Thế Giới Song Song - Thỉnh Khiếu Ngã Sơn Đại Vương
Chương 104: Gặp lại người quen
Có thể nói, việc che giấu dấu vết trong đêm tối là điều mà Cố Ninh giỏi nhất, ngay cả một con mèo cũng không thể đi nhẹ hơn bước chân của cô. Cô di chuyển nhanh chóng trong bóng tối, trong vòng mười mét của biệt thự được chiếu sáng rất rực rỡ bởi đèn đường, Cố Ninh di chuyển nhanh ra sau những cây hải đường.
Vào lúc ánh đèn pin le lói chiếu đến ngọn cây nơi cô đang ẩn nấp, Cố Ninh nhanh chóng lao về phía vách tường, lưng dựa chặt vào tường, để tránh gây ồn ào, Cố Ninh cởi giày và đá nó đi. Trong đám cỏ, cô nhìn trái phải để chắc chắn rằng không có ai ở đó, rồi theo bước chân nhẹ nhàng cô, dây leo đột nhiên xuất hiện và trồi lên từ bãi cỏ bên kia hàng rào, nhanh chóng lan dọc theo hàng rào, sau đó vượt qua hàng rào để lại gần chỗ cô.
Cố Ninh nắm lấy một đầu dây leo quấn vào trong tay, sau đó nhanh chóng leo lên tảng đá, nhảy lên hàng rào trong nháy mắt rồi đáp xuống nền cỏ một cách nhẹ nhàng. Cô không ngừng lại chút nào mà lập tức hóa thành một cái bóng đen chạy nhanh về một phương hướng trong bản đồ.
Khi cô chạy, cấu trúc của biệt thự hiện lên rõ ràng trong tâm trí cô.
Cố Ninh tránh né các nhân viên bảo vệ đang tuần tra, đi vòng ra phía sau biệt thự. Ở đây có một bể bơi lớn, phía trên bể bơi là một ban công thông thoáng trên tầng hai. Cô sẽ đi vào bên trong biệt thự này từ ban công. Nhưng bây giờ có hai người đàn ông đang đứng trên ban công trò chuyện.
May mắn thay, cây xanh xung quanh biệt thự được trồng rất đúng chỗ. Cô nép mình sau bụi cây kiên nhẫn đợi hai người trên ban công trò chuyện xong càng sớm càng tốt. Cố Ninh nhìn thoáng qua đồng hồ, Quý Cửu Trạch nói cô chỉ có 20 phút để hoàn thành nhiệm vụ, hiện giờ đã trôi qua 13 phút, cô còn 7 phút để đi vào biệt thự.
Cô nấp sau bụi cây kiên nhẫn chờ hai người kia nhanh chóng nói xong chuyện.
Tuy nhiên, cả hai có vẻ đang nói chuyện rất vui vẻ, thời gian cứ trôi qua từng giây một, bảy phút đồng hồ trôi qua trong nháy mắt, cả hai vẫn chưa có ý định rời đi. Thời gian trôi qua, Cố Ninh trở nên lo lắng mà nhìn chằm chằm vào hai bóng người trên ban công, lại trôi qua ba phút tiếp theo, cô đã chuẩn bị sẵn sàng để tìm một con đường khác thì hai người lại đi vào.
Cô không lãng phí thời gian nữa, nhanh chóng chạy đến phía dưới ban công, cách ban công có một cây dừa, Cố Ninh ôm lấy cây dừa, dùng cả tay chân nhanh chóng leo lên sau leo lên nghe ngóng một hồi, sau khi xác định không có ai ở gần ban công, cô nhảy khỏi cây dừa, thận trọng đáp xuống ban công.
Lúc này đã quá bốn phút trôi qua kể từ thời gian mà Quý Cửu Trạch cho cô, không còn bao lâu nữa, cô cẩn thận nhớ lại sơ đồ cấu trúc in trong đầu một lần nữa, sau đó xác nhận phương hướng, dẫm chân trần trên nền đá cẩm thạch lạnh lẽo, bắt đầu chạy vội.
Cố Ninh ngựa quen đường cũ dán chặt vào tường, tránh đám đông và băng qua hành lang, lỗ chân lông trên toàn thân cô mở ra, và cô cảm nhận được mọi thứ xung quanh một cách rõ ràng.
