Thập Niên 90: Nữ Phụ Mua Nhà Phất Nhanh
Chương 18
Người vợ nghĩ đến lúc nảy Hứa Bối Đóa từ Ngân hàng Nông nghiệp đi ra, lại đeo khẩu trang, mặc đồ màu đen, ra vẻ thần bí, đánh vào đùi nói:
"Tôi nói cô gái này làm sao mặc đồ kì quái như vậy! Đoán chừng là tiền thuê nhà giảm xuống, lén lút đi tiết kiệm tiền!"
"Bà nó, bà nói, tiền thuê nhà một năm được bao nhiêu?"
"Lầu lớn như vậy, một năm tổng có 1 vạn? "Người phụ nữ mơ ước nghĩ về nó, trong lòng đầy sự ngưỡng mộ.
Một vạn tệ, một vạn tệ là tiền bao nhiêu người không ăn không uống mười năm mới có thể kiếm được!
Người chồng trong mắt lóe lên sự tham lam, ông ấy cẩn thận nói: "Một cô gái trẻ có trong người nhiều tiền như vậy, e là không an toàn."
Hứa Bối Đóa không biết được rằng sau khi đi Ngân hàng một chuyến, lại bị người ta để mắt tới.
Ngày tiếp theo, như thường lệ, lúc đến ký túc xá giáo viên, có một đôi vợ chồng đi tới, lại từ chối tiến hành đăng ký thăm quan.
Hứa Bối Đóa nheo mắt, cười nhí nhảnh nói: "Chú dì, thật ngại quá. Ở đây bây giờ là cơ quan đơn vị, ra vào đều phải đăng ký, nếu không thì không có cách nào để hai người vào trong, cấp trên sẽ trừ tiền tôi!"
Người đàn ông liên tục xua tay, vội vàng nói: "Con gái con không nhận ra chú à? Chú cũng là ở trường chúng ta, trong ban bảo vệ !"
"Hôm nay qua đây, chú và dì là đặc biệt đến tìm con, muốn lương thượng với con một việc."
Hứa Bối Đóa quan sát một chút, cảm thấy người đàn ông có vẻ phô trương, trên mặt người phụ nữ lại có chút rụt rè, đầu bất giác cuối xuống, cơ thể cũng lùi lại phía sau người đàn ông.
Hứa Bối Đóa ngay lập tức hiểu ra, hai người này không có ý tốt.
Cô ấy giả vờ nói: "Chú tìm con có việc gì không?"
Người phụ nữ kéo tay áo người đàn ông, người đàn ông không quan tâm, còn trực tiếp thẳng thừng nói: "Là như thế này, chú nghe nói về công việc của con, và về tòa nhà ký túc xá này."
Người đàn ông thậm chí không vòng vò, chỉ là hạ giọng nói: "Con bây giờ trong tay có tiền cho thuê nhà, không ít chứ?"
Hứa Bối Đóa: Haha, thể hiện sự giàu có.
"Con không phải hiểu lầm, chú không có ý gì khác. Chính là, chú và dì, tuổi đã xế chiều, sắp về hưu rồi."
"Những năm trước chúng tôi ở trong ngôi nhà đàng hoàng thuộc khuôn viên nhà ở được trường cấp ở gần trường, sau này chúng tôi về quê nhưng không trụ nổi."
"Chú nghĩ, con là một cô gái trẻ, cả ngày ở trong ký túc xá này, và sống cùng những người đàn ông, nếu truyền ra bên ngoài mọi người sẽ cười?"
Hứa Bối Đóa trong lòng cười lớn: “Haha, để tiến tới mục đích, trước tiên đưa ra lời lẽ làm lung lay tinh thần của con gái.
Chú thật hiểu cách chơi PUA (Pick-up Artist).”
Sắc mặt của người đàn ông thay đổi, lời nói có phần trách móc, "Con xem, chú không biết ba mẹ dạy con như thế nào. Chú nếu như là ba con, con suốt ngày sống ở đây, chú sẽ lo lắng tới nhân phẩm của con, sau này khó có thể gả đi!"