Thí Thiên Đao
Chương 1087: Đạo Cực Quyển (2)
- Đúng vậy đó, đi theo bên cạnh tiểu tử ngươi quả thật quá nguy hiểm rồi!
Hỏa long rất tự nhiên trả lời:
- Ngươi có biết tại sao lúc nãy con Tiên Khâu kia lại đuổi theo ngươi không bỏ không? Kỳ thật với tu sĩ cảnh giới như ngươi mà nói, căn bản là không thể nào khơi dậy được hứng thú của nó.
- Vì sao?
Sở Mặc đối với vấn đề này cũng cảm thấy kỳ quái.
- Bởi vì thể chất cùng với huyết mạch trên người của ngươi đó!
Hỏa long lại thở dài nói:
- Tuy rằng ta không thể biết được chính xác huyết mạch trên người của ngươi. Nhưng ngươi có biết không, loại người có thể chất và huyết mạch như ngươi thì đối với bất kỳ sinh linh đang tu hành nào mà nói. Đều không thể nào kháng cự lại được sự hấp dẫn.
- …..
Sở Mặc lập tức vẻ mặt không còn gì để nói.
Hỏa long còn thật sự nói:
- Đây là thật đó, một sự thật không thể bàn cãi. Là người tu hành thìcho dù cảm giác được thể chất đặc thù cùng với huyết mạch của ngươi, nhưng mà bọn họ cũng không thể có bất kỳ tâm tư gì. Bởi vì muốn lấy được huyết mạch của người khác thì phải luyện hóa cơ thể của họ… chẳng những là không có đạo đức mà còn có thể tạo ra một luật nhân quả vô cùng lớn. Hơn nữa muốn làm được cũng không phải chuyện dễ. Nhưng mà đối với sinh linh không phải con người mà nói, trước hết cảm giác của bọn chúng đã vượt xa cả tu sĩ loài người, chúng có thể cảm giác sự khác biệt trên người ngươi. Tiếp theo chính là đại đa số sinh linh không phải người thì trong lòng chúng cũng không có bất kỳ quan niệm về đạo đức nào cả. Cho nên chúng nó muốn ăn ngươi… căn bản là không có bất kỳ một gánh nặng tâm lý nào cả!
- Ta đã trở thành bánh trái thơm ngon….
Sở Mặc không kìm được mà trợn trắng mắt nói. Lúc còn ở Linh giới, quả thật chưa từng có chuyện như vậy xảy ra.
- Cho nên chuyện đầu tiên mà ngươi cần làm bây giờ chính là thừa dịp ta còn ở đây, nhanh chóng tìm một nơi an toàn để hóa thần Nguyên Anh!
Hỏa long vô cùng nghiêm túc đề nghị.
Nó cũng không biết được kế hoạch của Sở Mặc, nhưng nó cũng cảm giác được Sở Mặc không có vội vàng tiến vào bước hóa thần Nguyên Anh. Ngược lại còn có chút vội vàng muốn đi làm chuyện khác.
- Như vậy…
Sở Mặc trầm mặc một chút sau đó gật gật đầu nói:
- Ngươi nói đúng.
Sau đó Sở Mặc trực tiếp tìm một nơi an tĩnh rồi đem cốc Hỏa Long để bên cạnh mình. Tiếp đó lại đem Thí Thiên lấy ra để một bên.
Hỏa Long đối với cái này cũng không có ý kiến gì. Nếu ngay cả chút cảnh giác này mà Sở Mặc cũng không có thì ngược lại nó sẽ có chút xem thường Sở Mặc rồi.
Một chút lòng cảnh giác cũng không có thì ngươi làm sao có thểsống đến ngày hôm nay?
Tiếp đến Sở Mặc bắt đầu vận hành tâm pháp Thiên Ý Ngã Ý.
Vào lúc này, ngay khi hắn vận hành tâm pháp Thiên Ý Ngã Ý quyển ba: Đạo Cực Quyển bắt đầu chậm rãi nổi lên.
Trong lòng Sở Mặc vô cùng mừng rỡ. Đây chính là dấu hiệu tâm pháp Thiên Ý Ngã Ý đã tiến đến tầng thứ ba!
Nhiều năm như vậy rốt cục hắn cũng chân chính bước vào tầng thứ ba của Thiên Ý Ngã Ý rồi. Chờ tới khi gặp được sư phụ, có lẽ có thể đem hai cuốn tâm pháp tiếp theo truyền cho sư phụ! Năm đó các điều kiện đều không đủ nên Sở Mặc căn bản là không dám đem bản Thiên Ý Ngã Ý hoàn thiện lấy ra. Nhưng đến hôm nay chắc là có thể rồi.
