Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 1349: Quét ngang
Lời nói ngang ngược và bá đạo này tựa như một ngọn núi đè mạnh xuống, khiến cho đám vương giả dị tộc cảm thấy ngột ngạt, tức giận không thôi!
"Ta tới giết ngươi!"
"Ta chém chết ngươi!"
...
Thời khắc này có nhiều người đồng thanh hét lớn, họ đứng dậy và áp sát về trước, không cách nào nhẫn nhịn được nữa, chủng tộc hiếu chiến xưa giờ đều rất tàn nhẫn và chẳng hề sợ chết.
"Trì hoãn việc ta ăn thịt ba chỉ, tốt lắm, các ngươi cứ tới, chút nữa làm món xôi ngọt thập cẩm, nồi nước đại bổ, hoặc là hầm chung cũng được!" Thạch Hạo cười to.
Xoẹt!
Đúng lúc này thì Mai rùa tiên chuyển động, nó khẽ run rồi một mảnh vỡ lao ra và nhằm về phía một sinh linh dị vực.
Ai cũng nói chiếc mai rùa này rất thần bí, đạt được nó sẽ ảnh hưởng tới vận mệnh của cả bộ tộc, cho nên khiến người khác thích thú và cũng rất kiêng kỵ, xưa nay không ai dám xem thường.
Hiện tại chiếc mai rùa này hơi động liền khiến đám vương giả im bặc, dù cho hiện tại mai mùa này không trọn vẹn thế nhưng cũng làm bọn họ trịnh trọng vô cùng, không dám ngạo mạn.
Đối diện, một sinh linh kỳ dị đã được chọn lựa, thể hình tuy không rất lớn thế nhưng tướng mạo lại rất quái dị, không muốn thu hút sự chú ý của người khác cũng không được.
Nó tựa như là một con rùa tinh đang đứng thẳng, chỉ là có hai chân của nhân loại và đứng nơi đó, toàn thân lưu chuyển hào quang vàng óng, đặc biệt mai rùa rất lấp lánh rực rỡ, vô cùng chói mắt.
Bên trên mai rùa vàng ấy có rất nhiều hoa văn đầy thần bí và phức tạp, vô cùng bắt mắt, tựa như ẩn chứa khí tức thiên đạo vậy.
Đôi tay của nó tựa như là tay rùa được kéo dài ra, móng vuốt vàng sắc bén, đầu lâu thì có hình dáng của một chàng trai trẻ tuổi thế nhưng lại có khí tượng long quy, trên đầu với làn mái tóc vàng và mọc ra chín chiếc sừng đâm thẳng lên trên trời cao.
Kim Giáp vương tộc!
Trong lòng mọi người hơi động, tu sĩ dị vực lộ ra thần sắc khác thường, đột nhiên cảm thấy được, nếu như nó ra trận thì cũng rất có thể sẽ tạo nên chiến công.
"Nghiệt long, Huyền quy, còn có đời sau Hỗn Huyết thuộc vương tộc nào đó của dị vực!"
Bên phía cửu Thiên thập Địa, trưởng lão của một gia tộc Trường Sinh chợt nhíu mày nói ra thân phận của nó.
Được gọi là Kim Giáp vương tộc, chính là đời sau Hỗn Huyết tộc, cuối cùng thì cũng hình thành nên một bộ tộc của riêng mình, mạnh mẽ và đáng sợ, có lực phòng ngự kinh người, khó có thể đánh hạ.
Sinh linh của dị vực thì càng hiểu sâu hơn về bộ tộc này.
Một vài vương giả trẻ tuổi sinh ra kiêng kỵ và kính nể với tộc này. Bởi vì, truyền thuyết nói rằng năm xưa Cổ tổ của gia tộc An Lan tay phải nắm mâu, tay trái cầm thuẫn, không ai địch nổi, mà chiếc thuẫn nằm ở bên tay trái của hắn khi chọn tài liệu thì từng cân nhắc qua việc sử dụng mai rùa của bộ tộc Kim Giáp, chỉ là không biết có chọn hay không.
Ngay cả tồn tại vô thượng cũng từng có hứng thú với giáp xác của bộ tộc này, thì có thể tưởng tượng được sự bất phàm tới cỡ nào rồi.
"Cứ đợi thêm chút nữa, ta đã nói rồi, ba người các ngươi đều có thể cùng lên, có thể quần chiến với ta!"
Đây cũng không phải hắn tự mãn và bừa bãi mà là đang cố ý, hôm nay hắn muốn thắng thật đậm, tạo nên một loại tự tin đầy mạnh mẽ cho người của cửu Thiên thập Địa!
Dù sẽ khiến cho người khác cảm thấy như gặp ảo giác thì cũng sẽ không chối từ, chính là muốn chiến thắng một cách mạnh bạo, làm cho mọi người cảm thấy dị vực cũng chỉ tới như vậy!
