Thế Giới Tiên Hiệp
Chương 359: Hỏa Vân Lục Tiên Trảm
Bạo Nguyên Đan cũng coi như trân quý, thưa thớt bất quá đối với Kim Đan Cảnh tu sĩ mà nói cũng không phải là hiếm thấy. Tất Hạo có được bạo Nguyên Đan thì đám người Tưởng Hướng cũng đồng dạng có được.
Ngược lại Kim trưởng lão lại không có bạo Nguyên Đan, lúc trước hắn cùng thủ hạ của Hỏa Vân Thánh Giả giao thủ đã bị một ít tổn thương, sau đó lúc Hỏa Vân Thánh Giả phá giải hư ảnh tượng thần hắn lại bị thương tiếp, tuy rằng phục dụng đan dược nhưng thương thế không thể nào khôi phục nhanh như thế. Trong năm người chỉ có tu vi hắn thấp nhất, giờ phút này phục dụng bạo Nguyên Đan chính xác là biện pháp tốt nhất, có thể làm cho thực lực của hắn phát huy gấp đôi, sau đó tu vi có rớt xuống cũng chỉ là Kim Đan Cảnh nhất trọng mà thôi.
Chẳng qua hắn có chút không rõ ràng lắm là tại sao hắn xuất chiến mà không phải là Cung trưởng lão.
Tại thời điểm Tất Hạo đem Hỏa Vân Thánh Giả vây lại Cung trưởng lão đã biến mất không biết đi nơi nào, có lẽ Tất Hạo cũng không thấy qua thân ảnh của hắn, vì điều này mới khiến cho Kim trưởng lão chiếm cứ một vị trí trong Ngũ Hành Phục Ma Trận.
Tất Hạo biết rõ Kim trưởng lão không có bạo Nguyên Đan, trong nháy mắt một viên bạo Nguyên Đan hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng bắn tới. Kim trưởng lão tiếp được bạo Nguyên Đan không chút do dự liền nuốt vào.
Bốn người Tất Hạo nhìn thấy Kim trưởng lão đã nuốt vào lập tức đem bạo Nguyên Đan đồng thời ăn vào.
Chỉ nháy mắt thời gian, toàn bộ khí thế năm người đều đã bất đồng, sát khí vẫn còn như thực chất trên không trung ngưng tụ lại cùng một chỗ, dường như một thanh đại kiếm treo ở trên cao.
"Ngũ Hành Phục Ma Trận!"
Tất Hạo thấp giọng gầm lên, mấy chục kiện pháp bảo nhanh chóng bắn ra từ tay áo của hắn.
Cùng lúc đó, Tưởng Hướng, Đoàn Viêm, Đỗ Hoa Sinh cùng Kim trưởng lão đồng thời gầm lên, hơn mười đạo quang ảnh xuyên qua không gian cuối cùng dường như cắm vào hư không, ông ông tác hưởng.
Năm người đều thi triển ra tất cả vốn liếng không giữ lại cái gì, tất cả bảo vật có thể dùng để bố trí Ngũ Hành Phục Ma Trận đều được tế ra toàn bộ, tương liên cùng một chỗ với nhau.
Lông mày Hỏa Vân Thánh Giả chau lên, dùng tu vi của hắn cũng cảm nhận được một tia nguy hiểm. Năm người kia tu vi đã tăng lên gấp hai lần, một lần nữa bố trí ra Ngũ Hành Phục Ma Trận, giờ phút này uy lực của trận pháp so với lúc trước đã cường đại thêm gấp mấy lần, nếu như một lần nữa lại thi triển Phật phục ma chỉ sợ phải gấp mười lần uy lực mới đủ, giờ phút này chân khí thần hồn của hắn đã tiêu hao không ít, nếu một lần nữa tiếp được hơn nữa lại đem nó phá vỡ cũng không phải là chuyện quá dễ dàng.
Vào thời khắc này hư không trên đỉnh đầu Hỏa Vân Thánh Giả bỗng nhiên xuất hiện hai đạo Hắc Bạch chi khí, hóa thành hai cái âm dương ngư, mơ hồ hình thành một cái bát quái.
"Tất sư huynh, Âm Dương Phong Ma Trận đã khởi động."
Một giọng nói già nua vang lên trên không trung, Cung trưởng lão lúc trước biến mất đột nhiên xuất hiện ở hư không cách đó không xa.
"Hặc hặc, Cung sư đệ, đa tạ." Tất Hạo cười ha hả, một khắc trước lúc vây khốn Hỏa Vân Thánh Giả hắn đã truyền âm cho Cung trưởng lão bảo hắn mở ra trận pháp giấu kín trăm năm nay tại Thiên Kiếm Tông, chính là trận pháp Âm Dương Phong Ma Trận này.
Âm Dương Phong Ma Trận chính là trận pháp mạnh nhất mà cao thủ của Thiên Kiếm Tông từ ngàn năm trước lưu lạc đến Tấn quốc bố trí ra, chính là để ngăn cản truy kích. Âm Dương Phong Ma Trận có thể ngăn cản Kim Đan Cảnh hậu kỳ cường giả truy kích, uy lực tự nhiên không thể khinh thường, chẳng qua để mở ra trận này cần phải có thời gian cùng với số lượng lớn Linh Thạch, cho nên Tất Hạo mới khiến cho sư đệ Cung trưởng lão bố trí trước.