Cùng lúc đó khi nghe thấy giọng nói truyền đến từ lối đi bên trái, thân hình đang lao về phía trước của Cố Ninh đột nhiên dừng lại, sau đó bật trở lại như lò xo, nhanh chóng quay trở lại lối đi nơi cô đến. Sau đó cô phát hiện ra, hai tiếng bước chân truyền xa dần, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, đang định tiếp tục đi về phía trước thì: “Ai đấy.”
Đột nhiên một bàn tay đặt lên vai cô. Đồng thời, ấn mạnh vào vai cô rồi lật lại! Cố Ninh sửng sốt, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh, cô bị bàn tay kéo qua, không đợi người đàn ông lên tiếng, cơ thể cô đột nhiên thoát khỏi sự kiểm soát của người đàn ông chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, tốc độ phản ứng và sức mạnh của cô đã từng khiến người trong đội ngũ Năm sao trừ Quý Cửu Trạch bất ngờ.
Lúc này Cố Ninh cũng bộc phát ra ưu điểm lớn nhất của mình! Với một tốc độ chóng mặt, cô đi vòng ra sau người đàn ông cao lớn, đánh một cú khiến người ta ngất xỉu vào chỗ mà Quý Cửu Trạch đã nói mới cô lần trước.
Người đàn ông không ngờ tốc độ của Cố Ninh lại nhanh như vậy! Anh rõ ràng đã nắm lấy vai Cố Ninh, nhưng anh không ngờ cô sẽ vuột khỏi tay anh như một con chạch trơn tuột trong nháy mắt, sau đó anh chỉ cảm thấy sau gáy đau nhói, tiếp đó hai mắt tối sầm lại, và cả người đông cứng rồi ngã xuống đất!
Cố Ninh đưa tay đỡ người đàn ông một giây trước khi anh ta ngã xuống đất, sau đó mở tung cánh cửa bên cạnh, kéo người đàn ông vào và nhét vào gầm giường. Sau đó, cô nhanh chóng mở cửa và tiếp tục nhanh chóng tiếp cận phương hướng mục tiêu.
Cẩn thận vặn cửa và nhanh chóng né vào. Căn phòng tối om, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến thị lực của Cố Ninh, cô nhanh chóng liếc nhìn xung quanh căn phòng rộng rãi, rồi nhanh chóng khóa mắt vào tủ sách mà Quý Cửu Trạch nói có kích thước gần như chạm đến trần nhà! Cố Ninh rất nhanh thấy được thang ở bên cạnh, cô lập tức di chuyển nó lại đây rồi trèo lên trên tìm đồ.
Tay cô vừa chạm vào giá sách thì đột nhiên! Một tiếng lách cách – khóa cửa đang được mở! Ai đó đang đến!
“Bang” một tiếng, ai đó đã bật đèn trong nhà lên, căn phòng đột nhiên sáng lên!
Cùng lúc đó, Cố Ninh đã lăn xuống gầm bàn trước giá sách, nín thở, cuốn sách đã qua tay cô đi vào không gian, cô giơ tay lên liếc nhìn đồng hồ. Thời gian chỉ định đã qua khi cô nhét người đàn ông vào gầm giường, thật khó chịu! Sau đó cô nhìn thấy trước mắt cô xuất hiện một đôi chân đi giày da màu đen sáng, người đàn ông thực sự bước tới bàn ngồi xuống.
Cố Ninh không dám cử động, tiếng hít thở cũng gần như không có.
Đây không phải là mạt thế, cô không thể hấp tấp bước vào không gian, nếu ai đó phát hiện ra cô ra khỏi không gian sẽ có vô số rắc rối.
Quý Cửu Trạch đang ở đâu? Anh đi rồi sao?
“Phanh” Một tiếng vang lớn ở ngay lúc này!
Trước khi Cố Ninh kịp phản ứng, chiếc bàn trên đầu cô đã bị thổi bay!
Ngay khi ánh sáng chiếu vào mái tóc vàng của cô, Cố Ninh phản ứng lại, cô bật ra khỏi mặt đất muốn ngăn người đàn ông lại! Nhưng khi cô đứng dậy và nhìn thấy khuôn mặt của người đó, cô bị sốc, ngoài Bạch Lang với mái tóc ngắn màu bạc kiêu ngạo kia thì còn có ai nữa?! Tuy nhiên, chỉ trong chốc lát, tay của Cố Ninh đã hướng tới trước mặt Bạch Lang!
