Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thắt Nút Ngoài Ý Muốn - Dục Hiểu

Chương 57



Nhìn thiếu niên từng bước áp sát, trong lòng Hứa Lan Ý có một giọng nói liên tục thúc giục anh trốn đi, nhưng hai chân lại chẳng có chút sức lực nào, nhất là khi cảm nhận được pheromone của đối phương bắt đầu trở nên mãnh liệt, dục vọng bị kìm nén lập tức trỗi dậy, mọi cảm giác đều dồn vào chỗ đói khát giữa hai chân. Không cần bất kỳ cử chỉ thân mật nào mà chỉ một chút mùi hương cũng có thể làm anh hứng tình run rẩy như chó cái dâm đãng.
"Em muốn...... làm gì?" Hứa Lan Ý nhìn chằm chằm sợi dây thừng trong tay Giang Thác, nhớ lại cơn đau khi nó quất vào người mình thì bắt đầu mất khống chế run rẩy. Mặc dù gã đàn ông kia chỉ đánh nửa người trên của anh nhưng da Hứa Lan Ý non mịn, dù dây thừng thô ráp chỉ đánh sượt qua cũng để lại lằn roi sưng tấy, huống chi trên dây còn có rất nhiều gai móc li ti, đánh hơi mạnh tay sẽ hằn lên tia máu kèm theo cảm giác đau rát, giờ nhớ lại vẫn khiến Hứa Lan Ý sợ hãi. Vì muốn chiếm được lòng tin của Giang Nghiệp Thành nên anh mới cắn răng nhẫn nhịn. Cứ tưởng cuối cùng không cần chịu đựng nỗi thống khổ do vật này mang đến nữa......
Nhưng điều khác biệt bây giờ là anh không cần diễn kịch hay nhẫn nhịn với Giang Thác mà có thể trốn đi ngay lập tức, nhưng không hiểu sao toàn thân anh bủn rủn, không cách nào nhấc nổi chân. Tuy sợ hãi nhưng trong tiềm thức lại cảm thấy mình đang mang thai, chắc Giang Thác sẽ không làm gì quá đáng đâu...... Ngay cả Hứa Lan Ý cũng không hề nhận ra niềm tin mình dành cho Giang Thác đã ngày càng lớn.
"Cởi áo ra." Giang Thác ép Hứa Lan Ý ngồi xuống ghế, dây thừng thô ráp nhẹ nhàng ma sát khuôn mặt xinh đẹp của anh, chẳng mấy chốc làn da trắng nõn đã ửng đỏ khiến gương mặt lạnh lùng kia thêm phần gợi cảm.
"Không muốn." Mặc dù ngay khi Giang Thác áp sát, tim Hứa Lan Ý bắt đầu đập loạn nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ cao ngạo.
"Giang Nghiệp Thành thì được, còn em thì không à?" Thiếu niên bất mãn cởi nút áo Hứa Lan Ý, sau đó thô bạo kéo cổ áo xuống ngực, lộ ra núm vú đỏ thắm sưng to.
"Chậc chậc, núm vú to ghê." Hai mắt Giang Thác sáng lên, rõ ràng giọng nói đầy vẻ mừng rỡ nhưng lại làm bộ chê bai cầm dây thừng cọ mạnh một cái, "Khai thật đi, có phải anh tự chơi mình không?"
"A ha!!" Mỗi đêm núm vú đều căng tức khó chịu nên bị anh giày vò sưng tấy, vừa bị dây thừng cọ xát thì cảm giác ngứa ngáy xuyên thẳng vào xương tủy khiến Hứa Lan Ý rùng mình, phát ra tiếng rên cực kỳ dâm đãng.
"Anh...... không chơi......"
"Anh gạt được em chắc?" Giang Thác cười xấu xa, "Vú bị bóp bầm tím mà còn chối nữa à. Sau khi mang thai rạo rực khó chịu lắm đúng không, sao anh không nói với em?"
Hứa Lan Ý bị bộ dạng vừa lưu manh vừa dịu dàng của Giang Thác làm sống mũi cay cay, nhưng lại không cách nào thốt ra câu "Nói với em thì có ích gì, chẳng phải em còn ở trường sao".
Thấy Hứa Lan Ý làm thinh, Giang Thác cầm dây thừng gảy gảy đầu vú, để dây thừng thô ráp liên tục kích thích núm vú tròn trịa đỏ tươi.
"A! Ưm! Đừng chơi kiểu đó! Ư a!" Hứa Lan Ý bị kích thích ứa nước mắt, vặn mình muốn thoát ra nhưng thân thể lún sâu trên ghế da bị tay vịn hai bên cản trở, trước mặt là thiếu niên ức hiếp mình nên không có chỗ nào trốn, chỉ có thể bị chơi đùa phát khóc, núm vú như sắp bốc cháy, vừa đau vừa ngứa, còn có một nỗi khoái cảm khiến người ta muốn ngừng mà không được.
Thiếu niên cọ xát vẫn chưa đủ nên lại cầm dây thừng quất núm vú mấy cái.
"A a a!!" Hứa Lan Ý bị đánh kêu ra tiếng.
"Chỗ này của Tiểu Ý có sữa không?" Giang Thác chợt thốt ra một câu khiến Hứa Lan Ý xấu hổ gần chết, "Bị đánh chảy sữa chắc sẽ kích thích lắm nhỉ?"