Sở Mặc nghĩ trong lòng, bắt đầu vận hành Đạo Cực Quyển.
Đạo Cực Quyển là nghịch thiên mà đi.
Kỳ thật tu luyện đến một cảnh giới Luyện Thần nhất định thì một người… quả thực có thể phân thành hai, có thể luyện hóa ra nguyên thần thứ hai. Điều này quả thực chính là một hành động nghịch thiên.
Bởi vì bất kỳ sinh linh nào, sinh mạng cũng chỉ có một. Nếu đã chết thì sẽ chết đi hoặc là tan thành mây khói, bụi trở về với bụi đất trở về với đất. Hoặc là chuyển thế luân hồi tuần hoàn nhân quả.
Tới Nguyên Anh kỳ thật ra cũng đã bắt đầu con đường nghịch thiênrồi.
Trong cơ thể của tu sĩ sẽ sinh ra một pho tượng nho nhỏ được tạo thành từ việc ngưng kết tinh khí thiên địa. Pho tượng nho nhỏ này được gọi là Nguyên Anh, tất cả tinh anh mà tu sĩ tu luyện được chính là Nguyên Anh này. Nếu tu sĩ đã chết thì Nguyên Anh có thể phá thể mà ra sau đó lại tiếp tục tu luyện. Sau nhiều năm vẫn có cơ hội có thể quay lại để tu luyện.
Đây chẳng khác nào là nhiều hơn một cái mạng!
Có thể tránh được một lần tử vong. Nhưng đây chỉ là sự bắt đầu của con đường nghịch thiên mà thôi. Thông thường mà nói trong mắt của những tu sĩ cùng cấp độ thì Nguyên Anh vẫn là một cấp độ yếu ớt. Dĩ nhiên nếu Nguyên Anh đối đầu với tu sĩ Kim Đan thì chắc chắn có thể áp đảo đối phương triệt để. Nhưng mà nếu đối đầu với một tu sĩ cùng cấp bậc Nguyên Anh thì căn bản chỉ có một con đường chết.
Cho nên con đường này chưa phải con đường nghịch thiên thật sự.
Khi nào đạt đến cảnh giới Luyện Thần, có thể luyện hóa ra nguyên thần thứ hai thì nguyên thần thứ hai này mới thật sự là kết quả nghịch thiên! Bởi vì nó có thể thoát khỏi bản thể, hồn du thiên ngoại!
Có khả năng chỉ cần một ý niệm ở trong đầu thì lập tức sẽ xuất hiện ở một địa phương cách xa vạn dặm!
Nguyên thần… nó đã có thể có được bản lĩnh cao cường!
Nếu là nguyên thần thứ hai có thể tìm được một thân thể phù hợp. Như vậy người này liền chân chính có được một phân thân, lúc này có thể biến thành hai người với tư tưởng độc lập hoàn toàn… và khác hoàn toàn với những tu sĩ bình thường! Căn bản mà nói, hai tu sĩ này kỳ thật chỉ là một người nhưng mà trên thực tế nếu bọn họ gặp mặt nhau vẫn có thể xưng hô bằng hữu!
Nếu như có một người bị chết thì người còn lại cũng sẽ bị thương nặng, nhưng lại không chết đi mà vẫn có thể tiếp tục tu luyện!
Hơn nữa còn có thể kế thừa toàn bộ trí nhớ của người kia!
Đây mới chính là nghịch thiên!
Nếu như bản thể ngã xuống vậy thì nguyên thần thứ hai vẫn có thể thay thế bản thể mà tồn tại trên thế gian này. Cùng với bản thể kỳ thật làkhông có gì khác cả!
Chỉ khác một chút chính là thân thể của nguyên thần thứ hai vĩnh viễn cũng không thể ngưng kết ra một Nguyên Anh nữa. Không có Nguyên Anh thì cũng không thể nào bước vào cảnh giới hóa thần Nguyên Anh được nữa. Nhưng chỉ cần nguyên thần thứ hai bất tử vậy thì hắn vẫn có thể tiếp tục tu luyện như cũ rồi phi thăng… sau đó sẽ tiếp tục mà không ngừng đột phá tiến về phía trước.
