Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 63
Cô cố gắng nhịn cười, vẻ mặt vui vẻ sáng lan nói: "Được, không thành vấn đề, chú!"
Chú Lương thở dài một tiếng, cuối cùng dặn dò như một trưởng bối hòa ái: "Tuy rằng ba mẹ cháu không còn, chú cũng xem con như là người thân của chú. Con gái bước vào xã hội, trước hết khoan vội nghĩ đến yêu đương, kết hôn, chú hy vọng cháu nhận lấy những thứ cha cháu để lại, kinh doanh thật tốt, mặc kệ mình có công việc, hoặc ăn nên làm ra hay không, đều đem cuộc sống và tài chính của mình sử dụng thật tốt, trải qua cuộc sống tốt đẹp."
Hứa Bối Đóa liều mạng gật đầu.
Chú Lương lại muốn để lại hai nghìn nhân dân tệ, Hứa Bối Đóa cố từ chối vài lần nhưng cuối cùng vẫn phải nhận lấy.
Bởi vì từ trong ánh mắt chú này, cô thật sự thấy được bộ dạng của người trưởng bối.
Khác với người trong thôn lòng tràn đầy so đo, có lẽ chú thật sự có tình cảm sâu đậm với người nhà nguyên chủ, có lẽ lại là ân tình khó có thể nói thành lời giữa những người làm ăn.
Tóm lại, cô hiện tại trong tay cầm 2000 khối tiền lớn, hơn nữa ở trong thành có hai mảnh đất, muốn làm cái gì liền làm cái đó!
Ngay khi đi ra từ cửa văn phòng trưởng thôn đều lo lắng sẽ bị đánh cướp!
Phú bà lần đầu lộ diện, cảm giác giấu không nổi!
Tiên chú Lương đi, trong lòng Hứa Bối Đóa khó mà bình tĩnh được. Cô đã nghiêm túc lên kế hoạch, hoạch định tương lai như thế nào, mới có thể sống sót trên mảnh đất cũ nát này.
Hiện tại thông qua công trình xây dựng từ đường, trong tay cô tích góp một danh sách công nhân ưu tú, từ nên móng cơ bản, đến trang hoàng kiến trúc trong ngoài, đều là thợ lành nghề hạng nhất.
Phía bên Lục Hoài Ninh, đang cố gắng hiểu rõ các thủ tục, quy trình, để thành lập các kênh và giấy phép cho các dự án của ngành xây dựng ở Huyện.
Toàn bộ phân đoạn hình như còn thiếu chút gì... Hứa Bối Đóa vỗ vỗ ót, nghĩ tới chú Lương.
Chú Lương nói chú ấy làm vận chuyển hàng hóa, có một lượng lớn xe tải lớn.
Phải biết rằng, đâu năm nay, xe tải lớn chính là tài nguyên vô cùng khan hiếm bởi vậy ông chủ nuôi xe ở niên đại nghèo khó này có cơ hội để kiếm dễ như trở bàn tay.
Bất kể là vận chuyển hàng hóa gì, tính phí vận chuyển hàng hóa đều liên quan mật thiết đến trọng lượng.
Lục Hoài Ninh trong nhà nguồn lực chủ yếu tập trung ở tỉnh thành, có thể lấy được giá cả thấp nhất của nguồn hàng mà thị trường vật liệu xây dựng của Huyện không kiểm soát được và cơ bản đều bị người dân địa phương độc quyền làm lũng đoạn hất...
Như vậy, nếu các thế lực mạnh hợp lực, mời chú Lương làm kênh vận chuyển vật liệu xây dựng với giá tốt, chỉ cân bỏ ra phí vận chuyển nhưng có thể trực tiếp kết nối với quy trình xây dựng của Huyện.
Sau đó, phía Lục Hoài Ninh làm tốt công tác xây dựng cơ bản, nhóm công nhân do cô quản lý đảm nhận việc hoàn thành việc trang trí nội thất...
Chờ đã, trang trí?
Trong đầu Hứa Bối Đóa hiện lên một ý tưởng lớn...
Suốt đêm đó, vô vàn ý nghĩ chạy đi chạy lại trong đầu cô, cảm giác có thể tạo ra một đế chế trong ngành kiến trúc xây dựng của Huyện!
Ngày hôm sau, cô hùng hổ oai nghiêm khí phách hiên ngang đưa Hứa Hắc Đậu đi thẳng đến phòng làm việc của Lục Hoài Ninh.
Hứa Bối Đóa hứng khởi đẩy cửa ra, nhịn không được nói trước: "Lục tiên sinh, tôi nghĩ tới một kế hoạch tuyệt hảo! Nhất định thành công!"
“Từng bước một, làm lớn làm mạnh!"
Trong phòng làm việc, bâu không khí có chút bí bách.
Ngoại trừ Lục Hoài Ninh, còn có một người phụ nữ trung niên, cô mặc âu phục màu xám tinh xảo, đi một đôi giày cao gót màu đen, mang theo kính gọng vàng, giơ tay nhấc chân tràn đầy ưu nhã.
Cô quay đầu lại, mỉm cười với Hứa Bối Đóa, khóe miệng nhếch lên phảng phất nét trào phúng.
Trong lòng Hứa Bối Đóa bổng hãng một nhịp, không bao giờ quên rằng nhân vật của cô định vị là nữ phụ đáng thương trong tiểu thuyết cẩu huyết!
Có chuyện gì vậy? Mẹ của nam phụ cũng muốn tới thu thập nữ phụ sao!
Trong lòng Hứa Bối Đóa tràn đầy tiếng khóc than:
Mọi người trong nhà đừng hiểu lầm, các dì xinh đẹp, không nên tức giận, con chỉ là cùng anh ấy bàn chuyện làm ăn!