"Tiểu Ý" lại là cách xưng hô gì đây! Trong đầu Hứa Lan Ý ong ong, mặt mũi đỏ bừng, nhất thời không biết cách xưng hô này làm mình xấu hổ hơn hay chuyện có sữa xấu hổ hơn.
"Nếu có sữa thì em muốn là người đầu tiên bú anh." Giang Thác buông dây thừng ra, nhìn núm vú thảm thương bị mình đùa bỡn sưng to gấp đôi, cắn một cái rồi mút mạnh.
"A a a!!" Hứa Lan Ý bị mút làm đầu óc trống rỗng, hai tay siết chặt tay ghế, cảm giác tê dại và ngứa ngáy liên tục ập đến như đang cạnh tranh với nhau, cuối cùng hóa thành sóng nhiệt dồn xuống nửa thân dưới, nước dâm tuôn ra đầm đìa.
"Đừng bú ư ư ư..... Không có sữa...... thật mà...... Núm vú sẽ đứt mất...... A ha!"
Thấy Giang Thác bú say sưa, Hứa Lan Ý khóc không thành tiếng, chỉ có thể thút thít nhắc thiếu niên mình không có sữa.
"Không có sữa mà sao ngon thế." Giang Thác mút mạnh một cái rồi mới miễn cưỡng nhả ra, "Chờ bụng to hơn chút nữa chắc sẽ có sữa nhỉ?"
"Ưm, anh, anh không biết."
"Em thật muốn thấy anh to bụng chảy sữa, cưỡi trên người em năn nỉ em bú anh."
"Không đời nào!!" Hứa Lan Ý lại bị Giang Thác làm đỏ bừng mặt, trước kia anh hoàn toàn không dám tưởng tượng ra cảnh này, nghe Giang Thác nói xong thì vừa xấu hổ vừa hưng phấn đến nỗi suýt lên đỉnh.


"Sao lại không? Omega sẽ tiết sữa cho con bú mà." Thật ra Giang Thác chỉ nói bừa chứ không biết rõ thể chất omega, nhưng hiển nhiên Hứa Lan Ý tưởng thật nên vành tai đỏ bừng.
Hứa Lan Ý không sao tưởng tượng ra cảnh mình chảy sữa, rõ ràng cho con bú là một điều rất nghiêm túc và thiêng liêng, nhưng qua miệng Giang Thác lại trở nên cực kỳ khêu gợi.
"Phía dưới cứng như vậy, xem ra mẹ kế thích bị em bú quá nhỉ." Đã muốn giúp Hứa Lan Ý xua tan ký ức thì tất nhiên không thể chỉ chơi vú, Giang Thác lột quần anh ra rồi nắm chặt dương vật dài nhỏ tuốt lên tuốt xuống.
"Ưm...... A."
"Phía sau cũng chảy nước đúng không, banh chân ra cho em xem nào."
"Không có...... Ưm a!" Hứa Lan Ý vừa dứt lời thì Giang Thác banh rộng hai chân anh.
Chỉ thấy lỗ nhỏ màu hồng khép mở liên tục, nước chảy dầm dề, quả thực giống hệt kỳ phát tình, xem ra gần đây hắn chưa thật sự thỏa mãn mẹ kế mang thai.
"Chảy nước đầy ghế mà còn dám nói không có à."
Nếu là bình thường, Giang Thác đã sớm cầm dương vật cứng ngắc của mình thọc vào, nhưng hôm nay hắn phải tận dụng những đạo cụ ở đây, nhất là sợi dây thừng vừa có thể khiến người ta đau đớn vừa có thể sung sướng tột độ này. Năm đó Hứa Lan Ý đưa nó cho Giang Nghiệp Thành quất hắn, chắc anh cũng không ngờ có ngày hắn sẽ cầm sợi dây thừng này ức hiếp lại mình.
"Nhấc mông lên."
"Hả?" Hứa Lan Ý ngơ ngác nhìn Giang Thác dời dây thừng ra phía sau, lỗ nhỏ dưới người anh trống rỗng ngứa ngáy, chỉ muốn nhét ngón tay mình vào ngoáy mạnh, hoàn toàn không muốn chơi trò kỳ quái này.
"Muốn em chịch anh thì ngoan ngoãn làm theo đi."
Giang Thác hiểu rõ Hứa Lan Ý nên tất nhiên biết anh đang nghĩ gì, một giây sau mỹ nhân ôm bụng bầu ngoan ngoãn nhấc mông lên.
Dây thừng thô ráp liên tục ma sát bẹn đùi Hứa Lan Ý, sượt qua lỗ dâm chảy nước, đáy chậu nhạy cảm và cặp tinh hoàn tròn trịa, cuối cùng từ từ bị kéo lên dọc theo dương vật.
Khi Hứa Lan Ý định thần lại thì sợi dây đã kề sát chỗ kín, chỉ cần anh ngồi xuống thì sẽ kẹp đoạn dây thừng có gai móc kia vào lỗ nhỏ.

Chương trước Chương tiếp
Loading...