Giờ phút này, đám người Tất Hạo sau khi dùng xong bạo Nguyên Đan lại một lần nữa tế ra Ngũ Hành Phục Ma Trận, hơn nữa Cung trưởng lão cũng khởi động Âm Dương Phong Ma Trận thuận lợi. Giờ phút này trong mắt của Tất Hạo, Hỏa Vân Thánh Giả chính là cá nằm trong lưới không còn có khả năng trốn thoát.
Hỏa Vân Thánh Giả rốt cuộc động dung, sắc mặt khẽ biến, thần sắc trở nên ngưng trọng. Hắn chính là thiên tài nghìn năm hiếm thấy, từ lúc một trăm tuổi đã tu luyện tới Kim Đan Cảnh lục trọng, hôm nay đã vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp, khoảng cách phá đan sinh anh chẳng qua chỉ còn có nửa bước.
Đối mặt với hai đạo trận pháp, hắn có thể cảm nhận rõ ràng được uy lực chất chứa trong đó, nếu muốn ngăn cản một cách đơn giản thì đúng là chuyện không có khả năng.
"Không thể tưởng được ở Tấn quốc lại có loại trận pháp như thế này tồn tại, ta đúng là có chút khinh thường rồi." Tuy rằng Hỏa Vân Thánh Giả sắc mặt ngưng trọng nhưng tiếng nói cũng không quá khẩn trương chứ đừng nói chi là hoảng sợ.
Hỏa Vân Thánh Giả thở sâu một hơi, ngón tay điểm ra liền thấy một quả đan dược lớn cỡ hạt đậu toàn thân tản mát ra màu trắng óng ánh nhàn nhạt xoay chuyển trên đầu ngón tay của hắn.
"Vạn thọ ngưng hồn đan?"
Tất Hạo khẽ giật mình, lập tức không kìm được sợ hãi kinh hô.
"Ồ, xem ra ngươi cũng có chút kiến thức, rõ ràng biết được sự tồn tại của vạn thọ ngưng hồn đan." Hỏa Vân Thánh Giả trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, nhìn Tất Hạo.
"Vạn thọ ngưng hồn đan là cái gì?" Đoàn Viêm lớn tiếng quát hỏi.
"Tương truyền đây là một loại đan dược của Yêu tộc, chém giết Trúc Cơ Cảnh tu sĩ chắc lọc thọ nguyên của bọn họ, sau đó thông qua bí pháp ngưng luyện cuối cùng luyện chế thành một quả đan dược có thể bổ sung thần hồn rất nhanh, tăng lên tu vi." Tất Hạo lạnh giọng quát.
"Vạn thọ ngưng hồn đan? Chẳng lẽ là rút ra thọ nguyên chi lực của một vạn tên tu sĩ Trúc Cơ Cảnh." Tưởng Hướng trên mặt mang theo một tia khiếp sợ.
"Đúng vậy!"
Không đợi Tất Hạo trả lời, Hỏa Vân Thánh Giả cười đáp.
Mọi người đều kinh sợ, hầu như không tin được lỗ tai của mình, rút ra thọ nguyên chi lực của một vạn tên tu sĩ Trúc Cơ Cảnh tương đương với chém giết một vạn tên tu sĩ Trúc Cơ Cảnh, phương pháp luyện đan tàn nhẫn như thế quả thực mới nghe lần đầu. Một viên đan dược nhỏ như hạt đậu lại được luyện thành bằng cách đó?
Diệp Vân cùng đám người Thất trưởng lão cũng mặt mũi tràn đầy khiếp sợ, bọn hắn hai mặt nhìn nhau trong lòng sóng lớn ngập trời. Một trận chiến hôm nay thật sự đem lại cho bọn hắn quá nhiều nỗi kinh hãi.
"Hiện tại các ngươi còn muốn cùng ta chiến một trận sao?" Hỏa Vân Thánh Giả nhìn vạn thọ ngưng hồn đan chuyển động trên đầu ngón tay, tựa hồ có chút không muốn.
Dù cho với tu vi cùng địa vị của hắn chỉ đơn giản một câu nói là có thể làm cho năm tên Kim Đan Cảnh tu sĩ tự sát, nhưng mà với vạn thọ ngưng hồn đan hắn cũng chỉ có hai quả mà thôi, tự nhiên không nỡ dùng.
"Tàn nhẫn như thế cùng với tà ma yêu họa có khác gì nhau? Ngươi chính là nhân tộc bại hoại, tất nhiên phải giết chết." Trong lòng Tất Hạo biết là sự việc hôm nay không thể nào bỏ qua, nếu như hắn thật sự triệt hồi trận pháp, nắm tay giảng hòa thì thể diện tất nhiên mất sạch.