Bạch Lang dường như cũng kinh ngạc khi nhìn thấy Cố Ninh, anh ta nhanh chân bước đến, đồng thời chân dài nhấc lên để chặn lại đòn này của cô.
Cố Ninh thất bại hai lần, trong lòng cũng đã có chút luống cuống, chủ yếu là vì lo lắng động tác ở đây sẽ thu hút đám bảo vệ bên ngoài, cô không có ý định đánh nhau với Bạch Lang!
“Muốn đi?” Bạch Lang đuổi kịp Cố Ninh, vươn tay nắm vai cô! Cố Ninh hình như nhìn thấy điều đó qua khóe mắt, nhưng trước tiên cô đưa tay ra tắt đèn, căn phòng lại chìm vào bóng tối. Cô muốn lặp lại thủ đoạn cũ đánh ngất Bạch Lang, ai biết rằng cô nhanh, Bạch Lang còn nhanh hơn! Vừa xoay người duỗi tay ra, anh ta đã chặn tay của Cố Ninh lại! Sau đó vươn tay tóm lấy cô! Cố Ninh tránh sang một bên, đập mạnh cùi chỏ vào nách Bạch Lang!
Bạch Lang cũng hơi ngạc nhiên vì phản ứng nhanh của Cố Ninh, đồng thời phải lùi lại nửa bước. Lần này, trong mắt anh ta đột nhiên bùng lên một tia sáng mạnh, anh ta không còn muốn bắt Cố Ninh nữa, mà là trực tiếp tấn công Cố Ninh!
Áp lực của Cố Ninh lập tức tăng lên, cô vừa vất vả cản đòn tấn công như vũ bão của anh ta, vừa thầm sợ hãi. Tuy rằng mấy ngày trước ở mạt thế đã gặp mấy lần nhưng ở thế giới này cô không biết anh ta. Hiện tại cô mới biết các kỹ năng của anh ta gần như tương đương với Quý Cửu Trạch!
Cô không thể đánh bại Quý Cửu Trạch thì tất nhiên cô cũng không thể đánh bại anh ta, nhờ chăm chỉ học tập và rèn luyện mỗi ngày, cô đã thực sự chịu được chục đòn của Bạch Lang! Đồng thời, cô cũng nhận thấy ảnh hưởng của bóng tối đối với anh ta là rất nhỏ.
Cuối cùng, Bạch Lang cũng tìm ra sơ hở của cô, bắt chéo hai tay cô ra đằng sau, trực tiếp đập mạnh Cố Ninh vào tường! Ngay khi Cố Ninh nghĩ rằng mình sẽ bị đâm mạnh vào tường, Bạch Lang đột nhiên giảm bớt một chút sức lực, cô chỉ hơi đau, nhưng không nghiêm trọng, sau đó cô bị anh ta áp chế gắt gao ở mặt tường.
Cô nhấc chân để đá lên! Nhưng lại bị một chân của anh ta đập trở về, đầu gối đập vào tường, đau quá!
Bạch Lang đột nhiên đè người cô lại, một tay vẫn giữ chặt tay Cố Ninh rồi ép cô vào tường, tay còn lại vòng qua bịt miệng Cố Ninh.
Cố Ninh đột nhiên có một cảm giác rất kỳ lạ, và có một sự quen thuộc không thể giải thích được với tình hình hiện tại——
Chỉ khi cảm giác này nổi lên, cô mới nghe thấy Bạch Lang nói sau lưng mình một cách đầy đắc ý và bất ngờ: “Quả nhiên là cô!”
Quả nhiên là cô? Là sao?
Đầu óc Cố Ninh chợt lóe lên, nhớ tới con hẻm tối tăm đó, không hiểu sao cô lại bị ‘cướp’ và dùng làm vật che chắn. Chẳng lẽ ngày đó người đó chính là Bạch Lang sao? Cố Ninh vô cùng ngạc nhiên.
Đột nhiên! “Bang!” Một tiếng động lớn! Cánh cửa đang đóng bên cạnh cô bị đá tung ra một cách thô bạo!