Bởi vì, hắn biết rõ sự khủng khiếp của dị vực, quả thật không thể nào chiến thắng được, tương lai không biết sẽ đen tối tới cỡ nào, hiện giờ người ở phía bọn họ cần nhất chính là một luồng tự tin.
"Giết!"
Cao thủ trẻ tuổi của Kim Giáp tộc cũng rất thẳng thắn, sau khi nghe thấy vậy thì hàn quang lóe lên trong mắt, sát cơ lộ hết, hắn chính là vương giả, là sự kiêu ngạo, không thể cùng liên thủ với người khác.
Đã như thế thì Thạch Hạo đương nhiên sẽ không hề nương tay, một chưởng vỗ về trước.
"Xoẹt!"
Móng vuốt của Kim Giáp tộc này rất là sắc bén, là móng vuốt của long quy, xé ra hư không, mấy luồng hàn mang bay tới tựa như là sao chổi đang phá nát vũ trụ và lao vút lại phụ cận.
Keeng!
Tiếng vang điếc tai, bàn tay của Thạch Hạo đánh mạnh lên trên những luồng hàn mang này.
Tiếp đó là tiếng vang không dứt, hàn mang bắn ra bốn kia, vương giả tuổi trẻ của Kim Giáp tộc không ngừng xuất thủ, trảo Long Quy kích nứt thiên địa.
"Bộp!"
Chỉ là, khi Thạch Hạo đang ngăn trở toàn bộ xung kích thì hắn cũng tiến công về trước, lúc này nó không thể không lùi lại, bởi vì động tác hơi chậm nên đã bị Thạch Hạo chém lìa một móng vuốt đầy sắc bén.
Ngay cả cánh tay nơi móng vuốt này cũng hiện vết rách rạn, đầm đìa máu tươi.
Cao thủ Kim Giác tộc hoảng sợ, móng vuốt của nó cứng chắc tới cỡ nào chứ, ấy vậy mà lại không thể chống lại được bàn tay của đối phương, quá lợi hại.
"Gào..." Vương giả tuổi trẻ của Kim Giáp tộc hét lớn, cả người phát sáng, ánh vàng rực rỡ, nó triển khai đòn công kích đầy điên cuồng, vận dụng tổ thuật nhằm về phía Thạch Hạo.
Thạch Hạo lạnh lùng, vỗ tới một chưởng, kết quả đối phương chợt xoay người lại rồi dùng mai rùa vàng sau lưng đỡ lấy. Keeng, thần quang hừng hực, vương giả tuổi trẻ Kim Giáp tộc dùng phần cứng rắn nhất trên cơ thể chặn lấy đòn đánh ấy, vả lại chiếc đầu chợt hóa lớn đánh về phía Thạch Hạo, chín chiếc sừng màu vàng bên trên đầy sắc bén đâm tới thân thể của hắn.
Sừng Nghiệt Long, sau khi được truyền thừa tới Kim Giác tộc, trải qua sự pha trộn máu huyết thì không còn là sừng Nghiệt Long chân chính nữa, thế nhưng nó vẫn có uy lực kinh người!
Bàn tay của Thạch Hạo bị đâm tới mức đau nhói, chiếc sừng này quá cứng, nếu đổi lại là người khác thì bàn tay sớm đã bị phế, nhất định sẽ bị đâm thủng.
Mạnh như hắn, thân thể cứng chắc thế mà cũng xuất hiện vài vết hằn đỏ, huyết nhục thiếu chút nữa đã bị phá tan.
"Giết!"
Thạch Hạo hét lớn, khí tức chợt tăng mạnh lên một đoạn dài, thần lực vận chuyển và sử dụng tới sức chiến đấu mạnh mẽ nhất tiêu diệt tên vương giả này.
Răng rắc!
Thạch Hạo được thế chẳng hề buông tha, tiếp tục đánh mạnh về trước, kết quả chỉ trong chốc lát thì tiếp tục đánh gãy ba chiếc sừng, khiến cho Kim Giáp vương này sợ hãi không thôi, nếu không phải trên đầu nó có tổng cộng chín cái sừng thì đầu lâu sớm đã bị đánh nát rồi.
Vương giả trẻ tuổi của Kim Giáp tộc sinh ra ý sợ hãi, trong con ngươi lóe lên ánh hàn quang, nó vận dụng tới tổ thuật mạnh nhất, tứ chi cùng với đầu lâu đều co rút vào bên trong giáp xác màu vàng này.
Tiếp đó, giáp xác vàng xoay tròn và tỏa ra phù văn óng ánh rồi phóng thẳng về phía Thạch Hạo.
