Thí Thiên Đao
Chương 1263: Ma Quân phi thăng
Trên mặt Ma Quân lộ ra nụ cười ấm áp, dùng sức gật đầu.
Rốt cuộc ngày này vẫn phải đến, hai người Ma Quân và Tiểu Điệp một trước một sau dẫn thiên kiếp tới.
Ma Quân vốn không dùng Tị Lôi Quyết, trực tiếp lấy thái độ khí phách, chống đỡ hết thiên kiếp khủng bố kia, thân hình biến mất trong trời đất Tiên Giới.
Tiểu Điệp cuối cùng cũng không dùng Tị Lôi Quyết, cảnh giới củanàng rất đặc thù, trên thực tế ít ai chú ý tới, sau khi thân thể của Tiểu Điệp được cải tạo, vốn chẳng cần tu luyện bao lâu, liền trực tiếp bước vào kỳ Phi Thăng. Hiện giờ độ kiếp cũng không phải hao tốn nhiều công sức, liền phi thăng thành công mà bay đi.
Tần Thi đứng bên cạnh Sở Mặc, đưa mắt nhìn Ma Quân và Tiểu Điệp rời đi, thở dài xa xăm:
- Đời người chính là như vậy, luôn luôn tràn đầy ly biệt.
Sở Mặc nhìn thoáng qua Tần Thi, cười nói:
- Sao đột nhiên lại cảm thán như vậy?
- Lúc trước ở Thiên giới vốn không có phiền não như vậy. Nhưng hiện giờ lại càng cảm thấy, cuộc sống khi trước ở Thiên giới hình như cũng rất nhợt nhạt.
Tần Thi nhìn về phía phương xa, nghiêng một bên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần về bên Sở Mặc:
- Chỉ có mỗi tháng đúng ngày đi nhà kho của gia tộc lĩnh tài nguyên, một ít thiên tinh thạch, một ít đan dược. Ngày qua ngày, năm nối năm. Hoặc ngẫu nhiên tham dự những buổi tụ tập của người trẻ tuổi, ban đầu thì còn hứng thú, nhưng càng về sau lại càng cảm thấy tẻ nhạt.
Lúc này, Đổng Ngữ đến gần, cười nói:
- Kiểu tụ tập đó rất nhàm chán, đơn giản chính là mọi người tựkhoe khoang, kể ra mấy lá bài tẩy của mình. Thí dụ như ta vừa mới học được một phép của Đế Chủ, có thể làm thế này, thế này.
Tần Thi gật gật đầu:
- Đúng vậy, đều chỉ là mấy lá bài tẩy râu ria, những quân bài chưa lật chân chính dùng để giữ mạng sẽ chẳng có ai nói ra. Trong tiệc, có thể có một vài đại nhân vật tuổi trẻ, cảnh giới cao… xuất hiện, liền bị mọi người vây quanh như sao ôm trăng.
- Thi thoảng còn có một số kẻ nhàm chán khiêu chiến những người mà họ không vừa mắt.
Đổng Ngữ nói. Sở Mặc nhìn hai nàng có chút kỳ quái:
- Hai người các ngươi sao vậy? Nhớ nhà à?
- Còn lâu!
Hai nàng đồng thanh phủ nhận.
Nhưng Sở Mặc lại nhìn được chút mạnh miệng qua ánh mắt mắt hai nàng.
- Thực ra…
Hắn nói.
- Dừng!
Tần Thi và Đổng Ngữ lại đồng thanh, sau đó liếc mắt nhìn nhau, Tần Thi nói:
- Không cần phải khuyên chúng ta, hiện giờ Phiêu Diêu Cung chính là nhà của chúng ta.
Đổng Ngữ gật gật đầu:
- Đừng hòng nghĩ cách đuổi chúng ra đi.
