Thí Thiên Đao
Chương 1363: Quân cờ
Bộ Đồng nói xong, ánh mắt lộ ra một tia cô đơn, nói:
- Mỗi lần nói đến đề tài này, lão tổ đều răn dạy chúng ta, nói người tu hành muốn danh lợi làm gì? Lúc đó ta nhiều ít còn chút xấu hổ, cảm giác mình hơi bị hẹp hòi rồi. Trong mắt chỉ có thể thấy danh và lợi. Cho đến cuối cùng mới biết được lão tổ cũng chỉ gạt người mà thôi. Không để cho chúng ta đứng trên đỉnh cao là sợ thân phận chúng ta bị bại lộ! Bởi vì năm đó Huyết Ma Lão Tổ làm ác ở Thiên giới, bị một nhóm đại năng... liên hợp lại đuổi đi. Năm đó, những gia tộc có liên quan với Huyết Ma Lão Tổ phần lớn đều bị tiêu diệt. Chỉ còn sót lại một vài thế lực... ví dụ như Bộ gia chúng ta!
Tiếp đó, Bộ Đồng lại khai báo không ít thế lực có quan hệ với Huyết Ma Lão Tổ với Sở Mặc. Tính ra thì tất cả lớn nhỏ vẫn còn đến 20, 30 gia tộc!
- Con rết trăm chân, chết vẫn không ngã.
Bộ Đồng lẩm bẩm nói:
- Huyết Ma Lão Tổ luôn luôn truy tìm con đường Chí Tôn mờ mịt. Chờ ngày ông ta thành công thì chính là ngày Ma tộc xâm lấn. Đến lúc đó, toàn bộ Thiên giới chắc chắn sinh linh lầm than! Ta không biết lão tổ là muốn thế nào mà lại đồng ý tương trợ cho một ác ma như vậy? Tuy nhiên, mọi người trong những gia tộc, mỗi một thời đại đều giống nhau. Sâu trong linh hồn, tất cả đều bị Huyết Ma Lão Tổ hạ phong ấn. Có lẽ... Là vì nguyên nhân đó.
- Đối với Huyết Ma Lão Tổ, ngươi hiểu ông ta bao nhiêu?
Sở Mặc hỏi.
- Ta? Ta không hiểu rõ về ông ta lắm.
Bộ Đồng nhẹ giọng thở dài:
- Lúc nhỏ, đã nghe bên ngoài nói về ông ta, dường như là người của thời đại hơn vạn năm trước. Ban đầu vốn là một tu sĩ Nhân Tộc bình thường, sau đó dường như chiếm được công pháp Ma tộc nào đó rồi bắt đầu tu luyện. Sau khi đại thành(đại công cáo thành, mang nghĩa thành công trong việc tu luyện công pháp Ma tộc của HMLT) nổi danh ở Thiên giới. Tuy nhiên, dù sao cũng là tu luyện công pháp của Ma tộc, nghe nói sau này tính tình đại biến, trở nên cực kỳ tàn nhẫn, hiếu sát. Đến cuối cùng, bị vô số đại lão của Thiên giới liên hợp lại muốn đánh chết, nhưng cuối cùng ông ta trốn thoát được.
Bộ Đồng nhìn Sở Mặc:
- Thật ra tên Huyết Ma Lão Tổ này ở Thiên giới vẫn là một chủ đềcấm kỵ, gần như không có người nào đi nhắc tới. Cho nên, cho tới giờ, ta cũng không nghĩ tới vận mệnh của mình lại có thể gắn với ông ta.
- Vậy lần này, các ngươi nhận được mệnh lệnh của ông ta?
Sở Mặc hỏi.
Bộ Đồng lắc đầu:
- Là lão tổ của gia tộc chúng ta nhận được mệnh lệnh của Huyết Ma Lão Tổ. Lần này... người muốn giết ngươi hẳn là rất nhiều. Lần này các gia tộc nhỏ đều phái rất nhiều con cháu tiến vào Thiên Lộ. Đối với những người như chúng ta thì chuyện trên Thiên lộ nhận được cơ duyên nâng cao tu vi chỉ là thứ yếu, giết ngươi... mới là chuyện quan trọngnhất! Bộ Đồng* giết người vốn không ra tay hai lần, nhưng với ngươi, chẳng phải đã phá cả quy củ của mình sao? Hắn chỉ cần chưa chết, nhất định sẽ còn lần thứ ba và lần thứ tư, thậm chí nhiều hơn!
*Mình nghĩ ở đây tác giả bị nhầm, nên là Bộ Khuất mới phải, nhưng mình vẫn để nguyên văn của tác giả nhé.