Thứ này có sức phòng ngự kinh người, người cùng cấp khó có thể đánh tan được, nó muốn dùng thứ này để tiêu hao cùng với tiến hành phòng ngự khi đối mặt với Thạch Hạo.
Đương nhiên, đây cũng không có nghĩa là nó từ bỏ sự tấn công, bên trên mai rùng vàng này dày đặc phù văn, từng tia sáng chói mắt lao ra xuyên thủng trời cao.
Cả công lẫn thủ!
Boong, booong, boong...
Thạch Hạo xuất thủ, tiếng vang không dứt thế nhưng chiếc mai rùa này cứng rắn tới dị thường, tất nhiên không hề tổn hại gì cả. Còn vương giả Kim Giáp tộc rụt ở bên trong thì huyết khí sôi trào nhưng trong thời gian ngắn chiếc mai rùa vẫn không cách nào bị công phá được.
"Ha ha ha... Làm con rùa đen rụt đầu à, đây chính là cái gọi là Vương tộc của dị vực ư, không thể nào hình dung nổi!" Có người bên phía cửu Thiên thập Địa cố ý hét lớn, muốn khiêu khích vương giả Kim Giáp tộc đi ra, bởi vì lo lắng càng về sau thì Thạch Hạo sẽ càng tốn pháp lực, như vậy sẽ gặp phải nguy hiểm.
"Bọn ngươi thì biết cái gì chứ, đây chính là thần thông trời ban đó, thiên về phòng thủ, có bản lĩnh thì phá nát đi!" Có người của dị vực bác bỏ.
"Giết!"
Giữa sân chợt vang lên tiếng hét lớn, Thạch Hạo bỗng mạnh mẽ công kích, vận dụng Bất Diệt kinh, phù văn thần bí bao quanh hai tay tựa như là cánh tay của Chiến Tiên vậy, mạnh mẽ và đáng sợ.
Boong!
Lần này, sau khi bàn tay đánh xuống thì chiếc mai rùa vàng ấy rung lên bần bật, các vết nứt bắt đầu lan tràn ra xung quanh.
"Không xong!" Cao thủ trẻ tuổi của Vương tộc Kim Giáp sợ hãi, nó không thể nào gắng gượng được nữa.
Rắc!
Một lát sau, Thạch Hạo liên tiếp xuất thủ thật nặng tay khiến mai rùa vàng không ngừng rung bần bật, vô số vết rạn nhanh chóng lan tràn.
Rốp!
Cuối cùng, với một đòn đầy nghiêm trọng của Thạch Hạo thì mai rùa bỗng nổ tung, đi kèm đó là máu tươi tung tóe, kết cục tất nhiên đã được định đoạt!
Vương giả Kim Giáp tộc chết trận, đã bị Thạch Hạo giết chết, hóa thành một con quái vật kết hợp giữa nghiệt long và huyền quy.
"Có lộc ăn rồi, đây chính là đại bổ đó nghe, xôi ngọt thập cẩm chuẩn bị ra lò!" Thạch Hạo cười ha hả.
Cho tới bên phía dị vực, sắc mặt của rất nhiều người đều tái xanh, lần thua trận này càng khiến bọn họ cảm thấy sỉ nhục hơn, dù trở thành rùa đen rụt đầu thế nhưng vẫn bị người đánh hạ và giết chết.
Mảnh vỡ của Mai rùa tiên tiếp tục tìm đối thủ thứ chín cho Thạch Hạo.
Vào lúc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía đó, không chỉ là dị vực mày ngay cả người của cửu Thiên thập Địa, bởi vì đây chính là một trong hai địch thủ cuối cùng.
"Là hắn!"
Rất nhiều người nhìn về phía một người trẻ tuổi, hắn rất anh tuấn, vóc người cao lớn, mi tâm có một chiếc vảy, ngoài ra không có gì khác biệt so với nhân tộc cả.
Thực ra người này chính là vương giả trẻ tuổi xuất hiện đầu tiên, là một trong ba người lão niên, trung niên, thanh niên đại diện cho ba đời lại đây khiêu khích cửu Thiên thập Địa, người thanh niên ấy chính là kẻ này.
Chiếc vảy nơi mi tâm của hắn từng mở lớn và bắn ra một vệt thần quang, lúc đó nhìn thấy được trong cơ thể của một vài người trẻ tuổi bên phía cửu Thiên thập Địa có cổ chủng hay là không, và lúc đó đã thu hút thêm nhiều vương giả trẻ tuổi tiến lên.
Hắn từng đại biểu cho cuộc chinh chiến của dị vực, nói rõ thực lực của hắn rất mạnh mẽ!
Ánh mắt của Thạch Hạo trở nên băng lãnh, lộ ra sát ý đầy mãnh liệt với người này, bởi vì, hắn từng nghe người này lên tiếng và lời nói chính là ngôn ngữ Tiên cổ chứ không phải là ngôn ngữ của dị giới.