Sở Mặc không nhịn nổi cười nói:
- Các ngươi đều là sư tổ của Phiêu Diêu Cung, ai dám đuổi các ngươi đi? Đổng Ngữ nhìn thoáng qua Sở Mặc:
- Nhưng có ai mà không biết ngươi mới là lãnh tụ đích thực của Phiêu Diêu Cung? Chỉ bằng chúng ta, cho dù có thể hiện ra năng lực cao siêu cỡ nào, lại sao có thể khiến nhiều đại nhân vật trên Tiên Giới động tâm như vậy được?
Tần Thi cũng nói:
- Đúng vậy, nhân vật trọng yếu nhất của Phiêu Diêu Cung, kỳ thực chính là ngươi.
Sở Mặc hơi hơi trầm lặng, thực ra sao hắn có thể không biết? Chỉ là cho tới giờ hắn vẫn không muốn có quá nhiều quan hệ dính dáng đếnPhiêu Diêu Cung, không vì lẽ gì khác ngoài việc sợ Phiêu Diêu Cung bị liên lụy, những người bạn này của mình bị liên lụy.
Nhưng hiện tại xem ra, cho dù bản thân có muốn chối bỏ quan hệ với Phiêu Diêu Cung đến cỡ nào, thì trong mắt người ngoài, Phiêu Diêu Cung vẫn là… môn phái của Sở Mặc hắn.
Một khi đã vậy… thì hãy để cho môn phái này trở nên hùng mạnh là được rồi!
Mây thiên kiếp trên trời dần tán đi, hai người Ma Quân và Tiểu Điệpđã hoàn toàn rời khỏi Tiên Giới. Đồng thời, mọi ân oán của họ trong Tiên Giới, cũng đều xóa bỏ.
Phục Phong đi từ trong đám người ra, đến bên cạnh Sở Mặc.
Sở Mặc nhìn y một cái:
- Sao ngươi không đến chào cô ngươi một tiếng?
Phục Phong cười khổ nói:
- Ta không muốn để cô nhớ lại những chuyện mất vui, không thấy ta, tâm trạng của nàng sẽ khá hơn một chút. Lúc này, Tư Đồ Đồ cũng đi tới, nhìn thoáng qua Sở Mặc hỏi:
- Chừng nào thì ngươi phi thăng?
- Ta ấy à?
Sở Mặc khẽ nhướng mày, sau đó nói:
- Phỏng chừng ta cũng sắp.
Mặc dù Sở Mặc không trải qua thiên kiếp kỳ Đại Thừa, nhưng trên thực tế, hắn đã đột phá kỳ Phi Thăng từ mấy hôm trước rồi. Cả hai thiên kiếp hắn đều không hề đụng tới, mà để dành.
Tư Đồ Đồ nói:
- Khi nào phi thăng thì nói cho ta một tiếng, ta muốn cùng phi thăng với ngươi lên Thiên giới.
- Hả?
Sở Mặc nhìn nàng một cái.
Tư Đồ Đồ tức giận nói:
- Ta là tiểu nha hoàn của ngươi! Đương nhiên là phải đi theo ngươi rồi!
Tần Thi và Đổng Ngữ cũng không nhịn được che miệng cười khẽ, trên thực tế, mấy ngày sống với nhau vừa qua, giao thiệp của các nàng với Tư Đồ Đồ cũng không tồi. Đều thích cô gái ngay thẳng, có chút tùy tiện này.
Tuy nhiên, đây chỉ là bề nổi của Tư Đồ Đồ mà thôi, trên thực tế, nàng là một cô gái vô cùng thông minh, hơn nữa năng lực bẩm sinh cũng đủ hùng mạnh. Nếu không, đã chẳng thể lọt vào mắt xanh của Vũ Vi, được nàng thu làm đệ tử, dốc lòng dạy dỗ.
Nhất là tài bắn cung xuất thần nhập hóa của Tư Đồ Đồ, ngay cả SởMặc năm đó cũng thiếu chút nữa chịu thiệt to trong tay nàng.
