Thí Thiên Đao
Chương 1302: Đánh tiếp
- Ngươi là Sở Mặc đúng không?
Trương Song Song chưa ra tay mà lẳng lặng nói. Khí chất trên người thay đổi hoàn toàn, không còn là nữ tử kiêu ngạo hống hách lúc trước.
- Ngươi có thể tung hoành ở Nhân giới, ngạo nghễ ở Linh giới, gần như thành minh chủ của Tiên giới. Nhưng đến Thiên giới, ngươi chẳng là gì hết.
Vừa nói, nàng vừa ra tay ngay tức khắc. Vừa đánh đã sử dụng sát chiêu.
Đây là một tuyệt học! Nàng muốn dùng thời gian ngắn nhất để đánh bại Sở Mặc.
Tuy vì Hồng Nguyệt đại nhân, nàng không dám giết Sở Mặc nhưng đòn đánh này cũng không hề nương tay.
Nàng muốn khiến cái tên không biết lượng sức mình này nhìn rõ sự kém cỏi của hắn so với các thiên kiêu ở Thiên giới.
Khí thế của Thiên tiên trên người Trương Song Song triệt để bạo phát.
Khí thế do chênh lệch cảnh giới như một trận cuồng phong bão tápđè ép Sở Mặc.
Sở Mặc không nói, trực tiếp nắm Thí Thiên trong tay. Chém thẳng về phía Trương Song Song. Không sử dụng bất kỳ công pháp hay thần thông nào. Chỉ đơn thuần chém một đao.
Một đao kia chính là đạo của Sở Mặc.
Sau mấy năm tu luyện, dung hợp nhiều Chí Tôn thuật, hắn đã lĩnh ngộ ra chiêu thức thuộc về chính mình.
Sở Mặc biết rõ, vì cảnh giới chênh lệch, dù hắn có sử dụng thầnthông nào cũng rất dễ bị áp chế.
Nhưng đạo của hắn thì khác. Đạo của hắn đồng nghĩa với niềm tin vô địch. Hắn dùng toàn bộ sức mạnh tinh thần, niềm tin của mình ngưng tụ vào một đao. Nên khi thấy Sở Mặc chém xuống, toàn trường khiếp sợ.
Khuôn mặt thanh tú của Hồng Nguyệt lộ ra ý cười.
- Tiểu tử này cũng không tồi!
Chỉ một đao! Trực tiếp bẻ gãy tuyệt học của Trương Song Song dễ như trở bàn tay, sức mạnh cực kỳ cường đại. Phản lực từ đao này khiến lục phủ ngũ tạng của Sở Mặc bị chao đảo, khóe miệng hắn có máu tươi chảy ra.
Trương Song Song ở đối diện thét lên kinh hãi.
- A…
Thanh âm tràn ngập sự tuyệt vọng.
Mũi đao sắc lạnh của Thí Thiên vững vàng dừng lại trên cổ trắng nõn của Trương Song Song. Sở Mặc chỉ dùng một đao đã đánh thắng.
Bốn phía khán đài kinh hô dữ dội.
Nhiều người còn chưa hiểu việc gì đã xảy ra. Sau khi nhìn lôi đài lớn liền trợn mắt há mồm:
- Đã đánh xong rồi à? Sao ta còn chưa thấy bắt đầu mà đã kết thúc rồi?
Đám đông choáng váng. Hoàng Vô Song và Long Thu Thủy cũng không ngoại lệ. Mọi người ngơ ngác đứng nhìn hai người trên lôi đài vẫn không nhúc nhích, thậm chí không dám tin cảnh tượng trước mắt là sự thật. Sau khi Lưu Phong nói chuyện với phụ thân, cộng với lúc trước biết một chút chuyện của Sở Mặc nên biết Sở Mặc có chiến lực kinh người. Nhưng Sở Mặc còn mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của Lưu Phong.
Lưu Phong nghĩ, với cảnh giới Đại la kim tiên, Sở Mặc có cơ hội đánh bại Trương Song Song ở Thiên tiên cảnh nhưng cũng khó khăn lắm.
Vì Trương Song Song không phải là một tu sĩ thông thường, ai muốn cũng có thể giẫm một cái.
Nếu không có đám đại nhân trẻ tuổi như Hoàng Vô Song hay LongThu Thủy ở đây, Trương Song Song tuyệt đối là một tu sĩ trẻ tuổi cao cấp nhất.
Phía trước nàng cũng có nhiều chiến tích nổi danh. Bất kể là độ sức ở Huyễn Thần giới hay với các người trẻ khác ở Thiên giới, Trương Song Song hầu như không thua. Dù đối mặt với Hoàng Vô Song hay Long Thu Thủy, Trương Song Song cũng không thể bị đánh bại trong một chiêu như thế này được.