Điều này nói rõ, tổ tiên của hắn thuộc về cửu Thiên thập Địa, tới tột cùng tộc nhân của hắn đã bị thất lạc ở dị giới giống như tổ tiên của Mạc Đạo, hay là những kỳ tài gia nhập như trong lời nói của Ma điểu hoàng kim?
"Ta chỉ muốn biết, tổ tiên của ngươi là một trong những kỳ tài đã đầu nhập cho dị vực?"
"Đúng thì đã sao, hiện giờ bộ tộc ta đã trở thành Vương tộc đỉnh cấp, quyền hành khuynh đảo đương đại." Chàng trai trẻ tuổi bình tĩnh nói.
Chỉ một câu này đã hoàn toàn đủ ý nghĩa!
Thạch Hạo không muốn nói thêm gì nữa, hét lớn một tiếng, khí thế chiến đấu mạnh mẽ chưa từng có từ trước tới giờ, toàn bộ mây xanh trên trời đều bị đánh tan, hắn tựa như là một Ma tôn giết thẳng về trước.
Quả nhiên, người trẻ tuổi có vảy xuất hiện ở mi tâm này vô cùng mạnh mẽ, chiến đấu đầy kịch liệt với Thạch Hạo tới hơn hai trăm hiệp, thực lực đáng sợ hơn rất nhiều so với những người trước.
Xoẹt!
Đặc biệt về sau, chiếc vảy nơi mi tâm của hắn mở rộng và bắn ra một luồng ánh sáng diệt sát đầy đáng sợ, luồng ánh sáng này đã tạo nên một vệt máu tươi nơi lòng bàn tay của Thạch Hạo.
Đại chiến tới ba trăm hiệp thì Thạch Hạo bay múa điên cuồng, liên tiếp nặng tay, hết thần thông này tới thần thông khác đánh tan phòng ngự, tất cả đều giáng hết lên trên người của hắn.
Phụt!
Đầu tiên người này phun máu xối xả, tiếp đó là cánh tay nổ tung, bộ ngực bị xuyên thủng, về sau nửa người nổ tung và cuối cùng chiếc đầu lâu bị một tát của Thạch Hạo hóa thành sương máu!
Không hề còn sót lại bất cứ thứ gì, Thạch Hạo ra tay một cách điên cuồng, hắn đánh kẻ này thành những mẫu thịt nát và hóa thành sương máu.
"Đối với những người như vầy, ngay cả ăn ta cũng chẳng thèm, một đống cặn bã!" Đây là đánh giá của Thạch Hạo.
"Còn sót lại tên cuối cùng, lên đây nhận cái chết nào!" Thạch Hạo nhìn chằm chằm về đối diện.
Đã chết chín vị vương, còn có một tiêu chuẩn cuối cùng xuất trận, sót lại một người!
Gió mát thổi qua mặt đất, vương giả trẻ tuổi của dị vực đều trầm mặc, người trẻ tuổi đứng đối diện bọn họ còn đáng sợ hơn cả ma thần, đã giết chết chín đại cao thủ mà ngay cả lông mày cũng chẳng hề nhíu lấy một lần, mạnh tới khủng khiếp!
"Kẻ tiếp theo!" Thạch Hạo quát lớn.
Đúng lúc này, bên trong vực sâu u tối dưới đống phế tích ấy truyền tới tiếng bước chân, một vệt kim quang lao lên và khuếch tán.
Nơi đó xuất hiện một người, vừa mới từ dị vực vượt giới tới đây!
Đây là một chàng trai trẻ tuổi tầm hai mươi mấy, một thân đạo bào màu xanh, mái tóc vàng rất dày và rất dài rủ thẳng tới bắp chân.
Khí khái anh hùng của hắn được ẩn giấu, làn da trắng mịn tựa như Dương chi ngọc thạch*, mặt như dao gọt, có góc có cạnh, không phải là soái ca thế nhưng khí chất rất là siêu phàm thoát tục.
(*): Ngọc thạch từ mỡ dê.
Con ngươi màu vàng kim của hắn ẩn chứa vết tích chữ Thập vô cùng đặc thù, trong lúc chớp nháy thì hai luồng tia chớp vàng óng đan dệt trong hư không, sấm chớp xuất hiện, làm người khác sinh sợ hãi.
"Hạc Vô Song!" Bên phía cửu Thiên thập Địa, Kiến nhỏ màu vàng chợt hét lớn!
"Là kẻ kia, không ngờ hắn lại tới. Hoang, chết chắc rồi!" Phản ứng gần như cùng lúc với Thiên Giác nghĩ, những vương giả trẻ tuổi của dị vực đều hét lớn và đầy khiếp sợ, sau đó là dáng vẻ cuồng nhiệt và cực kỳ vui sướng.
