũng chưa chắc đã chịu nổi quyền này của y.
Thí Thiên trong tay Sở Mặc trực tiếp đâm thẳng về đan điền của gãĐế Chủ, đối mặt với cú quyền kia, trên mặt Sở Mặc không có bất cứ biểu tình nào, mặc cho quyền này nện lên lồng ngực hắn!
Trong mắt gã Đế Chủ lộ ra thần sắc vừa sợ vừa giận, nếu y không thu quyền này lại, y tin chắc có thể trực tiếp đấm nát trái tim Sở Mặc!
Nhưng nếu là như vậy, thì chẳng khác nào là lựa chọn chôn chung với Sở Mặc, bởi vì nhát đao kia của Sở Mặc ắt cũng sẽ đâm thủng đan điền của y, chặt đứt đạo đài của y!
- A!
Gã Đế Chủ này lập tức giận dữ gào lên một tiếng, bứt về phía sau. Ycòn chưa muốn chết chung với Sở Mặc.
Nhưng bên này y vừa mới bứt ra, Sở Mặc lại chẳng chịu buông tha, trực tiếp thi triển ra chiêu thức U Minh Bát Đao!
Đao thứ nhất đoạt hồn!
Ánh đao rực rỡ, chấn nhiếp linh hồn.
Nhát đao kia được thi triển trong tay một Sở Mặc đã thăng cấp lên Chân Tiên, uy lực hùng hồn của nó là thứ trong quá khứ không thể sánh nổi. Cho dù phải đối mặt với kẻ thù là bậc Đế Chủ có vai vế, nhưng vẫnngập tràn sát ý như cũ, khiến gã Đế Chủ này kinh hãi liên tiếp lùi về phía sau.
Đao thứ hai sát sinh!
Hiện giờ nhát đao kia do tay Sở Mặc thi triển ra, đơn giản tự nhiên, mọi sát khí dường như đều được nén gọn vào một đao này.
Nhưng nhát đao đó cũng khiến cho gã Đế Chủ bậc ba này biến sắc. Bởi vì cho dù là một cao thủ cảnh giới như y, lại vẫn bị sát khí kinh người ẩn chứa trong đao áp chế như cũ.