Chú Lương thở dài một tiếng, cuối cùng dặn dò như một trưởng bối hòa ái: "Tuy rằng ba mẹ cháu không còn, chú cũng xem con như là người thân của chú. Con gái bước vào xã hội, trước hết khoan vội nghĩ đến yêu đương, kết hôn, chú hy vọng cháu nhận lấy những thứ cha cháu để lại, kinh doanh thật tốt, mặc kệ mình có công việc, hoặc ăn nên làm ra hay không, đều đem cuộc sống và tài chính của mình sử dụng thật tốt, trải qua cuộc sống tốt đẹp."
Hứa Bối Đóa liều mạng gật đầu.
Chú Lương lại muốn để lại hai nghìn nhân dân tệ, Hứa Bối Đóa cố từ chối vài lần nhưng cuối cùng vẫn phải nhận lấy.
Bởi vì từ trong ánh mắt chú này, cô thật sự thấy được bộ dạng của người trưởng bối.
Khác với người trong thôn lòng tràn đầy so đo, có lẽ chú thật sự có tình cảm sâu đậm với người nhà nguyên chủ, có lẽ lại là ân tình khó có thể nói thành lời giữa những người làm ăn.
Tóm lại, cô hiện tại trong tay cầm 2000 khối tiền lớn, hơn nữa ở trong thành có hai mảnh đất, muốn làm cái gì liền làm cái đó!
Ngay khi đi ra từ cửa văn phòng trưởng thôn đều lo lắng sẽ bị đánh cướp!
Phú bà lần đầu lộ diện, cảm giác giấu không nổi!
Tiên chú Lương đi, trong lòng Hứa Bối Đóa khó mà bình tĩnh được. Cô đã nghiêm túc lên kế hoạch, hoạch định tương lai như thế nào, mới có thể sống sót trên mảnh đất cũ nát này.
Hiện tại thông qua công trình xây dựng từ đường, trong tay cô tích góp một danh sách công nhân ưu tú, từ nên móng cơ bản, đến trang hoàng kiến trúc trong ngoài, đều là thợ lành nghề hạng nhất.
Phía bên Lục Hoài Ninh, đang cố gắng hiểu rõ các thủ tục, quy trình, để thành lập các kênh và giấy phép cho các dự án của ngành xây dựng ở Huyện.
Toàn bộ phân đoạn hình như còn thiếu chút gì... Hứa Bối Đóa vỗ vỗ ót, nghĩ tới chú Lương.
Chú Lương nói chú ấy làm vận chuyển hàng hóa, có một lượng lớn xe tải lớn.
Phải biết rằng, đâu năm nay, xe tải lớn chính là tài nguyên vô cùng khan hiếm bởi vậy ông chủ nuôi xe ở niên đại nghèo khó này có cơ hội để kiếm dễ như trở bàn tay.
Bất kể là vận chuyển hàng hóa gì, tính phí vận chuyển hàng hóa đều liên quan mật thiết đến trọng lượng.
Lục Hoài Ninh trong nhà nguồn lực chủ yếu tập trung ở tỉnh thành, có thể lấy được giá cả thấp nhất của nguồn hàng mà thị trường vật liệu xây dựng của Huyện không kiểm soát được và cơ bản đều bị người dân địa phương độc quyền làm lũng đoạn hất...
Như vậy, nếu các thế lực mạnh hợp lực, mời chú Lương làm kênh vận chuyển vật liệu xây dựng với giá tốt, chỉ cân bỏ ra phí vận chuyển nhưng có thể trực tiếp kết nối với quy trình xây dựng của Huyện.
Sau đó, phía Lục Hoài Ninh làm tốt công tác xây dựng cơ bản, nhóm công nhân do cô quản lý đảm nhận việc hoàn thành việc trang trí nội thất...
Chờ đã, trang trí?
Trong đầu Hứa Bối Đóa hiện lên một ý tưởng lớn...
Suốt đêm đó, vô vàn ý nghĩ chạy đi chạy lại trong đầu cô, cảm giác có thể tạo ra một đế chế trong ngành kiến trúc xây dựng của Huyện!
Ngày hôm sau, cô hùng hổ oai nghiêm khí phách hiên ngang đưa Hứa Hắc Đậu đi thẳng đến phòng làm việc của Lục Hoài Ninh.
Hứa Bối Đóa hứng khởi đẩy cửa ra, nhịn không được nói trước: "Lục tiên sinh, tôi nghĩ tới một kế hoạch tuyệt hảo! Nhất định thành công!"
“Từng bước một, làm lớn làm mạnh!"
Trong phòng làm việc, bâu không khí có chút bí bách.
Ngoại trừ Lục Hoài Ninh, còn có một người phụ nữ trung niên, cô mặc âu phục màu xám tinh xảo, đi một đôi giày cao gót màu đen, mang theo kính gọng vàng, giơ tay nhấc chân tràn đầy ưu nhã.
Cô quay đầu lại, mỉm cười với Hứa Bối Đóa, khóe miệng nhếch lên phảng phất nét trào phúng.
Trong lòng Hứa Bối Đóa bổng hãng một nhịp, không bao giờ quên rằng nhân vật của cô định vị là nữ phụ đáng thương trong tiểu thuyết cẩu huyết!
Có chuyện gì vậy? Mẹ của nam phụ cũng muốn tới thu thập nữ phụ sao!
Trong lòng Hứa Bối Đóa tràn đầy tiếng khóc than:
Mọi người trong nhà đừng hiểu lầm, các dì xinh đẹp, không nên tức giận, con chỉ là cùng anh ấy bàn chuyện làm ăn!