"Ta tới giết ngươi!"
"Ta chém chết ngươi!"
...
Thời khắc này có nhiều người đồng thanh hét lớn, họ đứng dậy và áp sát về trước, không cách nào nhẫn nhịn được nữa, chủng tộc hiếu chiến xưa giờ đều rất tàn nhẫn và chẳng hề sợ chết.
"Trì hoãn việc ta ăn thịt ba chỉ, tốt lắm, các ngươi cứ tới, chút nữa làm món xôi ngọt thập cẩm, nồi nước đại bổ, hoặc là hầm chung cũng được!" Thạch Hạo cười to.
Xoẹt!
Đúng lúc này thì Mai rùa tiên chuyển động, nó khẽ run rồi một mảnh vỡ lao ra và nhằm về phía một sinh linh dị vực.
Ai cũng nói chiếc mai rùa này rất thần bí, đạt được nó sẽ ảnh hưởng tới vận mệnh của cả bộ tộc, cho nên khiến người khác thích thú và cũng rất kiêng kỵ, xưa nay không ai dám xem thường.
Hiện tại chiếc mai rùa này hơi động liền khiến đám vương giả im bặc, dù cho hiện tại mai mùa này không trọn vẹn thế nhưng cũng làm bọn họ trịnh trọng vô cùng, không dám ngạo mạn.
Đối diện, một sinh linh kỳ dị đã được chọn lựa, thể hình tuy không rất lớn thế nhưng tướng mạo lại rất quái dị, không muốn thu hút sự chú ý của người khác cũng không được.
Nó tựa như là một con rùa tinh đang đứng thẳng, chỉ là có hai chân của nhân loại và đứng nơi đó, toàn thân lưu chuyển hào quang vàng óng, đặc biệt mai rùa rất lấp lánh rực rỡ, vô cùng chói mắt.
Bên trên mai rùa vàng ấy có rất nhiều hoa văn đầy thần bí và phức tạp, vô cùng bắt mắt, tựa như ẩn chứa khí tức thiên đạo vậy.
Đôi tay của nó tựa như là tay rùa được kéo dài ra, móng vuốt vàng sắc bén, đầu lâu thì có hình dáng của một chàng trai trẻ tuổi thế nhưng lại có khí tượng long quy, trên đầu với làn mái tóc vàng và mọc ra chín chiếc sừng đâm thẳng lên trên trời cao.
Kim Giáp vương tộc!
Trong lòng mọi người hơi động, tu sĩ dị vực lộ ra thần sắc khác thường, đột nhiên cảm thấy được, nếu như nó ra trận thì cũng rất có thể sẽ tạo nên chiến công.
"Nghiệt long, Huyền quy, còn có đời sau Hỗn Huyết thuộc vương tộc nào đó của dị vực!"
Bên phía cửu Thiên thập Địa, trưởng lão của một gia tộc Trường Sinh chợt nhíu mày nói ra thân phận của nó.
Được gọi là Kim Giáp vương tộc, chính là đời sau Hỗn Huyết tộc, cuối cùng thì cũng hình thành nên một bộ tộc của riêng mình, mạnh mẽ và đáng sợ, có lực phòng ngự kinh người, khó có thể đánh hạ.
Sinh linh của dị vực thì càng hiểu sâu hơn về bộ tộc này.
Một vài vương giả trẻ tuổi sinh ra kiêng kỵ và kính nể với tộc này. Bởi vì, truyền thuyết nói rằng năm xưa Cổ tổ của gia tộc An Lan tay phải nắm mâu, tay trái cầm thuẫn, không ai địch nổi, mà chiếc thuẫn nằm ở bên tay trái của hắn khi chọn tài liệu thì từng cân nhắc qua việc sử dụng mai rùa của bộ tộc Kim Giáp, chỉ là không biết có chọn hay không.
Ngay cả tồn tại vô thượng cũng từng có hứng thú với giáp xác của bộ tộc này, thì có thể tưởng tượng được sự bất phàm tới cỡ nào rồi.
"Cứ đợi thêm chút nữa, ta đã nói rồi, ba người các ngươi đều có thể cùng lên, có thể quần chiến với ta!"
Đây cũng không phải hắn tự mãn và bừa bãi mà là đang cố ý, hôm nay hắn muốn thắng thật đậm, tạo nên một loại tự tin đầy mạnh mẽ cho người của cửu Thiên thập Địa!
Dù sẽ khiến cho người khác cảm thấy như gặp ảo giác thì cũng sẽ không chối từ, chính là muốn chiến thắng một cách mạnh bạo, làm cho mọi người cảm thấy dị vực cũng chỉ tới như vậy!