Ánh mắt Lưu Phong nhìn Sở Mặc đã hoàn toàn thay đổi. Lúc trước, tôn trọng Sở Mặc vì tỷ tỷ, vì lời nói của phụ thân. Hiện tại, Lưu Phong tôn trọng Sở Mặc từ tận đáy lòng mình. Hơn nữa, trong nháy mắt, Lưu Phong đã thừa nhận Sở Mặc ở cùng tầng lớp với mình.
Rất khó để một đại nhân trẻ tuổi thừa nhận một tu sĩ khác. Trừ phi tu sĩ kia có thiên phú, cơ duyên, chiến lực hoàn toàn không kém hơn so với họ. Mà theo Lưu Phong, Sở Mặc có đủ hết.
Con ngươi Hoàng Vô Song lóe lên, nhìn Long Thu Thủy đang cứng ngắc đứng đối diện, hơi hơi lắc đầu, khẽ khẽ thở dài.
Mấy người bên cạnh Hoàng Vô Song kích động nhìn lôi đài. Triệu Đông Minh bên cạnh Long Thu Thủy đờ đẫn, cứ như mất hồn.
Nữ tử Đồng Ảnh cũng cực kỳ rung động, lại càng thêm tán thưởng Sở Mặc.
Người lợi hại chính là lợi hại, không còn gì để nói.
Trương Song Song là người choáng váng nhất. Nàng dường như quên thanh đao sắc bén đang gác trên cổ mình, ngỡ ngàng không biết làm gì.
Vì sao lại thế chứ? Tại sao lại thế được? Ta còn chưa dốc toàn lực thi đấu mà? Ta còn chưa thi triển hết các thần thông nữa. Ta còn chưa sử dụng vũ khí Chí Tôn trên người đó.
Sao một đao của hắn ta lại nhanh thế chứ?
Có phải ta đang nằm mơ không? Có lẽ do ta nằm mơ, chuyện vừa xảy ra không phải sự thật.
Cảnh giới của hắn thấp hơn ta rất nhiều, sao hắn lại không bị ảnh hưởng bởi uy áp của ta chứ?
Rốt cuộc hắn đã dùng thần thông gì với một đao kia thế nhỉ? Sao tachẳng có cảm giác gì mà đã bị đánh trúng rồi.
Vẻ mặt Sở Mặc rất bình tĩnh, hắn nhìn Trương Song Song, sau đó chậm rãi thu đao, xoay người đi đến bờ lôi đài.
Trương Song Song ở phía sau, mắt lóe lóe, hơi đấu tranh.
Ta vẫn chưa nhận thua đâu. Nếu không nhận thua, đồng nghĩ với việc ta chưa thất bại. Nếu giờ ra tay, ta nắm chắc tám phần có thể đánh bay hắn. Ta có nên xuất thủ không?
Nội tâm Trương Song Song đang rất mâu thuẫn. Nàng nghĩ đến ThuThủy đại nhân đại nhân đã dùng một cái vũ khí cấp Chí Tôn để đánh cược trận này. Nếu nàng thua, đại nhân sẽ mất Chí Tôn khí, như thế sau này đại nhân sẽ nhìn mình bằng ánh mắt gì đây?
Sở Mặc đã ra gần đến mép lôi đài. Người ở bên ngoài nhìn vào nghĩ Trương Song Song vẫn đang sốc.
Nhiều người thở dài.
Nhưng bọn họ đã thu hoạch được lợi ích không nhỏ từ trận chiến ngắn ngủi mà kinh điển này. Một trận lấy yếu thắng mạnh, trình độ ngoài sức tưởng tượng quả thực đã đảo điên nhận thức của bọn họ.
Một số tu sĩ biết đầu đuôi sự việc cũng chẳng buồn đồng tình với Trương Song Song, chỉ nghĩ người phụ nữ này đã bị trừng phạt thích đáng.
- Ai bảo nàng cố tình gây sự trước chứ, lại còn cố tình dây dưa, chẳng có phong độ gì hết.
- Người ta không giết nàng đã là nể mặt lắm rồi. Nếu nàng thắng, ta e nàng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho người kia đâu?
¬ Người kia gì chứ. Hắn là Sở công tử danh chấn Huyễn Thần giới đó.
- Hắn là Sở Mặc ư? Ngươi có nói dối ta không đó? Người kia chính là người có huyết mạch màu tím, được Giới Linh ở Huyễn Thần giới che chở, Sở Mặc ư?
- Không phải đâu. Hắn chỉ là một thiếu niên xuất thân Nhân giới, sao mạnh thế này được?
Không phải tất cả người ở đây đều biết người đang đối chiến với Trương Song Song chính là Sở Mặc nên khi nghe đoạn đối thoại trên, nhiều người khiếp sợ.