Cố Ninh và Bạch Lang đều giật mình, đồng thời nhìn sang bên cạnh nhìn thấy Quý Cửu Trạch trong bộ vest từ cửa bước vào, năm sáu người đàn ông đi theo dường như bị khí tức của anh dọa cho không dám tiến lên.
Vào lúc ánh đèn pin le lói chiếu đến ngọn cây nơi cô đang ẩn nấp, Cố Ninh nhanh chóng lao về phía vách tường, lưng dựa chặt vào tường, để tránh gây ồn ào, Cố Ninh cởi giày và đá nó đi. Trong đám cỏ, cô nhìn trái phải để chắc chắn rằng không có ai ở đó, rồi theo bước chân nhẹ nhàng cô, dây leo đột nhiên xuất hiện và trồi lên từ bãi cỏ bên kia hàng rào, nhanh chóng lan dọc theo hàng rào, sau đó vượt qua hàng rào để lại gần chỗ cô.
Cố Ninh nắm lấy một đầu dây leo quấn vào trong tay, sau đó nhanh chóng leo lên tảng đá, nhảy lên hàng rào trong nháy mắt rồi đáp xuống nền cỏ một cách nhẹ nhàng. Cô không ngừng lại chút nào mà lập tức hóa thành một cái bóng đen chạy nhanh về một phương hướng trong bản đồ.
Khi cô chạy, cấu trúc của biệt thự hiện lên rõ ràng trong tâm trí cô.
Cố Ninh tránh né các nhân viên bảo vệ đang tuần tra, đi vòng ra phía sau biệt thự. Ở đây có một bể bơi lớn, phía trên bể bơi là một ban công thông thoáng trên tầng hai. Cô sẽ đi vào bên trong biệt thự này từ ban công. Nhưng bây giờ có hai người đàn ông đang đứng trên ban công trò chuyện.
May mắn thay, cây xanh xung quanh biệt thự được trồng rất đúng chỗ. Cô nép mình sau bụi cây kiên nhẫn đợi hai người trên ban công trò chuyện xong càng sớm càng tốt. Cố Ninh nhìn thoáng qua đồng hồ, Quý Cửu Trạch nói cô chỉ có 20 phút để hoàn thành nhiệm vụ, hiện giờ đã trôi qua 13 phút, cô còn 7 phút để đi vào biệt thự.
Cô nấp sau bụi cây kiên nhẫn chờ hai người kia nhanh chóng nói xong chuyện.
Tuy nhiên, cả hai có vẻ đang nói chuyện rất vui vẻ, thời gian cứ trôi qua từng giây một, bảy phút đồng hồ trôi qua trong nháy mắt, cả hai vẫn chưa có ý định rời đi. Thời gian trôi qua, Cố Ninh trở nên lo lắng mà nhìn chằm chằm vào hai bóng người trên ban công, lại trôi qua ba phút tiếp theo, cô đã chuẩn bị sẵn sàng để tìm một con đường khác thì hai người lại đi vào.
Cô không lãng phí thời gian nữa, nhanh chóng chạy đến phía dưới ban công, cách ban công có một cây dừa, Cố Ninh ôm lấy cây dừa, dùng cả tay chân nhanh chóng leo lên sau leo lên nghe ngóng một hồi, sau khi xác định không có ai ở gần ban công, cô nhảy khỏi cây dừa, thận trọng đáp xuống ban công.
Lúc này đã quá bốn phút trôi qua kể từ thời gian mà Quý Cửu Trạch cho cô, không còn bao lâu nữa, cô cẩn thận nhớ lại sơ đồ cấu trúc in trong đầu một lần nữa, sau đó xác nhận phương hướng, dẫm chân trần trên nền đá cẩm thạch lạnh lẽo, bắt đầu chạy vội.
Cố Ninh ngựa quen đường cũ dán chặt vào tường, tránh đám đông và băng qua hành lang, lỗ chân lông trên toàn thân cô mở ra, và cô cảm nhận được mọi thứ xung quanh một cách rõ ràng.
Cùng lúc đó khi nghe thấy giọng nói truyền đến từ lối đi bên trái, thân hình đang lao về phía trước của Cố Ninh đột nhiên dừng lại, sau đó bật trở lại như lò xo, nhanh chóng quay trở lại lối đi nơi cô đến. Sau đó cô phát hiện ra, hai tiếng bước chân truyền xa dần, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, đang định tiếp tục đi về phía trước thì: “Ai đấy.”