- Hắn sẽ không có cơ hội giết ta lần thứ ba.
Sở Mặc thản nhiên nói.
Bộ Đồng nhìn sâu Sở Mặc:
- Có hay không là một chuyện, ra tay hay không là một chuyện khác. Bộ Đồng* am hiểu ẩn núp. Thật ra nếu không bị ngươi khống chế cũngsẽ liều lĩnh ra tay với ngươi. “
*Vẫn theo nguyên văn của tác giả.
- Ngươi nên thẳng thắn thành khẩn đi.
Sở Mặc nói.
- Không còn cách nào, những người như chúng ta trong lòng cũng tích tụ một bụng ác khí uất ức.
Bộ Đồng nói xong, nhìn Sở Mặc nói tiếp:
- Giết ta đi. Ngươi không giết ta, ta cũng không sống nổi. Lần này chúng ta tiến vào Thiên Lộ, tất cả đều nhận được thông báo: nếu nhiệm vụ thất bại, một khắc chúng ta ra khỏi Thiên Lộ chính là lúc phải chết!
- Được.
Sở Mặc gật gật đầu, cũng không từ chối, ra tay đánh chết Bộ Đồng.
Sau đó, hắn rời khỏi nơi đó, bay về phía Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành. Dựa theo cách nói của Bộ Đồng, lần này Huyết Ma Lão Tổ quyết định phải đánh chết hắn ở Thiên Lộ. Tu sĩ bị hắn khống chế không đạt được mục đích tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Tuy rằng Bộ Đồng cũng không nói gì, nhưng Sở Mặc vẫn có thể nghĩ đến hậu quả đó khẳng định không chỉ đơn giản là cái chết, sẽ vô cùng thống khổ. Bởi vì phàm là còn có một đường sinh cơ, gần như không ai lại muốn chết cả. Hai người Nguyệt Khuynh Thành và Hổ Liệt bên kia vẫn đang chiến đấu với hai tên lão tu sĩ cảnh giới Chân Tiên đỉnh.
Hai người trẻ tuổi chống lại hai lão nhân, theo kinh nghiệm chiến đấu thì khẳng định là không đủ chống cự. Nhưng hai người thắng ở nhiệt huyết tràn đầy!
Hai gã lão tu sĩ gần như đều mất đi hy vọng tấn cấp Đế Chủ. Cho dù có thể miễn cưỡng tấn cấp, cũng sẽ giống với tên lão tu sĩ cảnh giới Đế Chủ nhất trọng bị Sở Mặc đánh chết, miễn cưỡng bước vào cảnh giới Đế Chủ. Muốn lập tức nâng lên cấp cao cơ bản là không có khả năng. Cho nên song phương chiến đấu không ngờ lại đánh ngang tay, không phân thắng bại.
Hai tên tu sĩ Bộ gia trong lòng vẫn còn hy vọng: Chỉ cần bọn hắn giết chết Sở Mặc, như vậy bọn họ coi như là hoàn toàn được giải thoát!
Có liên quan với Huyết Ma Lão Tổ, hai tên lão tu sĩ rất nhiều năm trước cũng đã biết. Hơn nữa trong lòng họ đều vô cùng hiểu rõ, cái giá phải trả khi phản bội Huyết Ma Lão Tổ là gì.
Chết, là chắc chắn! Nhưng loại chết đó còn khủng bố hơn vô số lần so với bị người ta giết chết!
Bọn họ từng thấy tận mắt một vài người phản bội Huyết Ma Lão Tổ phải chết thê thảm cỡ nào.
Cho nên, thà rằng chết trận, cũng tuyệt không dám phản bội!
Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành vô cùng tín nhiệm Sở Mặc, nhưng trong lòng ít nhiều cũng có chút lo lắng. Đều đang đoán lòng tin của Sở Mặc từ đâu mà có lại dám lấy một địch ba? Hai tên lão tu sĩ không ngừng châm chọc khiêu khích.
- Tên tiểu súc sinh kia cơ bản không có đường sống. Hai người các ngươi nếu thức thời thì nên khẩn trương nhanh chóng rời đi, chúng ta không muốn giết các ngươi.
- Lấy một địch ba, hắn cho hắn là ai? Một chọi một hắn cũng không phải là đối thủ!
- Ha ha, tiểu cô nương, sợ là cô còn chưa biết? Giữa ba người kia có một cường nhân cảnh giới Đế Chủ! Ngươi đi theo người nọ thì chắc chắn phải chết. Không bằng bây giờ đổi trận tuyến, đầu quân vào chỗcông tử nhà ta!
- Đúng đấy, công tử nhà chúng ta so với tên rác rưởi mà ngươi đi theo đâu chỉ hơn gấp trăm lần thôi?