Nếu như thể diện mất sạch cũng còn đỡ, hắn đã thấy được sát ý trong mắt của Hỏa Vân Thánh Giả, thấy được vẻ trào phúng nhìn xem bọn hắn như con sâu cái kiến. Hỏa Vân Thánh Giả dù là trong lòng không muốn dùng vạn thọ ngưng hồn đan nhưng cũng chỉ là có chút không muốn, hắn cuối cùng cũng sẽ phục dụng sau đó tàn nhẫn đánh đập bọn hắn.
Đã như vậy thì không bằng ngay lập tức ra tay, xuất kỳ bất ý công kích hắn, dù cho hắn ngay lập tức phục dụng vạn thọ ngưng hồn đan cũng cần có một chút thời gian để dược lực luyện hóa.
Tâm niệm Tất Hạo vừa động, bốn người khác lập tức cảm nhận. Ngũ Hành Phục Ma Trận đã đem tâm trí của bọn chúng tương liên cùng một chỗ với nhau, dường như tâm thần điều khiển, cộng đồng tiến thoái.
Trong khoảnh khắc, năm đạo quang ảnh phóng lên trời, phía sau bọn hắn xuất hiện năm tòa tượng thần một lần nữa, so với lúc trước càng thêm ngưng thực, tản mát ra uy thế tràn đầy.
Không dừng lại chút nào, năm tòa tượng thần đôi mắt mở rộng, vầng sáng nhanh chóng bắn ra giao hội trên không trung, ngưng tụ thành một thanh thiên kiếm, chém thẳng vào đầu Hỏa Vân Thánh Giả.
Lúc này Ngũ Hành Phục Ma Trận so với trước đây đã mạnh hơn gấp mười lần, uy lực như thế mặc dù là Hỏa Vân Thánh Giả cũng không cách nào ngăn cản.
Chẳng qua là thiên kiếm lóng lánh chém thẳng xuống nhưng lại không thấy trên mặt Hỏa Vân Thánh Giả có bất kỳ vẻ hoảng sợ gì cả, ngược lại hơi ngẩng đầu lên, trong mắt tinh mang lập lòe bắn thẳng lên.
Miếng vạn thọ ngưng hồn đan lóe ra vầng sáng trên đầu ngón tay của Hỏa Vân Thánh Giả không biết biến mất từ lúc nào, chỉ thấy toàn bộ thân người của Hỏa Vân Thánh Giả dâng lên một chùm ánh lửa, trên không trung hóa thành một chiến đao có một cái chuôi lửa cháy rừng rực, hung hăng bổ vào thanh thiên kiếm đang chém xuống.
Hỏa Vân Thánh Giả phẫn nộ quát một tiếng, hỏa diễm chiến đao HƯU...U...U đột nhiên biến mất trên không trung, sau một khắc liền chém vào bên trên chuôi thiên kiếm cực lớn.
Uy lực so ra còn cường đại gấp mười lần phục ma biến thành thiên kiếm, thiên kiếm cứng rắn như thế không ngờ lại bị hỏa diễm chiến đao ngăn cản được.
"Ta cũng không tin!" Tất Hạo phẫn nộ quát một tiếng, tu vi tăng lên gấp đôi của bọn hắn chỉ có thể duy trì trong thời gian một nén nhang, nếu cứ giằng co như vậy tất nhiên là không có lợi.
Năm người Tất Hạo cùng gầm lên, tất cả thần hồn cùng chân khí đều ngưng tụ thành luồng, trên không trung hóa thành cầu vồng Thần diệu bắn đi rót vào chính giữa thiên kiếm.
Oanh!
Thiên kiếm cực lớn tản mát ra sóng khí cuồng bạo, uy thế khó có thể ngăn cản hướng về bốn phương tám hướng điên cuồng dũng mãnh lao tới, đảo qua toàn bộ đỉnh núi.
Nếu không phải Mộ Dung Vô Tình cùng Thất trưởng lão, Tô Hạo ba người toàn lực ngăn cản, phía sau bọn họ Thủy Thanh Huyên cùng đám người Tô Linh căn bản ngăn cản không nổi, dù vậy cũng phải thối lui ra khỏi đó mười trượng mới miễn cưỡng đứng vững bước chân.
Thiên kiếm thần uy, không thể chống cự!
Nhưng mà vầng sáng tản đi, sóng khí biến mất, thiên kiếm cực lớn trên không trung rõ ràng không rơi xuống, vẫn còn ngừng nguyên tại chỗ.
Ở trên trời bên dưới thiên kiếm hỏa diễm chiến đao dài ba xích vẫn tản ra sóng nhiệt như trước, lơ lửng trên không trung chống đỡ thiên kiếm.
"Uy lực chỉ có như thế thôi sao? Thật làm cho ta quá thất vọng đấy."
Lông mày Hỏa Vân Thánh Giả chau lên, sắc mặt có hơi trắng bệch, trong cổ họng hắn truyền đến một tiếng rống như dã thú, ngay sau đó trong mắt quang ảnh lóe lên, lạnh giọng quát.
"Hỏa Vân Lục Tiên Trảm!"