Đột nhiên một bàn tay đặt lên vai cô. Đồng thời, ấn mạnh vào vai cô rồi lật lại! Cố Ninh sửng sốt, nhưng vẻ mặt vẫn bình tĩnh, cô bị bàn tay kéo qua, không đợi người đàn ông lên tiếng, cơ thể cô đột nhiên thoát khỏi sự kiểm soát của người đàn ông chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, tốc độ phản ứng và sức mạnh của cô đã từng khiến người trong đội ngũ Năm sao trừ Quý Cửu Trạch bất ngờ.
Lúc này Cố Ninh cũng bộc phát ra ưu điểm lớn nhất của mình! Với một tốc độ chóng mặt, cô đi vòng ra sau người đàn ông cao lớn, đánh một cú khiến người ta ngất xỉu vào chỗ mà Quý Cửu Trạch đã nói mới cô lần trước.
Người đàn ông không ngờ tốc độ của Cố Ninh lại nhanh như vậy! Anh rõ ràng đã nắm lấy vai Cố Ninh, nhưng anh không ngờ cô sẽ vuột khỏi tay anh như một con chạch trơn tuột trong nháy mắt, sau đó anh chỉ cảm thấy sau gáy đau nhói, tiếp đó hai mắt tối sầm lại, và cả người đông cứng rồi ngã xuống đất!
Cố Ninh đưa tay đỡ người đàn ông một giây trước khi anh ta ngã xuống đất, sau đó mở tung cánh cửa bên cạnh, kéo người đàn ông vào và nhét vào gầm giường. Sau đó, cô nhanh chóng mở cửa và tiếp tục nhanh chóng tiếp cận phương hướng mục tiêu.
Cẩn thận vặn cửa và nhanh chóng né vào. Căn phòng tối om, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến thị lực của Cố Ninh, cô nhanh chóng liếc nhìn xung quanh căn phòng rộng rãi, rồi nhanh chóng khóa mắt vào tủ sách mà Quý Cửu Trạch nói có kích thước gần như chạm đến trần nhà! Cố Ninh rất nhanh thấy được thang ở bên cạnh, cô lập tức di chuyển nó lại đây rồi trèo lên trên tìm đồ.
Tay cô vừa chạm vào giá sách thì đột nhiên! Một tiếng lách cách – khóa cửa đang được mở! Ai đó đang đến!
“Bang” một tiếng, ai đó đã bật đèn trong nhà lên, căn phòng đột nhiên sáng lên!
Cùng lúc đó, Cố Ninh đã lăn xuống gầm bàn trước giá sách, nín thở, cuốn sách đã qua tay cô đi vào không gian, cô giơ tay lên liếc nhìn đồng hồ. Thời gian chỉ định đã qua khi cô nhét người đàn ông vào gầm giường, thật khó chịu! Sau đó cô nhìn thấy trước mắt cô xuất hiện một đôi chân đi giày da màu đen sáng, người đàn ông thực sự bước tới bàn ngồi xuống.
Cố Ninh không dám cử động, tiếng hít thở cũng gần như không có.
Đây không phải là mạt thế, cô không thể hấp tấp bước vào không gian, nếu ai đó phát hiện ra cô ra khỏi không gian sẽ có vô số rắc rối.
Quý Cửu Trạch đang ở đâu? Anh đi rồi sao?
“Phanh” Một tiếng vang lớn ở ngay lúc này!
Trước khi Cố Ninh kịp phản ứng, chiếc bàn trên đầu cô đã bị thổi bay!
Ngay khi ánh sáng chiếu vào mái tóc vàng của cô, Cố Ninh phản ứng lại, cô bật ra khỏi mặt đất muốn ngăn người đàn ông lại! Nhưng khi cô đứng dậy và nhìn thấy khuôn mặt của người đó, cô bị sốc, ngoài Bạch Lang với mái tóc ngắn màu bạc kiêu ngạo kia thì còn có ai nữa?! Tuy nhiên, chỉ trong chốc lát, tay của Cố Ninh đã hướng tới trước mặt Bạch Lang!