Trương Song Song chưa ra tay mà lẳng lặng nói. Khí chất trên người thay đổi hoàn toàn, không còn là nữ tử kiêu ngạo hống hách lúc trước.
- Ngươi có thể tung hoành ở Nhân giới, ngạo nghễ ở Linh giới, gần như thành minh chủ của Tiên giới. Nhưng đến Thiên giới, ngươi chẳng là gì hết.
Vừa nói, nàng vừa ra tay ngay tức khắc. Vừa đánh đã sử dụng sát chiêu.
Đây là một tuyệt học! Nàng muốn dùng thời gian ngắn nhất để đánh bại Sở Mặc.
Tuy vì Hồng Nguyệt đại nhân, nàng không dám giết Sở Mặc nhưng đòn đánh này cũng không hề nương tay.
Nàng muốn khiến cái tên không biết lượng sức mình này nhìn rõ sự kém cỏi của hắn so với các thiên kiêu ở Thiên giới.
Khí thế của Thiên tiên trên người Trương Song Song triệt để bạo phát.
Khí thế do chênh lệch cảnh giới như một trận cuồng phong bão tápđè ép Sở Mặc.
Sở Mặc không nói, trực tiếp nắm Thí Thiên trong tay. Chém thẳng về phía Trương Song Song. Không sử dụng bất kỳ công pháp hay thần thông nào. Chỉ đơn thuần chém một đao.
Một đao kia chính là đạo của Sở Mặc.
Sau mấy năm tu luyện, dung hợp nhiều Chí Tôn thuật, hắn đã lĩnh ngộ ra chiêu thức thuộc về chính mình.
Sở Mặc biết rõ, vì cảnh giới chênh lệch, dù hắn có sử dụng thầnthông nào cũng rất dễ bị áp chế.
Nhưng đạo của hắn thì khác. Đạo của hắn đồng nghĩa với niềm tin vô địch. Hắn dùng toàn bộ sức mạnh tinh thần, niềm tin của mình ngưng tụ vào một đao. Nên khi thấy Sở Mặc chém xuống, toàn trường khiếp sợ.
Khuôn mặt thanh tú của Hồng Nguyệt lộ ra ý cười.
- Tiểu tử này cũng không tồi!
Chỉ một đao! Trực tiếp bẻ gãy tuyệt học của Trương Song Song dễ như trở bàn tay, sức mạnh cực kỳ cường đại. Phản lực từ đao này khiến lục phủ ngũ tạng của Sở Mặc bị chao đảo, khóe miệng hắn có máu tươi chảy ra.
Trương Song Song ở đối diện thét lên kinh hãi.
- A…
Thanh âm tràn ngập sự tuyệt vọng.
Mũi đao sắc lạnh của Thí Thiên vững vàng dừng lại trên cổ trắng nõn của Trương Song Song. Sở Mặc chỉ dùng một đao đã đánh thắng.
Bốn phía khán đài kinh hô dữ dội.
Nhiều người còn chưa hiểu việc gì đã xảy ra. Sau khi nhìn lôi đài lớn liền trợn mắt há mồm:
- Đã đánh xong rồi à? Sao ta còn chưa thấy bắt đầu mà đã kết thúc rồi?
Đám đông choáng váng. Hoàng Vô Song và Long Thu Thủy cũng không ngoại lệ. Mọi người ngơ ngác đứng nhìn hai người trên lôi đài vẫn không nhúc nhích, thậm chí không dám tin cảnh tượng trước mắt là sự thật. Sau khi Lưu Phong nói chuyện với phụ thân, cộng với lúc trước biết một chút chuyện của Sở Mặc nên biết Sở Mặc có chiến lực kinh người. Nhưng Sở Mặc còn mạnh hơn nhiều so với tưởng tượng của Lưu Phong.
Lưu Phong nghĩ, với cảnh giới Đại la kim tiên, Sở Mặc có cơ hội đánh bại Trương Song Song ở Thiên tiên cảnh nhưng cũng khó khăn lắm.
Vì Trương Song Song không phải là một tu sĩ thông thường, ai muốn cũng có thể giẫm một cái.
Nếu không có đám đại nhân trẻ tuổi như Hoàng Vô Song hay LongThu Thủy ở đây, Trương Song Song tuyệt đối là một tu sĩ trẻ tuổi cao cấp nhất.
Phía trước nàng cũng có nhiều chiến tích nổi danh. Bất kể là độ sức ở Huyễn Thần giới hay với các người trẻ khác ở Thiên giới, Trương Song Song hầu như không thua. Dù đối mặt với Hoàng Vô Song hay Long Thu Thủy, Trương Song Song cũng không thể bị đánh bại trong một chiêu như thế này được.
