Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 2
----
Về sau nguyên chủ bị mọi người coi là một người phụ nữ điên cuồng.
Người phụ nữ điên cuồng cuối cùng không chịu nổi áp lực, đã ký đơn ly hôn.
Sau này, nam chính và nữ chính trong sách sống một cuộc sống hạnh phúc, cầm sắt hòa minh.
Nguyên chủ trở về quê nhà không bao lâu thì sinh bệnh, không có con cái, chết thảm.
Khi nhìn thấy đoạn kết này, Hứa Bối Đóa đã tức giận.
Có người phụ nữ nào sinh ra đã điên đâu chứ, nguyên chủ vốn tốt biết bao lại bị nam chính trong sách dồn ép trở thành người điên.
Không có tình yêu, vì sao không có tình yêu mà nam chính lại theo đuổi cô ấy và muốn kết hôn chứ?
Hứa Bối Đóa nghiến răng nghiến lợi nghĩ đến việc mình tốt nghiệp đại học đã thuê nhà mấy năm, vất vả kiếm tiền, cuối cùng cũng mua được căn nhà như ý muốn, còn chưa vào ở đã thành biến thành nguyên chủ...
Nguyên chủ có tiền, có điều kiện tốt như vậy, sao không mua nhà chứ!
Đang là những năm 90! Bất động sản vẫn chưa có giá cao!
Trước khi Hứa Bối Đóa định kiểm kê tài sản của nguyên chủ thì bỗng có người gõ cửa.
"Đóa Đóa, mở cửa đi, là thím hai đây."
Hứa Bối Đóa mở cửa, một nông phụ khôn khéo tiến vào, đi thẳng vào vấn đề:
"Đóa Đóa, bây giờ ba mẹ cháu đã mất, ngôi nhà năm tầng này mà để trống rất đáng tiếc."
"Cháu trai thím ở thôn bên cạnh là người có học, rất tốt."
"Một cô gái như cháu ở trong căn nhà lớn thế này không an toàn.
Thím muốn cháu trai đến ở một phòng trong nhà cháu, cậu ấy cũng có thể giúp cháu trông coi nhà cửa."
Đúng đúng, Hứa Bối Đóa nhớ tới ba mẹ nguyên chủ có chút tiền từ kinh doanh nên xây một căn nhà năm tầng ở quê.
Nhà nguyên chủ có nhiều thân thích bà cô muốn làm rạng danh tổ tông nên đã xây mỗi tầng tám phòng, tổng cộng bốn mươi phòng, chuẩn bị cải thiện cuộc sống cho thân thích ở quê.
Hứa Bối Đóa dựa vào cửa nhìn thím hai.
Không có gì bất ngờ, đây là cách mà nam chính được buộc lại với nguyên chủ lúc ban đầu.
Nhưng khi nguyên chủ bị lợi dụng xong, sinh bệnh mà chết thì những người thân thích nói đối tốt với cô đâu mất rồi?
Hứa Bối Đóa kiên quyết từ chối:
"Thím hai, cháu là con gái, ở cùng con trai không ổn.
Nếu tin đồn lan ra thì người ta sẽ nói gì? Cháu nghĩ là thôi đi."
Thím hai bất đắc dĩ nói:
“Nghe cháu nói kìa, không phải cháu vẫn biết tính cách của thím sao?"
Hơn nữa ở một mình trong căn nhà lớn vậy, cháu không sợ sao?”
Tại sao lại sợ chứ?
Trong một ngôi nhà lớn, cô có thể chơi đùa, lăn, bò và hú hét thỏa thích!