Bởi vì, hắn biết rõ sự khủng khiếp của dị vực, quả thật không thể nào chiến thắng được, tương lai không biết sẽ đen tối tới cỡ nào, hiện giờ người ở phía bọn họ cần nhất chính là một luồng tự tin.
"Giết!"
Cao thủ trẻ tuổi của Kim Giáp tộc cũng rất thẳng thắn, sau khi nghe thấy vậy thì hàn quang lóe lên trong mắt, sát cơ lộ hết, hắn chính là vương giả, là sự kiêu ngạo, không thể cùng liên thủ với người khác.
Đã như thế thì Thạch Hạo đương nhiên sẽ không hề nương tay, một chưởng vỗ về trước.
"Xoẹt!"
Móng vuốt của Kim Giáp tộc này rất là sắc bén, là móng vuốt của long quy, xé ra hư không, mấy luồng hàn mang bay tới tựa như là sao chổi đang phá nát vũ trụ và lao vút lại phụ cận.
Keeng!
Tiếng vang điếc tai, bàn tay của Thạch Hạo đánh mạnh lên trên những luồng hàn mang này.
Tiếp đó là tiếng vang không dứt, hàn mang bắn ra bốn kia, vương giả tuổi trẻ của Kim Giáp tộc không ngừng xuất thủ, trảo Long Quy kích nứt thiên địa.
"Bộp!"
Chỉ là, khi Thạch Hạo đang ngăn trở toàn bộ xung kích thì hắn cũng tiến công về trước, lúc này nó không thể không lùi lại, bởi vì động tác hơi chậm nên đã bị Thạch Hạo chém lìa một móng vuốt đầy sắc bén.
Ngay cả cánh tay nơi móng vuốt này cũng hiện vết rách rạn, đầm đìa máu tươi.
Cao thủ Kim Giác tộc hoảng sợ, móng vuốt của nó cứng chắc tới cỡ nào chứ, ấy vậy mà lại không thể chống lại được bàn tay của đối phương, quá lợi hại.
"Gào..." Vương giả tuổi trẻ của Kim Giáp tộc hét lớn, cả người phát sáng, ánh vàng rực rỡ, nó triển khai đòn công kích đầy điên cuồng, vận dụng tổ thuật nhằm về phía Thạch Hạo.
Thạch Hạo lạnh lùng, vỗ tới một chưởng, kết quả đối phương chợt xoay người lại rồi dùng mai rùa vàng sau lưng đỡ lấy. Keeng, thần quang hừng hực, vương giả tuổi trẻ Kim Giáp tộc dùng phần cứng rắn nhất trên cơ thể chặn lấy đòn đánh ấy, vả lại chiếc đầu chợt hóa lớn đánh về phía Thạch Hạo, chín chiếc sừng màu vàng bên trên đầy sắc bén đâm tới thân thể của hắn.
Sừng Nghiệt Long, sau khi được truyền thừa tới Kim Giác tộc, trải qua sự pha trộn máu huyết thì không còn là sừng Nghiệt Long chân chính nữa, thế nhưng nó vẫn có uy lực kinh người!
Bàn tay của Thạch Hạo bị đâm tới mức đau nhói, chiếc sừng này quá cứng, nếu đổi lại là người khác thì bàn tay sớm đã bị phế, nhất định sẽ bị đâm thủng.
Mạnh như hắn, thân thể cứng chắc thế mà cũng xuất hiện vài vết hằn đỏ, huyết nhục thiếu chút nữa đã bị phá tan.
"Giết!"
Thạch Hạo hét lớn, khí tức chợt tăng mạnh lên một đoạn dài, thần lực vận chuyển và sử dụng tới sức chiến đấu mạnh mẽ nhất tiêu diệt tên vương giả này.
Răng rắc!
Thạch Hạo được thế chẳng hề buông tha, tiếp tục đánh mạnh về trước, kết quả chỉ trong chốc lát thì tiếp tục đánh gãy ba chiếc sừng, khiến cho Kim Giáp vương này sợ hãi không thôi, nếu không phải trên đầu nó có tổng cộng chín cái sừng thì đầu lâu sớm đã bị đánh nát rồi.
Vương giả trẻ tuổi của Kim Giáp tộc sinh ra ý sợ hãi, trong con ngươi lóe lên ánh hàn quang, nó vận dụng tới tổ thuật mạnh nhất, tứ chi cùng với đầu lâu đều co rút vào bên trong giáp xác màu vàng này.
Tiếp đó, giáp xác vàng xoay tròn và tỏa ra phù văn óng ánh rồi phóng thẳng về phía Thạch Hạo.
Thứ này có sức phòng ngự kinh người, người cùng cấp khó có thể đánh tan được, nó muốn dùng thứ này để tiêu hao cùng với tiến hành phòng ngự khi đối mặt với Thạch Hạo.