- Mỗi lần nói đến đề tài này, lão tổ đều răn dạy chúng ta, nói người tu hành muốn danh lợi làm gì? Lúc đó ta nhiều ít còn chút xấu hổ, cảm giác mình hơi bị hẹp hòi rồi. Trong mắt chỉ có thể thấy danh và lợi. Cho đến cuối cùng mới biết được lão tổ cũng chỉ gạt người mà thôi. Không để cho chúng ta đứng trên đỉnh cao là sợ thân phận chúng ta bị bại lộ! Bởi vì năm đó Huyết Ma Lão Tổ làm ác ở Thiên giới, bị một nhóm đại năng... liên hợp lại đuổi đi. Năm đó, những gia tộc có liên quan với Huyết Ma Lão Tổ phần lớn đều bị tiêu diệt. Chỉ còn sót lại một vài thế lực... ví dụ như Bộ gia chúng ta!
Tiếp đó, Bộ Đồng lại khai báo không ít thế lực có quan hệ với Huyết Ma Lão Tổ với Sở Mặc. Tính ra thì tất cả lớn nhỏ vẫn còn đến 20, 30 gia tộc!
- Con rết trăm chân, chết vẫn không ngã.
Bộ Đồng lẩm bẩm nói:
- Huyết Ma Lão Tổ luôn luôn truy tìm con đường Chí Tôn mờ mịt. Chờ ngày ông ta thành công thì chính là ngày Ma tộc xâm lấn. Đến lúc đó, toàn bộ Thiên giới chắc chắn sinh linh lầm than! Ta không biết lão tổ là muốn thế nào mà lại đồng ý tương trợ cho một ác ma như vậy? Tuy nhiên, mọi người trong những gia tộc, mỗi một thời đại đều giống nhau. Sâu trong linh hồn, tất cả đều bị Huyết Ma Lão Tổ hạ phong ấn. Có lẽ... Là vì nguyên nhân đó.
- Đối với Huyết Ma Lão Tổ, ngươi hiểu ông ta bao nhiêu?
Sở Mặc hỏi.
- Ta? Ta không hiểu rõ về ông ta lắm.
Bộ Đồng nhẹ giọng thở dài:
- Lúc nhỏ, đã nghe bên ngoài nói về ông ta, dường như là người của thời đại hơn vạn năm trước. Ban đầu vốn là một tu sĩ Nhân Tộc bình thường, sau đó dường như chiếm được công pháp Ma tộc nào đó rồi bắt đầu tu luyện. Sau khi đại thành(đại công cáo thành, mang nghĩa thành công trong việc tu luyện công pháp Ma tộc của HMLT) nổi danh ở Thiên giới. Tuy nhiên, dù sao cũng là tu luyện công pháp của Ma tộc, nghe nói sau này tính tình đại biến, trở nên cực kỳ tàn nhẫn, hiếu sát. Đến cuối cùng, bị vô số đại lão của Thiên giới liên hợp lại muốn đánh chết, nhưng cuối cùng ông ta trốn thoát được.
Bộ Đồng nhìn Sở Mặc:
- Thật ra tên Huyết Ma Lão Tổ này ở Thiên giới vẫn là một chủ đềcấm kỵ, gần như không có người nào đi nhắc tới. Cho nên, cho tới giờ, ta cũng không nghĩ tới vận mệnh của mình lại có thể gắn với ông ta.
- Vậy lần này, các ngươi nhận được mệnh lệnh của ông ta?
Sở Mặc hỏi.
Bộ Đồng lắc đầu:
- Là lão tổ của gia tộc chúng ta nhận được mệnh lệnh của Huyết Ma Lão Tổ. Lần này... người muốn giết ngươi hẳn là rất nhiều. Lần này các gia tộc nhỏ đều phái rất nhiều con cháu tiến vào Thiên Lộ. Đối với những người như chúng ta thì chuyện trên Thiên lộ nhận được cơ duyên nâng cao tu vi chỉ là thứ yếu, giết ngươi... mới là chuyện quan trọngnhất! Bộ Đồng* giết người vốn không ra tay hai lần, nhưng với ngươi, chẳng phải đã phá cả quy củ của mình sao? Hắn chỉ cần chưa chết, nhất định sẽ còn lần thứ ba và lần thứ tư, thậm chí nhiều hơn!
*Mình nghĩ ở đây tác giả bị nhầm, nên là Bộ Khuất mới phải, nhưng mình vẫn để nguyên văn của tác giả nhé.
- Hắn sẽ không có cơ hội giết ta lần thứ ba.
Sở Mặc thản nhiên nói.