Cho tới nay, nếu cần chiến đấu thì Sở Mặc đều cố gắng không cho Tư Đồ Đồ ra tay. Hắn không muốn làm bại lộ mọi quân bài tẩy bên cạnh mình.
Một Tần Thi đã dọa cho không ít người phát sợ là đủ rồi. Hiện tại hắn cũng không muốn để cho khắp thế giới đều biết, những người bạn có quan hệ thân thiết với hắn đều tu luyện kế thừa của Chí Tôn!
Sở Mặc nhìn Tư Đồ Đồ thật chăm chú, lại nghênh đón sự đối diện không chút hoang mang của đối phương. Cuối cùng, Sở Mặc vẫn là chịuthua, nói:
- Được rồi, lúc nào ta phi thăng sẽ nói cho ngươi biết.
Sau đó, tất cả mọi người cùng trở về Phiêu Diêu Cung.
Sở Mặc lại liên hệ với Kỳ Tiêu Vũ, nhưng vẫn không thu được bất cứ hồi âm nào. Trong Huyễn Thần Giới cũng chẳng tìm thấy bóng dáng của nàng. Sở Mặc đã nhờ vả bên phía Linh Đan Đường hễ thấy tung tích của Kỳ Tiêu Vũ thì lập tức báo cho hắn biết. Nhưng thời gian đã lâu vậy rồi mà chẳng có lấy một chút tin tức nào. Nói vậy chứng tỏ, Kỳ Tiêu Vũ cũng ẩn nấp khá kín kẽ. Mấu chốt chính là Thiên giới quá rộng lớn!
Một đại lục thái cổ, từ vô số năm trước đã trôi nổi trong trung tâm vùng vũ trụ này. Cho dù bị chia thành bốn tầng, nhưng Thiên giới vẫn là tầng lớn nhất!
Hơn nữa còn lớn tới mức khó lòng tưởng tượng nổi!
Một ngôi sao bình thường đặt trong Thiên giới, thì chỉ nhỏ bé như viên bi mà lũ trẻ con thường chơi thôi.
Rốt cuộc ngày này vẫn phải đến, hai người Ma Quân và Tiểu Điệp một trước một sau dẫn thiên kiếp tới.
Ma Quân vốn không dùng Tị Lôi Quyết, trực tiếp lấy thái độ khí phách, chống đỡ hết thiên kiếp khủng bố kia, thân hình biến mất trong trời đất Tiên Giới.
Tiểu Điệp cuối cùng cũng không dùng Tị Lôi Quyết, cảnh giới củanàng rất đặc thù, trên thực tế ít ai chú ý tới, sau khi thân thể của Tiểu Điệp được cải tạo, vốn chẳng cần tu luyện bao lâu, liền trực tiếp bước vào kỳ Phi Thăng. Hiện giờ độ kiếp cũng không phải hao tốn nhiều công sức, liền phi thăng thành công mà bay đi.
Tần Thi đứng bên cạnh Sở Mặc, đưa mắt nhìn Ma Quân và Tiểu Điệp rời đi, thở dài xa xăm:
- Đời người chính là như vậy, luôn luôn tràn đầy ly biệt.
Sở Mặc nhìn thoáng qua Tần Thi, cười nói:
- Sao đột nhiên lại cảm thán như vậy?
- Lúc trước ở Thiên giới vốn không có phiền não như vậy. Nhưng hiện giờ lại càng cảm thấy, cuộc sống khi trước ở Thiên giới hình như cũng rất nhợt nhạt.
Tần Thi nhìn về phía phương xa, nghiêng một bên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần về bên Sở Mặc:
- Chỉ có mỗi tháng đúng ngày đi nhà kho của gia tộc lĩnh tài nguyên, một ít thiên tinh thạch, một ít đan dược. Ngày qua ngày, năm nối năm. Hoặc ngẫu nhiên tham dự những buổi tụ tập của người trẻ tuổi, ban đầu thì còn hứng thú, nhưng càng về sau lại càng cảm thấy tẻ nhạt.