Đương nhiên, đây cũng không có nghĩa là nó từ bỏ sự tấn công, bên trên mai rùng vàng này dày đặc phù văn, từng tia sáng chói mắt lao ra xuyên thủng trời cao.
Cả công lẫn thủ!
Boong, booong, boong...
Thạch Hạo xuất thủ, tiếng vang không dứt thế nhưng chiếc mai rùa này cứng rắn tới dị thường, tất nhiên không hề tổn hại gì cả. Còn vương giả Kim Giáp tộc rụt ở bên trong thì huyết khí sôi trào nhưng trong thời gian ngắn chiếc mai rùa vẫn không cách nào bị công phá được.
"Ha ha ha... Làm con rùa đen rụt đầu à, đây chính là cái gọi là Vương tộc của dị vực ư, không thể nào hình dung nổi!" Có người bên phía cửu Thiên thập Địa cố ý hét lớn, muốn khiêu khích vương giả Kim Giáp tộc đi ra, bởi vì lo lắng càng về sau thì Thạch Hạo sẽ càng tốn pháp lực, như vậy sẽ gặp phải nguy hiểm.
"Bọn ngươi thì biết cái gì chứ, đây chính là thần thông trời ban đó, thiên về phòng thủ, có bản lĩnh thì phá nát đi!" Có người của dị vực bác bỏ.
"Giết!"
Giữa sân chợt vang lên tiếng hét lớn, Thạch Hạo bỗng mạnh mẽ công kích, vận dụng Bất Diệt kinh, phù văn thần bí bao quanh hai tay tựa như là cánh tay của Chiến Tiên vậy, mạnh mẽ và đáng sợ.
Boong!
Lần này, sau khi bàn tay đánh xuống thì chiếc mai rùa vàng ấy rung lên bần bật, các vết nứt bắt đầu lan tràn ra xung quanh.
"Không xong!" Cao thủ trẻ tuổi của Vương tộc Kim Giáp sợ hãi, nó không thể nào gắng gượng được nữa.
Rắc!
Một lát sau, Thạch Hạo liên tiếp xuất thủ thật nặng tay khiến mai rùa vàng không ngừng rung bần bật, vô số vết rạn nhanh chóng lan tràn.
Rốp!
Cuối cùng, với một đòn đầy nghiêm trọng của Thạch Hạo thì mai rùa bỗng nổ tung, đi kèm đó là máu tươi tung tóe, kết cục tất nhiên đã được định đoạt!
Vương giả Kim Giáp tộc chết trận, đã bị Thạch Hạo giết chết, hóa thành một con quái vật kết hợp giữa nghiệt long và huyền quy.
"Có lộc ăn rồi, đây chính là đại bổ đó nghe, xôi ngọt thập cẩm chuẩn bị ra lò!" Thạch Hạo cười ha hả.
Cho tới bên phía dị vực, sắc mặt của rất nhiều người đều tái xanh, lần thua trận này càng khiến bọn họ cảm thấy sỉ nhục hơn, dù trở thành rùa đen rụt đầu thế nhưng vẫn bị người đánh hạ và giết chết.
Mảnh vỡ của Mai rùa tiên tiếp tục tìm đối thủ thứ chín cho Thạch Hạo.
Vào lúc này, tất cả mọi người đều nhìn về phía đó, không chỉ là dị vực mày ngay cả người của cửu Thiên thập Địa, bởi vì đây chính là một trong hai địch thủ cuối cùng.
"Là hắn!"
Rất nhiều người nhìn về phía một người trẻ tuổi, hắn rất anh tuấn, vóc người cao lớn, mi tâm có một chiếc vảy, ngoài ra không có gì khác biệt so với nhân tộc cả.
Thực ra người này chính là vương giả trẻ tuổi xuất hiện đầu tiên, là một trong ba người lão niên, trung niên, thanh niên đại diện cho ba đời lại đây khiêu khích cửu Thiên thập Địa, người thanh niên ấy chính là kẻ này.
Chiếc vảy nơi mi tâm của hắn từng mở lớn và bắn ra một vệt thần quang, lúc đó nhìn thấy được trong cơ thể của một vài người trẻ tuổi bên phía cửu Thiên thập Địa có cổ chủng hay là không, và lúc đó đã thu hút thêm nhiều vương giả trẻ tuổi tiến lên.
Hắn từng đại biểu cho cuộc chinh chiến của dị vực, nói rõ thực lực của hắn rất mạnh mẽ!
Ánh mắt của Thạch Hạo trở nên băng lãnh, lộ ra sát ý đầy mãnh liệt với người này, bởi vì, hắn từng nghe người này lên tiếng và lời nói chính là ngôn ngữ Tiên cổ chứ không phải là ngôn ngữ của dị giới.