Bộ Đồng nhìn sâu Sở Mặc:
- Có hay không là một chuyện, ra tay hay không là một chuyện khác. Bộ Đồng* am hiểu ẩn núp. Thật ra nếu không bị ngươi khống chế cũngsẽ liều lĩnh ra tay với ngươi. “
*Vẫn theo nguyên văn của tác giả.
- Ngươi nên thẳng thắn thành khẩn đi.
Sở Mặc nói.
- Không còn cách nào, những người như chúng ta trong lòng cũng tích tụ một bụng ác khí uất ức.
Bộ Đồng nói xong, nhìn Sở Mặc nói tiếp:
- Giết ta đi. Ngươi không giết ta, ta cũng không sống nổi. Lần này chúng ta tiến vào Thiên Lộ, tất cả đều nhận được thông báo: nếu nhiệm vụ thất bại, một khắc chúng ta ra khỏi Thiên Lộ chính là lúc phải chết!
- Được.
Sở Mặc gật gật đầu, cũng không từ chối, ra tay đánh chết Bộ Đồng.
Sau đó, hắn rời khỏi nơi đó, bay về phía Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành. Dựa theo cách nói của Bộ Đồng, lần này Huyết Ma Lão Tổ quyết định phải đánh chết hắn ở Thiên Lộ. Tu sĩ bị hắn khống chế không đạt được mục đích tuyệt đối sẽ không bỏ qua.
Tuy rằng Bộ Đồng cũng không nói gì, nhưng Sở Mặc vẫn có thể nghĩ đến hậu quả đó khẳng định không chỉ đơn giản là cái chết, sẽ vô cùng thống khổ. Bởi vì phàm là còn có một đường sinh cơ, gần như không ai lại muốn chết cả. Hai người Nguyệt Khuynh Thành và Hổ Liệt bên kia vẫn đang chiến đấu với hai tên lão tu sĩ cảnh giới Chân Tiên đỉnh.
Hai người trẻ tuổi chống lại hai lão nhân, theo kinh nghiệm chiến đấu thì khẳng định là không đủ chống cự. Nhưng hai người thắng ở nhiệt huyết tràn đầy!
Hai gã lão tu sĩ gần như đều mất đi hy vọng tấn cấp Đế Chủ. Cho dù có thể miễn cưỡng tấn cấp, cũng sẽ giống với tên lão tu sĩ cảnh giới Đế Chủ nhất trọng bị Sở Mặc đánh chết, miễn cưỡng bước vào cảnh giới Đế Chủ. Muốn lập tức nâng lên cấp cao cơ bản là không có khả năng. Cho nên song phương chiến đấu không ngờ lại đánh ngang tay, không phân thắng bại.
Hai tên tu sĩ Bộ gia trong lòng vẫn còn hy vọng: Chỉ cần bọn hắn giết chết Sở Mặc, như vậy bọn họ coi như là hoàn toàn được giải thoát!
Có liên quan với Huyết Ma Lão Tổ, hai tên lão tu sĩ rất nhiều năm trước cũng đã biết. Hơn nữa trong lòng họ đều vô cùng hiểu rõ, cái giá phải trả khi phản bội Huyết Ma Lão Tổ là gì.
Chết, là chắc chắn! Nhưng loại chết đó còn khủng bố hơn vô số lần so với bị người ta giết chết!
Bọn họ từng thấy tận mắt một vài người phản bội Huyết Ma Lão Tổ phải chết thê thảm cỡ nào.
Cho nên, thà rằng chết trận, cũng tuyệt không dám phản bội!
Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành vô cùng tín nhiệm Sở Mặc, nhưng trong lòng ít nhiều cũng có chút lo lắng. Đều đang đoán lòng tin của Sở Mặc từ đâu mà có lại dám lấy một địch ba? Hai tên lão tu sĩ không ngừng châm chọc khiêu khích.
- Tên tiểu súc sinh kia cơ bản không có đường sống. Hai người các ngươi nếu thức thời thì nên khẩn trương nhanh chóng rời đi, chúng ta không muốn giết các ngươi.
- Lấy một địch ba, hắn cho hắn là ai? Một chọi một hắn cũng không phải là đối thủ!
- Ha ha, tiểu cô nương, sợ là cô còn chưa biết? Giữa ba người kia có một cường nhân cảnh giới Đế Chủ! Ngươi đi theo người nọ thì chắc chắn phải chết. Không bằng bây giờ đổi trận tuyến, đầu quân vào chỗcông tử nhà ta!
- Đúng đấy, công tử nhà chúng ta so với tên rác rưởi mà ngươi đi theo đâu chỉ hơn gấp trăm lần thôi?