Nếu một ngày kia có thể đạt được chí tôn, thì việc nghịch chuyển tái sinh có thể làm cho mình tạo ra được nguyên thần thứ hai cũng không phải là việc khó.
Hỏa long rất tự nhiên trả lời:
- Ngươi có biết tại sao lúc nãy con Tiên Khâu kia lại đuổi theo ngươi không bỏ không? Kỳ thật với tu sĩ cảnh giới như ngươi mà nói, căn bản là không thể nào khơi dậy được hứng thú của nó.
- Vì sao?
Sở Mặc đối với vấn đề này cũng cảm thấy kỳ quái.
- Bởi vì thể chất cùng với huyết mạch trên người của ngươi đó!
Hỏa long lại thở dài nói:
- Tuy rằng ta không thể biết được chính xác huyết mạch trên người của ngươi. Nhưng ngươi có biết không, loại người có thể chất và huyết mạch như ngươi thì đối với bất kỳ sinh linh đang tu hành nào mà nói. Đều không thể nào kháng cự lại được sự hấp dẫn.
- …..
Sở Mặc lập tức vẻ mặt không còn gì để nói.
Hỏa long còn thật sự nói:
- Đây là thật đó, một sự thật không thể bàn cãi. Là người tu hành thìcho dù cảm giác được thể chất đặc thù cùng với huyết mạch của ngươi, nhưng mà bọn họ cũng không thể có bất kỳ tâm tư gì. Bởi vì muốn lấy được huyết mạch của người khác thì phải luyện hóa cơ thể của họ… chẳng những là không có đạo đức mà còn có thể tạo ra một luật nhân quả vô cùng lớn. Hơn nữa muốn làm được cũng không phải chuyện dễ. Nhưng mà đối với sinh linh không phải con người mà nói, trước hết cảm giác của bọn chúng đã vượt xa cả tu sĩ loài người, chúng có thể cảm giác sự khác biệt trên người ngươi. Tiếp theo chính là đại đa số sinh linh không phải người thì trong lòng chúng cũng không có bất kỳ quan niệm về đạo đức nào cả. Cho nên chúng nó muốn ăn ngươi… căn bản là không có bất kỳ một gánh nặng tâm lý nào cả!
- Ta đã trở thành bánh trái thơm ngon….
Sở Mặc không kìm được mà trợn trắng mắt nói. Lúc còn ở Linh giới, quả thật chưa từng có chuyện như vậy xảy ra.
- Cho nên chuyện đầu tiên mà ngươi cần làm bây giờ chính là thừa dịp ta còn ở đây, nhanh chóng tìm một nơi an toàn để hóa thần Nguyên Anh!
Hỏa long vô cùng nghiêm túc đề nghị.
Nó cũng không biết được kế hoạch của Sở Mặc, nhưng nó cũng cảm giác được Sở Mặc không có vội vàng tiến vào bước hóa thần Nguyên Anh. Ngược lại còn có chút vội vàng muốn đi làm chuyện khác.
- Như vậy…
Sở Mặc trầm mặc một chút sau đó gật gật đầu nói:
- Ngươi nói đúng.
Sau đó Sở Mặc trực tiếp tìm một nơi an tĩnh rồi đem cốc Hỏa Long để bên cạnh mình. Tiếp đó lại đem Thí Thiên lấy ra để một bên.
Hỏa Long đối với cái này cũng không có ý kiến gì. Nếu ngay cả chút cảnh giác này mà Sở Mặc cũng không có thì ngược lại nó sẽ có chút xem thường Sở Mặc rồi.
Một chút lòng cảnh giác cũng không có thì ngươi làm sao có thểsống đến ngày hôm nay?
Tiếp đến Sở Mặc bắt đầu vận hành tâm pháp Thiên Ý Ngã Ý.
Vào lúc này, ngay khi hắn vận hành tâm pháp Thiên Ý Ngã Ý quyển ba: Đạo Cực Quyển bắt đầu chậm rãi nổi lên.
Trong lòng Sở Mặc vô cùng mừng rỡ. Đây chính là dấu hiệu tâm pháp Thiên Ý Ngã Ý đã tiến đến tầng thứ ba!
Nhiều năm như vậy rốt cục hắn cũng chân chính bước vào tầng thứ ba của Thiên Ý Ngã Ý rồi. Chờ tới khi gặp được sư phụ, có lẽ có thể đem hai cuốn tâm pháp tiếp theo truyền cho sư phụ! Năm đó các điều kiện đều không đủ nên Sở Mặc căn bản là không dám đem bản Thiên Ý Ngã Ý hoàn thiện lấy ra. Nhưng đến hôm nay chắc là có thể rồi.