Điều này nói rõ, tổ tiên của hắn thuộc về cửu Thiên thập Địa, tới tột cùng tộc nhân của hắn đã bị thất lạc ở dị giới giống như tổ tiên của Mạc Đạo, hay là những kỳ tài gia nhập như trong lời nói của Ma điểu hoàng kim?
"Ta chỉ muốn biết, tổ tiên của ngươi là một trong những kỳ tài đã đầu nhập cho dị vực?"
"Đúng thì đã sao, hiện giờ bộ tộc ta đã trở thành Vương tộc đỉnh cấp, quyền hành khuynh đảo đương đại." Chàng trai trẻ tuổi bình tĩnh nói.
Chỉ một câu này đã hoàn toàn đủ ý nghĩa!
Thạch Hạo không muốn nói thêm gì nữa, hét lớn một tiếng, khí thế chiến đấu mạnh mẽ chưa từng có từ trước tới giờ, toàn bộ mây xanh trên trời đều bị đánh tan, hắn tựa như là một Ma tôn giết thẳng về trước.
Quả nhiên, người trẻ tuổi có vảy xuất hiện ở mi tâm này vô cùng mạnh mẽ, chiến đấu đầy kịch liệt với Thạch Hạo tới hơn hai trăm hiệp, thực lực đáng sợ hơn rất nhiều so với những người trước.
Xoẹt!
Đặc biệt về sau, chiếc vảy nơi mi tâm của hắn mở rộng và bắn ra một luồng ánh sáng diệt sát đầy đáng sợ, luồng ánh sáng này đã tạo nên một vệt máu tươi nơi lòng bàn tay của Thạch Hạo.
Đại chiến tới ba trăm hiệp thì Thạch Hạo bay múa điên cuồng, liên tiếp nặng tay, hết thần thông này tới thần thông khác đánh tan phòng ngự, tất cả đều giáng hết lên trên người của hắn.
Phụt!
Đầu tiên người này phun máu xối xả, tiếp đó là cánh tay nổ tung, bộ ngực bị xuyên thủng, về sau nửa người nổ tung và cuối cùng chiếc đầu lâu bị một tát của Thạch Hạo hóa thành sương máu!
Không hề còn sót lại bất cứ thứ gì, Thạch Hạo ra tay một cách điên cuồng, hắn đánh kẻ này thành những mẫu thịt nát và hóa thành sương máu.
"Đối với những người như vầy, ngay cả ăn ta cũng chẳng thèm, một đống cặn bã!" Đây là đánh giá của Thạch Hạo.
"Còn sót lại tên cuối cùng, lên đây nhận cái chết nào!" Thạch Hạo nhìn chằm chằm về đối diện.
Đã chết chín vị vương, còn có một tiêu chuẩn cuối cùng xuất trận, sót lại một người!
Gió mát thổi qua mặt đất, vương giả trẻ tuổi của dị vực đều trầm mặc, người trẻ tuổi đứng đối diện bọn họ còn đáng sợ hơn cả ma thần, đã giết chết chín đại cao thủ mà ngay cả lông mày cũng chẳng hề nhíu lấy một lần, mạnh tới khủng khiếp!
"Kẻ tiếp theo!" Thạch Hạo quát lớn.
Đúng lúc này, bên trong vực sâu u tối dưới đống phế tích ấy truyền tới tiếng bước chân, một vệt kim quang lao lên và khuếch tán.
Nơi đó xuất hiện một người, vừa mới từ dị vực vượt giới tới đây!
Đây là một chàng trai trẻ tuổi tầm hai mươi mấy, một thân đạo bào màu xanh, mái tóc vàng rất dày và rất dài rủ thẳng tới bắp chân.
Khí khái anh hùng của hắn được ẩn giấu, làn da trắng mịn tựa như Dương chi ngọc thạch*, mặt như dao gọt, có góc có cạnh, không phải là soái ca thế nhưng khí chất rất là siêu phàm thoát tục.
(*): Ngọc thạch từ mỡ dê.
Con ngươi màu vàng kim của hắn ẩn chứa vết tích chữ Thập vô cùng đặc thù, trong lúc chớp nháy thì hai luồng tia chớp vàng óng đan dệt trong hư không, sấm chớp xuất hiện, làm người khác sinh sợ hãi.
"Hạc Vô Song!" Bên phía cửu Thiên thập Địa, Kiến nhỏ màu vàng chợt hét lớn!
"Là kẻ kia, không ngờ hắn lại tới. Hoang, chết chắc rồi!" Phản ứng gần như cùng lúc với Thiên Giác nghĩ, những vương giả trẻ tuổi của dị vực đều hét lớn và đầy khiếp sợ, sau đó là dáng vẻ cuồng nhiệt và cực kỳ vui sướng.