Bạch Lang dường như cũng kinh ngạc khi nhìn thấy Cố Ninh, anh ta nhanh chân bước đến, đồng thời chân dài nhấc lên để chặn lại đòn này của cô.
Cố Ninh thất bại hai lần, trong lòng cũng đã có chút luống cuống, chủ yếu là vì lo lắng động tác ở đây sẽ thu hút đám bảo vệ bên ngoài, cô không có ý định đánh nhau với Bạch Lang!
“Muốn đi?” Bạch Lang đuổi kịp Cố Ninh, vươn tay nắm vai cô! Cố Ninh hình như nhìn thấy điều đó qua khóe mắt, nhưng trước tiên cô đưa tay ra tắt đèn, căn phòng lại chìm vào bóng tối. Cô muốn lặp lại thủ đoạn cũ đánh ngất Bạch Lang, ai biết rằng cô nhanh, Bạch Lang còn nhanh hơn! Vừa xoay người duỗi tay ra, anh ta đã chặn tay của Cố Ninh lại! Sau đó vươn tay tóm lấy cô! Cố Ninh tránh sang một bên, đập mạnh cùi chỏ vào nách Bạch Lang!
Bạch Lang cũng hơi ngạc nhiên vì phản ứng nhanh của Cố Ninh, đồng thời phải lùi lại nửa bước. Lần này, trong mắt anh ta đột nhiên bùng lên một tia sáng mạnh, anh ta không còn muốn bắt Cố Ninh nữa, mà là trực tiếp tấn công Cố Ninh!
Áp lực của Cố Ninh lập tức tăng lên, cô vừa vất vả cản đòn tấn công như vũ bão của anh ta, vừa thầm sợ hãi. Tuy rằng mấy ngày trước ở mạt thế đã gặp mấy lần nhưng ở thế giới này cô không biết anh ta. Hiện tại cô mới biết các kỹ năng của anh ta gần như tương đương với Quý Cửu Trạch!
Cô không thể đánh bại Quý Cửu Trạch thì tất nhiên cô cũng không thể đánh bại anh ta, nhờ chăm chỉ học tập và rèn luyện mỗi ngày, cô đã thực sự chịu được chục đòn của Bạch Lang! Đồng thời, cô cũng nhận thấy ảnh hưởng của bóng tối đối với anh ta là rất nhỏ.
Cuối cùng, Bạch Lang cũng tìm ra sơ hở của cô, bắt chéo hai tay cô ra đằng sau, trực tiếp đập mạnh Cố Ninh vào tường! Ngay khi Cố Ninh nghĩ rằng mình sẽ bị đâm mạnh vào tường, Bạch Lang đột nhiên giảm bớt một chút sức lực, cô chỉ hơi đau, nhưng không nghiêm trọng, sau đó cô bị anh ta áp chế gắt gao ở mặt tường.
Cô nhấc chân để đá lên! Nhưng lại bị một chân của anh ta đập trở về, đầu gối đập vào tường, đau quá!
Bạch Lang đột nhiên đè người cô lại, một tay vẫn giữ chặt tay Cố Ninh rồi ép cô vào tường, tay còn lại vòng qua bịt miệng Cố Ninh.
Cố Ninh đột nhiên có một cảm giác rất kỳ lạ, và có một sự quen thuộc không thể giải thích được với tình hình hiện tại——
Chỉ khi cảm giác này nổi lên, cô mới nghe thấy Bạch Lang nói sau lưng mình một cách đầy đắc ý và bất ngờ: “Quả nhiên là cô!”
Quả nhiên là cô? Là sao?
Đầu óc Cố Ninh chợt lóe lên, nhớ tới con hẻm tối tăm đó, không hiểu sao cô lại bị ‘cướp’ và dùng làm vật che chắn. Chẳng lẽ ngày đó người đó chính là Bạch Lang sao? Cố Ninh vô cùng ngạc nhiên.
Đột nhiên! “Bang!” Một tiếng động lớn! Cánh cửa đang đóng bên cạnh cô bị đá tung ra một cách thô bạo!
Cố Ninh và Bạch Lang đều giật mình, đồng thời nhìn sang bên cạnh nhìn thấy Quý Cửu Trạch trong bộ vest từ cửa bước vào, năm sáu người đàn ông đi theo dường như bị khí tức của anh dọa cho không dám tiến lên.