Sở Mặc nghĩ trong lòng, bắt đầu vận hành Đạo Cực Quyển.
Đạo Cực Quyển là nghịch thiên mà đi.
Kỳ thật tu luyện đến một cảnh giới Luyện Thần nhất định thì một người… quả thực có thể phân thành hai, có thể luyện hóa ra nguyên thần thứ hai. Điều này quả thực chính là một hành động nghịch thiên.
Bởi vì bất kỳ sinh linh nào, sinh mạng cũng chỉ có một. Nếu đã chết thì sẽ chết đi hoặc là tan thành mây khói, bụi trở về với bụi đất trở về với đất. Hoặc là chuyển thế luân hồi tuần hoàn nhân quả.
Tới Nguyên Anh kỳ thật ra cũng đã bắt đầu con đường nghịch thiênrồi.
Trong cơ thể của tu sĩ sẽ sinh ra một pho tượng nho nhỏ được tạo thành từ việc ngưng kết tinh khí thiên địa. Pho tượng nho nhỏ này được gọi là Nguyên Anh, tất cả tinh anh mà tu sĩ tu luyện được chính là Nguyên Anh này. Nếu tu sĩ đã chết thì Nguyên Anh có thể phá thể mà ra sau đó lại tiếp tục tu luyện. Sau nhiều năm vẫn có cơ hội có thể quay lại để tu luyện.
Đây chẳng khác nào là nhiều hơn một cái mạng!
Có thể tránh được một lần tử vong. Nhưng đây chỉ là sự bắt đầu của con đường nghịch thiên mà thôi. Thông thường mà nói trong mắt của những tu sĩ cùng cấp độ thì Nguyên Anh vẫn là một cấp độ yếu ớt. Dĩ nhiên nếu Nguyên Anh đối đầu với tu sĩ Kim Đan thì chắc chắn có thể áp đảo đối phương triệt để. Nhưng mà nếu đối đầu với một tu sĩ cùng cấp bậc Nguyên Anh thì căn bản chỉ có một con đường chết.
Cho nên con đường này chưa phải con đường nghịch thiên thật sự.
Khi nào đạt đến cảnh giới Luyện Thần, có thể luyện hóa ra nguyên thần thứ hai thì nguyên thần thứ hai này mới thật sự là kết quả nghịch thiên! Bởi vì nó có thể thoát khỏi bản thể, hồn du thiên ngoại!
Có khả năng chỉ cần một ý niệm ở trong đầu thì lập tức sẽ xuất hiện ở một địa phương cách xa vạn dặm!
Nguyên thần… nó đã có thể có được bản lĩnh cao cường!
Nếu là nguyên thần thứ hai có thể tìm được một thân thể phù hợp. Như vậy người này liền chân chính có được một phân thân, lúc này có thể biến thành hai người với tư tưởng độc lập hoàn toàn… và khác hoàn toàn với những tu sĩ bình thường! Căn bản mà nói, hai tu sĩ này kỳ thật chỉ là một người nhưng mà trên thực tế nếu bọn họ gặp mặt nhau vẫn có thể xưng hô bằng hữu!
Nếu như có một người bị chết thì người còn lại cũng sẽ bị thương nặng, nhưng lại không chết đi mà vẫn có thể tiếp tục tu luyện!
Hơn nữa còn có thể kế thừa toàn bộ trí nhớ của người kia!
Đây mới chính là nghịch thiên!
Nếu như bản thể ngã xuống vậy thì nguyên thần thứ hai vẫn có thể thay thế bản thể mà tồn tại trên thế gian này. Cùng với bản thể kỳ thật làkhông có gì khác cả!
Chỉ khác một chút chính là thân thể của nguyên thần thứ hai vĩnh viễn cũng không thể ngưng kết ra một Nguyên Anh nữa. Không có Nguyên Anh thì cũng không thể nào bước vào cảnh giới hóa thần Nguyên Anh được nữa. Nhưng chỉ cần nguyên thần thứ hai bất tử vậy thì hắn vẫn có thể tiếp tục tu luyện như cũ rồi phi thăng… sau đó sẽ tiếp tục mà không ngừng đột phá tiến về phía trước.
Nếu một ngày kia có thể đạt được chí tôn, thì việc nghịch chuyển tái sinh có thể làm cho mình tạo ra được nguyên thần thứ hai cũng không phải là việc khó.