Lúc này, Đổng Ngữ đến gần, cười nói:
- Kiểu tụ tập đó rất nhàm chán, đơn giản chính là mọi người tựkhoe khoang, kể ra mấy lá bài tẩy của mình. Thí dụ như ta vừa mới học được một phép của Đế Chủ, có thể làm thế này, thế này.
Tần Thi gật gật đầu:
- Đúng vậy, đều chỉ là mấy lá bài tẩy râu ria, những quân bài chưa lật chân chính dùng để giữ mạng sẽ chẳng có ai nói ra. Trong tiệc, có thể có một vài đại nhân vật tuổi trẻ, cảnh giới cao… xuất hiện, liền bị mọi người vây quanh như sao ôm trăng.
- Thi thoảng còn có một số kẻ nhàm chán khiêu chiến những người mà họ không vừa mắt.
Đổng Ngữ nói. Sở Mặc nhìn hai nàng có chút kỳ quái:
- Hai người các ngươi sao vậy? Nhớ nhà à?
- Còn lâu!
Hai nàng đồng thanh phủ nhận.
Nhưng Sở Mặc lại nhìn được chút mạnh miệng qua ánh mắt mắt hai nàng.
- Thực ra…
Hắn nói.
- Dừng!
Tần Thi và Đổng Ngữ lại đồng thanh, sau đó liếc mắt nhìn nhau, Tần Thi nói:
- Không cần phải khuyên chúng ta, hiện giờ Phiêu Diêu Cung chính là nhà của chúng ta.
Đổng Ngữ gật gật đầu:
- Đừng hòng nghĩ cách đuổi chúng ra đi.
Sở Mặc không nhịn nổi cười nói:
- Các ngươi đều là sư tổ của Phiêu Diêu Cung, ai dám đuổi các ngươi đi? Đổng Ngữ nhìn thoáng qua Sở Mặc:
- Nhưng có ai mà không biết ngươi mới là lãnh tụ đích thực của Phiêu Diêu Cung? Chỉ bằng chúng ta, cho dù có thể hiện ra năng lực cao siêu cỡ nào, lại sao có thể khiến nhiều đại nhân vật trên Tiên Giới động tâm như vậy được?
Tần Thi cũng nói:
- Đúng vậy, nhân vật trọng yếu nhất của Phiêu Diêu Cung, kỳ thực chính là ngươi.
Sở Mặc hơi hơi trầm lặng, thực ra sao hắn có thể không biết? Chỉ là cho tới giờ hắn vẫn không muốn có quá nhiều quan hệ dính dáng đếnPhiêu Diêu Cung, không vì lẽ gì khác ngoài việc sợ Phiêu Diêu Cung bị liên lụy, những người bạn này của mình bị liên lụy.
Nhưng hiện tại xem ra, cho dù bản thân có muốn chối bỏ quan hệ với Phiêu Diêu Cung đến cỡ nào, thì trong mắt người ngoài, Phiêu Diêu Cung vẫn là… môn phái của Sở Mặc hắn.
Một khi đã vậy… thì hãy để cho môn phái này trở nên hùng mạnh là được rồi!
Mây thiên kiếp trên trời dần tán đi, hai người Ma Quân và Tiểu Điệpđã hoàn toàn rời khỏi Tiên Giới. Đồng thời, mọi ân oán của họ trong Tiên Giới, cũng đều xóa bỏ.
Phục Phong đi từ trong đám người ra, đến bên cạnh Sở Mặc.
Sở Mặc nhìn y một cái:
- Sao ngươi không đến chào cô ngươi một tiếng?
Phục Phong cười khổ nói:
- Ta không muốn để cô nhớ lại những chuyện mất vui, không thấy ta, tâm trạng của nàng sẽ khá hơn một chút. Lúc này, Tư Đồ Đồ cũng đi tới, nhìn thoáng qua Sở Mặc hỏi:
- Chừng nào thì ngươi phi thăng?