Ánh mắt Lưu Phong nhìn Sở Mặc đã hoàn toàn thay đổi. Lúc trước, tôn trọng Sở Mặc vì tỷ tỷ, vì lời nói của phụ thân. Hiện tại, Lưu Phong tôn trọng Sở Mặc từ tận đáy lòng mình. Hơn nữa, trong nháy mắt, Lưu Phong đã thừa nhận Sở Mặc ở cùng tầng lớp với mình.
Rất khó để một đại nhân trẻ tuổi thừa nhận một tu sĩ khác. Trừ phi tu sĩ kia có thiên phú, cơ duyên, chiến lực hoàn toàn không kém hơn so với họ. Mà theo Lưu Phong, Sở Mặc có đủ hết.
Con ngươi Hoàng Vô Song lóe lên, nhìn Long Thu Thủy đang cứng ngắc đứng đối diện, hơi hơi lắc đầu, khẽ khẽ thở dài.
Mấy người bên cạnh Hoàng Vô Song kích động nhìn lôi đài. Triệu Đông Minh bên cạnh Long Thu Thủy đờ đẫn, cứ như mất hồn.
Nữ tử Đồng Ảnh cũng cực kỳ rung động, lại càng thêm tán thưởng Sở Mặc.
Người lợi hại chính là lợi hại, không còn gì để nói.
Trương Song Song là người choáng váng nhất. Nàng dường như quên thanh đao sắc bén đang gác trên cổ mình, ngỡ ngàng không biết làm gì.
Vì sao lại thế chứ? Tại sao lại thế được? Ta còn chưa dốc toàn lực thi đấu mà? Ta còn chưa thi triển hết các thần thông nữa. Ta còn chưa sử dụng vũ khí Chí Tôn trên người đó.
Sao một đao của hắn ta lại nhanh thế chứ?
Có phải ta đang nằm mơ không? Có lẽ do ta nằm mơ, chuyện vừa xảy ra không phải sự thật.
Cảnh giới của hắn thấp hơn ta rất nhiều, sao hắn lại không bị ảnh hưởng bởi uy áp của ta chứ?
Rốt cuộc hắn đã dùng thần thông gì với một đao kia thế nhỉ? Sao tachẳng có cảm giác gì mà đã bị đánh trúng rồi.
Vẻ mặt Sở Mặc rất bình tĩnh, hắn nhìn Trương Song Song, sau đó chậm rãi thu đao, xoay người đi đến bờ lôi đài.
Trương Song Song ở phía sau, mắt lóe lóe, hơi đấu tranh.
Ta vẫn chưa nhận thua đâu. Nếu không nhận thua, đồng nghĩ với việc ta chưa thất bại. Nếu giờ ra tay, ta nắm chắc tám phần có thể đánh bay hắn. Ta có nên xuất thủ không?
Nội tâm Trương Song Song đang rất mâu thuẫn. Nàng nghĩ đến ThuThủy đại nhân đại nhân đã dùng một cái vũ khí cấp Chí Tôn để đánh cược trận này. Nếu nàng thua, đại nhân sẽ mất Chí Tôn khí, như thế sau này đại nhân sẽ nhìn mình bằng ánh mắt gì đây?
Sở Mặc đã ra gần đến mép lôi đài. Người ở bên ngoài nhìn vào nghĩ Trương Song Song vẫn đang sốc.
Nhiều người thở dài.
Nhưng bọn họ đã thu hoạch được lợi ích không nhỏ từ trận chiến ngắn ngủi mà kinh điển này. Một trận lấy yếu thắng mạnh, trình độ ngoài sức tưởng tượng quả thực đã đảo điên nhận thức của bọn họ.
Một số tu sĩ biết đầu đuôi sự việc cũng chẳng buồn đồng tình với Trương Song Song, chỉ nghĩ người phụ nữ này đã bị trừng phạt thích đáng.
- Ai bảo nàng cố tình gây sự trước chứ, lại còn cố tình dây dưa, chẳng có phong độ gì hết.
- Người ta không giết nàng đã là nể mặt lắm rồi. Nếu nàng thắng, ta e nàng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho người kia đâu?
¬ Người kia gì chứ. Hắn là Sở công tử danh chấn Huyễn Thần giới đó.
- Hắn là Sở Mặc ư? Ngươi có nói dối ta không đó? Người kia chính là người có huyết mạch màu tím, được Giới Linh ở Huyễn Thần giới che chở, Sở Mặc ư?
- Không phải đâu. Hắn chỉ là một thiếu niên xuất thân Nhân giới, sao mạnh thế này được?
Không phải tất cả người ở đây đều biết người đang đối chiến với Trương Song Song chính là Sở Mặc nên khi nghe đoạn đối thoại trên, nhiều người khiếp sợ.