- Ta ấy à?
Sở Mặc khẽ nhướng mày, sau đó nói:
- Phỏng chừng ta cũng sắp.
Mặc dù Sở Mặc không trải qua thiên kiếp kỳ Đại Thừa, nhưng trên thực tế, hắn đã đột phá kỳ Phi Thăng từ mấy hôm trước rồi. Cả hai thiên kiếp hắn đều không hề đụng tới, mà để dành.
Tư Đồ Đồ nói:
- Khi nào phi thăng thì nói cho ta một tiếng, ta muốn cùng phi thăng với ngươi lên Thiên giới.
- Hả?
Sở Mặc nhìn nàng một cái.
Tư Đồ Đồ tức giận nói:
- Ta là tiểu nha hoàn của ngươi! Đương nhiên là phải đi theo ngươi rồi!
Tần Thi và Đổng Ngữ cũng không nhịn được che miệng cười khẽ, trên thực tế, mấy ngày sống với nhau vừa qua, giao thiệp của các nàng với Tư Đồ Đồ cũng không tồi. Đều thích cô gái ngay thẳng, có chút tùy tiện này.
Tuy nhiên, đây chỉ là bề nổi của Tư Đồ Đồ mà thôi, trên thực tế, nàng là một cô gái vô cùng thông minh, hơn nữa năng lực bẩm sinh cũng đủ hùng mạnh. Nếu không, đã chẳng thể lọt vào mắt xanh của Vũ Vi, được nàng thu làm đệ tử, dốc lòng dạy dỗ.
Nhất là tài bắn cung xuất thần nhập hóa của Tư Đồ Đồ, ngay cả SởMặc năm đó cũng thiếu chút nữa chịu thiệt to trong tay nàng.
Cho tới nay, nếu cần chiến đấu thì Sở Mặc đều cố gắng không cho Tư Đồ Đồ ra tay. Hắn không muốn làm bại lộ mọi quân bài tẩy bên cạnh mình.
Một Tần Thi đã dọa cho không ít người phát sợ là đủ rồi. Hiện tại hắn cũng không muốn để cho khắp thế giới đều biết, những người bạn có quan hệ thân thiết với hắn đều tu luyện kế thừa của Chí Tôn!
Sở Mặc nhìn Tư Đồ Đồ thật chăm chú, lại nghênh đón sự đối diện không chút hoang mang của đối phương. Cuối cùng, Sở Mặc vẫn là chịuthua, nói:
- Được rồi, lúc nào ta phi thăng sẽ nói cho ngươi biết.
Sau đó, tất cả mọi người cùng trở về Phiêu Diêu Cung.
Sở Mặc lại liên hệ với Kỳ Tiêu Vũ, nhưng vẫn không thu được bất cứ hồi âm nào. Trong Huyễn Thần Giới cũng chẳng tìm thấy bóng dáng của nàng. Sở Mặc đã nhờ vả bên phía Linh Đan Đường hễ thấy tung tích của Kỳ Tiêu Vũ thì lập tức báo cho hắn biết. Nhưng thời gian đã lâu vậy rồi mà chẳng có lấy một chút tin tức nào. Nói vậy chứng tỏ, Kỳ Tiêu Vũ cũng ẩn nấp khá kín kẽ. Mấu chốt chính là Thiên giới quá rộng lớn!
Một đại lục thái cổ, từ vô số năm trước đã trôi nổi trong trung tâm vùng vũ trụ này. Cho dù bị chia thành bốn tầng, nhưng Thiên giới vẫn là tầng lớn nhất!
Hơn nữa còn lớn tới mức khó lòng tưởng tượng nổi!
Một ngôi sao bình thường đặt trong Thiên giới, thì chỉ nhỏ bé như viên bi mà lũ trẻ con thường chơi thôi.